《清明即事》清明即事孟浩然原文、翻译、赏析和诗意

作者:孟浩然 朝代:唐代
《清明即事》清明即事孟浩然原文、翻译、赏析和诗意原文

《清明即事》 孟浩然

帝里重清明,人心自愁思。
车声上路合,柳色东城翠。
花落草齐生,莺飞蝶双戏。
空堂坐相忆,酌茗聊代醉。

作者简介(孟浩然)

孟浩然头像

孟浩然(689-740),男,汉族,唐代诗人。本名不详(一说名浩),字浩然,襄州襄阳(今湖北襄阳)人,世称“孟襄阳”。浩然,少好节义,喜济人患难,工于诗。年四十游京师,唐玄宗诏咏其诗,至“不才明主弃”之语,玄宗谓:“卿自不求仕,朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还未仕,后隐居鹿门山,著诗二百余首。孟浩然与另一位山水田园诗人王维合称为“王孟”。

清明即事翻译及注释

翻译
京城一年一度又是清明,人们的心里自然就起了忧愁思念。
马车声在路上繁杂地响着,东城的郊外杨柳一片青翠。
花开了草都长了出来,鸟儿在飞蝴蝶成双成对在嬉戏。
自己坐在空空的大堂里回忆往昔,以茶代酒,喝着聊着。

注释
此诗除《全唐诗》外,诸本皆不载,似非孟浩然所作。
帝里:京都。
据此句,知作诗时作者不在帝里。
茗:茶。按,饮茶之风,似始盛于中唐以后,盛唐时尚不多见。

清明即事赏析

  "帝里重清明,人心自愁思",一个"重"字,一个"愁"字,开篇明义。

  京城一年一度又是清明,也许清明是一个普通的日子,然而漂泊在外的游子此刻的心中却贮着一片愁楚。一开篇,全诗就置入了青灰的愁绪中,奠定了抒情状物的基调。清明节,唐人有游春访胜、踏青戴柳、祭祀祖先的风俗,往往倾城而出。

  "车声上路合,柳色东城翠",就惟妙惟肖地点染出了这种境界。说点染,是因为是作者并未进行全景式的描述,而是采用动静结合,声色倶出的特写手法,犹如一个配着声音的特写镜头,生动自然。远处,甬路上传来了一阵吱吱嘎嘎的行车声,这声音有些驳杂,,看来不是一辆车,它们到哪里去呢?"柳色东城翠",哦,原来是到东城去折柳踏青。一个"翠"字不禁使人想到了依依柳烟,濛濛新绿的初春图景。接着,"花落草齐生,莺飞蝶双喜",诗人又把想象的目光转向了绿草青青的郊外。

  坐在马车上,顺着青色的甬路来到绿意萌生的柳林,来到万勿复苏的郊外。白的杏花、粉的桃花轻盈地飘落,而毛绒绒、绿酥稣的小草却齐刷刷地探出了头,给这世界点缀一片新绿。群莺自由自在地翱翔,美丽的蝴蝶成双成对地嬉戏,一切生命都在尽享大自然的温柔和丽,这该是何等畅快、舒心。

  然而诗人并未"渐入佳境",笔锋一转,把目光收回身旁。"堂堂坐相忆,酌茗代醉",一动一静,两个镜头浦,我们仿佛看到了诗人独坐旷室,痴痴地追忆什么,继而端起茶杯,默默一饮而尽,叹口气又呆呆坐出神。这里的孤寂、愁思,这里的凄冷、沉默,同欣欣向荣的大自然、欢愉的郊游人群形成了一种多么鲜明的对比。诗人追忆什么,是童年无拘无束的天真自由,少年隐居的苦读生活,还是欲登仕途的漂泊岁月?诗人在愁什么,愁仕途的艰辛难挨,还是愁人世的沧桑易变?

  融融春光下诗人抒写了无尽的感慨,个中滋味令人咀嚼不尽。 诗人想入仕途却又忐忑不安;欲走进无拘无束的大自然,却又于心不甘。种种矛盾的情绪扭结在一起,寓情于景,寓情于境,自然而传神地表达出诗人微妙、复杂的内心世界。

清明即事创作背景

  开元十六年(728)早春,孟浩然西游至长安,应考进士。适逢清明,诗人即事抒怀,写下了这首五言诗。

《清明即事》孟浩然 拼音读音参考

qīng míng jí shì
清明即事

dì lǐ zhòng qīng míng, rén xīn zì chóu sī.
帝里重清明,人心自愁思。
chē shēng shàng lù hé, liǔ sè dōng chéng cuì.
车声上路合,柳色东城翠。
huā luò cǎo qí shēng, yīng fēi dié shuāng xì.
花落草齐生,莺飞蝶双戏。
kōng táng zuò xiāng yì, zhuó míng liáo dài zuì.
空堂坐相忆,酌茗聊代醉。

《清明即事》清明即事孟浩然原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《qīng míng jí shì 》 mèng hào rán

dì lǐ zhòng qīng míng ,rén xīn zì chóu sī 。
chē shēng shàng lù hé ,liǔ sè dōng chéng cuì 。
huā luò cǎo qí shēng ,yīng fēi dié shuāng xì 。
kōng táng zuò xiàng yì ,zhuó míng liáo dài zuì 。

zuò zhě jiǎn jiè (mèng hào rán )

mèng hào rán tóu xiàng

mèng hào rán (689-740),nán ,hàn zú ,táng dài shī rén 。běn míng bú xiáng (yī shuō míng hào ),zì hào rán ,xiāng zhōu xiāng yáng (jīn hú běi xiāng yáng )rén ,shì chēng “mèng xiāng yáng ”。hào rán ,shǎo hǎo jiē yì ,xǐ jì rén huàn nán ,gōng yú shī 。nián sì shí yóu jīng shī ,táng xuán zōng zhào yǒng qí shī ,zhì “bú cái míng zhǔ qì ”zhī yǔ ,xuán zōng wèi :“qīng zì bú qiú shì ,zhèn wèi cháng qì qīng ,nài hé wū wǒ ?”yīn fàng hái wèi shì ,hòu yǐn jū lù mén shān ,zhe shī èr bǎi yú shǒu 。mèng hào rán yǔ lìng yī wèi shān shuǐ tián yuán shī rén wáng wéi hé chēng wéi “wáng mèng ”。

qīng míng jí shì fān yì jí zhù shì

fān yì
jīng chéng yī nián yī dù yòu shì qīng míng ,rén men de xīn lǐ zì rán jiù qǐ le yōu chóu sī niàn 。
mǎ chē shēng zài lù shàng fán zá dì xiǎng zhe ,dōng chéng de jiāo wài yáng liǔ yī piàn qīng cuì 。
huā kāi le cǎo dōu zhǎng le chū lái ,niǎo ér zài fēi hú dié chéng shuāng chéng duì zài xī xì 。
zì jǐ zuò zài kōng kōng de dà táng lǐ huí yì wǎng xī ,yǐ chá dài jiǔ ,hē zhe liáo zhe 。

zhù shì
cǐ shī chú 《quán táng shī 》wài ,zhū běn jiē bú zǎi ,sì fēi mèng hào rán suǒ zuò 。
dì lǐ :jīng dōu 。
jù cǐ jù ,zhī zuò shī shí zuò zhě bú zài dì lǐ 。
míng :chá 。àn ,yǐn chá zhī fēng ,sì shǐ shèng yú zhōng táng yǐ hòu ,shèng táng shí shàng bú duō jiàn 。

qīng míng jí shì shǎng xī

  "dì lǐ zhòng qīng míng ,rén xīn zì chóu sī ",yī gè "zhòng "zì ,yī gè "chóu "zì ,kāi piān míng yì 。

  jīng chéng yī nián yī dù yòu shì qīng míng ,yě xǔ qīng míng shì yī gè pǔ tōng de rì zǐ ,rán ér piāo bó zài wài de yóu zǐ cǐ kè de xīn zhōng què zhù zhe yī piàn chóu chǔ 。yī kāi piān ,quán shī jiù zhì rù le qīng huī de chóu xù zhōng ,diàn dìng le shū qíng zhuàng wù de jī diào 。qīng míng jiē ,táng rén yǒu yóu chūn fǎng shèng 、tà qīng dài liǔ 、jì sì zǔ xiān de fēng sú ,wǎng wǎng qīng chéng ér chū 。

  "chē shēng shàng lù hé ,liǔ sè dōng chéng cuì ",jiù wéi miào wéi xiāo dì diǎn rǎn chū le zhè zhǒng jìng jiè 。shuō diǎn rǎn ,shì yīn wéi shì zuò zhě bìng wèi jìn háng quán jǐng shì de miáo shù ,ér shì cǎi yòng dòng jìng jié hé ,shēng sè jū chū de tè xiě shǒu fǎ ,yóu rú yī gè pèi zhe shēng yīn de tè xiě jìng tóu ,shēng dòng zì rán 。yuǎn chù ,yǒng lù shàng chuán lái le yī zhèn zī zī gā gā de háng chē shēng ,zhè shēng yīn yǒu xiē bó zá ,,kàn lái bú shì yī liàng chē ,tā men dào nǎ lǐ qù ne ?"liǔ sè dōng chéng cuì ",ò ,yuán lái shì dào dōng chéng qù shé liǔ tà qīng 。yī gè "cuì "zì bú jìn shǐ rén xiǎng dào le yī yī liǔ yān ,méng méng xīn lǜ de chū chūn tú jǐng 。jiē zhe ,"huā luò cǎo qí shēng ,yīng fēi dié shuāng xǐ ",shī rén yòu bǎ xiǎng xiàng de mù guāng zhuǎn xiàng le lǜ cǎo qīng qīng de jiāo wài 。

  zuò zài mǎ chē shàng ,shùn zhe qīng sè de yǒng lù lái dào lǜ yì méng shēng de liǔ lín ,lái dào wàn wù fù sū de jiāo wài 。bái de xìng huā 、fěn de táo huā qīng yíng dì piāo luò ,ér máo róng róng 、lǜ sū sū de xiǎo cǎo què qí shuā shuā dì tàn chū le tóu ,gěi zhè shì jiè diǎn zhuì yī piàn xīn lǜ 。qún yīng zì yóu zì zài dì áo xiáng ,měi lì de hú dié chéng shuāng chéng duì dì xī xì ,yī qiē shēng mìng dōu zài jìn xiǎng dà zì rán de wēn róu hé lì ,zhè gāi shì hé děng chàng kuài 、shū xīn 。

  rán ér shī rén bìng wèi "jiàn rù jiā jìng ",bǐ fēng yī zhuǎn ,bǎ mù guāng shōu huí shēn páng 。"táng táng zuò xiàng yì ,zhuó míng dài zuì ",yī dòng yī jìng ,liǎng gè jìng tóu pǔ ,wǒ men fǎng fó kàn dào le shī rén dú zuò kuàng shì ,chī chī dì zhuī yì shí me ,jì ér duān qǐ chá bēi ,mò mò yī yǐn ér jìn ,tàn kǒu qì yòu dāi dāi zuò chū shén 。zhè lǐ de gū jì 、chóu sī ,zhè lǐ de qī lěng 、chén mò ,tóng xīn xīn xiàng róng de dà zì rán 、huān yú de jiāo yóu rén qún xíng chéng le yī zhǒng duō me xiān míng de duì bǐ 。shī rén zhuī yì shí me ,shì tóng nián wú jū wú shù de tiān zhēn zì yóu ,shǎo nián yǐn jū de kǔ dú shēng huó ,hái shì yù dēng shì tú de piāo bó suì yuè ?shī rén zài chóu shí me ,chóu shì tú de jiān xīn nán āi ,hái shì chóu rén shì de cāng sāng yì biàn ?

  róng róng chūn guāng xià shī rén shū xiě le wú jìn de gǎn kǎi ,gè zhōng zī wèi lìng rén jǔ jiáo bú jìn 。 shī rén xiǎng rù shì tú què yòu tǎn tè bú ān ;yù zǒu jìn wú jū wú shù de dà zì rán ,què yòu yú xīn bú gān 。zhǒng zhǒng máo dùn de qíng xù niǔ jié zài yī qǐ ,yù qíng yú jǐng ,yù qíng yú jìng ,zì rán ér chuán shén dì biǎo dá chū shī rén wēi miào 、fù zá de nèi xīn shì jiè 。

qīng míng jí shì chuàng zuò bèi jǐng

  kāi yuán shí liù nián (728)zǎo chūn ,mèng hào rán xī yóu zhì zhǎng ān ,yīng kǎo jìn shì 。shì féng qīng míng ,shī rén jí shì shū huái ,xiě xià le zhè shǒu wǔ yán shī 。

《qīng míng jí shì 》mèng hào rán pīn yīn dú yīn cān kǎo

qīng míng jí shì
qīng míng jí shì

dì lǐ zhòng qīng míng, rén xīn zì chóu sī.
dì lǐ zhòng qīng míng ,rén xīn zì chóu sī 。
chē shēng shàng lù hé, liǔ sè dōng chéng cuì.
chē shēng shàng lù hé ,liǔ sè dōng chéng cuì 。
huā luò cǎo qí shēng, yīng fēi dié shuāng xì.
huā luò cǎo qí shēng ,yīng fēi dié shuāng xì 。
kōng táng zuò xiāng yì, zhuó míng liáo dài zuì.
kōng táng zuò xiàng yì ,zhuó míng liáo dài zuì 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

孟浩然 孟浩然 孟浩然(689─740),本名浩,字浩然,襄州襄阳(今湖北襄樊市)人。早年隐居家乡襄阳附近的鹿门山,闭门读书,以诗自娱。曾游历长江南北各地,巴蜀、吴越、湘赣等地都留下了他的足迹。四十岁时游长安,应进士不第。张九龄镇荆州时,署其为荆州从事,不久,患疽而卒,终年五十二岁。他是盛唐山水田园诗派的主要作家之一。诗与王维齐名,号王孟。其诗每无意求工而清超越俗,正复出人意表,清闲浅淡中,自有泉流石上,风来松下之音。有《孟浩然集》。

孟浩然的诗词

  • 送杜十四之江南 / 送杜晃进士之东吴
  • 南归阻雪
  • 《清明即事》清明即事孟浩然原文、翻译、赏析和诗意
  • 《夜归鹿门山歌/夜归鹿门歌》夜归鹿门山歌/夜归鹿门歌孟浩然原文、翻译、赏析和诗意
  • 春中喜王九相寻 / 晚春
  • 岁暮归南山
  • 留别王维
  • 望洞庭湖赠张丞相 / 临洞庭
  • 万山潭作
  • 送陈七赴西军
  • 唐代诗词推荐

  • 观新岁朝贺
  • 赋得水怀珠
  • 选人语
  • 除浙东留题桂郡林亭
  • 醉题邑宰南塘屋壁
  • 闻回戈军
  • 绥州作
  • 寄进士卢休
  • 晋。陆玩
  • 广陵春日忆池阳有寄
  • 《清明即事》清明即事孟浩然原文、翻译、赏析和诗意原文,《清明即事》清明即事孟浩然原文、翻译、赏析和诗意翻译,《清明即事》清明即事孟浩然原文、翻译、赏析和诗意赏析,《清明即事》清明即事孟浩然原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自孟浩然的作品

    诗词类别

    孟浩然的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语