《虞美人》蒋捷原文、翻译、赏析和诗意(虞美人·听雨 蒋捷)

作者:蒋捷 朝代:宋代
《虞美人》蒋捷原文、翻译、赏析和诗意(虞美人·听雨 蒋捷)原文

《虞美人》 蒋捷

少年听雨歌楼上。
红烛昏罗帐。
壮年听雨客舟中。
江阔云低、断雁叫西风。
而今听雨僧庐下。
鬓已星星也。
悲欢离合总无情。
一任阶前、点滴到天明。

作者简介(蒋捷)

蒋捷(生卒年不详),字胜欲,号竹山,宋末元初阳羡(今江苏宜兴)人。先世为宜兴巨族,咸淳十年(1274)进士。南宋亡,深怀亡国之痛,隐居不仕,人称“竹山先生”、“樱桃进士”,其气节为时人所重。长于词,与周密、王沂孙、张炎并称“宋末四大家”。其词多抒发故国之思、山河之恸 、风格多样,而以悲凉清俊、萧寥疏爽为主。尤以造语奇巧之作,在宋季词坛上独标一格,有《竹山词》1卷,收入毛晋《宋六十名家词》本、《疆村丛书》本;又《竹山词》2卷,收入涉园景宋元明词续刊本。

虞美人·听雨翻译及注释

翻译
年少的时候,歌楼上听雨,红烛盏盏,昏暗的灯光下罗帐轻盈。人到中年,在异国他乡的小船上,看蒙蒙细雨,茫茫江面,水天一线,西风中,一只失群的孤雁阵阵哀鸣。
而今,人已暮年,两鬓已是白发苍苍,独自一人在僧庐下,听细雨点点。人生的悲欢离合的经历是无情的,还是让台阶前一滴滴的小雨下到天亮吧。

注释
⑴虞美人:著名词牌之一。唐教坊曲。兹取两格,一为五十六字,上下片各两仄韵,两平韵。一为五十八字,上下片各两仄韵,三平韵。
⑵昏:昏暗,罗帐:古代床上的纱幔。
⑶断雁:失群孤雁
⑷僧庐:僧寺,僧舍。
⑸星星:白发点点如星,形容白发很多。左思《白发赋》:“星星白发,生于鬓垂。”
⑹无情:无动于衷。
⑺一任:听凭。

虞美人·听雨赏析

  历代诗人的笔下,绵绵不断的细雨总是和“愁思”难解难分的,如:“梧桐更兼细雨,到黄昏,点点滴滴,这次第,怎一个愁字了得?”“欲黄昏,雨打梨花深闭门。”但是在蒋捷词里,同是“听雨”,却因时间不同、地域不同、环境不同而有着迥然不同的感受。词人从“听雨”这一独特视角出发,通过时空的跳跃,依次推出了三幅“听雨”的画面,而将一生的悲欢歌哭渗透、融汇其中。

  第一幅画面:“少年听雨歌楼上,红烛昏罗帐。”它展现的虽然只是一时一地的片断场景,但具有很大的艺术容量。“歌楼”、“红烛”、“罗帐”等绮艳意象交织出现,传达出春风骀荡的欢乐情怀。少年时候醉生梦死,一掷千金,在灯红酒绿中轻歌曼舞,沉酣在自己的人生中。一个“昏”字,把那种“风箫吹断水云间,重按霓裳歌遍彻”的奢靡生活表现出来。这时听雨是在歌楼上,他听的雨就增加了歌楼、红烛和罗帐的意味。尽管这属于纸醉金迷的逐笑生涯,毕竟与忧愁悲苦无缘,而作者着力渲染的只是“不识愁滋味”的青春风华。这样的阶段在词人心目中的印象是永恒而短暂的。以这样一个欢快的青春图,反衬后面的处境的凄凉。

  第二幅画面:“壮年听雨客舟中,江阔云低,断雁叫西风。”一个客舟中听雨的画面,一幅水大辽阔、风急云低的江秋雨图,一只失群孤飞的大雁。这里的“客舟”不是《枫桥夜泊》中的客船,也不是“惊起一滩鸥鹭”里的游船,而是孤独的天涯羁旅,孤独、忧愁、怀旧时时涌在心头。这时的雨伴随着断雁的叫声。这一个“断”字,联系了诸多意境,同断肠联系在一起,同亲情的斩断联系在一起,有一种人生难言的孤独和悔恨。“客舟”及其四周点缀的“江阔”、“云低”、“断雁”、“西风”等衰瑟意象,映现出风雨飘摇中颠沛流离的坎坷遭际和悲凉心境。壮年之后,兵荒马乱之际,词人常常在人生的苍茫大地上踽踽独行,常常尔奔曲走,四方漂流。一腔旅恨、万种离愁都已包孕在他所展示的这幅江雨图中。

  “而今听雨”的画面,是一幅显示他当前处境的自我画像。一个白发老人独自在僧庐下倾听着夜雨。处境之萧索,心境之凄凉,在十余字中,一览无余。江山己易主,壮年愁恨与少年欢乐,已如雨打风吹去。此时此地再听到点点滴滴的雨声,却已木然无动于衷了。“悲欢离合总无情”,是追抚一生经历得出的结论,蕴有无限感伤,不尽悲慨。“一任阶前点滴到天明”,似乎已心如止水,波澜不起,但彻夜听雨本身,却表明他并没有真正进入超脱沉静的大彻大悟之境,只不过饱经忧患,已具有“欲说还休”的情感控制能力。

  三幅画面前后衔接而又相互映照,艺术地概括了作者由少到老的人生道路和由春到冬的情感历程。其中,既有个性烙印,又有时代折光:由作者的少年风流、壮年飘零、晚年孤冷,分明可以透见一个历史时代由兴到衰、由衰到亡的嬗变轨迹,而这正是此词的深刻、独到之处。

虞美人·听雨意境

  原作中前两个听雨的场景是同一个人(作者)的一种回忆。红烛昏罗帐,其中“昏”一词很好地展现了一种迷离的感觉,一种隐约的氛围,像是回忆之感。断雁叫西风的感觉也是宏大的场景,有着浓郁的个人忧伤色彩。但是最后的僧庐听雨中,完全是一种现实的描绘。“而今”一词很好的说明了现状——一种由回忆拉回现实的感受,增加了对岁月的感悟!

  少年时:不识愁滋味;中年时:颠沛流离的悲凉沧桑;老年时:历尽离乱后的憔悴枯槁一生的悲欢离合谁也说不清,听那窗前的秋雨一无所动,任它滴滴答答直到天明。

虞美人·听雨创作背景

  1267年,元灭南宋。宋元之际的词人,经历了这一沧桑变故,其国破之痛、家亡之恨,都在他们的作品中表现出来。其中,蒋捷是颇有代表性的作家。蒋捷用词作来抒发黍离之悲、铜驼荆棘之感,表现悲欢离合的个人遭遇,其中《虞美人·听雨》便是这一时期创作中的代表作。

《虞美人》蒋捷 拼音读音参考

yú měi rén
虞美人

shào nián tīng yǔ gē lóu shàng.
少年听雨歌楼上。
hóng zhú hūn luó zhàng.
红烛昏罗帐。
zhuàng nián tīng yǔ kè zhōu zhōng.
壮年听雨客舟中。
jiāng kuò yún dī duàn yàn jiào xī fēng.
江阔云低、断雁叫西风。
ér jīn tīng yǔ sēng lú xià.
而今听雨僧庐下。
bìn yǐ xīng xīng yě.
鬓已星星也。
bēi huān lí hé zǒng wú qíng.
悲欢离合总无情。
yī rèn jiē qián diǎn dī dào tiān míng.
一任阶前、点滴到天明。

《虞美人》蒋捷原文、翻译、赏析和诗意(虞美人·听雨 蒋捷)拼音解读

《yú měi rén 》 jiǎng jié

shǎo nián tīng yǔ gē lóu shàng 。
hóng zhú hūn luó zhàng 。
zhuàng nián tīng yǔ kè zhōu zhōng 。
jiāng kuò yún dī 、duàn yàn jiào xī fēng 。
ér jīn tīng yǔ sēng lú xià 。
bìn yǐ xīng xīng yě 。
bēi huān lí hé zǒng wú qíng 。
yī rèn jiē qián 、diǎn dī dào tiān míng 。

zuò zhě jiǎn jiè (jiǎng jié )

jiǎng jié (shēng zú nián bú xiáng ),zì shèng yù ,hào zhú shān ,sòng mò yuán chū yáng xiàn (jīn jiāng sū yí xìng )rén 。xiān shì wéi yí xìng jù zú ,xián chún shí nián (1274)jìn shì 。nán sòng wáng ,shēn huái wáng guó zhī tòng ,yǐn jū bú shì ,rén chēng “zhú shān xiān shēng ”、“yīng táo jìn shì ”,qí qì jiē wéi shí rén suǒ zhòng 。zhǎng yú cí ,yǔ zhōu mì 、wáng yí sūn 、zhāng yán bìng chēng “sòng mò sì dà jiā ”。qí cí duō shū fā gù guó zhī sī 、shān hé zhī tòng 、fēng gé duō yàng ,ér yǐ bēi liáng qīng jun4 、xiāo liáo shū shuǎng wéi zhǔ 。yóu yǐ zào yǔ qí qiǎo zhī zuò ,zài sòng jì cí tán shàng dú biāo yī gé ,yǒu 《zhú shān cí 》1juàn ,shōu rù máo jìn 《sòng liù shí míng jiā cí 》běn 、《jiāng cūn cóng shū 》běn ;yòu 《zhú shān cí 》2juàn ,shōu rù shè yuán jǐng sòng yuán míng cí xù kān běn 。

yú měi rén ·tīng yǔ fān yì jí zhù shì

fān yì
nián shǎo de shí hòu ,gē lóu shàng tīng yǔ ,hóng zhú zhǎn zhǎn ,hūn àn de dēng guāng xià luó zhàng qīng yíng 。rén dào zhōng nián ,zài yì guó tā xiāng de xiǎo chuán shàng ,kàn méng méng xì yǔ ,máng máng jiāng miàn ,shuǐ tiān yī xiàn ,xī fēng zhōng ,yī zhī shī qún de gū yàn zhèn zhèn āi míng 。
ér jīn ,rén yǐ mù nián ,liǎng bìn yǐ shì bái fā cāng cāng ,dú zì yī rén zài sēng lú xià ,tīng xì yǔ diǎn diǎn 。rén shēng de bēi huān lí hé de jīng lì shì wú qíng de ,hái shì ràng tái jiē qián yī dī dī de xiǎo yǔ xià dào tiān liàng ba 。

zhù shì
⑴yú měi rén :zhe míng cí pái zhī yī 。táng jiāo fāng qǔ 。zī qǔ liǎng gé ,yī wéi wǔ shí liù zì ,shàng xià piàn gè liǎng zè yùn ,liǎng píng yùn 。yī wéi wǔ shí bā zì ,shàng xià piàn gè liǎng zè yùn ,sān píng yùn 。
⑵hūn :hūn àn ,luó zhàng :gǔ dài chuáng shàng de shā màn 。
⑶duàn yàn :shī qún gū yàn
⑷sēng lú :sēng sì ,sēng shě 。
⑸xīng xīng :bái fā diǎn diǎn rú xīng ,xíng róng bái fā hěn duō 。zuǒ sī 《bái fā fù 》:“xīng xīng bái fā ,shēng yú bìn chuí 。”
⑹wú qíng :wú dòng yú zhōng 。
⑺yī rèn :tīng píng 。

yú měi rén ·tīng yǔ shǎng xī

  lì dài shī rén de bǐ xià ,mián mián bú duàn de xì yǔ zǒng shì hé “chóu sī ”nán jiě nán fèn de ,rú :“wú tóng gèng jiān xì yǔ ,dào huáng hūn ,diǎn diǎn dī dī ,zhè cì dì ,zěn yī gè chóu zì le dé ?”“yù huáng hūn ,yǔ dǎ lí huā shēn bì mén 。”dàn shì zài jiǎng jié cí lǐ ,tóng shì “tīng yǔ ”,què yīn shí jiān bú tóng 、dì yù bú tóng 、huán jìng bú tóng ér yǒu zhe jiǒng rán bú tóng de gǎn shòu 。cí rén cóng “tīng yǔ ”zhè yī dú tè shì jiǎo chū fā ,tōng guò shí kōng de tiào yuè ,yī cì tuī chū le sān fú “tīng yǔ ”de huà miàn ,ér jiāng yī shēng de bēi huān gē kū shèn tòu 、róng huì qí zhōng 。

  dì yī fú huà miàn :“shǎo nián tīng yǔ gē lóu shàng ,hóng zhú hūn luó zhàng 。”tā zhǎn xiàn de suī rán zhī shì yī shí yī dì de piàn duàn chǎng jǐng ,dàn jù yǒu hěn dà de yì shù róng liàng 。“gē lóu ”、“hóng zhú ”、“luó zhàng ”děng qǐ yàn yì xiàng jiāo zhī chū xiàn ,chuán dá chū chūn fēng dài dàng de huān lè qíng huái 。shǎo nián shí hòu zuì shēng mèng sǐ ,yī zhì qiān jīn ,zài dēng hóng jiǔ lǜ zhōng qīng gē màn wǔ ,chén hān zài zì jǐ de rén shēng zhōng 。yī gè “hūn ”zì ,bǎ nà zhǒng “fēng xiāo chuī duàn shuǐ yún jiān ,zhòng àn ní shang gē biàn chè ”de shē mí shēng huó biǎo xiàn chū lái 。zhè shí tīng yǔ shì zài gē lóu shàng ,tā tīng de yǔ jiù zēng jiā le gē lóu 、hóng zhú hé luó zhàng de yì wèi 。jìn guǎn zhè shǔ yú zhǐ zuì jīn mí de zhú xiào shēng yá ,bì jìng yǔ yōu chóu bēi kǔ wú yuán ,ér zuò zhě zhe lì xuàn rǎn de zhī shì “bú shí chóu zī wèi ”de qīng chūn fēng huá 。zhè yàng de jiē duàn zài cí rén xīn mù zhōng de yìn xiàng shì yǒng héng ér duǎn zàn de 。yǐ zhè yàng yī gè huān kuài de qīng chūn tú ,fǎn chèn hòu miàn de chù jìng de qī liáng 。

  dì èr fú huà miàn :“zhuàng nián tīng yǔ kè zhōu zhōng ,jiāng kuò yún dī ,duàn yàn jiào xī fēng 。”yī gè kè zhōu zhōng tīng yǔ de huà miàn ,yī fú shuǐ dà liáo kuò 、fēng jí yún dī de jiāng qiū yǔ tú ,yī zhī shī qún gū fēi de dà yàn 。zhè lǐ de “kè zhōu ”bú shì 《fēng qiáo yè bó 》zhōng de kè chuán ,yě bú shì “jīng qǐ yī tān ōu lù ”lǐ de yóu chuán ,ér shì gū dú de tiān yá jī lǚ ,gū dú 、yōu chóu 、huái jiù shí shí yǒng zài xīn tóu 。zhè shí de yǔ bàn suí zhe duàn yàn de jiào shēng 。zhè yī gè “duàn ”zì ,lián xì le zhū duō yì jìng ,tóng duàn cháng lián xì zài yī qǐ ,tóng qīn qíng de zhǎn duàn lián xì zài yī qǐ ,yǒu yī zhǒng rén shēng nán yán de gū dú hé huǐ hèn 。“kè zhōu ”jí qí sì zhōu diǎn zhuì de “jiāng kuò ”、“yún dī ”、“duàn yàn ”、“xī fēng ”děng shuāi sè yì xiàng ,yìng xiàn chū fēng yǔ piāo yáo zhōng diān pèi liú lí de kǎn kě zāo jì hé bēi liáng xīn jìng 。zhuàng nián zhī hòu ,bīng huāng mǎ luàn zhī jì ,cí rén cháng cháng zài rén shēng de cāng máng dà dì shàng jǔ jǔ dú háng ,cháng cháng ěr bēn qǔ zǒu ,sì fāng piāo liú 。yī qiāng lǚ hèn 、wàn zhǒng lí chóu dōu yǐ bāo yùn zài tā suǒ zhǎn shì de zhè fú jiāng yǔ tú zhōng 。

  “ér jīn tīng yǔ ”de huà miàn ,shì yī fú xiǎn shì tā dāng qián chù jìng de zì wǒ huà xiàng 。yī gè bái fā lǎo rén dú zì zài sēng lú xià qīng tīng zhe yè yǔ 。chù jìng zhī xiāo suǒ ,xīn jìng zhī qī liáng ,zài shí yú zì zhōng ,yī lǎn wú yú 。jiāng shān jǐ yì zhǔ ,zhuàng nián chóu hèn yǔ shǎo nián huān lè ,yǐ rú yǔ dǎ fēng chuī qù 。cǐ shí cǐ dì zài tīng dào diǎn diǎn dī dī de yǔ shēng ,què yǐ mù rán wú dòng yú zhōng le 。“bēi huān lí hé zǒng wú qíng ”,shì zhuī fǔ yī shēng jīng lì dé chū de jié lùn ,yùn yǒu wú xiàn gǎn shāng ,bú jìn bēi kǎi 。“yī rèn jiē qián diǎn dī dào tiān míng ”,sì hū yǐ xīn rú zhǐ shuǐ ,bō lán bú qǐ ,dàn chè yè tīng yǔ běn shēn ,què biǎo míng tā bìng méi yǒu zhēn zhèng jìn rù chāo tuō chén jìng de dà chè dà wù zhī jìng ,zhī bú guò bǎo jīng yōu huàn ,yǐ jù yǒu “yù shuō hái xiū ”de qíng gǎn kòng zhì néng lì 。

  sān fú huà miàn qián hòu xián jiē ér yòu xiàng hù yìng zhào ,yì shù dì gài kuò le zuò zhě yóu shǎo dào lǎo de rén shēng dào lù hé yóu chūn dào dōng de qíng gǎn lì chéng 。qí zhōng ,jì yǒu gè xìng lào yìn ,yòu yǒu shí dài shé guāng :yóu zuò zhě de shǎo nián fēng liú 、zhuàng nián piāo líng 、wǎn nián gū lěng ,fèn míng kě yǐ tòu jiàn yī gè lì shǐ shí dài yóu xìng dào shuāi 、yóu shuāi dào wáng de shàn biàn guǐ jì ,ér zhè zhèng shì cǐ cí de shēn kè 、dú dào zhī chù 。

yú měi rén ·tīng yǔ yì jìng

  yuán zuò zhōng qián liǎng gè tīng yǔ de chǎng jǐng shì tóng yī gè rén (zuò zhě )de yī zhǒng huí yì 。hóng zhú hūn luó zhàng ,qí zhōng “hūn ”yī cí hěn hǎo dì zhǎn xiàn le yī zhǒng mí lí de gǎn jiào ,yī zhǒng yǐn yuē de fēn wéi ,xiàng shì huí yì zhī gǎn 。duàn yàn jiào xī fēng de gǎn jiào yě shì hóng dà de chǎng jǐng ,yǒu zhe nóng yù de gè rén yōu shāng sè cǎi 。dàn shì zuì hòu de sēng lú tīng yǔ zhōng ,wán quán shì yī zhǒng xiàn shí de miáo huì 。“ér jīn ”yī cí hěn hǎo de shuō míng le xiàn zhuàng ——yī zhǒng yóu huí yì lā huí xiàn shí de gǎn shòu ,zēng jiā le duì suì yuè de gǎn wù !

  shǎo nián shí :bú shí chóu zī wèi ;zhōng nián shí :diān pèi liú lí de bēi liáng cāng sāng ;lǎo nián shí :lì jìn lí luàn hòu de qiáo cuì kū gǎo yī shēng de bēi huān lí hé shuí yě shuō bú qīng ,tīng nà chuāng qián de qiū yǔ yī wú suǒ dòng ,rèn tā dī dī dá dá zhí dào tiān míng 。

yú měi rén ·tīng yǔ chuàng zuò bèi jǐng

  1267nián ,yuán miè nán sòng 。sòng yuán zhī jì de cí rén ,jīng lì le zhè yī cāng sāng biàn gù ,qí guó pò zhī tòng 、jiā wáng zhī hèn ,dōu zài tā men de zuò pǐn zhōng biǎo xiàn chū lái 。qí zhōng ,jiǎng jié shì pō yǒu dài biǎo xìng de zuò jiā 。jiǎng jié yòng cí zuò lái shū fā shǔ lí zhī bēi 、tóng tuó jīng jí zhī gǎn ,biǎo xiàn bēi huān lí hé de gè rén zāo yù ,qí zhōng 《yú měi rén ·tīng yǔ 》biàn shì zhè yī shí qī chuàng zuò zhōng de dài biǎo zuò 。

《yú měi rén 》jiǎng jié pīn yīn dú yīn cān kǎo

yú měi rén
yú měi rén

shào nián tīng yǔ gē lóu shàng.
shǎo nián tīng yǔ gē lóu shàng 。
hóng zhú hūn luó zhàng.
hóng zhú hūn luó zhàng 。
zhuàng nián tīng yǔ kè zhōu zhōng.
zhuàng nián tīng yǔ kè zhōu zhōng 。
jiāng kuò yún dī duàn yàn jiào xī fēng.
jiāng kuò yún dī 、duàn yàn jiào xī fēng 。
ér jīn tīng yǔ sēng lú xià.
ér jīn tīng yǔ sēng lú xià 。
bìn yǐ xīng xīng yě.
bìn yǐ xīng xīng yě 。
bēi huān lí hé zǒng wú qíng.
bēi huān lí hé zǒng wú qíng 。
yī rèn jiē qián diǎn dī dào tiān míng.
yī rèn jiē qián 、diǎn dī dào tiān míng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

蒋捷 蒋捷 蒋捷(生卒年不详)字胜欲,号竹山,阳羡(今江苏宜兴)人。先世为宜兴巨族。咸淳十年(1274)进士。宋亡后,遁迹不仕。元大德间宪使臧梦解、陆兆」交荐其才,卒不就。卷《四库总目提要》称其词「练字精深,调音谐畅,为倚声家之榘矱」。周济《介荐斋论词杂著》云:「竹山薄有才情,未窥雅操。」冯煦《蒿庵论词》亦云:「其全集中,实多有可议者。」刘熙载《艺概》卷四则云:「蒋竹山词未极流动自然,然洗炼缜密,语多创获。其志视梅溪较贞,其思视梦窗较清。刘文彦为五言长城,竹山其亦长短句之长城欤?」他平生著述,以义理为主,著有《小学详断》。词作多抒写家国之思、河山之恸。但不是正面直接地反映,而是通过景物的描写,塑造一些落寞愁苦的意象,其中寄寓着怀恋故国的一片深情。内容比较宽泛,风格或沉郁悲凉,或潇洒疏俊。语言精于冶炼,有的明白如话,有的尖新动人。应是卓然独立于辛、姜二派之外的杰出词人。其代表作首推《虞美人·听雨》(少年听雨歌楼上),高度概括了作者少年、壮年、晚年三个时期的思想和感情。通过人生三部曲,反映了宋末元初广阔的社会生活画面,具有丰富的内涵。《一剪梅·一片春愁待酒浇》也是脍炙人口的佳作。特别是其中写舟过吴江时,「江上舟摇,楼上帘招」以及结句「红了樱桃,绿了芭蕉」,为人们广为传诵。蒋捷不光是炼字精深,语多创获,还在词体上有所创新。《贺新郎·兵后寓吴》是词史上独创一格的叙事词。

蒋捷的诗词

  • 贺新郎(乡士以狂得罪,赋此饯行)
  • 瑞鹤仙(乡城见月)
  • 解连环(岳园牡丹)
  • 虞美人·梳楼
  • 一剪梅·舟过吴江
  • 虞美人(丝丝杨柳丝丝雨)
  • 喜迁莺(暮春)
  • 沁园春(寿岳君举)
  • 霜天晓角(人影窗纱)
  • 虞美人·梳楼
  • 宋代诗词推荐

  • 太常引(赋十四弦)
  • 清平乐(橘)
  • 水调歌头(垂虹桥亭词)
  • 东风第一枝(壬戌闰腊望,雨中立癸亥春,与高宾王各赋)
  • 贺新郎(听琵琶)
  • 西河·和王潜斋韵
  • 满江红·江行和杨济翁韵
  • 汉宫春(次韵稼轩)
  • 瑞鹤仙(高平)
  • 水调歌头(寿留守刘枢密)
  • 《虞美人》蒋捷原文、翻译、赏析和诗意(虞美人·听雨 蒋捷)原文,《虞美人》蒋捷原文、翻译、赏析和诗意(虞美人·听雨 蒋捷)翻译,《虞美人》蒋捷原文、翻译、赏析和诗意(虞美人·听雨 蒋捷)赏析,《虞美人》蒋捷原文、翻译、赏析和诗意(虞美人·听雨 蒋捷)阅读答案,出自蒋捷的作品

    诗词类别

    蒋捷的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语