《清平乐》李煜原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·别来春半 李煜)

作者:李煜 朝代:五代
《清平乐》李煜原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·别来春半 李煜)原文

《清平乐》 李煜

别来春半,触目柔肠断。
砌下落梅如雪乱,拂了一身还满。
(柔肠断 一作:愁肠断)
雁来音信无凭,路遥归梦难成。
离恨恰如春草,更行更远还生。

作者简介(李煜)

李煜头像

李煜,五代十国时南唐国君,961年-975年在位,字重光,初名从嘉,号钟隐、莲峰居士。汉族,彭城(今江苏徐州)人。南唐元宗李璟第六子,于宋建隆二年(961年)继位,史称李后主。开宝八年,宋军破南唐都城,李煜降宋,被俘至汴京,封为右千牛卫上将军、违命侯。后因作感怀故国的名词《虞美人》而被宋太宗毒死。李煜虽不通政治,但其艺术才华却非凡。精书法,善绘画,通音律,诗和文均有一定造诣,尤以词的成就最高。千古杰作《虞美人》、《浪淘沙》、《乌夜啼》等词。在政治上失败的李煜,却在词坛上留下了不朽的篇章,被称为“千古词帝”。

清平乐·别来春半翻译及注释

翻译
离别以来,春天已经过去一半,映入目中的景色掠起柔肠寸断。阶下落梅就像飘飞的白雪一样零乱,把它拂去了又飘洒得一身满满。
鸿雁已经飞回而音信毫无依凭,路途遥远,要回去的梦也难形成。离别的愁恨正像春天的野草,越行越远它越是繁生。

注释
⑴春半:即半春,春天的一半。唐代柳宗元《柳州二日》诗中有句:“宦情羁思共凄凄,春半如秋意转迷。”别来春半:意思是,自分别以来,春天已过去一半,说明时光过得很快。
⑵柔:吕本二主词、吴本二主词、侯本二主词、《尊前集》、《全唐诗》、《词综》等本中均作“愁”。柔肠,原指温柔的心肠,此指绵软情怀。
⑶砌(qì)下:台阶下。砌,台阶。落梅:指白梅花,开放较晚。全句意思是,台阶下飘落的白梅花犹如雪片纷飞。
⑷拂了一身还满:指把满身的落梅拂去了又落了满身。
⑸雁来音信无凭:这句话是说鸿雁虽然来了,却没将书信传来。古代有凭借雁足传递书信的故事。《汉书·苏武传》中记载:“天子射上林中,得雁,足有系帛书。”故见雁就联想到了所思之人的音信。无凭:没有凭证,指没有书信。
⑹遥:远。归梦难成:指有家难回。
⑺恰如:《全唐诗》、《古今词统》、《古今诗余醉》等本中均作“却如”;毛本《尊前集》中作“怯如”。
⑻更行更远还生:更行更远,指行程越远。更,越。还生,还是生得很多。还,仍然,还是。

清平乐·别来春半鉴赏

  这首《清平乐》,表现了作者在恼人的春色中,触景生情,思念离家在外的亲人的情景。

  词的上片,开篇即直抒胸臆、毫无遮拦地道出郁抑于心的离愁别恨。一个“别”字,是起意,也是点题,单刀直入,紧扣人心。李煜前期作品中因各种原因,这种开篇直抒胸臆的不多,但中、后期作品中不少,想必是生活际遇之大变,作者的感情已如洪水注池、不泄不行罢。“春半”有人释为春已过半,有理,但如释为相别半春,亦有据,两义并取也无不可。接下二句承“触目”来,“砌下落梅如雪乱”突出一个“乱”字,既写出了主人公独立无语却又心乱如麻,也写出了触景伤情景如人意的独特感受,用生动的比喻把愁情说得明白如见。“拂了一身还满”,前有“拂”字,显见有主人公克制定念的想法,但一个“满”字,却把主人公那种无奈之苦、企盼之情、思念之深刻画得至真至实。上片的画面是情景交融、虚实相生而又动静结合的,直抒胸臆中见委婉含蓄,活泼喻象中透深沉凝重。

  他之所以久久地站在花下,是因为在思念远方的亲人。“雁来”两句把思念具体化。写出作者盼信,并希望能在梦中见到亲人。古代有大雁传书的故事。西汉时,苏武出使北方,被匈奴扣留多年。但他坚贞不屈。汉昭帝派使臣要匈奴释放苏武,匈奴谎说苏武已死。使臣知苏武未死,假称皇帝曾射下大雁,雁足上系有苏武的书信说他正在匈奴的某地。匈奴听了,只得将苏武放回。所以作者说,他看到大雁横空飞过,为它没有给自己带来书信而感到失望。他又设想,和亲人在梦中相会,但“路遥归梦难成”,距离实在是太遥远了,恐怕他的亲人在梦中也难以回来。古人认为人们在梦境中往往是相通的。对方作不成“归梦”,自己也就梦不到对方了。梦中一见都不可能,思念万分之情溢于言表,从而更强烈地表现了作者的思念之切。他怀着这种心情,向远处望去,望着那遍地滋生的春草,突然发现,“离恨却如春草,更行更远还生”。“更行更远”是说无论走得多么远,自己心中的“离恨”就像那无边无际、滋生不已的春草。无论人走到哪里,它们都在眼前,使人无法摆脱。这个结句,比喻浅显生动,而且通过形象给人以离恨无穷无尽、有增无已的感觉,使这首词读起来显得意味深长。

  全词以离愁别恨为中心,线索明晰而内蕴,上下两片浑成一体而又层层递进,感情的抒发和情绪的渲染都十分到位。作者手法自然,笔力透彻,尤其在喻象上独到而别致,使这首词具备了不同凡品的艺术魅力。

清平乐·别来春半创作背景

  公元971年秋,李煜派弟弟李从善去宋朝进贡,被扣留在汴京。974年,李煜请求宋太祖让从善回国,未获允许。李煜非常想念他,常常痛哭。陆永品认为这首词有可能是从善入宋的第二年春天,李煜为思念他而作的。

《清平乐》李煜 拼音读音参考

qīng píng lè
清平乐

bié lái chūn bàn, chù mù róu cháng duàn.
别来春半,触目柔肠断。
qì xià luò méi rú xuě luàn, fú le yī shēn hái mǎn.
砌下落梅如雪乱,拂了一身还满。
róu cháng duàn yī zuò: chóu cháng duàn
(柔肠断 一作:愁肠断)
yàn lái yīn xìn wú píng, lù yáo guī mèng nán chéng.
雁来音信无凭,路遥归梦难成。
lí hèn qià rú chūn cǎo, gēng xíng gèng yuǎn hái shēng.
离恨恰如春草,更行更远还生。

《清平乐》李煜原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·别来春半 李煜)拼音解读

《qīng píng lè 》 lǐ yù

bié lái chūn bàn ,chù mù róu cháng duàn 。
qì xià luò méi rú xuě luàn ,fú le yī shēn hái mǎn 。
(róu cháng duàn yī zuò :chóu cháng duàn )
yàn lái yīn xìn wú píng ,lù yáo guī mèng nán chéng 。
lí hèn qià rú chūn cǎo ,gèng háng gèng yuǎn hái shēng 。

zuò zhě jiǎn jiè (lǐ yù )

lǐ yù tóu xiàng

lǐ yù ,wǔ dài shí guó shí nán táng guó jun1 ,961nián -975nián zài wèi ,zì zhòng guāng ,chū míng cóng jiā ,hào zhōng yǐn 、lián fēng jū shì 。hàn zú ,péng chéng (jīn jiāng sū xú zhōu )rén 。nán táng yuán zōng lǐ jǐng dì liù zǐ ,yú sòng jiàn lóng èr nián (961nián )jì wèi ,shǐ chēng lǐ hòu zhǔ 。kāi bǎo bā nián ,sòng jun1 pò nán táng dōu chéng ,lǐ yù jiàng sòng ,bèi fú zhì biàn jīng ,fēng wéi yòu qiān niú wèi shàng jiāng jun1 、wéi mìng hóu 。hòu yīn zuò gǎn huái gù guó de míng cí 《yú měi rén 》ér bèi sòng tài zōng dú sǐ 。lǐ yù suī bú tōng zhèng zhì ,dàn qí yì shù cái huá què fēi fán 。jīng shū fǎ ,shàn huì huà ,tōng yīn lǜ ,shī hé wén jun1 yǒu yī dìng zào yì ,yóu yǐ cí de chéng jiù zuì gāo 。qiān gǔ jié zuò 《yú měi rén 》、《làng táo shā 》、《wū yè tí 》děng cí 。zài zhèng zhì shàng shī bài de lǐ yù ,què zài cí tán shàng liú xià le bú xiǔ de piān zhāng ,bèi chēng wéi “qiān gǔ cí dì ”。

qīng píng lè ·bié lái chūn bàn fān yì jí zhù shì

fān yì
lí bié yǐ lái ,chūn tiān yǐ jīng guò qù yī bàn ,yìng rù mù zhōng de jǐng sè luě qǐ róu cháng cùn duàn 。jiē xià luò méi jiù xiàng piāo fēi de bái xuě yī yàng líng luàn ,bǎ tā fú qù le yòu piāo sǎ dé yī shēn mǎn mǎn 。
hóng yàn yǐ jīng fēi huí ér yīn xìn háo wú yī píng ,lù tú yáo yuǎn ,yào huí qù de mèng yě nán xíng chéng 。lí bié de chóu hèn zhèng xiàng chūn tiān de yě cǎo ,yuè háng yuè yuǎn tā yuè shì fán shēng 。

zhù shì
⑴chūn bàn :jí bàn chūn ,chūn tiān de yī bàn 。táng dài liǔ zōng yuán 《liǔ zhōu èr rì 》shī zhōng yǒu jù :“huàn qíng jī sī gòng qī qī ,chūn bàn rú qiū yì zhuǎn mí 。”bié lái chūn bàn :yì sī shì ,zì fèn bié yǐ lái ,chūn tiān yǐ guò qù yī bàn ,shuō míng shí guāng guò dé hěn kuài 。
⑵róu :lǚ běn èr zhǔ cí 、wú běn èr zhǔ cí 、hóu běn èr zhǔ cí 、《zūn qián jí 》、《quán táng shī 》、《cí zōng 》děng běn zhōng jun1 zuò “chóu ”。róu cháng ,yuán zhǐ wēn róu de xīn cháng ,cǐ zhǐ mián ruǎn qíng huái 。
⑶qì (qì)xià :tái jiē xià 。qì ,tái jiē 。luò méi :zhǐ bái méi huā ,kāi fàng jiào wǎn 。quán jù yì sī shì ,tái jiē xià piāo luò de bái méi huā yóu rú xuě piàn fēn fēi 。
⑷fú le yī shēn hái mǎn :zhǐ bǎ mǎn shēn de luò méi fú qù le yòu luò le mǎn shēn 。
⑸yàn lái yīn xìn wú píng :zhè jù huà shì shuō hóng yàn suī rán lái le ,què méi jiāng shū xìn chuán lái 。gǔ dài yǒu píng jiè yàn zú chuán dì shū xìn de gù shì 。《hàn shū ·sū wǔ chuán 》zhōng jì zǎi :“tiān zǐ shè shàng lín zhōng ,dé yàn ,zú yǒu xì bó shū 。”gù jiàn yàn jiù lián xiǎng dào le suǒ sī zhī rén de yīn xìn 。wú píng :méi yǒu píng zhèng ,zhǐ méi yǒu shū xìn 。
⑹yáo :yuǎn 。guī mèng nán chéng :zhǐ yǒu jiā nán huí 。
⑺qià rú :《quán táng shī 》、《gǔ jīn cí tǒng 》、《gǔ jīn shī yú zuì 》děng běn zhōng jun1 zuò “què rú ”;máo běn 《zūn qián jí 》zhōng zuò “qiè rú ”。
⑻gèng háng gèng yuǎn hái shēng :gèng háng gèng yuǎn ,zhǐ háng chéng yuè yuǎn 。gèng ,yuè 。hái shēng ,hái shì shēng dé hěn duō 。hái ,réng rán ,hái shì 。

qīng píng lè ·bié lái chūn bàn jiàn shǎng

  zhè shǒu 《qīng píng lè 》,biǎo xiàn le zuò zhě zài nǎo rén de chūn sè zhōng ,chù jǐng shēng qíng ,sī niàn lí jiā zài wài de qīn rén de qíng jǐng 。

  cí de shàng piàn ,kāi piān jí zhí shū xiōng yì 、háo wú zhē lán dì dào chū yù yì yú xīn de lí chóu bié hèn 。yī gè “bié ”zì ,shì qǐ yì ,yě shì diǎn tí ,dān dāo zhí rù ,jǐn kòu rén xīn 。lǐ yù qián qī zuò pǐn zhōng yīn gè zhǒng yuán yīn ,zhè zhǒng kāi piān zhí shū xiōng yì de bú duō ,dàn zhōng 、hòu qī zuò pǐn zhōng bú shǎo ,xiǎng bì shì shēng huó jì yù zhī dà biàn ,zuò zhě de gǎn qíng yǐ rú hóng shuǐ zhù chí 、bú xiè bú háng bà 。“chūn bàn ”yǒu rén shì wéi chūn yǐ guò bàn ,yǒu lǐ ,dàn rú shì wéi xiàng bié bàn chūn ,yì yǒu jù ,liǎng yì bìng qǔ yě wú bú kě 。jiē xià èr jù chéng “chù mù ”lái ,“qì xià luò méi rú xuě luàn ”tū chū yī gè “luàn ”zì ,jì xiě chū le zhǔ rén gōng dú lì wú yǔ què yòu xīn luàn rú má ,yě xiě chū le chù jǐng shāng qíng jǐng rú rén yì de dú tè gǎn shòu ,yòng shēng dòng de bǐ yù bǎ chóu qíng shuō dé míng bái rú jiàn 。“fú le yī shēn hái mǎn ”,qián yǒu “fú ”zì ,xiǎn jiàn yǒu zhǔ rén gōng kè zhì dìng niàn de xiǎng fǎ ,dàn yī gè “mǎn ”zì ,què bǎ zhǔ rén gōng nà zhǒng wú nài zhī kǔ 、qǐ pàn zhī qíng 、sī niàn zhī shēn kè huà dé zhì zhēn zhì shí 。shàng piàn de huà miàn shì qíng jǐng jiāo róng 、xū shí xiàng shēng ér yòu dòng jìng jié hé de ,zhí shū xiōng yì zhōng jiàn wěi wǎn hán xù ,huó pō yù xiàng zhōng tòu shēn chén níng zhòng 。

  tā zhī suǒ yǐ jiǔ jiǔ dì zhàn zài huā xià ,shì yīn wéi zài sī niàn yuǎn fāng de qīn rén 。“yàn lái ”liǎng jù bǎ sī niàn jù tǐ huà 。xiě chū zuò zhě pàn xìn ,bìng xī wàng néng zài mèng zhōng jiàn dào qīn rén 。gǔ dài yǒu dà yàn chuán shū de gù shì 。xī hàn shí ,sū wǔ chū shǐ běi fāng ,bèi xiōng nú kòu liú duō nián 。dàn tā jiān zhēn bú qū 。hàn zhāo dì pài shǐ chén yào xiōng nú shì fàng sū wǔ ,xiōng nú huǎng shuō sū wǔ yǐ sǐ 。shǐ chén zhī sū wǔ wèi sǐ ,jiǎ chēng huáng dì céng shè xià dà yàn ,yàn zú shàng xì yǒu sū wǔ de shū xìn shuō tā zhèng zài xiōng nú de mǒu dì 。xiōng nú tīng le ,zhī dé jiāng sū wǔ fàng huí 。suǒ yǐ zuò zhě shuō ,tā kàn dào dà yàn héng kōng fēi guò ,wéi tā méi yǒu gěi zì jǐ dài lái shū xìn ér gǎn dào shī wàng 。tā yòu shè xiǎng ,hé qīn rén zài mèng zhōng xiàng huì ,dàn “lù yáo guī mèng nán chéng ”,jù lí shí zài shì tài yáo yuǎn le ,kǒng pà tā de qīn rén zài mèng zhōng yě nán yǐ huí lái 。gǔ rén rèn wéi rén men zài mèng jìng zhōng wǎng wǎng shì xiàng tōng de 。duì fāng zuò bú chéng “guī mèng ”,zì jǐ yě jiù mèng bú dào duì fāng le 。mèng zhōng yī jiàn dōu bú kě néng ,sī niàn wàn fèn zhī qíng yì yú yán biǎo ,cóng ér gèng qiáng liè dì biǎo xiàn le zuò zhě de sī niàn zhī qiē 。tā huái zhe zhè zhǒng xīn qíng ,xiàng yuǎn chù wàng qù ,wàng zhe nà biàn dì zī shēng de chūn cǎo ,tū rán fā xiàn ,“lí hèn què rú chūn cǎo ,gèng háng gèng yuǎn hái shēng ”。“gèng háng gèng yuǎn ”shì shuō wú lùn zǒu dé duō me yuǎn ,zì jǐ xīn zhōng de “lí hèn ”jiù xiàng nà wú biān wú jì 、zī shēng bú yǐ de chūn cǎo 。wú lùn rén zǒu dào nǎ lǐ ,tā men dōu zài yǎn qián ,shǐ rén wú fǎ bǎi tuō 。zhè gè jié jù ,bǐ yù qiǎn xiǎn shēng dòng ,ér qiě tōng guò xíng xiàng gěi rén yǐ lí hèn wú qióng wú jìn 、yǒu zēng wú yǐ de gǎn jiào ,shǐ zhè shǒu cí dú qǐ lái xiǎn dé yì wèi shēn zhǎng 。

  quán cí yǐ lí chóu bié hèn wéi zhōng xīn ,xiàn suǒ míng xī ér nèi yùn ,shàng xià liǎng piàn hún chéng yī tǐ ér yòu céng céng dì jìn ,gǎn qíng de shū fā hé qíng xù de xuàn rǎn dōu shí fèn dào wèi 。zuò zhě shǒu fǎ zì rán ,bǐ lì tòu chè ,yóu qí zài yù xiàng shàng dú dào ér bié zhì ,shǐ zhè shǒu cí jù bèi le bú tóng fán pǐn de yì shù mèi lì 。

qīng píng lè ·bié lái chūn bàn chuàng zuò bèi jǐng

  gōng yuán 971nián qiū ,lǐ yù pài dì dì lǐ cóng shàn qù sòng cháo jìn gòng ,bèi kòu liú zài biàn jīng 。974nián ,lǐ yù qǐng qiú sòng tài zǔ ràng cóng shàn huí guó ,wèi huò yǔn xǔ 。lǐ yù fēi cháng xiǎng niàn tā ,cháng cháng tòng kū 。lù yǒng pǐn rèn wéi zhè shǒu cí yǒu kě néng shì cóng shàn rù sòng de dì èr nián chūn tiān ,lǐ yù wéi sī niàn tā ér zuò de 。

《qīng píng lè 》lǐ yù pīn yīn dú yīn cān kǎo

qīng píng lè
qīng píng lè

bié lái chūn bàn, chù mù róu cháng duàn.
bié lái chūn bàn ,chù mù róu cháng duàn 。
qì xià luò méi rú xuě luàn, fú le yī shēn hái mǎn.
qì xià luò méi rú xuě luàn ,fú le yī shēn hái mǎn 。
róu cháng duàn yī zuò: chóu cháng duàn
(róu cháng duàn yī zuò :chóu cháng duàn )
yàn lái yīn xìn wú píng, lù yáo guī mèng nán chéng.
yàn lái yīn xìn wú píng ,lù yáo guī mèng nán chéng 。
lí hèn qià rú chūn cǎo, gēng xíng gèng yuǎn hái shēng.
lí hèn qià rú chūn cǎo ,gèng háng gèng yuǎn hái shēng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

李煜 李煜 李煜(937-978),初名从嘉,字重光,号钟隐,南唐中主第六子。徐州人。宋建隆二年(961年)在金陵即位,在位十五年,世称李后主。他嗣位的时候,南唐已奉宋正朔,苟安于江南一隅。宋开宝七年(974年),宋太祖屡次遣人诏其北上,均辞不去。同年十月,宋兵南下攻金陵。明年十一月城破,后主肉袒出降,被俘到汴京,封违命侯。太宗即位,进封陇西郡公。太平兴国三年(978)七夕是他四十二岁生日,宋太宗恨他有「故国不堪回首月明中」之词,命人在宴会上下牵机药将他毒死。追封吴王,葬洛阳邙山。后主前期词作风格绮丽柔靡,还不脱「花间」习气。国亡后在「日夕只以眼泪洗面」的软禁生涯中,以一首首泣尽以血的绝唱,使亡国之君成为千古词坛的「南面王」(清沈雄《古今词话》语),正是「国家不幸诗家幸,话到沧桑语始工」。这些后期词作,凄凉悲壮,意境深远,已为苏辛所谓的「豪放」派打下了伏笔,为词史上承前启后的大宗师,如王国维《人间词话》所言:「词至李后主而眼界始大,感慨遂深。」至于其语句的清丽,音韵的和谐,更是空前绝后的了。后主本有集,已失传。现存词四十四首。

李煜的诗词

  • 清平乐·别来春半
  • 清平乐(别来春半)
  • 木兰花·晓妆初了明肌雪
  • 三台令(不寐倦长更)
  • 菩萨蛮·花明月暗笼轻雾
  • 采桑子(亭前春逐红英尽)
  • 渔父·浪花有意千里雪
  • 《清平乐》李煜原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·别来春半 李煜)
  • 虞美人·春花秋月何时了
  • 相见欢·林花谢了春红
  • 五代诗词推荐

  • 捣练子令·深院静
  • 浣溪沙·转烛飘蓬一梦归
  • 浣溪沙·花渐凋疏不耐风
  • 菩萨蛮·梨花满院飘香雪
  • 渔歌子·楚山青
  • 归国遥·春欲晚
  • 玉楼春·柳映玉楼春日晚
  • 《渔父·浪花有意千里雪》渔父·浪花有意千里雪李煜原文、翻译、赏析和诗意
  • 浣溪沙·风递残香出绣帘
  • 临江仙·柳带摇风汉水滨
  • 《清平乐》李煜原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·别来春半 李煜)原文,《清平乐》李煜原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·别来春半 李煜)翻译,《清平乐》李煜原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·别来春半 李煜)赏析,《清平乐》李煜原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·别来春半 李煜)阅读答案,出自李煜的作品

    诗词类别

    李煜的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语