《淮上与友人别》淮上与友人别郑谷原文、翻译、赏析和诗意

作者:郑谷 朝代:唐代
《淮上与友人别》淮上与友人别郑谷原文、翻译、赏析和诗意原文

《淮上与友人别》 郑谷

扬子江头杨柳春,杨花愁杀渡江人。
数声风笛离亭晚,君向潇湘我向秦。
分类: 柳树离别

作者简介(郑谷)

郑谷头像

郑谷(约851~910)唐朝末期著名诗人。字守愚,汉族,江西宜春市袁州区人。僖宗时进士,官都官郎中,人称郑都官。又以《鹧鸪诗》得名,人称郑鹧鸪。其诗多写景咏物之作,表现士大夫的闲情逸致。风格清新通俗,但流于浅率。曾与许裳、张乔等唱和往还,号“芳林十哲”。原有集,已散佚,存《云台编》。

淮上与友人别翻译及注释

翻译
扬子江头杨柳青青春色惹人心,杨花似雪漫天飞舞愁杀渡江人。
微风轻拂笛声幽咽离亭染暮色,你就要南下潇湘我却奔向西秦。

注释
①淮(huái)上:扬州。淮:淮水。
②扬子江:长江在江苏镇江、扬州一带的干流,古称扬子江。杨柳:“柳”与“留”谐音,表示挽留之意。
③杨花:柳絮。愁杀:愁绪满怀。杀,形容愁的程度之深。
④风笛:风中传来的笛声。离亭:驿亭。亭是古代路旁供人休息的地方,人们常在此送别,所以称为“离亭”。
⑤潇湘(xiāo xiāng):指今湖南一带。秦:指当时的都城长安。在今陕西境内。

淮上与友人别赏析

  晚唐绝句自杜牧、李商隐以后,单纯议论之风渐炽,抒情性、形象性和音乐性都大为减弱。而郑谷的这首七绝则仍然保持了长于抒情、富于风韵的特点。

  “扬子江头杨柳春,杨花愁杀渡江人。”一、二两句即景抒情,点醒别离,写得潇洒不着力,读来别具一种天然的风韵。画面很疏朗,淡淡几笔,像一幅清新秀雅的水墨画。景中寓情,富于含蕴。依依袅袅的柳丝,牵曳着彼此依依惜别的深情,唤起一种“柳丝长,玉骢难系”的伤离意绪;蒙蒙飘荡的杨花,惹动着双方缭乱不宁的离绪,勾起天涯羁旅的漂泊之感。美好的江头柳色,宜人春光,在这里恰恰成了离情别绪的触媒,所以说“愁杀渡江人”。诗人用淡墨点染景色,用重笔抒写愁绪,初看似不甚协调,细味方感到二者的和谐统一。两句中“扬子江头”、“杨柳春”、“杨花”等同音字的有意重复,构成了一种既轻爽流利,又回环往复,富于情韵美的风调,使人读来既感到感情的深永,又不显得过于沉重与伤感。次句虽单提“渡江人”,但彼此羁旅漂泊,南北乖离,君愁吾亦愁,原是不言自明的。

  “数声风笛离亭晚,君向潇湘我向秦。”三、四两句,从江头景色收转到离亭别宴,正面抒写握别时情景。驿亭宴别,酒酣情浓,席间吹奏起了凄清怨慕的笛曲。即景抒情,所奏的也许正是象征着别离的《折杨柳》。这笛声正倾诉出彼此的离衷,使两位即将分手的友人耳接神驰,默默相对,思绪萦绕,随风远扬。离笛声中,天色仿佛不知不觉地暗了下来,握别的时间到了。两位朋友在沉沉暮霭中互道珍重,各奔前程——“君向潇湘我向秦”。诗到这里,突然停止,富有韵味。

  这首诗有一个别开生面和富于情韵的结尾,使得它受到较高的评价。表面上看,末句只是交待各自行程的叙述语,既乏寓情于景的描写,也无一唱三叹的抒情,实际上诗的深长韵味恰恰就蕴含在这貌似朴直的不结之结当中。由于前面已通过江头春色、杨花柳丝、离亭宴饯、风笛暮霭等一系列物象情景对离情进行反复渲染,结句的截然而止,在反激与对照中愈益显出其内涵的丰富。临歧握别的黯然伤魂,各向天涯的无限愁绪,南北异途的深长思念,乃至漫长旅程中的无边寂寞,都在这不言中得到充分的表达。“君”“我”对举,“向”字重叠,更使得这句诗增添了咏叹的情味。

淮上与友人别创作背景

  这首诗是诗人在扬州(即题中所称“淮上”)和友人分手时所作。和通常的送行不同,这是一次各赴前程的握别:友人渡江南往潇湘(今湖南一带),自己则北向长安。

《淮上与友人别》郑谷 拼音读音参考

huái shàng yǔ yǒu rén bié
淮上与友人别

yáng zǐ jiāng tóu yáng liǔ chūn, yáng huā chóu shā dù jiāng rén.
扬子江头杨柳春,杨花愁杀渡江人。
shù shēng fēng dí lí tíng wǎn, jūn xiàng xiāo xiāng wǒ xiàng qín.
数声风笛离亭晚,君向潇湘我向秦。

《淮上与友人别》淮上与友人别郑谷原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《huái shàng yǔ yǒu rén bié 》 zhèng gǔ

yáng zǐ jiāng tóu yáng liǔ chūn ,yáng huā chóu shā dù jiāng rén 。
shù shēng fēng dí lí tíng wǎn ,jun1 xiàng xiāo xiāng wǒ xiàng qín 。
fèn lèi : liǔ shù lí bié

zuò zhě jiǎn jiè (zhèng gǔ )

zhèng gǔ tóu xiàng

zhèng gǔ (yuē 851~910)táng cháo mò qī zhe míng shī rén 。zì shǒu yú ,hàn zú ,jiāng xī yí chūn shì yuán zhōu qū rén 。xī zōng shí jìn shì ,guān dōu guān láng zhōng ,rén chēng zhèng dōu guān 。yòu yǐ 《zhè gū shī 》dé míng ,rén chēng zhèng zhè gū 。qí shī duō xiě jǐng yǒng wù zhī zuò ,biǎo xiàn shì dà fū de xián qíng yì zhì 。fēng gé qīng xīn tōng sú ,dàn liú yú qiǎn lǜ 。céng yǔ xǔ shang 、zhāng qiáo děng chàng hé wǎng hái ,hào “fāng lín shí zhé ”。yuán yǒu jí ,yǐ sàn yì ,cún 《yún tái biān 》。

huái shàng yǔ yǒu rén bié fān yì jí zhù shì

fān yì
yáng zǐ jiāng tóu yáng liǔ qīng qīng chūn sè rě rén xīn ,yáng huā sì xuě màn tiān fēi wǔ chóu shā dù jiāng rén 。
wēi fēng qīng fú dí shēng yōu yān lí tíng rǎn mù sè ,nǐ jiù yào nán xià xiāo xiāng wǒ què bēn xiàng xī qín 。

zhù shì
①huái (huái)shàng :yáng zhōu 。huái :huái shuǐ 。
②yáng zǐ jiāng :zhǎng jiāng zài jiāng sū zhèn jiāng 、yáng zhōu yī dài de gàn liú ,gǔ chēng yáng zǐ jiāng 。yáng liǔ :“liǔ ”yǔ “liú ”xié yīn ,biǎo shì wǎn liú zhī yì 。
③yáng huā :liǔ xù 。chóu shā :chóu xù mǎn huái 。shā ,xíng róng chóu de chéng dù zhī shēn 。
④fēng dí :fēng zhōng chuán lái de dí shēng 。lí tíng :yì tíng 。tíng shì gǔ dài lù páng gòng rén xiū xī de dì fāng ,rén men cháng zài cǐ sòng bié ,suǒ yǐ chēng wéi “lí tíng ”。
⑤xiāo xiāng (xiāo xiāng):zhǐ jīn hú nán yī dài 。qín :zhǐ dāng shí de dōu chéng zhǎng ān 。zài jīn shǎn xī jìng nèi 。

huái shàng yǔ yǒu rén bié shǎng xī

  wǎn táng jué jù zì dù mù 、lǐ shāng yǐn yǐ hòu ,dān chún yì lùn zhī fēng jiàn chì ,shū qíng xìng 、xíng xiàng xìng hé yīn lè xìng dōu dà wéi jiǎn ruò 。ér zhèng gǔ de zhè shǒu qī jué zé réng rán bǎo chí le zhǎng yú shū qíng 、fù yú fēng yùn de tè diǎn 。

  “yáng zǐ jiāng tóu yáng liǔ chūn ,yáng huā chóu shā dù jiāng rén 。”yī 、èr liǎng jù jí jǐng shū qíng ,diǎn xǐng bié lí ,xiě dé xiāo sǎ bú zhe lì ,dú lái bié jù yī zhǒng tiān rán de fēng yùn 。huà miàn hěn shū lǎng ,dàn dàn jǐ bǐ ,xiàng yī fú qīng xīn xiù yǎ de shuǐ mò huà 。jǐng zhōng yù qíng ,fù yú hán yùn 。yī yī niǎo niǎo de liǔ sī ,qiān yè zhe bǐ cǐ yī yī xī bié de shēn qíng ,huàn qǐ yī zhǒng “liǔ sī zhǎng ,yù cōng nán xì ”de shāng lí yì xù ;méng méng piāo dàng de yáng huā ,rě dòng zhe shuāng fāng liáo luàn bú níng de lí xù ,gōu qǐ tiān yá jī lǚ de piāo bó zhī gǎn 。měi hǎo de jiāng tóu liǔ sè ,yí rén chūn guāng ,zài zhè lǐ qià qià chéng le lí qíng bié xù de chù méi ,suǒ yǐ shuō “chóu shā dù jiāng rén ”。shī rén yòng dàn mò diǎn rǎn jǐng sè ,yòng zhòng bǐ shū xiě chóu xù ,chū kàn sì bú shèn xié diào ,xì wèi fāng gǎn dào èr zhě de hé xié tǒng yī 。liǎng jù zhōng “yáng zǐ jiāng tóu ”、“yáng liǔ chūn ”、“yáng huā ”děng tóng yīn zì de yǒu yì zhòng fù ,gòu chéng le yī zhǒng jì qīng shuǎng liú lì ,yòu huí huán wǎng fù ,fù yú qíng yùn měi de fēng diào ,shǐ rén dú lái jì gǎn dào gǎn qíng de shēn yǒng ,yòu bú xiǎn dé guò yú chén zhòng yǔ shāng gǎn 。cì jù suī dān tí “dù jiāng rén ”,dàn bǐ cǐ jī lǚ piāo bó ,nán běi guāi lí ,jun1 chóu wú yì chóu ,yuán shì bú yán zì míng de 。

  “shù shēng fēng dí lí tíng wǎn ,jun1 xiàng xiāo xiāng wǒ xiàng qín 。”sān 、sì liǎng jù ,cóng jiāng tóu jǐng sè shōu zhuǎn dào lí tíng bié yàn ,zhèng miàn shū xiě wò bié shí qíng jǐng 。yì tíng yàn bié ,jiǔ hān qíng nóng ,xí jiān chuī zòu qǐ le qī qīng yuàn mù de dí qǔ 。jí jǐng shū qíng ,suǒ zòu de yě xǔ zhèng shì xiàng zhēng zhe bié lí de 《shé yáng liǔ 》。zhè dí shēng zhèng qīng sù chū bǐ cǐ de lí zhōng ,shǐ liǎng wèi jí jiāng fèn shǒu de yǒu rén ěr jiē shén chí ,mò mò xiàng duì ,sī xù yíng rào ,suí fēng yuǎn yáng 。lí dí shēng zhōng ,tiān sè fǎng fó bú zhī bú jiào dì àn le xià lái ,wò bié de shí jiān dào le 。liǎng wèi péng yǒu zài chén chén mù ǎi zhōng hù dào zhēn zhòng ,gè bēn qián chéng ——“jun1 xiàng xiāo xiāng wǒ xiàng qín ”。shī dào zhè lǐ ,tū rán tíng zhǐ ,fù yǒu yùn wèi 。

  zhè shǒu shī yǒu yī gè bié kāi shēng miàn hé fù yú qíng yùn de jié wěi ,shǐ dé tā shòu dào jiào gāo de píng jià 。biǎo miàn shàng kàn ,mò jù zhī shì jiāo dài gè zì háng chéng de xù shù yǔ ,jì fá yù qíng yú jǐng de miáo xiě ,yě wú yī chàng sān tàn de shū qíng ,shí jì shàng shī de shēn zhǎng yùn wèi qià qià jiù yùn hán zài zhè mào sì pǔ zhí de bú jié zhī jié dāng zhōng 。yóu yú qián miàn yǐ tōng guò jiāng tóu chūn sè 、yáng huā liǔ sī 、lí tíng yàn jiàn 、fēng dí mù ǎi děng yī xì liè wù xiàng qíng jǐng duì lí qíng jìn háng fǎn fù xuàn rǎn ,jié jù de jié rán ér zhǐ ,zài fǎn jī yǔ duì zhào zhōng yù yì xiǎn chū qí nèi hán de fēng fù 。lín qí wò bié de àn rán shāng hún ,gè xiàng tiān yá de wú xiàn chóu xù ,nán běi yì tú de shēn zhǎng sī niàn ,nǎi zhì màn zhǎng lǚ chéng zhōng de wú biān jì mò ,dōu zài zhè bú yán zhōng dé dào chōng fèn de biǎo dá 。“jun1 ”“wǒ ”duì jǔ ,“xiàng ”zì zhòng dié ,gèng shǐ dé zhè jù shī zēng tiān le yǒng tàn de qíng wèi 。

huái shàng yǔ yǒu rén bié chuàng zuò bèi jǐng

  zhè shǒu shī shì shī rén zài yáng zhōu (jí tí zhōng suǒ chēng “huái shàng ”)hé yǒu rén fèn shǒu shí suǒ zuò 。hé tōng cháng de sòng háng bú tóng ,zhè shì yī cì gè fù qián chéng de wò bié :yǒu rén dù jiāng nán wǎng xiāo xiāng (jīn hú nán yī dài ),zì jǐ zé běi xiàng zhǎng ān 。

《huái shàng yǔ yǒu rén bié 》zhèng gǔ pīn yīn dú yīn cān kǎo

huái shàng yǔ yǒu rén bié
huái shàng yǔ yǒu rén bié

yáng zǐ jiāng tóu yáng liǔ chūn, yáng huā chóu shā dù jiāng rén.
yáng zǐ jiāng tóu yáng liǔ chūn ,yáng huā chóu shā dù jiāng rén 。
shù shēng fēng dí lí tíng wǎn, jūn xiàng xiāo xiāng wǒ xiàng qín.
shù shēng fēng dí lí tíng wǎn ,jun1 xiàng xiāo xiāng wǒ xiàng qín 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

郑谷 郑谷 郑谷(约851~910)唐朝末期著名诗人。字守愚,汉族,江西宜春市袁州区人。僖宗时进士,官都官郎中,人称郑都官。又以《鹧鸪诗》得名,人称郑鹧鸪。其诗多写景咏物之作,表现士大夫的闲情逸致。风格清新通俗,但流于浅率。曾与许裳、张乔等唱和往还,号“芳林十哲”。原有集,已散佚,存《云台编》。

郑谷的诗词

  • 驾部郑郎中三十八丈尹贰东周荣加金紫谷以末派…因贺送
  • 巴江(时僖宗省方南梁)
  • 寄献狄右丞
  • 游蜀(一作蜀中春暮)
  • 锦浦
  • 寄膳部李郎中昌符
  • 中台五题。樗里子墓
  • 巴賨旅寓寄朝中从叔
  • 中台五题。玉蕊(乱前唐昌观玉蕊最盛)
  • 右省张补阙茂枢同在谏垣连居光德新春赋咏聊以寄怀
  • 唐代诗词推荐

  • 送魏舍人仲甫为蕲州判官
  • 游南寓题
  • 踪迹
  • 读杜紫微集
  • 夜集乌行中所居
  • 与崔校书静话言怀
  • 奉和鲁望四明山九题。潺湲洞
  • 阳春曲(江东广明初作)
  • 苍颉台
  • 春日偶成
  • 《淮上与友人别》淮上与友人别郑谷原文、翻译、赏析和诗意原文,《淮上与友人别》淮上与友人别郑谷原文、翻译、赏析和诗意翻译,《淮上与友人别》淮上与友人别郑谷原文、翻译、赏析和诗意赏析,《淮上与友人别》淮上与友人别郑谷原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自郑谷的作品

    诗词类别

    郑谷的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语