《古怨别》古怨别孟郊原文、翻译、赏析和诗意

作者:孟郊 朝代:唐代
《古怨别》古怨别孟郊原文、翻译、赏析和诗意原文

《古怨别》 孟郊

飒飒秋风生,愁人怨离别。
含情两相向,欲语气先咽。
心曲千万端,悲来却难说。
别后唯所思,天涯共明月。
分类: 秋天离别爱情

作者简介(孟郊)

孟郊头像

孟郊,(751~814),唐代诗人。字东野。汉族,湖州武康(今浙江德清)人,祖籍平昌(今山东临邑东北),先世居洛阳(今属河南)。唐代著名诗人。现存诗歌500多首,以短篇的五言古诗最多,代表作有《游子吟》。有“诗囚”之称,又与贾岛齐名,人称“郊寒岛瘦”。元和九年,在阌乡(今河南灵宝)因病去世。张籍私谥为贞曜先生。

古怨别翻译及注释

翻译
  在秋风萧瑟,满眼凄凉的季节,一双相濡以沫的夫妻为生活所迫,不得不含怨辞别。在这令人肝肠寸断的时刻,两人眼含热泪,面面相视,想要向对方说点什么,可尚未开口已是泣不成声。心中早有千言万语,可是在此刻,因悲痛至极而无法诉说。分别后天各一方,相思之情能与谁人说,唯一能做的也只有天涯两地共赏一轮明月,寄托无尽的相思愁苦。

注释
⑴古怨别:古人离别的怨情。
⑵飒飒:形容秋风吹的声音。
⑶相向:面对面。
⑷气先咽:因为伤心,气塞声断讲不出话来。
⑸心曲:心事。
⑹唯所思:(分别后)只有互相思念。

古怨别鉴赏

  这是一首描写情人离愁的歌。此诗一、二句是离别的时间和环境,写的又是在秋天。中间两联诗句内容相重,强调地描写了两人因离别而泪眼相看、欲说不能、伤心之极的情景。最后两句写的是离别人的将来,两人只能在明朗的月光下共同想念了。表示了他们真切、坚贞的感情。

  这首诗写的是秋日的离愁:“飒飒秋风生,愁人怨离别。”交代离别时的节令,并用“飒飒秋风”渲染离愁别绪。接下去是写一对离人的表情:“含情两相向,欲语气先咽。”相向,就是脸对着脸、眼对着眼;从“含情”二字里,使人想象到依恋难舍的情景,想象到汪汪热泪对着热泪汪汪的情景;想对爱人说些什么,早已抽抽咽咽,一句话也说不出来。因为这两句写得极为生动传情,宋代柳永,便把它点化到自己的词中,写出了“执手相看泪眼,竟无语凝咽”(《雨霖铃》)的名句。抽抽咽咽固然说不出话来,但抽咽稍定,到能够说话之时,却反而觉得没话可说了:“心曲千万端,悲来却难说。”原先对“离人”或稍有不放心,想嘱咐几句什么话,或表白一下自己的心迹,但看到对方那痛楚难堪的表情,已经没有什么需要说的了。“却难说”三字,确切地写出了双方当时的一种心境。这一对离人,虽然谁都没说什么,但“未说一言,胜过千言”,更表现了他们深挚的爱情和相互信赖。最后用一幅开阔的画面,写出了他们对别后情景的遐想:“别后唯所思,天涯共明月。”从这幅开阔的画面里,使人看到了他们在月光之下思念对方的情状,使人想象到“但愿人长久,千里共婵娟”的相互祝愿。总起来看,诗人以秋风渲染离别的气氛;写“含情”之难舍,以“气先咽”来描状;写“心曲”之复杂,以“却难说”来概括;写别后之深情,以“共明月”的画面来遐想两人“唯所思”的情状。诗人换用几种不同的表现手法,把抽象的感情写得很具体而动人。特别是“悲来却难说”一句,本是极抽象的叙述语,但由于诗人将其镶嵌在恰当的语言环境里,使人不仅不感到它抽象,而且觉得连女主人公复杂的心理活动都表现出来了。这正是作者“用常得奇”所收到的艺术效果。

《古怨别》孟郊 拼音读音参考

gǔ yuàn bié
古怨别

sà sà qiū fēng shēng, chóu rén yuàn lí bié.
飒飒秋风生,愁人怨离别。
hán qíng liǎng xiāng xiàng, yù yǔ qì xiān yàn.
含情两相向,欲语气先咽。
xīn qǔ qiān wàn duān, bēi lái què nán shuō.
心曲千万端,悲来却难说。
bié hòu wéi suǒ sī, tiān yá gòng míng yuè.
别后唯所思,天涯共明月。

《古怨别》古怨别孟郊原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《gǔ yuàn bié 》 mèng jiāo

sà sà qiū fēng shēng ,chóu rén yuàn lí bié 。
hán qíng liǎng xiàng xiàng ,yù yǔ qì xiān yān 。
xīn qǔ qiān wàn duān ,bēi lái què nán shuō 。
bié hòu wéi suǒ sī ,tiān yá gòng míng yuè 。

zuò zhě jiǎn jiè (mèng jiāo )

mèng jiāo tóu xiàng

mèng jiāo ,(751~814),táng dài shī rén 。zì dōng yě 。hàn zú ,hú zhōu wǔ kāng (jīn zhè jiāng dé qīng )rén ,zǔ jí píng chāng (jīn shān dōng lín yì dōng běi ),xiān shì jū luò yáng (jīn shǔ hé nán )。táng dài zhe míng shī rén 。xiàn cún shī gē 500duō shǒu ,yǐ duǎn piān de wǔ yán gǔ shī zuì duō ,dài biǎo zuò yǒu 《yóu zǐ yín 》。yǒu “shī qiú ”zhī chēng ,yòu yǔ jiǎ dǎo qí míng ,rén chēng “jiāo hán dǎo shòu ”。yuán hé jiǔ nián ,zài wén xiāng (jīn hé nán líng bǎo )yīn bìng qù shì 。zhāng jí sī shì wéi zhēn yào xiān shēng 。

gǔ yuàn bié fān yì jí zhù shì

fān yì
  zài qiū fēng xiāo sè ,mǎn yǎn qī liáng de jì jiē ,yī shuāng xiàng rú yǐ mò de fū qī wéi shēng huó suǒ pò ,bú dé bú hán yuàn cí bié 。zài zhè lìng rén gān cháng cùn duàn de shí kè ,liǎng rén yǎn hán rè lèi ,miàn miàn xiàng shì ,xiǎng yào xiàng duì fāng shuō diǎn shí me ,kě shàng wèi kāi kǒu yǐ shì qì bú chéng shēng 。xīn zhōng zǎo yǒu qiān yán wàn yǔ ,kě shì zài cǐ kè ,yīn bēi tòng zhì jí ér wú fǎ sù shuō 。fèn bié hòu tiān gè yī fāng ,xiàng sī zhī qíng néng yǔ shuí rén shuō ,wéi yī néng zuò de yě zhī yǒu tiān yá liǎng dì gòng shǎng yī lún míng yuè ,jì tuō wú jìn de xiàng sī chóu kǔ 。

zhù shì
⑴gǔ yuàn bié :gǔ rén lí bié de yuàn qíng 。
⑵sà sà :xíng róng qiū fēng chuī de shēng yīn 。
⑶xiàng xiàng :miàn duì miàn 。
⑷qì xiān yān :yīn wéi shāng xīn ,qì sāi shēng duàn jiǎng bú chū huà lái 。
⑸xīn qǔ :xīn shì 。
⑹wéi suǒ sī :(fèn bié hòu )zhī yǒu hù xiàng sī niàn 。

gǔ yuàn bié jiàn shǎng

  zhè shì yī shǒu miáo xiě qíng rén lí chóu de gē 。cǐ shī yī 、èr jù shì lí bié de shí jiān hé huán jìng ,xiě de yòu shì zài qiū tiān 。zhōng jiān liǎng lián shī jù nèi róng xiàng zhòng ,qiáng diào dì miáo xiě le liǎng rén yīn lí bié ér lèi yǎn xiàng kàn 、yù shuō bú néng 、shāng xīn zhī jí de qíng jǐng 。zuì hòu liǎng jù xiě de shì lí bié rén de jiāng lái ,liǎng rén zhī néng zài míng lǎng de yuè guāng xià gòng tóng xiǎng niàn le 。biǎo shì le tā men zhēn qiē 、jiān zhēn de gǎn qíng 。

  zhè shǒu shī xiě de shì qiū rì de lí chóu :“sà sà qiū fēng shēng ,chóu rén yuàn lí bié 。”jiāo dài lí bié shí de jiē lìng ,bìng yòng “sà sà qiū fēng ”xuàn rǎn lí chóu bié xù 。jiē xià qù shì xiě yī duì lí rén de biǎo qíng :“hán qíng liǎng xiàng xiàng ,yù yǔ qì xiān yān 。”xiàng xiàng ,jiù shì liǎn duì zhe liǎn 、yǎn duì zhe yǎn ;cóng “hán qíng ”èr zì lǐ ,shǐ rén xiǎng xiàng dào yī liàn nán shě de qíng jǐng ,xiǎng xiàng dào wāng wāng rè lèi duì zhe rè lèi wāng wāng de qíng jǐng ;xiǎng duì ài rén shuō xiē shí me ,zǎo yǐ chōu chōu yān yān ,yī jù huà yě shuō bú chū lái 。yīn wéi zhè liǎng jù xiě dé jí wéi shēng dòng chuán qíng ,sòng dài liǔ yǒng ,biàn bǎ tā diǎn huà dào zì jǐ de cí zhōng ,xiě chū le “zhí shǒu xiàng kàn lèi yǎn ,jìng wú yǔ níng yān ”(《yǔ lín líng 》)de míng jù 。chōu chōu yān yān gù rán shuō bú chū huà lái ,dàn chōu yān shāo dìng ,dào néng gòu shuō huà zhī shí ,què fǎn ér jiào dé méi huà kě shuō le :“xīn qǔ qiān wàn duān ,bēi lái què nán shuō 。”yuán xiān duì “lí rén ”huò shāo yǒu bú fàng xīn ,xiǎng zhǔ fù jǐ jù shí me huà ,huò biǎo bái yī xià zì jǐ de xīn jì ,dàn kàn dào duì fāng nà tòng chǔ nán kān de biǎo qíng ,yǐ jīng méi yǒu shí me xū yào shuō de le 。“què nán shuō ”sān zì ,què qiē dì xiě chū le shuāng fāng dāng shí de yī zhǒng xīn jìng 。zhè yī duì lí rén ,suī rán shuí dōu méi shuō shí me ,dàn “wèi shuō yī yán ,shèng guò qiān yán ”,gèng biǎo xiàn le tā men shēn zhì de ài qíng hé xiàng hù xìn lài 。zuì hòu yòng yī fú kāi kuò de huà miàn ,xiě chū le tā men duì bié hòu qíng jǐng de xiá xiǎng :“bié hòu wéi suǒ sī ,tiān yá gòng míng yuè 。”cóng zhè fú kāi kuò de huà miàn lǐ ,shǐ rén kàn dào le tā men zài yuè guāng zhī xià sī niàn duì fāng de qíng zhuàng ,shǐ rén xiǎng xiàng dào “dàn yuàn rén zhǎng jiǔ ,qiān lǐ gòng chán juān ”de xiàng hù zhù yuàn 。zǒng qǐ lái kàn ,shī rén yǐ qiū fēng xuàn rǎn lí bié de qì fēn ;xiě “hán qíng ”zhī nán shě ,yǐ “qì xiān yān ”lái miáo zhuàng ;xiě “xīn qǔ ”zhī fù zá ,yǐ “què nán shuō ”lái gài kuò ;xiě bié hòu zhī shēn qíng ,yǐ “gòng míng yuè ”de huà miàn lái xiá xiǎng liǎng rén “wéi suǒ sī ”de qíng zhuàng 。shī rén huàn yòng jǐ zhǒng bú tóng de biǎo xiàn shǒu fǎ ,bǎ chōu xiàng de gǎn qíng xiě dé hěn jù tǐ ér dòng rén 。tè bié shì “bēi lái què nán shuō ”yī jù ,běn shì jí chōu xiàng de xù shù yǔ ,dàn yóu yú shī rén jiāng qí xiāng qiàn zài qià dāng de yǔ yán huán jìng lǐ ,shǐ rén bú jǐn bú gǎn dào tā chōu xiàng ,ér qiě jiào dé lián nǚ zhǔ rén gōng fù zá de xīn lǐ huó dòng dōu biǎo xiàn chū lái le 。zhè zhèng shì zuò zhě “yòng cháng dé qí ”suǒ shōu dào de yì shù xiào guǒ 。

《gǔ yuàn bié 》mèng jiāo pīn yīn dú yīn cān kǎo

gǔ yuàn bié
gǔ yuàn bié

sà sà qiū fēng shēng, chóu rén yuàn lí bié.
sà sà qiū fēng shēng ,chóu rén yuàn lí bié 。
hán qíng liǎng xiāng xiàng, yù yǔ qì xiān yàn.
hán qíng liǎng xiàng xiàng ,yù yǔ qì xiān yān 。
xīn qǔ qiān wàn duān, bēi lái què nán shuō.
xīn qǔ qiān wàn duān ,bēi lái què nán shuō 。
bié hòu wéi suǒ sī, tiān yá gòng míng yuè.
bié hòu wéi suǒ sī ,tiān yá gòng míng yuè 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

孟郊 孟郊 孟郊(751─814),字东野,湖州武康(今浙江德清县)人。早年隐居河南嵩山。后两试不第,直到四十六岁时才中进士。五十岁时任溧阳县尉,由于抱负不得施展,便放迹山林间,吟诗度日,以致公务多废,县令便另委他人代行职务,并把他的俸禄减去一半,不久辞官回家。后经河南尹郑余庆的推荐,出任河南水陆转运判官,晚年多在洛阳度过。宪宗元和九年,郑余庆再度聘他往兴元府任参军,携家眷前往,病死在赴任途中。他为人耿介倔强,一生穷愁潦倒,所以他的诗大多是抒发个人的坎坷不遇和揭露世态炎凉,用字追求「瘦」、「硬」。但由于个人的清贫生活而对劳动人民的疾苦有所体会,所以又写了不少象《寒地百姓吟》、《织妇辞》等反映民间疾苦的诗。著有《孟东野集》,存诗四百余首。

孟郊的诗词

  • 劝学(青春须早为)
  • 游终南山
  • 苦寒吟
  • 游子吟
  • 秋月颜色冰,老客志气单。
  • 洛桥晚望
  • 《洛桥晚望》洛桥晚望孟郊原文、翻译、赏析和诗意
  • 古薄命妾
  • 秋夕贫居述怀
  • 有所思联句
  • 唐代诗词推荐

  • 朱秀才庭际蔷薇
  • 送友尉蜀中
  • 同僧宿道者院
  • 唐旧谶
  • 王泽岭遭洪水
  • 哭进士李洞二首
  • 九月八日送萧少府归洪州
  • 寄乾陵杨侍郎
  • 任阆中下乡检田,登艾萧山北望
  • 六朝门。李集
  • 《古怨别》古怨别孟郊原文、翻译、赏析和诗意原文,《古怨别》古怨别孟郊原文、翻译、赏析和诗意翻译,《古怨别》古怨别孟郊原文、翻译、赏析和诗意赏析,《古怨别》古怨别孟郊原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自孟郊的作品

    诗词类别

    孟郊的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语