《钗头凤》唐婉原文、翻译、赏析和诗意(钗头凤·世情薄 唐婉)

作者:唐婉 朝代:宋代
《钗头凤》唐婉原文、翻译、赏析和诗意(钗头凤·世情薄 唐婉)原文

《钗头凤》 唐婉

世情薄,人情恶,雨送黄昏花易落。
晓风干,泪痕残。
欲笺心事,独语斜阑。
难,难,难!
人成各,今非昨,病魂常似秋千索。
角声寒,夜阑珊。
怕人寻问,咽泪装欢。
瞒,瞒,瞒!(装欢 通:妆)

作者简介(唐婉)

唐婉,字蕙仙,生卒年月不详。陆游的表妹,陆游母舅唐诚女儿,自幼文静灵秀,才华横溢。她也是陆游的第一任妻子,后因陆母偏见而被拆散。也因此写下著名的《钗头凤》(世情薄)。

钗头凤·世情薄翻译及注释

翻译
世事炎凉,黄昏中下着雨,打落片片桃花,这凄凉的情景中人的心也不禁忧伤。晨风吹干了昨晚的泪痕,当我想把心事写下来的时候,却不能够办到,只能倚着斜栏,心底里向着远方的你呼唤;和自己低声轻轻的说话,希望你也能够听到。难、难、难。
今时不同往日,咫尺天涯,我身染重病,就像秋千索。夜风刺骨,彻体生寒,听着远方的角声,心中再生一层寒意,夜尽了,我也很快就像这夜一样了吧? 怕人询问,我忍住泪水,在别人面前强颜欢笑。瞒、瞒、瞒。

注释
①笺:写出。
②斜阑:指栏杆。
③病魂一句:描写精神忧惚,似飘荡不定的秋千索。
④阑珊:衰残,将尽。

钗头凤·世情薄赏析

  唐婉是我国历史上常被人们提起的美丽多情的才女之一。她与大诗人陆游喜结良缘,夫妇之间伉俪相得,琴瑟甚和。这实为人间美事。遗憾的是身为婆婆的陆游母亲对这位有才华的儿媳总是看不顺眼,硬要逼着陆游把他相亲相爱的她给休了。陆游对母亲的干预采取了敷衍的态度;把唐婉置于别馆,时时暗暗相会。不幸的是,陆母发现了这个秘密,并采取了断然措施,终于把这对有情人拆散了。有情人未成终生的眷属,唐婉后来改嫁同郡宗人赵士程,但内心仍思念陆游不已。在一次春游之中,恰巧与陆游相遇于沈园。唐婉征得赵士程同意后,派人给陆游送去了酒肴。陆游感念旧情,怅恨不已,写了著名的《钗头凤》词以致意。唐婉则以此词相答。

  词的上片交织着十分复杂的感情内容。“世情薄,人情恶”两句,抒写了对于在封建礼教支配下的世故人情的愤恨之情。“世情”所以“薄”,“人情”所以“恶”,皆因“情”受到封建礼教的腐蚀。《礼记·内则》云:“子甚宜其妻,父母不悦,出。”陆母就是根据这一条礼法,把一对好端端的恩爱夫妻拆散了。用“恶”、“薄”两字来抨击封建礼教的害人本质,极为准确有力,作者对于封建礼教的深恶痛绝之情,也借此两字得到了充分的宣泄。“雨送黄昏花易落”,采用象征的手法,暗喻自己备受摧残的悲惨处境。阴雨黄昏时的花,原是陆游词中爱用的意象。其《卜算子曾借以自况。唐婉把这一意象吸入己作,不仅有自悲自悼之意,而且还说明了她与陆游心心相印,息息相通。“晓风干,泪痕残”,写内心的痛苦,极为深切动人。被黄昏时分的雨水打湿的了花花草草,经晓风一吹,已经干了,而自己流淌了一夜的泪水,至天明时分,犹擦而未干,残痕仍在。这是多么的痛心啊!以雨水喻泪水,在古代诗词中不乏其例,但以晓风吹得干雨水来反衬手帕擦不干泪水,借以表达出内心的永无休止的悲痛,这无疑是唐婉的独创。“欲笺心事,独语斜阑”两句是说,她想把自己内心的别离相思之情用信笺写下来寄给对方,要不要这样做呢?她在倚栏沉思独语。“难、难、难!”均为独语之词。由此可见,她终于没有这样做。只因封建礼教的残酷不仁。这一叠声的“难”字,由千种愁恨,万种委屈合并而成,因此似简实繁,以少总多,既上承开篇两句而来,以表现出处此衰薄之世做人之难,做女人之更难;又开启下文,以表现出做一个被休以后再嫁的女人之尤其难。

  过片“人成各,今非昨,病魂常似秋千索”,这三句艺术概括力极强。“人成各”是就空间角度而言的。作者从陆游与自己两方面设想:自己在横遭离异之后固然感到孤独,而深深爱着自己的陆游不也感到形单影只吗?“今非昨”是就时间角度而言的。其间包含着多重不幸。从昨日的美满婚烟到今天的两地相思,从昨日的被迫离异到今天的被迫改嫁,这是多么不幸!但不幸的事儿还在继续:“病魂常似秋千索。”说“病魂”而不说“梦魂”,显然是经过考虑的。梦魂夜驰,积劳成疾,终于成了“病魂”。昨日方有梦魂,至今日却只剩“病魂”。这也是“今非昨”的不幸。更为不幸的是,改嫁以后,竟连悲哀和流泪的自由也丧失殆尽,只能在晚上暗自伤心。“角声寒,夜阑珊,怕人寻问,咽泪装欢”四句,具体倾诉出了这种苦境。“寒”字状角声之凄凉怨慕,“阑珊”状长夜之将尽。这是彻夜难眠的人方能感受得如此之真切。

  大凡长夜失眠,愈近天明,心情愈感烦躁,而此词中的女主人公不仅无暇烦躁,反而还要咽下泪水,强颜欢笑。其心境之苦痛可想而知。结句以三个“瞒”字作结,再次与开头相呼应。既然可恶的封建礼教不允许纯洁高尚的爱情存在,那就把它珍藏在心底吧!因此愈瞒,愈能见出她对陆游的一往情深和矢志不渝的忠诚。

  与陆游的原词比较而言,陆游把眼前景、见在事融为一体,又灌之以悔恨交加的心情,着力描绘出一幅凄怆酸楚的感情画面,故颇能以特有的声情见称于后世。而唐婉则不同,她的处境比陆游更悲惨。自古“愁思之声要妙”,而“穷苦之言易好也”(韩愈《荆潭唱和诗序》)。她只要把自己所遭受的愁苦真切地写出来,就是一首好词。因此,此词纯属自怨自泣、独言独语的感情倾诉,主要以缠绵执着的感情和悲惨的遭遇感动古今。两词所采用的艺术手段虽然不同,但都切合各自的性格、遭遇和身分。可谓各造其极,俱臻至境。合而读之,颇有珠联璧合、相映生辉之妙。

  世传唐婉的这首词,在宋人的记载中只有“世情薄,人情恶”两句,并说当时已“惜不得其全阕”(详陈鹄《耆旧续闻》卷十)。此词最早见于明代卓人月所编《古今词统》卷十及清代沈辰垣奉敕编之《历代诗余》卷一一八所引夸娥斋主人说。由于时代略晚,故俞平伯怀疑这是后人依据残存的两句补写而成。

钗头凤·世情薄创作背景

  唐婉是我国历史上常被人们提起的才女之一。她与大诗人陆游喜结良缘,夫妇之间伉俪相得,琴瑟甚和。后陆母对这位儿媳甚是不满,恐陆游因此而疏远功名,荒废学业,逼着陆游休妻。陆游对母亲的干预采取了敷衍的态度;把唐置于别馆,时时暗暗相会。不幸的是,陆母发现了这个秘密,并采取了断然措施,娶王氏为妻,终于把这对有情人拆散了。唐后来改嫁同郡宗人赵士程,但内心仍思念陆游不已。在一次春游之中,恰巧与陆游相遇于沈园。唐征得赵同意后,派人给陆送去了酒肴。陆感念旧情,怅恨不已,写了著名的《钗头凤》词以致意。唐婉则以此词相答。据说在此后不久,唐婉就在悲伤中死去。

《钗头凤》唐婉 拼音读音参考

chāi tóu fèng
钗头凤

shì qíng báo, rén qíng è, yǔ sòng huáng hūn huā yì luò.
世情薄,人情恶,雨送黄昏花易落。
xiǎo fēng gān, lèi hén cán.
晓风干,泪痕残。
yù jiān xīn shì, dú yǔ xié lán.
欲笺心事,独语斜阑。
nán, nán, nán!
难,难,难!
rén chéng gè, jīn fēi zuó, bìng hún cháng shì qiū qiān suǒ.
人成各,今非昨,病魂常似秋千索。
jiǎo shēng hán, yè lán shān.
角声寒,夜阑珊。
pà rén xún wèn, yàn lèi zhuāng huān.
怕人寻问,咽泪装欢。
mán, mán, mán! zhuāng huān tōng: zhuāng
瞒,瞒,瞒!(装欢 通:妆)

《钗头凤》唐婉原文、翻译、赏析和诗意(钗头凤·世情薄 唐婉)拼音解读

《chāi tóu fèng 》 táng wǎn

shì qíng báo ,rén qíng è ,yǔ sòng huáng hūn huā yì luò 。
xiǎo fēng gàn ,lèi hén cán 。
yù jiān xīn shì ,dú yǔ xié lán 。
nán ,nán ,nán !
rén chéng gè ,jīn fēi zuó ,bìng hún cháng sì qiū qiān suǒ 。
jiǎo shēng hán ,yè lán shān 。
pà rén xún wèn ,yān lèi zhuāng huān 。
mán ,mán ,mán !(zhuāng huān tōng :zhuāng )

zuò zhě jiǎn jiè (táng wǎn )

táng wǎn ,zì huì xiān ,shēng zú nián yuè bú xiáng 。lù yóu de biǎo mèi ,lù yóu mǔ jiù táng chéng nǚ ér ,zì yòu wén jìng líng xiù ,cái huá héng yì 。tā yě shì lù yóu de dì yī rèn qī zǐ ,hòu yīn lù mǔ piān jiàn ér bèi chāi sàn 。yě yīn cǐ xiě xià zhe míng de 《chāi tóu fèng 》(shì qíng báo )。

chāi tóu fèng ·shì qíng báo fān yì jí zhù shì

fān yì
shì shì yán liáng ,huáng hūn zhōng xià zhe yǔ ,dǎ luò piàn piàn táo huā ,zhè qī liáng de qíng jǐng zhōng rén de xīn yě bú jìn yōu shāng 。chén fēng chuī gàn le zuó wǎn de lèi hén ,dāng wǒ xiǎng bǎ xīn shì xiě xià lái de shí hòu ,què bú néng gòu bàn dào ,zhī néng yǐ zhe xié lán ,xīn dǐ lǐ xiàng zhe yuǎn fāng de nǐ hū huàn ;hé zì jǐ dī shēng qīng qīng de shuō huà ,xī wàng nǐ yě néng gòu tīng dào 。nán 、nán 、nán 。
jīn shí bú tóng wǎng rì ,zhǐ chǐ tiān yá ,wǒ shēn rǎn zhòng bìng ,jiù xiàng qiū qiān suǒ 。yè fēng cì gǔ ,chè tǐ shēng hán ,tīng zhe yuǎn fāng de jiǎo shēng ,xīn zhōng zài shēng yī céng hán yì ,yè jìn le ,wǒ yě hěn kuài jiù xiàng zhè yè yī yàng le ba ? pà rén xún wèn ,wǒ rěn zhù lèi shuǐ ,zài bié rén miàn qián qiáng yán huān xiào 。mán 、mán 、mán 。

zhù shì
①jiān :xiě chū 。
②xié lán :zhǐ lán gǎn 。
③bìng hún yī jù :miáo xiě jīng shén yōu hū ,sì piāo dàng bú dìng de qiū qiān suǒ 。
④lán shān :shuāi cán ,jiāng jìn 。

chāi tóu fèng ·shì qíng báo shǎng xī

  táng wǎn shì wǒ guó lì shǐ shàng cháng bèi rén men tí qǐ de měi lì duō qíng de cái nǚ zhī yī 。tā yǔ dà shī rén lù yóu xǐ jié liáng yuán ,fū fù zhī jiān kàng lì xiàng dé ,qín sè shèn hé 。zhè shí wéi rén jiān měi shì 。yí hàn de shì shēn wéi pó pó de lù yóu mǔ qīn duì zhè wèi yǒu cái huá de ér xí zǒng shì kàn bú shùn yǎn ,yìng yào bī zhe lù yóu bǎ tā xiàng qīn xiàng ài de tā gěi xiū le 。lù yóu duì mǔ qīn de gàn yù cǎi qǔ le fū yǎn de tài dù ;bǎ táng wǎn zhì yú bié guǎn ,shí shí àn àn xiàng huì 。bú xìng de shì ,lù mǔ fā xiàn le zhè gè mì mì ,bìng cǎi qǔ le duàn rán cuò shī ,zhōng yú bǎ zhè duì yǒu qíng rén chāi sàn le 。yǒu qíng rén wèi chéng zhōng shēng de juàn shǔ ,táng wǎn hòu lái gǎi jià tóng jun4 zōng rén zhào shì chéng ,dàn nèi xīn réng sī niàn lù yóu bú yǐ 。zài yī cì chūn yóu zhī zhōng ,qià qiǎo yǔ lù yóu xiàng yù yú shěn yuán 。táng wǎn zhēng dé zhào shì chéng tóng yì hòu ,pài rén gěi lù yóu sòng qù le jiǔ yáo 。lù yóu gǎn niàn jiù qíng ,chàng hèn bú yǐ ,xiě le zhe míng de 《chāi tóu fèng 》cí yǐ zhì yì 。táng wǎn zé yǐ cǐ cí xiàng dá 。

  cí de shàng piàn jiāo zhī zhe shí fèn fù zá de gǎn qíng nèi róng 。“shì qíng báo ,rén qíng è ”liǎng jù ,shū xiě le duì yú zài fēng jiàn lǐ jiāo zhī pèi xià de shì gù rén qíng de fèn hèn zhī qíng 。“shì qíng ”suǒ yǐ “báo ”,“rén qíng ”suǒ yǐ “è ”,jiē yīn “qíng ”shòu dào fēng jiàn lǐ jiāo de fǔ shí 。《lǐ jì ·nèi zé 》yún :“zǐ shèn yí qí qī ,fù mǔ bú yuè ,chū 。”lù mǔ jiù shì gēn jù zhè yī tiáo lǐ fǎ ,bǎ yī duì hǎo duān duān de ēn ài fū qī chāi sàn le 。yòng “è ”、“báo ”liǎng zì lái pēng jī fēng jiàn lǐ jiāo de hài rén běn zhì ,jí wéi zhǔn què yǒu lì ,zuò zhě duì yú fēng jiàn lǐ jiāo de shēn è tòng jué zhī qíng ,yě jiè cǐ liǎng zì dé dào le chōng fèn de xuān xiè 。“yǔ sòng huáng hūn huā yì luò ”,cǎi yòng xiàng zhēng de shǒu fǎ ,àn yù zì jǐ bèi shòu cuī cán de bēi cǎn chù jìng 。yīn yǔ huáng hūn shí de huā ,yuán shì lù yóu cí zhōng ài yòng de yì xiàng 。qí 《bo suàn zǐ céng jiè yǐ zì kuàng 。táng wǎn bǎ zhè yī yì xiàng xī rù jǐ zuò ,bú jǐn yǒu zì bēi zì dào zhī yì ,ér qiě hái shuō míng le tā yǔ lù yóu xīn xīn xiàng yìn ,xī xī xiàng tōng 。“xiǎo fēng gàn ,lèi hén cán ”,xiě nèi xīn de tòng kǔ ,jí wéi shēn qiē dòng rén 。bèi huáng hūn shí fèn de yǔ shuǐ dǎ shī de le huā huā cǎo cǎo ,jīng xiǎo fēng yī chuī ,yǐ jīng gàn le ,ér zì jǐ liú tǎng le yī yè de lèi shuǐ ,zhì tiān míng shí fèn ,yóu cā ér wèi gàn ,cán hén réng zài 。zhè shì duō me de tòng xīn ā !yǐ yǔ shuǐ yù lèi shuǐ ,zài gǔ dài shī cí zhōng bú fá qí lì ,dàn yǐ xiǎo fēng chuī dé gàn yǔ shuǐ lái fǎn chèn shǒu pà cā bú gàn lèi shuǐ ,jiè yǐ biǎo dá chū nèi xīn de yǒng wú xiū zhǐ de bēi tòng ,zhè wú yí shì táng wǎn de dú chuàng 。“yù jiān xīn shì ,dú yǔ xié lán ”liǎng jù shì shuō ,tā xiǎng bǎ zì jǐ nèi xīn de bié lí xiàng sī zhī qíng yòng xìn jiān xiě xià lái jì gěi duì fāng ,yào bú yào zhè yàng zuò ne ?tā zài yǐ lán chén sī dú yǔ 。“nán 、nán 、nán !”jun1 wéi dú yǔ zhī cí 。yóu cǐ kě jiàn ,tā zhōng yú méi yǒu zhè yàng zuò 。zhī yīn fēng jiàn lǐ jiāo de cán kù bú rén 。zhè yī dié shēng de “nán ”zì ,yóu qiān zhǒng chóu hèn ,wàn zhǒng wěi qū hé bìng ér chéng ,yīn cǐ sì jiǎn shí fán ,yǐ shǎo zǒng duō ,jì shàng chéng kāi piān liǎng jù ér lái ,yǐ biǎo xiàn chū chù cǐ shuāi báo zhī shì zuò rén zhī nán ,zuò nǚ rén zhī gèng nán ;yòu kāi qǐ xià wén ,yǐ biǎo xiàn chū zuò yī gè bèi xiū yǐ hòu zài jià de nǚ rén zhī yóu qí nán 。

  guò piàn “rén chéng gè ,jīn fēi zuó ,bìng hún cháng sì qiū qiān suǒ ”,zhè sān jù yì shù gài kuò lì jí qiáng 。“rén chéng gè ”shì jiù kōng jiān jiǎo dù ér yán de 。zuò zhě cóng lù yóu yǔ zì jǐ liǎng fāng miàn shè xiǎng :zì jǐ zài héng zāo lí yì zhī hòu gù rán gǎn dào gū dú ,ér shēn shēn ài zhe zì jǐ de lù yóu bú yě gǎn dào xíng dān yǐng zhī ma ?“jīn fēi zuó ”shì jiù shí jiān jiǎo dù ér yán de 。qí jiān bāo hán zhe duō zhòng bú xìng 。cóng zuó rì de měi mǎn hūn yān dào jīn tiān de liǎng dì xiàng sī ,cóng zuó rì de bèi pò lí yì dào jīn tiān de bèi pò gǎi jià ,zhè shì duō me bú xìng !dàn bú xìng de shì ér hái zài jì xù :“bìng hún cháng sì qiū qiān suǒ 。”shuō “bìng hún ”ér bú shuō “mèng hún ”,xiǎn rán shì jīng guò kǎo lǜ de 。mèng hún yè chí ,jī láo chéng jí ,zhōng yú chéng le “bìng hún ”。zuó rì fāng yǒu mèng hún ,zhì jīn rì què zhī shèng “bìng hún ”。zhè yě shì “jīn fēi zuó ”de bú xìng 。gèng wéi bú xìng de shì ,gǎi jià yǐ hòu ,jìng lián bēi āi hé liú lèi de zì yóu yě sàng shī dài jìn ,zhī néng zài wǎn shàng àn zì shāng xīn 。“jiǎo shēng hán ,yè lán shān ,pà rén xún wèn ,yān lèi zhuāng huān ”sì jù ,jù tǐ qīng sù chū le zhè zhǒng kǔ jìng 。“hán ”zì zhuàng jiǎo shēng zhī qī liáng yuàn mù ,“lán shān ”zhuàng zhǎng yè zhī jiāng jìn 。zhè shì chè yè nán mián de rén fāng néng gǎn shòu dé rú cǐ zhī zhēn qiē 。

  dà fán zhǎng yè shī mián ,yù jìn tiān míng ,xīn qíng yù gǎn fán zào ,ér cǐ cí zhōng de nǚ zhǔ rén gōng bú jǐn wú xiá fán zào ,fǎn ér hái yào yān xià lèi shuǐ ,qiáng yán huān xiào 。qí xīn jìng zhī kǔ tòng kě xiǎng ér zhī 。jié jù yǐ sān gè “mán ”zì zuò jié ,zài cì yǔ kāi tóu xiàng hū yīng 。jì rán kě è de fēng jiàn lǐ jiāo bú yǔn xǔ chún jié gāo shàng de ài qíng cún zài ,nà jiù bǎ tā zhēn cáng zài xīn dǐ ba !yīn cǐ yù mán ,yù néng jiàn chū tā duì lù yóu de yī wǎng qíng shēn hé shǐ zhì bú yú de zhōng chéng 。

  yǔ lù yóu de yuán cí bǐ jiào ér yán ,lù yóu bǎ yǎn qián jǐng 、jiàn zài shì róng wéi yī tǐ ,yòu guàn zhī yǐ huǐ hèn jiāo jiā de xīn qíng ,zhe lì miáo huì chū yī fú qī chuàng suān chǔ de gǎn qíng huà miàn ,gù pō néng yǐ tè yǒu de shēng qíng jiàn chēng yú hòu shì 。ér táng wǎn zé bú tóng ,tā de chù jìng bǐ lù yóu gèng bēi cǎn 。zì gǔ “chóu sī zhī shēng yào miào ”,ér “qióng kǔ zhī yán yì hǎo yě ”(hán yù 《jīng tán chàng hé shī xù 》)。tā zhī yào bǎ zì jǐ suǒ zāo shòu de chóu kǔ zhēn qiē dì xiě chū lái ,jiù shì yī shǒu hǎo cí 。yīn cǐ ,cǐ cí chún shǔ zì yuàn zì qì 、dú yán dú yǔ de gǎn qíng qīng sù ,zhǔ yào yǐ chán mián zhí zhe de gǎn qíng hé bēi cǎn de zāo yù gǎn dòng gǔ jīn 。liǎng cí suǒ cǎi yòng de yì shù shǒu duàn suī rán bú tóng ,dàn dōu qiē hé gè zì de xìng gé 、zāo yù hé shēn fèn 。kě wèi gè zào qí jí ,jù zhēn zhì jìng 。hé ér dú zhī ,pō yǒu zhū lián bì hé 、xiàng yìng shēng huī zhī miào 。

  shì chuán táng wǎn de zhè shǒu cí ,zài sòng rén de jì zǎi zhōng zhī yǒu “shì qíng báo ,rén qíng è ”liǎng jù ,bìng shuō dāng shí yǐ “xī bú dé qí quán què ”(xiáng chén hú 《qí jiù xù wén 》juàn shí )。cǐ cí zuì zǎo jiàn yú míng dài zhuó rén yuè suǒ biān 《gǔ jīn cí tǒng 》juàn shí jí qīng dài shěn chén yuán fèng chì biān zhī 《lì dài shī yú 》juàn yī yī bā suǒ yǐn kuā é zhāi zhǔ rén shuō 。yóu yú shí dài luè wǎn ,gù yú píng bó huái yí zhè shì hòu rén yī jù cán cún de liǎng jù bǔ xiě ér chéng 。

chāi tóu fèng ·shì qíng báo chuàng zuò bèi jǐng

  táng wǎn shì wǒ guó lì shǐ shàng cháng bèi rén men tí qǐ de cái nǚ zhī yī 。tā yǔ dà shī rén lù yóu xǐ jié liáng yuán ,fū fù zhī jiān kàng lì xiàng dé ,qín sè shèn hé 。hòu lù mǔ duì zhè wèi ér xí shèn shì bú mǎn ,kǒng lù yóu yīn cǐ ér shū yuǎn gōng míng ,huāng fèi xué yè ,bī zhe lù yóu xiū qī 。lù yóu duì mǔ qīn de gàn yù cǎi qǔ le fū yǎn de tài dù ;bǎ táng zhì yú bié guǎn ,shí shí àn àn xiàng huì 。bú xìng de shì ,lù mǔ fā xiàn le zhè gè mì mì ,bìng cǎi qǔ le duàn rán cuò shī ,qǔ wáng shì wéi qī ,zhōng yú bǎ zhè duì yǒu qíng rén chāi sàn le 。táng hòu lái gǎi jià tóng jun4 zōng rén zhào shì chéng ,dàn nèi xīn réng sī niàn lù yóu bú yǐ 。zài yī cì chūn yóu zhī zhōng ,qià qiǎo yǔ lù yóu xiàng yù yú shěn yuán 。táng zhēng dé zhào tóng yì hòu ,pài rén gěi lù sòng qù le jiǔ yáo 。lù gǎn niàn jiù qíng ,chàng hèn bú yǐ ,xiě le zhe míng de 《chāi tóu fèng 》cí yǐ zhì yì 。táng wǎn zé yǐ cǐ cí xiàng dá 。jù shuō zài cǐ hòu bú jiǔ ,táng wǎn jiù zài bēi shāng zhōng sǐ qù 。

《chāi tóu fèng 》táng wǎn pīn yīn dú yīn cān kǎo

chāi tóu fèng
chāi tóu fèng

shì qíng báo, rén qíng è, yǔ sòng huáng hūn huā yì luò.
shì qíng báo ,rén qíng è ,yǔ sòng huáng hūn huā yì luò 。
xiǎo fēng gān, lèi hén cán.
xiǎo fēng gàn ,lèi hén cán 。
yù jiān xīn shì, dú yǔ xié lán.
yù jiān xīn shì ,dú yǔ xié lán 。
nán, nán, nán!
nán ,nán ,nán !
rén chéng gè, jīn fēi zuó, bìng hún cháng shì qiū qiān suǒ.
rén chéng gè ,jīn fēi zuó ,bìng hún cháng sì qiū qiān suǒ 。
jiǎo shēng hán, yè lán shān.
jiǎo shēng hán ,yè lán shān 。
pà rén xún wèn, yàn lèi zhuāng huān.
pà rén xún wèn ,yān lèi zhuāng huān 。
mán, mán, mán! zhuāng huān tōng: zhuāng
mán ,mán ,mán !(zhuāng huān tōng :zhuāng )


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

唐婉 唐婉 唐婉,字蕙仙,生卒年月不详。陆游的表妹,陆游母舅唐诚女儿,自幼文静灵秀,才华横溢。她也是陆游的第一任妻子,后因陆母偏见而被拆散。也因此写下著名的《钗头凤》(世情薄)。

唐婉的诗词

  • 钗头凤·世情薄
  • 《钗头凤》唐婉原文、翻译、赏析和诗意(钗头凤·世情薄 唐婉)
  • 钗头凤·世情薄
  • 宋代诗词推荐

  • 满庭芳(劝乡老众宾酒)
  • 使牛子
  • 惜秋华(八日飞翼楼登高)
  • 忆秦娥(雪、梅二阕怀张敬夫)
  • 满江红(至日和黄伯威)
  • 点绛唇(同曾无玷观沈赛娘棋)
  • 台城路(归杭)
  • 鹧鸪天(在朝日寿母昌国叶夫人)
  • 江神子
  • 夜行船(周三五)
  • 《钗头凤》唐婉原文、翻译、赏析和诗意(钗头凤·世情薄 唐婉)原文,《钗头凤》唐婉原文、翻译、赏析和诗意(钗头凤·世情薄 唐婉)翻译,《钗头凤》唐婉原文、翻译、赏析和诗意(钗头凤·世情薄 唐婉)赏析,《钗头凤》唐婉原文、翻译、赏析和诗意(钗头凤·世情薄 唐婉)阅读答案,出自唐婉的作品

    诗词类别

    唐婉的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语