《望江南》温庭筠原文、翻译、赏析和诗意(望江南·梳洗罢 温庭筠)

作者:温庭筠 朝代:唐代
《望江南》温庭筠原文、翻译、赏析和诗意(望江南·梳洗罢 温庭筠)原文

《望江南》 温庭筠

梳洗罢,独倚望江楼。
过尽千帆皆不是,斜晖脉脉水悠悠。
肠断白蘋洲。

作者简介(温庭筠)

温庭筠头像

温庭筠(约812—866)唐代诗人、词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。富有天才,文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有“温八叉”之称。然恃才不羁,又好讥刺权贵,多犯忌讳,取憎于时,故屡举进士不第,长被贬抑,终生不得志。官终国子助教。精通音律。工诗,与李商隐齐名,时称“温李”。其诗辞藻华丽,秾艳精致,内容多写闺情。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为“花间派”首要词人,对词的发展影响较大。在词史上,与韦庄齐名,并称“温韦”。存词七十余首。后人辑有《温飞卿集》及《金奁集》。

望江南·梳洗罢翻译及注释

翻译
  梳洗完毕,独自一人登上望江楼,倚靠着楼柱凝望着滔滔江面。上千艘船过去了,所盼望的人都没有出现。太阳的余晖脉脉地洒在江面上,江水慢慢地流着,思念的柔肠萦绕在那片白蘋洲上。

注释
⑴望江南:又名“梦江南”“忆江南”,原唐教坊曲名,后用为词牌名。段安节《乐府杂录》:“《望江南》始自朱崖李太尉(德裕)镇浙日,为亡妓谢秋娘所撰,本名“谢秋娘”,后改此名。”《金奁集》入“南吕宫”。小令,单调二十七字,三平韵。
⑵梳洗:梳头、洗脸、化妆等妇女的生活内容。
⑶独:独自,单一。望江楼:楼名,因临江而得名。
⑷千帆:上千只帆船。帆:船上使用风力的布蓬,又作船的代名词。皆:副词,都。
⑸斜晖:日落前的日光。晖:阳光。脉脉:本作“眽眽”,凝视貌。《古诗十九首》有“盈盈一水间,脉脉不得语”。后多用以示含情欲吐之意。
⑹肠断:形容极度悲伤愁苦。白蘋(pín):水中浮草,色白。古时男女常采蘋花赠别。洲:水边陆地。

望江南·梳洗罢鉴赏

  此词写一女子登楼远眺、盼望归人的情景,表现了她从希望到失望以致最后的“肠断”的感情。

  这是一首小令,只有二十七个字。“词之难于令曲,如诗之难于绝句”,“一句一字闲不得”(《白香词谱笺》)。起句“梳洗罢”,看似平平,“语不惊人”。但这三个字内容丰富,给读者留了许多想像的余地。这不是一般人早晨起来的洗脸梳头,而是特定的人物(思妇),在特定条件(准备迎接久别的爱人归来)下,一种特定情绪(喜悦和激动)的反映。

  在中国古典诗歌中,常以“炉薰阖不用,镜匣上尘生。绮罗失常色,金翠暗无精”之类的描写来表现思妇孤寂痛苦的生活和心情。本篇用法有所不同,离别的痛苦,相思的寂寞,孤独的日子似乎就要过去,或者说她希望中的美好日子似乎就要来到,于是,临镜梳妆,顾影自怜,着意修饰一番。结果是热烈的希望之火遇到冰冷的现实,带来了深一层的失望和更大的精神痛苦,重新又要回到“明镜不治”“首如飞蓬”的苦境中去。这三个字,把这个女子独居的环境,深藏内心的感情变化和对美好生活的向往,不是生动地表现出来了吗?

  接着,出现了一幅广阔、多彩的艺术画面:“独倚望江楼。”江为背景,楼为主体,焦点是独倚的人。这时的女子,感情是复杂的;随着时间的推移,情绪是变化的。初登楼时的兴奋喜悦,久等不至的焦急,还有对往日的深沉追怀……这里,一个“独”字用得很传神。“独”字,既无色泽,又无音响,却意味深长。这不是恋人昵昵情语的“互倚”,也不是一群人叽叽喳喳的“共倚”,透过这无语独倚的画面,反映了人物的精神世界。一幅美人凭栏远眺图,却是“误几回天际识归舟”的“离情正苦”。把人、景、情联系起来,画面上就有了盛妆女子和美丽江景调和在一起的斑斓色彩,有了人物感情变化和江水流动的交融。

  “过尽千帆皆不是”,是全词感情上的大转折。这句和起句的欢快情绪形成对照,鲜明而强烈;又和“独倚望江楼”的空寂焦急相连结,承上而启下。船尽江空,人何以堪!希望落空,幻想破灭,这时映入她眼帘的是“斜晖脉脉水悠悠”,落日流水本是没有生命的无情物,但在此时此地的思妇眼里,成了多愁善感的有情者。这是她的痛苦心境移情于自然物而产生的一种联想类比。斜阳欲落未落,对失望女子含情脉脉,不忍离去,悄悄收着余晖;不尽江水似乎也懂得她的心情,悠悠无语流去。它像一组电影镜头:一位着意修饰的女子,倚楼凝眸烟波浩淼的江水,等待久别不归的爱人,从日出到日落,由希望变失望,把这个女子的不幸,表现得多么动人。

  至此,景物的描绘,感情的抒发,气氛的烘托,都已成熟,最后弹出了全曲的最强音:“肠断白苹洲。”“末句最当留意,有余不尽之意始佳。”和全词“不露痕迹”相较,末句点出主题似太直,但在感情的高潮中结句,仍有“有余不尽之意”。白苹洲在何处?俞平伯先生说,不要“过于落实,似泛说较好”,(俞平伯《唐宋词选释》),这是极为深刻的见解。但在本篇的艺术描写中,应该是江中确有白洲在的,不是比喻、想像,也不是泛指,而是实写。独倚望江楼,一眼就可看到此洲,但那时盼人心切,只顾看船而不见有洲了。千帆过尽,斜晖脉脉,江洲依旧,不见所思,能不肠断!

  词是注重作家主观抒情的艺术形式。这首小令,情真意切,生动自然,没有矫饰之态和违心之语。词中出现的楼头、船帆、斜晖、江水、小洲,这些互不相干的客观存在物,思妇的由盼郎归来的喜悦到“肠断白苹洲”的痛苦失望,这些人物感情神态的复杂变化,作家经过精巧的艺术构思,使之成为浑然一体的艺术形象。作家的思想感情像一座桥梁,把这些景物、人物联系了起来,而且渗透到了景物描绘和人物活动之中,成了有机的艺术整体,使冰冷的楼、帆、水、洲好像有了温度,有了血肉生命,变得含情脉脉;使分散孤立的风景点,融合成了具有内在逻辑联系的艺术画面;使人物的外在表现和内在的心理活动完美统一地显示出来。这正是现实生活中的思妇的怨和恨,血和泪,深深地感动了作家;在这些似乎平静的字句中,跳动着作家真挚热烈的心。

  这首小令,像一幅清丽的山水小轴,画面上的江水没有奔腾不息的波涛,发出的只是一种无可奈何的叹息,连落日的余晖,也缺乏峻刻的寓意,盘旋着一股无名的愁闷和难以排遣的怨恨。还有那临江的楼头,点点的船帆,悠悠的流水,远远的小洲,都惹人遐想和耐人寻味,有着一种美的情趣,一种情景交融的意境。这首小令,看似不动声色,轻描淡写中酝酿着炽热的感情,而且宛转起伏,顿挫有致,于不用力处看出“重笔”。

  思妇题材写的人很多,可说是个“热门题材”,但这首小令,不落俗套,很有特色。这也是个软题材,但这首小令不是软绵绵的,情调积极、健康、朴素。在有着绮靡侧艳“花间”气的温词中,这首小令可说是情真意切,清丽自然,别具一格的精品。

《望江南》温庭筠 拼音读音参考

wàng jiāng nán
望江南

shū xǐ bà, dú yǐ wàng jiāng lóu.
梳洗罢,独倚望江楼。
guò jǐn qiān fān jiē bú shì, xié huī mò mò shuǐ yōu yōu.
过尽千帆皆不是,斜晖脉脉水悠悠。
cháng duàn bái píng zhōu.
肠断白蘋洲。

《望江南》温庭筠原文、翻译、赏析和诗意(望江南·梳洗罢 温庭筠)拼音解读

《wàng jiāng nán 》 wēn tíng jun1

shū xǐ bà ,dú yǐ wàng jiāng lóu 。
guò jìn qiān fān jiē bú shì ,xié huī mò mò shuǐ yōu yōu 。
cháng duàn bái pín zhōu 。

zuò zhě jiǎn jiè (wēn tíng jun1 )

wēn tíng jun1 tóu xiàng

wēn tíng jun1 (yuē 812—866)táng dài shī rén 、cí rén 。běn míng qí ,zì fēi qīng ,tài yuán qí (jīn shān xī qí xiàn dōng nán )rén 。fù yǒu tiān cái ,wén sī mǐn jié ,měi rù shì ,yā guān yùn ,bā chā shǒu ér chéng bā yùn ,suǒ yǐ yě yǒu “wēn bā chā ”zhī chēng 。rán shì cái bú jī ,yòu hǎo jī cì quán guì ,duō fàn jì huì ,qǔ zēng yú shí ,gù lǚ jǔ jìn shì bú dì ,zhǎng bèi biǎn yì ,zhōng shēng bú dé zhì 。guān zhōng guó zǐ zhù jiāo 。jīng tōng yīn lǜ 。gōng shī ,yǔ lǐ shāng yǐn qí míng ,shí chēng “wēn lǐ ”。qí shī cí zǎo huá lì ,nóng yàn jīng zhì ,nèi róng duō xiě guī qíng 。qí cí yì shù chéng jiù zài wǎn táng zhū cí rén zhī shàng ,wéi “huā jiān pài ”shǒu yào cí rén ,duì cí de fā zhǎn yǐng xiǎng jiào dà 。zài cí shǐ shàng ,yǔ wéi zhuāng qí míng ,bìng chēng “wēn wéi ”。cún cí qī shí yú shǒu 。hòu rén jí yǒu 《wēn fēi qīng jí 》jí 《jīn lián jí 》。

wàng jiāng nán ·shū xǐ bà fān yì jí zhù shì

fān yì
  shū xǐ wán bì ,dú zì yī rén dēng shàng wàng jiāng lóu ,yǐ kào zhe lóu zhù níng wàng zhe tāo tāo jiāng miàn 。shàng qiān sōu chuán guò qù le ,suǒ pàn wàng de rén dōu méi yǒu chū xiàn 。tài yáng de yú huī mò mò dì sǎ zài jiāng miàn shàng ,jiāng shuǐ màn màn dì liú zhe ,sī niàn de róu cháng yíng rào zài nà piàn bái pín zhōu shàng 。

zhù shì
⑴wàng jiāng nán :yòu míng “mèng jiāng nán ”“yì jiāng nán ”,yuán táng jiāo fāng qǔ míng ,hòu yòng wéi cí pái míng 。duàn ān jiē 《lè fǔ zá lù 》:“《wàng jiāng nán 》shǐ zì zhū yá lǐ tài wèi (dé yù )zhèn zhè rì ,wéi wáng jì xiè qiū niáng suǒ zhuàn ,běn míng “xiè qiū niáng ”,hòu gǎi cǐ míng 。”《jīn lián jí 》rù “nán lǚ gōng ”。xiǎo lìng ,dān diào èr shí qī zì ,sān píng yùn 。
⑵shū xǐ :shū tóu 、xǐ liǎn 、huà zhuāng děng fù nǚ de shēng huó nèi róng 。
⑶dú :dú zì ,dān yī 。wàng jiāng lóu :lóu míng ,yīn lín jiāng ér dé míng 。
⑷qiān fān :shàng qiān zhī fān chuán 。fān :chuán shàng shǐ yòng fēng lì de bù péng ,yòu zuò chuán de dài míng cí 。jiē :fù cí ,dōu 。
⑸xié huī :rì luò qián de rì guāng 。huī :yáng guāng 。mò mò :běn zuò “mò mò ”,níng shì mào 。《gǔ shī shí jiǔ shǒu 》yǒu “yíng yíng yī shuǐ jiān ,mò mò bú dé yǔ ”。hòu duō yòng yǐ shì hán qíng yù tǔ zhī yì 。
⑹cháng duàn :xíng róng jí dù bēi shāng chóu kǔ 。bái pín (pín):shuǐ zhōng fú cǎo ,sè bái 。gǔ shí nán nǚ cháng cǎi pín huā zèng bié 。zhōu :shuǐ biān lù dì 。

wàng jiāng nán ·shū xǐ bà jiàn shǎng

  cǐ cí xiě yī nǚ zǐ dēng lóu yuǎn tiào 、pàn wàng guī rén de qíng jǐng ,biǎo xiàn le tā cóng xī wàng dào shī wàng yǐ zhì zuì hòu de “cháng duàn ”de gǎn qíng 。

  zhè shì yī shǒu xiǎo lìng ,zhī yǒu èr shí qī gè zì 。“cí zhī nán yú lìng qǔ ,rú shī zhī nán yú jué jù ”,“yī jù yī zì xián bú dé ”(《bái xiāng cí pǔ jiān 》)。qǐ jù “shū xǐ bà ”,kàn sì píng píng ,“yǔ bú jīng rén ”。dàn zhè sān gè zì nèi róng fēng fù ,gěi dú zhě liú le xǔ duō xiǎng xiàng de yú dì 。zhè bú shì yī bān rén zǎo chén qǐ lái de xǐ liǎn shū tóu ,ér shì tè dìng de rén wù (sī fù ),zài tè dìng tiáo jiàn (zhǔn bèi yíng jiē jiǔ bié de ài rén guī lái )xià ,yī zhǒng tè dìng qíng xù (xǐ yuè hé jī dòng )de fǎn yìng 。

  zài zhōng guó gǔ diǎn shī gē zhōng ,cháng yǐ “lú xūn hé bú yòng ,jìng xiá shàng chén shēng 。qǐ luó shī cháng sè ,jīn cuì àn wú jīng ”zhī lèi de miáo xiě lái biǎo xiàn sī fù gū jì tòng kǔ de shēng huó hé xīn qíng 。běn piān yòng fǎ yǒu suǒ bú tóng ,lí bié de tòng kǔ ,xiàng sī de jì mò ,gū dú de rì zǐ sì hū jiù yào guò qù ,huò zhě shuō tā xī wàng zhōng de měi hǎo rì zǐ sì hū jiù yào lái dào ,yú shì ,lín jìng shū zhuāng ,gù yǐng zì lián ,zhe yì xiū shì yī fān 。jié guǒ shì rè liè de xī wàng zhī huǒ yù dào bīng lěng de xiàn shí ,dài lái le shēn yī céng de shī wàng hé gèng dà de jīng shén tòng kǔ ,zhòng xīn yòu yào huí dào “míng jìng bú zhì ”“shǒu rú fēi péng ”de kǔ jìng zhōng qù 。zhè sān gè zì ,bǎ zhè gè nǚ zǐ dú jū de huán jìng ,shēn cáng nèi xīn de gǎn qíng biàn huà hé duì měi hǎo shēng huó de xiàng wǎng ,bú shì shēng dòng dì biǎo xiàn chū lái le ma ?

  jiē zhe ,chū xiàn le yī fú guǎng kuò 、duō cǎi de yì shù huà miàn :“dú yǐ wàng jiāng lóu 。”jiāng wéi bèi jǐng ,lóu wéi zhǔ tǐ ,jiāo diǎn shì dú yǐ de rén 。zhè shí de nǚ zǐ ,gǎn qíng shì fù zá de ;suí zhe shí jiān de tuī yí ,qíng xù shì biàn huà de 。chū dēng lóu shí de xìng fèn xǐ yuè ,jiǔ děng bú zhì de jiāo jí ,hái yǒu duì wǎng rì de shēn chén zhuī huái ……zhè lǐ ,yī gè “dú ”zì yòng dé hěn chuán shén 。“dú ”zì ,jì wú sè zé ,yòu wú yīn xiǎng ,què yì wèi shēn zhǎng 。zhè bú shì liàn rén nì nì qíng yǔ de “hù yǐ ”,yě bú shì yī qún rén jī jī zhā zhā de “gòng yǐ ”,tòu guò zhè wú yǔ dú yǐ de huà miàn ,fǎn yìng le rén wù de jīng shén shì jiè 。yī fú měi rén píng lán yuǎn tiào tú ,què shì “wù jǐ huí tiān jì shí guī zhōu ”de “lí qíng zhèng kǔ ”。bǎ rén 、jǐng 、qíng lián xì qǐ lái ,huà miàn shàng jiù yǒu le shèng zhuāng nǚ zǐ hé měi lì jiāng jǐng diào hé zài yī qǐ de bān lán sè cǎi ,yǒu le rén wù gǎn qíng biàn huà hé jiāng shuǐ liú dòng de jiāo róng 。

  “guò jìn qiān fān jiē bú shì ”,shì quán cí gǎn qíng shàng de dà zhuǎn shé 。zhè jù hé qǐ jù de huān kuài qíng xù xíng chéng duì zhào ,xiān míng ér qiáng liè ;yòu hé “dú yǐ wàng jiāng lóu ”de kōng jì jiāo jí xiàng lián jié ,chéng shàng ér qǐ xià 。chuán jìn jiāng kōng ,rén hé yǐ kān !xī wàng luò kōng ,huàn xiǎng pò miè ,zhè shí yìng rù tā yǎn lián de shì “xié huī mò mò shuǐ yōu yōu ”,luò rì liú shuǐ běn shì méi yǒu shēng mìng de wú qíng wù ,dàn zài cǐ shí cǐ dì de sī fù yǎn lǐ ,chéng le duō chóu shàn gǎn de yǒu qíng zhě 。zhè shì tā de tòng kǔ xīn jìng yí qíng yú zì rán wù ér chǎn shēng de yī zhǒng lián xiǎng lèi bǐ 。xié yáng yù luò wèi luò ,duì shī wàng nǚ zǐ hán qíng mò mò ,bú rěn lí qù ,qiāo qiāo shōu zhe yú huī ;bú jìn jiāng shuǐ sì hū yě dǒng dé tā de xīn qíng ,yōu yōu wú yǔ liú qù 。tā xiàng yī zǔ diàn yǐng jìng tóu :yī wèi zhe yì xiū shì de nǚ zǐ ,yǐ lóu níng móu yān bō hào miǎo de jiāng shuǐ ,děng dài jiǔ bié bú guī de ài rén ,cóng rì chū dào rì luò ,yóu xī wàng biàn shī wàng ,bǎ zhè gè nǚ zǐ de bú xìng ,biǎo xiàn dé duō me dòng rén 。

  zhì cǐ ,jǐng wù de miáo huì ,gǎn qíng de shū fā ,qì fēn de hōng tuō ,dōu yǐ chéng shú ,zuì hòu dàn chū le quán qǔ de zuì qiáng yīn :“cháng duàn bái píng zhōu 。”“mò jù zuì dāng liú yì ,yǒu yú bú jìn zhī yì shǐ jiā 。”hé quán cí “bú lù hén jì ”xiàng jiào ,mò jù diǎn chū zhǔ tí sì tài zhí ,dàn zài gǎn qíng de gāo cháo zhōng jié jù ,réng yǒu “yǒu yú bú jìn zhī yì ”。bái píng zhōu zài hé chù ?yú píng bó xiān shēng shuō ,bú yào “guò yú luò shí ,sì fàn shuō jiào hǎo ”,(yú píng bó 《táng sòng cí xuǎn shì 》),zhè shì jí wéi shēn kè de jiàn jiě 。dàn zài běn piān de yì shù miáo xiě zhōng ,yīng gāi shì jiāng zhōng què yǒu bái zhōu zài de ,bú shì bǐ yù 、xiǎng xiàng ,yě bú shì fàn zhǐ ,ér shì shí xiě 。dú yǐ wàng jiāng lóu ,yī yǎn jiù kě kàn dào cǐ zhōu ,dàn nà shí pàn rén xīn qiē ,zhī gù kàn chuán ér bú jiàn yǒu zhōu le 。qiān fān guò jìn ,xié huī mò mò ,jiāng zhōu yī jiù ,bú jiàn suǒ sī ,néng bú cháng duàn !

  cí shì zhù zhòng zuò jiā zhǔ guān shū qíng de yì shù xíng shì 。zhè shǒu xiǎo lìng ,qíng zhēn yì qiē ,shēng dòng zì rán ,méi yǒu jiǎo shì zhī tài hé wéi xīn zhī yǔ 。cí zhōng chū xiàn de lóu tóu 、chuán fān 、xié huī 、jiāng shuǐ 、xiǎo zhōu ,zhè xiē hù bú xiàng gàn de kè guān cún zài wù ,sī fù de yóu pàn láng guī lái de xǐ yuè dào “cháng duàn bái píng zhōu ”de tòng kǔ shī wàng ,zhè xiē rén wù gǎn qíng shén tài de fù zá biàn huà ,zuò jiā jīng guò jīng qiǎo de yì shù gòu sī ,shǐ zhī chéng wéi hún rán yī tǐ de yì shù xíng xiàng 。zuò jiā de sī xiǎng gǎn qíng xiàng yī zuò qiáo liáng ,bǎ zhè xiē jǐng wù 、rén wù lián xì le qǐ lái ,ér qiě shèn tòu dào le jǐng wù miáo huì hé rén wù huó dòng zhī zhōng ,chéng le yǒu jī de yì shù zhěng tǐ ,shǐ bīng lěng de lóu 、fān 、shuǐ 、zhōu hǎo xiàng yǒu le wēn dù ,yǒu le xuè ròu shēng mìng ,biàn dé hán qíng mò mò ;shǐ fèn sàn gū lì de fēng jǐng diǎn ,róng hé chéng le jù yǒu nèi zài luó jí lián xì de yì shù huà miàn ;shǐ rén wù de wài zài biǎo xiàn hé nèi zài de xīn lǐ huó dòng wán měi tǒng yī dì xiǎn shì chū lái 。zhè zhèng shì xiàn shí shēng huó zhōng de sī fù de yuàn hé hèn ,xuè hé lèi ,shēn shēn dì gǎn dòng le zuò jiā ;zài zhè xiē sì hū píng jìng de zì jù zhōng ,tiào dòng zhe zuò jiā zhēn zhì rè liè de xīn 。

  zhè shǒu xiǎo lìng ,xiàng yī fú qīng lì de shān shuǐ xiǎo zhóu ,huà miàn shàng de jiāng shuǐ méi yǒu bēn téng bú xī de bō tāo ,fā chū de zhī shì yī zhǒng wú kě nài hé de tàn xī ,lián luò rì de yú huī ,yě quē fá jun4 kè de yù yì ,pán xuán zhe yī gǔ wú míng de chóu mèn hé nán yǐ pái qiǎn de yuàn hèn 。hái yǒu nà lín jiāng de lóu tóu ,diǎn diǎn de chuán fān ,yōu yōu de liú shuǐ ,yuǎn yuǎn de xiǎo zhōu ,dōu rě rén xiá xiǎng hé nài rén xún wèi ,yǒu zhe yī zhǒng měi de qíng qù ,yī zhǒng qíng jǐng jiāo róng de yì jìng 。zhè shǒu xiǎo lìng ,kàn sì bú dòng shēng sè ,qīng miáo dàn xiě zhōng yùn niàng zhe chì rè de gǎn qíng ,ér qiě wǎn zhuǎn qǐ fú ,dùn cuò yǒu zhì ,yú bú yòng lì chù kàn chū “zhòng bǐ ”。

  sī fù tí cái xiě de rén hěn duō ,kě shuō shì gè “rè mén tí cái ”,dàn zhè shǒu xiǎo lìng ,bú luò sú tào ,hěn yǒu tè sè 。zhè yě shì gè ruǎn tí cái ,dàn zhè shǒu xiǎo lìng bú shì ruǎn mián mián de ,qíng diào jī jí 、jiàn kāng 、pǔ sù 。zài yǒu zhe qǐ mí cè yàn “huā jiān ”qì de wēn cí zhōng ,zhè shǒu xiǎo lìng kě shuō shì qíng zhēn yì qiē ,qīng lì zì rán ,bié jù yī gé de jīng pǐn 。

《wàng jiāng nán 》wēn tíng jun1 pīn yīn dú yīn cān kǎo

wàng jiāng nán
wàng jiāng nán

shū xǐ bà, dú yǐ wàng jiāng lóu.
shū xǐ bà ,dú yǐ wàng jiāng lóu 。
guò jǐn qiān fān jiē bú shì, xié huī mò mò shuǐ yōu yōu.
guò jìn qiān fān jiē bú shì ,xié huī mò mò shuǐ yōu yōu 。
cháng duàn bái píng zhōu.
cháng duàn bái pín zhōu 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

温庭筠 温庭筠 温庭筠(812?─870?)唐末诗人和词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。温彦博裔孙。富有天才,然恃才不羁,生活放浪,又好讥刺权贵,多犯忌讳,因薄其有才无行得罪宰相令狐绹,取憎于时,故屡举进士不第,长被乏抑,终生不得志。大中十三年(859),出为隋县尉。徐商镇襄阳,召为巡官,常与殷成式、韦蟾等唱和。后来,归江东,任方城尉。咸通七年(866),徐商知政事,用为国子助教,主持秋试,悯擢寒士。竟流落而终。工诗,与李商隐齐名,时称「温李」,但成就不及李。温庭筠精通音律。其诗辞藻华丽,艳精致,内容多写闺情,仅少数作品对时政有所反映。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为「花间派」首要词人,对词的发展影响较大。然题材狭窄,多写妇女离愁别恨之作,简洁含蓄、情深意远,但伤之于柔弱秾艳。在词史上,温庭筠与韦庄齐名,并称「温韦」。相传温庭筠文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有「温八叉」之称。现存词六十余首。后人集有《温飞卿集》及《金奁集》。

温庭筠的诗词

  • 三洲词
  • 和友人题壁
  • 女冠子
  • 菩萨蛮·小山重叠金明灭
  • 河中陪帅游亭(一作陪河中节度使游河亭)
  • 回中作
  • 题韦筹博士草堂(一作薛逢诗,题作韦寿博书斋)
  • 酒泉子·花映柳条
  • 题贺知章故居叠韵作
  • 烧歌
  • 唐代诗词推荐

  • 奏捷西蜀题沱江驿
  • 越州使院竹
  • 监郡犍为舟中寓题寄同舍
  • 题春梦秋归故里
  • 深居
  • 《观游鱼》观游鱼白居易原文、翻译、赏析和诗意
  • 深村
  • 漫书五首
  • 送张兵曹赴营田
  • 送杨谏议赴河西节度判官兼呈韩王二侍御
  • 《望江南》温庭筠原文、翻译、赏析和诗意(望江南·梳洗罢 温庭筠)原文,《望江南》温庭筠原文、翻译、赏析和诗意(望江南·梳洗罢 温庭筠)翻译,《望江南》温庭筠原文、翻译、赏析和诗意(望江南·梳洗罢 温庭筠)赏析,《望江南》温庭筠原文、翻译、赏析和诗意(望江南·梳洗罢 温庭筠)阅读答案,出自温庭筠的作品

    诗词类别

    温庭筠的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语