《官仓鼠》官仓鼠曹邺原文、翻译、赏析和诗意

作者:曹邺 朝代:唐代
《官仓鼠》官仓鼠曹邺原文、翻译、赏析和诗意原文

《官仓鼠》 曹邺

官仓老鼠大如斗,见人开仓亦不走。
健儿无粮百姓饥,谁遣朝朝入君口。
分类: 讽刺官吏

作者简介(曹邺)

曹邺,字邺之,桂州(桂林)阳朔人,与晚唐著名诗人刘驾、聂夷中、于濆、邵谒、苏拯齐名,而以曹邺才颖最佳。

官仓鼠翻译及注释

翻译
官府粮仓里的老鼠,肥大得像量米的斗一样,看见人来开启粮仓也不逃走。
守卫边疆的将士没有粮食,辛劳的老百姓正在挨饿,是谁天天把官仓里的粮食送入你们这些官仓老鼠嘴里去的呢?

注释
⑴官仓(cāng):官府的粮仓。
⑵斗(dǒu):古代容量单位,十升为一斗。一作“牛”。
⑶健儿:前方守卫边疆的将士。
⑷谁遣(qiǎn):谁让。朝朝(zhāozhāo):天天。君:指老鼠。

官仓鼠赏析

  这首诗如题所示,写的是官仓里的老鼠。在司马迁《史记·李斯列传》中有这样一则记载:“李斯者,楚上蔡人也。年少时,为郡小吏,见吏舍厕中鼠食不洁,近人犬,数惊恐之。斯入仓,观仓中鼠,食积粟,居大庑之下,不见人犬之忧。”于是李斯乃叹曰:“人之贤不肖譬如鼠矣,在所自处耳。”这首《官仓鼠》应是从这里受到了一些启发。在灾荒之年,官仓内积满粮食,老鼠吃得肥大如斗,下层士兵和穷苦百姓却忍饥挨饿。诗人在这首诗里愤怒揭露了这种现象。他质问的是官仓鼠,实际上谴责的是大大小小的贪官污吏。

  诗的前两句貌似平淡而又略带夸张,形象地勾画出官仓鼠不同凡鼠的特征和习性。谁都知道,老鼠历来是以“小”和“怯”著称的。它们昼伏夜动,见人就跑,所以有所谓“兽之大者莫勇于虎,兽之小者莫怯于鼠”的说法。然而官仓鼠却非同一般:它们不仅“大”──“官仓老鼠大如斗”;而且“勇”──“见人开仓亦不走”。至于官仓鼠何以能至于此,诗人并未多说,但其意并不难明白:“大”,是饱食积粟的结果;“勇”,是无人去整治它们,所以见人而不遁逃。

  第三句突然由“鼠”写到“人”:“健儿无粮百姓饥。”官仓里的老鼠被养得又肥又大,前方守卫边疆的将士和后方终年辛劳的百姓却仍然在挨饿。诗人以强烈的对比,一下子就把一个令人触目惊心的矛盾展现在读者面前。面对这样一个人不如鼠的社会现实,第四句的质问就脱口而出了:“谁遣朝朝入君口?”至此,诗的隐喻意很清楚了。官仓鼠是比喻那些只知道吮吸人民血汗的贪官污吏;而这些两条腿的“大老鼠”所吞食掉的,当然不仅仅是粮食,而是从人民那里搜刮来的民脂民膏。尤其使人愤慨的是,官仓鼠作了这么多孽,竟然可以有恃无恐,这必定有人作后台。“谁遣朝朝入君口?”诗人故执一问,含蓄不尽。“谁”字下得极妙,耐人寻思。它有意识地引导读者去探索造成这一不合理现象的根源,把矛头指向了最高统治者,主题十分鲜明。

  这种以大老鼠来比喻、讽刺剥削者的写法,早在《诗经·魏风·硕鼠》中就有。不过,在《硕鼠》中,诗人反复冀求的是并不存在的“乐土”“乐国”“乐郊”,而《官仓鼠》却能面对现实,引导人们去探求苦难的根源,在感情上也更加强烈。这就是一种发展。

  这首诗,从字面上看,似乎只是揭露官仓管理不善,细细体味,却句句是对贪官污吏的诛伐。诗人采用的是民间口语,然而譬喻妥帖,词浅意深。他有“斗”这一粮仓盛器来比喻官仓鼠的肥大,既形象突出,又点出了鼠的贪心。最后一句,又把“鼠”称为“君”,俨然以人视之而且尊之,讽刺性极强,深刻地揭露了这个是非颠倒的黑暗社会。

官仓鼠创作背景

  此诗作于曹邺在洋州(今陕西洋县)任职期间。咸通(唐懿宗年号,公元860—874年)年间,曹邺出任洋州刺史,看到吏治腐败,百姓贫苦,官员、士绅相互勾结,内贪外刮的景象时,写下了这首政治讽刺诗《官仓鼠》。

《官仓鼠》曹邺 拼音读音参考

guān cāng shǔ
官仓鼠

guān cāng lǎo shǔ dà rú dòu, jiàn rén kāi cāng yì bù zǒu.
官仓老鼠大如斗,见人开仓亦不走。
jiàn ér wú liáng bǎi xìng jī, shuí qiǎn zhāo zhāo rù jūn kǒu.
健儿无粮百姓饥,谁遣朝朝入君口。

《官仓鼠》官仓鼠曹邺原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《guān cāng shǔ 》 cáo yè

guān cāng lǎo shǔ dà rú dòu ,jiàn rén kāi cāng yì bú zǒu 。
jiàn ér wú liáng bǎi xìng jī ,shuí qiǎn cháo cháo rù jun1 kǒu 。
fèn lèi : fěng cì guān lì

zuò zhě jiǎn jiè (cáo yè )

cáo yè ,zì yè zhī ,guì zhōu (guì lín )yáng shuò rén ,yǔ wǎn táng zhe míng shī rén liú jià 、niè yí zhōng 、yú pēn 、shào yè 、sū zhěng qí míng ,ér yǐ cáo yè cái yǐng zuì jiā 。

guān cāng shǔ fān yì jí zhù shì

fān yì
guān fǔ liáng cāng lǐ de lǎo shǔ ,féi dà dé xiàng liàng mǐ de dòu yī yàng ,kàn jiàn rén lái kāi qǐ liáng cāng yě bú táo zǒu 。
shǒu wèi biān jiāng de jiāng shì méi yǒu liáng shí ,xīn láo de lǎo bǎi xìng zhèng zài āi è ,shì shuí tiān tiān bǎ guān cāng lǐ de liáng shí sòng rù nǐ men zhè xiē guān cāng lǎo shǔ zuǐ lǐ qù de ne ?

zhù shì
⑴guān cāng (cāng):guān fǔ de liáng cāng 。
⑵dòu (dǒu):gǔ dài róng liàng dān wèi ,shí shēng wéi yī dòu 。yī zuò “niú ”。
⑶jiàn ér :qián fāng shǒu wèi biān jiāng de jiāng shì 。
⑷shuí qiǎn (qiǎn):shuí ràng 。cháo cháo (zhāozhāo):tiān tiān 。jun1 :zhǐ lǎo shǔ 。

guān cāng shǔ shǎng xī

  zhè shǒu shī rú tí suǒ shì ,xiě de shì guān cāng lǐ de lǎo shǔ 。zài sī mǎ qiān 《shǐ jì ·lǐ sī liè chuán 》zhōng yǒu zhè yàng yī zé jì zǎi :“lǐ sī zhě ,chǔ shàng cài rén yě 。nián shǎo shí ,wéi jun4 xiǎo lì ,jiàn lì shě cè zhōng shǔ shí bú jié ,jìn rén quǎn ,shù jīng kǒng zhī 。sī rù cāng ,guān cāng zhōng shǔ ,shí jī sù ,jū dà wǔ zhī xià ,bú jiàn rén quǎn zhī yōu 。”yú shì lǐ sī nǎi tàn yuē :“rén zhī xián bú xiāo pì rú shǔ yǐ ,zài suǒ zì chù ěr 。”zhè shǒu 《guān cāng shǔ 》yīng shì cóng zhè lǐ shòu dào le yī xiē qǐ fā 。zài zāi huāng zhī nián ,guān cāng nèi jī mǎn liáng shí ,lǎo shǔ chī dé féi dà rú dòu ,xià céng shì bīng hé qióng kǔ bǎi xìng què rěn jī āi è 。shī rén zài zhè shǒu shī lǐ fèn nù jiē lù le zhè zhǒng xiàn xiàng 。tā zhì wèn de shì guān cāng shǔ ,shí jì shàng qiǎn zé de shì dà dà xiǎo xiǎo de tān guān wū lì 。

  shī de qián liǎng jù mào sì píng dàn ér yòu luè dài kuā zhāng ,xíng xiàng dì gōu huà chū guān cāng shǔ bú tóng fán shǔ de tè zhēng hé xí xìng 。shuí dōu zhī dào ,lǎo shǔ lì lái shì yǐ “xiǎo ”hé “qiè ”zhe chēng de 。tā men zhòu fú yè dòng ,jiàn rén jiù pǎo ,suǒ yǐ yǒu suǒ wèi “shòu zhī dà zhě mò yǒng yú hǔ ,shòu zhī xiǎo zhě mò qiè yú shǔ ”de shuō fǎ 。rán ér guān cāng shǔ què fēi tóng yī bān :tā men bú jǐn “dà ”──“guān cāng lǎo shǔ dà rú dòu ”;ér qiě “yǒng ”──“jiàn rén kāi cāng yì bú zǒu ”。zhì yú guān cāng shǔ hé yǐ néng zhì yú cǐ ,shī rén bìng wèi duō shuō ,dàn qí yì bìng bú nán míng bái :“dà ”,shì bǎo shí jī sù de jié guǒ ;“yǒng ”,shì wú rén qù zhěng zhì tā men ,suǒ yǐ jiàn rén ér bú dùn táo 。

  dì sān jù tū rán yóu “shǔ ”xiě dào “rén ”:“jiàn ér wú liáng bǎi xìng jī 。”guān cāng lǐ de lǎo shǔ bèi yǎng dé yòu féi yòu dà ,qián fāng shǒu wèi biān jiāng de jiāng shì hé hòu fāng zhōng nián xīn láo de bǎi xìng què réng rán zài āi è 。shī rén yǐ qiáng liè de duì bǐ ,yī xià zǐ jiù bǎ yī gè lìng rén chù mù jīng xīn de máo dùn zhǎn xiàn zài dú zhě miàn qián 。miàn duì zhè yàng yī gè rén bú rú shǔ de shè huì xiàn shí ,dì sì jù de zhì wèn jiù tuō kǒu ér chū le :“shuí qiǎn cháo cháo rù jun1 kǒu ?”zhì cǐ ,shī de yǐn yù yì hěn qīng chǔ le 。guān cāng shǔ shì bǐ yù nà xiē zhī zhī dào shǔn xī rén mín xuè hàn de tān guān wū lì ;ér zhè xiē liǎng tiáo tuǐ de “dà lǎo shǔ ”suǒ tūn shí diào de ,dāng rán bú jǐn jǐn shì liáng shí ,ér shì cóng rén mín nà lǐ sōu guā lái de mín zhī mín gāo 。yóu qí shǐ rén fèn kǎi de shì ,guān cāng shǔ zuò le zhè me duō niè ,jìng rán kě yǐ yǒu shì wú kǒng ,zhè bì dìng yǒu rén zuò hòu tái 。“shuí qiǎn cháo cháo rù jun1 kǒu ?”shī rén gù zhí yī wèn ,hán xù bú jìn 。“shuí ”zì xià dé jí miào ,nài rén xún sī 。tā yǒu yì shí dì yǐn dǎo dú zhě qù tàn suǒ zào chéng zhè yī bú hé lǐ xiàn xiàng de gēn yuán ,bǎ máo tóu zhǐ xiàng le zuì gāo tǒng zhì zhě ,zhǔ tí shí fèn xiān míng 。

  zhè zhǒng yǐ dà lǎo shǔ lái bǐ yù 、fěng cì bāo xuē zhě de xiě fǎ ,zǎo zài 《shī jīng ·wèi fēng ·shuò shǔ 》zhōng jiù yǒu 。bú guò ,zài 《shuò shǔ 》zhōng ,shī rén fǎn fù jì qiú de shì bìng bú cún zài de “lè tǔ ”“lè guó ”“lè jiāo ”,ér 《guān cāng shǔ 》què néng miàn duì xiàn shí ,yǐn dǎo rén men qù tàn qiú kǔ nán de gēn yuán ,zài gǎn qíng shàng yě gèng jiā qiáng liè 。zhè jiù shì yī zhǒng fā zhǎn 。

  zhè shǒu shī ,cóng zì miàn shàng kàn ,sì hū zhī shì jiē lù guān cāng guǎn lǐ bú shàn ,xì xì tǐ wèi ,què jù jù shì duì tān guān wū lì de zhū fá 。shī rén cǎi yòng de shì mín jiān kǒu yǔ ,rán ér pì yù tuǒ tiē ,cí qiǎn yì shēn 。tā yǒu “dòu ”zhè yī liáng cāng shèng qì lái bǐ yù guān cāng shǔ de féi dà ,jì xíng xiàng tū chū ,yòu diǎn chū le shǔ de tān xīn 。zuì hòu yī jù ,yòu bǎ “shǔ ”chēng wéi “jun1 ”,yǎn rán yǐ rén shì zhī ér qiě zūn zhī ,fěng cì xìng jí qiáng ,shēn kè dì jiē lù le zhè gè shì fēi diān dǎo de hēi àn shè huì 。

guān cāng shǔ chuàng zuò bèi jǐng

  cǐ shī zuò yú cáo yè zài yáng zhōu (jīn shǎn xī yáng xiàn )rèn zhí qī jiān 。xián tōng (táng yì zōng nián hào ,gōng yuán 860—874nián )nián jiān ,cáo yè chū rèn yáng zhōu cì shǐ ,kàn dào lì zhì fǔ bài ,bǎi xìng pín kǔ ,guān yuán 、shì shēn xiàng hù gōu jié ,nèi tān wài guā de jǐng xiàng shí ,xiě xià le zhè shǒu zhèng zhì fěng cì shī 《guān cāng shǔ 》。

《guān cāng shǔ 》cáo yè pīn yīn dú yīn cān kǎo

guān cāng shǔ
guān cāng shǔ

guān cāng lǎo shǔ dà rú dòu, jiàn rén kāi cāng yì bù zǒu.
guān cāng lǎo shǔ dà rú dòu ,jiàn rén kāi cāng yì bú zǒu 。
jiàn ér wú liáng bǎi xìng jī, shuí qiǎn zhāo zhāo rù jūn kǒu.
jiàn ér wú liáng bǎi xìng jī ,shuí qiǎn cháo cháo rù jun1 kǒu 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

曹邺 曹邺 曹邺(816─875?),晚唐诗人,字业之,一作邺之,桂州(州治在今广西桂林)人。举进士,屡试不第,作《四怨三愁五情诗》,为舍人韦悫所悉,极力向礼部侍郎裴休加以推荐,这样,曹邺便于唐宣宗大中四年(850)登进士第,初为天平节度府幕僚,咸通二年至六年间(861─865)任太常博士,后以祠部郎中出为洋州(现在陕西省洋县)刺史。又入朝为吏部郎中,后免官归里。与刘驾、李频、郑谷等友善。曹邺诗工五古,文笔简洁洗炼,意深情烈,语言质朴通俗,善采民间口语入诗,在唐诗中独树一帜,颇有影响。《全唐诗》录存其诗一百零八首,编为二卷,数量虽少,但题材多样,原有集,已散佚,后人辑有《曹祠部集》。

曹邺的诗词

  • 贺雪寄本府尚书
  • 登岳阳楼有怀寄座主相公
  • 代罗敷诮使君
  • 听刘尊师弹琴
  • 送进士李殷下第游汾河
  • 田家效陶
  • 旅次岳阳寄京中亲故
  • 四怨三愁五情诗十二首。一怨
  • 和谢豫章从宋公戏马台送孔令谢病
  • 长城下
  • 唐代诗词推荐

  • 过相思谷
  • 洞灵观流泉
  • 拟君子有所思二首
  • 鸡冠花
  • 樵者
  • 孙发百篇将游天台请诗赠行,因以送之
  • 题长安僧院
  • 寄刘钧秀才
  • 北亭醉后叙旧赠东川陈书记
  • 示诸侄
  • 《官仓鼠》官仓鼠曹邺原文、翻译、赏析和诗意原文,《官仓鼠》官仓鼠曹邺原文、翻译、赏析和诗意翻译,《官仓鼠》官仓鼠曹邺原文、翻译、赏析和诗意赏析,《官仓鼠》官仓鼠曹邺原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自曹邺的作品

    诗词类别

    曹邺的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语