《雨霖铃》王安石原文、翻译、赏析和诗意(雨霖铃 王安石)

作者:王安石 朝代:宋代
《雨霖铃》王安石原文、翻译、赏析和诗意(雨霖铃 王安石)原文

《雨霖铃》 王安石

孜孜矻矻。
向无明里、强作窠窟。
浮名浮利何济,堪留恋处,轮回仓猝。
幸有明空妙觉,可弹指超出。
缘底事、抛了全潮,认一浮沤作瀛渤。
本源自性天真佛。
只些些、妄想中埋没。
贪他眼花阳艳,谁信道、本来无物。
一旦茫然,终被阎罗老子相屈。
便纵有、千种机筹,怎免伊唐突。
分类: 雨霖铃

作者简介(王安石)

王安石头像

王安石(1021年12月18日-1086年5月21日),字介甫,号半山,谥文,封荆国公。世人又称王荆公。汉族,北宋抚州临川人(今江西省抚州市临川区邓家巷人),中国北宋著名政治家、思想家、文学家、改革家,唐宋八大家之一。欧阳修称赞王安石:“翰林风月三千首,吏部文章二百年。老去自怜心尚在,后来谁与子争先。”传世文集有《王临川集》、《临川集拾遗》等。其诗文各体兼擅,词虽不多,但亦擅长,且有名作《桂枝香》等。而王荆公最得世人哄传之诗句莫过于《泊船瓜洲》中的“春风又绿江南岸,明月何时照我还。”

《雨霖铃》王安石 翻译、赏析和诗意

《雨霖铃》是宋代文学家王安石创作的一首诗词。下面是这首诗词的中文译文、诗意和赏析:

中文译文:
孜孜矻矻。向无明里、强作窠窟。
浮名浮利何济,堪留恋处,轮回仓猝。
幸有明空妙觉,可弹指超出。
缘底事、抛了全潮,认一浮沤作瀛渤。
本源自性天真佛。只些些、妄想中埋没。
贪他眼花阳艳,谁信道、本来无物。
一旦茫然,终被阎罗老子相屈。
便纵有、千种机筹,怎免伊唐突。

诗意:
《雨霖铃》表达了王安石对人生境遇和人性迷失的思考。诗中以雨霖铃的声音为象征,揭示了世俗名利和纷杂欲望对人们的困扰和迷惑。诗人认为追逐虚浮的名利有何意义,宁可抛弃这些纷扰,如同抛弃浮沤而认定瀛渤(指大海)。通过超越尘世的迷惑,诗人寄望于能够觉悟本源自性的真理,摆脱妄念的干扰。然而,即使有千种机筹和智慧,也无法逃避死亡的陷阱。

赏析:
《雨霖铃》以简洁而深刻的语言描绘了人生的困境和矛盾。雨霖铃的声音象征了世间的嘈杂和纷扰,与人们的内心追求和真理相对立。诗人通过表达对追求名利的怀疑和对超越尘世的渴望,展示了对人性迷失的深刻认识和反思。他认为世俗的眼花缭乱只是虚幻的表象,真理本来无物,只有在超越尘世的茫然中才能触及到本源自性的真理。诗人以深沉的哲理思考,揭示了人生的无常和死亡的无情,呼唤人们要超越纷扰和迷惑,追寻内心的真正追求。

该诗以简洁的表达方式,通过象征意象和对比手法,传达了王安石对人生意义和超越尘世迷惑的思考。它启发人们思考人生的本质和真理,以及追求内心的平静与觉悟的重要性。

* 此内容来自古诗词爱好者,仅供参考

《雨霖铃》王安石 拼音读音参考

yǔ lín líng
雨霖铃

zī zī kū kū.
孜孜矻矻。
xiàng wú míng lǐ qiáng zuò kē kū.
向无明里、强作窠窟。
fú míng fú lì hé jì, kān liú liàn chù, lún huí cāng cù.
浮名浮利何济,堪留恋处,轮回仓猝。
xìng yǒu míng kōng miào jué, kě tán zhǐ chāo chū.
幸有明空妙觉,可弹指超出。
yuán dǐ shì pāo le quán cháo, rèn yī fú ōu zuò yíng bó.
缘底事、抛了全潮,认一浮沤作瀛渤。
běn yuán zì xìng tiān zhēn fú.
本源自性天真佛。
zhǐ xiē xiē wàng xiǎng zhōng mái mò.
只些些、妄想中埋没。
tān tā yǎn huā yáng yàn, shuí xìn dào běn lái wú wù.
贪他眼花阳艳,谁信道、本来无物。
yī dàn máng rán, zhōng bèi yán luó lǎo zi xiāng qū.
一旦茫然,终被阎罗老子相屈。
biàn zòng yǒu qiān zhǒng jī chóu, zěn miǎn yī táng tū.
便纵有、千种机筹,怎免伊唐突。

《雨霖铃》王安石原文、翻译、赏析和诗意(雨霖铃 王安石)拼音解读

《yǔ lín líng 》 wáng ān shí

zī zī kū kū 。
xiàng wú míng lǐ 、qiáng zuò kē kū 。
fú míng fú lì hé jì ,kān liú liàn chù ,lún huí cāng cù 。
xìng yǒu míng kōng miào jiào ,kě dàn zhǐ chāo chū 。
yuán dǐ shì 、pāo le quán cháo ,rèn yī fú ōu zuò yíng bó 。
běn yuán zì xìng tiān zhēn fó 。
zhī xiē xiē 、wàng xiǎng zhōng mái méi 。
tān tā yǎn huā yáng yàn ,shuí xìn dào 、běn lái wú wù 。
yī dàn máng rán ,zhōng bèi yán luó lǎo zǐ xiàng qū 。
biàn zòng yǒu 、qiān zhǒng jī chóu ,zěn miǎn yī táng tū 。
fèn lèi : yǔ lín líng

zuò zhě jiǎn jiè (wáng ān shí )

wáng ān shí tóu xiàng

wáng ān shí (1021nián 12yuè 18rì -1086nián 5yuè 21rì ),zì jiè fǔ ,hào bàn shān ,shì wén ,fēng jīng guó gōng 。shì rén yòu chēng wáng jīng gōng 。hàn zú ,běi sòng fǔ zhōu lín chuān rén (jīn jiāng xī shěng fǔ zhōu shì lín chuān qū dèng jiā xiàng rén ),zhōng guó běi sòng zhe míng zhèng zhì jiā 、sī xiǎng jiā 、wén xué jiā 、gǎi gé jiā ,táng sòng bā dà jiā zhī yī 。ōu yáng xiū chēng zàn wáng ān shí :“hàn lín fēng yuè sān qiān shǒu ,lì bù wén zhāng èr bǎi nián 。lǎo qù zì lián xīn shàng zài ,hòu lái shuí yǔ zǐ zhēng xiān 。”chuán shì wén jí yǒu 《wáng lín chuān jí 》、《lín chuān jí shí yí 》děng 。qí shī wén gè tǐ jiān shàn ,cí suī bú duō ,dàn yì shàn zhǎng ,qiě yǒu míng zuò 《guì zhī xiāng 》děng 。ér wáng jīng gōng zuì dé shì rén hǒng chuán zhī shī jù mò guò yú 《bó chuán guā zhōu 》zhōng de “chūn fēng yòu lǜ jiāng nán àn ,míng yuè hé shí zhào wǒ hái 。”

《yǔ lín líng 》wáng ān shí fān yì 、shǎng xī hé shī yì

《yǔ lín líng 》shì sòng dài wén xué jiā wáng ān shí chuàng zuò de yī shǒu shī cí 。xià miàn shì zhè shǒu shī cí de zhōng wén yì wén 、shī yì hé shǎng xī :

zhōng wén yì wén :
zī zī kū kū 。xiàng wú míng lǐ 、qiáng zuò kē kū 。
fú míng fú lì hé jì ,kān liú liàn chù ,lún huí cāng cù 。
xìng yǒu míng kōng miào jiào ,kě dàn zhǐ chāo chū 。
yuán dǐ shì 、pāo le quán cháo ,rèn yī fú ōu zuò yíng bó 。
běn yuán zì xìng tiān zhēn fó 。zhī xiē xiē 、wàng xiǎng zhōng mái méi 。
tān tā yǎn huā yáng yàn ,shuí xìn dào 、běn lái wú wù 。
yī dàn máng rán ,zhōng bèi yán luó lǎo zǐ xiàng qū 。
biàn zòng yǒu 、qiān zhǒng jī chóu ,zěn miǎn yī táng tū 。

shī yì :
《yǔ lín líng 》biǎo dá le wáng ān shí duì rén shēng jìng yù hé rén xìng mí shī de sī kǎo 。shī zhōng yǐ yǔ lín líng de shēng yīn wéi xiàng zhēng ,jiē shì le shì sú míng lì hé fēn zá yù wàng duì rén men de kùn rǎo hé mí huò 。shī rén rèn wéi zhuī zhú xū fú de míng lì yǒu hé yì yì ,níng kě pāo qì zhè xiē fēn rǎo ,rú tóng pāo qì fú ōu ér rèn dìng yíng bó (zhǐ dà hǎi )。tōng guò chāo yuè chén shì de mí huò ,shī rén jì wàng yú néng gòu jiào wù běn yuán zì xìng de zhēn lǐ ,bǎi tuō wàng niàn de gàn rǎo 。rán ér ,jí shǐ yǒu qiān zhǒng jī chóu hé zhì huì ,yě wú fǎ táo bì sǐ wáng de xiàn jǐng 。

shǎng xī :
《yǔ lín líng 》yǐ jiǎn jié ér shēn kè de yǔ yán miáo huì le rén shēng de kùn jìng hé máo dùn 。yǔ lín líng de shēng yīn xiàng zhēng le shì jiān de cáo zá hé fēn rǎo ,yǔ rén men de nèi xīn zhuī qiú hé zhēn lǐ xiàng duì lì 。shī rén tōng guò biǎo dá duì zhuī qiú míng lì de huái yí hé duì chāo yuè chén shì de kě wàng ,zhǎn shì le duì rén xìng mí shī de shēn kè rèn shí hé fǎn sī 。tā rèn wéi shì sú de yǎn huā liáo luàn zhī shì xū huàn de biǎo xiàng ,zhēn lǐ běn lái wú wù ,zhī yǒu zài chāo yuè chén shì de máng rán zhōng cái néng chù jí dào běn yuán zì xìng de zhēn lǐ 。shī rén yǐ shēn chén de zhé lǐ sī kǎo ,jiē shì le rén shēng de wú cháng hé sǐ wáng de wú qíng ,hū huàn rén men yào chāo yuè fēn rǎo hé mí huò ,zhuī xún nèi xīn de zhēn zhèng zhuī qiú 。

gāi shī yǐ jiǎn jié de biǎo dá fāng shì ,tōng guò xiàng zhēng yì xiàng hé duì bǐ shǒu fǎ ,chuán dá le wáng ān shí duì rén shēng yì yì hé chāo yuè chén shì mí huò de sī kǎo 。tā qǐ fā rén men sī kǎo rén shēng de běn zhì hé zhēn lǐ ,yǐ jí zhuī qiú nèi xīn de píng jìng yǔ jiào wù de zhòng yào xìng 。

* cǐ nèi róng lái zì gǔ shī cí ài hǎo zhě ,jǐn gòng cān kǎo

《yǔ lín líng 》wáng ān shí pīn yīn dú yīn cān kǎo

yǔ lín líng
yǔ lín líng

zī zī kū kū.
zī zī kū kū 。
xiàng wú míng lǐ qiáng zuò kē kū.
xiàng wú míng lǐ 、qiáng zuò kē kū 。
fú míng fú lì hé jì, kān liú liàn chù, lún huí cāng cù.
fú míng fú lì hé jì ,kān liú liàn chù ,lún huí cāng cù 。
xìng yǒu míng kōng miào jué, kě tán zhǐ chāo chū.
xìng yǒu míng kōng miào jiào ,kě dàn zhǐ chāo chū 。
yuán dǐ shì pāo le quán cháo, rèn yī fú ōu zuò yíng bó.
yuán dǐ shì 、pāo le quán cháo ,rèn yī fú ōu zuò yíng bó 。
běn yuán zì xìng tiān zhēn fú.
běn yuán zì xìng tiān zhēn fó 。
zhǐ xiē xiē wàng xiǎng zhōng mái mò.
zhī xiē xiē 、wàng xiǎng zhōng mái méi 。
tān tā yǎn huā yáng yàn, shuí xìn dào běn lái wú wù.
tān tā yǎn huā yáng yàn ,shuí xìn dào 、běn lái wú wù 。
yī dàn máng rán, zhōng bèi yán luó lǎo zi xiāng qū.
yī dàn máng rán ,zhōng bèi yán luó lǎo zǐ xiàng qū 。
biàn zòng yǒu qiān zhǒng jī chóu, zěn miǎn yī táng tū.
biàn zòng yǒu 、qiān zhǒng jī chóu ,zěn miǎn yī táng tū 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

王安石 王安石 王安石(1021-1086)字介甫,抚州临川(今江西抚州西)人。庆历二年(1042)进士,授签书淮南判官。仁宗嘉祐三年(1058),入为三司度支判官,上书仁宗,提倡变法。神宗即位,任翰林学士兼侍讲,再次上书,力主革新。熙宁二年(1069),拜参知政事,设制置三司条例司,主持变法,积极推行农田、水利、青苗、均输、保甲、免役、市易、保马、方田等新法。次年,拜同中书门下平章事。七年,出知江宁府。八年,再相,次年复罢。十年(1077)封舒国公。元丰二年(1079),复拜尚书左仆射,改封荆国公。晚年退居江宁(今江苏南京)城外半山园,自号半山老人。元祐元年卒,年六十六,赠太傅。绍圣中,谥文。崇宁三年(1104),追封舒王。《宋史》、《东都事略》有传。自少博极群书,工诗擅文,有《临川先生集》一百卷,为「唐宋八大家」之一。《全宋词》用《彊村丛书》本《临川先生歌曲》增补,凡二十九首。王安石是欧阳修倡导的诗文革新运动的积极参加者,唐宋八大家之一。其散文雄健峭拔,诗歌遒劲清新。词虽不多而风格高峻。他的文学主张核心是「文贵致用」。散文创作以论说文的成就最为突出。《上仁宗皇帝言事书》条分缕析,提挈起伏。《答司马谏议书》理足气盛,精炼有力。记叙文夹叙夹议,寓意深远。如《游褒禅山记》等。诗歌创作有1500多首,极富特色。不少诗歌表现了要求改革时弊和关心人民疾苦的精神。如《河北民》、《兼并》、《感事》、《省兵》等。咏史怀古的诗篇,抒发了对国事的感慨,表现出强烈的爱国主义思想。如《入塞》、《西帅》、《阴山画虎图》、《次韵元厚之平戎庆捷》等。有些诗歌表达出新颖的命意,喜欢翻历史旧案。如脍炙人口的《明妃曲》二首。欧阳修、梅尧臣、曾巩等都写了和诗。抒情写景诗有很多名篇佳句。《南浦》、《染云》、《书湖阴先生壁》、《江上》、《北山》、《泊船瓜州》都是公认的佳作。这些作品以工致取胜,寓意深刻,被认为是苏轼、黄庭坚的先导。退居江宁的10年,思想十分矛盾。一方面继续关心新法的推行,另方面感到自己的处境越来越困难,转而借助佛理来解脱苦闷。所著《字说》、《钟山日录》等,多已散失,文集今有《王文公文集》、《临川先生文集》两种,后人辑有《周官新义》、《诗义钩沉》等。

王安石的诗词

  • 葛溪驿(缺月昏昏漏未央)
  • 书湖阴先生壁
  • 思王逢原(蓬蒿今日想纷披)
  • 壬辰寒食
  • 浪淘沙令(伊吕两衰翁)
  • 《春夜》春夜王安石原文、翻译、赏析和诗意
  • 谒金门·春又老
  • 泊船瓜洲(京口瓜洲一水间)
  • 棋(莫将戏事扰真情)
  • 《梅花/梅》梅花/梅王安石原文、翻译、赏析和诗意
  • 宋代诗词推荐

  • 好事近(次宇文卷臣韵·十二之三)
  • 杏花天(嘲牡丹)
  • 满江红(孟史君祷而得雨)
  • 倦寻芳
  • 水调歌头(舟过桃源,适逢初度,和欧阳楚翁韵)
  • 清平乐(妓诉状立厅下)
  • 虞美人(城山堂试灯)
  • 满江红(答景卢)
  • 菩萨蛮(披风)
  • 千秋岁·咏夏景
  • 《雨霖铃》王安石原文、翻译、赏析和诗意(雨霖铃 王安石)原文,《雨霖铃》王安石原文、翻译、赏析和诗意(雨霖铃 王安石)翻译,《雨霖铃》王安石原文、翻译、赏析和诗意(雨霖铃 王安石)赏析,《雨霖铃》王安石原文、翻译、赏析和诗意(雨霖铃 王安石)阅读答案,出自王安石的作品

    诗词类别

    王安石的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语