《和端午》和端午张耒原文、翻译、赏析和诗意

作者:张耒 朝代:宋代
《和端午》和端午张耒原文、翻译、赏析和诗意原文

《和端午》 张耒

竞渡深悲千载冤,忠魂一去讵能还。
国亡身殒今何有,只留离骚在世间。

作者简介(张耒)

张耒头像

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。

和端午翻译及注释

翻译
龙舟竞赛为的是深切悲念屈原的千古奇冤,忠烈之魂一去千载哪里还能回还啊?
国破身死现在还能有什么呢?唉!只留下千古绝唱之离骚在人世间了!

注释
⑴竞渡:赛龙舟。
⑵讵(jù):岂,表示反问。
⑶殒(yǔn ):死亡。
⑷离骚:战国时楚人屈原的作品。关于篇名,司马迁在《史记·屈原列传》中解释为“离忧”;王逸在《楚辞章句》中解释为“别愁”;近人或解释为“牢骚”,或解释为“楚国曲名‘劳商’的异写”。关于写作年代,有人认为写于楚怀王当朝,诗人被疏远以后;也有人认为作于顷襄王当朝,诗人再放江南时。迄无定论。《离骚》是中国古代诗歌史上最长的一首浪漫主义的政治抒情诗。诗人从自叙身世、品德、理想写起,抒发了自己遭谗被害的苦闷与矛盾,斥责了楚王昏庸、群小猖獗与朝政日非,表现了诗人坚持“美政”理想,抨击黑暗现实,不与邪恶势力同流合污的斗争精神和至死不渝的爱国热情。诗中大量运用了古代神话传说,以想象和联想的方式构成了瑰丽奇特的幻想世界,又以神游幻想世界的方式表现了诗人对理想的热烈追求。诗中大量地运用了“香草美人”的比兴手法,将深刻的内容借助具体生动的艺术形象表现出来,极富艺术魅力。《离骚》具有深刻现实性的积极浪漫主义精神,对后世产生了深远的影响。

和端午简析

  北宋诗人张耒这首《和端午》诗凄清悲切、情意深沉。此诗从端午竞渡写起,看似简单,实则意蕴深远,因为龙舟竞渡是为了拯救和悲悼屈原的千载冤魂。但“忠魂一去讵能还”又是无限的悲哀与无奈。无怪乎北宋进士余靖作诗说:“龙舟争快楚江滨,吊屈谁知特怆神。”但此句,却又分明有着“风萧萧兮易水寒,壮士一去兮不复还”的慷慨悲壮,它使得全诗的意境直转而上、宏阔高远。于是三四两句便水到渠成、一挥而就。虽然“国亡身殒”,灰飞烟灭,但那光照后人的爱国精神和彪炳千古的《离骚》绝唱却永远不会消亡。

《和端午》张耒 拼音读音参考

hé duān wǔ
和端午

jìng dù shēn bēi qiān zǎi yuān, zhōng hún yī qù jù néng hái.
竞渡深悲千载冤,忠魂一去讵能还。
guó wáng shēn yǔn jīn hé yǒu, zhǐ liú lí sāo zài shì jiān.
国亡身殒今何有,只留离骚在世间。

《和端午》和端午张耒原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《hé duān wǔ 》 zhāng lěi

jìng dù shēn bēi qiān zǎi yuān ,zhōng hún yī qù jù néng hái 。
guó wáng shēn yǔn jīn hé yǒu ,zhī liú lí sāo zài shì jiān 。

zuò zhě jiǎn jiè (zhāng lěi )

zhāng lěi tóu xiàng

běi sòng wén xué jiā ,shàn zhǎng shī cí ,wéi sū mén sì xué shì zhī yī 。《quán sòng cí 》《quán sòng shī 》zhōng yǒu tā de duō piān zuò pǐn 。zǎo nián yóu xué yú chén ,xué guān sū zhé zhòng ài ,cóng xué yú sū shì ,sū shì shuō tā de wén zhāng lèi sì sū zhé ,wāng yáng dàn bó 。qí shī xué bái jū yì 、zhāng jí ,rú :《tián jiā 》《hǎi zhōu dào zhōng 》《shū mài háng 》duō fǎn yìng xià céng rén mín de shēng huó yǐ jí zì jǐ de shēng huó gǎn shòu ,fēng gé píng yì xiǎo chàng 。zhe zuò yǒu 《kē shān jí 》wǔ shí juàn 、《shí yí 》shí èr juàn 、《xù shí yí 》yī juàn 。《sòng shǐ 》juàn sì sì sì yǒu chuán 。

hé duān wǔ fān yì jí zhù shì

fān yì
lóng zhōu jìng sài wéi de shì shēn qiē bēi niàn qū yuán de qiān gǔ qí yuān ,zhōng liè zhī hún yī qù qiān zǎi nǎ lǐ hái néng huí hái ā ?
guó pò shēn sǐ xiàn zài hái néng yǒu shí me ne ?āi !zhī liú xià qiān gǔ jué chàng zhī lí sāo zài rén shì jiān le !

zhù shì
⑴jìng dù :sài lóng zhōu 。
⑵jù (jù):qǐ ,biǎo shì fǎn wèn 。
⑶yǔn (yǔn ):sǐ wáng 。
⑷lí sāo :zhàn guó shí chǔ rén qū yuán de zuò pǐn 。guān yú piān míng ,sī mǎ qiān zài 《shǐ jì ·qū yuán liè chuán 》zhōng jiě shì wéi “lí yōu ”;wáng yì zài 《chǔ cí zhāng jù 》zhōng jiě shì wéi “bié chóu ”;jìn rén huò jiě shì wéi “láo sāo ”,huò jiě shì wéi “chǔ guó qǔ míng ‘láo shāng ’de yì xiě ”。guān yú xiě zuò nián dài ,yǒu rén rèn wéi xiě yú chǔ huái wáng dāng cháo ,shī rén bèi shū yuǎn yǐ hòu ;yě yǒu rén rèn wéi zuò yú qǐng xiāng wáng dāng cháo ,shī rén zài fàng jiāng nán shí 。qì wú dìng lùn 。《lí sāo 》shì zhōng guó gǔ dài shī gē shǐ shàng zuì zhǎng de yī shǒu làng màn zhǔ yì de zhèng zhì shū qíng shī 。shī rén cóng zì xù shēn shì 、pǐn dé 、lǐ xiǎng xiě qǐ ,shū fā le zì jǐ zāo chán bèi hài de kǔ mèn yǔ máo dùn ,chì zé le chǔ wáng hūn yōng 、qún xiǎo chāng jué yǔ cháo zhèng rì fēi ,biǎo xiàn le shī rén jiān chí “měi zhèng ”lǐ xiǎng ,pēng jī hēi àn xiàn shí ,bú yǔ xié è shì lì tóng liú hé wū de dòu zhēng jīng shén hé zhì sǐ bú yú de ài guó rè qíng 。shī zhōng dà liàng yùn yòng le gǔ dài shén huà chuán shuō ,yǐ xiǎng xiàng hé lián xiǎng de fāng shì gòu chéng le guī lì qí tè de huàn xiǎng shì jiè ,yòu yǐ shén yóu huàn xiǎng shì jiè de fāng shì biǎo xiàn le shī rén duì lǐ xiǎng de rè liè zhuī qiú 。shī zhōng dà liàng dì yùn yòng le “xiāng cǎo měi rén ”de bǐ xìng shǒu fǎ ,jiāng shēn kè de nèi róng jiè zhù jù tǐ shēng dòng de yì shù xíng xiàng biǎo xiàn chū lái ,jí fù yì shù mèi lì 。《lí sāo 》jù yǒu shēn kè xiàn shí xìng de jī jí làng màn zhǔ yì jīng shén ,duì hòu shì chǎn shēng le shēn yuǎn de yǐng xiǎng 。

hé duān wǔ jiǎn xī

  běi sòng shī rén zhāng lěi zhè shǒu 《hé duān wǔ 》shī qī qīng bēi qiē 、qíng yì shēn chén 。cǐ shī cóng duān wǔ jìng dù xiě qǐ ,kàn sì jiǎn dān ,shí zé yì yùn shēn yuǎn ,yīn wéi lóng zhōu jìng dù shì wéi le zhěng jiù hé bēi dào qū yuán de qiān zǎi yuān hún 。dàn “zhōng hún yī qù jù néng hái ”yòu shì wú xiàn de bēi āi yǔ wú nài 。wú guài hū běi sòng jìn shì yú jìng zuò shī shuō :“lóng zhōu zhēng kuài chǔ jiāng bīn ,diào qū shuí zhī tè chuàng shén 。”dàn cǐ jù ,què yòu fèn míng yǒu zhe “fēng xiāo xiāo xī yì shuǐ hán ,zhuàng shì yī qù xī bú fù hái ”de kāng kǎi bēi zhuàng ,tā shǐ dé quán shī de yì jìng zhí zhuǎn ér shàng 、hóng kuò gāo yuǎn 。yú shì sān sì liǎng jù biàn shuǐ dào qú chéng 、yī huī ér jiù 。suī rán “guó wáng shēn yǔn ”,huī fēi yān miè ,dàn nà guāng zhào hòu rén de ài guó jīng shén hé biāo bǐng qiān gǔ de 《lí sāo 》jué chàng què yǒng yuǎn bú huì xiāo wáng 。

《hé duān wǔ 》zhāng lěi pīn yīn dú yīn cān kǎo

hé duān wǔ
hé duān wǔ

jìng dù shēn bēi qiān zǎi yuān, zhōng hún yī qù jù néng hái.
jìng dù shēn bēi qiān zǎi yuān ,zhōng hún yī qù jù néng hái 。
guó wáng shēn yǔn jīn hé yǒu, zhǐ liú lí sāo zài shì jiān.
guó wáng shēn yǔn jīn hé yǒu ,zhī liú lí sāo zài shì jiān 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

张耒 张耒 张耒(1054─1114)字文潜,号柯山,楚州淮阴(今江苏淮阴)人。耒「少年读诗书,意与屈贾争。口谈霸王略,锐气虹霓横」(《秋怀十首》之一)。熙宁六年(1073)进士,授临淮主簿。元祐元年(1086),召试学士院,授秘书省正字,累迁起居舍人。绍圣初,以直龙图阁知润州,寻坐党籍,徙宣州,谪监黄州酒税,再贬监竟陵郡酒税。徽宗立,起为黄州通判,历知兖州、颍州、汝州。崇宁初,坐元祐党籍,贬官。大观年间,移居陈州。政和四年卒,年六十一。《宋史》、《东都事略》有传。著有《张右史文集》六十卷。词存六首。赵万里辑为《柯山诗馀》一卷。

张耒的诗词

  • 寒夜(寒夜客来茶当酒)
  • 风流子·木叶亭皋下
  • 夏日三首·其一
  • 和端午
  • 秋蕊香(帘暮疏疏风透)
  • 偶题·相逢记得画
  • 夜坐·庭户无人秋月明
  • 《和端午》和端午张耒原文、翻译、赏析和诗意
  • 示秬秸
  • 和端午
  • 宋代诗词推荐

  • 梦芙蓉(赵昌芙容图,梅津所藏)
  • 满江红·齐山绣春台
  • 霓裳中序第一
  • 洞仙歌(丁未寿朱元晦)
  • 西施(三之三·仙吕调)
  • 满江红·写怀
  • 念奴娇(庚申生朝)
  • 清平乐(和晁倅)
  • 琴调相思引(临别余干席上作)
  • 念奴娇(秋日牡丹)
  • 《和端午》和端午张耒原文、翻译、赏析和诗意原文,《和端午》和端午张耒原文、翻译、赏析和诗意翻译,《和端午》和端午张耒原文、翻译、赏析和诗意赏析,《和端午》和端午张耒原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自张耒的作品

    诗词类别

    张耒的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语