《听筝》听筝李端原文、翻译、赏析和诗意

作者:李端 朝代:唐代
《听筝》听筝李端原文、翻译、赏析和诗意原文

《听筝》 李端

鸣筝金粟柱,素手玉房前。
欲得周郎顾,时时误拂弦。

作者简介(李端)

李端头像

李端(约743-782?),字正已,赵州(今河北赵县)人。少居庐山,师诗僧皎然。大历五年进士。曾任秘书省校书郎、杭州司马。晚年辞官隐居湖南衡山,自号衡岳幽人。今存《李端诗集》三卷。其诗多为应酬之作,多表现消极避世思想,个别作品对社会现实亦有所反映,一些写闺情的诗也清婉可诵,其风格与司空曙相似。李端是大历十才子之一,在“十才子”中年辈较轻,但诗才卓越,是“才子中的才子”。他的名篇《听筝》入选《唐诗三百首》。

听筝翻译及注释

翻译
金粟轴的古筝发出优美的声音,那素手拨筝的美人坐在玉房前。
想尽了办法为博取周郎的青睐,你看她故意地时时拨错了琴弦。

注释
⑴听筝:弹奏筝曲。
⑵金粟:古也称桂为金粟,这里当是指弦轴之细而精美。
⑶柱:定弦调音的短轴。
⑷素手:指弹筝女子纤细洁白的手。
⑸玉房:指玉制的筝枕。房,筝上架弦的枕。
⑹周郎:指三国时吴将周瑜。他二十四岁为大将,时人称其为“周郎”。他精通音乐,听人奏错曲时,即使喝得半醉,也会转过头看一下奏者。当时人称:“曲有误,周郎顾。”
⑺拂弦:拨动琴弦。

听筝赏析

  这首小诗轻捷洒脱,寥寥数语,就在读者面前展示了一幅线条流畅,动态鲜明的舞台人物速写图。

  “鸣筝金粟柱,素手玉房前。”诗的一二句写弹筝的女子纤手拨筝,正处于弹奏状态。筝是一种弦乐器。从唐诗中所描写的筝来看,筝是十三根弦,如:“花脸云鬟坐玉楼,十三弦里一时愁”(白居易《听崔七妓人筝》)。“大艑高船一百尺,清声促柱十三弦”(刘禹锡《夜闻商人船中筝》)。此诗是速写,当然必须抓住最能突出主题的部分。最引人注目的,首先便是弹筝者手中正在拨弄的乐器,特别是那绚丽华美,闪烁着点点金色光斑的弦柱。接着,诗人的目光又自然而然地落到那双正在琴弦上跳动的洁白如玉的纤手上,以及弹奏的环境。精洁雅致的琴房,自然别有一番情味。从画面上看,“金粟”、“素手”、“玉房”交相对比,色彩明丽而华贵,虽然是速写,却又施重彩,给人以极为强烈的印象。绘画毕竟是视觉的艺术,而鸣筝所成的乐曲则是作用于听觉的艺术。一、二两句诗所绘出的画面是绝妙的,读者从中瞥见了闪光的琴柱、白嫩的巧手、素雅的琴房,但却没有听到琴声。也许是精湛的工艺、绰约的风姿、高洁的环境使诗人过于全神贯注了。

  “欲得周郎顾,时时误拂弦。”诗人终于注意到弹奏出的乐曲本身。诗的前两句写女子正在弹筝,按此写法,接下去似乎应该描写女了的弹奏技艺,或者表现秦筝极富感染力的音乐形象,但出人意料的是,三、四句并不沿袭通常的写法,而是描写女子为了引起知音者的注意,故意错拨筝弦。相传三国时代的周瑜,别人奏曲有误,他就回头一看,此诗显然受到了这个故事的启发。“时时”说明这并非偶尔失手,也并非技艺低下,因为这失误明显地属于有意为之。有人将她的有意错弹理解为“妇人卖弄身份,巧于撩拨”(清·徐增《而庵说唐诗》),似乎弹筝女子的微妙心理,仅仅是一种邀宠之情;其实这种故意的失误是出于寻觅知音的苦心。她大约也是沦落风尘之人,对一般浪荡子弟,她的故意错弹饱含着对这班人的嘲弄和蔑视,但总会有一天,真正的知音——她的“周郎”会听出那曲中的深意,从而向她投去会心的一“顾”的。此处的“周郎”喻指听者,“欲得”就意味着当时坐在一旁的“周郎”没有看她。为什么不看她呢?大概听者已经完全陶醉在那美妙的筝声中了。本来这应该是演奏者最祈盼的效果,最欣慰的时刻,然而,这情景却不是这位女子此时最渴望的效果,因为她心中另有所思,思不在听者赏音,而在于一“顾”,怎么办呢?她灵机一动,故意不时地错拨一两个音,于是充满戏剧性的场景出现了:那不谐和的旋律,突然惊动了沉醉在音乐境界中的“周郎”,他下意识地眉头一皱,朝她一看,只见她非但没有丝毫“误拂”的遗憾和歉意,两眼反而闪烁出得意的眼神——原来是误非真误。为了所爱慕的人顾盼自己,便故意将弦拨错,弹筝女的可爱形象跃然纸上。这两句正面写出了弹者藏巧于拙,背面又暗示了听者以假当真,而这种巧与拙、假与真,又在那无言的一顾之中获得了奇妙的统一。它不仅说明弹者是高手,听者是知音,而且传神地表现出两者的心理神态,其意趣韵味无穷。

《听筝》李端 拼音读音参考

tīng zhēng
听筝

míng zhēng jīn sù zhù, sù shǒu yù fáng qián.
鸣筝金粟柱,素手玉房前。
yù de zhōu láng gù, shí shí wù fú xián.
欲得周郎顾,时时误拂弦。

《听筝》听筝李端原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《tīng zhēng 》 lǐ duān

míng zhēng jīn sù zhù ,sù shǒu yù fáng qián 。
yù dé zhōu láng gù ,shí shí wù fú xián 。

zuò zhě jiǎn jiè (lǐ duān )

lǐ duān tóu xiàng

lǐ duān (yuē 743-782?),zì zhèng yǐ ,zhào zhōu (jīn hé běi zhào xiàn )rén 。shǎo jū lú shān ,shī shī sēng jiǎo rán 。dà lì wǔ nián jìn shì 。céng rèn mì shū shěng xiào shū láng 、háng zhōu sī mǎ 。wǎn nián cí guān yǐn jū hú nán héng shān ,zì hào héng yuè yōu rén 。jīn cún 《lǐ duān shī jí 》sān juàn 。qí shī duō wéi yīng chóu zhī zuò ,duō biǎo xiàn xiāo jí bì shì sī xiǎng ,gè bié zuò pǐn duì shè huì xiàn shí yì yǒu suǒ fǎn yìng ,yī xiē xiě guī qíng de shī yě qīng wǎn kě sòng ,qí fēng gé yǔ sī kōng shǔ xiàng sì 。lǐ duān shì dà lì shí cái zǐ zhī yī ,zài “shí cái zǐ ”zhōng nián bèi jiào qīng ,dàn shī cái zhuó yuè ,shì “cái zǐ zhōng de cái zǐ ”。tā de míng piān 《tīng zhēng 》rù xuǎn 《táng shī sān bǎi shǒu 》。

tīng zhēng fān yì jí zhù shì

fān yì
jīn sù zhóu de gǔ zhēng fā chū yōu měi de shēng yīn ,nà sù shǒu bō zhēng de měi rén zuò zài yù fáng qián 。
xiǎng jìn le bàn fǎ wéi bó qǔ zhōu láng de qīng lài ,nǐ kàn tā gù yì dì shí shí bō cuò le qín xián 。

zhù shì
⑴tīng zhēng :dàn zòu zhēng qǔ 。
⑵jīn sù :gǔ yě chēng guì wéi jīn sù ,zhè lǐ dāng shì zhǐ xián zhóu zhī xì ér jīng měi 。
⑶zhù :dìng xián diào yīn de duǎn zhóu 。
⑷sù shǒu :zhǐ dàn zhēng nǚ zǐ xiān xì jié bái de shǒu 。
⑸yù fáng :zhǐ yù zhì de zhēng zhěn 。fáng ,zhēng shàng jià xián de zhěn 。
⑹zhōu láng :zhǐ sān guó shí wú jiāng zhōu yú 。tā èr shí sì suì wéi dà jiāng ,shí rén chēng qí wéi “zhōu láng ”。tā jīng tōng yīn lè ,tīng rén zòu cuò qǔ shí ,jí shǐ hē dé bàn zuì ,yě huì zhuǎn guò tóu kàn yī xià zòu zhě 。dāng shí rén chēng :“qǔ yǒu wù ,zhōu láng gù 。”
⑺fú xián :bō dòng qín xián 。

tīng zhēng shǎng xī

  zhè shǒu xiǎo shī qīng jié sǎ tuō ,liáo liáo shù yǔ ,jiù zài dú zhě miàn qián zhǎn shì le yī fú xiàn tiáo liú chàng ,dòng tài xiān míng de wǔ tái rén wù sù xiě tú 。

  “míng zhēng jīn sù zhù ,sù shǒu yù fáng qián 。”shī de yī èr jù xiě dàn zhēng de nǚ zǐ xiān shǒu bō zhēng ,zhèng chù yú dàn zòu zhuàng tài 。zhēng shì yī zhǒng xián lè qì 。cóng táng shī zhōng suǒ miáo xiě de zhēng lái kàn ,zhēng shì shí sān gēn xián ,rú :“huā liǎn yún huán zuò yù lóu ,shí sān xián lǐ yī shí chóu ”(bái jū yì 《tīng cuī qī jì rén zhēng 》)。“dà biàn gāo chuán yī bǎi chǐ ,qīng shēng cù zhù shí sān xián ”(liú yǔ xī 《yè wén shāng rén chuán zhōng zhēng 》)。cǐ shī shì sù xiě ,dāng rán bì xū zhuā zhù zuì néng tū chū zhǔ tí de bù fèn 。zuì yǐn rén zhù mù de ,shǒu xiān biàn shì dàn zhēng zhě shǒu zhōng zhèng zài bō nòng de lè qì ,tè bié shì nà xuàn lì huá měi ,shǎn shuò zhe diǎn diǎn jīn sè guāng bān de xián zhù 。jiē zhe ,shī rén de mù guāng yòu zì rán ér rán dì luò dào nà shuāng zhèng zài qín xián shàng tiào dòng de jié bái rú yù de xiān shǒu shàng ,yǐ jí dàn zòu de huán jìng 。jīng jié yǎ zhì de qín fáng ,zì rán bié yǒu yī fān qíng wèi 。cóng huà miàn shàng kàn ,“jīn sù ”、“sù shǒu ”、“yù fáng ”jiāo xiàng duì bǐ ,sè cǎi míng lì ér huá guì ,suī rán shì sù xiě ,què yòu shī zhòng cǎi ,gěi rén yǐ jí wéi qiáng liè de yìn xiàng 。huì huà bì jìng shì shì jiào de yì shù ,ér míng zhēng suǒ chéng de lè qǔ zé shì zuò yòng yú tīng jiào de yì shù 。yī 、èr liǎng jù shī suǒ huì chū de huà miàn shì jué miào de ,dú zhě cóng zhōng piē jiàn le shǎn guāng de qín zhù 、bái nèn de qiǎo shǒu 、sù yǎ de qín fáng ,dàn què méi yǒu tīng dào qín shēng 。yě xǔ shì jīng zhàn de gōng yì 、chāo yuē de fēng zī 、gāo jié de huán jìng shǐ shī rén guò yú quán shén guàn zhù le 。

  “yù dé zhōu láng gù ,shí shí wù fú xián 。”shī rén zhōng yú zhù yì dào dàn zòu chū de lè qǔ běn shēn 。shī de qián liǎng jù xiě nǚ zǐ zhèng zài dàn zhēng ,àn cǐ xiě fǎ ,jiē xià qù sì hū yīng gāi miáo xiě nǚ le de dàn zòu jì yì ,huò zhě biǎo xiàn qín zhēng jí fù gǎn rǎn lì de yīn lè xíng xiàng ,dàn chū rén yì liào de shì ,sān 、sì jù bìng bú yán xí tōng cháng de xiě fǎ ,ér shì miáo xiě nǚ zǐ wéi le yǐn qǐ zhī yīn zhě de zhù yì ,gù yì cuò bō zhēng xián 。xiàng chuán sān guó shí dài de zhōu yú ,bié rén zòu qǔ yǒu wù ,tā jiù huí tóu yī kàn ,cǐ shī xiǎn rán shòu dào le zhè gè gù shì de qǐ fā 。“shí shí ”shuō míng zhè bìng fēi ǒu ěr shī shǒu ,yě bìng fēi jì yì dī xià ,yīn wéi zhè shī wù míng xiǎn dì shǔ yú yǒu yì wéi zhī 。yǒu rén jiāng tā de yǒu yì cuò dàn lǐ jiě wéi “fù rén mài nòng shēn fèn ,qiǎo yú liáo bō ”(qīng ·xú zēng 《ér ān shuō táng shī 》),sì hū dàn zhēng nǚ zǐ de wēi miào xīn lǐ ,jǐn jǐn shì yī zhǒng yāo chǒng zhī qíng ;qí shí zhè zhǒng gù yì de shī wù shì chū yú xún mì zhī yīn de kǔ xīn 。tā dà yuē yě shì lún luò fēng chén zhī rén ,duì yī bān làng dàng zǐ dì ,tā de gù yì cuò dàn bǎo hán zhe duì zhè bān rén de cháo nòng hé miè shì ,dàn zǒng huì yǒu yī tiān ,zhēn zhèng de zhī yīn ——tā de “zhōu láng ”huì tīng chū nà qǔ zhōng de shēn yì ,cóng ér xiàng tā tóu qù huì xīn de yī “gù ”de 。cǐ chù de “zhōu láng ”yù zhǐ tīng zhě ,“yù dé ”jiù yì wèi zhe dāng shí zuò zài yī páng de “zhōu láng ”méi yǒu kàn tā 。wéi shí me bú kàn tā ne ?dà gài tīng zhě yǐ jīng wán quán táo zuì zài nà měi miào de zhēng shēng zhōng le 。běn lái zhè yīng gāi shì yǎn zòu zhě zuì qí pàn de xiào guǒ ,zuì xīn wèi de shí kè ,rán ér ,zhè qíng jǐng què bú shì zhè wèi nǚ zǐ cǐ shí zuì kě wàng de xiào guǒ ,yīn wéi tā xīn zhōng lìng yǒu suǒ sī ,sī bú zài tīng zhě shǎng yīn ,ér zài yú yī “gù ”,zěn me bàn ne ?tā líng jī yī dòng ,gù yì bú shí dì cuò bō yī liǎng gè yīn ,yú shì chōng mǎn xì jù xìng de chǎng jǐng chū xiàn le :nà bú xié hé de xuán lǜ ,tū rán jīng dòng le chén zuì zài yīn lè jìng jiè zhōng de “zhōu láng ”,tā xià yì shí dì méi tóu yī zhòu ,cháo tā yī kàn ,zhī jiàn tā fēi dàn méi yǒu sī háo “wù fú ”de yí hàn hé qiàn yì ,liǎng yǎn fǎn ér shǎn shuò chū dé yì de yǎn shén ——yuán lái shì wù fēi zhēn wù 。wéi le suǒ ài mù de rén gù pàn zì jǐ ,biàn gù yì jiāng xián bō cuò ,dàn zhēng nǚ de kě ài xíng xiàng yuè rán zhǐ shàng 。zhè liǎng jù zhèng miàn xiě chū le dàn zhě cáng qiǎo yú zhuō ,bèi miàn yòu àn shì le tīng zhě yǐ jiǎ dāng zhēn ,ér zhè zhǒng qiǎo yǔ zhuō 、jiǎ yǔ zhēn ,yòu zài nà wú yán de yī gù zhī zhōng huò dé le qí miào de tǒng yī 。tā bú jǐn shuō míng dàn zhě shì gāo shǒu ,tīng zhě shì zhī yīn ,ér qiě chuán shén dì biǎo xiàn chū liǎng zhě de xīn lǐ shén tài ,qí yì qù yùn wèi wú qióng 。

《tīng zhēng 》lǐ duān pīn yīn dú yīn cān kǎo

tīng zhēng
tīng zhēng

míng zhēng jīn sù zhù, sù shǒu yù fáng qián.
míng zhēng jīn sù zhù ,sù shǒu yù fáng qián 。
yù de zhōu láng gù, shí shí wù fú xián.
yù dé zhōu láng gù ,shí shí wù fú xián 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

李端 李端 李端(约743-782?),字正已,赵州(今河北赵县)人。少居庐山,师诗僧皎然。大历五年进士。曾任秘书省校书郎、杭州司马。晚年辞官隐居湖南衡山,自号衡岳幽人。今存《李端诗集》三卷。其诗多为应酬之作,多表现消极避世思想,个别作品对社会现实亦有所反映,一些写闺情的诗也清婉可诵,其风格与司空曙相似。李端是大历十才子之一,在“十才子”中年辈较轻,但诗才卓越,是“才子中的才子”。他的名篇《听筝》入选《唐诗三百首》。

李端的诗词

  • 听筝
  • 《听筝》听筝李端原文、翻译、赏析和诗意
  • 唐代诗词推荐

  • 雁塔(开元八年,清河傅岩题此诗于雁塔)
  • 上新定宋使君
  • 感怀(一作感情)
  • 七言重联句
  • 汉武宫辞
  • 和曹侍御除夜有怀
  • 高士咏。通玄真人
  • 寄栖白上人
  • 忆江西并悼亡友
  • 广陵秋日酬进士臧濆见寄
  • 《听筝》听筝李端原文、翻译、赏析和诗意原文,《听筝》听筝李端原文、翻译、赏析和诗意翻译,《听筝》听筝李端原文、翻译、赏析和诗意赏析,《听筝》听筝李端原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自李端的作品

    诗词类别

    李端的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语