《梦江南》温庭筠原文、翻译、赏析和诗意(梦江南·千万恨 温庭筠)

作者:温庭筠 朝代:唐代
《梦江南》温庭筠原文、翻译、赏析和诗意(梦江南·千万恨 温庭筠)原文

《梦江南》 温庭筠

千万恨,恨极在天涯。
山月不知心里事,水风空落眼前花,摇曳碧云斜。

作者简介(温庭筠)

温庭筠头像

温庭筠(约812—866)唐代诗人、词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。富有天才,文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有“温八叉”之称。然恃才不羁,又好讥刺权贵,多犯忌讳,取憎于时,故屡举进士不第,长被贬抑,终生不得志。官终国子助教。精通音律。工诗,与李商隐齐名,时称“温李”。其诗辞藻华丽,秾艳精致,内容多写闺情。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为“花间派”首要词人,对词的发展影响较大。在词史上,与韦庄齐名,并称“温韦”。存词七十余首。后人辑有《温飞卿集》及《金奁集》。

梦江南·千万恨翻译及注释

翻译
恨意千万如丝如缕,飘散到了遥远的天边。山间的明月不知道我的心事。绿水清风中,鲜花独自摇落。花儿零落中,不知不觉的明月早已经斜入碧云外。

注释
①恨:离恨。
②天涯: 天边。指思念的人在遥远的地方。
③摇曳:犹言摇荡、动荡。

梦江南·千万恨赏析

  这首词以意境取胜,通过描写思妇在孤单的月光下独自思念的情景,表现了其内心的悲戚和哀伤。

  “千万恨,恨极在天涯。”首句直出“恨”字,“千万”直贯下句“极”字,并点出原因在于所恨之人远“在天涯”,满腔怨恨喷薄而出。说“恨”而有“千万”,足见恨之多与无穷,而且显得反复、零乱,大有不胜枚举之概。虽有千头万绪之恨,但恨到极点的事只有一桩,即远在天涯的那个人久不归来。这是对全词的主旨作正面描写。

  “山月不知心里事,水风空落眼前花。”三、四两句,初读起来很是平淡,仔细玩味却觉得是妙手天成。这两句是从侧面阐述其“恨”之深。女主人既有千万恨,其“心里”有“事”是理所当然的了,更使她难过的却在于“有恨无人知”。“恨”是一种无形的心理情绪,是难以把握和捉摸的,而词人却善于借景将它烘托出来:像风掠过水面时荡起的阵阵涟漪,像花儿随风落去时的缤纷缭乱,像悠悠白云在天空摇曳时的飘忽迷离,这样一来,抽象的“恨”就变得形象、可感了,使人们能够清晰地体验到它的纷乱、动荡的状态,也增强了词的审美价值。

  “摇曳碧云斜。”夜对山月,昼惜落花,在昼夜交替的黄昏,摇曳是程度不怎么明显的动荡,是轻轻移斜了角度的晃动。此句看似单纯写景,却状出了凝望暮色与碧云的女主人的百无聊赖之态,说明一天的光阴又在不知不觉中消逝了,不着“恨”字而“恨极”之意已和盘托出。

梦江南·千万恨创作背景

  温庭筠有两首《梦江南》小令,《草堂诗余别集》在此调下有题“闺怨”。闺怨题材在唐宋词中已经被写得很烂了,经常看到的或写外形的憔悴,或写心情的苦楚,而这一首却不同,温庭筠主要是写感受和印象。

《梦江南》温庭筠 拼音读音参考

mèng jiāng nán
梦江南

qiān wàn hèn, hèn jí zài tiān yá.
千万恨,恨极在天涯。
shān yuè bù zhī xīn lǐ shì, shuǐ fēng kōng luò yǎn qián huā, yáo yè bì yún xié.
山月不知心里事,水风空落眼前花,摇曳碧云斜。

《梦江南》温庭筠原文、翻译、赏析和诗意(梦江南·千万恨 温庭筠)拼音解读

《mèng jiāng nán 》 wēn tíng jun1

qiān wàn hèn ,hèn jí zài tiān yá 。
shān yuè bú zhī xīn lǐ shì ,shuǐ fēng kōng luò yǎn qián huā ,yáo yè bì yún xié 。

zuò zhě jiǎn jiè (wēn tíng jun1 )

wēn tíng jun1 tóu xiàng

wēn tíng jun1 (yuē 812—866)táng dài shī rén 、cí rén 。běn míng qí ,zì fēi qīng ,tài yuán qí (jīn shān xī qí xiàn dōng nán )rén 。fù yǒu tiān cái ,wén sī mǐn jié ,měi rù shì ,yā guān yùn ,bā chā shǒu ér chéng bā yùn ,suǒ yǐ yě yǒu “wēn bā chā ”zhī chēng 。rán shì cái bú jī ,yòu hǎo jī cì quán guì ,duō fàn jì huì ,qǔ zēng yú shí ,gù lǚ jǔ jìn shì bú dì ,zhǎng bèi biǎn yì ,zhōng shēng bú dé zhì 。guān zhōng guó zǐ zhù jiāo 。jīng tōng yīn lǜ 。gōng shī ,yǔ lǐ shāng yǐn qí míng ,shí chēng “wēn lǐ ”。qí shī cí zǎo huá lì ,nóng yàn jīng zhì ,nèi róng duō xiě guī qíng 。qí cí yì shù chéng jiù zài wǎn táng zhū cí rén zhī shàng ,wéi “huā jiān pài ”shǒu yào cí rén ,duì cí de fā zhǎn yǐng xiǎng jiào dà 。zài cí shǐ shàng ,yǔ wéi zhuāng qí míng ,bìng chēng “wēn wéi ”。cún cí qī shí yú shǒu 。hòu rén jí yǒu 《wēn fēi qīng jí 》jí 《jīn lián jí 》。

mèng jiāng nán ·qiān wàn hèn fān yì jí zhù shì

fān yì
hèn yì qiān wàn rú sī rú lǚ ,piāo sàn dào le yáo yuǎn de tiān biān 。shān jiān de míng yuè bú zhī dào wǒ de xīn shì 。lǜ shuǐ qīng fēng zhōng ,xiān huā dú zì yáo luò 。huā ér líng luò zhōng ,bú zhī bú jiào de míng yuè zǎo yǐ jīng xié rù bì yún wài 。

zhù shì
①hèn :lí hèn 。
②tiān yá : tiān biān 。zhǐ sī niàn de rén zài yáo yuǎn de dì fāng 。
③yáo yè :yóu yán yáo dàng 、dòng dàng 。

mèng jiāng nán ·qiān wàn hèn shǎng xī

  zhè shǒu cí yǐ yì jìng qǔ shèng ,tōng guò miáo xiě sī fù zài gū dān de yuè guāng xià dú zì sī niàn de qíng jǐng ,biǎo xiàn le qí nèi xīn de bēi qī hé āi shāng 。

  “qiān wàn hèn ,hèn jí zài tiān yá 。”shǒu jù zhí chū “hèn ”zì ,“qiān wàn ”zhí guàn xià jù “jí ”zì ,bìng diǎn chū yuán yīn zài yú suǒ hèn zhī rén yuǎn “zài tiān yá ”,mǎn qiāng yuàn hèn pēn báo ér chū 。shuō “hèn ”ér yǒu “qiān wàn ”,zú jiàn hèn zhī duō yǔ wú qióng ,ér qiě xiǎn dé fǎn fù 、líng luàn ,dà yǒu bú shèng méi jǔ zhī gài 。suī yǒu qiān tóu wàn xù zhī hèn ,dàn hèn dào jí diǎn de shì zhī yǒu yī zhuāng ,jí yuǎn zài tiān yá de nà gè rén jiǔ bú guī lái 。zhè shì duì quán cí de zhǔ zhǐ zuò zhèng miàn miáo xiě 。

  “shān yuè bú zhī xīn lǐ shì ,shuǐ fēng kōng luò yǎn qián huā 。”sān 、sì liǎng jù ,chū dú qǐ lái hěn shì píng dàn ,zǎi xì wán wèi què jiào dé shì miào shǒu tiān chéng 。zhè liǎng jù shì cóng cè miàn chǎn shù qí “hèn ”zhī shēn 。nǚ zhǔ rén jì yǒu qiān wàn hèn ,qí “xīn lǐ ”yǒu “shì ”shì lǐ suǒ dāng rán de le ,gèng shǐ tā nán guò de què zài yú “yǒu hèn wú rén zhī ”。“hèn ”shì yī zhǒng wú xíng de xīn lǐ qíng xù ,shì nán yǐ bǎ wò hé zhuō mō de ,ér cí rén què shàn yú jiè jǐng jiāng tā hōng tuō chū lái :xiàng fēng luě guò shuǐ miàn shí dàng qǐ de zhèn zhèn lián yī ,xiàng huā ér suí fēng luò qù shí de bīn fēn liáo luàn ,xiàng yōu yōu bái yún zài tiān kōng yáo yè shí de piāo hū mí lí ,zhè yàng yī lái ,chōu xiàng de “hèn ”jiù biàn dé xíng xiàng 、kě gǎn le ,shǐ rén men néng gòu qīng xī dì tǐ yàn dào tā de fēn luàn 、dòng dàng de zhuàng tài ,yě zēng qiáng le cí de shěn měi jià zhí 。

  “yáo yè bì yún xié 。”yè duì shān yuè ,zhòu xī luò huā ,zài zhòu yè jiāo tì de huáng hūn ,yáo yè shì chéng dù bú zěn me míng xiǎn de dòng dàng ,shì qīng qīng yí xié le jiǎo dù de huǎng dòng 。cǐ jù kàn sì dān chún xiě jǐng ,què zhuàng chū le níng wàng mù sè yǔ bì yún de nǚ zhǔ rén de bǎi wú liáo lài zhī tài ,shuō míng yī tiān de guāng yīn yòu zài bú zhī bú jiào zhōng xiāo shì le ,bú zhe “hèn ”zì ér “hèn jí ”zhī yì yǐ hé pán tuō chū 。

mèng jiāng nán ·qiān wàn hèn chuàng zuò bèi jǐng

  wēn tíng jun1 yǒu liǎng shǒu 《mèng jiāng nán 》xiǎo lìng ,《cǎo táng shī yú bié jí 》zài cǐ diào xià yǒu tí “guī yuàn ”。guī yuàn tí cái zài táng sòng cí zhōng yǐ jīng bèi xiě dé hěn làn le ,jīng cháng kàn dào de huò xiě wài xíng de qiáo cuì ,huò xiě xīn qíng de kǔ chǔ ,ér zhè yī shǒu què bú tóng ,wēn tíng jun1 zhǔ yào shì xiě gǎn shòu hé yìn xiàng 。

《mèng jiāng nán 》wēn tíng jun1 pīn yīn dú yīn cān kǎo

mèng jiāng nán
mèng jiāng nán

qiān wàn hèn, hèn jí zài tiān yá.
qiān wàn hèn ,hèn jí zài tiān yá 。
shān yuè bù zhī xīn lǐ shì, shuǐ fēng kōng luò yǎn qián huā, yáo yè bì yún xié.
shān yuè bú zhī xīn lǐ shì ,shuǐ fēng kōng luò yǎn qián huā ,yáo yè bì yún xié 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

温庭筠 温庭筠 温庭筠(812?─870?)唐末诗人和词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。温彦博裔孙。富有天才,然恃才不羁,生活放浪,又好讥刺权贵,多犯忌讳,因薄其有才无行得罪宰相令狐绹,取憎于时,故屡举进士不第,长被乏抑,终生不得志。大中十三年(859),出为隋县尉。徐商镇襄阳,召为巡官,常与殷成式、韦蟾等唱和。后来,归江东,任方城尉。咸通七年(866),徐商知政事,用为国子助教,主持秋试,悯擢寒士。竟流落而终。工诗,与李商隐齐名,时称「温李」,但成就不及李。温庭筠精通音律。其诗辞藻华丽,艳精致,内容多写闺情,仅少数作品对时政有所反映。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为「花间派」首要词人,对词的发展影响较大。然题材狭窄,多写妇女离愁别恨之作,简洁含蓄、情深意远,但伤之于柔弱秾艳。在词史上,温庭筠与韦庄齐名,并称「温韦」。相传温庭筠文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有「温八叉」之称。现存词六十余首。后人集有《温飞卿集》及《金奁集》。

温庭筠的诗词

  • 赠少年
  • 瑟瑟钗
  • 题李处士幽居
  • 过孔北海墓二十韵
  • 更漏子·玉炉香
  • 和道溪君别业(一作和友人溪居别业)
  • 简同志
  • 更漏子·柳丝长
  • 张静婉采莲歌
  • 杨柳枝
  • 唐代诗词推荐

  • 奉和袭美酒中十咏。酒尊
  • 再和次韵
  • 赠郭翰二首
  • 咏狗蚤
  • 送智光禅伯
  • 梦丹书
  • 雨霁宿望喜驿
  • 嘲廪丘令丞
  • 商山二首
  • 赠友人边游回(一作薛能诗)
  • 《梦江南》温庭筠原文、翻译、赏析和诗意(梦江南·千万恨 温庭筠)原文,《梦江南》温庭筠原文、翻译、赏析和诗意(梦江南·千万恨 温庭筠)翻译,《梦江南》温庭筠原文、翻译、赏析和诗意(梦江南·千万恨 温庭筠)赏析,《梦江南》温庭筠原文、翻译、赏析和诗意(梦江南·千万恨 温庭筠)阅读答案,出自温庭筠的作品

    诗词类别

    温庭筠的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语