《望洞庭》望洞庭刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意

作者:刘禹锡 朝代:唐代
《望洞庭》望洞庭刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意原文

《望洞庭》 刘禹锡

湖光秋月两相和,潭面无风镜未磨。
遥望洞庭山水色,白银盘里一青螺。
(山水色 一作:山水翠)

作者简介(刘禹锡)

刘禹锡头像

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。

望洞庭翻译及注释

翻译
秋夜明月清辉,遍洒澄净湖面,湖面平静无风,犹如铁磨铜镜。
遥望美丽洞庭的湖光山色。真的令人浮想联翩。那翠绿的君山,真像银盘里的一枚玲珑青螺。

注释
1.洞庭:湖名,在今湖南省北部。
2.湖光:湖面的波光。两:指湖光和秋月。和:和谐。指水色与月光互相辉映。
3.潭面:指湖面。镜未磨:古人的镜子用铜制作、磨成。这里一说是湖面无风,水平如镜;一说是远望湖中的景物,隐约不清,如同镜面没打磨时照物模糊。
4.山水色:也作“山水翠”。山:指洞庭湖中的君山。
5.白银盘:形容平静而又清的洞庭湖面。白银:一作“白云”。青螺:这里用来形容洞庭湖中的君山。

望洞庭鉴赏

  诗中描写了秋夜月光下洞庭湖的优美景色。微波不兴,平静秀美,分外怡人。诗人飞驰想像,以清新的笔调,生动地描绘出洞庭湖水宁静、祥和的朦胧美,勾画出一幅美丽的洞庭山水图。表现了诗人对大自然的热爱,也表现了诗人壮阔不凡的气度和高卓清奇的情致。

  诗从一个“望”字着眼,“水月交融”、“湖平如镜”,是近望所见;“洞庭山水”、“犹如青螺”,是遥望所得。虽都是写望中景象,差异却显而易见。近景美妙、别致;远景迷潆、奇丽。潭面如镜,湖水如盘,君山如螺。银盘与青螺相映,明月与湖光互衬,更觉情景相容、相得益彰。诗人笔下的君山犹如镶嵌在明镜洞庭湖上一颗精美绝伦的翡翠,令人美不胜收。其用词也极精到。

  首句描写澄彻空明的湖水与素月青光交相辉映,俨如琼田玉鉴,是一派空灵、缥缈、宁静、和谐的境界。表现出天水一色,玉字无尘的融和画面。“和”字下得工炼,表现出了水天一色、玉宇无尘的融和的画境。而且,似乎还把一种水国之夜的节奏——演漾的月光与湖水吞吐的韵律,传达给读者了。

  第二句描绘湖上无风,迷迷蒙蒙的湖面宛如未经磨拭的铜镜。“镜未磨”三字十分形象贴切地表现了千里洞庭风平浪静、安宁温柔的景象,在月光下别具一种朦胧美。因为只有“潭面无风”,波澜不惊,湖光和秋月才能两相协调。否则,湖面狂风怒号,浊浪排空,湖光和秋月便无法辉映成趣,也就无有“两相和”可言了。

  第三、四句诗人的视线从广阔的湖光月色的整体画面集中到君山一点。在皓月银辉之下,洞庭山愈显青翠,洞庭水愈显清澈,山水浑然一体,望去如同一只雕镂透剔的银盘里,放了一颗小巧玲珑的青螺,十分惹人喜爱。诗人笔下秋月之中的洞庭山水变成了一件精美绝伦的工艺美术珍品,给人以莫大的艺术享受。“白银盘里一青螺”,真是匪夷所思的妙句。此句的擅胜之处,不止表现在设譬的精警上,还表现了诗人壮阔不凡的气度和寄托了诗人高卓清奇的情致。在诗人眼里,千里洞庭不过是妆楼奁镜、案上杯盘而已。举重若轻,自然凑泊,毫无矜气作色之态,这是十分难得的。把人与自然的关系表现得这样亲切,把湖山的景物描写得这样高旷清超,这正是诗人性格、情操和美学趣味的反映。没有荡思八极、纳须弥于芥子的气魄,没有振衣千仞、涅而不缁的襟抱,极富有浪漫色彩的奇思壮采。

望洞庭创作背景

  《望洞庭》作于长庆四年(824年)秋。刘禹锡在《历阳书事七十韵》序中称:“长庆四年八月,予自夔州刺史转历阳(和州),浮岷江,观洞庭,历夏口,涉浔阳而东。”刘禹锡贬逐南荒,二十年间去来洞庭,据文献可考的约有六次。其中只有转任和州这一次,是在秋天。而此诗则是这次行脚的生动纪录。

望洞庭简析

  这是诗人遥望洞庭湖而写的风景诗,明白如话而意味隽永。第一句从水光月色的交融不分写起,表现湖面的开阔廖远,这应该是日暮时分的景象,天还没黑但月亮已经出来,如果天黑就看不出两者色彩的融合了。第二句用镜子的比喻表现夜晚湖面的平静,因为太阳已落,湖水不反光,像镜子没磨时光泽暗淡的样子。第三句写远望湖中君山翠绿的色彩,这里的“山水”实际只是指山,即湖中的君山。用“山水”属于古代汉语中“偏义复词”的用法。第四句再用一个比喻,将浮在水中的君山比作搁在白银盘子里的青螺。全诗纯然写景,既有描写的细致,又有比喻的生动,读来饶有趣味。

  秋夜皎皎明月下的洞庭湖水是澄彻空明的。与素月的清光交相辉映,俨如琼田玉鉴,是一派空灵、缥缈、宁静、和谐的境界。这就是“湖光秋月两相和”一句所包蕴的诗意。“和”字下得工炼,表现出了水天一色、玉宇无尘的融和的画境。而且,似乎还把一种水国之夜的节奏——荡漾的月光与湖水吞吐的韵律,传达给读者了。接下来描绘湖上无风,迷迷蒙蒙的湖面宛如未经磨拭的铜镜。“镜未磨”三字十分形象贴切地表现了千里洞庭风平浪静的安宁温柔的景象,在月光下别具一种朦胧美。“潭面无风镜未磨”以生动形象的比喻补足了“湖光秋月两相和”的诗意。因为只有“潭面无风”,波澜不惊,湖光和秋月才能两相协调。否则,湖面狂风怒号,浊浪排空,湖光和秋月便无法辉映成趣,也就无有“两相和”可言了。

  三四两句诗想象丰富,比喻恰当,色调淡雅,银盘与青螺互相映衬,相得益彰。诗人笔下的秋月之中的洞庭山水变成了一件精美绝伦的工艺美术珍品,给人以莫大的艺术享受。“白银盘里一青螺”,真是匪夷所思的妙句。然而,它的擅胜之处,不止表现在设譬的精警上,尤其可贵的是它所表现的壮阔不凡的气度和它所寄托的高卓清奇的情致。在诗人眼里,千里洞庭不过是妆楼奁镜、案上杯盘而已。举重若轻,自然凑泊,毫无矜气作色之态,这是十分难得的。把人与自然的关系表现得这样亲切,把湖山的景物描写得这样高旷清超,这正是作者性格、情操和美学趣味的反映。没有荡思八极、纳须弥于芥子的气魄,没有振衣千仞、涅而不缁的襟抱,是难以措笔的。一首山水小诗,见出诗人富有浪漫色彩的奇思壮采,这是很难得的。只有真心观察,才能读出这首诗的情意。

《望洞庭》刘禹锡 拼音读音参考

wàng dòng tíng
望洞庭

hú guāng qiū yuè liǎng xiāng hè, tán miàn wú fēng jìng wèi mó.
湖光秋月两相和,潭面无风镜未磨。
yáo wàng dòng tíng shān shuǐ sè, bái yín pán lǐ yī qīng luó.
遥望洞庭山水色,白银盘里一青螺。
shān shuǐ sè yī zuò: shān shuǐ cuì
(山水色 一作:山水翠)

《望洞庭》望洞庭刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《wàng dòng tíng 》 liú yǔ xī

hú guāng qiū yuè liǎng xiàng hé ,tán miàn wú fēng jìng wèi mó 。
yáo wàng dòng tíng shān shuǐ sè ,bái yín pán lǐ yī qīng luó 。
(shān shuǐ sè yī zuò :shān shuǐ cuì )

zuò zhě jiǎn jiè (liú yǔ xī )

liú yǔ xī tóu xiàng

liú yǔ xī (772-842),zì mèng dé ,hàn zú ,zhōng guó táng cháo péng chéng (jīn xú zhōu )rén ,zǔ jí luò yáng ,táng cháo wén xué jiā ,zhé xué jiā ,zì chēng shì hàn zhōng shān jìng wáng hòu yì ,céng rèn jiān chá yù shǐ ,shì wáng shū wén zhèng zhì gǎi gé jí tuán de yī yuán 。táng dài zhōng wǎn qī zhe míng shī rén ,yǒu “shī háo ”zhī chēng 。tā de jiā tíng shì yī gè shì dài yǐ rú xué xiàng chuán de shū xiāng mén dì 。zhèng zhì shàng zhǔ zhāng gé xīn ,shì wáng shū wén pài zhèng zhì gé xīn huó dòng de zhōng xīn rén wù zhī yī 。hòu lái yǒng zhēn gé xīn shī bài bèi biǎn wéi lǎng zhōu sī mǎ (jīn hú nán cháng dé )。jù hú nán cháng dé lì shǐ xué jiā 、shōu cáng jiā zhōu xīn guó xiān shēng kǎo zhèng liú yǔ xī bèi biǎn wéi lǎng zhōu sī mǎ qí jiān xiě le zhe míng de “hàn shòu chéng chūn wàng ”。

wàng dòng tíng fān yì jí zhù shì

fān yì
qiū yè míng yuè qīng huī ,biàn sǎ chéng jìng hú miàn ,hú miàn píng jìng wú fēng ,yóu rú tiě mó tóng jìng 。
yáo wàng měi lì dòng tíng de hú guāng shān sè 。zhēn de lìng rén fú xiǎng lián piān 。nà cuì lǜ de jun1 shān ,zhēn xiàng yín pán lǐ de yī méi líng lóng qīng luó 。

zhù shì
1.dòng tíng :hú míng ,zài jīn hú nán shěng běi bù 。
2.hú guāng :hú miàn de bō guāng 。liǎng :zhǐ hú guāng hé qiū yuè 。hé :hé xié 。zhǐ shuǐ sè yǔ yuè guāng hù xiàng huī yìng 。
3.tán miàn :zhǐ hú miàn 。jìng wèi mó :gǔ rén de jìng zǐ yòng tóng zhì zuò 、mó chéng 。zhè lǐ yī shuō shì hú miàn wú fēng ,shuǐ píng rú jìng ;yī shuō shì yuǎn wàng hú zhōng de jǐng wù ,yǐn yuē bú qīng ,rú tóng jìng miàn méi dǎ mó shí zhào wù mó hú 。
4.shān shuǐ sè :yě zuò “shān shuǐ cuì ”。shān :zhǐ dòng tíng hú zhōng de jun1 shān 。
5.bái yín pán :xíng róng píng jìng ér yòu qīng de dòng tíng hú miàn 。bái yín :yī zuò “bái yún ”。qīng luó :zhè lǐ yòng lái xíng róng dòng tíng hú zhōng de jun1 shān 。

wàng dòng tíng jiàn shǎng

  shī zhōng miáo xiě le qiū yè yuè guāng xià dòng tíng hú de yōu měi jǐng sè 。wēi bō bú xìng ,píng jìng xiù měi ,fèn wài yí rén 。shī rén fēi chí xiǎng xiàng ,yǐ qīng xīn de bǐ diào ,shēng dòng dì miáo huì chū dòng tíng hú shuǐ níng jìng 、xiáng hé de méng lóng měi ,gōu huà chū yī fú měi lì de dòng tíng shān shuǐ tú 。biǎo xiàn le shī rén duì dà zì rán de rè ài ,yě biǎo xiàn le shī rén zhuàng kuò bú fán de qì dù hé gāo zhuó qīng qí de qíng zhì 。

  shī cóng yī gè “wàng ”zì zhe yǎn ,“shuǐ yuè jiāo róng ”、“hú píng rú jìng ”,shì jìn wàng suǒ jiàn ;“dòng tíng shān shuǐ ”、“yóu rú qīng luó ”,shì yáo wàng suǒ dé 。suī dōu shì xiě wàng zhōng jǐng xiàng ,chà yì què xiǎn ér yì jiàn 。jìn jǐng měi miào 、bié zhì ;yuǎn jǐng mí yíng 、qí lì 。tán miàn rú jìng ,hú shuǐ rú pán ,jun1 shān rú luó 。yín pán yǔ qīng luó xiàng yìng ,míng yuè yǔ hú guāng hù chèn ,gèng jiào qíng jǐng xiàng róng 、xiàng dé yì zhāng 。shī rén bǐ xià de jun1 shān yóu rú xiāng qiàn zài míng jìng dòng tíng hú shàng yī kē jīng měi jué lún de fěi cuì ,lìng rén měi bú shèng shōu 。qí yòng cí yě jí jīng dào 。

  shǒu jù miáo xiě chéng chè kōng míng de hú shuǐ yǔ sù yuè qīng guāng jiāo xiàng huī yìng ,yǎn rú qióng tián yù jiàn ,shì yī pài kōng líng 、piāo miǎo 、níng jìng 、hé xié de jìng jiè 。biǎo xiàn chū tiān shuǐ yī sè ,yù zì wú chén de róng hé huà miàn 。“hé ”zì xià dé gōng liàn ,biǎo xiàn chū le shuǐ tiān yī sè 、yù yǔ wú chén de róng hé de huà jìng 。ér qiě ,sì hū hái bǎ yī zhǒng shuǐ guó zhī yè de jiē zòu ——yǎn yàng de yuè guāng yǔ hú shuǐ tūn tǔ de yùn lǜ ,chuán dá gěi dú zhě le 。

  dì èr jù miáo huì hú shàng wú fēng ,mí mí méng méng de hú miàn wǎn rú wèi jīng mó shì de tóng jìng 。“jìng wèi mó ”sān zì shí fèn xíng xiàng tiē qiē dì biǎo xiàn le qiān lǐ dòng tíng fēng píng làng jìng 、ān níng wēn róu de jǐng xiàng ,zài yuè guāng xià bié jù yī zhǒng méng lóng měi 。yīn wéi zhī yǒu “tán miàn wú fēng ”,bō lán bú jīng ,hú guāng hé qiū yuè cái néng liǎng xiàng xié diào 。fǒu zé ,hú miàn kuáng fēng nù hào ,zhuó làng pái kōng ,hú guāng hé qiū yuè biàn wú fǎ huī yìng chéng qù ,yě jiù wú yǒu “liǎng xiàng hé ”kě yán le 。

  dì sān 、sì jù shī rén de shì xiàn cóng guǎng kuò de hú guāng yuè sè de zhěng tǐ huà miàn jí zhōng dào jun1 shān yī diǎn 。zài hào yuè yín huī zhī xià ,dòng tíng shān yù xiǎn qīng cuì ,dòng tíng shuǐ yù xiǎn qīng chè ,shān shuǐ hún rán yī tǐ ,wàng qù rú tóng yī zhī diāo lòu tòu tī de yín pán lǐ ,fàng le yī kē xiǎo qiǎo líng lóng de qīng luó ,shí fèn rě rén xǐ ài 。shī rén bǐ xià qiū yuè zhī zhōng de dòng tíng shān shuǐ biàn chéng le yī jiàn jīng měi jué lún de gōng yì měi shù zhēn pǐn ,gěi rén yǐ mò dà de yì shù xiǎng shòu 。“bái yín pán lǐ yī qīng luó ”,zhēn shì fěi yí suǒ sī de miào jù 。cǐ jù de shàn shèng zhī chù ,bú zhǐ biǎo xiàn zài shè pì de jīng jǐng shàng ,hái biǎo xiàn le shī rén zhuàng kuò bú fán de qì dù hé jì tuō le shī rén gāo zhuó qīng qí de qíng zhì 。zài shī rén yǎn lǐ ,qiān lǐ dòng tíng bú guò shì zhuāng lóu lián jìng 、àn shàng bēi pán ér yǐ 。jǔ zhòng ruò qīng ,zì rán còu bó ,háo wú jīn qì zuò sè zhī tài ,zhè shì shí fèn nán dé de 。bǎ rén yǔ zì rán de guān xì biǎo xiàn dé zhè yàng qīn qiē ,bǎ hú shān de jǐng wù miáo xiě dé zhè yàng gāo kuàng qīng chāo ,zhè zhèng shì shī rén xìng gé 、qíng cāo hé měi xué qù wèi de fǎn yìng 。méi yǒu dàng sī bā jí 、nà xū mí yú jiè zǐ de qì pò ,méi yǒu zhèn yī qiān rèn 、niè ér bú zī de jīn bào ,jí fù yǒu làng màn sè cǎi de qí sī zhuàng cǎi 。

wàng dòng tíng chuàng zuò bèi jǐng

  《wàng dòng tíng 》zuò yú zhǎng qìng sì nián (824nián )qiū 。liú yǔ xī zài 《lì yáng shū shì qī shí yùn 》xù zhōng chēng :“zhǎng qìng sì nián bā yuè ,yǔ zì kuí zhōu cì shǐ zhuǎn lì yáng (hé zhōu ),fú mín jiāng ,guān dòng tíng ,lì xià kǒu ,shè xún yáng ér dōng 。”liú yǔ xī biǎn zhú nán huāng ,èr shí nián jiān qù lái dòng tíng ,jù wén xiàn kě kǎo de yuē yǒu liù cì 。qí zhōng zhī yǒu zhuǎn rèn hé zhōu zhè yī cì ,shì zài qiū tiān 。ér cǐ shī zé shì zhè cì háng jiǎo de shēng dòng jì lù 。

wàng dòng tíng jiǎn xī

  zhè shì shī rén yáo wàng dòng tíng hú ér xiě de fēng jǐng shī ,míng bái rú huà ér yì wèi jun4 yǒng 。dì yī jù cóng shuǐ guāng yuè sè de jiāo róng bú fèn xiě qǐ ,biǎo xiàn hú miàn de kāi kuò liào yuǎn ,zhè yīng gāi shì rì mù shí fèn de jǐng xiàng ,tiān hái méi hēi dàn yuè liàng yǐ jīng chū lái ,rú guǒ tiān hēi jiù kàn bú chū liǎng zhě sè cǎi de róng hé le 。dì èr jù yòng jìng zǐ de bǐ yù biǎo xiàn yè wǎn hú miàn de píng jìng ,yīn wéi tài yáng yǐ luò ,hú shuǐ bú fǎn guāng ,xiàng jìng zǐ méi mó shí guāng zé àn dàn de yàng zǐ 。dì sān jù xiě yuǎn wàng hú zhōng jun1 shān cuì lǜ de sè cǎi ,zhè lǐ de “shān shuǐ ”shí jì zhī shì zhǐ shān ,jí hú zhōng de jun1 shān 。yòng “shān shuǐ ”shǔ yú gǔ dài hàn yǔ zhōng “piān yì fù cí ”de yòng fǎ 。dì sì jù zài yòng yī gè bǐ yù ,jiāng fú zài shuǐ zhōng de jun1 shān bǐ zuò gē zài bái yín pán zǐ lǐ de qīng luó 。quán shī chún rán xiě jǐng ,jì yǒu miáo xiě de xì zhì ,yòu yǒu bǐ yù de shēng dòng ,dú lái ráo yǒu qù wèi 。

  qiū yè jiǎo jiǎo míng yuè xià de dòng tíng hú shuǐ shì chéng chè kōng míng de 。yǔ sù yuè de qīng guāng jiāo xiàng huī yìng ,yǎn rú qióng tián yù jiàn ,shì yī pài kōng líng 、piāo miǎo 、níng jìng 、hé xié de jìng jiè 。zhè jiù shì “hú guāng qiū yuè liǎng xiàng hé ”yī jù suǒ bāo yùn de shī yì 。“hé ”zì xià dé gōng liàn ,biǎo xiàn chū le shuǐ tiān yī sè 、yù yǔ wú chén de róng hé de huà jìng 。ér qiě ,sì hū hái bǎ yī zhǒng shuǐ guó zhī yè de jiē zòu ——dàng yàng de yuè guāng yǔ hú shuǐ tūn tǔ de yùn lǜ ,chuán dá gěi dú zhě le 。jiē xià lái miáo huì hú shàng wú fēng ,mí mí méng méng de hú miàn wǎn rú wèi jīng mó shì de tóng jìng 。“jìng wèi mó ”sān zì shí fèn xíng xiàng tiē qiē dì biǎo xiàn le qiān lǐ dòng tíng fēng píng làng jìng de ān níng wēn róu de jǐng xiàng ,zài yuè guāng xià bié jù yī zhǒng méng lóng měi 。“tán miàn wú fēng jìng wèi mó ”yǐ shēng dòng xíng xiàng de bǐ yù bǔ zú le “hú guāng qiū yuè liǎng xiàng hé ”de shī yì 。yīn wéi zhī yǒu “tán miàn wú fēng ”,bō lán bú jīng ,hú guāng hé qiū yuè cái néng liǎng xiàng xié diào 。fǒu zé ,hú miàn kuáng fēng nù hào ,zhuó làng pái kōng ,hú guāng hé qiū yuè biàn wú fǎ huī yìng chéng qù ,yě jiù wú yǒu “liǎng xiàng hé ”kě yán le 。

  sān sì liǎng jù shī xiǎng xiàng fēng fù ,bǐ yù qià dāng ,sè diào dàn yǎ ,yín pán yǔ qīng luó hù xiàng yìng chèn ,xiàng dé yì zhāng 。shī rén bǐ xià de qiū yuè zhī zhōng de dòng tíng shān shuǐ biàn chéng le yī jiàn jīng měi jué lún de gōng yì měi shù zhēn pǐn ,gěi rén yǐ mò dà de yì shù xiǎng shòu 。“bái yín pán lǐ yī qīng luó ”,zhēn shì fěi yí suǒ sī de miào jù 。rán ér ,tā de shàn shèng zhī chù ,bú zhǐ biǎo xiàn zài shè pì de jīng jǐng shàng ,yóu qí kě guì de shì tā suǒ biǎo xiàn de zhuàng kuò bú fán de qì dù hé tā suǒ jì tuō de gāo zhuó qīng qí de qíng zhì 。zài shī rén yǎn lǐ ,qiān lǐ dòng tíng bú guò shì zhuāng lóu lián jìng 、àn shàng bēi pán ér yǐ 。jǔ zhòng ruò qīng ,zì rán còu bó ,háo wú jīn qì zuò sè zhī tài ,zhè shì shí fèn nán dé de 。bǎ rén yǔ zì rán de guān xì biǎo xiàn dé zhè yàng qīn qiē ,bǎ hú shān de jǐng wù miáo xiě dé zhè yàng gāo kuàng qīng chāo ,zhè zhèng shì zuò zhě xìng gé 、qíng cāo hé měi xué qù wèi de fǎn yìng 。méi yǒu dàng sī bā jí 、nà xū mí yú jiè zǐ de qì pò ,méi yǒu zhèn yī qiān rèn 、niè ér bú zī de jīn bào ,shì nán yǐ cuò bǐ de 。yī shǒu shān shuǐ xiǎo shī ,jiàn chū shī rén fù yǒu làng màn sè cǎi de qí sī zhuàng cǎi ,zhè shì hěn nán dé de 。zhī yǒu zhēn xīn guān chá ,cái néng dú chū zhè shǒu shī de qíng yì 。

《wàng dòng tíng 》liú yǔ xī pīn yīn dú yīn cān kǎo

wàng dòng tíng
wàng dòng tíng

hú guāng qiū yuè liǎng xiāng hè, tán miàn wú fēng jìng wèi mó.
hú guāng qiū yuè liǎng xiàng hé ,tán miàn wú fēng jìng wèi mó 。
yáo wàng dòng tíng shān shuǐ sè, bái yín pán lǐ yī qīng luó.
yáo wàng dòng tíng shān shuǐ sè ,bái yín pán lǐ yī qīng luó 。
shān shuǐ sè yī zuò: shān shuǐ cuì
(shān shuǐ sè yī zuò :shān shuǐ cuì )


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

刘禹锡 刘禹锡 刘禹锡(772-842)字梦得,洛阳人,为匈奴族后裔。晚年任太子宾客,世称「刘宾客」。他和柳宗元一同参预那唐朝永贞年间短命的政治改革,结果一同贬谪远郡,顽强地生活下来,晚年回到洛阳,仍有「马思边草拳毛动」的豪气。他的诗精炼含蓄,往往能以清新的语言表达自己对人生或历史的深刻理解, 因而被白居易推崇备至, 誉为「诗豪」。他在远谪湖南、四川时,接触到少数民族的生活,并受到当地民歌的一些影响,创作出《竹枝》、《浪淘沙》诸词,给后世留下「银钏金钗来负水,长刀短笠去烧畲」的民俗画面。至于「东边日出西边雨,道是无晴还有晴」,更是地道的民歌风味了。他在和白居易的《春词》时,曾注明「依《忆江南》曲拍为句」,这是中国文学史上依曲填词的最早记录。

刘禹锡的诗词

  • 竹枝(城西门外滟预堆)
  • 竹枝(巫峡苍苍烟雨时)
  • 杨柳枝(御陌青门拂地垂)
  • 忆江南·春去也
  • 插田歌(冈头花草齐)
  • 潇湘神·湘水流
  • 《竹枝词九首·其九》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(竹枝词九首·其九 刘禹锡)
  • 《望洞庭》望洞庭刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意
  • 竹枝词二首·其一
  • 堤上行二首
  • 唐代诗词推荐

  • 送庆上人归湖州因寄道儒座主
  • 登宜春醉宿景星寺寄郑判官兼简空上人
  • 寄蜀国广济大师
  • 春日旅怀呈知己
  • 寄王振拾遗(戊辰岁)
  • 将之吴越留别坐中文酒诸侣
  • 府试老人星见
  • 中夜闻啼禽
  • 解红歌(唐有儿童解红之舞)
  • 婺州宴上留别(一作婺州宴留上萧员外)
  • 《望洞庭》望洞庭刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意原文,《望洞庭》望洞庭刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意翻译,《望洞庭》望洞庭刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意赏析,《望洞庭》望洞庭刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自刘禹锡的作品

    诗词类别

    刘禹锡的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语