《塞上》塞上柳开原文、翻译、赏析和诗意

作者:柳开 朝代:宋代
《塞上》塞上柳开原文、翻译、赏析和诗意原文

《塞上》 柳开

鸣骹直上一千尺,天静无风声更干。
碧眼胡儿三百骑,尽提金勒向云看。

作者简介(柳开)

柳开头像

柳开(947~1000)北宋散文家。原名肩愈,字绍先(一作绍元),号东郊野夫;后改名开,字仲涂,号补亡先生,大名(今属河北)人。开宝六年进士,历任州、军长官,殿中侍御史,提倡韩愈、柳宗元的散文,以复兴古道、述作经典自命。反对宋初的华靡文风,为宋代古文运动倡导者。作品文字质朴,然有枯涩之病,有《河东先生集》。诗作现存八首。

塞上翻译及注释

翻译
​响箭鸣叫着冲上云霄,草原之上无风,天地间一片安宁,显得响箭的声音更加清脆洪亮。数百个(有着碧绿眼珠的)矫健的外族骑士纷纷提着带金勒向云端看去。

注释
①鸣骹:响箭。
②勒:有嚼口的马络头。

塞上赏析

  《塞上》诗主要描写剽悍的北方少数民族的能骑善射。万里晴空之下,辽阔草原之上,数百名健儿纵马驰骋。忽然,一枝响箭穿向云天,大家不约而同地立刻勒马伫立,昂首放目,凝神远望。诗人仿佛是一名技艺超群的摄影师,迅速抓住这瞬间的景象,拍下一个精彩无比的镜头,并且贯注了诗人炽热的主观感情。

  在这首诗中,诗人先用“鸣骹直上一千尺,天静无风声更干”两句来描写一枝飞箭风驰电掣地刺入高空。“鸣骹”同“鸣髇”,也叫“鸣镝”,一种发出响声的箭,古称“嚆矢”。《汉书·匈奴传上》:“冒顿乃作鸣镝。”可知响箭是北方少数民族习用的武器,“直上”,表现箭射出后的锐不可当之势。“一千尺”,形容箭的射程之远。“天静无风”,不单写出了草原上空的清明宁谧,也写出了“天似穹庐,笼盖四野”的寥廓无边。因而那飞箭的呼啸之声就掠过大地,响彻云霄,传送得更加清晰、更加嘹亮、更加遥远——“声更干”。云气潮涩,回音必滞,器物浸润,发音必沉;于是诗人以表现燥性的“干”,来形容箭声的轻脆、尖厉,可谓一字传神。刘克庄《黄蘖诗》说“疏林霜下叶声干”(《后村大全集》卷五),联系落叶的飘然而下的形态,“干”字就用得不是地方,倒不如“萧萧”二字能曲尽其妙。与刘克庄同时略早的徐玑在其《晓》诗中说“犹干竹叶声”(《二薇亭集》),以“干”状风竹之飒飒作响,亦不尽妥帖。惟独形容“天静无风”中“鸣骹”之声用“干”为逼肖。这里,诗人扣着“鸣骹”绘影绘声:上句“直上一千尺”,属于视觉感受,侧重写高,箭身一点,箭影如线;下句“无风声更干”,属于听觉感受,侧重写远,箭声震荡于旷野之上,而这旷野之上的天幕,又恰为箭身、箭影的深色点、线提供了面的浅色背景,点、线、面相互结合而成天然精巧的构图。

  写了天上的“鸣骹”之后,诗人紧接着写地下仰看“鸣骹”的人,这就是诗的后两句:“碧眼胡儿三百骑,尽提金勒向云看。”“碧眼”在这里既突出了北方某些少数民族的生理特征,又切合此时抬头望箭的规定场景,还因为眼睛作为心灵的窗户,人物的内在情感与外在风采,都可以通过它来集中体现,所谓“传神写照,正在阿堵(这个,指眼珠)中”(东晋画家顾恺之语)。“胡儿”,犹言胡人小伙子。后来王安石的《明妃曲》诗说“明妃初嫁与胡儿”(《王文公文集》卷四十),欧阳修的和诗也说“维将汉女嫁胡儿”(《欧阳文忠公文集》卷八《明妃曲和王介甫作》),都以“胡儿”称外族年轻人。而在柳开诗中则更包含着亲切的语调。“骑”,骑兵,这里指骑在马上的人。“提”提收、提控,这里指拉紧马的缰绳。“金勒”,金属制作、装饰的带有嚼口的马笼头。“碧眼胡儿三百骑”,描绘一队少数民族的年轻骁骑,句中虽只排列名词,实是以静写动,使人想像那眉宇间流露着威武气概的草原汉子们扬鞭跃马、奔逐追驰的热烈场面。“尽提金勒向云着”,则又以动写静:拉紧了马缰,抬起了望眼,一个接一个的动作霎时聚落在全体骑手的屏气凝视中;正见喧腾,忽归沉静,“向云看”的“三百骑”深深被“直上一千尺”的“鸣骹”所吸引,全神贯注、目不转睛,宛如戏曲舞台上的角色亮相,具有一种雕塑型的美。唐人李益有一首题为《从军北征》的边塞诗:“天山雪后海风寒,横笛遍吹《行路难》。碛里征人三十万,一时回首月中看。”这末二句,写“征人”因闻笛思乡始翘首望月,情原非由所“看”之“月”引起,“月”仅作为乡心之寄托,故而茫然“回首”,格调低沉、色彩灰暗,且无雕塑型的美。对照起来,柳开诗可谓青出于蓝了。[2] 因为是一首绝句,字数有限,诗中就难以面面俱到地展开一个全过程。诗人恰能利用短小篇幅,舍弃次要情节,捕捉最为精彩动人的意象,将北方少数民族的剽悍性格与尚武精神表现得淋漓尽致,不愧为宋代边塞诗的“压卷”之作。

  柳开生活在北宋初年,宋诗尚未形成铺陈直述,以议论说理见著的特色。同样的内容,在欧阳修诗里却是“胡人以鞍马为家,射猎为俗,泉甘草美无常处,鸟惊兽骇争驰逐”(《明妃曲和王介甫作》)的质直表现。后来苏辙出使辽国时,在《虏帐》诗中也是“舂粮煮雪安得饱,击兔射鹿夸强雄”,“钓鱼射鹅沧海东”,“弯弓射猎本天性”(《栾城集》卷十六)的夹叙夹议。比较起来,柳开此诗犹有唐人风韵,空灵蕴藉,情辞丰腴。在以意趣气骨、拗折瘦劲取胜的宋诗中,也应算是别具一格的了。而柳开曾经“部送军粮至涿州”,“使河北”,“知代州”,又“徙忻州刺史”,并且“善射”、“倜傥重义”(《宋史?柳开传》),则又可以使我们知道《塞上》诗写得如此成功,乃是与诗人身历其境,具有实际生活体验紧密相关的。

《塞上》柳开 拼音读音参考

sāi shàng
塞上

míng qiāo zhí shàng yī qiān chǐ, tiān jìng wú fēng shēng gèng gàn.
鸣骹直上一千尺,天静无风声更干。
bì yǎn hú ér sān bǎi qí, jǐn tí jīn lēi xiàng yún kàn.
碧眼胡儿三百骑,尽提金勒向云看。

《塞上》塞上柳开原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《sāi shàng 》 liǔ kāi

míng jiāo zhí shàng yī qiān chǐ ,tiān jìng wú fēng shēng gèng gàn 。
bì yǎn hú ér sān bǎi qí ,jìn tí jīn lè xiàng yún kàn 。

zuò zhě jiǎn jiè (liǔ kāi )

liǔ kāi tóu xiàng

liǔ kāi (947~1000)běi sòng sàn wén jiā 。yuán míng jiān yù ,zì shào xiān (yī zuò shào yuán ),hào dōng jiāo yě fū ;hòu gǎi míng kāi ,zì zhòng tú ,hào bǔ wáng xiān shēng ,dà míng (jīn shǔ hé běi )rén 。kāi bǎo liù nián jìn shì ,lì rèn zhōu 、jun1 zhǎng guān ,diàn zhōng shì yù shǐ ,tí chàng hán yù 、liǔ zōng yuán de sàn wén ,yǐ fù xìng gǔ dào 、shù zuò jīng diǎn zì mìng 。fǎn duì sòng chū de huá mí wén fēng ,wéi sòng dài gǔ wén yùn dòng chàng dǎo zhě 。zuò pǐn wén zì zhì pǔ ,rán yǒu kū sè zhī bìng ,yǒu 《hé dōng xiān shēng jí 》。shī zuò xiàn cún bā shǒu 。

sāi shàng fān yì jí zhù shì

fān yì
​xiǎng jiàn míng jiào zhe chōng shàng yún xiāo ,cǎo yuán zhī shàng wú fēng ,tiān dì jiān yī piàn ān níng ,xiǎn dé xiǎng jiàn de shēng yīn gèng jiā qīng cuì hóng liàng 。shù bǎi gè (yǒu zhe bì lǜ yǎn zhū de )jiǎo jiàn de wài zú qí shì fēn fēn tí zhe dài jīn lè xiàng yún duān kàn qù 。

zhù shì
①míng jiāo :xiǎng jiàn 。
②lè :yǒu jiáo kǒu de mǎ luò tóu 。

sāi shàng shǎng xī

  《sāi shàng 》shī zhǔ yào miáo xiě piāo hàn de běi fāng shǎo shù mín zú de néng qí shàn shè 。wàn lǐ qíng kōng zhī xià ,liáo kuò cǎo yuán zhī shàng ,shù bǎi míng jiàn ér zòng mǎ chí chěng 。hū rán ,yī zhī xiǎng jiàn chuān xiàng yún tiān ,dà jiā bú yuē ér tóng dì lì kè lè mǎ zhù lì ,áng shǒu fàng mù ,níng shén yuǎn wàng 。shī rén fǎng fó shì yī míng jì yì chāo qún de shè yǐng shī ,xùn sù zhuā zhù zhè shùn jiān de jǐng xiàng ,pāi xià yī gè jīng cǎi wú bǐ de jìng tóu ,bìng qiě guàn zhù le shī rén chì rè de zhǔ guān gǎn qíng 。

  zài zhè shǒu shī zhōng ,shī rén xiān yòng “míng jiāo zhí shàng yī qiān chǐ ,tiān jìng wú fēng shēng gèng gàn ”liǎng jù lái miáo xiě yī zhī fēi jiàn fēng chí diàn chè dì cì rù gāo kōng 。“míng jiāo ”tóng “míng xiāo ”,yě jiào “míng dí ”,yī zhǒng fā chū xiǎng shēng de jiàn ,gǔ chēng “hāo shǐ ”。《hàn shū ·xiōng nú chuán shàng 》:“mào dùn nǎi zuò míng dí 。”kě zhī xiǎng jiàn shì běi fāng shǎo shù mín zú xí yòng de wǔ qì ,“zhí shàng ”,biǎo xiàn jiàn shè chū hòu de ruì bú kě dāng zhī shì 。“yī qiān chǐ ”,xíng róng jiàn de shè chéng zhī yuǎn 。“tiān jìng wú fēng ”,bú dān xiě chū le cǎo yuán shàng kōng de qīng míng níng mì ,yě xiě chū le “tiān sì qióng lú ,lóng gài sì yě ”de liáo kuò wú biān 。yīn ér nà fēi jiàn de hū xiào zhī shēng jiù luě guò dà dì ,xiǎng chè yún xiāo ,chuán sòng dé gèng jiā qīng xī 、gèng jiā liáo liàng 、gèng jiā yáo yuǎn ——“shēng gèng gàn ”。yún qì cháo sè ,huí yīn bì zhì ,qì wù jìn rùn ,fā yīn bì chén ;yú shì shī rén yǐ biǎo xiàn zào xìng de “gàn ”,lái xíng róng jiàn shēng de qīng cuì 、jiān lì ,kě wèi yī zì chuán shén 。liú kè zhuāng 《huáng niè shī 》shuō “shū lín shuāng xià yè shēng gàn ”(《hòu cūn dà quán jí 》juàn wǔ ),lián xì luò yè de piāo rán ér xià de xíng tài ,“gàn ”zì jiù yòng dé bú shì dì fāng ,dǎo bú rú “xiāo xiāo ”èr zì néng qǔ jìn qí miào 。yǔ liú kè zhuāng tóng shí luè zǎo de xú jī zài qí 《xiǎo 》shī zhōng shuō “yóu gàn zhú yè shēng ”(《èr wēi tíng jí 》),yǐ “gàn ”zhuàng fēng zhú zhī sà sà zuò xiǎng ,yì bú jìn tuǒ tiē 。wéi dú xíng róng “tiān jìng wú fēng ”zhōng “míng jiāo ”zhī shēng yòng “gàn ”wéi bī xiāo 。zhè lǐ ,shī rén kòu zhe “míng jiāo ”huì yǐng huì shēng :shàng jù “zhí shàng yī qiān chǐ ”,shǔ yú shì jiào gǎn shòu ,cè zhòng xiě gāo ,jiàn shēn yī diǎn ,jiàn yǐng rú xiàn ;xià jù “wú fēng shēng gèng gàn ”,shǔ yú tīng jiào gǎn shòu ,cè zhòng xiě yuǎn ,jiàn shēng zhèn dàng yú kuàng yě zhī shàng ,ér zhè kuàng yě zhī shàng de tiān mù ,yòu qià wéi jiàn shēn 、jiàn yǐng de shēn sè diǎn 、xiàn tí gòng le miàn de qiǎn sè bèi jǐng ,diǎn 、xiàn 、miàn xiàng hù jié hé ér chéng tiān rán jīng qiǎo de gòu tú 。

  xiě le tiān shàng de “míng jiāo ”zhī hòu ,shī rén jǐn jiē zhe xiě dì xià yǎng kàn “míng jiāo ”de rén ,zhè jiù shì shī de hòu liǎng jù :“bì yǎn hú ér sān bǎi qí ,jìn tí jīn lè xiàng yún kàn 。”“bì yǎn ”zài zhè lǐ jì tū chū le běi fāng mǒu xiē shǎo shù mín zú de shēng lǐ tè zhēng ,yòu qiē hé cǐ shí tái tóu wàng jiàn de guī dìng chǎng jǐng ,hái yīn wéi yǎn jīng zuò wéi xīn líng de chuāng hù ,rén wù de nèi zài qíng gǎn yǔ wài zài fēng cǎi ,dōu kě yǐ tōng guò tā lái jí zhōng tǐ xiàn ,suǒ wèi “chuán shén xiě zhào ,zhèng zài ā dǔ (zhè gè ,zhǐ yǎn zhū )zhōng ”(dōng jìn huà jiā gù kǎi zhī yǔ )。“hú ér ”,yóu yán hú rén xiǎo huǒ zǐ 。hòu lái wáng ān shí de 《míng fēi qǔ 》shī shuō “míng fēi chū jià yǔ hú ér ”(《wáng wén gōng wén jí 》juàn sì shí ),ōu yáng xiū de hé shī yě shuō “wéi jiāng hàn nǚ jià hú ér ”(《ōu yáng wén zhōng gōng wén jí 》juàn bā 《míng fēi qǔ hé wáng jiè fǔ zuò 》),dōu yǐ “hú ér ”chēng wài zú nián qīng rén 。ér zài liǔ kāi shī zhōng zé gèng bāo hán zhe qīn qiē de yǔ diào 。“qí ”,qí bīng ,zhè lǐ zhǐ qí zài mǎ shàng de rén 。“tí ”tí shōu 、tí kòng ,zhè lǐ zhǐ lā jǐn mǎ de jiāng shéng 。“jīn lè ”,jīn shǔ zhì zuò 、zhuāng shì de dài yǒu jiáo kǒu de mǎ lóng tóu 。“bì yǎn hú ér sān bǎi qí ”,miáo huì yī duì shǎo shù mín zú de nián qīng xiāo qí ,jù zhōng suī zhī pái liè míng cí ,shí shì yǐ jìng xiě dòng ,shǐ rén xiǎng xiàng nà méi yǔ jiān liú lù zhe wēi wǔ qì gài de cǎo yuán hàn zǐ men yáng biān yuè mǎ 、bēn zhú zhuī chí de rè liè chǎng miàn 。“jìn tí jīn lè xiàng yún zhe ”,zé yòu yǐ dòng xiě jìng :lā jǐn le mǎ jiāng ,tái qǐ le wàng yǎn ,yī gè jiē yī gè de dòng zuò shà shí jù luò zài quán tǐ qí shǒu de píng qì níng shì zhōng ;zhèng jiàn xuān téng ,hū guī chén jìng ,“xiàng yún kàn ”de “sān bǎi qí ”shēn shēn bèi “zhí shàng yī qiān chǐ ”de “míng jiāo ”suǒ xī yǐn ,quán shén guàn zhù 、mù bú zhuǎn jīng ,wǎn rú xì qǔ wǔ tái shàng de jiǎo sè liàng xiàng ,jù yǒu yī zhǒng diāo sù xíng de měi 。táng rén lǐ yì yǒu yī shǒu tí wéi 《cóng jun1 běi zhēng 》de biān sāi shī :“tiān shān xuě hòu hǎi fēng hán ,héng dí biàn chuī 《háng lù nán 》。qì lǐ zhēng rén sān shí wàn ,yī shí huí shǒu yuè zhōng kàn 。”zhè mò èr jù ,xiě “zhēng rén ”yīn wén dí sī xiāng shǐ qiào shǒu wàng yuè ,qíng yuán fēi yóu suǒ “kàn ”zhī “yuè ”yǐn qǐ ,“yuè ”jǐn zuò wéi xiāng xīn zhī jì tuō ,gù ér máng rán “huí shǒu ”,gé diào dī chén 、sè cǎi huī àn ,qiě wú diāo sù xíng de měi 。duì zhào qǐ lái ,liǔ kāi shī kě wèi qīng chū yú lán le 。[2] yīn wéi shì yī shǒu jué jù ,zì shù yǒu xiàn ,shī zhōng jiù nán yǐ miàn miàn jù dào dì zhǎn kāi yī gè quán guò chéng 。shī rén qià néng lì yòng duǎn xiǎo piān fú ,shě qì cì yào qíng jiē ,bǔ zhuō zuì wéi jīng cǎi dòng rén de yì xiàng ,jiāng běi fāng shǎo shù mín zú de piāo hàn xìng gé yǔ shàng wǔ jīng shén biǎo xiàn dé lín lí jìn zhì ,bú kuì wéi sòng dài biān sāi shī de “yā juàn ”zhī zuò 。

  liǔ kāi shēng huó zài běi sòng chū nián ,sòng shī shàng wèi xíng chéng pù chén zhí shù ,yǐ yì lùn shuō lǐ jiàn zhe de tè sè 。tóng yàng de nèi róng ,zài ōu yáng xiū shī lǐ què shì “hú rén yǐ ān mǎ wéi jiā ,shè liè wéi sú ,quán gān cǎo měi wú cháng chù ,niǎo jīng shòu hài zhēng chí zhú ”(《míng fēi qǔ hé wáng jiè fǔ zuò 》)de zhì zhí biǎo xiàn 。hòu lái sū zhé chū shǐ liáo guó shí ,zài 《lǔ zhàng 》shī zhōng yě shì “chōng liáng zhǔ xuě ān dé bǎo ,jī tù shè lù kuā qiáng xióng ”,“diào yú shè é cāng hǎi dōng ”,“wān gōng shè liè běn tiān xìng ”(《luán chéng jí 》juàn shí liù )de jiá xù jiá yì 。bǐ jiào qǐ lái ,liǔ kāi cǐ shī yóu yǒu táng rén fēng yùn ,kōng líng yùn jiè ,qíng cí fēng yú 。zài yǐ yì qù qì gǔ 、niù shé shòu jìn qǔ shèng de sòng shī zhōng ,yě yīng suàn shì bié jù yī gé de le 。ér liǔ kāi céng jīng “bù sòng jun1 liáng zhì zhuō zhōu ”,“shǐ hé běi ”,“zhī dài zhōu ”,yòu “xǐ xīn zhōu cì shǐ ”,bìng qiě “shàn shè ”、“tì tǎng zhòng yì ”(《sòng shǐ ?liǔ kāi chuán 》),zé yòu kě yǐ shǐ wǒ men zhī dào 《sāi shàng 》shī xiě dé rú cǐ chéng gōng ,nǎi shì yǔ shī rén shēn lì qí jìng ,jù yǒu shí jì shēng huó tǐ yàn jǐn mì xiàng guān de 。

《sāi shàng 》liǔ kāi pīn yīn dú yīn cān kǎo

sāi shàng
sāi shàng

míng qiāo zhí shàng yī qiān chǐ, tiān jìng wú fēng shēng gèng gàn.
míng jiāo zhí shàng yī qiān chǐ ,tiān jìng wú fēng shēng gèng gàn 。
bì yǎn hú ér sān bǎi qí, jǐn tí jīn lēi xiàng yún kàn.
bì yǎn hú ér sān bǎi qí ,jìn tí jīn lè xiàng yún kàn 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

柳开 柳开 柳开(947~1000)北宋散文家。原名肩愈,字绍先(一作绍元),号东郊野夫;后改名开,字仲涂,号补亡先生,大名(今属河北)人。开宝六年进士,历任州、军长官,殿中侍御史,提倡韩愈、柳宗元的散文,以复兴古道、述作经典自命。反对宋初的华靡文风,为宋代古文运动倡导者。作品文字质朴,然有枯涩之病,有《河东先生集》。诗作现存八首。

柳开的诗词

  • 塞上(鸣鹘直上一千尺)
  • 《塞上》塞上柳开原文、翻译、赏析和诗意
  • 塞上
  • 宋代诗词推荐

  • 贺新郎(赵茶马师_生日)
  • 龙吟曲(赋宝山园表里画图)
  • 南歌子(荆溪寄南徐故人)
  • 浪淘沙(康州泊船)
  • 声声慢·咏桂花
  • 品令
  • 临江仙(除夜)
  • 万年欢(春思)
  • 燕归来
  • 好事近(杭州作)
  • 《塞上》塞上柳开原文、翻译、赏析和诗意原文,《塞上》塞上柳开原文、翻译、赏析和诗意翻译,《塞上》塞上柳开原文、翻译、赏析和诗意赏析,《塞上》塞上柳开原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自柳开的作品

    诗词类别

    柳开的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语