《清平乐》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·红笺小字 晏殊)

作者:晏殊 朝代:宋代
《清平乐》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·红笺小字 晏殊)原文

《清平乐》 晏殊

红笺小字。
说尽平生意。
鸿雁在云鱼在水。
惆怅此情难寄。
斜阳独倚西楼。
遥山恰对帘钩。
人面不知何处,绿波依旧东流。

作者简介(晏殊)

晏殊头像

晏殊【yàn shū】(991-1055)字同叔,著名词人、诗人、散文家,北宋抚州府临川城人(今江西进贤县文港镇沙河人,位于香楠峰下,其父为抚州府手力节级),是当时的抚州籍第一个宰相。晏殊与其第七子晏几道(1037-1110),在当时北宋词坛上,被称为“大晏”和“小晏”。

清平乐·红笺小字翻译及注释

翻译
精美的红格信笺写满密密小字,说的都是我平生对你的爱慕之情。鸿雁飞翔云端且鱼儿游戏水里,这番满腹惆怅的情意难以传寄。在斜阳里我独自一人倚着西楼,遥远的群山恰好正对窗上帘钩。桃花般的人面不知到何处去了,唯有碧波绿水依旧向东方流去。

注释
①红笺(从竹,戋( jiān)声):红色的质地很好纸片或者条。供题诗、写信等用的(质量较高的)小幅纸张。如:笺管(纸和笔);笺幅(笺纸,信笺);笺咏(在笺纸上题咏诗词)古时用以题咏或写书信。
②平生意:这里是写的平生相慕相爱之意
③鸿雁:在古代,传说中的一种鸭科鸟(鸿雁)可以传递书信。也作书信的代称。“鸿雁传书”是中国古老的民间传说,因为鸿雁属定期迁徙的候鸟,信守时间,成群聚集,组织性强。古人当时的通信手段较落后,渴望能够通过这种“仁义礼智信”俱备的候鸟传递书信,沟通信息。
④斜阳:傍晚西斜的太阳。 唐 赵嘏 《东望》诗:“斜阳映阁山当寺,微绿含风月满川。” 元·彭芳远 《满江红》词:“牛背斜阳添别恨,鸾胶秋月续琴心。” 清·黄遵宪 《养疴杂诗》:“竹外斜阳半灭明,卷帘欹枕看新晴。” 艾芜 《人生哲学的一课》:“ 昆明 这都市,罩着淡黄的斜阳。”
⑤惆怅:失意,伤感。惆怅就是因为心中郁闷而不知道该干什么,忧伤和悲哀是表示的一种心理状态,而惆怅是强调一种迷茫,不知所措的感觉。

清平乐·红笺小字赏析

  此为怀人之作。词中寓情于景,以淡景写浓愁,言青山长在,绿水长流,而自己爱恋着的人却不知去向;虽有天上的鸿雁和水中的游鱼,它们却不能为自己传递书信,因而惆怅万端。

  词的上片抒情。起句“红笺小字,说尽平生意”语似平淡,实包蕴无数情事,无限情思。红笺是一种精美的小幅红纸,可用来题诗、写信。词里的主人公便用这种纸,写上密密麻麻的小字,说尽了平生相慕相爱之意。显然,对方不是普通的友人,而是倾心相爱的知音。

  三、四两句抒发信写成后无从传递的苦闷。古人有“雁足传书”和“鱼传尺素”的说法,前者见于《汉书·苏武传》,后者见于古诗《饮马长城窟行》(客从远方来),是诗文中常用的典故。作者以“鸿雁在云鱼在水”的构思,表明无法驱遣它们去传书递简,因此“惆怅此情难寄”。运典出新,比起“断鸿难倩”等语又增加了许多风致。

  过片由抒情过渡到写景。“斜阳”句点明时间、地点和人物活动,红日偏西,斜晖照着正在楼头眺望的孤独人影,景象已十分凄清,而远处的山峰又遮蔽着愁人的视线,隔断了离人的音信,更加令人惆怅难遣。“远山恰对帘钩”句,从象征意义上看,又有两情相对而遥相阻隔的意味。倚楼远眺本是为了抒忧,如今反倒平添一段愁思,从抒情手法来看,又多了一层转折。

  结尾两句化用崔护《题都城南庄》诗句:“人面不知何处去,桃花依旧笑东风”之意,略加变化,给人以有余不尽之感。绿水,或曾映照过如花的人面,如今,流水依然在眼,而人面不知何处,唯有相思之情,跟随流水,悠悠东去而已。

  此词以斜阳、遥山、人面、绿水、红笺、帘钩等物象,营造出一个充满离愁别恨的意境,将词人心中蕴藏的情感波澜表现得婉曲细腻,感人肺腑。全词语淡情深,闲雅从容,充分体现了词人独特的艺术风格。

《清平乐》晏殊 拼音读音参考

qīng píng lè
清平乐

hóng jiān xiǎo zì.
红笺小字。
shuō jǐn píng shēng yì.
说尽平生意。
hóng yàn zài yún yú zài shuǐ.
鸿雁在云鱼在水。
chóu chàng cǐ qíng nán jì.
惆怅此情难寄。
xié yáng dú yǐ xī lóu.
斜阳独倚西楼。
yáo shān qià duì lián gōu.
遥山恰对帘钩。
rén miàn bù zhī hé chǔ, lǜ bō yī jiù dōng liú.
人面不知何处,绿波依旧东流。

《清平乐》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·红笺小字 晏殊)拼音解读

《qīng píng lè 》 yàn shū

hóng jiān xiǎo zì 。
shuō jìn píng shēng yì 。
hóng yàn zài yún yú zài shuǐ 。
chóu chàng cǐ qíng nán jì 。
xié yáng dú yǐ xī lóu 。
yáo shān qià duì lián gōu 。
rén miàn bú zhī hé chù ,lǜ bō yī jiù dōng liú 。

zuò zhě jiǎn jiè (yàn shū )

yàn shū tóu xiàng

yàn shū 【yàn shū】(991-1055)zì tóng shū ,zhe míng cí rén 、shī rén 、sàn wén jiā ,běi sòng fǔ zhōu fǔ lín chuān chéng rén (jīn jiāng xī jìn xián xiàn wén gǎng zhèn shā hé rén ,wèi yú xiāng nán fēng xià ,qí fù wéi fǔ zhōu fǔ shǒu lì jiē jí ),shì dāng shí de fǔ zhōu jí dì yī gè zǎi xiàng 。yàn shū yǔ qí dì qī zǐ yàn jǐ dào (1037-1110),zài dāng shí běi sòng cí tán shàng ,bèi chēng wéi “dà yàn ”hé “xiǎo yàn ”。

qīng píng lè ·hóng jiān xiǎo zì fān yì jí zhù shì

fān yì
jīng měi de hóng gé xìn jiān xiě mǎn mì mì xiǎo zì ,shuō de dōu shì wǒ píng shēng duì nǐ de ài mù zhī qíng 。hóng yàn fēi xiáng yún duān qiě yú ér yóu xì shuǐ lǐ ,zhè fān mǎn fù chóu chàng de qíng yì nán yǐ chuán jì 。zài xié yáng lǐ wǒ dú zì yī rén yǐ zhe xī lóu ,yáo yuǎn de qún shān qià hǎo zhèng duì chuāng shàng lián gōu 。táo huā bān de rén miàn bú zhī dào hé chù qù le ,wéi yǒu bì bō lǜ shuǐ yī jiù xiàng dōng fāng liú qù 。

zhù shì
①hóng jiān (cóng zhú ,jiān ( jiān)shēng ):hóng sè de zhì dì hěn hǎo zhǐ piàn huò zhě tiáo 。gòng tí shī 、xiě xìn děng yòng de (zhì liàng jiào gāo de )xiǎo fú zhǐ zhāng 。rú :jiān guǎn (zhǐ hé bǐ );jiān fú (jiān zhǐ ,xìn jiān );jiān yǒng (zài jiān zhǐ shàng tí yǒng shī cí )gǔ shí yòng yǐ tí yǒng huò xiě shū xìn 。
②píng shēng yì :zhè lǐ shì xiě de píng shēng xiàng mù xiàng ài zhī yì
③hóng yàn :zài gǔ dài ,chuán shuō zhōng de yī zhǒng yā kē niǎo (hóng yàn )kě yǐ chuán dì shū xìn 。yě zuò shū xìn de dài chēng 。“hóng yàn chuán shū ”shì zhōng guó gǔ lǎo de mín jiān chuán shuō ,yīn wéi hóng yàn shǔ dìng qī qiān xǐ de hòu niǎo ,xìn shǒu shí jiān ,chéng qún jù jí ,zǔ zhī xìng qiáng 。gǔ rén dāng shí de tōng xìn shǒu duàn jiào luò hòu ,kě wàng néng gòu tōng guò zhè zhǒng “rén yì lǐ zhì xìn ”jù bèi de hòu niǎo chuán dì shū xìn ,gōu tōng xìn xī 。
④xié yáng :bàng wǎn xī xié de tài yáng 。 táng zhào gǔ 《dōng wàng 》shī :“xié yáng yìng gé shān dāng sì ,wēi lǜ hán fēng yuè mǎn chuān 。” yuán ·péng fāng yuǎn 《mǎn jiāng hóng 》cí :“niú bèi xié yáng tiān bié hèn ,luán jiāo qiū yuè xù qín xīn 。” qīng ·huáng zūn xiàn 《yǎng kē zá shī 》:“zhú wài xié yáng bàn miè míng ,juàn lián yī zhěn kàn xīn qíng 。” ài wú 《rén shēng zhé xué de yī kè 》:“ kūn míng zhè dōu shì ,zhào zhe dàn huáng de xié yáng 。”
⑤chóu chàng :shī yì ,shāng gǎn 。chóu chàng jiù shì yīn wéi xīn zhōng yù mèn ér bú zhī dào gāi gàn shí me ,yōu shāng hé bēi āi shì biǎo shì de yī zhǒng xīn lǐ zhuàng tài ,ér chóu chàng shì qiáng diào yī zhǒng mí máng ,bú zhī suǒ cuò de gǎn jiào 。

qīng píng lè ·hóng jiān xiǎo zì shǎng xī

  cǐ wéi huái rén zhī zuò 。cí zhōng yù qíng yú jǐng ,yǐ dàn jǐng xiě nóng chóu ,yán qīng shān zhǎng zài ,lǜ shuǐ zhǎng liú ,ér zì jǐ ài liàn zhe de rén què bú zhī qù xiàng ;suī yǒu tiān shàng de hóng yàn hé shuǐ zhōng de yóu yú ,tā men què bú néng wéi zì jǐ chuán dì shū xìn ,yīn ér chóu chàng wàn duān 。

  cí de shàng piàn shū qíng 。qǐ jù “hóng jiān xiǎo zì ,shuō jìn píng shēng yì ”yǔ sì píng dàn ,shí bāo yùn wú shù qíng shì ,wú xiàn qíng sī 。hóng jiān shì yī zhǒng jīng měi de xiǎo fú hóng zhǐ ,kě yòng lái tí shī 、xiě xìn 。cí lǐ de zhǔ rén gōng biàn yòng zhè zhǒng zhǐ ,xiě shàng mì mì má má de xiǎo zì ,shuō jìn le píng shēng xiàng mù xiàng ài zhī yì 。xiǎn rán ,duì fāng bú shì pǔ tōng de yǒu rén ,ér shì qīng xīn xiàng ài de zhī yīn 。

  sān 、sì liǎng jù shū fā xìn xiě chéng hòu wú cóng chuán dì de kǔ mèn 。gǔ rén yǒu “yàn zú chuán shū ”hé “yú chuán chǐ sù ”de shuō fǎ ,qián zhě jiàn yú 《hàn shū ·sū wǔ chuán 》,hòu zhě jiàn yú gǔ shī 《yǐn mǎ zhǎng chéng kū háng 》(kè cóng yuǎn fāng lái ),shì shī wén zhōng cháng yòng de diǎn gù 。zuò zhě yǐ “hóng yàn zài yún yú zài shuǐ ”de gòu sī ,biǎo míng wú fǎ qū qiǎn tā men qù chuán shū dì jiǎn ,yīn cǐ “chóu chàng cǐ qíng nán jì ”。yùn diǎn chū xīn ,bǐ qǐ “duàn hóng nán qiàn ”děng yǔ yòu zēng jiā le xǔ duō fēng zhì 。

  guò piàn yóu shū qíng guò dù dào xiě jǐng 。“xié yáng ”jù diǎn míng shí jiān 、dì diǎn hé rén wù huó dòng ,hóng rì piān xī ,xié huī zhào zhe zhèng zài lóu tóu tiào wàng de gū dú rén yǐng ,jǐng xiàng yǐ shí fèn qī qīng ,ér yuǎn chù de shān fēng yòu zhē bì zhe chóu rén de shì xiàn ,gé duàn le lí rén de yīn xìn ,gèng jiā lìng rén chóu chàng nán qiǎn 。“yuǎn shān qià duì lián gōu ”jù ,cóng xiàng zhēng yì yì shàng kàn ,yòu yǒu liǎng qíng xiàng duì ér yáo xiàng zǔ gé de yì wèi 。yǐ lóu yuǎn tiào běn shì wéi le shū yōu ,rú jīn fǎn dǎo píng tiān yī duàn chóu sī ,cóng shū qíng shǒu fǎ lái kàn ,yòu duō le yī céng zhuǎn shé 。

  jié wěi liǎng jù huà yòng cuī hù 《tí dōu chéng nán zhuāng 》shī jù :“rén miàn bú zhī hé chù qù ,táo huā yī jiù xiào dōng fēng ”zhī yì ,luè jiā biàn huà ,gěi rén yǐ yǒu yú bú jìn zhī gǎn 。lǜ shuǐ ,huò céng yìng zhào guò rú huā de rén miàn ,rú jīn ,liú shuǐ yī rán zài yǎn ,ér rén miàn bú zhī hé chù ,wéi yǒu xiàng sī zhī qíng ,gēn suí liú shuǐ ,yōu yōu dōng qù ér yǐ 。

  cǐ cí yǐ xié yáng 、yáo shān 、rén miàn 、lǜ shuǐ 、hóng jiān 、lián gōu děng wù xiàng ,yíng zào chū yī gè chōng mǎn lí chóu bié hèn de yì jìng ,jiāng cí rén xīn zhōng yùn cáng de qíng gǎn bō lán biǎo xiàn dé wǎn qǔ xì nì ,gǎn rén fèi fǔ 。quán cí yǔ dàn qíng shēn ,xián yǎ cóng róng ,chōng fèn tǐ xiàn le cí rén dú tè de yì shù fēng gé 。

《qīng píng lè 》yàn shū pīn yīn dú yīn cān kǎo

qīng píng lè
qīng píng lè

hóng jiān xiǎo zì.
hóng jiān xiǎo zì 。
shuō jǐn píng shēng yì.
shuō jìn píng shēng yì 。
hóng yàn zài yún yú zài shuǐ.
hóng yàn zài yún yú zài shuǐ 。
chóu chàng cǐ qíng nán jì.
chóu chàng cǐ qíng nán jì 。
xié yáng dú yǐ xī lóu.
xié yáng dú yǐ xī lóu 。
yáo shān qià duì lián gōu.
yáo shān qià duì lián gōu 。
rén miàn bù zhī hé chǔ, lǜ bō yī jiù dōng liú.
rén miàn bú zhī hé chù ,lǜ bō yī jiù dōng liú 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

晏殊 晏殊 晏殊(991-1055)字同叔,北宋政治家、文学家。抚州临川(今属江西)人。七岁能文,十四岁以神童召试,赐同进士出身。在真、仁两朝从秘书省正字到知制诰,礼部、刑部、工部尚书,同中书门下平章事、集贤殿大学士兼枢密使。谥元献。平生爱荐举贤才,范仲淹、韩琦、欧阳修等名臣皆出其门下。他一生富贵优游,所作多吟成于舞榭歌台、花前月下,而笔调闲婉,理致深蕴,音律谐适,词语雅丽,为当时词坛耆宿,在北宋文坛上享有很高的地位。诗、文、词兼擅。《宋史》本传说他「文章赡丽,应用不穷。尤工诗,闲雅有情思」。词作受冯延已的影响较深,与欧阳修并称「晏欧」。题材比较狭窄,对南唐词因袭成分较大。由于一生显贵,词作主要反映富贵闲适的生活,以及在这种生活环境中产生的感触和闲愁。《浣溪沙(无可奈何花落去)》是其代表作,其中「无可奈何花落去,似曾相识燕归来」为传诵之名句。间或流露出旷达的情怀,概括出对人们有启迪的人生哲理。艺术风格和婉明丽,清新含蓄。所作皆为小令,善于即景抒情,以鲜明生动的形象,构成形神兼备的意境,写景重其精神,前人评为「更自神到」。语言精炼浑成。这是他的词作内容虽一般却能万口流传的主要原因。在小令的写作技巧上,晏殊有所发展,且使之日臻纯熟。原有集,已散佚,仅存《珠玉词》130多首及清人所辑《晏元献遗文》。又编有类书《类要》,今存残本。

晏殊的诗词

  • 《蝶恋花》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(蝶恋花 晏殊)
  • 瑞鹧鸪
  • 鹊踏枝
  • 《诉衷情 青梅煮酒斗时新》原文及翻译赏析
  • 中秋月(十轮霜影转庭梧)
  • 撼庭秋·别来音信千里
  • 木兰花·池塘水绿风微暖
  • 浣溪沙·一向年光有限身
  • 《浣溪沙》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(浣溪沙 晏殊)
  • 少年游·重阳过后
  • 宋代诗词推荐

  • 菩萨蛮(十之八)
  • 浣溪沙(小集涧亭)
  • 好事近(同前)
  • 蝶恋花·春江暖涨桃花水
  • 南浦(四月八日)
  • 浣溪沙(江陵二车席次为江梅腊梅赋)
  • 谒金门(早梅)
  • 忆秦娥(五日移舟明山下作)
  • 沁园春(寿白侍从八十)
  • 浣溪沙(黄沙岭)
  • 《清平乐》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·红笺小字 晏殊)原文,《清平乐》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·红笺小字 晏殊)翻译,《清平乐》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·红笺小字 晏殊)赏析,《清平乐》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·红笺小字 晏殊)阅读答案,出自晏殊的作品

    诗词类别

    晏殊的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语