《天净沙·秋》朱庭玉原文、翻译、赏析和诗意(天净沙·秋 朱庭玉)

作者:朱庭玉 朝代:元代
《天净沙·秋》朱庭玉原文、翻译、赏析和诗意(天净沙·秋 朱庭玉)原文

《天净沙·秋》 朱庭玉

庭前落尽梧桐,水边开彻芙蓉。
解与诗人意同。
辞柯霜叶,飞来就我题红。

天净沙·秋翻译及注释

翻译
庭院前落尽了梧桐的叶子,水中的荷花也早失去当日的风姿。
仿佛是通晓诗人我的心思。
一片经霜的红叶离开树枝,飞近身来让我题诗。

注释
①芙蓉:指荷花。
②辞柯:离开枝干。
③题红:在红叶上题诗。唐僖宗时,有一名宫女在红叶上写了一首诗:“流水何太急,深宫尽日闲。愍憨谢红叶,好去到人间。”树叶顺着御沟水流出宫墙。书生于祐拾到后添写道:“曾闻叶上题红怨,叶上题诗寄阿谁?”置于流水上游又流入宫中。后两人终成良缘。

天净沙·秋鉴赏

  起首两句的对仗,概括了诗人在园林中所望见的秋景。“庭前”和“水边”是两处代表性的地点,暗示出诗人在四处徘徊,也在百般寻觅。但秋天对于诗人实在是太无情了,这两句中的“尽”和“彻”就不留一点余地。这两个字也正是景句之眼。既然是“落尽梧桐”,诗人的判断显然是基于未尽之时绿叶繁茂的秋前情形;同样,“开彻芙蓉”,首先浮现在他脑海中的也必然是旧时荷花盛开的热闹景象。枝上萧索,水面凋敝,这现实与记忆之间的巨大反差,自然会勾惹起悲秋的心情。可明明是作者因红衰翠减而伤感,第三句却偏偏说成是红翠善解人意,因迎合人的心绪而自甘衰残。诗人的这种自我怨艾,一来反衬出心中无可奈何的悲感的沉重,二来也表现了他对园林中美好事物的一往情深。

  正因为诗人将所见的秋景与自己系结在一起,才会有四、五两句的神来之笔,而在心情上发生一个完全的转折。

  我们在秋天常会遇到这样的情形:秋风卷着落叶扑面飞来,碰到身上有时就像粘住似的,好一会儿才飘落地面。诗人此时,就有一片“辞柯霜叶”缠上了他。何以见得?因为在上文的气氛中,飞舞在空中的霜叶只会加深“落尽”的印象,唯有停落在身上的片时的流连,才有可能启发诗人新的思考。霜叶“辞柯”而依人,这本身就沟通了“意同”的两者间的联系。“辞柯霜叶,飞来就我题红”,在多情善感的诗人眼中,其“飞来”完全是主动的、有目的的及含情脉脉的行为;而“题红”在其“红叶题诗”典故的原始意义上,则饱含着真、善、美的生活激情。秋天固然有萧瑟的一面,但对热爱生活的诗人来说,却同时意味着希望和奋起。这一“辞”一“就”,尽翻前案,将初时悲秋消沉的气氛一扫而空,无异化衰朽为神奇。小令别出机杼的结尾,令人拍案叫绝。

《天净沙·秋》朱庭玉 拼音读音参考

tiān jìng shā qiū
天净沙·秋

tíng qián luò jǐn wú tóng, shuǐ biān kāi chè fú róng.
庭前落尽梧桐,水边开彻芙蓉。
jiě yǔ shī rén yì tóng.
解与诗人意同。
cí kē shuāng yè, fēi lái jiù wǒ tí hóng.
辞柯霜叶,飞来就我题红。

《天净沙·秋》朱庭玉原文、翻译、赏析和诗意(天净沙·秋 朱庭玉)拼音解读

《tiān jìng shā ·qiū 》 zhū tíng yù

tíng qián luò jìn wú tóng ,shuǐ biān kāi chè fú róng 。
jiě yǔ shī rén yì tóng 。
cí kē shuāng yè ,fēi lái jiù wǒ tí hóng 。

tiān jìng shā ·qiū fān yì jí zhù shì

fān yì
tíng yuàn qián luò jìn le wú tóng de yè zǐ ,shuǐ zhōng de hé huā yě zǎo shī qù dāng rì de fēng zī 。
fǎng fó shì tōng xiǎo shī rén wǒ de xīn sī 。
yī piàn jīng shuāng de hóng yè lí kāi shù zhī ,fēi jìn shēn lái ràng wǒ tí shī 。

zhù shì
①fú róng :zhǐ hé huā 。
②cí kē :lí kāi zhī gàn 。
③tí hóng :zài hóng yè shàng tí shī 。táng xī zōng shí ,yǒu yī míng gōng nǚ zài hóng yè shàng xiě le yī shǒu shī :“liú shuǐ hé tài jí ,shēn gōng jìn rì xián 。mǐn hān xiè hóng yè ,hǎo qù dào rén jiān 。”shù yè shùn zhe yù gōu shuǐ liú chū gōng qiáng 。shū shēng yú yòu shí dào hòu tiān xiě dào :“céng wén yè shàng tí hóng yuàn ,yè shàng tí shī jì ā shuí ?”zhì yú liú shuǐ shàng yóu yòu liú rù gōng zhōng 。hòu liǎng rén zhōng chéng liáng yuán 。

tiān jìng shā ·qiū jiàn shǎng

  qǐ shǒu liǎng jù de duì zhàng ,gài kuò le shī rén zài yuán lín zhōng suǒ wàng jiàn de qiū jǐng 。“tíng qián ”hé “shuǐ biān ”shì liǎng chù dài biǎo xìng de dì diǎn ,àn shì chū shī rén zài sì chù pái huái ,yě zài bǎi bān xún mì 。dàn qiū tiān duì yú shī rén shí zài shì tài wú qíng le ,zhè liǎng jù zhōng de “jìn ”hé “chè ”jiù bú liú yī diǎn yú dì 。zhè liǎng gè zì yě zhèng shì jǐng jù zhī yǎn 。jì rán shì “luò jìn wú tóng ”,shī rén de pàn duàn xiǎn rán shì jī yú wèi jìn zhī shí lǜ yè fán mào de qiū qián qíng xíng ;tóng yàng ,“kāi chè fú róng ”,shǒu xiān fú xiàn zài tā nǎo hǎi zhōng de yě bì rán shì jiù shí hé huā shèng kāi de rè nào jǐng xiàng 。zhī shàng xiāo suǒ ,shuǐ miàn diāo bì ,zhè xiàn shí yǔ jì yì zhī jiān de jù dà fǎn chà ,zì rán huì gōu rě qǐ bēi qiū de xīn qíng 。kě míng míng shì zuò zhě yīn hóng shuāi cuì jiǎn ér shāng gǎn ,dì sān jù què piān piān shuō chéng shì hóng cuì shàn jiě rén yì ,yīn yíng hé rén de xīn xù ér zì gān shuāi cán 。shī rén de zhè zhǒng zì wǒ yuàn ài ,yī lái fǎn chèn chū xīn zhōng wú kě nài hé de bēi gǎn de chén zhòng ,èr lái yě biǎo xiàn le tā duì yuán lín zhōng měi hǎo shì wù de yī wǎng qíng shēn 。

  zhèng yīn wéi shī rén jiāng suǒ jiàn de qiū jǐng yǔ zì jǐ xì jié zài yī qǐ ,cái huì yǒu sì 、wǔ liǎng jù de shén lái zhī bǐ ,ér zài xīn qíng shàng fā shēng yī gè wán quán de zhuǎn shé 。

  wǒ men zài qiū tiān cháng huì yù dào zhè yàng de qíng xíng :qiū fēng juàn zhe luò yè pū miàn fēi lái ,pèng dào shēn shàng yǒu shí jiù xiàng zhān zhù sì de ,hǎo yī huì ér cái piāo luò dì miàn 。shī rén cǐ shí ,jiù yǒu yī piàn “cí kē shuāng yè ”chán shàng le tā 。hé yǐ jiàn dé ?yīn wéi zài shàng wén de qì fēn zhōng ,fēi wǔ zài kōng zhōng de shuāng yè zhī huì jiā shēn “luò jìn ”de yìn xiàng ,wéi yǒu tíng luò zài shēn shàng de piàn shí de liú lián ,cái yǒu kě néng qǐ fā shī rén xīn de sī kǎo 。shuāng yè “cí kē ”ér yī rén ,zhè běn shēn jiù gōu tōng le “yì tóng ”de liǎng zhě jiān de lián xì 。“cí kē shuāng yè ,fēi lái jiù wǒ tí hóng ”,zài duō qíng shàn gǎn de shī rén yǎn zhōng ,qí “fēi lái ”wán quán shì zhǔ dòng de 、yǒu mù de de jí hán qíng mò mò de háng wéi ;ér “tí hóng ”zài qí “hóng yè tí shī ”diǎn gù de yuán shǐ yì yì shàng ,zé bǎo hán zhe zhēn 、shàn 、měi de shēng huó jī qíng 。qiū tiān gù rán yǒu xiāo sè de yī miàn ,dàn duì rè ài shēng huó de shī rén lái shuō ,què tóng shí yì wèi zhe xī wàng hé fèn qǐ 。zhè yī “cí ”yī “jiù ”,jìn fān qián àn ,jiāng chū shí bēi qiū xiāo chén de qì fēn yī sǎo ér kōng ,wú yì huà shuāi xiǔ wéi shén qí 。xiǎo lìng bié chū jī zhù de jié wěi ,lìng rén pāi àn jiào jué 。

《tiān jìng shā ·qiū 》zhū tíng yù pīn yīn dú yīn cān kǎo

tiān jìng shā qiū
tiān jìng shā ·qiū

tíng qián luò jǐn wú tóng, shuǐ biān kāi chè fú róng.
tíng qián luò jìn wú tóng ,shuǐ biān kāi chè fú róng 。
jiě yǔ shī rén yì tóng.
jiě yǔ shī rén yì tóng 。
cí kē shuāng yè, fēi lái jiù wǒ tí hóng.
cí kē shuāng yè ,fēi lái jiù wǒ tí hóng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

朱庭玉的诗词

  • 【仙吕】泣彦回
  • 【双调】行香子 别恨
  • 【越调】天净沙 春
  • 【仙吕】ビ神急 道情
  • 【南吕】梁州第七 妓门庭
  • 【南吕】一枝花 女怨
  • 【仙吕】翠裙腰 闺思
  • 【双调】夜行船 春晓
  • 《天净沙·秋》朱庭玉原文、翻译、赏析和诗意(天净沙·秋 朱庭玉)
  • 【般涉调】哨遍 风情
  • 元代诗词推荐

  • 【中吕】迎仙客_戏题双解元
  • 【南吕】梧桐树南
  • 【商调】梧叶儿_赠歌妓红绡
  • 塞鸿秋·浔阳即景
  • 【双调】沉醉东风_隐居叹朝暮
  • 【双调】寿阳曲_千年调,一
  • 【中吕】满庭芳_霜天月满,
  • 【仙吕】一半儿_秋日宫词花
  • 【中吕】迎仙客 十二月
  • 【双调】寿阳曲_酒可红双颊
  • 《天净沙·秋》朱庭玉原文、翻译、赏析和诗意(天净沙·秋 朱庭玉)原文,《天净沙·秋》朱庭玉原文、翻译、赏析和诗意(天净沙·秋 朱庭玉)翻译,《天净沙·秋》朱庭玉原文、翻译、赏析和诗意(天净沙·秋 朱庭玉)赏析,《天净沙·秋》朱庭玉原文、翻译、赏析和诗意(天净沙·秋 朱庭玉)阅读答案,出自朱庭玉的作品

    诗词类别

    朱庭玉的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语