《秋风引》秋风引刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意

作者:刘禹锡 朝代:唐代
《秋风引》秋风引刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意原文

《秋风引》 刘禹锡

何处秋风至?萧萧送雁群。
朝来入庭树,孤客最先闻。
分类: 秋天写风思乡

作者简介(刘禹锡)

刘禹锡头像

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。

秋风引翻译及注释

翻译
秋风不知从哪里吹来,萧萧地送来了大雁一群群。
清早秋风来到庭中的树木上,孤独的旅人最先听到秋风的声音。

注释
⑴引:一种文学或乐曲体裁之一,有序奏之意,即引子,开头。
⑵至:到。
⑶萧萧:形容风吹树木的声音。晋陶潜《咏荆轲》:“萧萧哀风逝,淡淡寒波生。”雁群:大雁的群体。
⑷朝:凌晨。庭树:庭园的树木。
⑸孤客:单身旅居外地的人。汉焦赣《易林·损》:“路多枳棘,步刺我足,不利孤客,为心作毒。”这里指诗人自己。闻:听到。

秋风引鉴赏

  诗以“秋风”为题;首句“何处秋风至”,就题发问,摇曳生姿,而通过这一起势突兀、下笔飘忽的问句,也显示了秋风的不知其来、忽然而至的特征。进一步推寻思索还暗含怨秋的意思,与李白《春思》诗“春风不相识,何事入罗帏”句有异曲同工之处。秋风之来,既无影无迹,又无所不在,它从何处来、来到何处,本是无可究诘的。这里虽以问语出之,而诗人的真意原不在追根究底,接下来就宕开诗笔。

  “萧萧送雁群”一句写耳所闻的风来萧萧之声和目所见的随风而来的雁群。化无形之风为可闻可见的景象,从而把不知何处至的秋风绘声绘影地写入诗篇。结合前两句诗,脱胎于屈原《九歌》“风飒飒兮木萧萧”和汉武帝《秋风辞》“秋风起兮白云飞,草木黄落兮雁南归”。而可以与这两句诗合参的有韦应物的《闻雁》诗:“故园渺何处?归思方悠哉。淮南秋雨夜,高斋闻雁来。”但韦诗是以我感物,以情会景,先写“归思”,后写“闻雁”。沈德潜在《唐诗别裁集》中指出,这样写,“其情自深”,如果“倒转说”,就成了一般人都写得出的普通作品了。这首《秋风引》前两句所写的秋风始至、鸿雁南来,正是韦诗后两句的内容,恰恰是把韦诗倒转过来说的。它是远处落想,空际运笔,从闻雁思归之人的对面写起,就秋风送雁构思造境。至于韦诗前两句的内容,是留到篇末再写的。

  “朝来入庭树,孤客最先闻”,把笔触从秋空中的“雁群”移向地面上的“庭树”,再集中到独在异乡、“归思方悠哉”的“楚客”,由远而近,步步换景。“朝来”句既承接首句的“秋风至”,又承接次句的“萧萧”声,不是回答又似回答了篇端的发问。它说明秋风的来去虽然无处可寻,却又附着它物而随处存在,此刻风动庭树,木叶萧萧,则无形的秋风分明已经近在庭院、来到耳边了。

  "孤客最先闻”诗写到这里,写足了作为诗题的“秋风”,诗中之人还没有露面,景中之情还没有点出。"孤客最先闻。”才画龙点睛,说秋风已为“孤客”所“闻”。这里,如果联系作者的另一首《始闻秋风》诗,其中“五夜飕飗枕前觉,一年颜状镜中来”两句,倒可以作“闻”的补充说明。当然,作为“孤客”,他不仅会因颜状改变而为岁月流逝兴悲,其羁旅之情和思归之心更是可想而知的。

  这首诗主要要表达的,其实正是这羁旅之情和思归之心,但妙在不从正面着笔,始终只就秋风做文章,在篇末虽然推出了“孤客”,也只写到他“闻”秋风而止。至于他的旅情归思是以“最先”两字来暗示的。如照说,秋风吹到庭树,每个人都可以同时听到,不应当有先后之分。而惟独孤客“最先”听到,可以想见,他对时序、物候有特殊的敏感。而他如此敏感的原因。这就是对“最先闻”的解释。这些评语都称赞这一结句曲折见意,含蓄不尽,为读者留有可寻味的深度。从全诗看来,却必须说“不可闻”,才与它的苍凉慷慨的意境、高亢劲健的风格相融浃。两个结句,内容相似,一用曲笔,一用直笔,却各尽其妙。对照之下,可悟诗法。

  这首诗借景抒情,主要表达的其实是这羁旅之情和思归之心,它说明秋风的来去虽然无处可寻,却又附着它物随处存在,风吹树动,萧萧木叶,那无形的秋风分明已经近在庭院、来到耳边了。

秋风引创作背景

  刘禹锡曾在偏远的南方过了一段长时期的贬谪生活。这首诗作于被贬期间。因秋风起、雁南飞而触动了孤客之心,有感而作。

《秋风引》刘禹锡 拼音读音参考

qiū fēng yǐn
秋风引

hé chǔ qiū fēng zhì? xiāo xiāo sòng yàn qún.
何处秋风至?萧萧送雁群。
zhāo lái rù tíng shù, gū kè zuì xiān wén.
朝来入庭树,孤客最先闻。

《秋风引》秋风引刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《qiū fēng yǐn 》 liú yǔ xī

hé chù qiū fēng zhì ?xiāo xiāo sòng yàn qún 。
cháo lái rù tíng shù ,gū kè zuì xiān wén 。

zuò zhě jiǎn jiè (liú yǔ xī )

liú yǔ xī tóu xiàng

liú yǔ xī (772-842),zì mèng dé ,hàn zú ,zhōng guó táng cháo péng chéng (jīn xú zhōu )rén ,zǔ jí luò yáng ,táng cháo wén xué jiā ,zhé xué jiā ,zì chēng shì hàn zhōng shān jìng wáng hòu yì ,céng rèn jiān chá yù shǐ ,shì wáng shū wén zhèng zhì gǎi gé jí tuán de yī yuán 。táng dài zhōng wǎn qī zhe míng shī rén ,yǒu “shī háo ”zhī chēng 。tā de jiā tíng shì yī gè shì dài yǐ rú xué xiàng chuán de shū xiāng mén dì 。zhèng zhì shàng zhǔ zhāng gé xīn ,shì wáng shū wén pài zhèng zhì gé xīn huó dòng de zhōng xīn rén wù zhī yī 。hòu lái yǒng zhēn gé xīn shī bài bèi biǎn wéi lǎng zhōu sī mǎ (jīn hú nán cháng dé )。jù hú nán cháng dé lì shǐ xué jiā 、shōu cáng jiā zhōu xīn guó xiān shēng kǎo zhèng liú yǔ xī bèi biǎn wéi lǎng zhōu sī mǎ qí jiān xiě le zhe míng de “hàn shòu chéng chūn wàng ”。

qiū fēng yǐn fān yì jí zhù shì

fān yì
qiū fēng bú zhī cóng nǎ lǐ chuī lái ,xiāo xiāo dì sòng lái le dà yàn yī qún qún 。
qīng zǎo qiū fēng lái dào tíng zhōng de shù mù shàng ,gū dú de lǚ rén zuì xiān tīng dào qiū fēng de shēng yīn 。

zhù shì
⑴yǐn :yī zhǒng wén xué huò lè qǔ tǐ cái zhī yī ,yǒu xù zòu zhī yì ,jí yǐn zǐ ,kāi tóu 。
⑵zhì :dào 。
⑶xiāo xiāo :xíng róng fēng chuī shù mù de shēng yīn 。jìn táo qián 《yǒng jīng kē 》:“xiāo xiāo āi fēng shì ,dàn dàn hán bō shēng 。”yàn qún :dà yàn de qún tǐ 。
⑷cháo :líng chén 。tíng shù :tíng yuán de shù mù 。
⑸gū kè :dān shēn lǚ jū wài dì de rén 。hàn jiāo gàn 《yì lín ·sǔn 》:“lù duō zhǐ jí ,bù cì wǒ zú ,bú lì gū kè ,wéi xīn zuò dú 。”zhè lǐ zhǐ shī rén zì jǐ 。wén :tīng dào 。

qiū fēng yǐn jiàn shǎng

  shī yǐ “qiū fēng ”wéi tí ;shǒu jù “hé chù qiū fēng zhì ”,jiù tí fā wèn ,yáo yè shēng zī ,ér tōng guò zhè yī qǐ shì tū wū 、xià bǐ piāo hū de wèn jù ,yě xiǎn shì le qiū fēng de bú zhī qí lái 、hū rán ér zhì de tè zhēng 。jìn yī bù tuī xún sī suǒ hái àn hán yuàn qiū de yì sī ,yǔ lǐ bái 《chūn sī 》shī “chūn fēng bú xiàng shí ,hé shì rù luó wéi ”jù yǒu yì qǔ tóng gōng zhī chù 。qiū fēng zhī lái ,jì wú yǐng wú jì ,yòu wú suǒ bú zài ,tā cóng hé chù lái 、lái dào hé chù ,běn shì wú kě jiū jié de 。zhè lǐ suī yǐ wèn yǔ chū zhī ,ér shī rén de zhēn yì yuán bú zài zhuī gēn jiū dǐ ,jiē xià lái jiù dàng kāi shī bǐ 。

  “xiāo xiāo sòng yàn qún ”yī jù xiě ěr suǒ wén de fēng lái xiāo xiāo zhī shēng hé mù suǒ jiàn de suí fēng ér lái de yàn qún 。huà wú xíng zhī fēng wéi kě wén kě jiàn de jǐng xiàng ,cóng ér bǎ bú zhī hé chù zhì de qiū fēng huì shēng huì yǐng dì xiě rù shī piān 。jié hé qián liǎng jù shī ,tuō tāi yú qū yuán 《jiǔ gē 》“fēng sà sà xī mù xiāo xiāo ”hé hàn wǔ dì 《qiū fēng cí 》“qiū fēng qǐ xī bái yún fēi ,cǎo mù huáng luò xī yàn nán guī ”。ér kě yǐ yǔ zhè liǎng jù shī hé cān de yǒu wéi yīng wù de 《wén yàn 》shī :“gù yuán miǎo hé chù ?guī sī fāng yōu zāi 。huái nán qiū yǔ yè ,gāo zhāi wén yàn lái 。”dàn wéi shī shì yǐ wǒ gǎn wù ,yǐ qíng huì jǐng ,xiān xiě “guī sī ”,hòu xiě “wén yàn ”。shěn dé qián zài 《táng shī bié cái jí 》zhōng zhǐ chū ,zhè yàng xiě ,“qí qíng zì shēn ”,rú guǒ “dǎo zhuǎn shuō ”,jiù chéng le yī bān rén dōu xiě dé chū de pǔ tōng zuò pǐn le 。zhè shǒu 《qiū fēng yǐn 》qián liǎng jù suǒ xiě de qiū fēng shǐ zhì 、hóng yàn nán lái ,zhèng shì wéi shī hòu liǎng jù de nèi róng ,qià qià shì bǎ wéi shī dǎo zhuǎn guò lái shuō de 。tā shì yuǎn chù luò xiǎng ,kōng jì yùn bǐ ,cóng wén yàn sī guī zhī rén de duì miàn xiě qǐ ,jiù qiū fēng sòng yàn gòu sī zào jìng 。zhì yú wéi shī qián liǎng jù de nèi róng ,shì liú dào piān mò zài xiě de 。

  “cháo lái rù tíng shù ,gū kè zuì xiān wén ”,bǎ bǐ chù cóng qiū kōng zhōng de “yàn qún ”yí xiàng dì miàn shàng de “tíng shù ”,zài jí zhōng dào dú zài yì xiāng 、“guī sī fāng yōu zāi ”de “chǔ kè ”,yóu yuǎn ér jìn ,bù bù huàn jǐng 。“cháo lái ”jù jì chéng jiē shǒu jù de “qiū fēng zhì ”,yòu chéng jiē cì jù de “xiāo xiāo ”shēng ,bú shì huí dá yòu sì huí dá le piān duān de fā wèn 。tā shuō míng qiū fēng de lái qù suī rán wú chù kě xún ,què yòu fù zhe tā wù ér suí chù cún zài ,cǐ kè fēng dòng tíng shù ,mù yè xiāo xiāo ,zé wú xíng de qiū fēng fèn míng yǐ jīng jìn zài tíng yuàn 、lái dào ěr biān le 。

  "gū kè zuì xiān wén ”shī xiě dào zhè lǐ ,xiě zú le zuò wéi shī tí de “qiū fēng ”,shī zhōng zhī rén hái méi yǒu lù miàn ,jǐng zhōng zhī qíng hái méi yǒu diǎn chū 。"gū kè zuì xiān wén 。”cái huà lóng diǎn jīng ,shuō qiū fēng yǐ wéi “gū kè ”suǒ “wén ”。zhè lǐ ,rú guǒ lián xì zuò zhě de lìng yī shǒu 《shǐ wén qiū fēng 》shī ,qí zhōng “wǔ yè sōu liú zhěn qián jiào ,yī nián yán zhuàng jìng zhōng lái ”liǎng jù ,dǎo kě yǐ zuò “wén ”de bǔ chōng shuō míng 。dāng rán ,zuò wéi “gū kè ”,tā bú jǐn huì yīn yán zhuàng gǎi biàn ér wéi suì yuè liú shì xìng bēi ,qí jī lǚ zhī qíng hé sī guī zhī xīn gèng shì kě xiǎng ér zhī de 。

  zhè shǒu shī zhǔ yào yào biǎo dá de ,qí shí zhèng shì zhè jī lǚ zhī qíng hé sī guī zhī xīn ,dàn miào zài bú cóng zhèng miàn zhe bǐ ,shǐ zhōng zhī jiù qiū fēng zuò wén zhāng ,zài piān mò suī rán tuī chū le “gū kè ”,yě zhī xiě dào tā “wén ”qiū fēng ér zhǐ 。zhì yú tā de lǚ qíng guī sī shì yǐ “zuì xiān ”liǎng zì lái àn shì de 。rú zhào shuō ,qiū fēng chuī dào tíng shù ,měi gè rén dōu kě yǐ tóng shí tīng dào ,bú yīng dāng yǒu xiān hòu zhī fèn 。ér wéi dú gū kè “zuì xiān ”tīng dào ,kě yǐ xiǎng jiàn ,tā duì shí xù 、wù hòu yǒu tè shū de mǐn gǎn 。ér tā rú cǐ mǐn gǎn de yuán yīn 。zhè jiù shì duì “zuì xiān wén ”de jiě shì 。zhè xiē píng yǔ dōu chēng zàn zhè yī jié jù qǔ shé jiàn yì ,hán xù bú jìn ,wéi dú zhě liú yǒu kě xún wèi de shēn dù 。cóng quán shī kàn lái ,què bì xū shuō “bú kě wén ”,cái yǔ tā de cāng liáng kāng kǎi de yì jìng 、gāo kàng jìn jiàn de fēng gé xiàng róng jiā 。liǎng gè jié jù ,nèi róng xiàng sì ,yī yòng qǔ bǐ ,yī yòng zhí bǐ ,què gè jìn qí miào 。duì zhào zhī xià ,kě wù shī fǎ 。

  zhè shǒu shī jiè jǐng shū qíng ,zhǔ yào biǎo dá de qí shí shì zhè jī lǚ zhī qíng hé sī guī zhī xīn ,tā shuō míng qiū fēng de lái qù suī rán wú chù kě xún ,què yòu fù zhe tā wù suí chù cún zài ,fēng chuī shù dòng ,xiāo xiāo mù yè ,nà wú xíng de qiū fēng fèn míng yǐ jīng jìn zài tíng yuàn 、lái dào ěr biān le 。

qiū fēng yǐn chuàng zuò bèi jǐng

  liú yǔ xī céng zài piān yuǎn de nán fāng guò le yī duàn zhǎng shí qī de biǎn zhé shēng huó 。zhè shǒu shī zuò yú bèi biǎn qī jiān 。yīn qiū fēng qǐ 、yàn nán fēi ér chù dòng le gū kè zhī xīn ,yǒu gǎn ér zuò 。

《qiū fēng yǐn 》liú yǔ xī pīn yīn dú yīn cān kǎo

qiū fēng yǐn
qiū fēng yǐn

hé chǔ qiū fēng zhì? xiāo xiāo sòng yàn qún.
hé chù qiū fēng zhì ?xiāo xiāo sòng yàn qún 。
zhāo lái rù tíng shù, gū kè zuì xiān wén.
cháo lái rù tíng shù ,gū kè zuì xiān wén 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

刘禹锡 刘禹锡 刘禹锡(772-842)字梦得,洛阳人,为匈奴族后裔。晚年任太子宾客,世称「刘宾客」。他和柳宗元一同参预那唐朝永贞年间短命的政治改革,结果一同贬谪远郡,顽强地生活下来,晚年回到洛阳,仍有「马思边草拳毛动」的豪气。他的诗精炼含蓄,往往能以清新的语言表达自己对人生或历史的深刻理解, 因而被白居易推崇备至, 誉为「诗豪」。他在远谪湖南、四川时,接触到少数民族的生活,并受到当地民歌的一些影响,创作出《竹枝》、《浪淘沙》诸词,给后世留下「银钏金钗来负水,长刀短笠去烧畲」的民俗画面。至于「东边日出西边雨,道是无晴还有晴」,更是地道的民歌风味了。他在和白居易的《春词》时,曾注明「依《忆江南》曲拍为句」,这是中国文学史上依曲填词的最早记录。

刘禹锡的诗词

  • 杨柳枝(花萼楼前初种时)
  • 《踏歌词四首·其一》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(踏歌词四首·其一 刘禹锡)
  • 梦扬州乐妓和诗
  • 竹枝(杨柳青青江水平)
  • 《竹枝词九首·其九》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(竹枝词九首·其九 刘禹锡)
  • 杨柳枝(扬子江头烟景迷)
  • 《秋词》秋词刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意
  • 潇湘神·湘水流
  • 竹枝词二首·其一
  • 堤上行三首(酒旗相望大堤头)
  • 唐代诗词推荐

  • 送僧游龙门香山寺
  • 双声溪上思
  • 寄李校书游简寂观
  • 奉和郎中题仙岩瀑布十四韵
  • 宫莺
  • 晋门。吴隐之
  • 送陆郎中赴阙
  • 江帆
  • 春日尊前示从事
  • 潘何诗赋语
  • 《秋风引》秋风引刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意原文,《秋风引》秋风引刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意翻译,《秋风引》秋风引刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意赏析,《秋风引》秋风引刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自刘禹锡的作品

    诗词类别

    刘禹锡的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语