《渡汉江》渡汉江宋之问原文、翻译、赏析和诗意

作者:宋之问 朝代:唐代
《渡汉江》渡汉江宋之问原文、翻译、赏析和诗意原文

《渡汉江》 宋之问

岭外音书断,经冬复历春。
近乡情更怯,不敢问来人。

作者简介(宋之问)

宋之问头像

宋之问,字延清,一名少连,汉族,汾州(今山西汾阳市)人。一说虢州弘农(今河南灵宝县)人。初唐时期的著名诗人。

渡汉江翻译及注释

翻译
流放岭南与亲人断绝了音信,熬过了冬天又经历一个新春。
越走近故乡心里就越是胆怯,不敢打听从家那边过来的人。

注释
⑴汉江:汉水。长江最大支流,源出陕西,经湖北流入长江。
⑵岭外:五岭以南的广东省广大地区,通常称岭南。唐代常作罪臣的流放地。书:信。
⑶来人:渡汉江时遇到的从家乡来的人。

渡汉江赏析

  《渡汉江》诗意在写思乡情切,真实地刻画了诗人久别还乡,即将到家时的激动而又复杂的心情。语极浅近,意颇深邃;描摹心理,熨贴入微;不矫揉造作,自然至美。

  前两句追叙贬居岭南的情况。贬斥蛮荒,本就够悲苦的了,何况又和家人音讯隔绝,彼此未卜存亡,更何况又是在这种情况下经冬历春,捱过漫长的时间。诗人没有平列空间的悬隔、音书的断绝、时间的久远这三层意思,而是依次层递,逐步加以展示,这就强化和加深了贬居遐荒期间孤孑、苦闷的感情,和对家乡、亲人的思念。“断”字“复”字,似不着力,却很见作意。此诗人困居贬所时那种与世隔绝的处境,失去任何精神慰藉的生活情景,以及度日如年、难以忍受的精神痛苦,都历历可见,鲜明可触。这两句平平叙起,从容承接,没有什么惊人之笔,往往容易为读者轻易放过。其实,它在全篇中的地位、作用很重要。有了这个背景,下两句出色的抒情才字字有根。

  第三、四两句描写诗人逃归途中的心理变化。“近乡”交代诗人因长期不知家人消息而逃离贬地,走近家乡。所谓“情更怯”,即愈接近故乡,离家人愈近,担忧也愈厉害,简直变成了一种害怕,怕到“不敢问来人”。按照常情,这两句似乎应该写成“近乡情更切,急欲问来人”,诗人笔下所写的却完全出乎常情:“近乡情更怯,不敢问来人。”仔细寻味,又觉得只有这样,才合乎前两句所揭示的“规定情景”。因为诗人贬居岭外,又长期没有家人的任何音讯,一方面固然日夜在思念家人,另一方面又时刻担心家人的命运,怕家人由于诗人的牵累而遭到不幸。“音书断”“复历春”这种思念随着担心同时的到来,形成急切盼回家,又怕到家里的矛盾心理状态。这种矛盾心理,在逃归的路上,特别是渡过汉江,接近家乡之后,有了进一步的戏剧性发展:原先的担心、忧虑和模糊的不祥预感,此刻似乎马上就会被路上所遇到的某个熟人所证实,变成活生生的残酷现实;而长期来梦寐以求的与家人团聚的愿望则立即会被无情的现实所粉碎。因此,“情更切”变成了“情更怯”,“急欲问”变成了“不敢问”。这是在“岭外音书断”这种特殊情况下心理矛盾发展的必然。“情更怯”与“不敢问”更能体现诗人此际强自抑制的急切愿望和由此造成的精神痛苦。愈接近重逢,诗人便会愈发忧虑,发展到极端,这种忧虑就会变成一种恐惧、战栗,使之不敢面对现实。

  诗人正是这样逼真地再现了特殊境遇下,对家人的入骨关爱,吟咏出入类心灵的良善韵律,从而引起了千古的共鸣。只是这种境遇的造成,诗人不能辞其咎。在这一点上,后来杜甫的“反畏消息来,寸心亦何有”(《述怀》)写战乱中担忧家人,至于不敢面对吉凶未卜的“消息”。则更有时代感,更耐人寻味。

  此诗不仅有巧妙的抒情艺术,而且有更深刻的体会。作者用逐层递进的追述,交代了背景之后,立即直抒胸臆,不加保留地倾诉出矛盾心理和痛苦心情。但是,读者却必需经过一番认真的咀嚼,才能感受到这种特殊的心理状态,达到与作者的心灵沟通。这种高度简洁的抒情手法,使作品用最省略的语言,获取了极为深远的艺术效果。

渡汉江创作背景

  此诗一说作于宋之问神龙二年(706年)途经汉水时。宋之问媚附武则天的男宠张易之,武氏去世后,唐中宗将其贬为泷州参军。泷州在岭南,唐时,属于极为边远的地区,贬往那里的官员因不适应当地的自然地理条件和生活习俗,往往不能生还。神龙元年(705年)十月宋之问过岭,次年春即冒险逃回洛阳,途经汉江(指襄阳附近的一段汉水)时写下了此诗。

  另一说,此诗是李频由贬所泷州逃归洛阳,途经汉江(指襄阳附近的汉水)时所作。

渡汉江鉴赏

  宋之问从泷州贬所逃回家乡,经过汉江(也就是汉水)时,写了这首诗。宋之问的家在巩县,汉水离巩县,虽然还有不少路,但较之岭外的泷州,毕竟要近得多,所以诗里说"近乡"。诗的语言,极为浅近通俗,但乍一读,仍不免会有疑惑。一个离开家乡已逾半年的游子,能踏上归途,自当心情欢悦,而且这种欣喜之情,也会随着家乡的越来越近而越来越强烈。宋之问却偏说"近乡情更怯",乃至不敢向碰到的人询问家人的消息,这岂非有点不合情理?

  要解开这一疑团,必须重视诗的前两句,它们提供了必要的线索。诗人在到达贬所后,即与家人断绝了联系,且已持续了半年以上。在这种情况下,诗人的心境如何呢?诗中似未明言,其实不然。"近乡情更怯",说明诗人早巳"情怯"。对家中情况的一无所知,使诗人的思虑中,增加了不安和疑惧:亲人们是否遭遇到什么不幸呢?空间的阻隔,时间的推移,使这种不安和疑惧,日趋沉重地郁结在诗人的心头。渡过汉水,离乡日近,但心中的恐惧也越来越沉重,因为不祥的猜测,有可能即将被证实。"不敢问",不是"不想问",诗人也想能尽早知道家人的消息。不过,假如能听到好消息,固然会无限欣喜,但万一相反呢?那么,期待着与家人团聚的喜悦,岂不将被这无情的消息一下子所粉碎?与其如此,不如听任这模糊不明再持续下去,因为毕竟还存在着一切皆好的希望啊。这种想问而又不敢问的矛盾心理,反映了诗人焦虑痛苦的心情。大诗人杜甫在战乱中与亲人分离,又音信不通,在《述怀》一诗中,写了这样几句;"自寄一封书,今已十月后。反畏消息来,寸心亦何有!"尽管诗人的身份不同,造成音书惭绝的原因不同,但矛盾痛苦的心情却完全相同。当然,这种独特的生活体验,不会人人都有;但这种特殊微妙的心理状态。却是大家都能理解,真实可信的。看似不合情理,其实只是情况特殊而已。

  以上这一思索,理解的过程,可以使我们对这首诗巧妙的抒情艺术,有更深刻的体会。诗人在用逐层递进的追述,交代了背景之后,立即直抒胸臆,不加保留地倾诉出矛盾心理和痛苦心情。但是,读者却必需经过一番认真的咀嚼,才能感受到这种特殊的心理状态,达到与作者的心灵沟通。这种高度简洁的抒情手法,使作品用最省略的语言,获取了极为深远的艺术效果。

《渡汉江》宋之问 拼音读音参考

dù hàn jiāng
渡汉江

lǐng wài yīn shū duàn, jīng dōng fù lì chūn.
岭外音书断,经冬复历春。
jìn xiāng qíng gèng qiè, bù gǎn wèn lái rén.
近乡情更怯,不敢问来人。

《渡汉江》渡汉江宋之问原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《dù hàn jiāng 》 sòng zhī wèn

lǐng wài yīn shū duàn ,jīng dōng fù lì chūn 。
jìn xiāng qíng gèng qiè ,bú gǎn wèn lái rén 。

zuò zhě jiǎn jiè (sòng zhī wèn )

sòng zhī wèn tóu xiàng

sòng zhī wèn ,zì yán qīng ,yī míng shǎo lián ,hàn zú ,fén zhōu (jīn shān xī fén yáng shì )rén 。yī shuō guó zhōu hóng nóng (jīn hé nán líng bǎo xiàn )rén 。chū táng shí qī de zhe míng shī rén 。

dù hàn jiāng fān yì jí zhù shì

fān yì
liú fàng lǐng nán yǔ qīn rén duàn jué le yīn xìn ,áo guò le dōng tiān yòu jīng lì yī gè xīn chūn 。
yuè zǒu jìn gù xiāng xīn lǐ jiù yuè shì dǎn qiè ,bú gǎn dǎ tīng cóng jiā nà biān guò lái de rén 。

zhù shì
⑴hàn jiāng :hàn shuǐ 。zhǎng jiāng zuì dà zhī liú ,yuán chū shǎn xī ,jīng hú běi liú rù zhǎng jiāng 。
⑵lǐng wài :wǔ lǐng yǐ nán de guǎng dōng shěng guǎng dà dì qū ,tōng cháng chēng lǐng nán 。táng dài cháng zuò zuì chén de liú fàng dì 。shū :xìn 。
⑶lái rén :dù hàn jiāng shí yù dào de cóng jiā xiāng lái de rén 。

dù hàn jiāng shǎng xī

  《dù hàn jiāng 》shī yì zài xiě sī xiāng qíng qiē ,zhēn shí dì kè huà le shī rén jiǔ bié hái xiāng ,jí jiāng dào jiā shí de jī dòng ér yòu fù zá de xīn qíng 。yǔ jí qiǎn jìn ,yì pō shēn suì ;miáo mó xīn lǐ ,yùn tiē rù wēi ;bú jiǎo róu zào zuò ,zì rán zhì měi 。

  qián liǎng jù zhuī xù biǎn jū lǐng nán de qíng kuàng 。biǎn chì mán huāng ,běn jiù gòu bēi kǔ de le ,hé kuàng yòu hé jiā rén yīn xùn gé jué ,bǐ cǐ wèi bo cún wáng ,gèng hé kuàng yòu shì zài zhè zhǒng qíng kuàng xià jīng dōng lì chūn ,ái guò màn zhǎng de shí jiān 。shī rén méi yǒu píng liè kōng jiān de xuán gé 、yīn shū de duàn jué 、shí jiān de jiǔ yuǎn zhè sān céng yì sī ,ér shì yī cì céng dì ,zhú bù jiā yǐ zhǎn shì ,zhè jiù qiáng huà hé jiā shēn le biǎn jū xiá huāng qī jiān gū jié 、kǔ mèn de gǎn qíng ,hé duì jiā xiāng 、qīn rén de sī niàn 。“duàn ”zì “fù ”zì ,sì bú zhe lì ,què hěn jiàn zuò yì 。cǐ shī rén kùn jū biǎn suǒ shí nà zhǒng yǔ shì gé jué de chù jìng ,shī qù rèn hé jīng shén wèi jiè de shēng huó qíng jǐng ,yǐ jí dù rì rú nián 、nán yǐ rěn shòu de jīng shén tòng kǔ ,dōu lì lì kě jiàn ,xiān míng kě chù 。zhè liǎng jù píng píng xù qǐ ,cóng róng chéng jiē ,méi yǒu shí me jīng rén zhī bǐ ,wǎng wǎng róng yì wéi dú zhě qīng yì fàng guò 。qí shí ,tā zài quán piān zhōng de dì wèi 、zuò yòng hěn zhòng yào 。yǒu le zhè gè bèi jǐng ,xià liǎng jù chū sè de shū qíng cái zì zì yǒu gēn 。

  dì sān 、sì liǎng jù miáo xiě shī rén táo guī tú zhōng de xīn lǐ biàn huà 。“jìn xiāng ”jiāo dài shī rén yīn zhǎng qī bú zhī jiā rén xiāo xī ér táo lí biǎn dì ,zǒu jìn jiā xiāng 。suǒ wèi “qíng gèng qiè ”,jí yù jiē jìn gù xiāng ,lí jiā rén yù jìn ,dān yōu yě yù lì hài ,jiǎn zhí biàn chéng le yī zhǒng hài pà ,pà dào “bú gǎn wèn lái rén ”。àn zhào cháng qíng ,zhè liǎng jù sì hū yīng gāi xiě chéng “jìn xiāng qíng gèng qiē ,jí yù wèn lái rén ”,shī rén bǐ xià suǒ xiě de què wán quán chū hū cháng qíng :“jìn xiāng qíng gèng qiè ,bú gǎn wèn lái rén 。”zǎi xì xún wèi ,yòu jiào dé zhī yǒu zhè yàng ,cái hé hū qián liǎng jù suǒ jiē shì de “guī dìng qíng jǐng ”。yīn wéi shī rén biǎn jū lǐng wài ,yòu zhǎng qī méi yǒu jiā rén de rèn hé yīn xùn ,yī fāng miàn gù rán rì yè zài sī niàn jiā rén ,lìng yī fāng miàn yòu shí kè dān xīn jiā rén de mìng yùn ,pà jiā rén yóu yú shī rén de qiān lèi ér zāo dào bú xìng 。“yīn shū duàn ”“fù lì chūn ”zhè zhǒng sī niàn suí zhe dān xīn tóng shí de dào lái ,xíng chéng jí qiē pàn huí jiā ,yòu pà dào jiā lǐ de máo dùn xīn lǐ zhuàng tài 。zhè zhǒng máo dùn xīn lǐ ,zài táo guī de lù shàng ,tè bié shì dù guò hàn jiāng ,jiē jìn jiā xiāng zhī hòu ,yǒu le jìn yī bù de xì jù xìng fā zhǎn :yuán xiān de dān xīn 、yōu lǜ hé mó hú de bú xiáng yù gǎn ,cǐ kè sì hū mǎ shàng jiù huì bèi lù shàng suǒ yù dào de mǒu gè shú rén suǒ zhèng shí ,biàn chéng huó shēng shēng de cán kù xiàn shí ;ér zhǎng qī lái mèng mèi yǐ qiú de yǔ jiā rén tuán jù de yuàn wàng zé lì jí huì bèi wú qíng de xiàn shí suǒ fěn suì 。yīn cǐ ,“qíng gèng qiē ”biàn chéng le “qíng gèng qiè ”,“jí yù wèn ”biàn chéng le “bú gǎn wèn ”。zhè shì zài “lǐng wài yīn shū duàn ”zhè zhǒng tè shū qíng kuàng xià xīn lǐ máo dùn fā zhǎn de bì rán 。“qíng gèng qiè ”yǔ “bú gǎn wèn ”gèng néng tǐ xiàn shī rén cǐ jì qiáng zì yì zhì de jí qiē yuàn wàng hé yóu cǐ zào chéng de jīng shén tòng kǔ 。yù jiē jìn zhòng féng ,shī rén biàn huì yù fā yōu lǜ ,fā zhǎn dào jí duān ,zhè zhǒng yōu lǜ jiù huì biàn chéng yī zhǒng kǒng jù 、zhàn lì ,shǐ zhī bú gǎn miàn duì xiàn shí 。

  shī rén zhèng shì zhè yàng bī zhēn dì zài xiàn le tè shū jìng yù xià ,duì jiā rén de rù gǔ guān ài ,yín yǒng chū rù lèi xīn líng de liáng shàn yùn lǜ ,cóng ér yǐn qǐ le qiān gǔ de gòng míng 。zhī shì zhè zhǒng jìng yù de zào chéng ,shī rén bú néng cí qí jiù 。zài zhè yī diǎn shàng ,hòu lái dù fǔ de “fǎn wèi xiāo xī lái ,cùn xīn yì hé yǒu ”(《shù huái 》)xiě zhàn luàn zhōng dān yōu jiā rén ,zhì yú bú gǎn miàn duì jí xiōng wèi bo de “xiāo xī ”。zé gèng yǒu shí dài gǎn ,gèng nài rén xún wèi 。

  cǐ shī bú jǐn yǒu qiǎo miào de shū qíng yì shù ,ér qiě yǒu gèng shēn kè de tǐ huì 。zuò zhě yòng zhú céng dì jìn de zhuī shù ,jiāo dài le bèi jǐng zhī hòu ,lì jí zhí shū xiōng yì ,bú jiā bǎo liú dì qīng sù chū máo dùn xīn lǐ hé tòng kǔ xīn qíng 。dàn shì ,dú zhě què bì xū jīng guò yī fān rèn zhēn de jǔ jiáo ,cái néng gǎn shòu dào zhè zhǒng tè shū de xīn lǐ zhuàng tài ,dá dào yǔ zuò zhě de xīn líng gōu tōng 。zhè zhǒng gāo dù jiǎn jié de shū qíng shǒu fǎ ,shǐ zuò pǐn yòng zuì shěng luè de yǔ yán ,huò qǔ le jí wéi shēn yuǎn de yì shù xiào guǒ 。

dù hàn jiāng chuàng zuò bèi jǐng

  cǐ shī yī shuō zuò yú sòng zhī wèn shén lóng èr nián (706nián )tú jīng hàn shuǐ shí 。sòng zhī wèn mèi fù wǔ zé tiān de nán chǒng zhāng yì zhī ,wǔ shì qù shì hòu ,táng zhōng zōng jiāng qí biǎn wéi lóng zhōu cān jun1 。lóng zhōu zài lǐng nán ,táng shí ,shǔ yú jí wéi biān yuǎn de dì qū ,biǎn wǎng nà lǐ de guān yuán yīn bú shì yīng dāng dì de zì rán dì lǐ tiáo jiàn hé shēng huó xí sú ,wǎng wǎng bú néng shēng hái 。shén lóng yuán nián (705nián )shí yuè sòng zhī wèn guò lǐng ,cì nián chūn jí mào xiǎn táo huí luò yáng ,tú jīng hàn jiāng (zhǐ xiāng yáng fù jìn de yī duàn hàn shuǐ )shí xiě xià le cǐ shī 。

  lìng yī shuō ,cǐ shī shì lǐ pín yóu biǎn suǒ lóng zhōu táo guī luò yáng ,tú jīng hàn jiāng (zhǐ xiāng yáng fù jìn de hàn shuǐ )shí suǒ zuò 。

dù hàn jiāng jiàn shǎng

  sòng zhī wèn cóng lóng zhōu biǎn suǒ táo huí jiā xiāng ,jīng guò hàn jiāng (yě jiù shì hàn shuǐ )shí ,xiě le zhè shǒu shī 。sòng zhī wèn de jiā zài gǒng xiàn ,hàn shuǐ lí gǒng xiàn ,suī rán hái yǒu bú shǎo lù ,dàn jiào zhī lǐng wài de lóng zhōu ,bì jìng yào jìn dé duō ,suǒ yǐ shī lǐ shuō "jìn xiāng "。shī de yǔ yán ,jí wéi qiǎn jìn tōng sú ,dàn zhà yī dú ,réng bú miǎn huì yǒu yí huò 。yī gè lí kāi jiā xiāng yǐ yú bàn nián de yóu zǐ ,néng tà shàng guī tú ,zì dāng xīn qíng huān yuè ,ér qiě zhè zhǒng xīn xǐ zhī qíng ,yě huì suí zhe jiā xiāng de yuè lái yuè jìn ér yuè lái yuè qiáng liè 。sòng zhī wèn què piān shuō "jìn xiāng qíng gèng qiè ",nǎi zhì bú gǎn xiàng pèng dào de rén xún wèn jiā rén de xiāo xī ,zhè qǐ fēi yǒu diǎn bú hé qíng lǐ ?

  yào jiě kāi zhè yī yí tuán ,bì xū zhòng shì shī de qián liǎng jù ,tā men tí gòng le bì yào de xiàn suǒ 。shī rén zài dào dá biǎn suǒ hòu ,jí yǔ jiā rén duàn jué le lián xì ,qiě yǐ chí xù le bàn nián yǐ shàng 。zài zhè zhǒng qíng kuàng xià ,shī rén de xīn jìng rú hé ne ?shī zhōng sì wèi míng yán ,qí shí bú rán 。"jìn xiāng qíng gèng qiè ",shuō míng shī rén zǎo sì "qíng qiè "。duì jiā zhōng qíng kuàng de yī wú suǒ zhī ,shǐ shī rén de sī lǜ zhōng ,zēng jiā le bú ān hé yí jù :qīn rén men shì fǒu zāo yù dào shí me bú xìng ne ?kōng jiān de zǔ gé ,shí jiān de tuī yí ,shǐ zhè zhǒng bú ān hé yí jù ,rì qū chén zhòng dì yù jié zài shī rén de xīn tóu 。dù guò hàn shuǐ ,lí xiāng rì jìn ,dàn xīn zhōng de kǒng jù yě yuè lái yuè chén zhòng ,yīn wéi bú xiáng de cāi cè ,yǒu kě néng jí jiāng bèi zhèng shí 。"bú gǎn wèn ",bú shì "bú xiǎng wèn ",shī rén yě xiǎng néng jìn zǎo zhī dào jiā rén de xiāo xī 。bú guò ,jiǎ rú néng tīng dào hǎo xiāo xī ,gù rán huì wú xiàn xīn xǐ ,dàn wàn yī xiàng fǎn ne ?nà me ,qī dài zhe yǔ jiā rén tuán jù de xǐ yuè ,qǐ bú jiāng bèi zhè wú qíng de xiāo xī yī xià zǐ suǒ fěn suì ?yǔ qí rú cǐ ,bú rú tīng rèn zhè mó hú bú míng zài chí xù xià qù ,yīn wéi bì jìng hái cún zài zhe yī qiē jiē hǎo de xī wàng ā 。zhè zhǒng xiǎng wèn ér yòu bú gǎn wèn de máo dùn xīn lǐ ,fǎn yìng le shī rén jiāo lǜ tòng kǔ de xīn qíng 。dà shī rén dù fǔ zài zhàn luàn zhōng yǔ qīn rén fèn lí ,yòu yīn xìn bú tōng ,zài 《shù huái 》yī shī zhōng ,xiě le zhè yàng jǐ jù ;"zì jì yī fēng shū ,jīn yǐ shí yuè hòu 。fǎn wèi xiāo xī lái ,cùn xīn yì hé yǒu !"jìn guǎn shī rén de shēn fèn bú tóng ,zào chéng yīn shū cán jué de yuán yīn bú tóng ,dàn máo dùn tòng kǔ de xīn qíng què wán quán xiàng tóng 。dāng rán ,zhè zhǒng dú tè de shēng huó tǐ yàn ,bú huì rén rén dōu yǒu ;dàn zhè zhǒng tè shū wēi miào de xīn lǐ zhuàng tài 。què shì dà jiā dōu néng lǐ jiě ,zhēn shí kě xìn de 。kàn sì bú hé qíng lǐ ,qí shí zhī shì qíng kuàng tè shū ér yǐ 。

  yǐ shàng zhè yī sī suǒ ,lǐ jiě de guò chéng ,kě yǐ shǐ wǒ men duì zhè shǒu shī qiǎo miào de shū qíng yì shù ,yǒu gèng shēn kè de tǐ huì 。shī rén zài yòng zhú céng dì jìn de zhuī shù ,jiāo dài le bèi jǐng zhī hòu ,lì jí zhí shū xiōng yì ,bú jiā bǎo liú dì qīng sù chū máo dùn xīn lǐ hé tòng kǔ xīn qíng 。dàn shì ,dú zhě què bì xū jīng guò yī fān rèn zhēn de jǔ jiáo ,cái néng gǎn shòu dào zhè zhǒng tè shū de xīn lǐ zhuàng tài ,dá dào yǔ zuò zhě de xīn líng gōu tōng 。zhè zhǒng gāo dù jiǎn jié de shū qíng shǒu fǎ ,shǐ zuò pǐn yòng zuì shěng luè de yǔ yán ,huò qǔ le jí wéi shēn yuǎn de yì shù xiào guǒ 。

《dù hàn jiāng 》sòng zhī wèn pīn yīn dú yīn cān kǎo

dù hàn jiāng
dù hàn jiāng

lǐng wài yīn shū duàn, jīng dōng fù lì chūn.
lǐng wài yīn shū duàn ,jīng dōng fù lì chūn 。
jìn xiāng qíng gèng qiè, bù gǎn wèn lái rén.
jìn xiāng qíng gèng qiè ,bú gǎn wèn lái rén 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

宋之问 宋之问 宋之问(656─712)一名少连,字延清。汾州(今山西汾阳县)人,父名令文,高宗时为左骁郎将,东台详正学士,善文辞,工书法,膂力过人,时称「三绝」。之问受其父影响,亦善诗文,与「善剖决」的韦善心并称户部「二妙」,与著名诗人沈佺期齐名,并称沈宋。上元二年举进士,初与杨炯分直内教,历任尚方监丞、左奉宸内供奉等职,常扈从游宴,写过不少应制诗。媚附于武则天的宠臣张易之。后张易之被杀,中宗复位,于神龙元年(705)被贬为泷州(今广东罗定县)参军。不久逃回洛阳。《新唐书》记载他匿居友人张仲之家,「会武三思复用事,仲之与王同皎谋杀三思安王室。之问得其实令兄子昙与冉祖雍上急变,因丐赎罪,由是擢鸿胪主簿,天下丑其行。」景龙中,迁考功员外郎,谄事太平公主,故见用。及安乐公主权盛,复往谐结,故太平公主甚恨之。当中宗将提拔他为中书舍人时,太平公主揭发他知贡举时受贿,便下迁为汴州长史,未知又改越州长史。在越州(今浙江绍兴)期间,「颇自力为政」,景龙三年六月,中宗崩,景云元年(710)睿宗即位,认为他依附张易之,投靠武三思,屡不悔改,便将他流放钦州(今广西钦州)。《旧唐书》说:「先天中,赐死于徙所。」而《新唐书》则说:「赐死桂州。」他的主要功绩和沈佺期一样,在创作实践中使六朝以来的格律诗的法则更趋细密,使五言律诗的体制更臻完善,并创造了七言律诗的新体。他也是律诗的奠基人之一。

宋之问的诗词

  • 至端州驿见杜五审言沈三佺期阎五朝隐王二无竞题壁慨然成咏
  • 《渡汉江》渡汉江宋之问原文、翻译、赏析和诗意
  • 陪群公登箕山赋得群字
  • 《渡汉江》渡汉江宋之问原文、翻译、赏析和诗意
  • 寒食还陆浑别业
  • 灵隐寺(鹫岭郁岧峣)
  • 题大庚岭北驿(阳月南飞雁)
  • 奉和晦日幸昆明池应制(春豫灵池会)
  • 下山歌(下嵩山兮多所思)
  • 早发始兴江口至虚氏村作(候晓逾闽嶂)
  • 唐代诗词推荐

  • 华下逢杨侍御
  • 贼平后上高相公
  • 寄勉二三子
  • 送樊琯司业归朝
  • 古风·其十九
  • 钟陵寒食日郊外闲游
  • 酬尚颜上人
  • 席间咏琴客
  • 山斋早秋雨中
  • 贺清源仆射新命
  • 《渡汉江》渡汉江宋之问原文、翻译、赏析和诗意原文,《渡汉江》渡汉江宋之问原文、翻译、赏析和诗意翻译,《渡汉江》渡汉江宋之问原文、翻译、赏析和诗意赏析,《渡汉江》渡汉江宋之问原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自宋之问的作品

    诗词类别

    宋之问的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语