《菩萨蛮》韦庄原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·人人尽说江南好 韦庄)

作者:韦庄 朝代:唐代
《菩萨蛮》韦庄原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·人人尽说江南好 韦庄)原文

《菩萨蛮》 韦庄

人人尽说江南好,游人只合江南老。
春水碧于天,画船听雨眠。
垆边人似月,皓腕凝霜雪。
未老莫还乡,还乡须断肠。

作者简介(韦庄)

韦庄头像

韦庄(约836年─910年),字端己,杜陵(今中国陕西省西安市附近)人,诗人韦应物的四代孙,唐朝花间派词人,词风清丽,有《浣花词》流传。曾任前蜀宰相,谥文靖。

菩萨蛮·人人尽说江南好翻译及注释

翻译
人人都说江南好,游人应该在江南待到老去。春天的江水清澈碧绿比天空还青,游人可以在有彩绘的船上听着雨声入眠。
江南酒家卖酒的女子长得很美,卖酒撩袖时露出的双臂洁白如雪。年华未衰之时不要回乡,回到家乡后必定悲痛到极点。

注释
游人只合江南老:这里指飘泊江南的人,即作者自谓。只合:只应。江南好:白居易《忆江南》词首句为“江南好”。碧于天:一片碧绿,胜过天色。
垆边:指酒家。垆,旧时酒店用土砌成酒瓮卖酒的地方。《史记·司马相如列传》记载,司马相如妻卓文君长得很美,曾当垆卖酒:“买一酒舍沽就,而令文君当垆。”
皓腕凝霜雪:形容双臂洁白如雪。凝霜雪,像霜雪凝聚那样洁白。
未老莫还乡,还乡须断肠:年尚未老,且在江南行乐。如还乡离开江南,当使人悲痛不已。须:必定,肯定。

菩萨蛮·人人尽说江南好赏析

  这首诗是《菩萨蛮五首》中的第二首,对第一首的回应。难道主人公不愿意回到家中吗?可是自己求取功名不得,又怎能轻言回去呢?“人人尽说江南好。游人只合江南老。”写得多美!但这种美,不是靠意象的美而烘托,却是靠浓挚的情感,而且是经过理性的浸润后的浓挚的情感动人。江南之美,甲于天下,但寓居在此,逃避战乱的人,又怎么会有归属感?故这两句是沉郁的。“春水碧于天。画船听雨眠。”说的是碧绿的春水,比天空还要明净,躺在游船画舫之中,和着雨声入睡,又是何等之美,何等之空灵。前二句的沉郁,与后二句的空灵,就形成了难以言喻的艺术张力。

  过片暗用卓文君之典。汉时蜀人司马相如,与巨富卓王孙之女卓文君私奔,因卓王孙宣布与文君断绝关系,司马相如就令文君当垆,自己穿着短裤,在大街上洗涤酒器。所以“炉边人似月。皓腕凝双雪”,炉就是酒垆,炉边人指的就是自己的妻子,也就是上一首中“绿窗人”。主人公何尝不思念这位面如皎月、肤色赛霜雪的妻子?但是“未老莫还乡。还乡须断肠”,古人云富贵而不还乡,就像衣锦而夜行,而一事无成的人,回到家乡,心情却只有更加抑郁哀凉。这两句没有任何艺术技巧可言,纯粹靠人生阅历和情感动人,成为千古名句。清末大词人王鹏运提出,写词要符合“重、大、拙”三字诀,这两句就是“拙”的审美境界。

菩萨蛮·人人尽说江南好创作背景

  根据中国古典文学专家叶嘉莹教授的研究,韦庄的《菩萨蛮五首》词中的“江南”,都是确指的江南之地,并非指蜀地。这组词创作于韦庄晚年寓居蜀地时期,是作者为回忆江南旧游而作。

  韦庄生在唐帝国由衰弱到灭亡、五代十国分裂混乱的时代,一生饱经乱离漂泊之苦。黄巢攻破长安,他逃往南方,到处流浪。直到59岁,才结束了这漂泊流离的生活。这组词内容与他的流浪生活密切相关。

《菩萨蛮》韦庄 拼音读音参考

pú sà mán
菩萨蛮

rén rén jǐn shuō jiāng nán hǎo, yóu rén zhǐ hé jiāng nán lǎo.
人人尽说江南好,游人只合江南老。
chūn shuǐ bì yú tiān, huà chuán tīng yǔ mián.
春水碧于天,画船听雨眠。
lú biān rén shì yuè, hào wàn níng shuāng xuě.
垆边人似月,皓腕凝霜雪。
wèi lǎo mò huán xiāng, huán xiāng xū duàn cháng.
未老莫还乡,还乡须断肠。

《菩萨蛮》韦庄原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·人人尽说江南好 韦庄)拼音解读

《pú sà mán 》 wéi zhuāng

rén rén jìn shuō jiāng nán hǎo ,yóu rén zhī hé jiāng nán lǎo 。
chūn shuǐ bì yú tiān ,huà chuán tīng yǔ mián 。
lú biān rén sì yuè ,hào wàn níng shuāng xuě 。
wèi lǎo mò hái xiāng ,hái xiāng xū duàn cháng 。

zuò zhě jiǎn jiè (wéi zhuāng )

wéi zhuāng tóu xiàng

wéi zhuāng (yuē 836nián ─910nián ),zì duān jǐ ,dù líng (jīn zhōng guó shǎn xī shěng xī ān shì fù jìn )rén ,shī rén wéi yīng wù de sì dài sūn ,táng cháo huā jiān pài cí rén ,cí fēng qīng lì ,yǒu 《huàn huā cí 》liú chuán 。céng rèn qián shǔ zǎi xiàng ,shì wén jìng 。

pú sà mán ·rén rén jìn shuō jiāng nán hǎo fān yì jí zhù shì

fān yì
rén rén dōu shuō jiāng nán hǎo ,yóu rén yīng gāi zài jiāng nán dài dào lǎo qù 。chūn tiān de jiāng shuǐ qīng chè bì lǜ bǐ tiān kōng hái qīng ,yóu rén kě yǐ zài yǒu cǎi huì de chuán shàng tīng zhe yǔ shēng rù mián 。
jiāng nán jiǔ jiā mài jiǔ de nǚ zǐ zhǎng dé hěn měi ,mài jiǔ liáo xiù shí lù chū de shuāng bì jié bái rú xuě 。nián huá wèi shuāi zhī shí bú yào huí xiāng ,huí dào jiā xiāng hòu bì dìng bēi tòng dào jí diǎn 。

zhù shì
yóu rén zhī hé jiāng nán lǎo :zhè lǐ zhǐ piāo bó jiāng nán de rén ,jí zuò zhě zì wèi 。zhī hé :zhī yīng 。jiāng nán hǎo :bái jū yì 《yì jiāng nán 》cí shǒu jù wéi “jiāng nán hǎo ”。bì yú tiān :yī piàn bì lǜ ,shèng guò tiān sè 。
lú biān :zhǐ jiǔ jiā 。lú ,jiù shí jiǔ diàn yòng tǔ qì chéng jiǔ wèng mài jiǔ de dì fāng 。《shǐ jì ·sī mǎ xiàng rú liè chuán 》jì zǎi ,sī mǎ xiàng rú qī zhuó wén jun1 zhǎng dé hěn měi ,céng dāng lú mài jiǔ :“mǎi yī jiǔ shě gū jiù ,ér lìng wén jun1 dāng lú 。”
hào wàn níng shuāng xuě :xíng róng shuāng bì jié bái rú xuě 。níng shuāng xuě ,xiàng shuāng xuě níng jù nà yàng jié bái 。
wèi lǎo mò hái xiāng ,hái xiāng xū duàn cháng :nián shàng wèi lǎo ,qiě zài jiāng nán háng lè 。rú hái xiāng lí kāi jiāng nán ,dāng shǐ rén bēi tòng bú yǐ 。xū :bì dìng ,kěn dìng 。

pú sà mán ·rén rén jìn shuō jiāng nán hǎo shǎng xī

  zhè shǒu shī shì 《pú sà mán wǔ shǒu 》zhōng de dì èr shǒu ,duì dì yī shǒu de huí yīng 。nán dào zhǔ rén gōng bú yuàn yì huí dào jiā zhōng ma ?kě shì zì jǐ qiú qǔ gōng míng bú dé ,yòu zěn néng qīng yán huí qù ne ?“rén rén jìn shuō jiāng nán hǎo 。yóu rén zhī hé jiāng nán lǎo 。”xiě dé duō měi !dàn zhè zhǒng měi ,bú shì kào yì xiàng de měi ér hōng tuō ,què shì kào nóng zhì de qíng gǎn ,ér qiě shì jīng guò lǐ xìng de jìn rùn hòu de nóng zhì de qíng gǎn dòng rén 。jiāng nán zhī měi ,jiǎ yú tiān xià ,dàn yù jū zài cǐ ,táo bì zhàn luàn de rén ,yòu zěn me huì yǒu guī shǔ gǎn ?gù zhè liǎng jù shì chén yù de 。“chūn shuǐ bì yú tiān 。huà chuán tīng yǔ mián 。”shuō de shì bì lǜ de chūn shuǐ ,bǐ tiān kōng hái yào míng jìng ,tǎng zài yóu chuán huà fǎng zhī zhōng ,hé zhe yǔ shēng rù shuì ,yòu shì hé děng zhī měi ,hé děng zhī kōng líng 。qián èr jù de chén yù ,yǔ hòu èr jù de kōng líng ,jiù xíng chéng le nán yǐ yán yù de yì shù zhāng lì 。

  guò piàn àn yòng zhuó wén jun1 zhī diǎn 。hàn shí shǔ rén sī mǎ xiàng rú ,yǔ jù fù zhuó wáng sūn zhī nǚ zhuó wén jun1 sī bēn ,yīn zhuó wáng sūn xuān bù yǔ wén jun1 duàn jué guān xì ,sī mǎ xiàng rú jiù lìng wén jun1 dāng lú ,zì jǐ chuān zhe duǎn kù ,zài dà jiē shàng xǐ dí jiǔ qì 。suǒ yǐ “lú biān rén sì yuè 。hào wàn níng shuāng xuě ”,lú jiù shì jiǔ lú ,lú biān rén zhǐ de jiù shì zì jǐ de qī zǐ ,yě jiù shì shàng yī shǒu zhōng “lǜ chuāng rén ”。zhǔ rén gōng hé cháng bú sī niàn zhè wèi miàn rú jiǎo yuè 、fū sè sài shuāng xuě de qī zǐ ?dàn shì “wèi lǎo mò hái xiāng 。hái xiāng xū duàn cháng ”,gǔ rén yún fù guì ér bú hái xiāng ,jiù xiàng yī jǐn ér yè háng ,ér yī shì wú chéng de rén ,huí dào jiā xiāng ,xīn qíng què zhī yǒu gèng jiā yì yù āi liáng 。zhè liǎng jù méi yǒu rèn hé yì shù jì qiǎo kě yán ,chún cuì kào rén shēng yuè lì hé qíng gǎn dòng rén ,chéng wéi qiān gǔ míng jù 。qīng mò dà cí rén wáng péng yùn tí chū ,xiě cí yào fú hé “zhòng 、dà 、zhuō ”sān zì jué ,zhè liǎng jù jiù shì “zhuō ”de shěn měi jìng jiè 。

pú sà mán ·rén rén jìn shuō jiāng nán hǎo chuàng zuò bèi jǐng

  gēn jù zhōng guó gǔ diǎn wén xué zhuān jiā yè jiā yíng jiāo shòu de yán jiū ,wéi zhuāng de 《pú sà mán wǔ shǒu 》cí zhōng de “jiāng nán ”,dōu shì què zhǐ de jiāng nán zhī dì ,bìng fēi zhǐ shǔ dì 。zhè zǔ cí chuàng zuò yú wéi zhuāng wǎn nián yù jū shǔ dì shí qī ,shì zuò zhě wéi huí yì jiāng nán jiù yóu ér zuò 。

  wéi zhuāng shēng zài táng dì guó yóu shuāi ruò dào miè wáng 、wǔ dài shí guó fèn liè hún luàn de shí dài ,yī shēng bǎo jīng luàn lí piāo bó zhī kǔ 。huáng cháo gōng pò zhǎng ān ,tā táo wǎng nán fāng ,dào chù liú làng 。zhí dào 59suì ,cái jié shù le zhè piāo bó liú lí de shēng huó 。zhè zǔ cí nèi róng yǔ tā de liú làng shēng huó mì qiē xiàng guān 。

《pú sà mán 》wéi zhuāng pīn yīn dú yīn cān kǎo

pú sà mán
pú sà mán

rén rén jǐn shuō jiāng nán hǎo, yóu rén zhǐ hé jiāng nán lǎo.
rén rén jìn shuō jiāng nán hǎo ,yóu rén zhī hé jiāng nán lǎo 。
chūn shuǐ bì yú tiān, huà chuán tīng yǔ mián.
chūn shuǐ bì yú tiān ,huà chuán tīng yǔ mián 。
lú biān rén shì yuè, hào wàn níng shuāng xuě.
lú biān rén sì yuè ,hào wàn níng shuāng xuě 。
wèi lǎo mò huán xiāng, huán xiāng xū duàn cháng.
wèi lǎo mò hái xiāng ,hái xiāng xū duàn cháng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

韦庄 韦庄 韦庄(836─910),字端己,长安杜陵(今陕西西安市东南)人。是诗人韦应物的后代。早年屡试不第,直到乾宁元年(894)年近六十方考取进士,任校书郎。李询为两川宣瑜和协使,召为判官,奉使入蜀,归朝后升任左补阙。天复元年(901),入蜀为王建掌书记,自此终身仕蜀。天祐四年(907)劝王建称帝,为左散骑常侍,判中书门下事,定开国制度。官终吏部侍郎兼平章事。工诗,多以伤时、感旧、离情、怀古为主题,其律诗,圆稳整赡,音调浏亮,绝句情致深婉,包蕴丰厚,发人深思;尤工词,与温庭筠同为「花间派」代表作家,并称「温韦」。其词多写自身的生活体验和上层社会之冶游享乐生活及离情别绪,善用白描手法,词风清丽。《全唐诗》录存其诗六卷,录诗三百一十六首。另有《浣花词》辑本,存词五十五首。

韦庄的诗词

  • 天仙子
  • 下邽感旧
  • 乞彩笺歌
  • 思帝乡·春日游
  • 题颍源庙
  • 丙辰年鄜州遇寒食城外醉吟五首
  • 信州溪岸夜吟作
  • 悯耕者
  • 尹喜宅
  • 寄从兄遵
  • 唐代诗词推荐

  • 寄黄晖处士
  • 夏日别余秀才
  • 转正郎后寄献集贤相公
  • 泗上早发
  • 题寺廊柱
  • 江上望远山寄郑谷郎中(公时退居仰山)
  • 送陆肱尉江夏
  • 赠雍陶博士
  • 星回节游避风台与清平官赋
  • 送荻栽与秀才朱观
  • 《菩萨蛮》韦庄原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·人人尽说江南好 韦庄)原文,《菩萨蛮》韦庄原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·人人尽说江南好 韦庄)翻译,《菩萨蛮》韦庄原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·人人尽说江南好 韦庄)赏析,《菩萨蛮》韦庄原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·人人尽说江南好 韦庄)阅读答案,出自韦庄的作品

    诗词类别

    韦庄的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语