《秋登宣城谢脁北楼》秋登宣城谢脁北楼李白原文、翻译、赏析和诗意

作者:李白 朝代:唐代
《秋登宣城谢脁北楼》秋登宣城谢脁北楼李白原文、翻译、赏析和诗意原文

《秋登宣城谢脁北楼》 李白

江城如画里,山晚望晴空。
(山晚 一作:晓)
两水夹明镜,双桥落彩虹。
人烟寒橘柚,秋色老梧桐。
谁念北楼上,临风怀谢公。

作者简介(李白)

李白头像

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。

秋登宣城谢脁北楼翻译及注释

翻译
江边的城池好像在画中一样美丽,山色渐晚,我登上谢朓楼远眺晴空。两条江之间,一潭湖水像一面明亮的镜子;江上两座桥仿佛天上落下的彩虹。橘林柚林掩映在令人感到寒意的炊烟之中;秋色苍茫,梧桐也已经显得衰老。除了我还有谁会想着到谢朓北楼来,迎着萧飒的秋风,怀念谢先生呢?

注释
⑴谢朓北楼:即谢朓楼,为南朝齐诗人谢朓任宣城太守时所建,故址在陵阳山顶,是宣城的登览胜地。谢朓是李白很佩服的诗人。
⑵江城:泛指水边的城,这里指宣城。唐代江南地区的方言,无论大水小水都称之为“江”。
⑶两水:指宛溪、句溪。宛溪上有凤凰桥,句溪上有济川桥。明镜:指拱桥桥洞和它在水中的倒影合成的圆形,像明亮的镜子一样。
⑷双桥:指凤凰桥和济川桥,隋开皇(隋文帝年号,公元581~600年)年间所建。彩虹:指水中的桥影。
⑸人烟:人家里的炊烟。
⑹北楼:即谢朓楼。
⑺谢公:谢朓。

秋登宣城谢脁北楼鉴赏

  谢朓北楼是南齐诗人谢朓任宣城太守时所建,又名谢公楼,唐代改名叠嶂楼,是宣城的登览胜地。宣城处于山环水抱之中,陵阳山冈峦盘屈,三峰挺秀;句溪和宛溪的溪水,萦回映带着整个城郊,“鸟去鸟来山色里,人歌人哭水声中”(杜牧《题宣州开元寺水阁阁下宛溪夹溪居人》)。

  一个晴朗的秋天的傍晚,诗人独自登上了谢公楼。岚光山影,景色十分明净。诗人凭高俯瞰,“江城”犹如在图画中一样。开头两句,诗人把他登览时所见景色概括地写了出来,总摄全篇,一下子就把读者深深吸引住,一同进入诗的意境中去了。严羽《沧浪诗话》说:“太白发句,谓之开门见山。”指的就是这种表现手法。

  中间四句是具体的描写。这四句诗里所塑造的艺术形象,都是从上面的一个“望”字生发出来的。从结构的关系来说,上两句写“江城如画”,下两句写“山晚晴空”;四句是一个完整的统一体,而又是有层次的。“两水”指句溪和宛溪。宛溪源出峄山,在宣城的东北与句溪相会,绕城合流,所以说“夹”。因为是秋天,溪水更加澄清,它平静地流着,波面上泛出晶莹的光。用“明镜”来形容,用语十分恰当。“双桥”指横跨溪水的上、下两桥。上桥叫做凤凰桥,在城的东南泰和门外;下桥叫做济川桥,在城东阳德门外,都是隋文帝开皇年间(581~600年)的建筑。这两条长长的大桥架在溪上,倒影水中,诗人从高楼上远远望去,缥青的溪水,鲜红的夕阳,在明灭照射之中,桥影幻映出无限奇异的璀璨色彩。这更像是天上的两道彩虹,而这“彩虹”的影子落入“明镜”之中去了。这两句与诗人的另一名作《望庐山瀑布水》中的“飞流直下三千尺,疑是银河落九天”相似。两者同样是用比拟的手法来塑造形象,同样用一个“落”字把地下和天上联系起来;然而同中有异,异曲同工:一个是以银河比拟瀑布的飞流,一个是用彩虹写夕阳明灭的波光中双桥的倒影;一个着重在描绘其奔腾直下的气势,一个着重在显示其瑰丽变幻的色彩,两者所给予读者的美感也不一样,而诗人想象的丰富奇妙,笔致的活泼空灵,则同样十分高明。

  秋天的傍晚,原野是静寂的,山冈一带的丛林里冒出人家一缕缕的炊烟,橘柚的深碧,梧桐的微黄,呈现出一片苍寒景色,使诗人感到是秋光渐老的时候了。当时诗人的心情是完全沉浸在他的视野里,他的观察是深刻的,细致的;而他的描写又是毫不粘滞的。他站得高,望得远,抓住了一刹那间的感受,用极端凝炼的形象语言,在随意点染中勾勒出一个深秋的轮廓,深深地透漏出季节和环境的气氛。他不仅写出秋景,而且写出了秋意。他在高度概括之中,用笔丝丝入扣。

  结尾两句,从表面看来很简单,只不过和开头二句一呼一应,点明登览的地点是在“北楼上”;这北楼是谢朓所建的,从登临到怀古,似乎是照例的公式,因而李白就不免顺便说一句怀念古人的话罢了。这里值得注意是“谁念”两个字。“怀谢公”的“怀”,是李白自指,“谁念”的“念”,是指别人。两句的意思,是慨叹诗人“临风怀谢公”的心情没有谁能够理解。这就不是一般的怀古了。

  客中的抑郁和感伤,特别当摇落秋风的时节,诗人那寂寞的心情,读者是可以想象的。宣城是他旧游之地,此时他又重来这里。一到宣城,他就会怀念到谢朓,这不仅因为谢朓在宣城遗留下了像叠嶂楼这样的名胜古迹,更重要的是因为谢朓对宣城有着和诗人相同的情感。当李白独自在谢朓楼上临风眺望的时候,面对着谢朓所吟赏的山川,缅怀他平素所仰慕的这位前代诗人,虽然古今世隔,然而他们的精神却是遥遥相接的。这种渺茫的心情,反映了他政治上苦闷彷徨的孤独之感;正因为政治上受到压抑,找不到出路,所以只得寄情山水,尚友古人;他当时复杂的情怀,很难有人能理解。

秋登宣城谢脁北楼创作背景

  此诗创作时间与《宣州谢朓楼饯别校书叔云》相近,在安史之乱爆发前不久。李白在长安为权贵所排挤,被赐金放还,弃官而去之后,政治上一直处于失意之中,过着飘荡四方的流浪生活。公元753年(天宝十二载)与公元754年(天宝十三载)的秋天,李白两度来到宣城,此诗当作于公元753年或754年的中秋节后。

《秋登宣城谢脁北楼》李白 拼音读音参考

qiū dēng xuān chéng xiè tiǎo běi lóu
秋登宣城谢脁北楼

jiāng chéng rú huà lǐ, shān wǎn wàng qíng kōng.
江城如画里,山晚望晴空。
shān wǎn yī zuò: xiǎo
(山晚 一作:晓)
liǎng shuǐ jiā míng jìng, shuāng qiáo luò cǎi hóng.
两水夹明镜,双桥落彩虹。
rén yān hán jú yòu, qiū sè lǎo wú tóng.
人烟寒橘柚,秋色老梧桐。
shuí niàn běi lóu shàng, lín fēng huái xiè gōng.
谁念北楼上,临风怀谢公。

《秋登宣城谢脁北楼》秋登宣城谢脁北楼李白原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《qiū dēng xuān chéng xiè tiǎo běi lóu 》 lǐ bái

jiāng chéng rú huà lǐ ,shān wǎn wàng qíng kōng 。
(shān wǎn yī zuò :xiǎo )
liǎng shuǐ jiá míng jìng ,shuāng qiáo luò cǎi hóng 。
rén yān hán jú yòu ,qiū sè lǎo wú tóng 。
shuí niàn běi lóu shàng ,lín fēng huái xiè gōng 。

zuò zhě jiǎn jiè (lǐ bái )

lǐ bái tóu xiàng

lǐ bái (701nián -762nián ),zì tài bái ,hào qīng lián jū shì ,táng cháo làng màn zhǔ yì shī rén ,bèi hòu rén yù wéi “shī xiān ”。zǔ jí lǒng xī chéng jì (dài kǎo ),chū shēng yú xī yù suì yè chéng ,4suì zài suí fù qiān zhì jiàn nán dào mián zhōu 。lǐ bái cún shì shī wén qiān yú piān ,yǒu 《lǐ tài bái jí 》chuán shì 。762nián bìng shì ,xiǎng nián 61suì 。qí mù zài jīn ān huī dāng tú ,sì chuān jiāng yóu 、hú běi ān lù yǒu jì niàn guǎn 。

qiū dēng xuān chéng xiè tiǎo běi lóu fān yì jí zhù shì

fān yì
jiāng biān de chéng chí hǎo xiàng zài huà zhōng yī yàng měi lì ,shān sè jiàn wǎn ,wǒ dēng shàng xiè tiǎo lóu yuǎn tiào qíng kōng 。liǎng tiáo jiāng zhī jiān ,yī tán hú shuǐ xiàng yī miàn míng liàng de jìng zǐ ;jiāng shàng liǎng zuò qiáo fǎng fó tiān shàng luò xià de cǎi hóng 。jú lín yòu lín yǎn yìng zài lìng rén gǎn dào hán yì de chuī yān zhī zhōng ;qiū sè cāng máng ,wú tóng yě yǐ jīng xiǎn dé shuāi lǎo 。chú le wǒ hái yǒu shuí huì xiǎng zhe dào xiè tiǎo běi lóu lái ,yíng zhe xiāo sà de qiū fēng ,huái niàn xiè xiān shēng ne ?

zhù shì
⑴xiè tiǎo běi lóu :jí xiè tiǎo lóu ,wéi nán cháo qí shī rén xiè tiǎo rèn xuān chéng tài shǒu shí suǒ jiàn ,gù zhǐ zài líng yáng shān dǐng ,shì xuān chéng de dēng lǎn shèng dì 。xiè tiǎo shì lǐ bái hěn pèi fú de shī rén 。
⑵jiāng chéng :fàn zhǐ shuǐ biān de chéng ,zhè lǐ zhǐ xuān chéng 。táng dài jiāng nán dì qū de fāng yán ,wú lùn dà shuǐ xiǎo shuǐ dōu chēng zhī wéi “jiāng ”。
⑶liǎng shuǐ :zhǐ wǎn xī 、jù xī 。wǎn xī shàng yǒu fèng huáng qiáo ,jù xī shàng yǒu jì chuān qiáo 。míng jìng :zhǐ gǒng qiáo qiáo dòng hé tā zài shuǐ zhōng de dǎo yǐng hé chéng de yuán xíng ,xiàng míng liàng de jìng zǐ yī yàng 。
⑷shuāng qiáo :zhǐ fèng huáng qiáo hé jì chuān qiáo ,suí kāi huáng (suí wén dì nián hào ,gōng yuán 581~600nián )nián jiān suǒ jiàn 。cǎi hóng :zhǐ shuǐ zhōng de qiáo yǐng 。
⑸rén yān :rén jiā lǐ de chuī yān 。
⑹běi lóu :jí xiè tiǎo lóu 。
⑺xiè gōng :xiè tiǎo 。

qiū dēng xuān chéng xiè tiǎo běi lóu jiàn shǎng

  xiè tiǎo běi lóu shì nán qí shī rén xiè tiǎo rèn xuān chéng tài shǒu shí suǒ jiàn ,yòu míng xiè gōng lóu ,táng dài gǎi míng dié zhàng lóu ,shì xuān chéng de dēng lǎn shèng dì 。xuān chéng chù yú shān huán shuǐ bào zhī zhōng ,líng yáng shān gāng luán pán qū ,sān fēng tǐng xiù ;jù xī hé wǎn xī de xī shuǐ ,yíng huí yìng dài zhe zhěng gè chéng jiāo ,“niǎo qù niǎo lái shān sè lǐ ,rén gē rén kū shuǐ shēng zhōng ”(dù mù 《tí xuān zhōu kāi yuán sì shuǐ gé gé xià wǎn xī jiá xī jū rén 》)。

  yī gè qíng lǎng de qiū tiān de bàng wǎn ,shī rén dú zì dēng shàng le xiè gōng lóu 。lán guāng shān yǐng ,jǐng sè shí fèn míng jìng 。shī rén píng gāo fǔ kàn ,“jiāng chéng ”yóu rú zài tú huà zhōng yī yàng 。kāi tóu liǎng jù ,shī rén bǎ tā dēng lǎn shí suǒ jiàn jǐng sè gài kuò dì xiě le chū lái ,zǒng shè quán piān ,yī xià zǐ jiù bǎ dú zhě shēn shēn xī yǐn zhù ,yī tóng jìn rù shī de yì jìng zhōng qù le 。yán yǔ 《cāng làng shī huà 》shuō :“tài bái fā jù ,wèi zhī kāi mén jiàn shān 。”zhǐ de jiù shì zhè zhǒng biǎo xiàn shǒu fǎ 。

  zhōng jiān sì jù shì jù tǐ de miáo xiě 。zhè sì jù shī lǐ suǒ sù zào de yì shù xíng xiàng ,dōu shì cóng shàng miàn de yī gè “wàng ”zì shēng fā chū lái de 。cóng jié gòu de guān xì lái shuō ,shàng liǎng jù xiě “jiāng chéng rú huà ”,xià liǎng jù xiě “shān wǎn qíng kōng ”;sì jù shì yī gè wán zhěng de tǒng yī tǐ ,ér yòu shì yǒu céng cì de 。“liǎng shuǐ ”zhǐ jù xī hé wǎn xī 。wǎn xī yuán chū yì shān ,zài xuān chéng de dōng běi yǔ jù xī xiàng huì ,rào chéng hé liú ,suǒ yǐ shuō “jiá ”。yīn wéi shì qiū tiān ,xī shuǐ gèng jiā chéng qīng ,tā píng jìng dì liú zhe ,bō miàn shàng fàn chū jīng yíng de guāng 。yòng “míng jìng ”lái xíng róng ,yòng yǔ shí fèn qià dāng 。“shuāng qiáo ”zhǐ héng kuà xī shuǐ de shàng 、xià liǎng qiáo 。shàng qiáo jiào zuò fèng huáng qiáo ,zài chéng de dōng nán tài hé mén wài ;xià qiáo jiào zuò jì chuān qiáo ,zài chéng dōng yáng dé mén wài ,dōu shì suí wén dì kāi huáng nián jiān (581~600nián )de jiàn zhù 。zhè liǎng tiáo zhǎng zhǎng de dà qiáo jià zài xī shàng ,dǎo yǐng shuǐ zhōng ,shī rén cóng gāo lóu shàng yuǎn yuǎn wàng qù ,piāo qīng de xī shuǐ ,xiān hóng de xī yáng ,zài míng miè zhào shè zhī zhōng ,qiáo yǐng huàn yìng chū wú xiàn qí yì de cuǐ càn sè cǎi 。zhè gèng xiàng shì tiān shàng de liǎng dào cǎi hóng ,ér zhè “cǎi hóng ”de yǐng zǐ luò rù “míng jìng ”zhī zhōng qù le 。zhè liǎng jù yǔ shī rén de lìng yī míng zuò 《wàng lú shān bào bù shuǐ 》zhōng de “fēi liú zhí xià sān qiān chǐ ,yí shì yín hé luò jiǔ tiān ”xiàng sì 。liǎng zhě tóng yàng shì yòng bǐ nǐ de shǒu fǎ lái sù zào xíng xiàng ,tóng yàng yòng yī gè “luò ”zì bǎ dì xià hé tiān shàng lián xì qǐ lái ;rán ér tóng zhōng yǒu yì ,yì qǔ tóng gōng :yī gè shì yǐ yín hé bǐ nǐ bào bù de fēi liú ,yī gè shì yòng cǎi hóng xiě xī yáng míng miè de bō guāng zhōng shuāng qiáo de dǎo yǐng ;yī gè zhe zhòng zài miáo huì qí bēn téng zhí xià de qì shì ,yī gè zhe zhòng zài xiǎn shì qí guī lì biàn huàn de sè cǎi ,liǎng zhě suǒ gěi yǔ dú zhě de měi gǎn yě bú yī yàng ,ér shī rén xiǎng xiàng de fēng fù qí miào ,bǐ zhì de huó pō kōng líng ,zé tóng yàng shí fèn gāo míng 。

  qiū tiān de bàng wǎn ,yuán yě shì jìng jì de ,shān gāng yī dài de cóng lín lǐ mào chū rén jiā yī lǚ lǚ de chuī yān ,jú yòu de shēn bì ,wú tóng de wēi huáng ,chéng xiàn chū yī piàn cāng hán jǐng sè ,shǐ shī rén gǎn dào shì qiū guāng jiàn lǎo de shí hòu le 。dāng shí shī rén de xīn qíng shì wán quán chén jìn zài tā de shì yě lǐ ,tā de guān chá shì shēn kè de ,xì zhì de ;ér tā de miáo xiě yòu shì háo bú zhān zhì de 。tā zhàn dé gāo ,wàng dé yuǎn ,zhuā zhù le yī shā nà jiān de gǎn shòu ,yòng jí duān níng liàn de xíng xiàng yǔ yán ,zài suí yì diǎn rǎn zhōng gōu lè chū yī gè shēn qiū de lún kuò ,shēn shēn dì tòu lòu chū jì jiē hé huán jìng de qì fēn 。tā bú jǐn xiě chū qiū jǐng ,ér qiě xiě chū le qiū yì 。tā zài gāo dù gài kuò zhī zhōng ,yòng bǐ sī sī rù kòu 。

  jié wěi liǎng jù ,cóng biǎo miàn kàn lái hěn jiǎn dān ,zhī bú guò hé kāi tóu èr jù yī hū yī yīng ,diǎn míng dēng lǎn de dì diǎn shì zài “běi lóu shàng ”;zhè běi lóu shì xiè tiǎo suǒ jiàn de ,cóng dēng lín dào huái gǔ ,sì hū shì zhào lì de gōng shì ,yīn ér lǐ bái jiù bú miǎn shùn biàn shuō yī jù huái niàn gǔ rén de huà bà le 。zhè lǐ zhí dé zhù yì shì “shuí niàn ”liǎng gè zì 。“huái xiè gōng ”de “huái ”,shì lǐ bái zì zhǐ ,“shuí niàn ”de “niàn ”,shì zhǐ bié rén 。liǎng jù de yì sī ,shì kǎi tàn shī rén “lín fēng huái xiè gōng ”de xīn qíng méi yǒu shuí néng gòu lǐ jiě 。zhè jiù bú shì yī bān de huái gǔ le 。

  kè zhōng de yì yù hé gǎn shāng ,tè bié dāng yáo luò qiū fēng de shí jiē ,shī rén nà jì mò de xīn qíng ,dú zhě shì kě yǐ xiǎng xiàng de 。xuān chéng shì tā jiù yóu zhī dì ,cǐ shí tā yòu zhòng lái zhè lǐ 。yī dào xuān chéng ,tā jiù huì huái niàn dào xiè tiǎo ,zhè bú jǐn yīn wéi xiè tiǎo zài xuān chéng yí liú xià le xiàng dié zhàng lóu zhè yàng de míng shèng gǔ jì ,gèng zhòng yào de shì yīn wéi xiè tiǎo duì xuān chéng yǒu zhe hé shī rén xiàng tóng de qíng gǎn 。dāng lǐ bái dú zì zài xiè tiǎo lóu shàng lín fēng tiào wàng de shí hòu ,miàn duì zhe xiè tiǎo suǒ yín shǎng de shān chuān ,miǎn huái tā píng sù suǒ yǎng mù de zhè wèi qián dài shī rén ,suī rán gǔ jīn shì gé ,rán ér tā men de jīng shén què shì yáo yáo xiàng jiē de 。zhè zhǒng miǎo máng de xīn qíng ,fǎn yìng le tā zhèng zhì shàng kǔ mèn páng huáng de gū dú zhī gǎn ;zhèng yīn wéi zhèng zhì shàng shòu dào yā yì ,zhǎo bú dào chū lù ,suǒ yǐ zhī dé jì qíng shān shuǐ ,shàng yǒu gǔ rén ;tā dāng shí fù zá de qíng huái ,hěn nán yǒu rén néng lǐ jiě 。

qiū dēng xuān chéng xiè tiǎo běi lóu chuàng zuò bèi jǐng

  cǐ shī chuàng zuò shí jiān yǔ 《xuān zhōu xiè tiǎo lóu jiàn bié xiào shū shū yún 》xiàng jìn ,zài ān shǐ zhī luàn bào fā qián bú jiǔ 。lǐ bái zài zhǎng ān wéi quán guì suǒ pái jǐ ,bèi cì jīn fàng hái ,qì guān ér qù zhī hòu ,zhèng zhì shàng yī zhí chù yú shī yì zhī zhōng ,guò zhe piāo dàng sì fāng de liú làng shēng huó 。gōng yuán 753nián (tiān bǎo shí èr zǎi )yǔ gōng yuán 754nián (tiān bǎo shí sān zǎi )de qiū tiān ,lǐ bái liǎng dù lái dào xuān chéng ,cǐ shī dāng zuò yú gōng yuán 753nián huò 754nián de zhōng qiū jiē hòu 。

《qiū dēng xuān chéng xiè tiǎo běi lóu 》lǐ bái pīn yīn dú yīn cān kǎo

qiū dēng xuān chéng xiè tiǎo běi lóu
qiū dēng xuān chéng xiè tiǎo běi lóu

jiāng chéng rú huà lǐ, shān wǎn wàng qíng kōng.
jiāng chéng rú huà lǐ ,shān wǎn wàng qíng kōng 。
shān wǎn yī zuò: xiǎo
(shān wǎn yī zuò :xiǎo )
liǎng shuǐ jiā míng jìng, shuāng qiáo luò cǎi hóng.
liǎng shuǐ jiá míng jìng ,shuāng qiáo luò cǎi hóng 。
rén yān hán jú yòu, qiū sè lǎo wú tóng.
rén yān hán jú yòu ,qiū sè lǎo wú tóng 。
shuí niàn běi lóu shàng, lín fēng huái xiè gōng.
shuí niàn běi lóu shàng ,lín fēng huái xiè gōng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

李白 李白 李白(701─762),字太白,号青莲居士,祖籍陇西成纪(今甘肃省天水县附近)。先世于隋末流徙中亚。李白即生于中亚的碎叶城(今吉尔吉斯斯坦境内)。五岁时随其父迁居绵州彰明县(今四川省江油县)的青莲乡。早年在蜀中就学漫游。青年时期,开始漫游全国各地。天宝初,因道士吴筠的推荐,应诏赴长安,供奉翰林,受到唐玄宗李隆基的特殊礼遇。但因权贵不容,不久即遭谗去职,长期游历。天宝十四年(755)安史之乱起,他隐居庐山,但仍密切注视着国家和人民的命运。后参加永王李璘幕府。永王兵败被杀,李白坐系浔阳狱,第二年长流夜郎,途中遇赦。晚年飘泊于武昌、浔阳、宣城等地。代宗宝应元年(762)病死于其族叔当涂县令李阳冰处。纵观李白一生,其思想是比较复杂的。儒家、道家、纵横家、游侠思想对他都有影响。他企羡神仙,向往隐逸,可是又不愿「一朝飞腾为方丈蓬莱之人」,而要「申管晏之谈,谋帝王之术,奋其智能,愿为辅弼,使寰区大定,海县清一」(《代寿山答孟少府移文书》)。他有着远大的政治抱负,但又不愿走科举的道路。他想通过隐居,求仙获取声望,从而在名人荐举下,受到皇帝征召重用,以便实现「济苍生」、「安社稷」的理想,然后功成身退。诗人就是在这一思想指导下度过狂放而又坎坷的一生。李白存诗九百九十多首。这些诗歌,或以奔放的激情表达对理想政治的热烈追求,对建功立业的渴望;或以犀利的笔锋揭露政治集团的荒淫腐朽;或以善描的画笔点染祖国壮丽的山河。他的诗篇,无论五言七言,无论古体近体,无不别具风格,具有强烈的浪漫主义色彩。有《李太白集》。北宋初年,人们发现《菩萨蛮》「平林漠漠烟如织」和《忆秦娥》「秦娥梦断秦楼月」两词,又尊他为词的始祖。有人怀疑那是后人所托,至今聚讼纷纭。其实,李白的乐府诗,当时已被之管弦,就是词的滥觞了。至于历来被称为「百代词曲之祖」的这两首词,格调高绝,气象阔大,如果不属于李白,又算作谁的作品为好呢?

李白的诗词

  • 送裴十八图南归嵩山二首
  • 长歌行
  • 春思
  • 丁都护歌
  • 行路难·其三
  • 赠孟浩然
  • 嘲鲁儒
  • 登太白峰
  • 高三
  • 将进酒
  • 唐代诗词推荐

  • 悼鹤和袭美
  • 过废江宁县(王昌龄曾尉此县)
  • 见李白诗又吟
  • 施南太守以猿儿为寄作诗答之(得之黔中,生即头白)
  • 和殷衙推春霖即事
  • 送前南昌崔令替任映摄新城县(一作崔令映替任)
  • 与宣供奉携瘿尊归杏溪园联句
  • 送王侍御赴宣城
  • 江下初秋寓泊
  • 兴元沈氏庄
  • 《秋登宣城谢脁北楼》秋登宣城谢脁北楼李白原文、翻译、赏析和诗意原文,《秋登宣城谢脁北楼》秋登宣城谢脁北楼李白原文、翻译、赏析和诗意翻译,《秋登宣城谢脁北楼》秋登宣城谢脁北楼李白原文、翻译、赏析和诗意赏析,《秋登宣城谢脁北楼》秋登宣城谢脁北楼李白原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自李白的作品

    诗词类别

    李白的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语