《玉楼春·春恨》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(玉楼春·春恨 晏殊)

作者:晏殊 朝代:宋代
《玉楼春·春恨》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(玉楼春·春恨 晏殊)原文

《玉楼春·春恨》 晏殊

绿杨芳草长亭路,年少抛人容易去。
楼头残梦五更钟,花底离愁三月雨。
无情不似多情苦,一寸还成千万缕。
天涯地角有穷时,只有相思无尽处。

作者简介(晏殊)

晏殊头像

晏殊【yàn shū】(991-1055)字同叔,著名词人、诗人、散文家,北宋抚州府临川城人(今江西进贤县文港镇沙河人,位于香楠峰下,其父为抚州府手力节级),是当时的抚州籍第一个宰相。晏殊与其第七子晏几道(1037-1110),在当时北宋词坛上,被称为“大晏”和“小晏”。

玉楼春·春恨翻译及注释

翻译
在绿杨垂柳、芳草萋萋的长亭古道上,他好像情侣轻易地抛下我就登程远去。楼头的钟声惊醒了五更的残梦,心头的离愁就像洒在花底的三月春雨。
无情人哪里懂得多情的人的苦恼,一寸相思愁绪竟化作了万缕千丝。天涯地角再远也有穷尽终了那一天,只有怀人的愁思却是无限绵长、没有尽期啊。

注释
⑴玉楼春:词牌名。又名“木兰花”。
⑵长亭路:送别的路。长亭:古代驿路上建有供行人休息的亭子。《白帖》:“十里一长亭,五里一短亭。”
⑶年少抛人:人被年少所抛弃,言人由年少变为年老。
⑷残梦:未做完的梦。
⑸五更钟、三月雨:都是指思念人的时候。
⑹一寸:指愁肠。还:已经。千万缕:千丝万缕。比喻离恨无穷。

玉楼春·春恨鉴赏

  凄凄的哀怨与静静的相思是晏殊这首词所歌咏的主题。它不仅饱含着词人对离愁别怨的感叹,更婉转地表明了深切的人生哲理。

  “绿杨芳草长亭路”,上片起句写春景、别亭和去路,用以衬托人的感情。因为就是在这芳草连天、绿杨茂密的长亭外、古道边,那年少的游子与自己的心上人告别了。无边的“绿杨芳草”所描绘出的一派春光春景,给离别愁怨的抒发创造了广阔的空间。次句“年少抛人容易去”,是写一位少年在未解离情之苦时,离别总是那样匆忙和轻而易举。然而随着时光的流逝,他深感惋惜。“容易”二字里既有着少年对昔日的追悔,也有着他至今依旧的寻觅。“楼头残梦五更钟,花底离情三月雨”二句,极写相思之苦,哀怨之切。残梦依稀,钟鼓伤情;细雨迷蒙,离情更苦,这正是那被抛弃的真情的悲哀。这两句不仅有着音节对仗工整之妙,更表现了幽咽婉转的意境之美。缠绵含蓄的轻歌低叹,真切浑成的着意抒发,把暮春三月的细雨,五更的残梦,楼头离人花下的寂寞,连同所有的相思都勾连成一片,缥渺轻飏,茫茫无际。

  下片起首二句,“无情不似多情苦,一寸还成千万缕”,作者用白描的手法,强烈的对比,把那梦魂牵绕的深情写了出来。前一句直言多情苦,并且认定这种痛苦又远非“无情”所能代的;即使自身想得到解脱,作者的无情也只能是“多情却似总无情”的“无情”,因此依旧无法排遣那无尽的相思之苦。“一寸还成千万缕”,极言多情。一寸情思尚可化为千万缕的情丝,那么无尽的多情,会化为无数情丝。这二句欲扬先抑,故意写出“无情”的“不似”,用以突出多情之苦。“天涯地角有穷时,只有相思无尽处。”这两句词是说无尽的情思天长地久,万古长存。正像李后主所说的“一片芳心千万绪,人间没个安排处”,一切万物都会有穷尽之时,而唯有那人间的真情才永无休止,永无尽头。因而这无尽的相思,才值得永远地歌吟。

玉楼春·春恨赏析

  此词抒写人生离别相思之苦,寄托了作者从有感于人生短促、聚散无常以及盛筵之后的落寞等心情生发出来的感慨。整首词感情真挚,情调凄切,抒情析理,绰约多姿,有着迷人的艺术魅力。作者抒发人生感慨时成功地使用了夸张手法,更增添了词的艺术感染力。

  上片首句写景,时间是绿柳依依的春天,地点古道长亭,这是旅客小休之所,也是两人分别之处。

  “年少”句叙述临行之际,闺女空自泪眼相看,无语凝咽,而“年少”的他却轻易地弃之而去。年少,是指思妇的“所欢”,也即“恋人”,据赵与时《宾退录》记载,“晏叔原见蒲传正曰:‘先君平日小词虽多,未尝作妇人语也。’传正曰:‘绿杨芳草长亭路,年少抛人容易去,岂非妇人语乎?’叔原曰:‘公谓年少为所欢乎,因公言,遂解得乐天诗两句:欲留所欢待富贵,富贵不来所欢去。’传正笔而悟。余按全篇云云,盖真谓所欢者,与乐天‘欲留年少待富贵,富贵不来年少去’之句不同,叔原之言失之。”这是晏几道为其父此词“年少”语所作的无谓辩解。实际上,此词写思妇闺怨,用的的确是“妇人语”。

  “楼头”两句,把思妇的思念之意生动地描绘出来,从相反方面说明“抛人去”者的薄情。白昼逝去,黑夜降临,她转辗反侧,很久之后才悠悠进入睡乡,但很快就被五更钟声惊破了残梦,使她重又陷入无边的失望;窗外,飘洒着春雨,那些花瓣像是承受不住,带着离愁纷纷落下。“残梦”和“落花”这里都是用来曲折地抒发怀人之情,语言工致匀称。陈廷焯《白雨斋词话》称其“婉转缠绵,深情一往,丽而有则,耐人寻味”。

  下片用反语,先以无情与多情作对比,继而以具体比喻从反面来说明。“无情”两句,用反语以加强语意。先说无情则无烦恼,因此多情还不如无情,从而反托出“多情自古伤离别”的深衷:“一寸”指心,柳丝缕缕,拂水飘绵,最识离怀别苦。两句意思是说,无情怎似多情之苦,那一寸芳心,化成了千丝万缕,蕴含着千愁万恨。词意来自李煜“一片芳心千万绪,人间没个安排处”(《蝶恋花》)。

  末两句含意深婉。天涯地角,是天地之尽头,故云“有穷时”。然而,别离之后的相思之情,却是无穷无尽的,正所谓“只有相思无尽处”。这里通过比较来体现出因“多情”而受到的精神折磨,感情真切而含蓄,对于那个薄幸年少,却毫无埋怨之语。此词写闺怨,颇具婉转流利之致,词中不事藻饰,没有典故,除首两句为叙述,其余几句不论是用比喻,还是用反语,用夸张,都是通过白描手段反映思妇的心理活动,亦即难以言宣的相思之情,收到了很好的艺术效果。

《玉楼春·春恨》晏殊 拼音读音参考

yù lóu chūn chūn hèn
玉楼春·春恨

lǜ yáng fāng cǎo cháng tíng lù, nián shào pāo rén róng yì qù.
绿杨芳草长亭路,年少抛人容易去。
lóu tóu cán mèng wǔ gēng zhōng, huā dǐ lí chóu sān yuè yǔ.
楼头残梦五更钟,花底离愁三月雨。
wú qíng bù shì duō qíng kǔ, yī cùn hái chéng qiān wàn lǚ.
无情不似多情苦,一寸还成千万缕。
tiān yá dì jiǎo yǒu qióng shí, zhǐ yǒu xiāng sī wú jìn chù.
天涯地角有穷时,只有相思无尽处。

《玉楼春·春恨》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(玉楼春·春恨 晏殊)拼音解读

《yù lóu chūn ·chūn hèn 》 yàn shū

lǜ yáng fāng cǎo zhǎng tíng lù ,nián shǎo pāo rén róng yì qù 。
lóu tóu cán mèng wǔ gèng zhōng ,huā dǐ lí chóu sān yuè yǔ 。
wú qíng bú sì duō qíng kǔ ,yī cùn hái chéng qiān wàn lǚ 。
tiān yá dì jiǎo yǒu qióng shí ,zhī yǒu xiàng sī wú jìn chù 。

zuò zhě jiǎn jiè (yàn shū )

yàn shū tóu xiàng

yàn shū 【yàn shū】(991-1055)zì tóng shū ,zhe míng cí rén 、shī rén 、sàn wén jiā ,běi sòng fǔ zhōu fǔ lín chuān chéng rén (jīn jiāng xī jìn xián xiàn wén gǎng zhèn shā hé rén ,wèi yú xiāng nán fēng xià ,qí fù wéi fǔ zhōu fǔ shǒu lì jiē jí ),shì dāng shí de fǔ zhōu jí dì yī gè zǎi xiàng 。yàn shū yǔ qí dì qī zǐ yàn jǐ dào (1037-1110),zài dāng shí běi sòng cí tán shàng ,bèi chēng wéi “dà yàn ”hé “xiǎo yàn ”。

yù lóu chūn ·chūn hèn fān yì jí zhù shì

fān yì
zài lǜ yáng chuí liǔ 、fāng cǎo qī qī de zhǎng tíng gǔ dào shàng ,tā hǎo xiàng qíng lǚ qīng yì dì pāo xià wǒ jiù dēng chéng yuǎn qù 。lóu tóu de zhōng shēng jīng xǐng le wǔ gèng de cán mèng ,xīn tóu de lí chóu jiù xiàng sǎ zài huā dǐ de sān yuè chūn yǔ 。
wú qíng rén nǎ lǐ dǒng dé duō qíng de rén de kǔ nǎo ,yī cùn xiàng sī chóu xù jìng huà zuò le wàn lǚ qiān sī 。tiān yá dì jiǎo zài yuǎn yě yǒu qióng jìn zhōng le nà yī tiān ,zhī yǒu huái rén de chóu sī què shì wú xiàn mián zhǎng 、méi yǒu jìn qī ā 。

zhù shì
⑴yù lóu chūn :cí pái míng 。yòu míng “mù lán huā ”。
⑵zhǎng tíng lù :sòng bié de lù 。zhǎng tíng :gǔ dài yì lù shàng jiàn yǒu gòng háng rén xiū xī de tíng zǐ 。《bái tiē 》:“shí lǐ yī zhǎng tíng ,wǔ lǐ yī duǎn tíng 。”
⑶nián shǎo pāo rén :rén bèi nián shǎo suǒ pāo qì ,yán rén yóu nián shǎo biàn wéi nián lǎo 。
⑷cán mèng :wèi zuò wán de mèng 。
⑸wǔ gèng zhōng 、sān yuè yǔ :dōu shì zhǐ sī niàn rén de shí hòu 。
⑹yī cùn :zhǐ chóu cháng 。hái :yǐ jīng 。qiān wàn lǚ :qiān sī wàn lǚ 。bǐ yù lí hèn wú qióng 。

yù lóu chūn ·chūn hèn jiàn shǎng

  qī qī de āi yuàn yǔ jìng jìng de xiàng sī shì yàn shū zhè shǒu cí suǒ gē yǒng de zhǔ tí 。tā bú jǐn bǎo hán zhe cí rén duì lí chóu bié yuàn de gǎn tàn ,gèng wǎn zhuǎn dì biǎo míng le shēn qiē de rén shēng zhé lǐ 。

  “lǜ yáng fāng cǎo zhǎng tíng lù ”,shàng piàn qǐ jù xiě chūn jǐng 、bié tíng hé qù lù ,yòng yǐ chèn tuō rén de gǎn qíng 。yīn wéi jiù shì zài zhè fāng cǎo lián tiān 、lǜ yáng mào mì de zhǎng tíng wài 、gǔ dào biān ,nà nián shǎo de yóu zǐ yǔ zì jǐ de xīn shàng rén gào bié le 。wú biān de “lǜ yáng fāng cǎo ”suǒ miáo huì chū de yī pài chūn guāng chūn jǐng ,gěi lí bié chóu yuàn de shū fā chuàng zào le guǎng kuò de kōng jiān 。cì jù “nián shǎo pāo rén róng yì qù ”,shì xiě yī wèi shǎo nián zài wèi jiě lí qíng zhī kǔ shí ,lí bié zǒng shì nà yàng cōng máng hé qīng ér yì jǔ 。rán ér suí zhe shí guāng de liú shì ,tā shēn gǎn wǎn xī 。“róng yì ”èr zì lǐ jì yǒu zhe shǎo nián duì xī rì de zhuī huǐ ,yě yǒu zhe tā zhì jīn yī jiù de xún mì 。“lóu tóu cán mèng wǔ gèng zhōng ,huā dǐ lí qíng sān yuè yǔ ”èr jù ,jí xiě xiàng sī zhī kǔ ,āi yuàn zhī qiē 。cán mèng yī xī ,zhōng gǔ shāng qíng ;xì yǔ mí méng ,lí qíng gèng kǔ ,zhè zhèng shì nà bèi pāo qì de zhēn qíng de bēi āi 。zhè liǎng jù bú jǐn yǒu zhe yīn jiē duì zhàng gōng zhěng zhī miào ,gèng biǎo xiàn le yōu yān wǎn zhuǎn de yì jìng zhī měi 。chán mián hán xù de qīng gē dī tàn ,zhēn qiē hún chéng de zhe yì shū fā ,bǎ mù chūn sān yuè de xì yǔ ,wǔ gèng de cán mèng ,lóu tóu lí rén huā xià de jì mò ,lián tóng suǒ yǒu de xiàng sī dōu gōu lián chéng yī piàn ,piāo miǎo qīng yáng ,máng máng wú jì 。

  xià piàn qǐ shǒu èr jù ,“wú qíng bú sì duō qíng kǔ ,yī cùn hái chéng qiān wàn lǚ ”,zuò zhě yòng bái miáo de shǒu fǎ ,qiáng liè de duì bǐ ,bǎ nà mèng hún qiān rào de shēn qíng xiě le chū lái 。qián yī jù zhí yán duō qíng kǔ ,bìng qiě rèn dìng zhè zhǒng tòng kǔ yòu yuǎn fēi “wú qíng ”suǒ néng dài de ;jí shǐ zì shēn xiǎng dé dào jiě tuō ,zuò zhě de wú qíng yě zhī néng shì “duō qíng què sì zǒng wú qíng ”de “wú qíng ”,yīn cǐ yī jiù wú fǎ pái qiǎn nà wú jìn de xiàng sī zhī kǔ 。“yī cùn hái chéng qiān wàn lǚ ”,jí yán duō qíng 。yī cùn qíng sī shàng kě huà wéi qiān wàn lǚ de qíng sī ,nà me wú jìn de duō qíng ,huì huà wéi wú shù qíng sī 。zhè èr jù yù yáng xiān yì ,gù yì xiě chū “wú qíng ”de “bú sì ”,yòng yǐ tū chū duō qíng zhī kǔ 。“tiān yá dì jiǎo yǒu qióng shí ,zhī yǒu xiàng sī wú jìn chù 。”zhè liǎng jù cí shì shuō wú jìn de qíng sī tiān zhǎng dì jiǔ ,wàn gǔ zhǎng cún 。zhèng xiàng lǐ hòu zhǔ suǒ shuō de “yī piàn fāng xīn qiān wàn xù ,rén jiān méi gè ān pái chù ”,yī qiē wàn wù dōu huì yǒu qióng jìn zhī shí ,ér wéi yǒu nà rén jiān de zhēn qíng cái yǒng wú xiū zhǐ ,yǒng wú jìn tóu 。yīn ér zhè wú jìn de xiàng sī ,cái zhí dé yǒng yuǎn dì gē yín 。

yù lóu chūn ·chūn hèn shǎng xī

  cǐ cí shū xiě rén shēng lí bié xiàng sī zhī kǔ ,jì tuō le zuò zhě cóng yǒu gǎn yú rén shēng duǎn cù 、jù sàn wú cháng yǐ jí shèng yàn zhī hòu de luò mò děng xīn qíng shēng fā chū lái de gǎn kǎi 。zhěng shǒu cí gǎn qíng zhēn zhì ,qíng diào qī qiē ,shū qíng xī lǐ ,chāo yuē duō zī ,yǒu zhe mí rén de yì shù mèi lì 。zuò zhě shū fā rén shēng gǎn kǎi shí chéng gōng dì shǐ yòng le kuā zhāng shǒu fǎ ,gèng zēng tiān le cí de yì shù gǎn rǎn lì 。

  shàng piàn shǒu jù xiě jǐng ,shí jiān shì lǜ liǔ yī yī de chūn tiān ,dì diǎn gǔ dào zhǎng tíng ,zhè shì lǚ kè xiǎo xiū zhī suǒ ,yě shì liǎng rén fèn bié zhī chù 。

  “nián shǎo ”jù xù shù lín háng zhī jì ,guī nǚ kōng zì lèi yǎn xiàng kàn ,wú yǔ níng yān ,ér “nián shǎo ”de tā què qīng yì dì qì zhī ér qù 。nián shǎo ,shì zhǐ sī fù de “suǒ huān ”,yě jí “liàn rén ”,jù zhào yǔ shí 《bīn tuì lù 》jì zǎi ,“yàn shū yuán jiàn pú chuán zhèng yuē :‘xiān jun1 píng rì xiǎo cí suī duō ,wèi cháng zuò fù rén yǔ yě 。’chuán zhèng yuē :‘lǜ yáng fāng cǎo zhǎng tíng lù ,nián shǎo pāo rén róng yì qù ,qǐ fēi fù rén yǔ hū ?’shū yuán yuē :‘gōng wèi nián shǎo wéi suǒ huān hū ,yīn gōng yán ,suí jiě dé lè tiān shī liǎng jù :yù liú suǒ huān dài fù guì ,fù guì bú lái suǒ huān qù 。’chuán zhèng bǐ ér wù 。yú àn quán piān yún yún ,gài zhēn wèi suǒ huān zhě ,yǔ lè tiān ‘yù liú nián shǎo dài fù guì ,fù guì bú lái nián shǎo qù ’zhī jù bú tóng ,shū yuán zhī yán shī zhī 。”zhè shì yàn jǐ dào wéi qí fù cǐ cí “nián shǎo ”yǔ suǒ zuò de wú wèi biàn jiě 。shí jì shàng ,cǐ cí xiě sī fù guī yuàn ,yòng de de què shì “fù rén yǔ ”。

  “lóu tóu ”liǎng jù ,bǎ sī fù de sī niàn zhī yì shēng dòng dì miáo huì chū lái ,cóng xiàng fǎn fāng miàn shuō míng “pāo rén qù ”zhě de báo qíng 。bái zhòu shì qù ,hēi yè jiàng lín ,tā zhuǎn niǎn fǎn cè ,hěn jiǔ zhī hòu cái yōu yōu jìn rù shuì xiāng ,dàn hěn kuài jiù bèi wǔ gèng zhōng shēng jīng pò le cán mèng ,shǐ tā zhòng yòu xiàn rù wú biān de shī wàng ;chuāng wài ,piāo sǎ zhe chūn yǔ ,nà xiē huā bàn xiàng shì chéng shòu bú zhù ,dài zhe lí chóu fēn fēn luò xià 。“cán mèng ”hé “luò huā ”zhè lǐ dōu shì yòng lái qǔ shé dì shū fā huái rén zhī qíng ,yǔ yán gōng zhì yún chēng 。chén tíng chāo 《bái yǔ zhāi cí huà 》chēng qí “wǎn zhuǎn chán mián ,shēn qíng yī wǎng ,lì ér yǒu zé ,nài rén xún wèi ”。

  xià piàn yòng fǎn yǔ ,xiān yǐ wú qíng yǔ duō qíng zuò duì bǐ ,jì ér yǐ jù tǐ bǐ yù cóng fǎn miàn lái shuō míng 。“wú qíng ”liǎng jù ,yòng fǎn yǔ yǐ jiā qiáng yǔ yì 。xiān shuō wú qíng zé wú fán nǎo ,yīn cǐ duō qíng hái bú rú wú qíng ,cóng ér fǎn tuō chū “duō qíng zì gǔ shāng lí bié ”de shēn zhōng :“yī cùn ”zhǐ xīn ,liǔ sī lǚ lǚ ,fú shuǐ piāo mián ,zuì shí lí huái bié kǔ 。liǎng jù yì sī shì shuō ,wú qíng zěn sì duō qíng zhī kǔ ,nà yī cùn fāng xīn ,huà chéng le qiān sī wàn lǚ ,yùn hán zhe qiān chóu wàn hèn 。cí yì lái zì lǐ yù “yī piàn fāng xīn qiān wàn xù ,rén jiān méi gè ān pái chù ”(《dié liàn huā 》)。

  mò liǎng jù hán yì shēn wǎn 。tiān yá dì jiǎo ,shì tiān dì zhī jìn tóu ,gù yún “yǒu qióng shí ”。rán ér ,bié lí zhī hòu de xiàng sī zhī qíng ,què shì wú qióng wú jìn de ,zhèng suǒ wèi “zhī yǒu xiàng sī wú jìn chù ”。zhè lǐ tōng guò bǐ jiào lái tǐ xiàn chū yīn “duō qíng ”ér shòu dào de jīng shén shé mó ,gǎn qíng zhēn qiē ér hán xù ,duì yú nà gè báo xìng nián shǎo ,què háo wú mái yuàn zhī yǔ 。cǐ cí xiě guī yuàn ,pō jù wǎn zhuǎn liú lì zhī zhì ,cí zhōng bú shì zǎo shì ,méi yǒu diǎn gù ,chú shǒu liǎng jù wéi xù shù ,qí yú jǐ jù bú lùn shì yòng bǐ yù ,hái shì yòng fǎn yǔ ,yòng kuā zhāng ,dōu shì tōng guò bái miáo shǒu duàn fǎn yìng sī fù de xīn lǐ huó dòng ,yì jí nán yǐ yán xuān de xiàng sī zhī qíng ,shōu dào le hěn hǎo de yì shù xiào guǒ 。

《yù lóu chūn ·chūn hèn 》yàn shū pīn yīn dú yīn cān kǎo

yù lóu chūn chūn hèn
yù lóu chūn ·chūn hèn

lǜ yáng fāng cǎo cháng tíng lù, nián shào pāo rén róng yì qù.
lǜ yáng fāng cǎo zhǎng tíng lù ,nián shǎo pāo rén róng yì qù 。
lóu tóu cán mèng wǔ gēng zhōng, huā dǐ lí chóu sān yuè yǔ.
lóu tóu cán mèng wǔ gèng zhōng ,huā dǐ lí chóu sān yuè yǔ 。
wú qíng bù shì duō qíng kǔ, yī cùn hái chéng qiān wàn lǚ.
wú qíng bú sì duō qíng kǔ ,yī cùn hái chéng qiān wàn lǚ 。
tiān yá dì jiǎo yǒu qióng shí, zhǐ yǒu xiāng sī wú jìn chù.
tiān yá dì jiǎo yǒu qióng shí ,zhī yǒu xiàng sī wú jìn chù 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

晏殊 晏殊 晏殊(991-1055)字同叔,北宋政治家、文学家。抚州临川(今属江西)人。七岁能文,十四岁以神童召试,赐同进士出身。在真、仁两朝从秘书省正字到知制诰,礼部、刑部、工部尚书,同中书门下平章事、集贤殿大学士兼枢密使。谥元献。平生爱荐举贤才,范仲淹、韩琦、欧阳修等名臣皆出其门下。他一生富贵优游,所作多吟成于舞榭歌台、花前月下,而笔调闲婉,理致深蕴,音律谐适,词语雅丽,为当时词坛耆宿,在北宋文坛上享有很高的地位。诗、文、词兼擅。《宋史》本传说他「文章赡丽,应用不穷。尤工诗,闲雅有情思」。词作受冯延已的影响较深,与欧阳修并称「晏欧」。题材比较狭窄,对南唐词因袭成分较大。由于一生显贵,词作主要反映富贵闲适的生活,以及在这种生活环境中产生的感触和闲愁。《浣溪沙(无可奈何花落去)》是其代表作,其中「无可奈何花落去,似曾相识燕归来」为传诵之名句。间或流露出旷达的情怀,概括出对人们有启迪的人生哲理。艺术风格和婉明丽,清新含蓄。所作皆为小令,善于即景抒情,以鲜明生动的形象,构成形神兼备的意境,写景重其精神,前人评为「更自神到」。语言精炼浑成。这是他的词作内容虽一般却能万口流传的主要原因。在小令的写作技巧上,晏殊有所发展,且使之日臻纯熟。原有集,已散佚,仅存《珠玉词》130多首及清人所辑《晏元献遗文》。又编有类书《类要》,今存残本。

晏殊的诗词

  • 撼庭秋·别来音信千里
  • 《破阵子·春景》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(破阵子·春景 晏殊)
  • 《诉衷情 青梅煮酒斗时新》原文及翻译赏析
  • 浣溪沙(一曲新词酒一杯)
  • 采桑子(石竹)
  • 玉楼春·春恨
  • 中秋月(十轮霜影转庭梧)
  • 诉衷情·东风杨柳欲青青
  • 送凌侍郎还宣州
  • 送凌侍郎还宣州
  • 宋代诗词推荐

  • 步蟾宫(中秋)
  • 满江红(壬子生日)
  • 鹧鸪天(昌甫同明叔饮赵崇公家)
  • 菩萨蛮(次韵昌甫见贻生朝)
  • 声声慢·友人以梅兰瑞香水仙供客曰四香分韵得风字
  • 要销凝
  • 送贾讷倅眉
  • 庆春泽(丙申乡人醵赏凤花)
  • 青玉案·送伯固归吴中
  • 疏影(西湖社友赋红梅,分韵得落字)
  • 《玉楼春·春恨》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(玉楼春·春恨 晏殊)原文,《玉楼春·春恨》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(玉楼春·春恨 晏殊)翻译,《玉楼春·春恨》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(玉楼春·春恨 晏殊)赏析,《玉楼春·春恨》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(玉楼春·春恨 晏殊)阅读答案,出自晏殊的作品

    诗词类别

    晏殊的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语