《过分水岭》过分水岭温庭筠原文、翻译、赏析和诗意

作者:温庭筠 朝代:唐代
《过分水岭》过分水岭温庭筠原文、翻译、赏析和诗意原文

《过分水岭》 温庭筠

溪水无情似有情,入山三日得同行。
岭头便是分头处,惜别潺湲一夜声。
分类: 写水抒情

作者简介(温庭筠)

温庭筠头像

温庭筠(约812—866)唐代诗人、词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。富有天才,文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有“温八叉”之称。然恃才不羁,又好讥刺权贵,多犯忌讳,取憎于时,故屡举进士不第,长被贬抑,终生不得志。官终国子助教。精通音律。工诗,与李商隐齐名,时称“温李”。其诗辞藻华丽,秾艳精致,内容多写闺情。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为“花间派”首要词人,对词的发展影响较大。在词史上,与韦庄齐名,并称“温韦”。存词七十余首。后人辑有《温飞卿集》及《金奁集》。

过分水岭翻译及注释

翻译
溪水无情却似对我脉脉有情,进山三天得以有它伴我同行。
登山岭头就是我俩分手之处,潺湲流淌与我惜别一夜有声。

注释
⑴分水岭:一般指两个流域分界的山。这里是指今陕西省略阳县东南的嶓冢山,它是汉水和嘉陵江的分水岭。
⑵岭头:山头。分头:分别;分手。《文苑英华》作“分流”。
⑶潺湲(chán yuán):河水缓缓流动的样子。这里是指溪水流动的声音。

过分水岭鉴赏

  化无情之物为有情,往往是使平凡事物富于诗意美的一种艺术手段。温庭筠这首短诗,很能说明这一点。

  诗中所写的分水岭,是秦蜀或秦梁间往来必经之地,在唐代是著名的交通要道,故一般径称分水岭而不必冠以所在地。题称“过分水岭”,实际上写的是在过分水岭的行程中与溪水的一段因缘,以及由此引起的诗意感受。

  首句就从溪水写起。溪水是没有感情的自然物,但眼前这条溪水,却又似乎有情。在这里,“无情”是用来引出“有情”、突出“有情”的。“有情”二字,是一篇眼目,下面三句都是围绕着它来具体描写的。“似”字用得恰到好处,它暗透出这只是诗人时或浮现的一种主观感觉。换成“却”字,便觉过于强调、坐实,可是能够肯定并强调溪水的有情,赋予溪水一种动人的人情美;改成“亦”字,又不免掩盖主次,使“无情”与“有情”平分秋色。只有这个“似”字,语意灵动轻妙,且与全诗平淡中见深情的风格相统一。这一句在点出“有情”的同时,也就设置了悬念,具有引导读者去注意下面的解答的效果。

  次句叙事,暗点感到溪水“似有情”的原因。嶓冢山是汉水与嘉陵江的分水岭,因为山深,所以“入山三日”方能到达岭头。山路蜿蜒曲折,缘溪而行,故而行旅者感到这溪水一直在自己侧畔同行。其实,入山是向上行,而水流总是向下,溪流的方向和行人的方向并不相同,但溪水虽不断向相反方向流逝,而其潺湲声却一路伴随。因为深山空寂无人,旅途孤孑无伴,这一路和旅人相伴的溪水便变得特别亲切,仿佛是有意不离左右,以它的清澈面影、流动身姿和清脆声韵来慰藉旅人的寂寞。“得同行”的“得”字,充分显示了诗人在寂寞旅途中邂逅良伴的欣喜;而感于溪水的“有情”,也可以从“得”字中见出。

  “岭头便是分头处,惜别潺湲一夜声。”在“入山三日”,相伴相依的旅程中,“溪水有情”之感不免与日俱增,因此当登上岭头,就要和溪水分头而行的时候,心中便不由自主地涌起依依惜别之情。但却不从自己方面来写,而是从溪水方面来写,以它的“惜别”进一步写它的“有情”。岭头处是旅途中的一个站头,诗人这一晚就在岭头住宿。在寂静的深山之夜,耳畔只听到岭头流水,仍是潺湲作响,彻夜不停,仿佛是在和自己这个同行三日的友伴殷勤话别。这“潺湲一夜声”五字,暗补“三日同行”时日夕所闻。溪声仍是此声,而当将别之际,却极其自然地感觉这溪水的“潺湲一夜声”如同是它的深情的惜别之声。在这里,诗人巧妙地利用了分水岭的自然特点,由“岭头”引出旅人与溪水的“分头”,又由“分头”引出“惜别”,因惜别而如此体会溪声。联想的丰富曲折和表达的自然平易,达到了和谐的统一。写到这里,溪水的“有情”已经臻于极致,诗人对溪水的深情也自在不言中了。

  分水岭下的流水,潺湲流淌,千古如斯。由于温庭筠对羁旅行役生活深有体验,对朋友间的情谊分外珍重,他才能发现溪水这样的伴侣,并赋予它一种动人的人情美。与其说是客观事物的诗意美触发了诗人的感情,不如说是诗人把自己美好的感情移注到了客观事物身上。

过分水岭创作背景

  此诗是温庭筠由秦(陕西)入蜀(四川)途中经汉中府略阳县(今属陕西)东南八十里的分水岭时所作,时间为唐文宗大和四年(830年)秋冬之际。

《过分水岭》温庭筠 拼音读音参考

guò fèn shuǐ lǐng
过分水岭

xī shuǐ wú qíng shì yǒu qíng, rù shān sān rì dé tóng háng.
溪水无情似有情,入山三日得同行。
lǐng tóu biàn shì fēn tóu chù, xī bié chán yuán yī yè shēng.
岭头便是分头处,惜别潺湲一夜声。

《过分水岭》过分水岭温庭筠原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《guò fèn shuǐ lǐng 》 wēn tíng jun1

xī shuǐ wú qíng sì yǒu qíng ,rù shān sān rì dé tóng háng 。
lǐng tóu biàn shì fèn tóu chù ,xī bié chán yuán yī yè shēng 。
fèn lèi : xiě shuǐ shū qíng

zuò zhě jiǎn jiè (wēn tíng jun1 )

wēn tíng jun1 tóu xiàng

wēn tíng jun1 (yuē 812—866)táng dài shī rén 、cí rén 。běn míng qí ,zì fēi qīng ,tài yuán qí (jīn shān xī qí xiàn dōng nán )rén 。fù yǒu tiān cái ,wén sī mǐn jié ,měi rù shì ,yā guān yùn ,bā chā shǒu ér chéng bā yùn ,suǒ yǐ yě yǒu “wēn bā chā ”zhī chēng 。rán shì cái bú jī ,yòu hǎo jī cì quán guì ,duō fàn jì huì ,qǔ zēng yú shí ,gù lǚ jǔ jìn shì bú dì ,zhǎng bèi biǎn yì ,zhōng shēng bú dé zhì 。guān zhōng guó zǐ zhù jiāo 。jīng tōng yīn lǜ 。gōng shī ,yǔ lǐ shāng yǐn qí míng ,shí chēng “wēn lǐ ”。qí shī cí zǎo huá lì ,nóng yàn jīng zhì ,nèi róng duō xiě guī qíng 。qí cí yì shù chéng jiù zài wǎn táng zhū cí rén zhī shàng ,wéi “huā jiān pài ”shǒu yào cí rén ,duì cí de fā zhǎn yǐng xiǎng jiào dà 。zài cí shǐ shàng ,yǔ wéi zhuāng qí míng ,bìng chēng “wēn wéi ”。cún cí qī shí yú shǒu 。hòu rén jí yǒu 《wēn fēi qīng jí 》jí 《jīn lián jí 》。

guò fèn shuǐ lǐng fān yì jí zhù shì

fān yì
xī shuǐ wú qíng què sì duì wǒ mò mò yǒu qíng ,jìn shān sān tiān dé yǐ yǒu tā bàn wǒ tóng háng 。
dēng shān lǐng tóu jiù shì wǒ liǎng fèn shǒu zhī chù ,chán yuán liú tǎng yǔ wǒ xī bié yī yè yǒu shēng 。

zhù shì
⑴fèn shuǐ lǐng :yī bān zhǐ liǎng gè liú yù fèn jiè de shān 。zhè lǐ shì zhǐ jīn shǎn xī shěng luè yáng xiàn dōng nán de bō zhǒng shān ,tā shì hàn shuǐ hé jiā líng jiāng de fèn shuǐ lǐng 。
⑵lǐng tóu :shān tóu 。fèn tóu :fèn bié ;fèn shǒu 。《wén yuàn yīng huá 》zuò “fèn liú ”。
⑶chán yuán (chán yuán):hé shuǐ huǎn huǎn liú dòng de yàng zǐ 。zhè lǐ shì zhǐ xī shuǐ liú dòng de shēng yīn 。

guò fèn shuǐ lǐng jiàn shǎng

  huà wú qíng zhī wù wéi yǒu qíng ,wǎng wǎng shì shǐ píng fán shì wù fù yú shī yì měi de yī zhǒng yì shù shǒu duàn 。wēn tíng jun1 zhè shǒu duǎn shī ,hěn néng shuō míng zhè yī diǎn 。

  shī zhōng suǒ xiě de fèn shuǐ lǐng ,shì qín shǔ huò qín liáng jiān wǎng lái bì jīng zhī dì ,zài táng dài shì zhe míng de jiāo tōng yào dào ,gù yī bān jìng chēng fèn shuǐ lǐng ér bú bì guàn yǐ suǒ zài dì 。tí chēng “guò fèn shuǐ lǐng ”,shí jì shàng xiě de shì zài guò fèn shuǐ lǐng de háng chéng zhōng yǔ xī shuǐ de yī duàn yīn yuán ,yǐ jí yóu cǐ yǐn qǐ de shī yì gǎn shòu 。

  shǒu jù jiù cóng xī shuǐ xiě qǐ 。xī shuǐ shì méi yǒu gǎn qíng de zì rán wù ,dàn yǎn qián zhè tiáo xī shuǐ ,què yòu sì hū yǒu qíng 。zài zhè lǐ ,“wú qíng ”shì yòng lái yǐn chū “yǒu qíng ”、tū chū “yǒu qíng ”de 。“yǒu qíng ”èr zì ,shì yī piān yǎn mù ,xià miàn sān jù dōu shì wéi rào zhe tā lái jù tǐ miáo xiě de 。“sì ”zì yòng dé qià dào hǎo chù ,tā àn tòu chū zhè zhī shì shī rén shí huò fú xiàn de yī zhǒng zhǔ guān gǎn jiào 。huàn chéng “què ”zì ,biàn jiào guò yú qiáng diào 、zuò shí ,kě shì néng gòu kěn dìng bìng qiáng diào xī shuǐ de yǒu qíng ,fù yǔ xī shuǐ yī zhǒng dòng rén de rén qíng měi ;gǎi chéng “yì ”zì ,yòu bú miǎn yǎn gài zhǔ cì ,shǐ “wú qíng ”yǔ “yǒu qíng ”píng fèn qiū sè 。zhī yǒu zhè gè “sì ”zì ,yǔ yì líng dòng qīng miào ,qiě yǔ quán shī píng dàn zhōng jiàn shēn qíng de fēng gé xiàng tǒng yī 。zhè yī jù zài diǎn chū “yǒu qíng ”de tóng shí ,yě jiù shè zhì le xuán niàn ,jù yǒu yǐn dǎo dú zhě qù zhù yì xià miàn de jiě dá de xiào guǒ 。

  cì jù xù shì ,àn diǎn gǎn dào xī shuǐ “sì yǒu qíng ”de yuán yīn 。bō zhǒng shān shì hàn shuǐ yǔ jiā líng jiāng de fèn shuǐ lǐng ,yīn wéi shān shēn ,suǒ yǐ “rù shān sān rì ”fāng néng dào dá lǐng tóu 。shān lù wān yán qǔ shé ,yuán xī ér háng ,gù ér háng lǚ zhě gǎn dào zhè xī shuǐ yī zhí zài zì jǐ cè pàn tóng háng 。qí shí ,rù shān shì xiàng shàng háng ,ér shuǐ liú zǒng shì xiàng xià ,xī liú de fāng xiàng hé háng rén de fāng xiàng bìng bú xiàng tóng ,dàn xī shuǐ suī bú duàn xiàng xiàng fǎn fāng xiàng liú shì ,ér qí chán yuán shēng què yī lù bàn suí 。yīn wéi shēn shān kōng jì wú rén ,lǚ tú gū jié wú bàn ,zhè yī lù hé lǚ rén xiàng bàn de xī shuǐ biàn biàn dé tè bié qīn qiē ,fǎng fó shì yǒu yì bú lí zuǒ yòu ,yǐ tā de qīng chè miàn yǐng 、liú dòng shēn zī hé qīng cuì shēng yùn lái wèi jiè lǚ rén de jì mò 。“dé tóng háng ”de “dé ”zì ,chōng fèn xiǎn shì le shī rén zài jì mò lǚ tú zhōng xiè hòu liáng bàn de xīn xǐ ;ér gǎn yú xī shuǐ de “yǒu qíng ”,yě kě yǐ cóng “dé ”zì zhōng jiàn chū 。

  “lǐng tóu biàn shì fèn tóu chù ,xī bié chán yuán yī yè shēng 。”zài “rù shān sān rì ”,xiàng bàn xiàng yī de lǚ chéng zhōng ,“xī shuǐ yǒu qíng ”zhī gǎn bú miǎn yǔ rì jù zēng ,yīn cǐ dāng dēng shàng lǐng tóu ,jiù yào hé xī shuǐ fèn tóu ér háng de shí hòu ,xīn zhōng biàn bú yóu zì zhǔ dì yǒng qǐ yī yī xī bié zhī qíng 。dàn què bú cóng zì jǐ fāng miàn lái xiě ,ér shì cóng xī shuǐ fāng miàn lái xiě ,yǐ tā de “xī bié ”jìn yī bù xiě tā de “yǒu qíng ”。lǐng tóu chù shì lǚ tú zhōng de yī gè zhàn tóu ,shī rén zhè yī wǎn jiù zài lǐng tóu zhù xiǔ 。zài jì jìng de shēn shān zhī yè ,ěr pàn zhī tīng dào lǐng tóu liú shuǐ ,réng shì chán yuán zuò xiǎng ,chè yè bú tíng ,fǎng fó shì zài hé zì jǐ zhè gè tóng háng sān rì de yǒu bàn yīn qín huà bié 。zhè “chán yuán yī yè shēng ”wǔ zì ,àn bǔ “sān rì tóng háng ”shí rì xī suǒ wén 。xī shēng réng shì cǐ shēng ,ér dāng jiāng bié zhī jì ,què jí qí zì rán dì gǎn jiào zhè xī shuǐ de “chán yuán yī yè shēng ”rú tóng shì tā de shēn qíng de xī bié zhī shēng 。zài zhè lǐ ,shī rén qiǎo miào dì lì yòng le fèn shuǐ lǐng de zì rán tè diǎn ,yóu “lǐng tóu ”yǐn chū lǚ rén yǔ xī shuǐ de “fèn tóu ”,yòu yóu “fèn tóu ”yǐn chū “xī bié ”,yīn xī bié ér rú cǐ tǐ huì xī shēng 。lián xiǎng de fēng fù qǔ shé hé biǎo dá de zì rán píng yì ,dá dào le hé xié de tǒng yī 。xiě dào zhè lǐ ,xī shuǐ de “yǒu qíng ”yǐ jīng zhēn yú jí zhì ,shī rén duì xī shuǐ de shēn qíng yě zì zài bú yán zhōng le 。

  fèn shuǐ lǐng xià de liú shuǐ ,chán yuán liú tǎng ,qiān gǔ rú sī 。yóu yú wēn tíng jun1 duì jī lǚ háng yì shēng huó shēn yǒu tǐ yàn ,duì péng yǒu jiān de qíng yì fèn wài zhēn zhòng ,tā cái néng fā xiàn xī shuǐ zhè yàng de bàn lǚ ,bìng fù yǔ tā yī zhǒng dòng rén de rén qíng měi 。yǔ qí shuō shì kè guān shì wù de shī yì měi chù fā le shī rén de gǎn qíng ,bú rú shuō shì shī rén bǎ zì jǐ měi hǎo de gǎn qíng yí zhù dào le kè guān shì wù shēn shàng 。

guò fèn shuǐ lǐng chuàng zuò bèi jǐng

  cǐ shī shì wēn tíng jun1 yóu qín (shǎn xī )rù shǔ (sì chuān )tú zhōng jīng hàn zhōng fǔ luè yáng xiàn (jīn shǔ shǎn xī )dōng nán bā shí lǐ de fèn shuǐ lǐng shí suǒ zuò ,shí jiān wéi táng wén zōng dà hé sì nián (830nián )qiū dōng zhī jì 。

《guò fèn shuǐ lǐng 》wēn tíng jun1 pīn yīn dú yīn cān kǎo

guò fèn shuǐ lǐng
guò fèn shuǐ lǐng

xī shuǐ wú qíng shì yǒu qíng, rù shān sān rì dé tóng háng.
xī shuǐ wú qíng sì yǒu qíng ,rù shān sān rì dé tóng háng 。
lǐng tóu biàn shì fēn tóu chù, xī bié chán yuán yī yè shēng.
lǐng tóu biàn shì fèn tóu chù ,xī bié chán yuán yī yè shēng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

温庭筠 温庭筠 温庭筠(812?─870?)唐末诗人和词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。温彦博裔孙。富有天才,然恃才不羁,生活放浪,又好讥刺权贵,多犯忌讳,因薄其有才无行得罪宰相令狐绹,取憎于时,故屡举进士不第,长被乏抑,终生不得志。大中十三年(859),出为隋县尉。徐商镇襄阳,召为巡官,常与殷成式、韦蟾等唱和。后来,归江东,任方城尉。咸通七年(866),徐商知政事,用为国子助教,主持秋试,悯擢寒士。竟流落而终。工诗,与李商隐齐名,时称「温李」,但成就不及李。温庭筠精通音律。其诗辞藻华丽,艳精致,内容多写闺情,仅少数作品对时政有所反映。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为「花间派」首要词人,对词的发展影响较大。然题材狭窄,多写妇女离愁别恨之作,简洁含蓄、情深意远,但伤之于柔弱秾艳。在词史上,温庭筠与韦庄齐名,并称「温韦」。相传温庭筠文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有「温八叉」之称。现存词六十余首。后人集有《温飞卿集》及《金奁集》。

温庭筠的诗词

  • 杨柳枝
  • 寄分司元庶子兼呈元处士
  • 登李羽士东楼
  • 菩萨蛮·小山重叠金明灭
  • 宿沣曲僧舍
  • 《荷叶杯 镜水夜来秋月》原文及翻译赏析
  • 春尽与友人入裴氏林探渔竿
  • 西江上送渔父
  • 清旦题采药翁草堂
  • 利州南渡
  • 唐代诗词推荐

  • 奉和段著作山居呈诸同志三首次本韵
  • 庐陵九日
  • 怀巴陵旧游
  • 送裴判官赴商幕
  • 上姚谏议
  • 读张曲江集
  • 永福湖和杨郑州
  • 庚寅岁十一月新罗弘惠上人与本国同书请日休…以诗送之
  • 题净众寺古松
  • 寻阳村舍
  • 《过分水岭》过分水岭温庭筠原文、翻译、赏析和诗意原文,《过分水岭》过分水岭温庭筠原文、翻译、赏析和诗意翻译,《过分水岭》过分水岭温庭筠原文、翻译、赏析和诗意赏析,《过分水岭》过分水岭温庭筠原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自温庭筠的作品

    诗词类别

    温庭筠的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语