《湘春夜月》黄孝迈原文、翻译、赏析和诗意(湘春夜月·近清明 黄孝迈)

作者:黄孝迈 朝代:宋代
《湘春夜月》黄孝迈原文、翻译、赏析和诗意(湘春夜月·近清明 黄孝迈)原文

《湘春夜月》 黄孝迈

近清明。
翠禽枝上消魂。
可惜一片清歌,都付与黄昏。
欲共柳花低诉,怕柳花轻薄,不解伤春。
念楚乡旅宿,柔情别绪,谁与温存。
空樽夜泣,青山不语,残月当门。
翠玉楼前,惟是有、一波湘水,摇荡湘云。
天长梦短,问甚时、重见桃根。
这次第,算人间没个并刀,剪断心上愁痕。

作者简介(黄孝迈)

黄孝迈(生卒年不详),南宋诗人,字德夫,号雪舟。有人说他“妙才超轶,词采溢出,天设神授,朋侪推独步,耆宿避三舍。酒酣耳热,倚声而作者,殆欲摩刘改之(过)、孙季蕃(惟信)之垒”,“其清丽,叔原(晏几道)、方回(贺铸)不能加其绵密。”有《雪舟长短句》。存词4首。

湘春夜月·近清明翻译及注释

翻译
临近清明时分,枝头上翠鸟的叫声凄婉动人。可惜这一片清歌,都付与寂寞的黄昏。想要对柳花低述衷曲,又怕柳花轻薄,不懂得人的伤春之心。我独自漂泊在南国楚乡,满怀柔情别恨,有谁能给我一点儿温存?
空空的酒杯仿佛在为我哭泣,青山无语宛如在为我伤心,一缕残阳斜照着院门。在华丽的楼前,只有那一池悠悠的湘水,倒映着悠悠轻荡的湘云。无聊的白日是那样漫长,梦境却短得可怜。请问苍天,到底什么时候才能和恋人见面?这情景真令人心酸。就算整个人间,也没有任何一个并州的刀剪,可以把我心中的千愁万绪剪断。

注释
者次第:这许多情况。者,同这。
并刀:并州(今山西太原)的剪刀,当时以锋利著称。

湘春夜月·近清明赏析

  黄孝迈的词流传很少,但他的词的确写得“风度婉秀,真佳词也。”(万树《词律》)

  "清歌”与“黄昏”所含的情绪本是相反的,前者引人愉悦,后者使人忧伤,相反相成,其结果是益增忧伤之感,故此二句表现为极其沉痛的感叹口吻。接下来,作者进一步采用了拟人手法,将具有感知的品格赋予了柳花,想对它低声倾诉自己的心事,转而又:“怕柳花轻薄,不解伤春”。可见作者忧思之深重。“伤春”二字,点出了作品主旨之所在。再下面,是作者自己感叹当时旅行在湘水之滨,独自投宿在旅舍时的孤寂心情。明明要写冷落,却偏用“温存”的字眼,再用“谁与”来作反诘,这种写法突现了一种炽烈追求的意愿。写到此处,已近过片,须得由伤春向恨别过渡,故而“柔情别绪”四字的安排也就是相当巧妙而颇具匠心的了。

  这首词的下片更为精采。前几句,作者紧紧抓住“湘春夜月”的景色特点,将深沉的离愁别恨熔铸进去,造成了动人的艺术效果:“空樽夜泣,青山不语,残照当门。翠玉楼前,惟是有、一波湘水,摇荡湘云。”这个境界是由众多形象构筑起来的一个整体,七宝楼台固不应拆碎,然而,倘求观察得细致,却无妨从局部着眼。“空樽夜泣”,表示心情的极度忧伤,是一个凝炼警策的句子,其造语则显得老辣,与姜夔《暗香》词里的“翠樽易泣”相同。“青山不语”,山峰不会说话,而作者却好像认为它原是会说话的,只是此时此刻无话可说罢了,以这种方式描摹环境的幽静,其艺术效果则更为强烈。“残照当门”,意谓残月照在门前,门外唯见残月。残月象征离别,正是由于它的情调凄恻。“今宵酒醒何处?杨柳岸,晓风残月”(柳永《雨霖铃》)等常见的例子,已经足以说明用残月抒写离别之情的艺术表现力了。“翠玉楼”,即前文“楚乡旅宿”,“惟是有”,同义重叠,起着强调下文的作用,而它以“平去上”的声韵作为引出下文的铺垫,从而使“一波湘水,摇荡湘云”一句更富有诗意,显得更加突出。从“翠玉楼”望去,月色下的湘江,一片朦胧迷茫,水面上只看到隐隐的波光,天空飘动着朵朵浮云,阵阵微风吹来,又将水天“摇荡”在一起了。然而这轻微的摇荡却不能打破“青山不语,残月当门”的静寂,正像“蝉噪林逾静”那样,反倒更增强了这种静寂之感;同时,在静寂之中,“湘春夜月”的景色更显得空灵深邃,它启迪着人们对生活的沉思。

  下片的后几句,像上片点出“伤春”一样,又将“恨别”的题旨点明了。“天长梦短,问甚时、重见桃根?”“天”是宇宙,“梦”是人生,“天长梦短”与吴文英在的“春宽梦窄”(《莺啼序》)构思相同,富有哲学意味。如梦的人生既然短暂,离别的愁苦就更使人难耐,于是又自然地产生了一种急切的希望尽快地“重见桃根”。桃根,出于东晋的《桃叶歌》:“桃叶复桃叶,桃叶连桃根。相怜两乐事,独使我殷勤。”相传为王献之所作,桃叶是他的妾名。后人经常用桃叶、桃根指代意中人。结句的“这次第”虽只是一个“点”,分量却是相当沉重的。愁绪扰人,自然产生剪除的意愿,这也是人们的共同心理。然而这首词中,合理的意愿却是用否定方式、喟叹的口吻表达出来的,因为“算人间没个并刀,剪断心上愁痕”,遍寻人间也找不到能够剪断这种愁绪的剪刀。

《湘春夜月》黄孝迈 拼音读音参考

xiāng chūn yè yuè
湘春夜月

jìn qīng míng.
近清明。
cuì qín zhī shàng xiāo hún.
翠禽枝上消魂。
kě xī yī piàn qīng gē, dōu fù yǔ huáng hūn.
可惜一片清歌,都付与黄昏。
yù gòng liǔ huā dī sù, pà liǔ huā qīng bó, bù jiě shāng chūn.
欲共柳花低诉,怕柳花轻薄,不解伤春。
niàn chǔ xiāng lǚ sù, róu qíng bié xù, shuí yǔ wēn cún.
念楚乡旅宿,柔情别绪,谁与温存。
kōng zūn yè qì, qīng shān bù yǔ, cán yuè dāng mén.
空樽夜泣,青山不语,残月当门。
cuì yù lóu qián, wéi shì yǒu yī bō xiāng shuǐ, yáo dàng xiāng yún.
翠玉楼前,惟是有、一波湘水,摇荡湘云。
tiān cháng mèng duǎn, wèn shén shí zhòng jiàn táo gēn.
天长梦短,问甚时、重见桃根。
zhè cì dì, suàn rén jiān méi gè bìng dāo, jiǎn duàn xīn shàng chóu hén.
这次第,算人间没个并刀,剪断心上愁痕。

《湘春夜月》黄孝迈原文、翻译、赏析和诗意(湘春夜月·近清明 黄孝迈)拼音解读

《xiāng chūn yè yuè 》 huáng xiào mài

jìn qīng míng 。
cuì qín zhī shàng xiāo hún 。
kě xī yī piàn qīng gē ,dōu fù yǔ huáng hūn 。
yù gòng liǔ huā dī sù ,pà liǔ huā qīng báo ,bú jiě shāng chūn 。
niàn chǔ xiāng lǚ xiǔ ,róu qíng bié xù ,shuí yǔ wēn cún 。
kōng zūn yè qì ,qīng shān bú yǔ ,cán yuè dāng mén 。
cuì yù lóu qián ,wéi shì yǒu 、yī bō xiāng shuǐ ,yáo dàng xiāng yún 。
tiān zhǎng mèng duǎn ,wèn shèn shí 、zhòng jiàn táo gēn 。
zhè cì dì ,suàn rén jiān méi gè bìng dāo ,jiǎn duàn xīn shàng chóu hén 。

zuò zhě jiǎn jiè (huáng xiào mài )

huáng xiào mài (shēng zú nián bú xiáng ),nán sòng shī rén ,zì dé fū ,hào xuě zhōu 。yǒu rén shuō tā “miào cái chāo yì ,cí cǎi yì chū ,tiān shè shén shòu ,péng chái tuī dú bù ,qí xiǔ bì sān shě 。jiǔ hān ěr rè ,yǐ shēng ér zuò zhě ,dài yù mó liú gǎi zhī (guò )、sūn jì fān (wéi xìn )zhī lěi ”,“qí qīng lì ,shū yuán (yàn jǐ dào )、fāng huí (hè zhù )bú néng jiā qí mián mì 。”yǒu 《xuě zhōu zhǎng duǎn jù 》。cún cí 4shǒu 。

xiāng chūn yè yuè ·jìn qīng míng fān yì jí zhù shì

fān yì
lín jìn qīng míng shí fèn ,zhī tóu shàng cuì niǎo de jiào shēng qī wǎn dòng rén 。kě xī zhè yī piàn qīng gē ,dōu fù yǔ jì mò de huáng hūn 。xiǎng yào duì liǔ huā dī shù zhōng qǔ ,yòu pà liǔ huā qīng báo ,bú dǒng dé rén de shāng chūn zhī xīn 。wǒ dú zì piāo bó zài nán guó chǔ xiāng ,mǎn huái róu qíng bié hèn ,yǒu shuí néng gěi wǒ yī diǎn ér wēn cún ?
kōng kōng de jiǔ bēi fǎng fó zài wéi wǒ kū qì ,qīng shān wú yǔ wǎn rú zài wéi wǒ shāng xīn ,yī lǚ cán yáng xié zhào zhe yuàn mén 。zài huá lì de lóu qián ,zhī yǒu nà yī chí yōu yōu de xiāng shuǐ ,dǎo yìng zhe yōu yōu qīng dàng de xiāng yún 。wú liáo de bái rì shì nà yàng màn zhǎng ,mèng jìng què duǎn dé kě lián 。qǐng wèn cāng tiān ,dào dǐ shí me shí hòu cái néng hé liàn rén jiàn miàn ?zhè qíng jǐng zhēn lìng rén xīn suān 。jiù suàn zhěng gè rén jiān ,yě méi yǒu rèn hé yī gè bìng zhōu de dāo jiǎn ,kě yǐ bǎ wǒ xīn zhōng de qiān chóu wàn xù jiǎn duàn 。

zhù shì
zhě cì dì :zhè xǔ duō qíng kuàng 。zhě ,tóng zhè 。
bìng dāo :bìng zhōu (jīn shān xī tài yuán )de jiǎn dāo ,dāng shí yǐ fēng lì zhe chēng 。

xiāng chūn yè yuè ·jìn qīng míng shǎng xī

  huáng xiào mài de cí liú chuán hěn shǎo ,dàn tā de cí de què xiě dé “fēng dù wǎn xiù ,zhēn jiā cí yě 。”(wàn shù 《cí lǜ 》)

  "qīng gē ”yǔ “huáng hūn ”suǒ hán de qíng xù běn shì xiàng fǎn de ,qián zhě yǐn rén yú yuè ,hòu zhě shǐ rén yōu shāng ,xiàng fǎn xiàng chéng ,qí jié guǒ shì yì zēng yōu shāng zhī gǎn ,gù cǐ èr jù biǎo xiàn wéi jí qí chén tòng de gǎn tàn kǒu wěn 。jiē xià lái ,zuò zhě jìn yī bù cǎi yòng le nǐ rén shǒu fǎ ,jiāng jù yǒu gǎn zhī de pǐn gé fù yǔ le liǔ huā ,xiǎng duì tā dī shēng qīng sù zì jǐ de xīn shì ,zhuǎn ér yòu :“pà liǔ huā qīng báo ,bú jiě shāng chūn ”。kě jiàn zuò zhě yōu sī zhī shēn zhòng 。“shāng chūn ”èr zì ,diǎn chū le zuò pǐn zhǔ zhǐ zhī suǒ zài 。zài xià miàn ,shì zuò zhě zì jǐ gǎn tàn dāng shí lǚ háng zài xiāng shuǐ zhī bīn ,dú zì tóu xiǔ zài lǚ shě shí de gū jì xīn qíng 。míng míng yào xiě lěng luò ,què piān yòng “wēn cún ”de zì yǎn ,zài yòng “shuí yǔ ”lái zuò fǎn jié ,zhè zhǒng xiě fǎ tū xiàn le yī zhǒng chì liè zhuī qiú de yì yuàn 。xiě dào cǐ chù ,yǐ jìn guò piàn ,xū dé yóu shāng chūn xiàng hèn bié guò dù ,gù ér “róu qíng bié xù ”sì zì de ān pái yě jiù shì xiàng dāng qiǎo miào ér pō jù jiàng xīn de le 。

  zhè shǒu cí de xià piàn gèng wéi jīng cǎi 。qián jǐ jù ,zuò zhě jǐn jǐn zhuā zhù “xiāng chūn yè yuè ”de jǐng sè tè diǎn ,jiāng shēn chén de lí chóu bié hèn róng zhù jìn qù ,zào chéng le dòng rén de yì shù xiào guǒ :“kōng zūn yè qì ,qīng shān bú yǔ ,cán zhào dāng mén 。cuì yù lóu qián ,wéi shì yǒu 、yī bō xiāng shuǐ ,yáo dàng xiāng yún 。”zhè gè jìng jiè shì yóu zhòng duō xíng xiàng gòu zhù qǐ lái de yī gè zhěng tǐ ,qī bǎo lóu tái gù bú yīng chāi suì ,rán ér ,tǎng qiú guān chá dé xì zhì ,què wú fáng cóng jú bù zhe yǎn 。“kōng zūn yè qì ”,biǎo shì xīn qíng de jí dù yōu shāng ,shì yī gè níng liàn jǐng cè de jù zǐ ,qí zào yǔ zé xiǎn dé lǎo là ,yǔ jiāng kuí 《àn xiāng 》cí lǐ de “cuì zūn yì qì ”xiàng tóng 。“qīng shān bú yǔ ”,shān fēng bú huì shuō huà ,ér zuò zhě què hǎo xiàng rèn wéi tā yuán shì huì shuō huà de ,zhī shì cǐ shí cǐ kè wú huà kě shuō bà le ,yǐ zhè zhǒng fāng shì miáo mó huán jìng de yōu jìng ,qí yì shù xiào guǒ zé gèng wéi qiáng liè 。“cán zhào dāng mén ”,yì wèi cán yuè zhào zài mén qián ,mén wài wéi jiàn cán yuè 。cán yuè xiàng zhēng lí bié ,zhèng shì yóu yú tā de qíng diào qī cè 。“jīn xiāo jiǔ xǐng hé chù ?yáng liǔ àn ,xiǎo fēng cán yuè ”(liǔ yǒng 《yǔ lín líng 》)děng cháng jiàn de lì zǐ ,yǐ jīng zú yǐ shuō míng yòng cán yuè shū xiě lí bié zhī qíng de yì shù biǎo xiàn lì le 。“cuì yù lóu ”,jí qián wén “chǔ xiāng lǚ xiǔ ”,“wéi shì yǒu ”,tóng yì zhòng dié ,qǐ zhe qiáng diào xià wén de zuò yòng ,ér tā yǐ “píng qù shàng ”de shēng yùn zuò wéi yǐn chū xià wén de pù diàn ,cóng ér shǐ “yī bō xiāng shuǐ ,yáo dàng xiāng yún ”yī jù gèng fù yǒu shī yì ,xiǎn dé gèng jiā tū chū 。cóng “cuì yù lóu ”wàng qù ,yuè sè xià de xiāng jiāng ,yī piàn méng lóng mí máng ,shuǐ miàn shàng zhī kàn dào yǐn yǐn de bō guāng ,tiān kōng piāo dòng zhe duǒ duǒ fú yún ,zhèn zhèn wēi fēng chuī lái ,yòu jiāng shuǐ tiān “yáo dàng ”zài yī qǐ le 。rán ér zhè qīng wēi de yáo dàng què bú néng dǎ pò “qīng shān bú yǔ ,cán yuè dāng mén ”de jìng jì ,zhèng xiàng “chán zào lín yú jìng ”nà yàng ,fǎn dǎo gèng zēng qiáng le zhè zhǒng jìng jì zhī gǎn ;tóng shí ,zài jìng jì zhī zhōng ,“xiāng chūn yè yuè ”de jǐng sè gèng xiǎn dé kōng líng shēn suì ,tā qǐ dí zhe rén men duì shēng huó de chén sī 。

  xià piàn de hòu jǐ jù ,xiàng shàng piàn diǎn chū “shāng chūn ”yī yàng ,yòu jiāng “hèn bié ”de tí zhǐ diǎn míng le 。“tiān zhǎng mèng duǎn ,wèn shèn shí 、zhòng jiàn táo gēn ?”“tiān ”shì yǔ zhòu ,“mèng ”shì rén shēng ,“tiān zhǎng mèng duǎn ”yǔ wú wén yīng zài de “chūn kuān mèng zhǎi ”(《yīng tí xù 》)gòu sī xiàng tóng ,fù yǒu zhé xué yì wèi 。rú mèng de rén shēng jì rán duǎn zàn ,lí bié de chóu kǔ jiù gèng shǐ rén nán nài ,yú shì yòu zì rán dì chǎn shēng le yī zhǒng jí qiē de xī wàng jìn kuài dì “zhòng jiàn táo gēn ”。táo gēn ,chū yú dōng jìn de 《táo yè gē 》:“táo yè fù táo yè ,táo yè lián táo gēn 。xiàng lián liǎng lè shì ,dú shǐ wǒ yīn qín 。”xiàng chuán wéi wáng xiàn zhī suǒ zuò ,táo yè shì tā de qiè míng 。hòu rén jīng cháng yòng táo yè 、táo gēn zhǐ dài yì zhōng rén 。jié jù de “zhè cì dì ”suī zhī shì yī gè “diǎn ”,fèn liàng què shì xiàng dāng chén zhòng de 。chóu xù rǎo rén ,zì rán chǎn shēng jiǎn chú de yì yuàn ,zhè yě shì rén men de gòng tóng xīn lǐ 。rán ér zhè shǒu cí zhōng ,hé lǐ de yì yuàn què shì yòng fǒu dìng fāng shì 、kuì tàn de kǒu wěn biǎo dá chū lái de ,yīn wéi “suàn rén jiān méi gè bìng dāo ,jiǎn duàn xīn shàng chóu hén ”,biàn xún rén jiān yě zhǎo bú dào néng gòu jiǎn duàn zhè zhǒng chóu xù de jiǎn dāo 。

《xiāng chūn yè yuè 》huáng xiào mài pīn yīn dú yīn cān kǎo

xiāng chūn yè yuè
xiāng chūn yè yuè

jìn qīng míng.
jìn qīng míng 。
cuì qín zhī shàng xiāo hún.
cuì qín zhī shàng xiāo hún 。
kě xī yī piàn qīng gē, dōu fù yǔ huáng hūn.
kě xī yī piàn qīng gē ,dōu fù yǔ huáng hūn 。
yù gòng liǔ huā dī sù, pà liǔ huā qīng bó, bù jiě shāng chūn.
yù gòng liǔ huā dī sù ,pà liǔ huā qīng báo ,bú jiě shāng chūn 。
niàn chǔ xiāng lǚ sù, róu qíng bié xù, shuí yǔ wēn cún.
niàn chǔ xiāng lǚ xiǔ ,róu qíng bié xù ,shuí yǔ wēn cún 。
kōng zūn yè qì, qīng shān bù yǔ, cán yuè dāng mén.
kōng zūn yè qì ,qīng shān bú yǔ ,cán yuè dāng mén 。
cuì yù lóu qián, wéi shì yǒu yī bō xiāng shuǐ, yáo dàng xiāng yún.
cuì yù lóu qián ,wéi shì yǒu 、yī bō xiāng shuǐ ,yáo dàng xiāng yún 。
tiān cháng mèng duǎn, wèn shén shí zhòng jiàn táo gēn.
tiān zhǎng mèng duǎn ,wèn shèn shí 、zhòng jiàn táo gēn 。
zhè cì dì, suàn rén jiān méi gè bìng dāo, jiǎn duàn xīn shàng chóu hén.
zhè cì dì ,suàn rén jiān méi gè bìng dāo ,jiǎn duàn xīn shàng chóu hén 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

黄孝迈 黄孝迈 黄孝迈(生卒年不详),南宋诗人,字德夫,号雪舟。有人说他“妙才超轶,词采溢出,天设神授,朋侪推独步,耆宿避三舍。酒酣耳热,倚声而作者,殆欲摩刘改之(过)、孙季蕃(惟信)之垒”,“其清丽,叔原(晏几道)、方回(贺铸)不能加其绵密。”有《雪舟长短句》。存词4首。

黄孝迈的诗词

  • 《湘春夜月》黄孝迈原文、翻译、赏析和诗意(湘春夜月·近清明 黄孝迈)
  • 湘春夜月·近清明
  • 湘春夜月·近清明
  • 宋代诗词推荐

  • 蝶恋花(席上和孙使君。孙暮春当受)
  • 沁园春(吴叔永尚书和余旧作,再答)
  • 水龙吟·载学士院有之
  • 贺新郎(寿蔡久轩参政,癸丑生)
  • 满庭芳(九日)
  • 彩凤飞(十月十六日寿钱伯同)
  • 水调歌头(张茶马□□生日六日十八立)
  • 水龙吟(寿周耐轩)
  • 鹧鸪天(奉和伯可郎中席上见赠)
  • 霜天晓角(又)
  • 《湘春夜月》黄孝迈原文、翻译、赏析和诗意(湘春夜月·近清明 黄孝迈)原文,《湘春夜月》黄孝迈原文、翻译、赏析和诗意(湘春夜月·近清明 黄孝迈)翻译,《湘春夜月》黄孝迈原文、翻译、赏析和诗意(湘春夜月·近清明 黄孝迈)赏析,《湘春夜月》黄孝迈原文、翻译、赏析和诗意(湘春夜月·近清明 黄孝迈)阅读答案,出自黄孝迈的作品

    诗词类别

    黄孝迈的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语