《蝶恋花》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(蝶恋花·庭院深深深几许 欧阳修)

作者:欧阳修 朝代:宋代
《蝶恋花》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(蝶恋花·庭院深深深几许 欧阳修)原文

《蝶恋花》 欧阳修

庭院深深深几许,杨柳堆烟,帘幕无重数。
玉勒雕鞍游冶处,楼高不见章台路。
雨横风狂三月暮,门掩黄昏,无计留春住。
泪眼问花花不语,乱红飞过秋千去。

作者简介(欧阳修)

欧阳修头像

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。

蝶恋花·庭院深深深几许翻译及注释

翻译
庭院深深,不知有多深?杨柳依依,飞扬起片片烟雾,一重重帘幕不知有多少层。豪华的车马停在贵族公子寻欢作乐的地方,她登楼向远处望去,却看不见那通向章台的大路。
春已至暮,三月的雨伴随着狂风大作,再是重门将黄昏景色掩闭,也无法留住春意。泪眼汪汪问落花可知道我的心意,落花默默不语,纷乱的,零零落落一点一点飞到秋千外。

注释
⑴几许:多少。许,估计数量之词。
⑵堆烟:形容杨柳浓密。
⑶玉勒:玉制的马衔。
⑷雕鞍:精雕的马鞍。
⑸游冶处:指歌楼妓院。
⑹章台:汉长安街名。《汉书·张敞传》有“走马章台街”语。唐许尧佐《章台柳传》,记妓女柳氏事。后因以章台为歌妓聚居之地。
⑺乱红:凌乱的落花。

蝶恋花·庭院深深深几许赏析

  上片开头三句写“庭院深深”的境况,“深几许”于提问中含有怨艾之情,“堆烟”状院中之静,衬人之孤独寡欢,“帘幕无重数”,写闺阁之幽深封闭,是对大好青春的禁锢,是对美好生命的戕害。“庭院”深深,“帘幕”重重,更兼“杨柳堆烟”,既浓且密——生活在这种内外隔绝的阴森、幽遂环境中,女主人公身心两方面都受到压抑与禁锢。叠用三个“深”字,写出其遭封锁,形同囚居之苦,不但暗示了女主人公的孤身独处,而且有心事深沉、怨恨莫诉之感。因此,李清照称赏不已,曾拟其语作“庭院深深”数阕。显然,女主人公的物质生活是优裕的。但她精神上的极度苦闷,也是不言自明的。

  俞陛云《唐五代两宋词选释》:此词帘深楼迥及“乱红飞过”等句,殆有寄托,不仅送春也。或见《阳春集》。李易安定为六一词。易安云:“此词余极爱之。”乃作“庭院深深”数阕,其声即旧《临江仙》也。毛先舒《古今词论》:永叔词云“泪眼问花花不语,乱红飞过秋千去。”此可谓层深而浑成。何也?因花而有泪,此一层意也;因泪而问花,此一层意也;花竟不语,此一层意也;不但不语,且又乱落,飞过秋千,此一层意也。人愈伤心,花愈恼人,语愈浅而意愈入,又绝无刻画费力之迹,谓非层深而浑成耶? “玉勒雕鞍”以下诸句,逐层深入地展示了现实的凄风苦雨对其芳心的无情蹂躏:情人薄幸,冶游不归,意中人任性冶游而又无可奈何。

  下片前三句用狂风暴雨比喻封建礼教的无情,以花被摧残喻自己青春被毁。“门掩黄昏”四句喻韶华空逝,人生易老之痛。春光将逝,年华如水。结尾二句写女子的痴情与绝望,含蕴丰厚。“泪眼问花”,实即含泪自问。“花不语”,也非回避答案,正讲少女与落花同命共苦,无语凝噎之状。“乱红飞过秋千去”,不是比语言更清楚地昭示了她面临的命运吗?“乱红”飞过青春嬉戏之地而飘去、消逝,正是“无可奈何花落去”也。在泪光莹莹之中,花如人,人如花,最后花、人莫辨,同样难以避免被抛掷遗弃而沦落的命运。“乱红”意象既是下景实摹,又是女子悲剧性命运的象征。这种完全用环境来暗示和烘托人物思绪的笔法,深婉不迫,曲折有致,真切地表现了生活在幽闭状态下的贵族少妇难以明言的内心隐痛。

  当然,溯其渊源,此前,温庭筠有“百舌问花花不语”(《惜春词》)句,严恽也有“尽日问花花不语”(《落花》)句,欧阳修结句或许由此脱化而来,但不独语言更为流美,意蕴更为深厚,而且境界之浑成与韵味之悠长,也远过于温、严原句。

蝶恋花·庭院深深深几许赏析二

  这首词亦见于冯延巳的《阳春集》。清人刘熙载说:“冯延巳词,晏同叔得其俊,欧阳永叔得其深。”(《艺概·词曲概》)在词的发展史上,宋初词风承南唐,没有太大的变化,而欧与冯俱仕至宰执,政治地位与文化素养基本相似。因此他们两人的词风大同小异,有些作品,往往混淆在一起。此词据李清照《临江仙》词序云:“欧阳公作《蝶恋花》,有‘深深深几许’之句,予酷爱之,用其语作‘庭院深深’数阕。”李清照去欧阳修未远,所云当不误。

  此词写闺怨。词风深稳妙雅。所谓深者,就是含蓄蕴藉,婉曲幽深,耐人寻味。此词首句“深深深”三字,前人尝叹其用叠字之工;兹特拈出,用以说明全词特色之所在。不妨说这首词的景写得深,情写得深,意境也写得深。

  先说景深。词人像一位舞台美术设计大师一样,首先对女主人公的居处作了精心的安排。读着“杨柳堆烟,帘幕无重数”这两句,似乎在眼前出现了一组电影摇镜头,由远而近,逐步推移,逐步深入。随着镜头所指,读者先是看到一丛丛杨柳从眼前移过。“杨柳堆烟”,说的是早晨杨柳笼上层层雾气的景象。着一“堆”字,则杨柳之密,雾气之浓,宛如一幅水墨画。随着这一丛丛杨柳过去,词人又把镜头摇向庭院,摇向帘幕。这帘幕不是一重,而是过了一重又是一重。究竟多少重,他不作琐屑的交代,一言以蔽之日“无重数”。“无重数”,即无数重。秦观《踏莎行》“驿寄梅花,鱼传尺素,砌成此恨无重数”,与此同义。一句“无重数”,令人感到这座庭院简直是无比幽深。可是词人还没有让你立刻看到人物所在的地点。他先说一句“玉勒雕鞍游冶处”,宕开一笔,把读者的视线引向她丈夫那里;然后折过笔来写道:“楼高不见章台路”。原来这词中女子正独处高楼,她的目光正透过重重帘幕,堆堆柳烟,向丈夫经常游冶的地方凝神远望。这种写法叫做欲扬先抑,做尽铺排,造足悬念,然后让人物出场,如此便能予人以深刻的印象。

  再说情深。词中写情,通常是和景结合,即景中有情,情中有景,但也有所侧重。此词将女主人公的感情层次挖得很深,并用工笔将抽象的感情作了细致入微的刻画。词的上片着重写景,但“一切景语,皆情语也”(王国维《人间词话》),在深深庭院中,人们仿佛看到一颗被禁锢的与世隔绝的心灵。词的下片着重写情,雨横风狂,催送着残春,也催送女主人公的芳年。她想挽留住春天,但风雨无情,留春不住。于是她感到无奈,只好把感情寄托到命运同她一样的花上:“泪眼问花花不语,乱红飞过秋千去。”这两句包含着无限的伤春之感。清人毛先舒评曰:“词家意欲层深,语欲浑成。作词者大抵意层深者,语便刻画;语浑成者,意便肤浅,两难兼也。或欲举其似,偶拈永叔词云:‘泪眼问花花不语,乱红飞过秋千去。’此可谓层深而浑成。”(王又华《古今词论》引)他的意思是说语言浑成与情意层深往往是难以兼具的,但欧词这两句却把它统一起来。所谓“意欲层深”,就是人物的思想感情要层层深入,步步开掘。且看这两句是怎样进行层层开掘的。第一层写女主人公因花而有泪。见花落泪,对月伤情,是古代女子常有的感触。此刻女子正在忆念走马章台(汉长安章台街,后世借以指游冶之处)的丈夫,可是望而不可见,眼中惟有在狂风暴雨中横遭摧残的花儿,由此联想到自己的命运,不禁伤心泪下。第二层是写因泪而问花。泪因愁苦而致,势必要找个发泄的对象。这个对象此刻已幻化为花,或者说花已幻化为人。于是女主人公向着花儿痴情地发问。第三层是花儿竟一旁缄默,无言以对。是不理解她的意思呢,还是不肯给予同情,殊令人纳闷。紧接着词人写第四层,花儿不但不语,反而像故意抛舍她似的纷纷飞过秋千而去。人儿走马章台,花儿飞过秋千,有情之人,无情之物对她都报以冷漠,她不可能不伤心。这种借客观景物的反应来烘托、反衬人物主观感情的写法,正是为了深化感情。词人一层一层深挖感情,并非刻意雕琢,而是像竹笋有苞有节一样,自然生成,逐次展开。在自然浑成、浅显易晓的语言中,蕴藏着深挚真切的感情,这是此篇一大特色。

  最后是意境深。词中写了景,写了情,而景与情又是那样的融合无间,浑然天成,构成了一个完整的意境。读此词,总的印象便是意境幽深,不徒名言警句而已。词人刻画意境也是有层次的。从环境来说,它是由外景到内景,以深邃的居室烘托深邃的感情,以灰暗凄惨的色彩渲染孤独伤感的心情。从时间来说,上片是写浓雾弥漫的早晨,下片是写风狂雨暴的黄昏,由早及晚,逐次打开人物的心扉。过片三句,近人俞平伯评日:“‘三月暮’点季节,‘风雨,点气候,‘黄昏’点时刻,三层渲染,才逼出‘无计’句来。”(《唐宋词选释》)暮春时节,风雨黄昏;闭门深坐,情尤怛恻。个中意境,仿佛是诗,但诗不能写其貌;是画,但画不能传其神;惟有通过这种婉曲的词笔才能恰到好处地勾画出来。尤其是结句,更臻于妙境:“一若关情,一若不关情,而情思举荡漾无边。”(沈际飞《草堂诗余正集》)王国维认为这是一种“有我之境”。所谓“有我之境”,便是“以我观物,故物皆著我之色彩”(《人间词话》)。也就是说,花儿含悲不语,反映了词中女子难言的苦痛;乱红飞过秋千,烘托了女子终鲜同情之侣、怅然若失的神态。而情思之绵邈,意境之深远,尤令人神往。

《蝶恋花》欧阳修 拼音读音参考

dié liàn huā
蝶恋花

tíng yuàn shēn shēn shēn jǐ xǔ, yáng liǔ duī yān, lián mù wú chóng shù.
庭院深深深几许,杨柳堆烟,帘幕无重数。
yù lēi diāo ān yóu yě chù, lóu gāo bú jiàn zhāng tái lù.
玉勒雕鞍游冶处,楼高不见章台路。
yǔ héng fēng kuáng sān yuè mù, mén yǎn huáng hūn, wú jì liú chūn zhù.
雨横风狂三月暮,门掩黄昏,无计留春住。
lèi yǎn wèn huā huā bù yǔ, luàn hóng fēi guò qiū qiān qù.
泪眼问花花不语,乱红飞过秋千去。

《蝶恋花》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(蝶恋花·庭院深深深几许 欧阳修)拼音解读

《dié liàn huā 》 ōu yáng xiū

tíng yuàn shēn shēn shēn jǐ xǔ ,yáng liǔ duī yān ,lián mù wú zhòng shù 。
yù lè diāo ān yóu yě chù ,lóu gāo bú jiàn zhāng tái lù 。
yǔ héng fēng kuáng sān yuè mù ,mén yǎn huáng hūn ,wú jì liú chūn zhù 。
lèi yǎn wèn huā huā bú yǔ ,luàn hóng fēi guò qiū qiān qù 。

zuò zhě jiǎn jiè (ōu yáng xiū )

ōu yáng xiū tóu xiàng

ōu yáng xiū (1007-1072),zì yǒng shū ,hào zuì wēng ,wǎn hào “liù yī jū shì ”。hàn zú ,jí zhōu yǒng fēng (jīn jiāng xī shěng yǒng fēng xiàn )rén ,yīn jí zhōu yuán shǔ lú líng jun4 ,yǐ “lú líng ōu yáng xiū ”zì jū 。shì hào wén zhōng ,shì chēng ōu yáng wén zhōng gōng 。běi sòng zhèng zhì jiā 、wén xué jiā 、shǐ xué jiā ,yǔ hán yù 、liǔ zōng yuán 、wáng ān shí 、sū xún 、sū shì 、sū zhé 、céng gǒng hé chēng “táng sòng bā dà jiā ”。hòu rén yòu jiāng qí yǔ hán yù 、liǔ zōng yuán hé sū shì hé chēng “qiān gǔ wén zhāng sì dà jiā ”。

dié liàn huā ·tíng yuàn shēn shēn shēn jǐ xǔ fān yì jí zhù shì

fān yì
tíng yuàn shēn shēn ,bú zhī yǒu duō shēn ?yáng liǔ yī yī ,fēi yáng qǐ piàn piàn yān wù ,yī zhòng zhòng lián mù bú zhī yǒu duō shǎo céng 。háo huá de chē mǎ tíng zài guì zú gōng zǐ xún huān zuò lè de dì fāng ,tā dēng lóu xiàng yuǎn chù wàng qù ,què kàn bú jiàn nà tōng xiàng zhāng tái de dà lù 。
chūn yǐ zhì mù ,sān yuè de yǔ bàn suí zhe kuáng fēng dà zuò ,zài shì zhòng mén jiāng huáng hūn jǐng sè yǎn bì ,yě wú fǎ liú zhù chūn yì 。lèi yǎn wāng wāng wèn luò huā kě zhī dào wǒ de xīn yì ,luò huā mò mò bú yǔ ,fēn luàn de ,líng líng luò luò yī diǎn yī diǎn fēi dào qiū qiān wài 。

zhù shì
⑴jǐ xǔ :duō shǎo 。xǔ ,gū jì shù liàng zhī cí 。
⑵duī yān :xíng róng yáng liǔ nóng mì 。
⑶yù lè :yù zhì de mǎ xián 。
⑷diāo ān :jīng diāo de mǎ ān 。
⑸yóu yě chù :zhǐ gē lóu jì yuàn 。
⑹zhāng tái :hàn zhǎng ān jiē míng 。《hàn shū ·zhāng chǎng chuán 》yǒu “zǒu mǎ zhāng tái jiē ”yǔ 。táng xǔ yáo zuǒ 《zhāng tái liǔ chuán 》,jì jì nǚ liǔ shì shì 。hòu yīn yǐ zhāng tái wéi gē jì jù jū zhī dì 。
⑺luàn hóng :líng luàn de luò huā 。

dié liàn huā ·tíng yuàn shēn shēn shēn jǐ xǔ shǎng xī

  shàng piàn kāi tóu sān jù xiě “tíng yuàn shēn shēn ”de jìng kuàng ,“shēn jǐ xǔ ”yú tí wèn zhōng hán yǒu yuàn ài zhī qíng ,“duī yān ”zhuàng yuàn zhōng zhī jìng ,chèn rén zhī gū dú guǎ huān ,“lián mù wú zhòng shù ”,xiě guī gé zhī yōu shēn fēng bì ,shì duì dà hǎo qīng chūn de jìn gù ,shì duì měi hǎo shēng mìng de qiāng hài 。“tíng yuàn ”shēn shēn ,“lián mù ”zhòng zhòng ,gèng jiān “yáng liǔ duī yān ”,jì nóng qiě mì ——shēng huó zài zhè zhǒng nèi wài gé jué de yīn sēn 、yōu suí huán jìng zhōng ,nǚ zhǔ rén gōng shēn xīn liǎng fāng miàn dōu shòu dào yā yì yǔ jìn gù 。dié yòng sān gè “shēn ”zì ,xiě chū qí zāo fēng suǒ ,xíng tóng qiú jū zhī kǔ ,bú dàn àn shì le nǚ zhǔ rén gōng de gū shēn dú chù ,ér qiě yǒu xīn shì shēn chén 、yuàn hèn mò sù zhī gǎn 。yīn cǐ ,lǐ qīng zhào chēng shǎng bú yǐ ,céng nǐ qí yǔ zuò “tíng yuàn shēn shēn ”shù què 。xiǎn rán ,nǚ zhǔ rén gōng de wù zhì shēng huó shì yōu yù de 。dàn tā jīng shén shàng de jí dù kǔ mèn ,yě shì bú yán zì míng de 。

  yú bì yún 《táng wǔ dài liǎng sòng cí xuǎn shì 》:cǐ cí lián shēn lóu jiǒng jí “luàn hóng fēi guò ”děng jù ,dài yǒu jì tuō ,bú jǐn sòng chūn yě 。huò jiàn 《yáng chūn jí 》。lǐ yì ān dìng wéi liù yī cí 。yì ān yún :“cǐ cí yú jí ài zhī 。”nǎi zuò “tíng yuàn shēn shēn ”shù què ,qí shēng jí jiù 《lín jiāng xiān 》yě 。máo xiān shū 《gǔ jīn cí lùn 》:yǒng shū cí yún “lèi yǎn wèn huā huā bú yǔ ,luàn hóng fēi guò qiū qiān qù 。”cǐ kě wèi céng shēn ér hún chéng 。hé yě ?yīn huā ér yǒu lèi ,cǐ yī céng yì yě ;yīn lèi ér wèn huā ,cǐ yī céng yì yě ;huā jìng bú yǔ ,cǐ yī céng yì yě ;bú dàn bú yǔ ,qiě yòu luàn luò ,fēi guò qiū qiān ,cǐ yī céng yì yě 。rén yù shāng xīn ,huā yù nǎo rén ,yǔ yù qiǎn ér yì yù rù ,yòu jué wú kè huà fèi lì zhī jì ,wèi fēi céng shēn ér hún chéng yē ? “yù lè diāo ān ”yǐ xià zhū jù ,zhú céng shēn rù dì zhǎn shì le xiàn shí de qī fēng kǔ yǔ duì qí fāng xīn de wú qíng róu lìn :qíng rén báo xìng ,yě yóu bú guī ,yì zhōng rén rèn xìng yě yóu ér yòu wú kě nài hé 。

  xià piàn qián sān jù yòng kuáng fēng bào yǔ bǐ yù fēng jiàn lǐ jiāo de wú qíng ,yǐ huā bèi cuī cán yù zì jǐ qīng chūn bèi huǐ 。“mén yǎn huáng hūn ”sì jù yù sháo huá kōng shì ,rén shēng yì lǎo zhī tòng 。chūn guāng jiāng shì ,nián huá rú shuǐ 。jié wěi èr jù xiě nǚ zǐ de chī qíng yǔ jué wàng ,hán yùn fēng hòu 。“lèi yǎn wèn huā ”,shí jí hán lèi zì wèn 。“huā bú yǔ ”,yě fēi huí bì dá àn ,zhèng jiǎng shǎo nǚ yǔ luò huā tóng mìng gòng kǔ ,wú yǔ níng yē zhī zhuàng 。“luàn hóng fēi guò qiū qiān qù ”,bú shì bǐ yǔ yán gèng qīng chǔ dì zhāo shì le tā miàn lín de mìng yùn ma ?“luàn hóng ”fēi guò qīng chūn xī xì zhī dì ér piāo qù 、xiāo shì ,zhèng shì “wú kě nài hé huā luò qù ”yě 。zài lèi guāng yíng yíng zhī zhōng ,huā rú rén ,rén rú huā ,zuì hòu huā 、rén mò biàn ,tóng yàng nán yǐ bì miǎn bèi pāo zhì yí qì ér lún luò de mìng yùn 。“luàn hóng ”yì xiàng jì shì xià jǐng shí mó ,yòu shì nǚ zǐ bēi jù xìng mìng yùn de xiàng zhēng 。zhè zhǒng wán quán yòng huán jìng lái àn shì hé hōng tuō rén wù sī xù de bǐ fǎ ,shēn wǎn bú pò ,qǔ shé yǒu zhì ,zhēn qiē dì biǎo xiàn le shēng huó zài yōu bì zhuàng tài xià de guì zú shǎo fù nán yǐ míng yán de nèi xīn yǐn tòng 。

  dāng rán ,sù qí yuān yuán ,cǐ qián ,wēn tíng jun1 yǒu “bǎi shé wèn huā huā bú yǔ ”(《xī chūn cí 》)jù ,yán yùn yě yǒu “jìn rì wèn huā huā bú yǔ ”(《luò huā 》)jù ,ōu yáng xiū jié jù huò xǔ yóu cǐ tuō huà ér lái ,dàn bú dú yǔ yán gèng wéi liú měi ,yì yùn gèng wéi shēn hòu ,ér qiě jìng jiè zhī hún chéng yǔ yùn wèi zhī yōu zhǎng ,yě yuǎn guò yú wēn 、yán yuán jù 。

dié liàn huā ·tíng yuàn shēn shēn shēn jǐ xǔ shǎng xī èr

  zhè shǒu cí yì jiàn yú féng yán sì de 《yáng chūn jí 》。qīng rén liú xī zǎi shuō :“féng yán sì cí ,yàn tóng shū dé qí jun4 ,ōu yáng yǒng shū dé qí shēn 。”(《yì gài ·cí qǔ gài 》)zài cí de fā zhǎn shǐ shàng ,sòng chū cí fēng chéng nán táng ,méi yǒu tài dà de biàn huà ,ér ōu yǔ féng jù shì zhì zǎi zhí ,zhèng zhì dì wèi yǔ wén huà sù yǎng jī běn xiàng sì 。yīn cǐ tā men liǎng rén de cí fēng dà tóng xiǎo yì ,yǒu xiē zuò pǐn ,wǎng wǎng hún xiáo zài yī qǐ 。cǐ cí jù lǐ qīng zhào 《lín jiāng xiān 》cí xù yún :“ōu yáng gōng zuò 《dié liàn huā 》,yǒu ‘shēn shēn shēn jǐ xǔ ’zhī jù ,yǔ kù ài zhī ,yòng qí yǔ zuò ‘tíng yuàn shēn shēn ’shù què 。”lǐ qīng zhào qù ōu yáng xiū wèi yuǎn ,suǒ yún dāng bú wù 。

  cǐ cí xiě guī yuàn 。cí fēng shēn wěn miào yǎ 。suǒ wèi shēn zhě ,jiù shì hán xù yùn jiè ,wǎn qǔ yōu shēn ,nài rén xún wèi 。cǐ cí shǒu jù “shēn shēn shēn ”sān zì ,qián rén cháng tàn qí yòng dié zì zhī gōng ;zī tè niān chū ,yòng yǐ shuō míng quán cí tè sè zhī suǒ zài 。bú fáng shuō zhè shǒu cí de jǐng xiě dé shēn ,qíng xiě dé shēn ,yì jìng yě xiě dé shēn 。

  xiān shuō jǐng shēn 。cí rén xiàng yī wèi wǔ tái měi shù shè jì dà shī yī yàng ,shǒu xiān duì nǚ zhǔ rén gōng de jū chù zuò le jīng xīn de ān pái 。dú zhe “yáng liǔ duī yān ,lián mù wú zhòng shù ”zhè liǎng jù ,sì hū zài yǎn qián chū xiàn le yī zǔ diàn yǐng yáo jìng tóu ,yóu yuǎn ér jìn ,zhú bù tuī yí ,zhú bù shēn rù 。suí zhe jìng tóu suǒ zhǐ ,dú zhě xiān shì kàn dào yī cóng cóng yáng liǔ cóng yǎn qián yí guò 。“yáng liǔ duī yān ”,shuō de shì zǎo chén yáng liǔ lóng shàng céng céng wù qì de jǐng xiàng 。zhe yī “duī ”zì ,zé yáng liǔ zhī mì ,wù qì zhī nóng ,wǎn rú yī fú shuǐ mò huà 。suí zhe zhè yī cóng cóng yáng liǔ guò qù ,cí rén yòu bǎ jìng tóu yáo xiàng tíng yuàn ,yáo xiàng lián mù 。zhè lián mù bú shì yī zhòng ,ér shì guò le yī zhòng yòu shì yī zhòng 。jiū jìng duō shǎo zhòng ,tā bú zuò suǒ xiè de jiāo dài ,yī yán yǐ bì zhī rì “wú zhòng shù ”。“wú zhòng shù ”,jí wú shù zhòng 。qín guān 《tà shā háng 》“yì jì méi huā ,yú chuán chǐ sù ,qì chéng cǐ hèn wú zhòng shù ”,yǔ cǐ tóng yì 。yī jù “wú zhòng shù ”,lìng rén gǎn dào zhè zuò tíng yuàn jiǎn zhí shì wú bǐ yōu shēn 。kě shì cí rén hái méi yǒu ràng nǐ lì kè kàn dào rén wù suǒ zài de dì diǎn 。tā xiān shuō yī jù “yù lè diāo ān yóu yě chù ”,dàng kāi yī bǐ ,bǎ dú zhě de shì xiàn yǐn xiàng tā zhàng fū nà lǐ ;rán hòu shé guò bǐ lái xiě dào :“lóu gāo bú jiàn zhāng tái lù ”。yuán lái zhè cí zhōng nǚ zǐ zhèng dú chù gāo lóu ,tā de mù guāng zhèng tòu guò zhòng zhòng lián mù ,duī duī liǔ yān ,xiàng zhàng fū jīng cháng yóu yě de dì fāng níng shén yuǎn wàng 。zhè zhǒng xiě fǎ jiào zuò yù yáng xiān yì ,zuò jìn pù pái ,zào zú xuán niàn ,rán hòu ràng rén wù chū chǎng ,rú cǐ biàn néng yǔ rén yǐ shēn kè de yìn xiàng 。

  zài shuō qíng shēn 。cí zhōng xiě qíng ,tōng cháng shì hé jǐng jié hé ,jí jǐng zhōng yǒu qíng ,qíng zhōng yǒu jǐng ,dàn yě yǒu suǒ cè zhòng 。cǐ cí jiāng nǚ zhǔ rén gōng de gǎn qíng céng cì wā dé hěn shēn ,bìng yòng gōng bǐ jiāng chōu xiàng de gǎn qíng zuò le xì zhì rù wēi de kè huà 。cí de shàng piàn zhe zhòng xiě jǐng ,dàn “yī qiē jǐng yǔ ,jiē qíng yǔ yě ”(wáng guó wéi 《rén jiān cí huà 》),zài shēn shēn tíng yuàn zhōng ,rén men fǎng fó kàn dào yī kē bèi jìn gù de yǔ shì gé jué de xīn líng 。cí de xià piàn zhe zhòng xiě qíng ,yǔ héng fēng kuáng ,cuī sòng zhe cán chūn ,yě cuī sòng nǚ zhǔ rén gōng de fāng nián 。tā xiǎng wǎn liú zhù chūn tiān ,dàn fēng yǔ wú qíng ,liú chūn bú zhù 。yú shì tā gǎn dào wú nài ,zhī hǎo bǎ gǎn qíng jì tuō dào mìng yùn tóng tā yī yàng de huā shàng :“lèi yǎn wèn huā huā bú yǔ ,luàn hóng fēi guò qiū qiān qù 。”zhè liǎng jù bāo hán zhe wú xiàn de shāng chūn zhī gǎn 。qīng rén máo xiān shū píng yuē :“cí jiā yì yù céng shēn ,yǔ yù hún chéng 。zuò cí zhě dà dǐ yì céng shēn zhě ,yǔ biàn kè huà ;yǔ hún chéng zhě ,yì biàn fū qiǎn ,liǎng nán jiān yě 。huò yù jǔ qí sì ,ǒu niān yǒng shū cí yún :‘lèi yǎn wèn huā huā bú yǔ ,luàn hóng fēi guò qiū qiān qù 。’cǐ kě wèi céng shēn ér hún chéng 。”(wáng yòu huá 《gǔ jīn cí lùn 》yǐn )tā de yì sī shì shuō yǔ yán hún chéng yǔ qíng yì céng shēn wǎng wǎng shì nán yǐ jiān jù de ,dàn ōu cí zhè liǎng jù què bǎ tā tǒng yī qǐ lái 。suǒ wèi “yì yù céng shēn ”,jiù shì rén wù de sī xiǎng gǎn qíng yào céng céng shēn rù ,bù bù kāi jué 。qiě kàn zhè liǎng jù shì zěn yàng jìn háng céng céng kāi jué de 。dì yī céng xiě nǚ zhǔ rén gōng yīn huā ér yǒu lèi 。jiàn huā luò lèi ,duì yuè shāng qíng ,shì gǔ dài nǚ zǐ cháng yǒu de gǎn chù 。cǐ kè nǚ zǐ zhèng zài yì niàn zǒu mǎ zhāng tái (hàn zhǎng ān zhāng tái jiē ,hòu shì jiè yǐ zhǐ yóu yě zhī chù )de zhàng fū ,kě shì wàng ér bú kě jiàn ,yǎn zhōng wéi yǒu zài kuáng fēng bào yǔ zhōng héng zāo cuī cán de huā ér ,yóu cǐ lián xiǎng dào zì jǐ de mìng yùn ,bú jìn shāng xīn lèi xià 。dì èr céng shì xiě yīn lèi ér wèn huā 。lèi yīn chóu kǔ ér zhì ,shì bì yào zhǎo gè fā xiè de duì xiàng 。zhè gè duì xiàng cǐ kè yǐ huàn huà wéi huā ,huò zhě shuō huā yǐ huàn huà wéi rén 。yú shì nǚ zhǔ rén gōng xiàng zhe huā ér chī qíng dì fā wèn 。dì sān céng shì huā ér jìng yī páng jiān mò ,wú yán yǐ duì 。shì bú lǐ jiě tā de yì sī ne ,hái shì bú kěn gěi yǔ tóng qíng ,shū lìng rén nà mèn 。jǐn jiē zhe cí rén xiě dì sì céng ,huā ér bú dàn bú yǔ ,fǎn ér xiàng gù yì pāo shě tā sì de fēn fēn fēi guò qiū qiān ér qù 。rén ér zǒu mǎ zhāng tái ,huā ér fēi guò qiū qiān ,yǒu qíng zhī rén ,wú qíng zhī wù duì tā dōu bào yǐ lěng mò ,tā bú kě néng bú shāng xīn 。zhè zhǒng jiè kè guān jǐng wù de fǎn yīng lái hōng tuō 、fǎn chèn rén wù zhǔ guān gǎn qíng de xiě fǎ ,zhèng shì wéi le shēn huà gǎn qíng 。cí rén yī céng yī céng shēn wā gǎn qíng ,bìng fēi kè yì diāo zhuó ,ér shì xiàng zhú sǔn yǒu bāo yǒu jiē yī yàng ,zì rán shēng chéng ,zhú cì zhǎn kāi 。zài zì rán hún chéng 、qiǎn xiǎn yì xiǎo de yǔ yán zhōng ,yùn cáng zhe shēn zhì zhēn qiē de gǎn qíng ,zhè shì cǐ piān yī dà tè sè 。

  zuì hòu shì yì jìng shēn 。cí zhōng xiě le jǐng ,xiě le qíng ,ér jǐng yǔ qíng yòu shì nà yàng de róng hé wú jiān ,hún rán tiān chéng ,gòu chéng le yī gè wán zhěng de yì jìng 。dú cǐ cí ,zǒng de yìn xiàng biàn shì yì jìng yōu shēn ,bú tú míng yán jǐng jù ér yǐ 。cí rén kè huà yì jìng yě shì yǒu céng cì de 。cóng huán jìng lái shuō ,tā shì yóu wài jǐng dào nèi jǐng ,yǐ shēn suì de jū shì hōng tuō shēn suì de gǎn qíng ,yǐ huī àn qī cǎn de sè cǎi xuàn rǎn gū dú shāng gǎn de xīn qíng 。cóng shí jiān lái shuō ,shàng piàn shì xiě nóng wù mí màn de zǎo chén ,xià piàn shì xiě fēng kuáng yǔ bào de huáng hūn ,yóu zǎo jí wǎn ,zhú cì dǎ kāi rén wù de xīn fēi 。guò piàn sān jù ,jìn rén yú píng bó píng rì :“‘sān yuè mù ’diǎn jì jiē ,‘fēng yǔ ,diǎn qì hòu ,‘huáng hūn ’diǎn shí kè ,sān céng xuàn rǎn ,cái bī chū ‘wú jì ’jù lái 。”(《táng sòng cí xuǎn shì 》)mù chūn shí jiē ,fēng yǔ huáng hūn ;bì mén shēn zuò ,qíng yóu dá cè 。gè zhōng yì jìng ,fǎng fó shì shī ,dàn shī bú néng xiě qí mào ;shì huà ,dàn huà bú néng chuán qí shén ;wéi yǒu tōng guò zhè zhǒng wǎn qǔ de cí bǐ cái néng qià dào hǎo chù dì gōu huà chū lái 。yóu qí shì jié jù ,gèng zhēn yú miào jìng :“yī ruò guān qíng ,yī ruò bú guān qíng ,ér qíng sī jǔ dàng yàng wú biān 。”(shěn jì fēi 《cǎo táng shī yú zhèng jí 》)wáng guó wéi rèn wéi zhè shì yī zhǒng “yǒu wǒ zhī jìng ”。suǒ wèi “yǒu wǒ zhī jìng ”,biàn shì “yǐ wǒ guān wù ,gù wù jiē zhe wǒ zhī sè cǎi ”(《rén jiān cí huà 》)。yě jiù shì shuō ,huā ér hán bēi bú yǔ ,fǎn yìng le cí zhōng nǚ zǐ nán yán de kǔ tòng ;luàn hóng fēi guò qiū qiān ,hōng tuō le nǚ zǐ zhōng xiān tóng qíng zhī lǚ 、chàng rán ruò shī de shén tài 。ér qíng sī zhī mián miǎo ,yì jìng zhī shēn yuǎn ,yóu lìng rén shén wǎng 。

《dié liàn huā 》ōu yáng xiū pīn yīn dú yīn cān kǎo

dié liàn huā
dié liàn huā

tíng yuàn shēn shēn shēn jǐ xǔ, yáng liǔ duī yān, lián mù wú chóng shù.
tíng yuàn shēn shēn shēn jǐ xǔ ,yáng liǔ duī yān ,lián mù wú zhòng shù 。
yù lēi diāo ān yóu yě chù, lóu gāo bú jiàn zhāng tái lù.
yù lè diāo ān yóu yě chù ,lóu gāo bú jiàn zhāng tái lù 。
yǔ héng fēng kuáng sān yuè mù, mén yǎn huáng hūn, wú jì liú chūn zhù.
yǔ héng fēng kuáng sān yuè mù ,mén yǎn huáng hūn ,wú jì liú chūn zhù 。
lèi yǎn wèn huā huā bù yǔ, luàn hóng fēi guò qiū qiān qù.
lèi yǎn wèn huā huā bú yǔ ,luàn hóng fēi guò qiū qiān qù 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

欧阳修 欧阳修 欧阳修(1007─1072)字永叔,号醉翁,晚号六一居士,吉水(今属江西)人。修幼年丧父,家贫力学。天圣八年(1030)进士及第,为西京(今河南洛阳)留守推官。在西京三年,与钱惟演、梅尧臣、苏舜钦等诗酒唱和,遂以文章名天下。景祐元年(1034)召试学士院,授宣德郎。三年,以直言为范仲淹辩护,贬夷陵(今湖北宜昌)县令。庆历中,以右正言知制诰,参与范仲淹、韩琦、富弼等推行的「新政」。「新政」失败后,外任。至和元年(1054)丁母艰期满,召还与宋祁同修《唐书》。累迁礼部侍郎、枢密副使、参知政事。熙宁四年(1071)六月,以太子少师致仕,居颍州。次年卒,年六十六,谥文忠。《宋史》有传。对宋初以来靡丽的文风提出批评,主张文章应「明道」、「致用」,并积极培养后进,为北宋文坛领袖。著作宏富,有《新唐书》、《新五代史》等。其诗文杂著合为《欧阳文忠公文集》一百五十三卷。在40多年的仕宦生涯中,屡遭贬谪。庆历三年(1043)参与范仲淹「庆历新政」,五年被贬滁州太守。以后担任过朝廷和地方的许多重要官职,所谓「历仕三朝,备位二府」,是一位有作为的政治家,每到一处,多有政绩。在学术上取得了多方面的成就。既是文学家,又是史学家、经学家、金石学家,诗、词、散文均为一时之冠。他领导北宋诗文革新运动取得了胜利。又喜奖掖后进,在唐宋八大家中,除他之外的北宋五家,不是出自他的门下,就是受过他的奖引扶掖。苏轼父子及曾巩、王安石皆出其门下。一生写过500多篇散文,政论、史论、记事、抒情各体兼备,内容充实,文风流畅婉转。《朋党论》、《伶官传序》、《醉翁亭记》等为历代传诵。诗歌风格多样,有的议论时事,抨击腐败政治,同情人民疾苦,有的抒写个人情怀和山水景物;有的写得沉郁顿挫,有的写得清新秀丽。《六一诗话》是中国文学批评史上第一部诗话,开创了新的论诗体裁。词的创作从总的方面看,对花间、南唐词因袭的成分较多,但在思想内容和艺术手法上也有一定的发展。有咏史怀古的词篇,并用词这种形式和朝廷大臣、亲朋故旧唱和,表达对一些重大问题的看法。较少堆砌绮词丽句的无病呻吟,抒情个性是志气自若,放旷达观。他善于发现大自然的美,并在词中再现这种美,如《采桑子》、《渔家傲》诸阕,描绘西湖景物,写得清新洒脱。爱情词有的典雅含蕴,有的大胆率真,并注重心理刻划,增加了词的抒情深度。词集有《六一词》、《欧阳文忠公近体乐府》、《醉翁琴趣外编》。史学方面,除参加修撰《新唐书》外,又自著《新五代史》。

欧阳修的诗词

  • 渔家傲(花底忽闻敲两桨)
  • 宴瑶池
  • 采桑子(何人解赏西湖好)
  • 《画眉鸟》画眉鸟欧阳修原文、翻译、赏析和诗意
  • 青玉案(一年春事都来几)
  • 朝中措·平山堂
  • 临江仙·柳外轻雷池上雨
  • 醉蓬莱
  • 诉衷情(清晨帘幕卷轻霜)
  • 春日西湖寄谢法曹韵
  • 宋代诗词推荐

  • 愁倚阑(丙申重九和钱守)
  • 江城子(和)
  • 满庭芳(戊戍自寿)
  • 传言玉女(次岳总干韵)
  • 鹧鸪天(和张子志提举)
  • 虞美人·秋感
  • 剑舞
  • 浣溪沙(戏呈牧庵舅)
  • 浣溪沙(菊节)
  • 沁园春(壬寅春寓东林中有感而作)
  • 《蝶恋花》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(蝶恋花·庭院深深深几许 欧阳修)原文,《蝶恋花》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(蝶恋花·庭院深深深几许 欧阳修)翻译,《蝶恋花》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(蝶恋花·庭院深深深几许 欧阳修)赏析,《蝶恋花》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(蝶恋花·庭院深深深几许 欧阳修)阅读答案,出自欧阳修的作品

    诗词类别

    欧阳修的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语