《旅夜书怀》旅夜书怀杜甫原文、翻译、赏析和诗意

作者:杜甫 朝代:唐代
《旅夜书怀》旅夜书怀杜甫原文、翻译、赏析和诗意原文

《旅夜书怀》 杜甫

细草微风岸,危樯独夜舟。
星垂平野阔,月涌大江流。
名岂文章著,官应老病休。
飘飘何所似,天地一沙鸥。

作者简介(杜甫)

杜甫头像

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。

旅夜书怀翻译及注释

翻译
微风吹拂着江岸的细草,那立着高高桅杆的小船在夜里孤零地停泊着。
星星垂在天边,平野显得宽阔;月光随波涌动,大江滚滚东流。
我难道是因为文章而著名吗?年老病多也应该休官了。
自己到处漂泊像什么呢?就像天地间的一只孤零零的沙鸥。

注释
(1)岸:指江岸边。
(2)危樯(qiáng):高竖的桅杆。危,高。樯,船上挂风帆的桅杆。
(3)独夜舟:是说自己孤零零的一个人夜泊江边。
(4)星垂平野阔:星空低垂,原野显得格外广阔。
(5)月涌:月亮倒映,随水流涌。大江:指长江。
(6)名岂:这句连下句,是用“反言以见意”的手法写的。杜甫确实是以文章而著名的,却偏说不是,可见另有抱负,所以这句是自豪语。休官明明是因论事见弃,却说不是,是什么老而且病,所以这句是自解语了。
(7)官应老病休:官倒是因为年老多病而被罢退。应,认为是、是。
(8)飘飘:飞翔的样子,这里含月“飘零”、“飘泊”的意思,因为这里是借沙鸥以写人的飘泊。

旅夜书怀赏析

  诗的前半描写“旅夜”的情景。第一、二句写近景:微风吹拂着江岸上的细草,竖着高高桅杆的小船在月夜孤独地停泊着。当时杜甫离成都是迫于无奈。这一年的正月,他辞去节度使参谋职务,四月,在成都赖以存身的好友严武死去。处此凄孤无依之境,便决意离蜀东下。因此,这里不是空泛地写景,而是寓情于景,通过写景展示他的境况和情怀:像江岸细草一样渺小,像江中孤舟一般寂寞。第三、四句写远景:明星低垂,平野广阔;月随波涌,大江东流。这两句写景雄浑阔大,历来为人所称道。在这两个写景句中寄寓着诗人的什么感情呢?有人认为是“开襟旷远”(浦起龙《读杜心解》),有人认为是写出了“喜”的感情(见《唐诗论文集·杜甫五律例解》)。很明显,这首诗是写诗人暮年飘泊的凄苦景况的,而上面的两种解释只强调了诗的字面意思,这就很难令人信服。实际上,诗人写辽阔的平野、浩荡的大江、灿烂的星月,正是为了反衬出他孤苦伶仃的形象和颠连无告的凄怆心情。这种以乐景写哀情的手法,在古典作品中是经常使用的。如《诗经·小雅·采薇》“昔我往矣,杨柳依依”,用春日的美好景物反衬出征士兵的悲苦心情,写得多么动人!

  诗的后半是“书怀”。第五、六句说,有点名声,哪里是因为我的文章好呢?做官,倒应该因为年老多病而退休。这是反话,立意至为含蓄。诗人素有远大的政治抱负,但长期被压抑而不能施展,因此声名竟因文章而著,这实在不是他的心愿。杜甫此时确实是既老且病,但他的休官,却主要不是因为老和病,而是由于被排挤。这里表现出诗人心中的不平,同时揭示出政治上失意是他飘泊、孤寂的根本原因。关于这一联的含义,黄生说是“无所归咎,抚躬自怪之语”(《杜诗说》),仇兆鳌说是“五属自谦,六乃自解”(《杜少陵集详注》),恐怕不很妥当。最后两句说,飘然一身象个什么呢?不过象广阔的天地间的一只沙鸥罢了。诗人即景自况以抒悲怀。水天空阔,沙鸥飘零;人似沙鸥,转徙江湖。这一联借景抒情,深刻地表现了诗人内心飘泊无依的感伤,真是一字一泪,感人至深。

  王夫之《姜斋诗话》说:“情景虽有在心在物之分,而景生情,情生景,互藏其宅。”情景互藏其宅,即寓情于景和寓景于情。前者写宜于表达诗人所要抒发的情的景物,使情藏于景中;后者不是抽象地写情,而是在写情中藏有景物。杜甫的这首《旅夜书怀》诗,就是古典诗歌中情景相生、互藏其宅的一个范例。

  全诗景情交融,景中有情。整首诗意境雄浑,气象万千。用景物之间的对比,烘托出一个独立于天地之间的飘零形象,使全诗弥漫着深沉凝重的孤独感。这正是诗人身世际遇的写照。

  大历三年(768年),迟暮之年的诗人终于乘舟出了三峡,来到湖北荆门,心境不免孤寂。 此诗开头四句写“旅夜”:岸上有细草微风,江上只有一叶孤舟,依岸而宿,就舟而居,遥望原野,远处天与地似乎相接了,天边的星宿也仿佛下垂得接近地面。大江之中,江水浩浩荡荡东流,一轮明月映照在江水中,随着江水的流动而浮荡着。岸上星垂,舟前月涌,用“星垂”来描写原野的广阔,用“月涌”来形容大江的东流,形象而细致地描绘了江上的夜景。唯有在广阔的原野上才可感到“星垂”;唯其“星垂”,才能见出原野的广阔。而大江中有“月涌”,才能反映出江水的流动;也只因江水的流动,才能感到“月涌”。“星垂”、“月涌”是以细腻称阔大的手法,首四句塑造了一个宏阔非凡宁静孤寂的江边夜境。

  后四句书“怀”:“名岂文章著”,声名不因政治抱负而显著,反因文章而显著,这本非自己的矢志,故说“岂”,这就流露出因政治理想不得实现的愤慨。说“官应老病休”, 诗人辞去官职,并非因老而多病,什么原因,诗人没有直接说出。说“应”当,本是不应当,正显出老诗人悲愤的心情。面对辽阔寂寥的原野,想起自己的痛苦遭遇,深感自己漂泊无依,在这静夜孤舟的境界中自己恰如是天地间无所依存的一只沙鸥。以沙鸥自况,乃自伤飘泊之意。

旅夜书怀创作背景

  唐代宗永泰元年(765)正月,杜甫辞去节度参谋职务,返居成都草堂。(765)四月,严武死去,杜甫在成都失去依靠,遂携家由成都乘舟东下,经嘉州(今四川乐山)、榆州(今重庆市)至忠州(今四川忠县)。此诗约为途中所作。

《旅夜书怀》杜甫 拼音读音参考

lǚ yè shū huái
旅夜书怀

xì cǎo wēi fēng àn, wēi qiáng dú yè zhōu.
细草微风岸,危樯独夜舟。
xīng chuí píng yě kuò, yuè yǒng dà jiāng liú.
星垂平野阔,月涌大江流。
míng qǐ wén zhāng zhe, guān yīng lǎo bìng xiū.
名岂文章著,官应老病休。
piāo piāo hé suǒ shì, tiān dì yī shā ōu.
飘飘何所似,天地一沙鸥。

《旅夜书怀》旅夜书怀杜甫原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《lǚ yè shū huái 》 dù fǔ

xì cǎo wēi fēng àn ,wēi qiáng dú yè zhōu 。
xīng chuí píng yě kuò ,yuè yǒng dà jiāng liú 。
míng qǐ wén zhāng zhe ,guān yīng lǎo bìng xiū 。
piāo piāo hé suǒ sì ,tiān dì yī shā ōu 。

zuò zhě jiǎn jiè (dù fǔ )

dù fǔ tóu xiàng

dù fǔ (712-770),zì zǐ měi ,zì hào shǎo líng yě lǎo ,shì chēng “dù gōng bù ”、“dù shǎo líng ”děng ,hàn zú ,hé nán fǔ gǒng xiàn (jīn hé nán shěng gǒng yì shì )rén ,táng dài wěi dà de xiàn shí zhǔ yì shī rén ,dù fǔ bèi shì rén zūn wéi “shī shèng ”,qí shī bèi chēng wéi “shī shǐ ”。dù fǔ yǔ lǐ bái hé chēng “lǐ dù ”,wéi le gēn lìng wài liǎng wèi shī rén lǐ shāng yǐn yǔ dù mù jí “xiǎo lǐ dù ”qū bié kāi lái ,dù fǔ yǔ lǐ bái yòu hé chēng “dà lǐ dù ”。tā yōu guó yōu mín ,rén gé gāo shàng ,tā de yuē 1400yú shǒu shī bèi bǎo liú le xià lái ,shī yì jīng zhàn ,zài zhōng guó gǔ diǎn shī gē zhōng bèi shòu tuī chóng ,yǐng xiǎng shēn yuǎn 。759-766nián jiān céng jū chéng dōu ,hòu shì yǒu dù fǔ cǎo táng jì niàn 。

lǚ yè shū huái fān yì jí zhù shì

fān yì
wēi fēng chuī fú zhe jiāng àn de xì cǎo ,nà lì zhe gāo gāo wéi gǎn de xiǎo chuán zài yè lǐ gū líng dì tíng bó zhe 。
xīng xīng chuí zài tiān biān ,píng yě xiǎn dé kuān kuò ;yuè guāng suí bō yǒng dòng ,dà jiāng gǔn gǔn dōng liú 。
wǒ nán dào shì yīn wéi wén zhāng ér zhe míng ma ?nián lǎo bìng duō yě yīng gāi xiū guān le 。
zì jǐ dào chù piāo bó xiàng shí me ne ?jiù xiàng tiān dì jiān de yī zhī gū líng líng de shā ōu 。

zhù shì
(1)àn :zhǐ jiāng àn biān 。
(2)wēi qiáng (qiáng):gāo shù de wéi gǎn 。wēi ,gāo 。qiáng ,chuán shàng guà fēng fān de wéi gǎn 。
(3)dú yè zhōu :shì shuō zì jǐ gū líng líng de yī gè rén yè bó jiāng biān 。
(4)xīng chuí píng yě kuò :xīng kōng dī chuí ,yuán yě xiǎn dé gé wài guǎng kuò 。
(5)yuè yǒng :yuè liàng dǎo yìng ,suí shuǐ liú yǒng 。dà jiāng :zhǐ zhǎng jiāng 。
(6)míng qǐ :zhè jù lián xià jù ,shì yòng “fǎn yán yǐ jiàn yì ”de shǒu fǎ xiě de 。dù fǔ què shí shì yǐ wén zhāng ér zhe míng de ,què piān shuō bú shì ,kě jiàn lìng yǒu bào fù ,suǒ yǐ zhè jù shì zì háo yǔ 。xiū guān míng míng shì yīn lùn shì jiàn qì ,què shuō bú shì ,shì shí me lǎo ér qiě bìng ,suǒ yǐ zhè jù shì zì jiě yǔ le 。
(7)guān yīng lǎo bìng xiū :guān dǎo shì yīn wéi nián lǎo duō bìng ér bèi bà tuì 。yīng ,rèn wéi shì 、shì 。
(8)piāo piāo :fēi xiáng de yàng zǐ ,zhè lǐ hán yuè “piāo líng ”、“piāo bó ”de yì sī ,yīn wéi zhè lǐ shì jiè shā ōu yǐ xiě rén de piāo bó 。

lǚ yè shū huái shǎng xī

  shī de qián bàn miáo xiě “lǚ yè ”de qíng jǐng 。dì yī 、èr jù xiě jìn jǐng :wēi fēng chuī fú zhe jiāng àn shàng de xì cǎo ,shù zhe gāo gāo wéi gǎn de xiǎo chuán zài yuè yè gū dú dì tíng bó zhe 。dāng shí dù fǔ lí chéng dōu shì pò yú wú nài 。zhè yī nián de zhèng yuè ,tā cí qù jiē dù shǐ cān móu zhí wù ,sì yuè ,zài chéng dōu lài yǐ cún shēn de hǎo yǒu yán wǔ sǐ qù 。chù cǐ qī gū wú yī zhī jìng ,biàn jué yì lí shǔ dōng xià 。yīn cǐ ,zhè lǐ bú shì kōng fàn dì xiě jǐng ,ér shì yù qíng yú jǐng ,tōng guò xiě jǐng zhǎn shì tā de jìng kuàng hé qíng huái :xiàng jiāng àn xì cǎo yī yàng miǎo xiǎo ,xiàng jiāng zhōng gū zhōu yī bān jì mò 。dì sān 、sì jù xiě yuǎn jǐng :míng xīng dī chuí ,píng yě guǎng kuò ;yuè suí bō yǒng ,dà jiāng dōng liú 。zhè liǎng jù xiě jǐng xióng hún kuò dà ,lì lái wéi rén suǒ chēng dào 。zài zhè liǎng gè xiě jǐng jù zhōng jì yù zhe shī rén de shí me gǎn qíng ne ?yǒu rén rèn wéi shì “kāi jīn kuàng yuǎn ”(pǔ qǐ lóng 《dú dù xīn jiě 》),yǒu rén rèn wéi shì xiě chū le “xǐ ”de gǎn qíng (jiàn 《táng shī lùn wén jí ·dù fǔ wǔ lǜ lì jiě 》)。hěn míng xiǎn ,zhè shǒu shī shì xiě shī rén mù nián piāo bó de qī kǔ jǐng kuàng de ,ér shàng miàn de liǎng zhǒng jiě shì zhī qiáng diào le shī de zì miàn yì sī ,zhè jiù hěn nán lìng rén xìn fú 。shí jì shàng ,shī rén xiě liáo kuò de píng yě 、hào dàng de dà jiāng 、càn làn de xīng yuè ,zhèng shì wéi le fǎn chèn chū tā gū kǔ líng dīng de xíng xiàng hé diān lián wú gào de qī chuàng xīn qíng 。zhè zhǒng yǐ lè jǐng xiě āi qíng de shǒu fǎ ,zài gǔ diǎn zuò pǐn zhōng shì jīng cháng shǐ yòng de 。rú 《shī jīng ·xiǎo yǎ ·cǎi wēi 》“xī wǒ wǎng yǐ ,yáng liǔ yī yī ”,yòng chūn rì de měi hǎo jǐng wù fǎn chèn chū zhēng shì bīng de bēi kǔ xīn qíng ,xiě dé duō me dòng rén !

  shī de hòu bàn shì “shū huái ”。dì wǔ 、liù jù shuō ,yǒu diǎn míng shēng ,nǎ lǐ shì yīn wéi wǒ de wén zhāng hǎo ne ?zuò guān ,dǎo yīng gāi yīn wéi nián lǎo duō bìng ér tuì xiū 。zhè shì fǎn huà ,lì yì zhì wéi hán xù 。shī rén sù yǒu yuǎn dà de zhèng zhì bào fù ,dàn zhǎng qī bèi yā yì ér bú néng shī zhǎn ,yīn cǐ shēng míng jìng yīn wén zhāng ér zhe ,zhè shí zài bú shì tā de xīn yuàn 。dù fǔ cǐ shí què shí shì jì lǎo qiě bìng ,dàn tā de xiū guān ,què zhǔ yào bú shì yīn wéi lǎo hé bìng ,ér shì yóu yú bèi pái jǐ 。zhè lǐ biǎo xiàn chū shī rén xīn zhōng de bú píng ,tóng shí jiē shì chū zhèng zhì shàng shī yì shì tā piāo bó 、gū jì de gēn běn yuán yīn 。guān yú zhè yī lián de hán yì ,huáng shēng shuō shì “wú suǒ guī jiù ,fǔ gōng zì guài zhī yǔ ”(《dù shī shuō 》),chóu zhào áo shuō shì “wǔ shǔ zì qiān ,liù nǎi zì jiě ”(《dù shǎo líng jí xiáng zhù 》),kǒng pà bú hěn tuǒ dāng 。zuì hòu liǎng jù shuō ,piāo rán yī shēn xiàng gè shí me ne ?bú guò xiàng guǎng kuò de tiān dì jiān de yī zhī shā ōu bà le 。shī rén jí jǐng zì kuàng yǐ shū bēi huái 。shuǐ tiān kōng kuò ,shā ōu piāo líng ;rén sì shā ōu ,zhuǎn xǐ jiāng hú 。zhè yī lián jiè jǐng shū qíng ,shēn kè dì biǎo xiàn le shī rén nèi xīn piāo bó wú yī de gǎn shāng ,zhēn shì yī zì yī lèi ,gǎn rén zhì shēn 。

  wáng fū zhī 《jiāng zhāi shī huà 》shuō :“qíng jǐng suī yǒu zài xīn zài wù zhī fèn ,ér jǐng shēng qíng ,qíng shēng jǐng ,hù cáng qí zhái 。”qíng jǐng hù cáng qí zhái ,jí yù qíng yú jǐng hé yù jǐng yú qíng 。qián zhě xiě yí yú biǎo dá shī rén suǒ yào shū fā de qíng de jǐng wù ,shǐ qíng cáng yú jǐng zhōng ;hòu zhě bú shì chōu xiàng dì xiě qíng ,ér shì zài xiě qíng zhōng cáng yǒu jǐng wù 。dù fǔ de zhè shǒu 《lǚ yè shū huái 》shī ,jiù shì gǔ diǎn shī gē zhōng qíng jǐng xiàng shēng 、hù cáng qí zhái de yī gè fàn lì 。

  quán shī jǐng qíng jiāo róng ,jǐng zhōng yǒu qíng 。zhěng shǒu shī yì jìng xióng hún ,qì xiàng wàn qiān 。yòng jǐng wù zhī jiān de duì bǐ ,hōng tuō chū yī gè dú lì yú tiān dì zhī jiān de piāo líng xíng xiàng ,shǐ quán shī mí màn zhe shēn chén níng zhòng de gū dú gǎn 。zhè zhèng shì shī rén shēn shì jì yù de xiě zhào 。

  dà lì sān nián (768nián ),chí mù zhī nián de shī rén zhōng yú chéng zhōu chū le sān xiá ,lái dào hú běi jīng mén ,xīn jìng bú miǎn gū jì 。 cǐ shī kāi tóu sì jù xiě “lǚ yè ”:àn shàng yǒu xì cǎo wēi fēng ,jiāng shàng zhī yǒu yī yè gū zhōu ,yī àn ér xiǔ ,jiù zhōu ér jū ,yáo wàng yuán yě ,yuǎn chù tiān yǔ dì sì hū xiàng jiē le ,tiān biān de xīng xiǔ yě fǎng fó xià chuí dé jiē jìn dì miàn 。dà jiāng zhī zhōng ,jiāng shuǐ hào hào dàng dàng dōng liú ,yī lún míng yuè yìng zhào zài jiāng shuǐ zhōng ,suí zhe jiāng shuǐ de liú dòng ér fú dàng zhe 。àn shàng xīng chuí ,zhōu qián yuè yǒng ,yòng “xīng chuí ”lái miáo xiě yuán yě de guǎng kuò ,yòng “yuè yǒng ”lái xíng róng dà jiāng de dōng liú ,xíng xiàng ér xì zhì dì miáo huì le jiāng shàng de yè jǐng 。wéi yǒu zài guǎng kuò de yuán yě shàng cái kě gǎn dào “xīng chuí ”;wéi qí “xīng chuí ”,cái néng jiàn chū yuán yě de guǎng kuò 。ér dà jiāng zhōng yǒu “yuè yǒng ”,cái néng fǎn yìng chū jiāng shuǐ de liú dòng ;yě zhī yīn jiāng shuǐ de liú dòng ,cái néng gǎn dào “yuè yǒng ”。“xīng chuí ”、“yuè yǒng ”shì yǐ xì nì chēng kuò dà de shǒu fǎ ,shǒu sì jù sù zào le yī gè hóng kuò fēi fán níng jìng gū jì de jiāng biān yè jìng 。

  hòu sì jù shū “huái ”:“míng qǐ wén zhāng zhe ”,shēng míng bú yīn zhèng zhì bào fù ér xiǎn zhe ,fǎn yīn wén zhāng ér xiǎn zhe ,zhè běn fēi zì jǐ de shǐ zhì ,gù shuō “qǐ ”,zhè jiù liú lù chū yīn zhèng zhì lǐ xiǎng bú dé shí xiàn de fèn kǎi 。shuō “guān yīng lǎo bìng xiū ”, shī rén cí qù guān zhí ,bìng fēi yīn lǎo ér duō bìng ,shí me yuán yīn ,shī rén méi yǒu zhí jiē shuō chū 。shuō “yīng ”dāng ,běn shì bú yīng dāng ,zhèng xiǎn chū lǎo shī rén bēi fèn de xīn qíng 。miàn duì liáo kuò jì liáo de yuán yě ,xiǎng qǐ zì jǐ de tòng kǔ zāo yù ,shēn gǎn zì jǐ piāo bó wú yī ,zài zhè jìng yè gū zhōu de jìng jiè zhōng zì jǐ qià rú shì tiān dì jiān wú suǒ yī cún de yī zhī shā ōu 。yǐ shā ōu zì kuàng ,nǎi zì shāng piāo bó zhī yì 。

lǚ yè shū huái chuàng zuò bèi jǐng

  táng dài zōng yǒng tài yuán nián (765)zhèng yuè ,dù fǔ cí qù jiē dù cān móu zhí wù ,fǎn jū chéng dōu cǎo táng 。(765)sì yuè ,yán wǔ sǐ qù ,dù fǔ zài chéng dōu shī qù yī kào ,suí xié jiā yóu chéng dōu chéng zhōu dōng xià ,jīng jiā zhōu (jīn sì chuān lè shān )、yú zhōu (jīn zhòng qìng shì )zhì zhōng zhōu (jīn sì chuān zhōng xiàn )。cǐ shī yuē wéi tú zhōng suǒ zuò 。

《lǚ yè shū huái 》dù fǔ pīn yīn dú yīn cān kǎo

lǚ yè shū huái
lǚ yè shū huái

xì cǎo wēi fēng àn, wēi qiáng dú yè zhōu.
xì cǎo wēi fēng àn ,wēi qiáng dú yè zhōu 。
xīng chuí píng yě kuò, yuè yǒng dà jiāng liú.
xīng chuí píng yě kuò ,yuè yǒng dà jiāng liú 。
míng qǐ wén zhāng zhe, guān yīng lǎo bìng xiū.
míng qǐ wén zhāng zhe ,guān yīng lǎo bìng xiū 。
piāo piāo hé suǒ shì, tiān dì yī shā ōu.
piāo piāo hé suǒ sì ,tiān dì yī shā ōu 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

杜甫 杜甫 杜甫(712-770),字子美,祖籍河南巩县。祖父杜审言是唐初著名诗人。青年时期,他曾游历过今江苏、浙江、河北、山东一带,并两次会见李白,两人结下深厚的友谊。唐玄宗天宝五年(746),杜甫来到长安,第二年他参加了由唐玄宗下诏的应试,由于奸臣李林甫从中作梗,全体应试者无一人录取。从此进取无门,生活贫困。直到天宝十四年(755),才得到「右卫率府胄曹参军」一职,负责看管兵甲仓库。同年,安史之乱爆发,此时杜甫正在奉先(今陕西蒲城)探家。第二年他把家属安顿在鄜州羌村(今陕西富县境),只身投奔在灵武(今甘肃省)即位的肃宗。途中被叛军所俘,押到沦陷后的长安,这期间他亲眼目睹了叛军杀戮洗劫的暴行和百姓的苦难。直到至德二年(757)四月,他才冒险逃到肃宗临时驻地凤翔(今陕西省凤翔县),授官左拾遗。不久因疏救房琯,被贬为华州司功参军。自此他对现实政治十分失望,抛弃官职,举家西行,几经辗转,最后到了成都,在严武等人的帮助下,在城西浣花溪畔,建成了一座草堂,世称「杜甫草堂」。后被严武荐为节度参谋、检校工部员外郎。严武死后,他离开了成都,全家寄居夔州(今四川奉节县)。两年后,离夔州到江陵、衡阳一带辗转流离。唐太宗大历五年(770),诗人病死在湘江的一只小船中。他的诗在艺术上以丰富多采著称,时而雄浑奔放,时而沉郁悲凉,或辞藻瑰丽,或平易质朴。他擅长律诗,又是新乐府诗体的开创者。他的诗声律和谐,选字精炼,「为人性癖耽佳句,语不惊人死不休」,正是他严谨创作态度的真实写照。在我国文学史上有「诗圣」之称。他的诗留存至今的有一千四百余首。有《杜少陵集》。

杜甫的诗词

  • 从韦二明府续处觅绵竹
  • 后游
  • 《野望》野望杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 北征
  • 江村(清江一曲抱村流)
  • 登岳阳楼
  • 《佳人》佳人杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 《春水》春水杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 送路六侍御入朝
  • 别房太尉墓
  • 唐代诗词推荐

  • 鸿门宴
  • 与桐庐郑明府
  • 辞南平钟王召
  • 自大林与韩明府归郭中精舍
  • 闻应德茂先离棠溪
  • 甲子岁衔命到家至榕城册封次日闽王降旌旗于新丰…饯别
  • 成都
  • 长相思·其二
  • 临终召客(一作病中见落花)
  • 太庙祼地歌辞
  • 《旅夜书怀》旅夜书怀杜甫原文、翻译、赏析和诗意原文,《旅夜书怀》旅夜书怀杜甫原文、翻译、赏析和诗意翻译,《旅夜书怀》旅夜书怀杜甫原文、翻译、赏析和诗意赏析,《旅夜书怀》旅夜书怀杜甫原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自杜甫的作品

    诗词类别

    杜甫的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语