《蝉》蝉虞世南原文、翻译、赏析和诗意

作者:虞世南 朝代:唐代
《蝉》蝉虞世南原文、翻译、赏析和诗意原文

《蝉》 虞世南

垂緌饮清露,流响出疏桐。
居高声自远,非是藉秋风。
分类: 咏物寓理

作者简介(虞世南)

虞世南头像

永兴县文懿子虞世南,字伯施,汉族,余姚(慈溪市观海卫镇鸣鹤场)人。初唐著名书法家、文学家,政治家。隋炀帝时官起居舍人,唐时历任秘书监、弘文馆学士等。唐太宗称他德行、忠直、博学、文词、书翰为五绝(“世南一人,有出世之才,遂兼五绝。一曰忠谠,二曰友悌,三曰博文,四曰词藻,五曰书翰。”原有诗文集30卷,但早已散失不全。民国时期,张寿镛辑成 《虞秘监集》 4卷,收入 《四明丛书》。

蝉翻译及注释

翻译
蝉垂下像帽缨一样的触角吸吮着清澈甘甜的露水,声音从挺拔疏朗的梧桐树枝间传出。
蝉声远传是因为蝉居在高树上,而不是依靠秋风。

注释
①垂緌(ruí):古人结在颔下的帽缨下垂部分,蝉的头部伸出的触须,形状与其有些相似。
②清露:纯净的露水。古人以为蝉是喝露水生活的,其实是刺吸植物的汁液。
③流响:指连续不断的蝉鸣声。
④疏:开阔、稀疏。
⑤藉:凭借。

蝉赏析

  诗人笔下的蝉是人格化了的蝉。三、四句借蝉抒情:品格高洁者,不需借助外力,自能声名远播。

  首句“垂緌饮清露”,“緌”是古人结在颔下的帽带下垂部分,蝉的头部有伸出的触须,形状好像下垂的冠缨,故说“垂緌”。古人认为蝉生性高洁,栖高饮露,故说“饮清露”。这一句表面上是写蝉的形状与食性,实际上处处含比兴象征。“垂緌”暗示显宦身份(古代常以“冠缨”指代贵宦)。这显贵的身份地位在一般人心目中,是和“清”有矛盾甚至不相容的,但在作者笔下,却把它们统一在“垂緌饮清露”的形象中了。这“贵”与“清”的统一,正是为三四两句的“清”无须藉“贵”作反铺垫,笔意颇为巧妙。

  次句“流响出疏桐”写蝉声之远传。梧桐是高树,着一“疏”字,更见其枝干的高挺清拔,且与末句“秋风”相应。“流响”状蝉声的长鸣不已,悦耳动听,着一“出”字,把蝉声传送的意态形象化了,仿佛使人感受到蝉声的响度与力度。这一句虽只写声,但读者从中却可想见人格化了的蝉那种清华隽朗的高标逸韵。有了这一句对蝉声远传的生动描写,三四两句的发挥才字字有根。

  “居高声自远,非是藉秋风”,这是全篇比兴寄托的点睛之笔。它是在上两句的基础上引发出来的诗的议论。蝉声远传,一般人往往以为是藉助于秋风的传送,诗人却别有会心,强调这是由于“居高”而自能致远。这种独特的感受蕴含一个真理:立身品格高洁的人,并不需要某种外在的凭藉(例如权势地位、有力者的帮助),自能声名远播,正像曹丕在《典论。论文》中所说的那样,“不假良史之辞,不托飞驰之势,而声名自传于后。”这里所突出强调的是人格的美,人格的力量。两句中的“自”字、“非”字,一正一反,相互呼应,表达出对人的内在品格的热情赞美和高度自信,表现出一种雍容不迫的风度气韵。唐太宗曾经屡次称赏虞世南的“五绝”(德行、忠直、博学、文词、书翰),诗人笔下的人格化的“蝉”,可能带有自况的意味吧。沈德潜说:“咏蝉者每咏其声,此独尊其品格。”(《唐诗别裁》)这确是一语破的之论。

  清施补华《岘佣说诗》云:“三百篇比兴为多,唐人犹得此意。同一咏蝉,虞世南‘居高声自远,端不藉秋风’,是清华人语;骆宾王‘露重飞难进,风多响易沉’,是患难人语;李商隐‘本以高难饱,徒劳恨费声’,是牢骚人语。比兴不同如此。”这三首诗都是唐代托咏蝉以寄意的名作,由于作者地位、遭际、气质的不同,虽同样工于比兴寄托,却呈现出殊异的面貌,构成富有个性特征的艺术形象,本诗与骆宾王的《在狱咏蝉》,李商隐的《蝉》成为唐代文坛“咏蝉”诗的三绝。

蝉创作背景

  李世民夺位李渊后,虞世南任弘文馆学士,成为重臣,但从不傲慢,踏实勤奋,使得李世民对其称赞有加,深得赏识,于是常邀他参加一些典礼活动。一天,李世民起了雅兴,邀请弘文馆学士们共赏海池景色,谈诗论画,李世民询问大家是否有新的诗歌作品,虞世南便诵读出该诗。

蝉赏析二

  这是初唐名臣虞世南的一首咏物诗,咏物中尤多寄托,具有浓郁的象征性。句句写的是蝉的形体、习性和声音,而句句又暗示着诗人高洁清远的品行志趣,物我互释,咏物的深层意义是咏人。关键要把握住蝉的某些别有意味的具体特征,从中找出艺术上的契合点。垂緌,是古代官帽打结下垂的带子,也指蝉的下巴上与帽带相似的细嘴。蝉用细嘴吮吸清露,由于语义双关,暗示着冠缨高官要戒绝腐败,追求清廉。蝉居住在挺拔疏朗的梧桐上,与那些在腐草烂泥中打滚的虫类自然不同,因此它的声音能够流丽响亮。诗的最后评点道,这完全是由于蝉能够“居高声自远”,而不是由于凭借秋风一类外力所致。这些诗句的弦外之音,它们所隐喻的深层意义无非是说,做官做人应该立身高处,德行高洁,才能说话响亮,声名远播。这种居高致远完全来自人格美的力量,绝非依凭见风使舵,或者什么权势、关节和捧场所能得到的。实际上,咏蝉包含着虞世南的夫子自道。他作为唐贞观年间画像悬挂在凌烟阁的二十四勋臣之一,名声在于博学多能,高洁耿介,与唐太宗谈论历代帝王为政得失,能够直言善谏,为贞观之治作出独特贡献。为此,唐太宗称他有“五绝”(德行、忠直、博学、文辞、书翰),并赞叹:“群臣皆如虞世南,天下何忧不理!”从他不是以鲲鹏鹰虎,而是以一只不甚起眼的蝉来自况,也可见其老成谨慎,以及有自知之明。

  这首托物寓意的小诗,是唐人咏蝉诗中时代最早的一首,很为后世人称道。 首句“垂緌饮清露”表面上是写蝉的形状与食性,实际上是运用比兴手法,暗示自己的显要身份和清廉的品质。蝉的头部有两根触须,形状似官员系在颈下的帽带;古人认为蝉栖身高树,只喝清洁的露水,因而用“饮清露”象征人的品格高洁。其实蝉是靠吸食植物的液汁生活的,哪里可能只喝露水? 次句“流响出疏桐”写蝉鸣声。为什么说连续不断的蝉鸣声是从枝叶稀疏的梧桐中传出来的呢?这是因为梧桐在古人的心目中是一种高贵而灵异的树,传说鸾凤一类的鸟非梧桐不栖,“王者任用贤良,则梧桐生于东厢”。诗人以蝉自比,则其鸣声也就不同凡响。“桐”前着一“疏”,既让人感到“流响”的易于流传,又与末句“秋风”相应。 “居高声自远,非是藉秋风”,这是全篇比兴寄托的点睛之笔,是从上面两句引发出来的议论。意思是“蝉儿栖身高处,声音自然会传得很远。这并不是借助秋风的飞传”,沈德潜说:“命意自高,咏蝉者每咏其声,此独尊其品格。” 这一托物寓意的名句,既是写景,也是抒怀,是唐诗中最早咏蝉的,很为后世称道。虞世南原是陈隋旧臣,入唐后以文才和德行受到唐太宗的器重,他生性耿直孤傲,不合于世,显示出一种内向、孤僻、深沉的性格特征,虞世南借蝉咏怀,表明自己立身高洁,不需任何凭藉,自会扬名。情景交融,显得十分和谐自然。这两句用的是比喻,蝉声远传不是借藉于秋风的传送,这里所突出强调的是诗人的人格美,表达了诗人对自己内在品格的热情赞美,表现了一种雍容不迫的风度、气韵。读者可从中想像到人格化了的蝉儿那种清华隽朗的高标逸韵,可谓巧妙至极。正像曹丕在《典论o论文》中所言“不做良臣之辞,不托飞驰之势,而名声自传达于后”。“居高声自远。非是藉秋风”展示了一个清狂自负、踌躇满志的士大夫形象。 施朴华《岘佣说诗》曰:“《三百篇》比兴为多,唐人犹得其意。同一咏蝉,虞世南‘居高声自远,非是籍秋风’,是清华人语;骆宾王‘露重飞难进,风多响易沉’,是患难人语;李商隐‘本以高难饱,徒劳恨费声’,是牢骚人语,比兴不同如此。”同是唐人,又都是托咏蝉以寄意,由于作者的地位、遭际、气质彼此不同,虽同样工于比兴寄托,却呈现出殊异的面貌,形成富有个性特征的艺术形象。

《蝉》虞世南 拼音读音参考

chán

chuí ruí yǐn qīng lù, liú xiǎng chū shū tóng.
垂緌饮清露,流响出疏桐。
jū gāo shēng zì yuǎn, fēi shì jí qiū fēng.
居高声自远,非是藉秋风。

《蝉》蝉虞世南原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《chán 》 yú shì nán

chuí ruí yǐn qīng lù ,liú xiǎng chū shū tóng 。
jū gāo shēng zì yuǎn ,fēi shì jiè qiū fēng 。
fèn lèi : yǒng wù yù lǐ

zuò zhě jiǎn jiè (yú shì nán )

yú shì nán tóu xiàng

yǒng xìng xiàn wén yì zǐ yú shì nán ,zì bó shī ,hàn zú ,yú yáo (cí xī shì guān hǎi wèi zhèn míng hè chǎng )rén 。chū táng zhe míng shū fǎ jiā 、wén xué jiā ,zhèng zhì jiā 。suí yáng dì shí guān qǐ jū shě rén ,táng shí lì rèn mì shū jiān 、hóng wén guǎn xué shì děng 。táng tài zōng chēng tā dé háng 、zhōng zhí 、bó xué 、wén cí 、shū hàn wéi wǔ jué (“shì nán yī rén ,yǒu chū shì zhī cái ,suí jiān wǔ jué 。yī yuē zhōng dǎng ,èr yuē yǒu tì ,sān yuē bó wén ,sì yuē cí zǎo ,wǔ yuē shū hàn 。”yuán yǒu shī wén jí 30juàn ,dàn zǎo yǐ sàn shī bú quán 。mín guó shí qī ,zhāng shòu yōng jí chéng 《yú mì jiān jí 》 4juàn ,shōu rù 《sì míng cóng shū 》。

chán fān yì jí zhù shì

fān yì
chán chuí xià xiàng mào yīng yī yàng de chù jiǎo xī shǔn zhe qīng chè gān tián de lù shuǐ ,shēng yīn cóng tǐng bá shū lǎng de wú tóng shù zhī jiān chuán chū 。
chán shēng yuǎn chuán shì yīn wéi chán jū zài gāo shù shàng ,ér bú shì yī kào qiū fēng 。

zhù shì
①chuí ruí (ruí):gǔ rén jié zài hàn xià de mào yīng xià chuí bù fèn ,chán de tóu bù shēn chū de chù xū ,xíng zhuàng yǔ qí yǒu xiē xiàng sì 。
②qīng lù :chún jìng de lù shuǐ 。gǔ rén yǐ wéi chán shì hē lù shuǐ shēng huó de ,qí shí shì cì xī zhí wù de zhī yè 。
③liú xiǎng :zhǐ lián xù bú duàn de chán míng shēng 。
④shū :kāi kuò 、xī shū 。
⑤jiè :píng jiè 。

chán shǎng xī

  shī rén bǐ xià de chán shì rén gé huà le de chán 。sān 、sì jù jiè chán shū qíng :pǐn gé gāo jié zhě ,bú xū jiè zhù wài lì ,zì néng shēng míng yuǎn bō 。

  shǒu jù “chuí ruí yǐn qīng lù ”,“ruí ”shì gǔ rén jié zài hàn xià de mào dài xià chuí bù fèn ,chán de tóu bù yǒu shēn chū de chù xū ,xíng zhuàng hǎo xiàng xià chuí de guàn yīng ,gù shuō “chuí ruí ”。gǔ rén rèn wéi chán shēng xìng gāo jié ,qī gāo yǐn lù ,gù shuō “yǐn qīng lù ”。zhè yī jù biǎo miàn shàng shì xiě chán de xíng zhuàng yǔ shí xìng ,shí jì shàng chù chù hán bǐ xìng xiàng zhēng 。“chuí ruí ”àn shì xiǎn huàn shēn fèn (gǔ dài cháng yǐ “guàn yīng ”zhǐ dài guì huàn )。zhè xiǎn guì de shēn fèn dì wèi zài yī bān rén xīn mù zhōng ,shì hé “qīng ”yǒu máo dùn shèn zhì bú xiàng róng de ,dàn zài zuò zhě bǐ xià ,què bǎ tā men tǒng yī zài “chuí ruí yǐn qīng lù ”de xíng xiàng zhōng le 。zhè “guì ”yǔ “qīng ”de tǒng yī ,zhèng shì wéi sān sì liǎng jù de “qīng ”wú xū jiè “guì ”zuò fǎn pù diàn ,bǐ yì pō wéi qiǎo miào 。

  cì jù “liú xiǎng chū shū tóng ”xiě chán shēng zhī yuǎn chuán 。wú tóng shì gāo shù ,zhe yī “shū ”zì ,gèng jiàn qí zhī gàn de gāo tǐng qīng bá ,qiě yǔ mò jù “qiū fēng ”xiàng yīng 。“liú xiǎng ”zhuàng chán shēng de zhǎng míng bú yǐ ,yuè ěr dòng tīng ,zhe yī “chū ”zì ,bǎ chán shēng chuán sòng de yì tài xíng xiàng huà le ,fǎng fó shǐ rén gǎn shòu dào chán shēng de xiǎng dù yǔ lì dù 。zhè yī jù suī zhī xiě shēng ,dàn dú zhě cóng zhōng què kě xiǎng jiàn rén gé huà le de chán nà zhǒng qīng huá jun4 lǎng de gāo biāo yì yùn 。yǒu le zhè yī jù duì chán shēng yuǎn chuán de shēng dòng miáo xiě ,sān sì liǎng jù de fā huī cái zì zì yǒu gēn 。

  “jū gāo shēng zì yuǎn ,fēi shì jiè qiū fēng ”,zhè shì quán piān bǐ xìng jì tuō de diǎn jīng zhī bǐ 。tā shì zài shàng liǎng jù de jī chǔ shàng yǐn fā chū lái de shī de yì lùn 。chán shēng yuǎn chuán ,yī bān rén wǎng wǎng yǐ wéi shì jiè zhù yú qiū fēng de chuán sòng ,shī rén què bié yǒu huì xīn ,qiáng diào zhè shì yóu yú “jū gāo ”ér zì néng zhì yuǎn 。zhè zhǒng dú tè de gǎn shòu yùn hán yī gè zhēn lǐ :lì shēn pǐn gé gāo jié de rén ,bìng bú xū yào mǒu zhǒng wài zài de píng jiè (lì rú quán shì dì wèi 、yǒu lì zhě de bāng zhù ),zì néng shēng míng yuǎn bō ,zhèng xiàng cáo pī zài 《diǎn lùn 。lùn wén 》zhōng suǒ shuō de nà yàng ,“bú jiǎ liáng shǐ zhī cí ,bú tuō fēi chí zhī shì ,ér shēng míng zì chuán yú hòu 。”zhè lǐ suǒ tū chū qiáng diào de shì rén gé de měi ,rén gé de lì liàng 。liǎng jù zhōng de “zì ”zì 、“fēi ”zì ,yī zhèng yī fǎn ,xiàng hù hū yīng ,biǎo dá chū duì rén de nèi zài pǐn gé de rè qíng zàn měi hé gāo dù zì xìn ,biǎo xiàn chū yī zhǒng yōng róng bú pò de fēng dù qì yùn 。táng tài zōng céng jīng lǚ cì chēng shǎng yú shì nán de “wǔ jué ”(dé háng 、zhōng zhí 、bó xué 、wén cí 、shū hàn ),shī rén bǐ xià de rén gé huà de “chán ”,kě néng dài yǒu zì kuàng de yì wèi ba 。shěn dé qián shuō :“yǒng chán zhě měi yǒng qí shēng ,cǐ dú zūn qí pǐn gé 。”(《táng shī bié cái 》)zhè què shì yī yǔ pò de zhī lùn 。

  qīng shī bǔ huá 《xiàn yòng shuō shī 》yún :“sān bǎi piān bǐ xìng wéi duō ,táng rén yóu dé cǐ yì 。tóng yī yǒng chán ,yú shì nán ‘jū gāo shēng zì yuǎn ,duān bú jiè qiū fēng ’,shì qīng huá rén yǔ ;luò bīn wáng ‘lù zhòng fēi nán jìn ,fēng duō xiǎng yì chén ’,shì huàn nán rén yǔ ;lǐ shāng yǐn ‘běn yǐ gāo nán bǎo ,tú láo hèn fèi shēng ’,shì láo sāo rén yǔ 。bǐ xìng bú tóng rú cǐ 。”zhè sān shǒu shī dōu shì táng dài tuō yǒng chán yǐ jì yì de míng zuò ,yóu yú zuò zhě dì wèi 、zāo jì 、qì zhì de bú tóng ,suī tóng yàng gōng yú bǐ xìng jì tuō ,què chéng xiàn chū shū yì de miàn mào ,gòu chéng fù yǒu gè xìng tè zhēng de yì shù xíng xiàng ,běn shī yǔ luò bīn wáng de 《zài yù yǒng chán 》,lǐ shāng yǐn de 《chán 》chéng wéi táng dài wén tán “yǒng chán ”shī de sān jué 。

chán chuàng zuò bèi jǐng

  lǐ shì mín duó wèi lǐ yuān hòu ,yú shì nán rèn hóng wén guǎn xué shì ,chéng wéi zhòng chén ,dàn cóng bú ào màn ,tà shí qín fèn ,shǐ dé lǐ shì mín duì qí chēng zàn yǒu jiā ,shēn dé shǎng shí ,yú shì cháng yāo tā cān jiā yī xiē diǎn lǐ huó dòng 。yī tiān ,lǐ shì mín qǐ le yǎ xìng ,yāo qǐng hóng wén guǎn xué shì men gòng shǎng hǎi chí jǐng sè ,tán shī lùn huà ,lǐ shì mín xún wèn dà jiā shì fǒu yǒu xīn de shī gē zuò pǐn ,yú shì nán biàn sòng dú chū gāi shī 。

chán shǎng xī èr

  zhè shì chū táng míng chén yú shì nán de yī shǒu yǒng wù shī ,yǒng wù zhōng yóu duō jì tuō ,jù yǒu nóng yù de xiàng zhēng xìng 。jù jù xiě de shì chán de xíng tǐ 、xí xìng hé shēng yīn ,ér jù jù yòu àn shì zhe shī rén gāo jié qīng yuǎn de pǐn háng zhì qù ,wù wǒ hù shì ,yǒng wù de shēn céng yì yì shì yǒng rén 。guān jiàn yào bǎ wò zhù chán de mǒu xiē bié yǒu yì wèi de jù tǐ tè zhēng ,cóng zhōng zhǎo chū yì shù shàng de qì hé diǎn 。chuí ruí ,shì gǔ dài guān mào dǎ jié xià chuí de dài zǐ ,yě zhǐ chán de xià bā shàng yǔ mào dài xiàng sì de xì zuǐ 。chán yòng xì zuǐ shǔn xī qīng lù ,yóu yú yǔ yì shuāng guān ,àn shì zhe guàn yīng gāo guān yào jiè jué fǔ bài ,zhuī qiú qīng lián 。chán jū zhù zài tǐng bá shū lǎng de wú tóng shàng ,yǔ nà xiē zài fǔ cǎo làn ní zhōng dǎ gǔn de chóng lèi zì rán bú tóng ,yīn cǐ tā de shēng yīn néng gòu liú lì xiǎng liàng 。shī de zuì hòu píng diǎn dào ,zhè wán quán shì yóu yú chán néng gòu “jū gāo shēng zì yuǎn ”,ér bú shì yóu yú píng jiè qiū fēng yī lèi wài lì suǒ zhì 。zhè xiē shī jù de xián wài zhī yīn ,tā men suǒ yǐn yù de shēn céng yì yì wú fēi shì shuō ,zuò guān zuò rén yīng gāi lì shēn gāo chù ,dé háng gāo jié ,cái néng shuō huà xiǎng liàng ,shēng míng yuǎn bō 。zhè zhǒng jū gāo zhì yuǎn wán quán lái zì rén gé měi de lì liàng ,jué fēi yī píng jiàn fēng shǐ duò ,huò zhě shí me quán shì 、guān jiē hé pěng chǎng suǒ néng dé dào de 。shí jì shàng ,yǒng chán bāo hán zhe yú shì nán de fū zǐ zì dào 。tā zuò wéi táng zhēn guān nián jiān huà xiàng xuán guà zài líng yān gé de èr shí sì xūn chén zhī yī ,míng shēng zài yú bó xué duō néng ,gāo jié gěng jiè ,yǔ táng tài zōng tán lùn lì dài dì wáng wéi zhèng dé shī ,néng gòu zhí yán shàn jiàn ,wéi zhēn guān zhī zhì zuò chū dú tè gòng xiàn 。wéi cǐ ,táng tài zōng chēng tā yǒu “wǔ jué ”(dé háng 、zhōng zhí 、bó xué 、wén cí 、shū hàn ),bìng zàn tàn :“qún chén jiē rú yú shì nán ,tiān xià hé yōu bú lǐ !”cóng tā bú shì yǐ kūn péng yīng hǔ ,ér shì yǐ yī zhī bú shèn qǐ yǎn de chán lái zì kuàng ,yě kě jiàn qí lǎo chéng jǐn shèn ,yǐ jí yǒu zì zhī zhī míng 。

  zhè shǒu tuō wù yù yì de xiǎo shī ,shì táng rén yǒng chán shī zhōng shí dài zuì zǎo de yī shǒu ,hěn wéi hòu shì rén chēng dào 。 shǒu jù “chuí ruí yǐn qīng lù ”biǎo miàn shàng shì xiě chán de xíng zhuàng yǔ shí xìng ,shí jì shàng shì yùn yòng bǐ xìng shǒu fǎ ,àn shì zì jǐ de xiǎn yào shēn fèn hé qīng lián de pǐn zhì 。chán de tóu bù yǒu liǎng gēn chù xū ,xíng zhuàng sì guān yuán xì zài jǐng xià de mào dài ;gǔ rén rèn wéi chán qī shēn gāo shù ,zhī hē qīng jié de lù shuǐ ,yīn ér yòng “yǐn qīng lù ”xiàng zhēng rén de pǐn gé gāo jié 。qí shí chán shì kào xī shí zhí wù de yè zhī shēng huó de ,nǎ lǐ kě néng zhī hē lù shuǐ ? cì jù “liú xiǎng chū shū tóng ”xiě chán míng shēng 。wéi shí me shuō lián xù bú duàn de chán míng shēng shì cóng zhī yè xī shū de wú tóng zhōng chuán chū lái de ne ?zhè shì yīn wéi wú tóng zài gǔ rén de xīn mù zhōng shì yī zhǒng gāo guì ér líng yì de shù ,chuán shuō luán fèng yī lèi de niǎo fēi wú tóng bú qī ,“wáng zhě rèn yòng xián liáng ,zé wú tóng shēng yú dōng xiāng ”。shī rén yǐ chán zì bǐ ,zé qí míng shēng yě jiù bú tóng fán xiǎng 。“tóng ”qián zhe yī “shū ”,jì ràng rén gǎn dào “liú xiǎng ”de yì yú liú chuán ,yòu yǔ mò jù “qiū fēng ”xiàng yīng 。 “jū gāo shēng zì yuǎn ,fēi shì jiè qiū fēng ”,zhè shì quán piān bǐ xìng jì tuō de diǎn jīng zhī bǐ ,shì cóng shàng miàn liǎng jù yǐn fā chū lái de yì lùn 。yì sī shì “chán ér qī shēn gāo chù ,shēng yīn zì rán huì chuán dé hěn yuǎn 。zhè bìng bú shì jiè zhù qiū fēng de fēi chuán ”,shěn dé qián shuō :“mìng yì zì gāo ,yǒng chán zhě měi yǒng qí shēng ,cǐ dú zūn qí pǐn gé 。” zhè yī tuō wù yù yì de míng jù ,jì shì xiě jǐng ,yě shì shū huái ,shì táng shī zhōng zuì zǎo yǒng chán de ,hěn wéi hòu shì chēng dào 。yú shì nán yuán shì chén suí jiù chén ,rù táng hòu yǐ wén cái hé dé háng shòu dào táng tài zōng de qì zhòng ,tā shēng xìng gěng zhí gū ào ,bú hé yú shì ,xiǎn shì chū yī zhǒng nèi xiàng 、gū pì 、shēn chén de xìng gé tè zhēng ,yú shì nán jiè chán yǒng huái ,biǎo míng zì jǐ lì shēn gāo jié ,bú xū rèn hé píng jiè ,zì huì yáng míng 。qíng jǐng jiāo róng ,xiǎn dé shí fèn hé xié zì rán 。zhè liǎng jù yòng de shì bǐ yù ,chán shēng yuǎn chuán bú shì jiè jiè yú qiū fēng de chuán sòng ,zhè lǐ suǒ tū chū qiáng diào de shì shī rén de rén gé měi ,biǎo dá le shī rén duì zì jǐ nèi zài pǐn gé de rè qíng zàn měi ,biǎo xiàn le yī zhǒng yōng róng bú pò de fēng dù 、qì yùn 。dú zhě kě cóng zhōng xiǎng xiàng dào rén gé huà le de chán ér nà zhǒng qīng huá jun4 lǎng de gāo biāo yì yùn ,kě wèi qiǎo miào zhì jí 。zhèng xiàng cáo pī zài 《diǎn lùn olùn wén 》zhōng suǒ yán “bú zuò liáng chén zhī cí ,bú tuō fēi chí zhī shì ,ér míng shēng zì chuán dá yú hòu ”。“jū gāo shēng zì yuǎn 。fēi shì jiè qiū fēng ”zhǎn shì le yī gè qīng kuáng zì fù 、chóu chú mǎn zhì de shì dà fū xíng xiàng 。 shī pǔ huá 《xiàn yòng shuō shī 》yuē :“《sān bǎi piān 》bǐ xìng wéi duō ,táng rén yóu dé qí yì 。tóng yī yǒng chán ,yú shì nán ‘jū gāo shēng zì yuǎn ,fēi shì jí qiū fēng ’,shì qīng huá rén yǔ ;luò bīn wáng ‘lù zhòng fēi nán jìn ,fēng duō xiǎng yì chén ’,shì huàn nán rén yǔ ;lǐ shāng yǐn ‘běn yǐ gāo nán bǎo ,tú láo hèn fèi shēng ’,shì láo sāo rén yǔ ,bǐ xìng bú tóng rú cǐ 。”tóng shì táng rén ,yòu dōu shì tuō yǒng chán yǐ jì yì ,yóu yú zuò zhě de dì wèi 、zāo jì 、qì zhì bǐ cǐ bú tóng ,suī tóng yàng gōng yú bǐ xìng jì tuō ,què chéng xiàn chū shū yì de miàn mào ,xíng chéng fù yǒu gè xìng tè zhēng de yì shù xíng xiàng 。

《chán 》yú shì nán pīn yīn dú yīn cān kǎo

chán
chán

chuí ruí yǐn qīng lù, liú xiǎng chū shū tóng.
chuí ruí yǐn qīng lù ,liú xiǎng chū shū tóng 。
jū gāo shēng zì yuǎn, fēi shì jí qiū fēng.
jū gāo shēng zì yuǎn ,fēi shì jiè qiū fēng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

虞世南 虞世南 虞世南生于南朝陈永定二年(558),父虞荔,兄虞世基,叔父虞寄,均名重一时。虞寄无子,世南过继于他,故字伯施。虞世南沉静寡欲,笃志勤学,少时曾受学于吴郡文学家顾野王,在长达10余年的寒窗苦读中,精思不倦,废寝忘食。陈文帝知其博学多才,召为建安王法曹参军。陈灭,与兄世基同入长安,俱有重名。隋大业中,授秘书郎,迁起居舍人。但炀帝嫌其刚直,10年不予徙升。而虞世基因善于媚言取宠,被炀帝视为心腹,结果与炀帝同被宇文化及杀死。武德四年(621),秦王李世民任命虞世南为秦府参军,后迁太子中舍人。李世民即位后,任著作郎兼弘文馆学士,继转秘书监。虞世南年轻时曾向绍兴智永法师学习书法。智永是晋代书圣王羲之的七世孙,藏有王羲之传世真迹,虞世南因此尽得王书真髓,成为一代大家。他晚年自撰自书的《孔子庙堂碑》被称为我国书法艺术的瑰宝,以致黄庭坚有「千两黄金哪购得」之叹。据传,唐太宗向虞世南学习书法时,感到「戈」法最难摆布,有一次写到「戬」字,便将右边空着,请虞世南补上,然后叫魏征品评。魏征说:「皇上所写的字,惟有'戈'旁与世南最为逼似!」太宗听后,叹服不已。 虞世南虽然外形文弱,但志性刚烈。他议论持正,敢于进谏,曾借陇右山崩等自然灾害,劝谏太宗整顿刑狱,救济灾民;又借星象变异,劝告太宗戒骄戒躁,慎终如故;太宗准备厚葬高祖时,他援引前代典法,主张薄葬;太宗晚年喜好田猎,他又劝谏「时息猎车」,以免扰民。唐太宗为此赞叹道:「群臣皆若世南,天下何忧不理!」并称世南有德行、忠直、博学、文辞、书翰五绝,是「当代名臣,人伦准的。」李世民初即位时,虞已年近七十。当时他就请求告老,未获允准。直到贞观十二年(638)才同意他退下来,当年五月他就病死了,终年81岁。太宗为他的死「哭之甚恸」,让他陪葬昭陵,赠他礼部尚书,赐他谥号文懿,还把他的像画在凌烟阁上,虞世南真可说是「备受哀荣」的了。

虞世南的诗词

  • 《蝉》蝉虞世南原文、翻译、赏析和诗意
  • 蝉(垂緌饮清露)
  • 咏舞
  • 唐代诗词推荐

  • 早出洞仙观
  • 忆江南·春去也
  • 闻宜春诸举子陪郡主登河梁玩月
  • 《应诏赋得除夜》应诏赋得除夜史青原文、翻译、赏析和诗意
  • 宿庐山白云峰重道者院
  • 东归诗
  • 和皮博士赴上京观中修灵斋赠威仪尊师兼见寄
  • 看压新醅寄怀袭美
  • 赠栖白大师
  • 春日郊居酬友人见贻
  • 《蝉》蝉虞世南原文、翻译、赏析和诗意原文,《蝉》蝉虞世南原文、翻译、赏析和诗意翻译,《蝉》蝉虞世南原文、翻译、赏析和诗意赏析,《蝉》蝉虞世南原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自虞世南的作品

    诗词类别

    虞世南的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语