《钗头凤》陆游原文、翻译、赏析和诗意(钗头凤·红酥手 陆游)

作者:陆游 朝代:宋代
《钗头凤》陆游原文、翻译、赏析和诗意(钗头凤·红酥手 陆游)原文

《钗头凤》 陆游

红酥手,黄縢酒,满城春色宫墙柳。
东风恶,欢情薄。
一怀愁绪,几年离索。
错、错、错。
春如旧,人空瘦,泪痕红浥鲛绡透。
桃花落,闲池阁。
山盟虽在,锦书难托。
莫、莫、莫!

作者简介(陆游)

陆游头像

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。

钗头凤·红酥手翻译及注释

翻译
你红润酥腻的手里,捧着盛上黄縢酒的杯子。满城荡漾着春天的景色,你却早已像宫墙中的绿柳那般遥不可及。春风多么可恶,欢情被吹得那样稀薄。满杯酒像是一杯忧愁的情绪,离别几年来的生活十分萧索。遥想当初,只能感叹:错,错,错!
美丽的春景依然如旧,只是人却白白相思地消瘦。泪水洗尽脸上的胭脂红,又把薄绸的手帕全都湿透。满春的桃花凋落在寂静空旷的池塘楼阁上。永远相爱的誓言还在,可是锦文书信再也难以交付。遥想当初,只能感叹:莫,莫,莫!

注释
黄縢(téng):酒名。或作“黄藤”。
宫墙:南宋以绍兴为陪都,因此有宫墙。
离索:离群索居的简括。
浥(yì):湿润。鲛绡(jiāo xiāo):神话传说鲛人所织的绡,极薄,后用以泛指薄纱,这里指手帕。绡,生丝,生丝织物。
池阁:池上的楼阁。
山盟:旧时常用山盟海誓,指对山立盟,指海起誓。
锦书:写在锦上的书信。

钗头凤·红酥手鉴赏

  这首词写的是陆游自己的爱情悲剧。

  词的上片通过追忆往昔美满的爱情生活,感叹被迫离异的痛苦,分两层意思。

  开头三句为上片的第一层,回忆往昔与唐氏偕游沈园时的美好情景:“红酥手,黄縢酒。满城春色宫墙柳。”虽说是回忆,但因为是填词,而不是写散文或回忆录之类,不可能把整个场面全部写下来,所以只选取一个场面来写,而这个场面,又只选取了一两个最富有代表性和特征性的情事细节来写。“红酥手”,不仅写出了唐氏为词人殷勤把盏时的美丽姿态,同时还有概括唐氏全人之美(包括她的内心美)的作用。然而,更重要的是,它具体而形象地表现出这对恩爱夫妻之间的柔情密意以及他们婚后生活的美满与幸福。第三句又为这幅春园夫妻把酒图勾勒出一个广阔而深远的背景,点明了他们是在共赏春色。而唐氏手臂的红润,酒的黄封以及柳色的碧绿,又使这幅图画有了明丽而又和谐的色彩感。

  “东风恶”数句为第二层,写词人被迫与唐氏离异后的痛苦心情。上一层写春景春情,无限美好,到这里突然一转,激愤的感情潮水一下子冲破词人心灵的闸门,无可遏止地宣泄下来。“东风恶”三字,一语双关,含蕴很丰富,是全词的关键所在,也是造成词人爱情悲剧的症结所在。本来,东风可以使大地复苏,给万物带来勃勃的生机,但是,当它狂吹乱扫的时候,也会破坏春容春态,下片所云“桃花落,闲池阁”,就正是它狂吹乱扫所带来的严重后果,因此说它“恶”。然而,它主要是一种象喻,象喻造成词人爱情悲剧的“恶”势力。至于陆母是否也包含在内,答案应该是不能否认的,只是由于不便明言,而又不能不言,才不得不以这种含蓄的表达方式出之。下面一连三句,又进一步把词人怨恨“东风”的心理抒写了出来,并补足一个“恶”字:“欢情薄。一怀愁绪,几年离索。”美满姻缘被迫拆散,恩爱夫妻被迫分离,使他们两人在感情上遭受巨大的折磨和痛苦,几年来的离别生活带给他们的只是满怀愁怨。这正如烂漫的春花被无情的东风所摧残而凋谢飘零。接下来,“错,错,错”,一连三个“错”字,连迸而出,是错误,是错落,更是错责,感情极为沉痛。但这到底是谁错了呢?是对自己当初“不敢逆尊者意”而终“与妇诀”的否定吗?是对“尊者”的压迫行为的否定吗?是对不合理的婚姻制度的否定吗?词人没有明说,也不便于明说,这枚“千斤重的橄榄”(《红楼梦》语)留给了读者来噙,来品味。这一层虽直抒胸臆,激愤的感情如江河奔泻,一气贯注;但又不是一泻无余,其中“东风恶”和“错,错,错”几句就很有味外之味。

  词的下片,由感慨往事回到现实,进一步抒写妻被迫离异的巨大哀痛,也分为两层。

  换头三句为第一层,写沈园重逢时唐氏的表现。“春如旧”承上片“满城春色”句而来,这又是此时相逢的背景。依然是从前那样的春日,但是,人却今非昔比了。以前的唐氏,肌肤是那样红润,焕发着青春的活力;而此时的她,经过“东风”的无情摧残,憔悴了,消瘦了。“人空瘦”句,虽说写的只是唐氏容颜方面的变化,但分明表现出“几年离索”给她带来的巨大痛苦。像词人一样,她也为“一怀愁绪”折磨着;像词人一样,她也是旧情不断,相思不舍。不然,就不会如此消瘦。写容颜形貌的变化来表现内心世界的变化,原是文学作品中的一种很常用的手法,而在“人”“瘦”之间加一个“空”字却另有深意。“使君自有妇,罗敷自有夫。”(《古诗·陌上桑》)从婚姻关系说,两人早已各不相干了,事已至此,那这个“瘦”就是白白为相思而折磨自己。著此一字,就把词人那种怜惜之情、抚慰之意、痛伤之感等等,全都表现了出来。“泪痕”句通过刻画唐氏的表情动作,进一步表现出此次相逢时她的心情状态。旧园重逢,念及往事,她不能不哭,不能不泪流满面。但词人没直接写泪流满面,而是用了白描的手法,写她“泪痕红浥鲛绡透”,显得更委婉,更沉着,也更形象,更感人。而一个“透”字,不仅见其流泪之多,亦见其伤心之甚。上片第二层写词人自己,用了直抒胸臆的手法;这里写唐氏时却改变了手法,只写了她容颜体态的变化和她痛苦的心情由于这一层所写的都是词人眼中看出的,所以又具有了“一时双情俱至”的艺术效果。可见词人,不仅深于情,而且深于言。

  词的最后几句,是下片的第二层,写词人与唐氏相遇以后的痛苦心情。“桃花落”两句与上片的“东风恶”句前后照应,又突出写景虽是写景,但同时也隐含出人事。桃花凋谢,园林冷落,这只是物事的变化,而人事的变化却更甚于物事的变化。像桃花一样美丽姣好的唐氏,也被无情的“东风”摧残折磨得憔悴消瘦了;词人自己的心境,也像“闲池阁”一样凄寂冷落了。一笔而兼有二意很巧妙,也很自然。下面又转入直接赋情:“山盟虽在,锦书难托。”这两句虽只寥寥八字,却很能表现出词人自己内心的痛苦之情。虽说自己情如山石,痴心不改,但是,这样一片赤诚的心意,却难以表达。明明在爱,却又不能去爱;明明不能去爱,却又割不断这爱缕情丝。刹那间,有爱,有恨,有痛,有怨,再加上看到唐氏的憔悴容颜和悲戚情状所产生的怜惜之情、抚慰之意,真是百感交集,万箭簇心,一种难以名状的悲哀,再一次冲胸破喉而出:“莫,莫,莫!”意谓:事已至此,再也无可补救、无法挽回了,这万千感慨还想它做什么,说它做什么?于是快刀斩乱麻:罢了,罢了,罢了!明明言犹未尽,意犹未了,情犹未终,却偏偏这么不了了之,而在极其沉痛的喟叹声中全词也就由此结束了。

  这首词始终围绕着沈园这一特定的空间来安排自己的笔墨,上片由追昔到抚今,而以“东风恶”转捩;过片回到现实,以“春如旧”与上片“满城春色”句相呼应,以“桃花落,闲池阁”与上片“东风恶”句相照应,把同一空间不同时间的情事和场景历历如绘地叠映出来。全词多用对比的手法,如上片,越是把往昔夫妻共同生活时的美好情景写得逼切如现,就越使得他们被迫离异后的凄楚心境深切可感,也就越显出“东风”的无情和可憎,从而形成感情的强烈对比。

  再如上片写“红酥手”,下片写“人空瘦”,在形象、鲜明的对比中,充分地表现出“几年离索”给唐氏带来的巨大精神折磨和痛苦。全词节奏急促,声情凄紧,再加上“错,错,错”和“莫,莫,莫”先后两次感叹,荡气回肠,大有恸不忍言、恸不能言的情致。

  总而言之,这首词达到了内容和形式的完美统一,是一首别开生面、催人泪下的作品。

钗头凤·红酥手创作背景

历史背景
  陆游的原配夫人是同郡唐姓士族的一个大家闺秀唐氏(有人说唐氏即陆游的表妹唐琬)。结婚以后,他们“伉俪相得”,“琴瑟甚和”,是一对情投意和的恩爱夫妻。不料,作为婚姻包办人之一的陆母却对儿媳产生了厌恶感,逼迫陆游休弃唐氏。

  在陆游百般劝谏、哀求而无效的情况下,二人终于被迫分离,唐氏改嫁“同郡宗子”赵士程,彼此之间也就音讯全无了。几年以后的一个春日,陆游在家乡山阴(今浙江省绍兴市)城南禹迹寺附近的沈园,与偕夫同游的唐氏邂逅相遇。唐氏安排酒肴,聊表对陆游的抚慰之情。陆游见人感事,心中感触很深,遂乘醉吟赋这首词,信笔题于园壁之上。

相关考证
  千百年来,前哲时贤多认为陆游和他的原配夫人唐氏是姑表关系,其实事实并非如此。最早记述《钗头凤》词这件事的是南宋陈鹄的《耆旧续闻》,之后,有刘克庄的《后村诗话》,但陈、刘二氏在其著录中均未言及陆、唐是姑表关系。直到宋元之际的周密才在其《齐东野语》中说:“陆务观初娶唐氏,闳之女也,于其母为姑侄。”从这以后“姑表说”遂被视为“恒言”。其实综考有关历史文献和资料,陆游的外家乃江陵唐氏,其曾外祖父是历仕仁宗、英宗、神宗三朝的北宋名臣唐介,唐介诸孙男皆以下半从“心”之字命名,即懋、愿、恕、意、愚、谰,并没有以“门”之字命名的唐闳其人,也就是说,在陆游的舅父辈中并无唐闳其人(据陆游《渭南文集·跋唐修撰手简》、《宋史·唐介传》、王珪《华阳集·唐质肃公介墓志铭》考定);而陆游原配夫人的母家乃山阴唐氏,其父唐闳是宣和年间有政绩政声的鸿胪少卿唐翊之子,唐闳之昆仲亦皆以“门”字框字命名,即闶、阅(据《嘉泰会稽志》、《宝庆续会稽志》、阮元《两浙金石录·宋绍兴府进士题名碑》考定)。由此可知,陆游和他的原配夫人唐氏根本不存在什么姑表关系。这样,周密的“姑表说”就毫无来由了。但这也并不完全就是出于他的杜撰。刘克庄在其《后村诗话》中虽然未曾言及陆、唐是姑表关系,但却说过这样的话:“某氏改适某官,与陆氏有中外。”某氏,即指唐氏;某官,即指“同郡宗子”赵士程。刘克庄这两句话的意思是说:唐氏改嫁给赵士程,赵士程与陆氏有婚姻关系。事实正是如此,陆游的姨母瀛国夫人唐氏乃吴越王钱俶的后人钱忱的嫡妻、宋仁宗第十女秦鲁国大长公主的儿媳,而陆游原配夫人唐氏的后夫赵士程乃秦鲁国大长公主的侄孙,亦即陆游的姨父钱忱的表侄行,恰与陆游为同一辈人(陆游《渭南文集·跋唐昭宗赐钱武肃王铁券文》,王明清《挥后录》及《宋史·宗室世系、宗室列传、公主列传》等考定)。作为刘克庄的晚辈词人的周密很可能看到过刘克庄的记述或听到过这样的传闻,但他错会了刘克庄的意思,以致造成了千古讹传。

《钗头凤》陆游 拼音读音参考

chāi tóu fèng
钗头凤

hóng sū shǒu, huáng téng jiǔ, mǎn chéng chūn sè gōng qiáng liǔ.
红酥手,黄縢酒,满城春色宫墙柳。
dōng fēng è, huān qíng báo.
东风恶,欢情薄。
yī huái chóu xù, jǐ nián lí suǒ.
一怀愁绪,几年离索。
cuò cuò cuò.
错、错、错。
chūn rú jiù, rén kōng shòu, lèi hén hóng yì jiāo xiāo tòu.
春如旧,人空瘦,泪痕红浥鲛绡透。
táo huā luò, xián chí gé.
桃花落,闲池阁。
shān méng suī zài, jǐn shū nán tuō.
山盟虽在,锦书难托。
mò mò mò!
莫、莫、莫!

《钗头凤》陆游原文、翻译、赏析和诗意(钗头凤·红酥手 陆游)拼音解读

《chāi tóu fèng 》 lù yóu

hóng sū shǒu ,huáng téng jiǔ ,mǎn chéng chūn sè gōng qiáng liǔ 。
dōng fēng è ,huān qíng báo 。
yī huái chóu xù ,jǐ nián lí suǒ 。
cuò 、cuò 、cuò 。
chūn rú jiù ,rén kōng shòu ,lèi hén hóng yì jiāo xiāo tòu 。
táo huā luò ,xián chí gé 。
shān méng suī zài ,jǐn shū nán tuō 。
mò 、mò 、mò !

zuò zhě jiǎn jiè (lù yóu )

lù yóu tóu xiàng

lù yóu (1125—1210),zì wù guān ,hào fàng wēng 。hàn zú ,yuè zhōu shān yīn (jīn zhè jiāng shào xìng )rén ,nán sòng zhe míng shī rén 。shǎo shí shòu jiā tíng ài guó sī xiǎng xūn táo ,gāo zōng shí yīng lǐ bù shì ,wéi qín guì suǒ chù 。xiào zōng shí cì jìn shì chū shēn 。zhōng nián rù shǔ ,tóu shēn jun1 lǚ shēng huó ,guān zhì bǎo zhāng gé dài zhì 。wǎn nián tuì jū jiā xiāng 。chuàng zuò shī gē jīn cún jiǔ qiān duō shǒu ,nèi róng jí wéi fēng fù 。zhe yǒu 《jiàn nán shī gǎo 》、《wèi nán wén jí 》、《nán táng shū 》、《lǎo xué ān bǐ jì 》děng 。

chāi tóu fèng ·hóng sū shǒu fān yì jí zhù shì

fān yì
nǐ hóng rùn sū nì de shǒu lǐ ,pěng zhe shèng shàng huáng téng jiǔ de bēi zǐ 。mǎn chéng dàng yàng zhe chūn tiān de jǐng sè ,nǐ què zǎo yǐ xiàng gōng qiáng zhōng de lǜ liǔ nà bān yáo bú kě jí 。chūn fēng duō me kě è ,huān qíng bèi chuī dé nà yàng xī báo 。mǎn bēi jiǔ xiàng shì yī bēi yōu chóu de qíng xù ,lí bié jǐ nián lái de shēng huó shí fèn xiāo suǒ 。yáo xiǎng dāng chū ,zhī néng gǎn tàn :cuò ,cuò ,cuò !
měi lì de chūn jǐng yī rán rú jiù ,zhī shì rén què bái bái xiàng sī dì xiāo shòu 。lèi shuǐ xǐ jìn liǎn shàng de yān zhī hóng ,yòu bǎ báo chóu de shǒu pà quán dōu shī tòu 。mǎn chūn de táo huā diāo luò zài jì jìng kōng kuàng de chí táng lóu gé shàng 。yǒng yuǎn xiàng ài de shì yán hái zài ,kě shì jǐn wén shū xìn zài yě nán yǐ jiāo fù 。yáo xiǎng dāng chū ,zhī néng gǎn tàn :mò ,mò ,mò !

zhù shì
huáng téng (téng):jiǔ míng 。huò zuò “huáng téng ”。
gōng qiáng :nán sòng yǐ shào xìng wéi péi dōu ,yīn cǐ yǒu gōng qiáng 。
lí suǒ :lí qún suǒ jū de jiǎn kuò 。
yì (yì):shī rùn 。jiāo xiāo (jiāo xiāo):shén huà chuán shuō jiāo rén suǒ zhī de xiāo ,jí báo ,hòu yòng yǐ fàn zhǐ báo shā ,zhè lǐ zhǐ shǒu pà 。xiāo ,shēng sī ,shēng sī zhī wù 。
chí gé :chí shàng de lóu gé 。
shān méng :jiù shí cháng yòng shān méng hǎi shì ,zhǐ duì shān lì méng ,zhǐ hǎi qǐ shì 。
jǐn shū :xiě zài jǐn shàng de shū xìn 。

chāi tóu fèng ·hóng sū shǒu jiàn shǎng

  zhè shǒu cí xiě de shì lù yóu zì jǐ de ài qíng bēi jù 。

  cí de shàng piàn tōng guò zhuī yì wǎng xī měi mǎn de ài qíng shēng huó ,gǎn tàn bèi pò lí yì de tòng kǔ ,fèn liǎng céng yì sī 。

  kāi tóu sān jù wéi shàng piàn de dì yī céng ,huí yì wǎng xī yǔ táng shì xié yóu shěn yuán shí de měi hǎo qíng jǐng :“hóng sū shǒu ,huáng téng jiǔ 。mǎn chéng chūn sè gōng qiáng liǔ 。”suī shuō shì huí yì ,dàn yīn wéi shì tián cí ,ér bú shì xiě sàn wén huò huí yì lù zhī lèi ,bú kě néng bǎ zhěng gè chǎng miàn quán bù xiě xià lái ,suǒ yǐ zhī xuǎn qǔ yī gè chǎng miàn lái xiě ,ér zhè gè chǎng miàn ,yòu zhī xuǎn qǔ le yī liǎng gè zuì fù yǒu dài biǎo xìng hé tè zhēng xìng de qíng shì xì jiē lái xiě 。“hóng sū shǒu ”,bú jǐn xiě chū le táng shì wéi cí rén yīn qín bǎ zhǎn shí de měi lì zī tài ,tóng shí hái yǒu gài kuò táng shì quán rén zhī měi (bāo kuò tā de nèi xīn měi )de zuò yòng 。rán ér ,gèng zhòng yào de shì ,tā jù tǐ ér xíng xiàng dì biǎo xiàn chū zhè duì ēn ài fū qī zhī jiān de róu qíng mì yì yǐ jí tā men hūn hòu shēng huó de měi mǎn yǔ xìng fú 。dì sān jù yòu wéi zhè fú chūn yuán fū qī bǎ jiǔ tú gōu lè chū yī gè guǎng kuò ér shēn yuǎn de bèi jǐng ,diǎn míng le tā men shì zài gòng shǎng chūn sè 。ér táng shì shǒu bì de hóng rùn ,jiǔ de huáng fēng yǐ jí liǔ sè de bì lǜ ,yòu shǐ zhè fú tú huà yǒu le míng lì ér yòu hé xié de sè cǎi gǎn 。

  “dōng fēng è ”shù jù wéi dì èr céng ,xiě cí rén bèi pò yǔ táng shì lí yì hòu de tòng kǔ xīn qíng 。shàng yī céng xiě chūn jǐng chūn qíng ,wú xiàn měi hǎo ,dào zhè lǐ tū rán yī zhuǎn ,jī fèn de gǎn qíng cháo shuǐ yī xià zǐ chōng pò cí rén xīn líng de zhá mén ,wú kě è zhǐ dì xuān xiè xià lái 。“dōng fēng è ”sān zì ,yī yǔ shuāng guān ,hán yùn hěn fēng fù ,shì quán cí de guān jiàn suǒ zài ,yě shì zào chéng cí rén ài qíng bēi jù de zhèng jié suǒ zài 。běn lái ,dōng fēng kě yǐ shǐ dà dì fù sū ,gěi wàn wù dài lái bó bó de shēng jī ,dàn shì ,dāng tā kuáng chuī luàn sǎo de shí hòu ,yě huì pò huài chūn róng chūn tài ,xià piàn suǒ yún “táo huā luò ,xián chí gé ”,jiù zhèng shì tā kuáng chuī luàn sǎo suǒ dài lái de yán zhòng hòu guǒ ,yīn cǐ shuō tā “è ”。rán ér ,tā zhǔ yào shì yī zhǒng xiàng yù ,xiàng yù zào chéng cí rén ài qíng bēi jù de “è ”shì lì 。zhì yú lù mǔ shì fǒu yě bāo hán zài nèi ,dá àn yīng gāi shì bú néng fǒu rèn de ,zhī shì yóu yú bú biàn míng yán ,ér yòu bú néng bú yán ,cái bú dé bú yǐ zhè zhǒng hán xù de biǎo dá fāng shì chū zhī 。xià miàn yī lián sān jù ,yòu jìn yī bù bǎ cí rén yuàn hèn “dōng fēng ”de xīn lǐ shū xiě le chū lái ,bìng bǔ zú yī gè “è ”zì :“huān qíng báo 。yī huái chóu xù ,jǐ nián lí suǒ 。”měi mǎn yīn yuán bèi pò chāi sàn ,ēn ài fū qī bèi pò fèn lí ,shǐ tā men liǎng rén zài gǎn qíng shàng zāo shòu jù dà de shé mó hé tòng kǔ ,jǐ nián lái de lí bié shēng huó dài gěi tā men de zhī shì mǎn huái chóu yuàn 。zhè zhèng rú làn màn de chūn huā bèi wú qíng de dōng fēng suǒ cuī cán ér diāo xiè piāo líng 。jiē xià lái ,“cuò ,cuò ,cuò ”,yī lián sān gè “cuò ”zì ,lián bèng ér chū ,shì cuò wù ,shì cuò luò ,gèng shì cuò zé ,gǎn qíng jí wéi chén tòng 。dàn zhè dào dǐ shì shuí cuò le ne ?shì duì zì jǐ dāng chū “bú gǎn nì zūn zhě yì ”ér zhōng “yǔ fù jué ”de fǒu dìng ma ?shì duì “zūn zhě ”de yā pò háng wéi de fǒu dìng ma ?shì duì bú hé lǐ de hūn yīn zhì dù de fǒu dìng ma ?cí rén méi yǒu míng shuō ,yě bú biàn yú míng shuō ,zhè méi “qiān jīn zhòng de gǎn lǎn ”(《hóng lóu mèng 》yǔ )liú gěi le dú zhě lái qín ,lái pǐn wèi 。zhè yī céng suī zhí shū xiōng yì ,jī fèn de gǎn qíng rú jiāng hé bēn xiè ,yī qì guàn zhù ;dàn yòu bú shì yī xiè wú yú ,qí zhōng “dōng fēng è ”hé “cuò ,cuò ,cuò ”jǐ jù jiù hěn yǒu wèi wài zhī wèi 。

  cí de xià piàn ,yóu gǎn kǎi wǎng shì huí dào xiàn shí ,jìn yī bù shū xiě qī bèi pò lí yì de jù dà āi tòng ,yě fèn wéi liǎng céng 。

  huàn tóu sān jù wéi dì yī céng ,xiě shěn yuán zhòng féng shí táng shì de biǎo xiàn 。“chūn rú jiù ”chéng shàng piàn “mǎn chéng chūn sè ”jù ér lái ,zhè yòu shì cǐ shí xiàng féng de bèi jǐng 。yī rán shì cóng qián nà yàng de chūn rì ,dàn shì ,rén què jīn fēi xī bǐ le 。yǐ qián de táng shì ,jī fū shì nà yàng hóng rùn ,huàn fā zhe qīng chūn de huó lì ;ér cǐ shí de tā ,jīng guò “dōng fēng ”de wú qíng cuī cán ,qiáo cuì le ,xiāo shòu le 。“rén kōng shòu ”jù ,suī shuō xiě de zhī shì táng shì róng yán fāng miàn de biàn huà ,dàn fèn míng biǎo xiàn chū “jǐ nián lí suǒ ”gěi tā dài lái de jù dà tòng kǔ 。xiàng cí rén yī yàng ,tā yě wéi “yī huái chóu xù ”shé mó zhe ;xiàng cí rén yī yàng ,tā yě shì jiù qíng bú duàn ,xiàng sī bú shě 。bú rán ,jiù bú huì rú cǐ xiāo shòu 。xiě róng yán xíng mào de biàn huà lái biǎo xiàn nèi xīn shì jiè de biàn huà ,yuán shì wén xué zuò pǐn zhōng de yī zhǒng hěn cháng yòng de shǒu fǎ ,ér zài “rén ”“shòu ”zhī jiān jiā yī gè “kōng ”zì què lìng yǒu shēn yì 。“shǐ jun1 zì yǒu fù ,luó fū zì yǒu fū 。”(《gǔ shī ·mò shàng sāng 》)cóng hūn yīn guān xì shuō ,liǎng rén zǎo yǐ gè bú xiàng gàn le ,shì yǐ zhì cǐ ,nà zhè gè “shòu ”jiù shì bái bái wéi xiàng sī ér shé mó zì jǐ 。zhe cǐ yī zì ,jiù bǎ cí rén nà zhǒng lián xī zhī qíng 、fǔ wèi zhī yì 、tòng shāng zhī gǎn děng děng ,quán dōu biǎo xiàn le chū lái 。“lèi hén ”jù tōng guò kè huà táng shì de biǎo qíng dòng zuò ,jìn yī bù biǎo xiàn chū cǐ cì xiàng féng shí tā de xīn qíng zhuàng tài 。jiù yuán zhòng féng ,niàn jí wǎng shì ,tā bú néng bú kū ,bú néng bú lèi liú mǎn miàn 。dàn cí rén méi zhí jiē xiě lèi liú mǎn miàn ,ér shì yòng le bái miáo de shǒu fǎ ,xiě tā “lèi hén hóng yì jiāo xiāo tòu ”,xiǎn dé gèng wěi wǎn ,gèng chén zhe ,yě gèng xíng xiàng ,gèng gǎn rén 。ér yī gè “tòu ”zì ,bú jǐn jiàn qí liú lèi zhī duō ,yì jiàn qí shāng xīn zhī shèn 。shàng piàn dì èr céng xiě cí rén zì jǐ ,yòng le zhí shū xiōng yì de shǒu fǎ ;zhè lǐ xiě táng shì shí què gǎi biàn le shǒu fǎ ,zhī xiě le tā róng yán tǐ tài de biàn huà hé tā tòng kǔ de xīn qíng yóu yú zhè yī céng suǒ xiě de dōu shì cí rén yǎn zhōng kàn chū de ,suǒ yǐ yòu jù yǒu le “yī shí shuāng qíng jù zhì ”de yì shù xiào guǒ 。kě jiàn cí rén ,bú jǐn shēn yú qíng ,ér qiě shēn yú yán 。

  cí de zuì hòu jǐ jù ,shì xià piàn de dì èr céng ,xiě cí rén yǔ táng shì xiàng yù yǐ hòu de tòng kǔ xīn qíng 。“táo huā luò ”liǎng jù yǔ shàng piàn de “dōng fēng è ”jù qián hòu zhào yīng ,yòu tū chū xiě jǐng suī shì xiě jǐng ,dàn tóng shí yě yǐn hán chū rén shì 。táo huā diāo xiè ,yuán lín lěng luò ,zhè zhī shì wù shì de biàn huà ,ér rén shì de biàn huà què gèng shèn yú wù shì de biàn huà 。xiàng táo huā yī yàng měi lì jiāo hǎo de táng shì ,yě bèi wú qíng de “dōng fēng ”cuī cán shé mó dé qiáo cuì xiāo shòu le ;cí rén zì jǐ de xīn jìng ,yě xiàng “xián chí gé ”yī yàng qī jì lěng luò le 。yī bǐ ér jiān yǒu èr yì hěn qiǎo miào ,yě hěn zì rán 。xià miàn yòu zhuǎn rù zhí jiē fù qíng :“shān méng suī zài ,jǐn shū nán tuō 。”zhè liǎng jù suī zhī liáo liáo bā zì ,què hěn néng biǎo xiàn chū cí rén zì jǐ nèi xīn de tòng kǔ zhī qíng 。suī shuō zì jǐ qíng rú shān shí ,chī xīn bú gǎi ,dàn shì ,zhè yàng yī piàn chì chéng de xīn yì ,què nán yǐ biǎo dá 。míng míng zài ài ,què yòu bú néng qù ài ;míng míng bú néng qù ài ,què yòu gē bú duàn zhè ài lǚ qíng sī 。shā nà jiān ,yǒu ài ,yǒu hèn ,yǒu tòng ,yǒu yuàn ,zài jiā shàng kàn dào táng shì de qiáo cuì róng yán hé bēi qī qíng zhuàng suǒ chǎn shēng de lián xī zhī qíng 、fǔ wèi zhī yì ,zhēn shì bǎi gǎn jiāo jí ,wàn jiàn cù xīn ,yī zhǒng nán yǐ míng zhuàng de bēi āi ,zài yī cì chōng xiōng pò hóu ér chū :“mò ,mò ,mò !”yì wèi :shì yǐ zhì cǐ ,zài yě wú kě bǔ jiù 、wú fǎ wǎn huí le ,zhè wàn qiān gǎn kǎi hái xiǎng tā zuò shí me ,shuō tā zuò shí me ?yú shì kuài dāo zhǎn luàn má :bà le ,bà le ,bà le !míng míng yán yóu wèi jìn ,yì yóu wèi le ,qíng yóu wèi zhōng ,què piān piān zhè me bú le le zhī ,ér zài jí qí chén tòng de kuì tàn shēng zhōng quán cí yě jiù yóu cǐ jié shù le 。

  zhè shǒu cí shǐ zhōng wéi rào zhe shěn yuán zhè yī tè dìng de kōng jiān lái ān pái zì jǐ de bǐ mò ,shàng piàn yóu zhuī xī dào fǔ jīn ,ér yǐ “dōng fēng è ”zhuǎn liè ;guò piàn huí dào xiàn shí ,yǐ “chūn rú jiù ”yǔ shàng piàn “mǎn chéng chūn sè ”jù xiàng hū yīng ,yǐ “táo huā luò ,xián chí gé ”yǔ shàng piàn “dōng fēng è ”jù xiàng zhào yīng ,bǎ tóng yī kōng jiān bú tóng shí jiān de qíng shì hé chǎng jǐng lì lì rú huì dì dié yìng chū lái 。quán cí duō yòng duì bǐ de shǒu fǎ ,rú shàng piàn ,yuè shì bǎ wǎng xī fū qī gòng tóng shēng huó shí de měi hǎo qíng jǐng xiě dé bī qiē rú xiàn ,jiù yuè shǐ dé tā men bèi pò lí yì hòu de qī chǔ xīn jìng shēn qiē kě gǎn ,yě jiù yuè xiǎn chū “dōng fēng ”de wú qíng hé kě zēng ,cóng ér xíng chéng gǎn qíng de qiáng liè duì bǐ 。

  zài rú shàng piàn xiě “hóng sū shǒu ”,xià piàn xiě “rén kōng shòu ”,zài xíng xiàng 、xiān míng de duì bǐ zhōng ,chōng fèn dì biǎo xiàn chū “jǐ nián lí suǒ ”gěi táng shì dài lái de jù dà jīng shén shé mó hé tòng kǔ 。quán cí jiē zòu jí cù ,shēng qíng qī jǐn ,zài jiā shàng “cuò ,cuò ,cuò ”hé “mò ,mò ,mò ”xiān hòu liǎng cì gǎn tàn ,dàng qì huí cháng ,dà yǒu tòng bú rěn yán 、tòng bú néng yán de qíng zhì 。

  zǒng ér yán zhī ,zhè shǒu cí dá dào le nèi róng hé xíng shì de wán měi tǒng yī ,shì yī shǒu bié kāi shēng miàn 、cuī rén lèi xià de zuò pǐn 。

chāi tóu fèng ·hóng sū shǒu chuàng zuò bèi jǐng

lì shǐ bèi jǐng
  lù yóu de yuán pèi fū rén shì tóng jun4 táng xìng shì zú de yī gè dà jiā guī xiù táng shì (yǒu rén shuō táng shì jí lù yóu de biǎo mèi táng wǎn )。jié hūn yǐ hòu ,tā men “kàng lì xiàng dé ”,“qín sè shèn hé ”,shì yī duì qíng tóu yì hé de ēn ài fū qī 。bú liào ,zuò wéi hūn yīn bāo bàn rén zhī yī de lù mǔ què duì ér xí chǎn shēng le yàn è gǎn ,bī pò lù yóu xiū qì táng shì 。

  zài lù yóu bǎi bān quàn jiàn 、āi qiú ér wú xiào de qíng kuàng xià ,èr rén zhōng yú bèi pò fèn lí ,táng shì gǎi jià “tóng jun4 zōng zǐ ”zhào shì chéng ,bǐ cǐ zhī jiān yě jiù yīn xùn quán wú le 。jǐ nián yǐ hòu de yī gè chūn rì ,lù yóu zài jiā xiāng shān yīn (jīn zhè jiāng shěng shào xìng shì )chéng nán yǔ jì sì fù jìn de shěn yuán ,yǔ xié fū tóng yóu de táng shì xiè hòu xiàng yù 。táng shì ān pái jiǔ yáo ,liáo biǎo duì lù yóu de fǔ wèi zhī qíng 。lù yóu jiàn rén gǎn shì ,xīn zhōng gǎn chù hěn shēn ,suí chéng zuì yín fù zhè shǒu cí ,xìn bǐ tí yú yuán bì zhī shàng 。

xiàng guān kǎo zhèng
  qiān bǎi nián lái ,qián zhé shí xián duō rèn wéi lù yóu hé tā de yuán pèi fū rén táng shì shì gū biǎo guān xì ,qí shí shì shí bìng fēi rú cǐ 。zuì zǎo jì shù 《chāi tóu fèng 》cí zhè jiàn shì de shì nán sòng chén hú de 《qí jiù xù wén 》,zhī hòu ,yǒu liú kè zhuāng de 《hòu cūn shī huà 》,dàn chén 、liú èr shì zài qí zhe lù zhōng jun1 wèi yán jí lù 、táng shì gū biǎo guān xì 。zhí dào sòng yuán zhī jì de zhōu mì cái zài qí 《qí dōng yě yǔ 》zhōng shuō :“lù wù guān chū qǔ táng shì ,hóng zhī nǚ yě ,yú qí mǔ wéi gū zhí 。”cóng zhè yǐ hòu “gū biǎo shuō ”suí bèi shì wéi “héng yán ”。qí shí zōng kǎo yǒu guān lì shǐ wén xiàn hé zī liào ,lù yóu de wài jiā nǎi jiāng líng táng shì ,qí céng wài zǔ fù shì lì shì rén zōng 、yīng zōng 、shén zōng sān cháo de běi sòng míng chén táng jiè ,táng jiè zhū sūn nán jiē yǐ xià bàn cóng “xīn ”zhī zì mìng míng ,jí mào 、yuàn 、shù 、yì 、yú 、lán ,bìng méi yǒu yǐ “mén ”zhī zì mìng míng de táng hóng qí rén ,yě jiù shì shuō ,zài lù yóu de jiù fù bèi zhōng bìng wú táng hóng qí rén (jù lù yóu 《wèi nán wén jí ·bá táng xiū zhuàn shǒu jiǎn 》、《sòng shǐ ·táng jiè chuán 》、wáng guī 《huá yáng jí ·táng zhì sù gōng jiè mù zhì míng 》kǎo dìng );ér lù yóu yuán pèi fū rén de mǔ jiā nǎi shān yīn táng shì ,qí fù táng hóng shì xuān hé nián jiān yǒu zhèng jì zhèng shēng de hóng lú shǎo qīng táng yì zhī zǐ ,táng hóng zhī kūn zhòng yì jiē yǐ “mén ”zì kuàng zì mìng míng ,jí kāng 、yuè (jù 《jiā tài huì jī zhì 》、《bǎo qìng xù huì jī zhì 》、ruǎn yuán 《liǎng zhè jīn shí lù ·sòng shào xìng fǔ jìn shì tí míng bēi 》kǎo dìng )。yóu cǐ kě zhī ,lù yóu hé tā de yuán pèi fū rén táng shì gēn běn bú cún zài shí me gū biǎo guān xì 。zhè yàng ,zhōu mì de “gū biǎo shuō ”jiù háo wú lái yóu le 。dàn zhè yě bìng bú wán quán jiù shì chū yú tā de dù zhuàn 。liú kè zhuāng zài qí 《hòu cūn shī huà 》zhōng suī rán wèi céng yán jí lù 、táng shì gū biǎo guān xì ,dàn què shuō guò zhè yàng de huà :“mǒu shì gǎi shì mǒu guān ,yǔ lù shì yǒu zhōng wài 。”mǒu shì ,jí zhǐ táng shì ;mǒu guān ,jí zhǐ “tóng jun4 zōng zǐ ”zhào shì chéng 。liú kè zhuāng zhè liǎng jù huà de yì sī shì shuō :táng shì gǎi jià gěi zhào shì chéng ,zhào shì chéng yǔ lù shì yǒu hūn yīn guān xì 。shì shí zhèng shì rú cǐ ,lù yóu de yí mǔ yíng guó fū rén táng shì nǎi wú yuè wáng qián chù de hòu rén qián chén de dí qī 、sòng rén zōng dì shí nǚ qín lǔ guó dà zhǎng gōng zhǔ de ér xí ,ér lù yóu yuán pèi fū rén táng shì de hòu fū zhào shì chéng nǎi qín lǔ guó dà zhǎng gōng zhǔ de zhí sūn ,yì jí lù yóu de yí fù qián chén de biǎo zhí háng ,qià yǔ lù yóu wéi tóng yī bèi rén (lù yóu 《wèi nán wén jí ·bá táng zhāo zōng cì qián wǔ sù wáng tiě quàn wén 》,wáng míng qīng 《huī hòu lù 》jí 《sòng shǐ ·zōng shì shì xì 、zōng shì liè chuán 、gōng zhǔ liè chuán 》děng kǎo dìng )。zuò wéi liú kè zhuāng de wǎn bèi cí rén de zhōu mì hěn kě néng kàn dào guò liú kè zhuāng de jì shù huò tīng dào guò zhè yàng de chuán wén ,dàn tā cuò huì le liú kè zhuāng de yì sī ,yǐ zhì zào chéng le qiān gǔ é chuán 。

《chāi tóu fèng 》lù yóu pīn yīn dú yīn cān kǎo

chāi tóu fèng
chāi tóu fèng

hóng sū shǒu, huáng téng jiǔ, mǎn chéng chūn sè gōng qiáng liǔ.
hóng sū shǒu ,huáng téng jiǔ ,mǎn chéng chūn sè gōng qiáng liǔ 。
dōng fēng è, huān qíng báo.
dōng fēng è ,huān qíng báo 。
yī huái chóu xù, jǐ nián lí suǒ.
yī huái chóu xù ,jǐ nián lí suǒ 。
cuò cuò cuò.
cuò 、cuò 、cuò 。
chūn rú jiù, rén kōng shòu, lèi hén hóng yì jiāo xiāo tòu.
chūn rú jiù ,rén kōng shòu ,lèi hén hóng yì jiāo xiāo tòu 。
táo huā luò, xián chí gé.
táo huā luò ,xián chí gé 。
shān méng suī zài, jǐn shū nán tuō.
shān méng suī zài ,jǐn shū nán tuō 。
mò mò mò!
mò 、mò 、mò !


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

陆游 陆游 陆游(1125-1210)字务观,号放翁,山阴(今浙江绍兴)人,陆佃之孙。陆游是南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡,但收复中原信念始终不渝。创作诗歌很多,今存九千多首,内容极为丰富。抒发政治抱负,反映人民疾苦,风格雄浑豪放;抒写日常生活,也多清新之作。词作量不如诗篇巨大,但和诗同样贯穿了气吞残虏的爱国主义精神。杨慎谓其词纤丽处似秦观,雄慨处似苏轼。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游出身于一个由“贫居苦学”而仕进的世宦家庭,陆游的高祖是宋仁宗时太傅陆轸,祖父陆佃,父亲陆宰,他诞生于宋金战争的烽火之中,从小饱尝了颠沛流离的痛苦,同时也受到了父亲陆宰等士大夫爱国思想的熏陶,从而形成了“少小遇丧乱,下马草军书”的壮志。当时正值宋朝腐败不振、屡遭金国(女真族)进犯。出生次年,金兵攻陷北宋首都汴(bian)京,他于襁褓中即随家人颠沛流离,因受社会及家庭环境影响,自幼立志杀胡(金兵)救国。 他自幼就有“我生学语即耽书,万卷纵横眼欲枯”的好学精神,17岁便有诗名。25岁左右向具有爱国思想的曾几学诗,确定了他爱国诗歌的基调。他始终坚持抗金,在仕途上不断受到当权派的排斥打击。中年入蜀抗金,军事生活丰富了他的文学内容,名著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》。陆游的作品吐露出万丈光芒,使他成为杰出诗人。词作量不如诗篇巨大,但和诗同样贯穿了爱国主义精神,“气吞残虏”。 1158年(绍兴二十八年)入闽任宁德县主簿.据《宁德县志》卷三《宦绩》中记载:“陆游,字务观,即放翁也┅┅绍兴二十八年任邑薄,有善政,百姓爱戴”。在宁德的南漈山上建有陆游塑像。浙江绍兴的鉴湖村内也有陆游塑像。曾任镇江隆兴通判。1170年(乾道六年)入蜀,任夔州通判。1172年(乾道八年),入四川宣抚使王炎幕府,投身军旅生活。后官至宝章阁待制。 陆游在政治上,主张坚决抗战,充实军备,要求“赋之事宜先富室,征税事宜覆大商”,一直受到投降集团的压制。晚年退居家乡,但收复中原的信念始终不渝。一生创作诗歌很多,今存九千多首,内容极为丰富。抒发政治抱负,反映人民疾苦,批判当时统治集团的屈辱投降,风格雄浑豪放,表现出渴望恢复国家统一的强烈爱国热情。《关山月》、《十一月四日风雨大作》、《书愤》、《示儿》、《游山西村》、《临安春雨初霁》、《冬夜读书示子聿》等篇均为后世所传诵。抒写日常生活,也多有清新之作。亦工词,杨慎谓其纤丽处似秦观,雄慨处似苏轼。但有些诗词流露出消极情绪。他初婚唐氏,在母亲压迫下离异,其痛苦之情倾吐在部分诗词中,如《沈园》、《钗头凤》等,都很真挚动人。还有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》、《诉衷情》等。 他的诗集中现存诗9300余首。大致可以分为三个时期:第一期是从少年到中年(46岁)入蜀以前。这一时期存诗仅200首左右,作品主要偏于文字形式,尚未得到生活的充实。第二期是入蜀以后,到他64岁罢官东归,前后近20年,存诗2400余首。这一时期是他充满战斗气息及爱国激情的时期,也是其诗歌创作的成熟期。第三期是长期蛰居故乡山阴一直到逝世,亦有20年,现存诗约近6500首。诗中表现了一种清旷淡远的田园风味,并不时流露着苍凉的人生感慨。“诗到无人爱处工”,可算是道出了他此时的心情和所向往的艺术境界。另外,在这一时期的诗中,也表现出趋向质朴而沉实的创作风格。 在陆游三个时期的诗中,始终贯穿着炽热的爱国主义精神,中年入蜀以后表现尤为明显,不仅在同时代的诗人中显得很突出,在中国文学史上也是罕见的。陆游的诗可谓各体兼备,无论是古体、律诗、绝句都有出色之作,其中尤以七律写得又多又好。在这方面,陆游继承了前人的经验,同时又富有自己的创作,所以有人称他和杜甫、李商隐完成七律创作上的“三变”(舒位《瓶水斋诗活》),又称他的七律当时无与伦比。在陆游的七律中,确是名章俊句层见叠出,每为人所传诵,如“江声不尽英雄恨,天意无私草木秋”(《黄州》);“万里关河孤枕梦,五更风雨四山秋”(《枕上作》)等。这些佳作佳句,或壮阔雄浑,或清新如画,不仅对仗工稳,而且流走生动,不落纤巧。除七律外,陆游在诗歌创作上的成就当推绝句。陆游的诗虽然呈现着多彩多姿的风格,但从总的创作倾向看,还是以现实主义为主。他继承了屈原等前代诗人忧国忧民的优良传统,并立足于自己的时代而作了出色的发挥。 晚年退居家乡,但收复中原的信念始终不渝。一生创作诗歌很多,今存九千多首,内容极为丰富。抒发政治抱负,反映人民疾苦,批判当时统治集团的屈辱投降,风格雄浑豪放,表现出渴望恢复国家统一的强烈爱国热情。《关山月》《书愤》、《农家叹》、《示儿》等篇均为后世所传诵。抒写日常生活,也多清新之作。亦工词,杨慎谓其纤丽处似秦观,雄慨处似苏轼。但有些诗词流露出消极情绪。 陆游的名篇《书愤》、《示儿》、《游山西村》等选入中小学生语文课本,并在高考中出题频率较高(例如2010年全国课标卷)陆游不仅工诗,还兼长词。由于他对这种诗体不甚注重,所以词作不多,现存词共有130首。他的词也风格多样并有自己的特色。有不少词写得清丽缠绵,与宋词中的婉约派比较接近,如有名的“钗头凤”即属此类。而有些词常常抒发着深沉的人生感受,或寄寓着高超的襟怀,如“卜算子”“驿外断桥边”、“双头莲”“华鬓星星”等,或苍远,或寓意深刻,这类词又和苏轼比较接近。但是最能体现陆游的身世经历和个性特色的,还是他的那些写得慷慨雄浑、荡漾着爱国激情的词作,如“汉宫春”“箭箭雕弓”、“谢池春“”“壮岁从戎”、“诉衷情”“当年万里觅封侯”、“夜游宫”“雪晓清笳乱起”等,都是着一片报国热忱的雄健之作。这类词与辛弃疾比较接近。 陆游在散文上也著述甚丰,而且颇有造诣。其中记铭序跋之类,或叙述生活经历,或抒发思想感情,或论文说诗,最能体现陆游散文的成就。同时也如在诗中一样,不时地表现着爱国主义的情怀,比如《静镇堂记》《铜壶阁记》《书渭桥事》等。

陆游的诗词

  • 病起书怀
  • 柳梢青(乙巳二月西兴赠别)
  • 浣沙溪(南郑席上)
  • 自嘲
  • 豆叶黄(一春常是雨和风)
  • 关山月(三十从军今白发)
  • 除夜雪
  • 梅花绝句·其一
  • 赤壁词
  • 点绛唇·采药归来
  • 宋代诗词推荐

  • 朝中措(汤)
  • 鹧鸪天(豫章大阅)
  • 醉蓬莱(林钟商)
  • 望海潮(次龙有章韵)
  • 惜春令
  • 摸鱼儿·更能消几番风雨
  • 临江仙(与叶少蕴梦得上巳游法华山九曲池流杯)
  • 茶瓶儿·去年相逢深院宇
  • 沁园春(题新州醉白楼)
  • 水调歌头(上清江李中生辰)
  • 《钗头凤》陆游原文、翻译、赏析和诗意(钗头凤·红酥手 陆游)原文,《钗头凤》陆游原文、翻译、赏析和诗意(钗头凤·红酥手 陆游)翻译,《钗头凤》陆游原文、翻译、赏析和诗意(钗头凤·红酥手 陆游)赏析,《钗头凤》陆游原文、翻译、赏析和诗意(钗头凤·红酥手 陆游)阅读答案,出自陆游的作品

    诗词类别

    陆游的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语