《寄人》寄人张泌原文、翻译、赏析和诗意

作者:张泌 朝代:唐代
《寄人》寄人张泌原文、翻译、赏析和诗意原文

《寄人》 张泌

别梦依依到谢家,小廊回合曲阑斜。
多情只有春庭月,犹为离人照落花。

作者简介(张泌)

张泌头像

张泌,字子澄,唐末重要作家,生卒年约与韩偓(842-914)相当。

寄人翻译及注释

翻译
别梦中隐约来到了谢家,徘徊在小回廊栏杆底下。
只有天上春月最是多情,还为离人照着庭院落花。

注释
⑴谢家:泛指闺中女子。晋谢奕之女谢道韫、唐李德裕之妾谢秋娘等皆有盛名,故后人多以“谢家”代闺中女子。
⑵“小廊”句:指梦中所见景物。回合:回环、回绕。阑:栏杆。
⑶“多情”句:指梦后所见。
⑷离人:这里指寻梦人。

寄人鉴赏

  以诗代柬,来表达自己心里要说的话,这是古代常有的事。这首题为《寄人》的诗,就是用来代替一封信的。

  诗的首句写诗人与情人梦中重聚,难舍难离;第二句写依旧是当年环境,往日欢情,表明自己思念之深。第三句写明月有情;第四句写落花有恨。寄希望于对方,含蓄深厚,曲折委婉,情真意真。前两句写入梦的原因与梦中所见的景物,是向对方表明自己思忆之深;后两句写出多情的明月依旧照人,那就更是对这位女子的埋怨之情了。

  诗是从叙述一个梦境开始的。“谢家”,代指女子的家,盖以东晋才女谢道韫借称其人。大概诗人曾经在女子家里待过,或者在她家里和她见过面。曲径回廊,本来都是当年旧游或定情的地方。因此,诗人在进入梦境以后,就觉得自己飘飘荡荡地进到了她的家里。这里的环境是这样熟悉:院子里四面走廊,那是两人曾经谈过心的地方;曲折的阑干,也像往常一样,似乎还留着自己抚摸过的手迹,可是,眼前廊阑依旧,独不见所思之人。他的梦魂绕遍回廊,倚尽阑干,他失望地徘徊着,追忆着,直到连自己也不知道怎样脱出这种难堪的梦境。崔护《题都城南庄》诗:“人面不知何处去,桃花依旧笑春风。”周邦彦《玉楼春》词:“当时相候赤阑桥,今日独寻黄叶路。”一种物是人非的依恋心情,写得同样动人。然而,“别梦”两句却以梦境出之,则前此旧游,往日欢情,别后相思,都在不言之中,而在梦里也难寻觅所爱之人,那惆怅的情怀就加倍使人难堪了。

  人是再也找不到了,作者问:那么,还剩下些什么呢?这时候,一轮皎月,正好把它幽冷的清光洒在园子里,地上的片片落花,反射出惨淡的颜色。花是落了,然而曾经映照过枝上芳菲的明月,依然如此多情地临照着,似乎还没有忘记一对爱侣在这里结下的一段恋情呢。这后两句诗就是诗人要告诉她的话。

  正因为这首诗是“寄人”的。前两句写入梦之由与梦中所见之景,是向对方表明自己思忆之深;后两句写出多情的明月依旧照人,那就更是对这位女子的鱼沉雁杳,有点埋怨了。“花”固然已经落了,然而,春庭的明月还是多情的,诗人言外之意,还是希望彼此一通音问的。

  这首诗创造的艺术形象,鲜明准确,而又含蓄深厚。诗人善于通过富有典型意义的景物描写,来表达自己深沉曲折的思相感情,运用得十分成功。他只写小廊曲阑、庭前花月,不需要更多语言,却比作者自己直接诉说心头的千言万语更有动人心弦的力量。

寄人创作背景

清人李良年《词坛纪事》云:“张泌仕南唐为内史舍人。初与邻女浣衣相善,作《江神子》词……后经年不复相见,张夜梦之,写七绝云云。”根据这条资料以及从这首诗深情婉转的内容来看,诗人张泌曾与一女子相爱,后来却彼此分手了。然而诗人对她始终没有忘怀。但在封建礼教的阻隔下,不能直截痛快地倾吐衷肠,只好借用诗的形式,曲折而又隐约地加以表达,希望她能够了解自己。这也是题为《寄人》的原因。

《寄人》张泌 拼音读音参考

jì rén
寄人

bié mèng yī yī dào xiè jiā, xiǎo láng huí hé qū lán xié.
别梦依依到谢家,小廊回合曲阑斜。
duō qíng zhǐ yǒu chūn tíng yuè, yóu wèi lí rén zhào luò huā.
多情只有春庭月,犹为离人照落花。

《寄人》寄人张泌原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《jì rén 》 zhāng mì

bié mèng yī yī dào xiè jiā ,xiǎo láng huí hé qǔ lán xié 。
duō qíng zhī yǒu chūn tíng yuè ,yóu wéi lí rén zhào luò huā 。

zuò zhě jiǎn jiè (zhāng mì )

zhāng mì tóu xiàng

zhāng mì ,zì zǐ chéng ,táng mò zhòng yào zuò jiā ,shēng zú nián yuē yǔ hán wò (842-914)xiàng dāng 。

jì rén fān yì jí zhù shì

fān yì
bié mèng zhōng yǐn yuē lái dào le xiè jiā ,pái huái zài xiǎo huí láng lán gǎn dǐ xià 。
zhī yǒu tiān shàng chūn yuè zuì shì duō qíng ,hái wéi lí rén zhào zhe tíng yuàn luò huā 。

zhù shì
⑴xiè jiā :fàn zhǐ guī zhōng nǚ zǐ 。jìn xiè yì zhī nǚ xiè dào yùn 、táng lǐ dé yù zhī qiè xiè qiū niáng děng jiē yǒu shèng míng ,gù hòu rén duō yǐ “xiè jiā ”dài guī zhōng nǚ zǐ 。
⑵“xiǎo láng ”jù :zhǐ mèng zhōng suǒ jiàn jǐng wù 。huí hé :huí huán 、huí rào 。lán :lán gǎn 。
⑶“duō qíng ”jù :zhǐ mèng hòu suǒ jiàn 。
⑷lí rén :zhè lǐ zhǐ xún mèng rén 。

jì rén jiàn shǎng

  yǐ shī dài jiǎn ,lái biǎo dá zì jǐ xīn lǐ yào shuō de huà ,zhè shì gǔ dài cháng yǒu de shì 。zhè shǒu tí wéi 《jì rén 》de shī ,jiù shì yòng lái dài tì yī fēng xìn de 。

  shī de shǒu jù xiě shī rén yǔ qíng rén mèng zhōng zhòng jù ,nán shě nán lí ;dì èr jù xiě yī jiù shì dāng nián huán jìng ,wǎng rì huān qíng ,biǎo míng zì jǐ sī niàn zhī shēn 。dì sān jù xiě míng yuè yǒu qíng ;dì sì jù xiě luò huā yǒu hèn 。jì xī wàng yú duì fāng ,hán xù shēn hòu ,qǔ shé wěi wǎn ,qíng zhēn yì zhēn 。qián liǎng jù xiě rù mèng de yuán yīn yǔ mèng zhōng suǒ jiàn de jǐng wù ,shì xiàng duì fāng biǎo míng zì jǐ sī yì zhī shēn ;hòu liǎng jù xiě chū duō qíng de míng yuè yī jiù zhào rén ,nà jiù gèng shì duì zhè wèi nǚ zǐ de mái yuàn zhī qíng le 。

  shī shì cóng xù shù yī gè mèng jìng kāi shǐ de 。“xiè jiā ”,dài zhǐ nǚ zǐ de jiā ,gài yǐ dōng jìn cái nǚ xiè dào yùn jiè chēng qí rén 。dà gài shī rén céng jīng zài nǚ zǐ jiā lǐ dài guò ,huò zhě zài tā jiā lǐ hé tā jiàn guò miàn 。qǔ jìng huí láng ,běn lái dōu shì dāng nián jiù yóu huò dìng qíng de dì fāng 。yīn cǐ ,shī rén zài jìn rù mèng jìng yǐ hòu ,jiù jiào dé zì jǐ piāo piāo dàng dàng dì jìn dào le tā de jiā lǐ 。zhè lǐ de huán jìng shì zhè yàng shú xī :yuàn zǐ lǐ sì miàn zǒu láng ,nà shì liǎng rén céng jīng tán guò xīn de dì fāng ;qǔ shé de lán gàn ,yě xiàng wǎng cháng yī yàng ,sì hū hái liú zhe zì jǐ fǔ mō guò de shǒu jì ,kě shì ,yǎn qián láng lán yī jiù ,dú bú jiàn suǒ sī zhī rén 。tā de mèng hún rào biàn huí láng ,yǐ jìn lán gàn ,tā shī wàng dì pái huái zhe ,zhuī yì zhe ,zhí dào lián zì jǐ yě bú zhī dào zěn yàng tuō chū zhè zhǒng nán kān de mèng jìng 。cuī hù 《tí dōu chéng nán zhuāng 》shī :“rén miàn bú zhī hé chù qù ,táo huā yī jiù xiào chūn fēng 。”zhōu bāng yàn 《yù lóu chūn 》cí :“dāng shí xiàng hòu chì lán qiáo ,jīn rì dú xún huáng yè lù 。”yī zhǒng wù shì rén fēi de yī liàn xīn qíng ,xiě dé tóng yàng dòng rén 。rán ér ,“bié mèng ”liǎng jù què yǐ mèng jìng chū zhī ,zé qián cǐ jiù yóu ,wǎng rì huān qíng ,bié hòu xiàng sī ,dōu zài bú yán zhī zhōng ,ér zài mèng lǐ yě nán xún mì suǒ ài zhī rén ,nà chóu chàng de qíng huái jiù jiā bèi shǐ rén nán kān le 。

  rén shì zài yě zhǎo bú dào le ,zuò zhě wèn :nà me ,hái shèng xià xiē shí me ne ?zhè shí hòu ,yī lún jiǎo yuè ,zhèng hǎo bǎ tā yōu lěng de qīng guāng sǎ zài yuán zǐ lǐ ,dì shàng de piàn piàn luò huā ,fǎn shè chū cǎn dàn de yán sè 。huā shì luò le ,rán ér céng jīng yìng zhào guò zhī shàng fāng fēi de míng yuè ,yī rán rú cǐ duō qíng dì lín zhào zhe ,sì hū hái méi yǒu wàng jì yī duì ài lǚ zài zhè lǐ jié xià de yī duàn liàn qíng ne 。zhè hòu liǎng jù shī jiù shì shī rén yào gào sù tā de huà 。

  zhèng yīn wéi zhè shǒu shī shì “jì rén ”de 。qián liǎng jù xiě rù mèng zhī yóu yǔ mèng zhōng suǒ jiàn zhī jǐng ,shì xiàng duì fāng biǎo míng zì jǐ sī yì zhī shēn ;hòu liǎng jù xiě chū duō qíng de míng yuè yī jiù zhào rén ,nà jiù gèng shì duì zhè wèi nǚ zǐ de yú chén yàn yǎo ,yǒu diǎn mái yuàn le 。“huā ”gù rán yǐ jīng luò le ,rán ér ,chūn tíng de míng yuè hái shì duō qíng de ,shī rén yán wài zhī yì ,hái shì xī wàng bǐ cǐ yī tōng yīn wèn de 。

  zhè shǒu shī chuàng zào de yì shù xíng xiàng ,xiān míng zhǔn què ,ér yòu hán xù shēn hòu 。shī rén shàn yú tōng guò fù yǒu diǎn xíng yì yì de jǐng wù miáo xiě ,lái biǎo dá zì jǐ shēn chén qǔ shé de sī xiàng gǎn qíng ,yùn yòng dé shí fèn chéng gōng 。tā zhī xiě xiǎo láng qǔ lán 、tíng qián huā yuè ,bú xū yào gèng duō yǔ yán ,què bǐ zuò zhě zì jǐ zhí jiē sù shuō xīn tóu de qiān yán wàn yǔ gèng yǒu dòng rén xīn xián de lì liàng 。

jì rén chuàng zuò bèi jǐng

qīng rén lǐ liáng nián 《cí tán jì shì 》yún :“zhāng mì shì nán táng wéi nèi shǐ shě rén 。chū yǔ lín nǚ huàn yī xiàng shàn ,zuò 《jiāng shén zǐ 》cí ……hòu jīng nián bú fù xiàng jiàn ,zhāng yè mèng zhī ,xiě qī jué yún yún 。”gēn jù zhè tiáo zī liào yǐ jí cóng zhè shǒu shī shēn qíng wǎn zhuǎn de nèi róng lái kàn ,shī rén zhāng mì céng yǔ yī nǚ zǐ xiàng ài ,hòu lái què bǐ cǐ fèn shǒu le 。rán ér shī rén duì tā shǐ zhōng méi yǒu wàng huái 。dàn zài fēng jiàn lǐ jiāo de zǔ gé xià ,bú néng zhí jié tòng kuài dì qīng tǔ zhōng cháng ,zhī hǎo jiè yòng shī de xíng shì ,qǔ shé ér yòu yǐn yuē dì jiā yǐ biǎo dá ,xī wàng tā néng gòu le jiě zì jǐ 。zhè yě shì tí wéi 《jì rén 》de yuán yīn 。

《jì rén 》zhāng mì pīn yīn dú yīn cān kǎo

jì rén
jì rén

bié mèng yī yī dào xiè jiā, xiǎo láng huí hé qū lán xié.
bié mèng yī yī dào xiè jiā ,xiǎo láng huí hé qǔ lán xié 。
duō qíng zhǐ yǒu chūn tíng yuè, yóu wèi lí rén zhào luò huā.
duō qíng zhī yǒu chūn tíng yuè ,yóu wéi lí rén zhào luò huā 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

张泌 张泌 张泌(生卒年不详),字于澄,常州(今江苏常州)人。起初担任过句容(今江苏句容)尉,南唐后主任为监察御史,历任考功员外郎 、中书舍人。南唐亡国后,随后主李煜投降北宋,升迁为郎中,故基本上属于南唐词人。传说后主李煜死后,张泌每年寒食日都要去后主坟上祭奠,哭得颇为伤心。由此可见,他对李后主的感情是很深的。存诗一卷。

张泌的诗词

  • 惆怅吟
  • 题华严寺木塔
  • 惜花·蝶散莺啼尚
  • 浣溪沙·独立寒阶望月华
  • 南歌子·柳色遮楼暗
  • 女冠子·露花烟草
  • 蝴蝶儿·蝴蝶儿
  • 南歌子·岸柳拖烟绿
  • 河传(渺莽云水)
  • 所思·空塘水碧春
  • 唐代诗词推荐

  • 新秋杂题六首。吟
  • 和袭美索友人酒
  • 九华观废月池(一作题昭华公主废池馆)
  • 雨后过华岳庙
  • 南山池
  • 寄湖州舍弟
  • 杜处士新居
  • 奉和袭美题褚家林亭
  • 后唐宗庙乐舞辞
  • 渔歌子
  • 《寄人》寄人张泌原文、翻译、赏析和诗意原文,《寄人》寄人张泌原文、翻译、赏析和诗意翻译,《寄人》寄人张泌原文、翻译、赏析和诗意赏析,《寄人》寄人张泌原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自张泌的作品

    诗词类别

    张泌的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语