《玉蝴蝶》柳永原文、翻译、赏析和诗意(玉蝴蝶·望处雨收云断 柳永)

作者:柳永 朝代:宋代
《玉蝴蝶》柳永原文、翻译、赏析和诗意(玉蝴蝶·望处雨收云断 柳永)原文

《玉蝴蝶》 柳永

望处雨收云断,凭阑悄悄,目送秋光。
晚景萧疏,堪动宋玉悲凉。
水风轻,蘋花渐老,月露冷、梧叶飘黄。
遣情伤。
故人何在,烟水茫茫。
难忘,文期酒会,几孤风月,屡变星霜。
海阔山遥,未知何处是潇湘。
念双燕、难凭远信,指暮天、空识归航。
黯相望。
断鸿声里,立尽斜阳。

作者简介(柳永)

柳永头像

柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

玉蝴蝶·望处雨收云断翻译及注释

翻译
我悄悄地倚栏凝望,雨已停歇,云已散去,目送着秋色消逝于天边。秋天的傍晚,景色萧瑟凄凉,真让人兴发宋玉悲秋之叹。轻风拂过水面,白蘋花渐渐衰残,凉月使露水凝住,梧桐树也禁不住月夜寒露的侵袭,叶子已片片枯黄。此情此景,不由人寂寞感伤。我的故朋旧友,不知你们都在何方?眼前所见只有一望无际的秋水,烟雾迷茫。
文人的雅集,纵情的欢宴,如今仍历历在目,令人难忘。离别后辜负了多少风月时光,斗转星移,都只为你我相距遥远,天各一方。海是如此之遥,山是如此之遥,相逢相会不知何处何年?让人感到凄苦彷徨。想那双双飞去的燕子,难以靠它给故友传音送信;企盼故友归来,遥指天际苍茫,辨识归来航船,谁知过尽千帆皆不是,也是枉自空等企望。我默默伫立,黯然相望,只见斜阳已尽,孤雁哀鸣声仍在天际飘荡。

注释
⑴玉蝴蝶,词牌名。此调有小令及长调两体,小令为唐温庭筠所创,双调,上片四句,押三平韵,二十一字;下片四句,押三平韵,二十字,共四十一字。长调始于宋人柳永,又称为“玉蝴蝶慢”,双调,九十九字,平韵。亦有九十八字体。
雨收云断:雨停云散。
⑶萧疏:清冷疏散,稀稀落落。堪:可以。
⑷宋玉悲凉:指宋玉《九辩》,引申为悲秋。宋玉《九辩》有“悲哉!秋之为气也,萧瑟兮草木摇落而变衰!”
⑸蘋花:一种夏秋间开小白花的浮萍。
⑹遣情伤:令人伤感。遣:使得。
⑺文期酒会:文人们相约饮酒赋诗的聚会。期:约。
⑻几孤风月:辜负了多少美好的风光景色。几:多少回。孤:通“辜”,辜负。风月:美好的风光景色。
⑼屡变星霜:经过了好几年。星霜:星一年一周天,霜每年而降,因称一年为一星霜,亦以之喻年月也。
⑽潇湘:湘江的别称。这里指所思念的人居住的地方。
⑾暮天:傍晚时分。
⑿空:白白地。归航:返航的船。
⒀立尽斜阳:在傍晚西斜的太阳下立了很久,直到太阳落山。

玉蝴蝶·望处雨收云断英译

Jade Butterfly

No rain nor clouds in sight,
Silent on rails I lean
To see off late autumn serene.
Lonely in the evening twilight,
Even the ancient poet would feel sad and cold.
The water rippled by the breeze,
The duckweed gradually grows old.
The dew shed by the moon would freeze
And yellow waft the plane-tree leaves.
How longing grieves!
Where is now my old friend?
Far and wide mist and waves extend.

Can I forget
The verse-composing and wine-drinking when we met?
How many moonlit nights were passed in vain?
How often stars and frost have changed again?
The sky is wide, the sea is far,
I cannot go to River Xiao Xiang where you are.
A pair of swallows fly.
Could they bring me a letter from you?
I point to evening sky.
To what avail returns the sail I knew?
At dusk I gaze far, far away
Until I hear no more wild geese’s song.
I stand there long
Until the sun has shed all its departing ray.

玉蝴蝶·望处雨收云断赏析

  这首词以抒情为主,把写景和叙事、忆旧和怀人、羁旅和离别、时间和空间,融汇为一个浑然的艺术整体,具有很强的艺术感染力。

  “望处雨收云断”,是写即目所见之景,可以看出远处天边风云变幻的痕迹,使清秋之景,显得更加疏朗。“凭阑悄悄”四字,写出了独自倚阑远望时的忧思。这种情怀,又落脚到“目送秋光”上。“悄悄”,忧愁的样子。面对向晚黄昏的萧疏秋景,很自然地会引起悲秋的感慨,想起千古悲秋之祖的诗人宋玉来。“晚景萧疏,堪动宋玉悲凉”,紧接上文,概括了这种感受。宋玉的悲秋情怀和身世感慨,这时都涌向柳永的心头,引起他的共鸣。他将万千的思绪按捺住,将视线由远及近,选取了最能表现秋天景物特征的东西,作精细的描写。“水风轻、苹花渐老,月露冷、梧叶飘黄”两句,似乎是用特写镜头摄下的一幅很有诗意的画面:只见秋风轻轻地吹拂着水面,白苹花渐渐老了,秋天月寒露冷的时节,梧桐叶变黄了,正一叶叶地轻轻飘下。萧疏衰飒的秋夜,自然使人产生凄清沉寂之感。“轻”、“冷”二字,正写出了清秋季节的这种感受。“苹花渐老”,既是写眼前所见景物,也寄寓着词人寄迹江湖、华发渐增的感慨。“梧叶飘黄”的“黄”字用得好,突出了梧叶飘落的形象。“飘”者有声,“黄”者有色,“飘黄”二字,写得有声有色,“黄”字渲染了气氛,点缀了秋景。作者捕捉了最典型的水风、苹花、月露、梧叶等秋日景物,用“轻”、“老”、“冷”、“黄”四字烘托,交织成一幅冷清孤寂的秋光景物图,为下文抒情作了充分的铺垫。“遣情伤”一句,由上文的景物描写中来,由景及情,词中是一转折。景物描写之后,词人引出“故人何在,烟水茫茫”两句,既承上启下,又统摄全篇,为全词的主旨。“烟水茫茫”是迷蒙而不可尽见的景色,阔大而浑厚,同时也是因思念故人而产生的茫茫然的感情,这里情与景是交织一起的。这几句短促凝重,大笔濡染,声情跌宕,苍莽横绝,为全篇之精华。

  换头“难忘”二字唤起回忆,写怀念故人之情,波澜起伏,错落有致。词人回忆起与朋友一起时的“文期酒会”,那赏心乐事,至今难忘。分离之后,已经物换星移、秋光几度,不知有多少良辰美景因无心观赏而白白地过去了。“几孤”,“屡变”,言离别之久,旨加强别后的怅惘。“海阔山遥”句,又从回忆转到眼前的思念。“潇湘”这里指友人所之地,因不知故人何,故云“未知何处是潇湘”。

  “念双燕、难凭远信,指暮天、空识归航”,写不能与思念中人相见而产生的无可奈何的心情。眼前双双飞去的燕子是不能向故人传递消息的,以寓与友人欲通音讯,无人可托。盼友人归来,却又一次次的落空,故云“指暮天、空识归航”。这句词思念友人的深沉、诚挚的感情表现得娓娓入情。看到天际的归舟,疑是故人归来,但到头来却是一场误会,归舟只是空惹相思,好像嘲弄自己的痴情。一个“空”字,把急盼友人归来的心情写活了。它把思念友人之情推向了高潮和顶点。词人这里替对方着想,从对方着笔,从而折射出自己长年羁旅、怅惘不堪的留滞之情。

  “黯相望”以下,笔锋转回自身。词人用断鸿的哀鸣,来衬托自己的孤独怅惘,可谓妙合无垠,声情凄婉。“立尽斜阳”四字,画出了抒情主人公的形象,他久久地伫立夕阳残照之中,如呆如痴,感情完全沉浸回忆与思念之中。“立尽”二字言凭栏伫立之久,念远怀人之深,从而使羁旅不堪之苦言外自现。

  柳永这首词层次分明,结构完整,脉络井然,有效地传达了诗人感情的律动。同时修辞上既不雕琢,又不轻率,而是俗中有雅,平中见奇,隽永有味,故能雅俗共赏。

玉蝴蝶·望处雨收云断创作背景

  这首《玉蝴蝶·望处雨收云断》词是作者为怀念湘中故人所作。

《玉蝴蝶》柳永 拼音读音参考

yù hú dié
玉蝴蝶

wàng chù yǔ shōu yún duàn, píng lán qiāo qiāo, mù sòng qiū guāng.
望处雨收云断,凭阑悄悄,目送秋光。
wǎn jǐng xiāo shū, kān dòng sòng yù bēi liáng.
晚景萧疏,堪动宋玉悲凉。
shuǐ fēng qīng, píng huā jiàn lǎo, yuè lù lěng wú yè piāo huáng.
水风轻,蘋花渐老,月露冷、梧叶飘黄。
qiǎn qíng shāng.
遣情伤。
gù rén hé zài, yān shuǐ máng máng.
故人何在,烟水茫茫。
nán wàng, wén qī jiǔ huì, jǐ gū fēng yuè, lǚ biàn xīng shuāng.
难忘,文期酒会,几孤风月,屡变星霜。
hǎi kuò shān yáo, wèi zhī hé chǔ shì xiāo xiāng.
海阔山遥,未知何处是潇湘。
niàn shuāng yàn nán píng yuǎn xìn, zhǐ mù tiān kōng shí guī háng.
念双燕、难凭远信,指暮天、空识归航。
àn xiāng wàng.
黯相望。
duàn hóng shēng lǐ, lì jǐn xié yáng.
断鸿声里,立尽斜阳。

《玉蝴蝶》柳永原文、翻译、赏析和诗意(玉蝴蝶·望处雨收云断 柳永)拼音解读

《yù hú dié 》 liǔ yǒng

wàng chù yǔ shōu yún duàn ,píng lán qiāo qiāo ,mù sòng qiū guāng 。
wǎn jǐng xiāo shū ,kān dòng sòng yù bēi liáng 。
shuǐ fēng qīng ,pín huā jiàn lǎo ,yuè lù lěng 、wú yè piāo huáng 。
qiǎn qíng shāng 。
gù rén hé zài ,yān shuǐ máng máng 。
nán wàng ,wén qī jiǔ huì ,jǐ gū fēng yuè ,lǚ biàn xīng shuāng 。
hǎi kuò shān yáo ,wèi zhī hé chù shì xiāo xiāng 。
niàn shuāng yàn 、nán píng yuǎn xìn ,zhǐ mù tiān 、kōng shí guī háng 。
àn xiàng wàng 。
duàn hóng shēng lǐ ,lì jìn xié yáng 。

zuò zhě jiǎn jiè (liǔ yǒng )

liǔ yǒng tóu xiàng

liǔ yǒng ,(yuē 987nián —yuē 1053nián )běi sòng zhe míng cí rén ,wǎn yuē pài chuàng shǐ rén wù 。hàn zú ,chóng ān (jīn fú jiàn wǔ yí shān )rén ,yuán míng sān biàn ,zì jǐng zhuāng ,hòu gǎi míng yǒng ,zì qí qīng ,pái háng dì qī ,yòu chēng liǔ qī 。sòng rén zōng cháo jìn shì ,guān zhì tún tián yuán wài láng ,gù shì chēng liǔ tún tián 。tā zì chēng “fèng zhǐ tián cí liǔ sān biàn ”,yǐ bì shēng jīng lì zuò cí ,bìng yǐ “bái yī qīng xiàng ”zì xǔ 。qí cí duō miáo huì chéng shì fēng guāng hé gē jì shēng huó ,yóu zhǎng yú shū xiě jī lǚ háng yì zhī qíng ,chuàng zuò màn cí dú duō 。pù xù kè huà ,qíng jǐng jiāo róng ,yǔ yán tōng sú ,yīn lǜ xié wǎn ,zài dāng shí liú chuán jí qí guǎng fàn ,rén chēng “fán yǒu jǐng shuǐ yǐn chù ,jiē néng gē liǔ cí ”,wǎn yuē pài zuì jù dài biǎo xìng de rén wù zhī yī ,duì sòng cí de fā zhǎn yǒu zhòng dà yǐng xiǎng ,dài biǎo zuò 《yǔ lín líng 》《bā shēng gān zhōu 》。

yù hú dié ·wàng chù yǔ shōu yún duàn fān yì jí zhù shì

fān yì
wǒ qiāo qiāo dì yǐ lán níng wàng ,yǔ yǐ tíng xiē ,yún yǐ sàn qù ,mù sòng zhe qiū sè xiāo shì yú tiān biān 。qiū tiān de bàng wǎn ,jǐng sè xiāo sè qī liáng ,zhēn ràng rén xìng fā sòng yù bēi qiū zhī tàn 。qīng fēng fú guò shuǐ miàn ,bái pín huā jiàn jiàn shuāi cán ,liáng yuè shǐ lù shuǐ níng zhù ,wú tóng shù yě jìn bú zhù yuè yè hán lù de qīn xí ,yè zǐ yǐ piàn piàn kū huáng 。cǐ qíng cǐ jǐng ,bú yóu rén jì mò gǎn shāng 。wǒ de gù péng jiù yǒu ,bú zhī nǐ men dōu zài hé fāng ?yǎn qián suǒ jiàn zhī yǒu yī wàng wú jì de qiū shuǐ ,yān wù mí máng 。
wén rén de yǎ jí ,zòng qíng de huān yàn ,rú jīn réng lì lì zài mù ,lìng rén nán wàng 。lí bié hòu gū fù le duō shǎo fēng yuè shí guāng ,dòu zhuǎn xīng yí ,dōu zhī wéi nǐ wǒ xiàng jù yáo yuǎn ,tiān gè yī fāng 。hǎi shì rú cǐ zhī yáo ,shān shì rú cǐ zhī yáo ,xiàng féng xiàng huì bú zhī hé chù hé nián ?ràng rén gǎn dào qī kǔ páng huáng 。xiǎng nà shuāng shuāng fēi qù de yàn zǐ ,nán yǐ kào tā gěi gù yǒu chuán yīn sòng xìn ;qǐ pàn gù yǒu guī lái ,yáo zhǐ tiān jì cāng máng ,biàn shí guī lái háng chuán ,shuí zhī guò jìn qiān fān jiē bú shì ,yě shì wǎng zì kōng děng qǐ wàng 。wǒ mò mò zhù lì ,àn rán xiàng wàng ,zhī jiàn xié yáng yǐ jìn ,gū yàn āi míng shēng réng zài tiān jì piāo dàng 。

zhù shì
⑴yù hú dié ,cí pái míng 。cǐ diào yǒu xiǎo lìng jí zhǎng diào liǎng tǐ ,xiǎo lìng wéi táng wēn tíng jun1 suǒ chuàng ,shuāng diào ,shàng piàn sì jù ,yā sān píng yùn ,èr shí yī zì ;xià piàn sì jù ,yā sān píng yùn ,èr shí zì ,gòng sì shí yī zì 。zhǎng diào shǐ yú sòng rén liǔ yǒng ,yòu chēng wéi “yù hú dié màn ”,shuāng diào ,jiǔ shí jiǔ zì ,píng yùn 。yì yǒu jiǔ shí bā zì tǐ 。
yǔ shōu yún duàn :yǔ tíng yún sàn 。
⑶xiāo shū :qīng lěng shū sàn ,xī xī luò luò 。kān :kě yǐ 。
⑷sòng yù bēi liáng :zhǐ sòng yù 《jiǔ biàn 》,yǐn shēn wéi bēi qiū 。sòng yù 《jiǔ biàn 》yǒu “bēi zāi !qiū zhī wéi qì yě ,xiāo sè xī cǎo mù yáo luò ér biàn shuāi !”
⑸pín huā :yī zhǒng xià qiū jiān kāi xiǎo bái huā de fú píng 。
⑹qiǎn qíng shāng :lìng rén shāng gǎn 。qiǎn :shǐ dé 。
⑺wén qī jiǔ huì :wén rén men xiàng yuē yǐn jiǔ fù shī de jù huì 。qī :yuē 。
⑻jǐ gū fēng yuè :gū fù le duō shǎo měi hǎo de fēng guāng jǐng sè 。jǐ :duō shǎo huí 。gū :tōng “gū ”,gū fù 。fēng yuè :měi hǎo de fēng guāng jǐng sè 。
⑼lǚ biàn xīng shuāng :jīng guò le hǎo jǐ nián 。xīng shuāng :xīng yī nián yī zhōu tiān ,shuāng měi nián ér jiàng ,yīn chēng yī nián wéi yī xīng shuāng ,yì yǐ zhī yù nián yuè yě 。
⑽xiāo xiāng :xiāng jiāng de bié chēng 。zhè lǐ zhǐ suǒ sī niàn de rén jū zhù de dì fāng 。
⑾mù tiān :bàng wǎn shí fèn 。
⑿kōng :bái bái dì 。guī háng :fǎn háng de chuán 。
⒀lì jìn xié yáng :zài bàng wǎn xī xié de tài yáng xià lì le hěn jiǔ ,zhí dào tài yáng luò shān 。

yù hú dié ·wàng chù yǔ shōu yún duàn yīng yì

Jade Butterfly

No rain nor clouds in sight,
Silent on rails I lean
To see off late autumn serene.
Lonely in the evening twilight,
Even the ancient poet would feel sad and cold.
The water rippled by the breeze,
The duckweed gradually grows old.
The dew shed by the moon would freeze
And yellow waft the plane-tree leaves.
How longing grieves!
Where is now my old friend?
Far and wide mist and waves extend.

Can I forget
The verse-composing and wine-drinking when we met?
How many moonlit nights were passed in vain?
How often stars and frost have changed again?
The sky is wide, the sea is far,
I cannot go to River Xiao Xiang where you are.
A pair of swallows fly.
Could they bring me a letter from you?
I point to evening sky.
To what avail returns the sail I knew?
At dusk I gaze far, far away
Until I hear no more wild geese’s song.
I stand there long
Until the sun has shed all its departing ray.

yù hú dié ·wàng chù yǔ shōu yún duàn shǎng xī

  zhè shǒu cí yǐ shū qíng wéi zhǔ ,bǎ xiě jǐng hé xù shì 、yì jiù hé huái rén 、jī lǚ hé lí bié 、shí jiān hé kōng jiān ,róng huì wéi yī gè hún rán de yì shù zhěng tǐ ,jù yǒu hěn qiáng de yì shù gǎn rǎn lì 。

  “wàng chù yǔ shōu yún duàn ”,shì xiě jí mù suǒ jiàn zhī jǐng ,kě yǐ kàn chū yuǎn chù tiān biān fēng yún biàn huàn de hén jì ,shǐ qīng qiū zhī jǐng ,xiǎn dé gèng jiā shū lǎng 。“píng lán qiāo qiāo ”sì zì ,xiě chū le dú zì yǐ lán yuǎn wàng shí de yōu sī 。zhè zhǒng qíng huái ,yòu luò jiǎo dào “mù sòng qiū guāng ”shàng 。“qiāo qiāo ”,yōu chóu de yàng zǐ 。miàn duì xiàng wǎn huáng hūn de xiāo shū qiū jǐng ,hěn zì rán dì huì yǐn qǐ bēi qiū de gǎn kǎi ,xiǎng qǐ qiān gǔ bēi qiū zhī zǔ de shī rén sòng yù lái 。“wǎn jǐng xiāo shū ,kān dòng sòng yù bēi liáng ”,jǐn jiē shàng wén ,gài kuò le zhè zhǒng gǎn shòu 。sòng yù de bēi qiū qíng huái hé shēn shì gǎn kǎi ,zhè shí dōu yǒng xiàng liǔ yǒng de xīn tóu ,yǐn qǐ tā de gòng míng 。tā jiāng wàn qiān de sī xù àn nà zhù ,jiāng shì xiàn yóu yuǎn jí jìn ,xuǎn qǔ le zuì néng biǎo xiàn qiū tiān jǐng wù tè zhēng de dōng xī ,zuò jīng xì de miáo xiě 。“shuǐ fēng qīng 、píng huā jiàn lǎo ,yuè lù lěng 、wú yè piāo huáng ”liǎng jù ,sì hū shì yòng tè xiě jìng tóu shè xià de yī fú hěn yǒu shī yì de huà miàn :zhī jiàn qiū fēng qīng qīng dì chuī fú zhe shuǐ miàn ,bái píng huā jiàn jiàn lǎo le ,qiū tiān yuè hán lù lěng de shí jiē ,wú tóng yè biàn huáng le ,zhèng yī yè yè dì qīng qīng piāo xià 。xiāo shū shuāi sà de qiū yè ,zì rán shǐ rén chǎn shēng qī qīng chén jì zhī gǎn 。“qīng ”、“lěng ”èr zì ,zhèng xiě chū le qīng qiū jì jiē de zhè zhǒng gǎn shòu 。“píng huā jiàn lǎo ”,jì shì xiě yǎn qián suǒ jiàn jǐng wù ,yě jì yù zhe cí rén jì jì jiāng hú 、huá fā jiàn zēng de gǎn kǎi 。“wú yè piāo huáng ”de “huáng ”zì yòng dé hǎo ,tū chū le wú yè piāo luò de xíng xiàng 。“piāo ”zhě yǒu shēng ,“huáng ”zhě yǒu sè ,“piāo huáng ”èr zì ,xiě dé yǒu shēng yǒu sè ,“huáng ”zì xuàn rǎn le qì fēn ,diǎn zhuì le qiū jǐng 。zuò zhě bǔ zhuō le zuì diǎn xíng de shuǐ fēng 、píng huā 、yuè lù 、wú yè děng qiū rì jǐng wù ,yòng “qīng ”、“lǎo ”、“lěng ”、“huáng ”sì zì hōng tuō ,jiāo zhī chéng yī fú lěng qīng gū jì de qiū guāng jǐng wù tú ,wéi xià wén shū qíng zuò le chōng fèn de pù diàn 。“qiǎn qíng shāng ”yī jù ,yóu shàng wén de jǐng wù miáo xiě zhōng lái ,yóu jǐng jí qíng ,cí zhōng shì yī zhuǎn shé 。jǐng wù miáo xiě zhī hòu ,cí rén yǐn chū “gù rén hé zài ,yān shuǐ máng máng ”liǎng jù ,jì chéng shàng qǐ xià ,yòu tǒng shè quán piān ,wéi quán cí de zhǔ zhǐ 。“yān shuǐ máng máng ”shì mí méng ér bú kě jìn jiàn de jǐng sè ,kuò dà ér hún hòu ,tóng shí yě shì yīn sī niàn gù rén ér chǎn shēng de máng máng rán de gǎn qíng ,zhè lǐ qíng yǔ jǐng shì jiāo zhī yī qǐ de 。zhè jǐ jù duǎn cù níng zhòng ,dà bǐ rú rǎn ,shēng qíng diē dàng ,cāng mǎng héng jué ,wéi quán piān zhī jīng huá 。

  huàn tóu “nán wàng ”èr zì huàn qǐ huí yì ,xiě huái niàn gù rén zhī qíng ,bō lán qǐ fú ,cuò luò yǒu zhì 。cí rén huí yì qǐ yǔ péng yǒu yī qǐ shí de “wén qī jiǔ huì ”,nà shǎng xīn lè shì ,zhì jīn nán wàng 。fèn lí zhī hòu ,yǐ jīng wù huàn xīng yí 、qiū guāng jǐ dù ,bú zhī yǒu duō shǎo liáng chén měi jǐng yīn wú xīn guān shǎng ér bái bái dì guò qù le 。“jǐ gū ”,“lǚ biàn ”,yán lí bié zhī jiǔ ,zhǐ jiā qiáng bié hòu de chàng wǎng 。“hǎi kuò shān yáo ”jù ,yòu cóng huí yì zhuǎn dào yǎn qián de sī niàn 。“xiāo xiāng ”zhè lǐ zhǐ yǒu rén suǒ zhī dì ,yīn bú zhī gù rén hé ,gù yún “wèi zhī hé chù shì xiāo xiāng ”。

  “niàn shuāng yàn 、nán píng yuǎn xìn ,zhǐ mù tiān 、kōng shí guī háng ”,xiě bú néng yǔ sī niàn zhōng rén xiàng jiàn ér chǎn shēng de wú kě nài hé de xīn qíng 。yǎn qián shuāng shuāng fēi qù de yàn zǐ shì bú néng xiàng gù rén chuán dì xiāo xī de ,yǐ yù yǔ yǒu rén yù tōng yīn xùn ,wú rén kě tuō 。pàn yǒu rén guī lái ,què yòu yī cì cì de luò kōng ,gù yún “zhǐ mù tiān 、kōng shí guī háng ”。zhè jù cí sī niàn yǒu rén de shēn chén 、chéng zhì de gǎn qíng biǎo xiàn dé wěi wěi rù qíng 。kàn dào tiān jì de guī zhōu ,yí shì gù rén guī lái ,dàn dào tóu lái què shì yī chǎng wù huì ,guī zhōu zhī shì kōng rě xiàng sī ,hǎo xiàng cháo nòng zì jǐ de chī qíng 。yī gè “kōng ”zì ,bǎ jí pàn yǒu rén guī lái de xīn qíng xiě huó le 。tā bǎ sī niàn yǒu rén zhī qíng tuī xiàng le gāo cháo hé dǐng diǎn 。cí rén zhè lǐ tì duì fāng zhe xiǎng ,cóng duì fāng zhe bǐ ,cóng ér shé shè chū zì jǐ zhǎng nián jī lǚ 、chàng wǎng bú kān de liú zhì zhī qíng 。

  “àn xiàng wàng ”yǐ xià ,bǐ fēng zhuǎn huí zì shēn 。cí rén yòng duàn hóng de āi míng ,lái chèn tuō zì jǐ de gū dú chàng wǎng ,kě wèi miào hé wú yín ,shēng qíng qī wǎn 。“lì jìn xié yáng ”sì zì ,huà chū le shū qíng zhǔ rén gōng de xíng xiàng ,tā jiǔ jiǔ dì zhù lì xī yáng cán zhào zhī zhōng ,rú dāi rú chī ,gǎn qíng wán quán chén jìn huí yì yǔ sī niàn zhī zhōng 。“lì jìn ”èr zì yán píng lán zhù lì zhī jiǔ ,niàn yuǎn huái rén zhī shēn ,cóng ér shǐ jī lǚ bú kān zhī kǔ yán wài zì xiàn 。

  liǔ yǒng zhè shǒu cí céng cì fèn míng ,jié gòu wán zhěng ,mò luò jǐng rán ,yǒu xiào dì chuán dá le shī rén gǎn qíng de lǜ dòng 。tóng shí xiū cí shàng jì bú diāo zhuó ,yòu bú qīng lǜ ,ér shì sú zhōng yǒu yǎ ,píng zhōng jiàn qí ,jun4 yǒng yǒu wèi ,gù néng yǎ sú gòng shǎng 。

yù hú dié ·wàng chù yǔ shōu yún duàn chuàng zuò bèi jǐng

  zhè shǒu 《yù hú dié ·wàng chù yǔ shōu yún duàn 》cí shì zuò zhě wéi huái niàn xiāng zhōng gù rén suǒ zuò 。

《yù hú dié 》liǔ yǒng pīn yīn dú yīn cān kǎo

yù hú dié
yù hú dié

wàng chù yǔ shōu yún duàn, píng lán qiāo qiāo, mù sòng qiū guāng.
wàng chù yǔ shōu yún duàn ,píng lán qiāo qiāo ,mù sòng qiū guāng 。
wǎn jǐng xiāo shū, kān dòng sòng yù bēi liáng.
wǎn jǐng xiāo shū ,kān dòng sòng yù bēi liáng 。
shuǐ fēng qīng, píng huā jiàn lǎo, yuè lù lěng wú yè piāo huáng.
shuǐ fēng qīng ,pín huā jiàn lǎo ,yuè lù lěng 、wú yè piāo huáng 。
qiǎn qíng shāng.
qiǎn qíng shāng 。
gù rén hé zài, yān shuǐ máng máng.
gù rén hé zài ,yān shuǐ máng máng 。
nán wàng, wén qī jiǔ huì, jǐ gū fēng yuè, lǚ biàn xīng shuāng.
nán wàng ,wén qī jiǔ huì ,jǐ gū fēng yuè ,lǚ biàn xīng shuāng 。
hǎi kuò shān yáo, wèi zhī hé chǔ shì xiāo xiāng.
hǎi kuò shān yáo ,wèi zhī hé chù shì xiāo xiāng 。
niàn shuāng yàn nán píng yuǎn xìn, zhǐ mù tiān kōng shí guī háng.
niàn shuāng yàn 、nán píng yuǎn xìn ,zhǐ mù tiān 、kōng shí guī háng 。
àn xiāng wàng.
àn xiàng wàng 。
duàn hóng shēng lǐ, lì jǐn xié yáng.
duàn hóng shēng lǐ ,lì jìn xié yáng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

柳永 柳永 柳永(987?─1055后)原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿。排行第七,人称「柳」,祖籍河东(今山西永济),徙居崇安(今福建)。祖父柳崇,以儒学名,父柳宜,曾仕南唐,为监察御史,入宋后授沂州费县令,官终工部侍郎。永少时流连于汴京,在秦楼楚馆中恣情游宴。后曾西游成都、京兆,遍历荆湖、吴越。景祐元年(1034)登进士第,历任睦州团练推官、馀杭令、定海晓峰盐场监官、泗州判官、太常博士,终官屯田员外郎,世称「柳屯田」。为人放荡不羁,终身潦倒。晚年流落不偶,卒于润州(今江苏镇江)。身后很凄凉,由歌女们聚资营葬。《宋史》无传,事迹散见笔记、方志。善为诗文,「皆不传于世,独以乐章脍灸人口」(《清波杂志》卷八)。所著《乐章集》凡一百五十馀曲。其词自成一派,世称「屯田蹊径」、「柳氏家法」。《避暑录话》卷三记西夏归朝官语:「凡有井水饮处,即能歌柳词」可见柳词影响之大。其词对后世词家及金元戏曲、明清小说有重大影响。词集名《乐章词》,主要内容描写歌妓舞女的生活和思想,抒发自己的不平和牢骚以及羁旅行役之苦、离别怀人之情。都市的风物之美、社会的富庶在词中也得到突出的表现。如描写杭州风光的《望海潮》,相传金主完颜亮读到「重湖叠巘清嘉,有三秋桂子,十里荷花。」之句,「遂起投鞭渡江之志。」在为歌女们写作的词篇中,表现了对她们的同情,唱出了她们的心声。在这类词中,也有一些庸俗的内容和颓废的情调。艺术成就最高的是羁旅行役之作。《雨霖铃》、《八声甘州》是这方面的代表作,融情入景,有点有染,感人至深。同时,赋予身世之叹和浓重的伤感情调,为人们千古传诵。柳永是北宋第一个专力写词的作家,在词的发展史上有着突出的贡献。首先,他始衍慢词。运用铺叙、渲染等手法,扩大了词的容量。其次,以俚语、俗语入词,呈现口语化的特色。同时,在艺术上运用传统的情景交融、点染等手法,又善于化用前人诗句入词,使词作韵味隽永、深婉含蓄。由于在题材和艺术上都有创新,所以流传很广。甚至连西夏也「凡有井水饮处,即能歌柳词」。有《乐章集》传世,存词210多首,按宫调编次,共16个宫调150个词调,这说明柳永的作品不仅是词集而且是可以入乐演唱的唱本,故名《乐章集》。

柳永的诗词

  • 巫山一段云(五之五·双调)
  • 黄莺儿(园林晴昼春谁主)
  • 迷神引(仙吕调)
  • 雪梅香·景萧索
  • 斗百花(三之一)
  • 塞孤(般涉调)
  • 慢卷绸(双调)
  • 木兰花(四之二·林钟商)
  • 木兰花(四之一·林钟商)
  • 斗百花(煦色韶光明媚)
  • 宋代诗词推荐

  • 满江红(甲午宜兴赋僧舍墨梅)
  • 菩萨蛮(十一之七)
  • 念奴娇(和李汉老)
  • 阮郎归(同十二叔泛济州环溪)
  • 点绛唇(次张伯修韵)
  • 渔父(四)
  • 满江红(寿壑相)
  • 浣沙溪(黄钟·第三)
  • 八声甘州(和邓中甫中秋)
  • 二郎神(西施浣沙碛)
  • 《玉蝴蝶》柳永原文、翻译、赏析和诗意(玉蝴蝶·望处雨收云断 柳永)原文,《玉蝴蝶》柳永原文、翻译、赏析和诗意(玉蝴蝶·望处雨收云断 柳永)翻译,《玉蝴蝶》柳永原文、翻译、赏析和诗意(玉蝴蝶·望处雨收云断 柳永)赏析,《玉蝴蝶》柳永原文、翻译、赏析和诗意(玉蝴蝶·望处雨收云断 柳永)阅读答案,出自柳永的作品

    诗词类别

    柳永的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语