《满庭芳》苏轼原文、翻译、赏析和诗意(满庭芳·蜗角虚名 苏轼)

作者:苏轼 朝代:宋代
《满庭芳》苏轼原文、翻译、赏析和诗意(满庭芳·蜗角虚名 苏轼)原文

《满庭芳》 苏轼

蜗角虚名,蝇头微利,算来著甚干忙。
事皆前定,谁弱又谁强。
且趁闲身未老,尽放我、些子疏狂。
百年里,浑教是醉,三万六千场。
思量。
能几许,忧愁风雨,一半相妨,又何须,抵死说短论长。
幸对清风皓月,苔茵展、云幕高张。
江南好,千钟美酒,一曲满庭芳。

作者简介(苏轼)

苏轼头像

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。

满庭芳·蜗角虚名翻译及注释

翻译
微小的虚名薄利,有什么值得为之忙碌不停呢?名利得失之事自由因缘,得者未必强,失者未必弱。赶紧趁着闲散之身未老之时,抛开束缚,放纵自我,逍遥自在。即使只有一百年的时光,我也愿大醉它三万六千场。
沉思算来,一生中有一半日子是被忧愁风雨干扰。又有什么必要一天到晚说长说短呢?不如面对这清风皓月,以苍苔为褥席,以高云为帷帐,宁静地生活。江南的生活多好,一千钟美酒,一曲优雅的《满庭芳》。

注释
⑴满庭芳:词牌名。又名“锁阳台”,《清真集》入“中吕调”。双调九十五字,前片四平韵,后片五平韵。过片二字,亦有不叶韵连下为五言句者。
⑵蜗角:蜗牛角。比喻极其微小。《庄子·则阳》谓在蜗之左角的触氏与右角的蛮氏,两簇常为争地而战。
⑶蝇头:本指小字,此取微小之义。
⑷些子:一点儿。
⑸“百年里”三句:语本李白《襄阳歌》:“百年三万六千日,一日须倾三百杯。”浑:整个儿,全部。
⑹“能几许”三句:意谓计算下来,一生中日子有一半是被忧愁风雨干扰。[1] ⑺“苔茵”两句:以青苔为褥席铺展,把白云当帐幕高张。

满庭芳·蜗角虚名赏析

  这首《满庭芳》以议论为主,夹以抒情。上片由讽世到愤世,下片从自叹到自适。它真实地展现了一个失败者复杂的内心世界,也生动地刻画了词人愤世宿和飘逸旷达的两个性格层次,在封建社会中很有典型意义。

  词人以议论发端,用形象的艺术概括对世俗热衷的名利作了无情的嘲讽。功名利禄曾占据过多少世人的心灵,主宰了多少世人喜怒哀乐的情感世界,它构成了世俗观念的核心。而经历了人世浮沉的苏轼却以蔑视的眼光,称之为“蜗角虚名、蝇头微利”,进而以“算来著甚干忙”揭示了追名逐利的虚幻。这不仅是对世俗观念的奚落,也是对蝇营狗苟尘俗人生的否定。词人由世俗对名利的追求,联想到党争中由此而带来的倾轧以及被伤害后的自身处境,叹道:“事皆前定,谁弱又谁强。”“事”,指名利得失之事,谓此事自有因缘,不可与争;但得者岂必强,而失者岂必弱,因此页无须过分介意。这个思想来自老子。《老子》说:“柔弱胜刚强。”(第三十六章)又说:“天下莫柔弱于水,而攻坚强者莫之能胜。”(第七十八章)这就是“谁弱又谁强”一句的本意。一方面,“木强则折”(第七十六章);一方面,“水善利万物而不争。···夫唯不争,故无忧”(第八章),苏轼领会此意,故“得罪以来,深自闭塞,···不敢作文字”(黄州所作《答李端叔书》)。“饮中真味老更浓,醉里狂言醒可怕”(《定惠院寓居月夜偶出》),是他这个时期自处的信条。所以,“且趁闲身未老,尽放我、些子疏狂。 百年里,浑教是醉,三万六千场。”意图在醉中不问世事,以全身远祸。一“浑”字抒发了以沉醉替换痛苦的悲愤。一个愤世嫉俗而以无言抗争的词人形象呼之欲出。

  下片于自叙中夹以议论。“思量,能几许”,承上“百年里”说来,谓人生能几;而“忧愁风雨,一半相妨”,即李白“为欢几何”之意。“风雨”自指政治上的风风雨雨,所“妨”者是人生乐事。陆游《假日书事》诗所云“但嫌尤畏(尤才畏讥)妨人乐”,即是此意。苏轼一踏上仕途便卷入朝廷政治斗争的漩涡,此后命途多难,先后排挤出朝,继又陷身大狱,幸免一死,带罪贬逐,昔时朋友相聚,文酒之欢,此时则唯有“清诗独吟还自和,白酒已尽谁能借。不惜青春忽忽过,但恐欢意年年谢”(《定惠院寓居月夜偶出》)。当此时,词人几于万念皆灰。“又何须抵死,说短论长”,是因“忧愁风雨”而彻悟之语。他的《答李端叔书》中有一段话可作为这两句词的极好注解:“轼少年时,读书作文,专为应举而已,既及进士第,贪地不已,又举制策,其实何所有。而其科号为‘直言进谏’,故每纷然诵说古今,考论是非,以应其名耳。人苦不自知,既已此得,因以为实能之,故哓哓至今,坐此得罪既死,所谓“齐虏以口舌得官”,真可笑也。然世人逐以轼为欲立异同,则过矣。妄论利害,才说得失,此正制科人习气。譬之候虫时鸟,自鸣自已,何足为损益。”可见“抵死(老是)说短论长”之要不得。词人自嘲自解,其中实又包含满肚子不平之气。下面笔锋一转,以“幸”字领起,以解脱的心情即景抒怀。造物者无尽藏的清风皓月、无际的苔茵、高张的云幕,这个浩大无穷的现象世界使词人的心量变得无限之大。那令人鄙夷的“蜗角虚名、蝇头微利”的狭小世界在眼前消失了,词人忘怀了世俗一切烦恼,再也无意向外驰求满足,而愿与造化同乐,最后在“江南好,千钟美酒,一曲《满庭芳》”的高唱中,情绪变得豁达开朗,超脱功利世界的闲静之情终于成为其人生的至乐之情,在新的精神平衡中洋溢着超乎俗世的圣洁理想,词人那飘逸旷达的风采跃然纸上。

  苏轼在词中擅长抒写人生。他高于一般词人之处,在于他能从人生的矛盾、感情的漩涡中解脱出来,追求一种精神上的解放,正因如此,苏轼描写的人类心灵就比别人多一个层次。这也是他的词能使人“登高望远”的一个重要原因。

  词人重在解脱,在感情生活中表达了一种理性追求,故不免要以议论入词。此首《满庭芳》便表现出这一特色。词人“满心而发,肆口而成”,意显词浅,带有口语化的痕迹,似毫不经意,然又颇具匠心。

满庭芳·蜗角虚名赏析二

  严羽讥弹宋人“以议论为诗”,有一定道理,苏轼就好在诗词里发议论。但是他多数作品能作到情景并行,而不是一味叫噪怒骂。这首词就是以议论为主的典型例子。其实,看词主要不是看是否议论,而是看议论得好不好。这首词议论得很好,胜过读一篇议论文。

  此词具有浓厚的哲理意味,同时也有强烈的抒情色彩。从词中所表现的内容来看,它的写作年代当为苏轼谪贬黄州之后。词人以议论发端,用形象的艺术概括对世俗热衷的名利作了无情的嘲讽。他一开始就引用《庄子》中的一个寓言故事,以蔑视的眼光,称为“蜗角虚名、蝇头微利”,进而以“算来着甚干忙”揭示了功名利禄的虚幻,并由世俗对名利的追求,联想到党争中由此而带来的倾轧以及被伤害后的自身处境,叹道:“事皆前定,谁弱又谁强。”“事”,指名利得失之事,谓此事自有因缘,不可与争;但得者岂必强,而失者岂必弱,因此也无须过分介意。以上几句,既是对营营苟苟世俗观念的奚落,也是对政治派系内部倾轧的厌倦和批判,大有洞悉人生之慨。东坡感到人世间名利场的角逐如同梦幻,所以,“且趁闲身未老,须放我、些子疏狂。百年里,浑教是醉,三万六千场”,试图在醉中不问世事,以全身远祸。一“浑”字抒发了以沉醉替换痛苦的悲愤,一个愤世嫉俗而又渴求摆脱尘世羁绊的文人形象呼之欲出。

  过片“思量、能几许”,承上“百年里”说来,谓人生能几;而“忧愁风雨,一半相妨”,宦海浮沉,辗转流迁,命运多舛,饱经忧患。这几句是作者的人生自叙,隐含着身受惨祸、壮志难酬的沉痛哀叹。“又何须抵死,说短论长”,是因“忧愁风雨”而彻悟之语。此句愤激地表达了词人对于忧患人生的失望和怅惘,读来令人感慨万千。下面笔锋一转,以“幸、无际的绿茵、高张的云幕,与浩大无穷的宇宙合而为一,求得了内心的宁静。结尾“江南好,千钟美酒,一曲《满庭芳》”一句,情绪豁达开朗,充满了飘逸旷达、超凡脱俗的闲适至乐之情,表明作者终于摆脱了世俗功名的苦海,获得了精神的超脱与解放。正如有人所说,诗词固然以“主性情”为主,但是“主议论”的诗词如能做到“带情韵以行”,同样可以收到扣人心弦的艺术效果。东坡这首《满庭芳》词的成功便说明了这一点。

  称这首词是一篇抒情的人生哲理议论,应当是恰如其分的。东坡写此词时,大约也是经历了乌台诗案、谪居黄州的众多坎坷,因而大有退避之心。此词全篇援情入理,情理交融,现身说法,真抒胸臆,既充满饱经沧桑、愤世嫉俗的沉重哀伤,又洋溢着对于精神解脱和圣洁理想的追求与向往,表达了词人在人生矛盾的困惑中寻求超脱的出世意念,可谓一曲感人至深的生命的觉醒和呼唤。

满庭芳·蜗角虚名创作背景

  这首《满庭芳》词作于何时已不可考,但从词中表现的内容和抒发的感情看,须是苏轼受到重大挫折后,大致可断为写于贬于黄州之后,当是公元1082年(宋神宗元丰三年)之后几年内所作。

《满庭芳》苏轼 拼音读音参考

mǎn tíng fāng
满庭芳

wō jiǎo xū míng, yíng tóu wēi lì, suàn lái zhe shén gàn máng.
蜗角虚名,蝇头微利,算来著甚干忙。
shì jiē qián dìng, shuí ruò yòu shuí qiáng.
事皆前定,谁弱又谁强。
qiě chèn xián shēn wèi lǎo, jǐn fàng wǒ xiē zǐ shū kuáng.
且趁闲身未老,尽放我、些子疏狂。
bǎi nián lǐ, hún jiào shì zuì, sān wàn liù qiān chǎng.
百年里,浑教是醉,三万六千场。
sī liang.
思量。
néng jǐ xǔ, yōu chóu fēng yǔ, yī bàn xiāng fáng, yòu hé xū, dǐ sǐ shuō duǎn lùn cháng.
能几许,忧愁风雨,一半相妨,又何须,抵死说短论长。
xìng duì qīng fēng hào yuè, tái yīn zhǎn yún mù gāo zhāng.
幸对清风皓月,苔茵展、云幕高张。
jiāng nán hǎo, qiān zhōng měi jiǔ, yī qǔ mǎn tíng fāng.
江南好,千钟美酒,一曲满庭芳。

《满庭芳》苏轼原文、翻译、赏析和诗意(满庭芳·蜗角虚名 苏轼)拼音解读

《mǎn tíng fāng 》 sū shì

wō jiǎo xū míng ,yíng tóu wēi lì ,suàn lái zhe shèn gàn máng 。
shì jiē qián dìng ,shuí ruò yòu shuí qiáng 。
qiě chèn xián shēn wèi lǎo ,jìn fàng wǒ 、xiē zǐ shū kuáng 。
bǎi nián lǐ ,hún jiāo shì zuì ,sān wàn liù qiān chǎng 。
sī liàng 。
néng jǐ xǔ ,yōu chóu fēng yǔ ,yī bàn xiàng fáng ,yòu hé xū ,dǐ sǐ shuō duǎn lùn zhǎng 。
xìng duì qīng fēng hào yuè ,tái yīn zhǎn 、yún mù gāo zhāng 。
jiāng nán hǎo ,qiān zhōng měi jiǔ ,yī qǔ mǎn tíng fāng 。

zuò zhě jiǎn jiè (sū shì )

sū shì tóu xiàng

sū shì (1037-1101),běi sòng wén xué jiā 、shū huà jiā 、měi shí jiā 。zì zǐ zhān ,hào dōng pō jū shì 。hàn zú ,sì chuān rén ,zàng yú yǐng chāng (jīn hé nán shěng píng dǐng shān shì jiá xiàn )。yī shēng shì tú kǎn kě ,xué shí yuān bó ,tiān zī jí gāo ,shī wén shū huà jiē jīng 。qí wén wāng yáng zì sì ,míng bái chàng dá ,yǔ ōu yáng xiū bìng chēng ōu sū ,wéi “táng sòng bā dà jiā ”zhī yī ;shī qīng xīn háo jiàn ,shàn yòng kuā zhāng 、bǐ yù ,yì shù biǎo xiàn dú jù fēng gé ,yǔ huáng tíng jiān bìng chēng sū huáng ;cí kāi háo fàng yī pài ,duì hòu shì yǒu jù dà yǐng xiǎng ,yǔ xīn qì jí bìng chēng sū xīn ;shū fǎ shàn zhǎng háng shū 、kǎi shū ,néng zì chuàng xīn yì ,yòng bǐ fēng yú diē dàng ,yǒu tiān zhēn làn màn zhī qù ,yǔ huáng tíng jiān 、mǐ fèi 、cài xiāng bìng chēng sòng sì jiā ;huà xué wén tóng ,lùn huà zhǔ zhāng shén sì ,tí chàng “shì rén huà ”。zhe yǒu 《sū dōng pō quán jí 》hé 《dōng pō lè fǔ 》děng 。

mǎn tíng fāng ·wō jiǎo xū míng fān yì jí zhù shì

fān yì
wēi xiǎo de xū míng báo lì ,yǒu shí me zhí dé wéi zhī máng lù bú tíng ne ?míng lì dé shī zhī shì zì yóu yīn yuán ,dé zhě wèi bì qiáng ,shī zhě wèi bì ruò 。gǎn jǐn chèn zhe xián sàn zhī shēn wèi lǎo zhī shí ,pāo kāi shù fù ,fàng zòng zì wǒ ,xiāo yáo zì zài 。jí shǐ zhī yǒu yī bǎi nián de shí guāng ,wǒ yě yuàn dà zuì tā sān wàn liù qiān chǎng 。
chén sī suàn lái ,yī shēng zhōng yǒu yī bàn rì zǐ shì bèi yōu chóu fēng yǔ gàn rǎo 。yòu yǒu shí me bì yào yī tiān dào wǎn shuō zhǎng shuō duǎn ne ?bú rú miàn duì zhè qīng fēng hào yuè ,yǐ cāng tái wéi rù xí ,yǐ gāo yún wéi wéi zhàng ,níng jìng dì shēng huó 。jiāng nán de shēng huó duō hǎo ,yī qiān zhōng měi jiǔ ,yī qǔ yōu yǎ de 《mǎn tíng fāng 》。

zhù shì
⑴mǎn tíng fāng :cí pái míng 。yòu míng “suǒ yáng tái ”,《qīng zhēn jí 》rù “zhōng lǚ diào ”。shuāng diào jiǔ shí wǔ zì ,qián piàn sì píng yùn ,hòu piàn wǔ píng yùn 。guò piàn èr zì ,yì yǒu bú yè yùn lián xià wéi wǔ yán jù zhě 。
⑵wō jiǎo :wō niú jiǎo 。bǐ yù jí qí wēi xiǎo 。《zhuāng zǐ ·zé yáng 》wèi zài wō zhī zuǒ jiǎo de chù shì yǔ yòu jiǎo de mán shì ,liǎng cù cháng wéi zhēng dì ér zhàn 。
⑶yíng tóu :běn zhǐ xiǎo zì ,cǐ qǔ wēi xiǎo zhī yì 。
⑷xiē zǐ :yī diǎn ér 。
⑸“bǎi nián lǐ ”sān jù :yǔ běn lǐ bái 《xiāng yáng gē 》:“bǎi nián sān wàn liù qiān rì ,yī rì xū qīng sān bǎi bēi 。”hún :zhěng gè ér ,quán bù 。
⑹“néng jǐ xǔ ”sān jù :yì wèi jì suàn xià lái ,yī shēng zhōng rì zǐ yǒu yī bàn shì bèi yōu chóu fēng yǔ gàn rǎo 。[1] ⑺“tái yīn ”liǎng jù :yǐ qīng tái wéi rù xí pù zhǎn ,bǎ bái yún dāng zhàng mù gāo zhāng 。

mǎn tíng fāng ·wō jiǎo xū míng shǎng xī

  zhè shǒu 《mǎn tíng fāng 》yǐ yì lùn wéi zhǔ ,jiá yǐ shū qíng 。shàng piàn yóu fěng shì dào fèn shì ,xià piàn cóng zì tàn dào zì shì 。tā zhēn shí dì zhǎn xiàn le yī gè shī bài zhě fù zá de nèi xīn shì jiè ,yě shēng dòng dì kè huà le cí rén fèn shì xiǔ hé piāo yì kuàng dá de liǎng gè xìng gé céng cì ,zài fēng jiàn shè huì zhōng hěn yǒu diǎn xíng yì yì 。

  cí rén yǐ yì lùn fā duān ,yòng xíng xiàng de yì shù gài kuò duì shì sú rè zhōng de míng lì zuò le wú qíng de cháo fěng 。gōng míng lì lù céng zhàn jù guò duō shǎo shì rén de xīn líng ,zhǔ zǎi le duō shǎo shì rén xǐ nù āi lè de qíng gǎn shì jiè ,tā gòu chéng le shì sú guān niàn de hé xīn 。ér jīng lì le rén shì fú chén de sū shì què yǐ miè shì de yǎn guāng ,chēng zhī wéi “wō jiǎo xū míng 、yíng tóu wēi lì ”,jìn ér yǐ “suàn lái zhe shèn gàn máng ”jiē shì le zhuī míng zhú lì de xū huàn 。zhè bú jǐn shì duì shì sú guān niàn de xī luò ,yě shì duì yíng yíng gǒu gǒu chén sú rén shēng de fǒu dìng 。cí rén yóu shì sú duì míng lì de zhuī qiú ,lián xiǎng dào dǎng zhēng zhōng yóu cǐ ér dài lái de qīng zhá yǐ jí bèi shāng hài hòu de zì shēn chù jìng ,tàn dào :“shì jiē qián dìng ,shuí ruò yòu shuí qiáng 。”“shì ”,zhǐ míng lì dé shī zhī shì ,wèi cǐ shì zì yǒu yīn yuán ,bú kě yǔ zhēng ;dàn dé zhě qǐ bì qiáng ,ér shī zhě qǐ bì ruò ,yīn cǐ yè wú xū guò fèn jiè yì 。zhè gè sī xiǎng lái zì lǎo zǐ 。《lǎo zǐ 》shuō :“róu ruò shèng gāng qiáng 。”(dì sān shí liù zhāng )yòu shuō :“tiān xià mò róu ruò yú shuǐ ,ér gōng jiān qiáng zhě mò zhī néng shèng 。”(dì qī shí bā zhāng )zhè jiù shì “shuí ruò yòu shuí qiáng ”yī jù de běn yì 。yī fāng miàn ,“mù qiáng zé shé ”(dì qī shí liù zhāng );yī fāng miàn ,“shuǐ shàn lì wàn wù ér bú zhēng 。···fū wéi bú zhēng ,gù wú yōu ”(dì bā zhāng ),sū shì lǐng huì cǐ yì ,gù “dé zuì yǐ lái ,shēn zì bì sāi ,···bú gǎn zuò wén zì ”(huáng zhōu suǒ zuò 《dá lǐ duān shū shū 》)。“yǐn zhōng zhēn wèi lǎo gèng nóng ,zuì lǐ kuáng yán xǐng kě pà ”(《dìng huì yuàn yù jū yuè yè ǒu chū 》),shì tā zhè gè shí qī zì chù de xìn tiáo 。suǒ yǐ ,“qiě chèn xián shēn wèi lǎo ,jìn fàng wǒ 、xiē zǐ shū kuáng 。 bǎi nián lǐ ,hún jiāo shì zuì ,sān wàn liù qiān chǎng 。”yì tú zài zuì zhōng bú wèn shì shì ,yǐ quán shēn yuǎn huò 。yī “hún ”zì shū fā le yǐ chén zuì tì huàn tòng kǔ de bēi fèn 。yī gè fèn shì jí sú ér yǐ wú yán kàng zhēng de cí rén xíng xiàng hū zhī yù chū 。

  xià piàn yú zì xù zhōng jiá yǐ yì lùn 。“sī liàng ,néng jǐ xǔ ”,chéng shàng “bǎi nián lǐ ”shuō lái ,wèi rén shēng néng jǐ ;ér “yōu chóu fēng yǔ ,yī bàn xiàng fáng ”,jí lǐ bái “wéi huān jǐ hé ”zhī yì 。“fēng yǔ ”zì zhǐ zhèng zhì shàng de fēng fēng yǔ yǔ ,suǒ “fáng ”zhě shì rén shēng lè shì 。lù yóu 《jiǎ rì shū shì 》shī suǒ yún “dàn xián yóu wèi (yóu cái wèi jī )fáng rén lè ”,jí shì cǐ yì 。sū shì yī tà shàng shì tú biàn juàn rù cháo tíng zhèng zhì dòu zhēng de xuán wō ,cǐ hòu mìng tú duō nán ,xiān hòu pái jǐ chū cháo ,jì yòu xiàn shēn dà yù ,xìng miǎn yī sǐ ,dài zuì biǎn zhú ,xī shí péng yǒu xiàng jù ,wén jiǔ zhī huān ,cǐ shí zé wéi yǒu “qīng shī dú yín hái zì hé ,bái jiǔ yǐ jìn shuí néng jiè 。bú xī qīng chūn hū hū guò ,dàn kǒng huān yì nián nián xiè ”(《dìng huì yuàn yù jū yuè yè ǒu chū 》)。dāng cǐ shí ,cí rén jǐ yú wàn niàn jiē huī 。“yòu hé xū dǐ sǐ ,shuō duǎn lùn zhǎng ”,shì yīn “yōu chóu fēng yǔ ”ér chè wù zhī yǔ 。tā de 《dá lǐ duān shū shū 》zhōng yǒu yī duàn huà kě zuò wéi zhè liǎng jù cí de jí hǎo zhù jiě :“shì shǎo nián shí ,dú shū zuò wén ,zhuān wéi yīng jǔ ér yǐ ,jì jí jìn shì dì ,tān dì bú yǐ ,yòu jǔ zhì cè ,qí shí hé suǒ yǒu 。ér qí kē hào wéi ‘zhí yán jìn jiàn ’,gù měi fēn rán sòng shuō gǔ jīn ,kǎo lùn shì fēi ,yǐ yīng qí míng ěr 。rén kǔ bú zì zhī ,jì yǐ cǐ dé ,yīn yǐ wéi shí néng zhī ,gù xiāo xiāo zhì jīn ,zuò cǐ dé zuì jì sǐ ,suǒ wèi “qí lǔ yǐ kǒu shé dé guān ”,zhēn kě xiào yě 。rán shì rén zhú yǐ shì wéi yù lì yì tóng ,zé guò yǐ 。wàng lùn lì hài ,cái shuō dé shī ,cǐ zhèng zhì kē rén xí qì 。pì zhī hòu chóng shí niǎo ,zì míng zì yǐ ,hé zú wéi sǔn yì 。”kě jiàn “dǐ sǐ (lǎo shì )shuō duǎn lùn zhǎng ”zhī yào bú dé 。cí rén zì cháo zì jiě ,qí zhōng shí yòu bāo hán mǎn dù zǐ bú píng zhī qì 。xià miàn bǐ fēng yī zhuǎn ,yǐ “xìng ”zì lǐng qǐ ,yǐ jiě tuō de xīn qíng jí jǐng shū huái 。zào wù zhě wú jìn cáng de qīng fēng hào yuè 、wú jì de tái yīn 、gāo zhāng de yún mù ,zhè gè hào dà wú qióng de xiàn xiàng shì jiè shǐ cí rén de xīn liàng biàn dé wú xiàn zhī dà 。nà lìng rén bǐ yí de “wō jiǎo xū míng 、yíng tóu wēi lì ”de xiá xiǎo shì jiè zài yǎn qián xiāo shī le ,cí rén wàng huái le shì sú yī qiē fán nǎo ,zài yě wú yì xiàng wài chí qiú mǎn zú ,ér yuàn yǔ zào huà tóng lè ,zuì hòu zài “jiāng nán hǎo ,qiān zhōng měi jiǔ ,yī qǔ 《mǎn tíng fāng 》”de gāo chàng zhōng ,qíng xù biàn dé huō dá kāi lǎng ,chāo tuō gōng lì shì jiè de xián jìng zhī qíng zhōng yú chéng wéi qí rén shēng de zhì lè zhī qíng ,zài xīn de jīng shén píng héng zhōng yáng yì zhe chāo hū sú shì de shèng jié lǐ xiǎng ,cí rén nà piāo yì kuàng dá de fēng cǎi yuè rán zhǐ shàng 。

  sū shì zài cí zhōng shàn zhǎng shū xiě rén shēng 。tā gāo yú yī bān cí rén zhī chù ,zài yú tā néng cóng rén shēng de máo dùn 、gǎn qíng de xuán wō zhōng jiě tuō chū lái ,zhuī qiú yī zhǒng jīng shén shàng de jiě fàng ,zhèng yīn rú cǐ ,sū shì miáo xiě de rén lèi xīn líng jiù bǐ bié rén duō yī gè céng cì 。zhè yě shì tā de cí néng shǐ rén “dēng gāo wàng yuǎn ”de yī gè zhòng yào yuán yīn 。

  cí rén zhòng zài jiě tuō ,zài gǎn qíng shēng huó zhōng biǎo dá le yī zhǒng lǐ xìng zhuī qiú ,gù bú miǎn yào yǐ yì lùn rù cí 。cǐ shǒu 《mǎn tíng fāng 》biàn biǎo xiàn chū zhè yī tè sè 。cí rén “mǎn xīn ér fā ,sì kǒu ér chéng ”,yì xiǎn cí qiǎn ,dài yǒu kǒu yǔ huà de hén jì ,sì háo bú jīng yì ,rán yòu pō jù jiàng xīn 。

mǎn tíng fāng ·wō jiǎo xū míng shǎng xī èr

  yán yǔ jī dàn sòng rén “yǐ yì lùn wéi shī ”,yǒu yī dìng dào lǐ ,sū shì jiù hǎo zài shī cí lǐ fā yì lùn 。dàn shì tā duō shù zuò pǐn néng zuò dào qíng jǐng bìng háng ,ér bú shì yī wèi jiào zào nù mà 。zhè shǒu cí jiù shì yǐ yì lùn wéi zhǔ de diǎn xíng lì zǐ 。qí shí ,kàn cí zhǔ yào bú shì kàn shì fǒu yì lùn ,ér shì kàn yì lùn dé hǎo bú hǎo 。zhè shǒu cí yì lùn dé hěn hǎo ,shèng guò dú yī piān yì lùn wén 。

  cǐ cí jù yǒu nóng hòu de zhé lǐ yì wèi ,tóng shí yě yǒu qiáng liè de shū qíng sè cǎi 。cóng cí zhōng suǒ biǎo xiàn de nèi róng lái kàn ,tā de xiě zuò nián dài dāng wéi sū shì zhé biǎn huáng zhōu zhī hòu 。cí rén yǐ yì lùn fā duān ,yòng xíng xiàng de yì shù gài kuò duì shì sú rè zhōng de míng lì zuò le wú qíng de cháo fěng 。tā yī kāi shǐ jiù yǐn yòng 《zhuāng zǐ 》zhōng de yī gè yù yán gù shì ,yǐ miè shì de yǎn guāng ,chēng wéi “wō jiǎo xū míng 、yíng tóu wēi lì ”,jìn ér yǐ “suàn lái zhe shèn gàn máng ”jiē shì le gōng míng lì lù de xū huàn ,bìng yóu shì sú duì míng lì de zhuī qiú ,lián xiǎng dào dǎng zhēng zhōng yóu cǐ ér dài lái de qīng zhá yǐ jí bèi shāng hài hòu de zì shēn chù jìng ,tàn dào :“shì jiē qián dìng ,shuí ruò yòu shuí qiáng 。”“shì ”,zhǐ míng lì dé shī zhī shì ,wèi cǐ shì zì yǒu yīn yuán ,bú kě yǔ zhēng ;dàn dé zhě qǐ bì qiáng ,ér shī zhě qǐ bì ruò ,yīn cǐ yě wú xū guò fèn jiè yì 。yǐ shàng jǐ jù ,jì shì duì yíng yíng gǒu gǒu shì sú guān niàn de xī luò ,yě shì duì zhèng zhì pài xì nèi bù qīng zhá de yàn juàn hé pī pàn ,dà yǒu dòng xī rén shēng zhī kǎi 。dōng pō gǎn dào rén shì jiān míng lì chǎng de jiǎo zhú rú tóng mèng huàn ,suǒ yǐ ,“qiě chèn xián shēn wèi lǎo ,xū fàng wǒ 、xiē zǐ shū kuáng 。bǎi nián lǐ ,hún jiāo shì zuì ,sān wàn liù qiān chǎng ”,shì tú zài zuì zhōng bú wèn shì shì ,yǐ quán shēn yuǎn huò 。yī “hún ”zì shū fā le yǐ chén zuì tì huàn tòng kǔ de bēi fèn ,yī gè fèn shì jí sú ér yòu kě qiú bǎi tuō chén shì jī bàn de wén rén xíng xiàng hū zhī yù chū 。

  guò piàn “sī liàng 、néng jǐ xǔ ”,chéng shàng “bǎi nián lǐ ”shuō lái ,wèi rén shēng néng jǐ ;ér “yōu chóu fēng yǔ ,yī bàn xiàng fáng ”,huàn hǎi fú chén ,niǎn zhuǎn liú qiān ,mìng yùn duō chuǎn ,bǎo jīng yōu huàn 。zhè jǐ jù shì zuò zhě de rén shēng zì xù ,yǐn hán zhe shēn shòu cǎn huò 、zhuàng zhì nán chóu de chén tòng āi tàn 。“yòu hé xū dǐ sǐ ,shuō duǎn lùn zhǎng ”,shì yīn “yōu chóu fēng yǔ ”ér chè wù zhī yǔ 。cǐ jù fèn jī dì biǎo dá le cí rén duì yú yōu huàn rén shēng de shī wàng hé chàng wǎng ,dú lái lìng rén gǎn kǎi wàn qiān 。xià miàn bǐ fēng yī zhuǎn ,yǐ “xìng 、wú jì de lǜ yīn 、gāo zhāng de yún mù ,yǔ hào dà wú qióng de yǔ zhòu hé ér wéi yī ,qiú dé le nèi xīn de níng jìng 。jié wěi “jiāng nán hǎo ,qiān zhōng měi jiǔ ,yī qǔ 《mǎn tíng fāng 》”yī jù ,qíng xù huō dá kāi lǎng ,chōng mǎn le piāo yì kuàng dá 、chāo fán tuō sú de xián shì zhì lè zhī qíng ,biǎo míng zuò zhě zhōng yú bǎi tuō le shì sú gōng míng de kǔ hǎi ,huò dé le jīng shén de chāo tuō yǔ jiě fàng 。zhèng rú yǒu rén suǒ shuō ,shī cí gù rán yǐ “zhǔ xìng qíng ”wéi zhǔ ,dàn shì “zhǔ yì lùn ”de shī cí rú néng zuò dào “dài qíng yùn yǐ háng ”,tóng yàng kě yǐ shōu dào kòu rén xīn xián de yì shù xiào guǒ 。dōng pō zhè shǒu 《mǎn tíng fāng 》cí de chéng gōng biàn shuō míng le zhè yī diǎn 。

  chēng zhè shǒu cí shì yī piān shū qíng de rén shēng zhé lǐ yì lùn ,yīng dāng shì qià rú qí fèn de 。dōng pō xiě cǐ cí shí ,dà yuē yě shì jīng lì le wū tái shī àn 、zhé jū huáng zhōu de zhòng duō kǎn kě ,yīn ér dà yǒu tuì bì zhī xīn 。cǐ cí quán piān yuán qíng rù lǐ ,qíng lǐ jiāo róng ,xiàn shēn shuō fǎ ,zhēn shū xiōng yì ,jì chōng mǎn bǎo jīng cāng sāng 、fèn shì jí sú de chén zhòng āi shāng ,yòu yáng yì zhe duì yú jīng shén jiě tuō hé shèng jié lǐ xiǎng de zhuī qiú yǔ xiàng wǎng ,biǎo dá le cí rén zài rén shēng máo dùn de kùn huò zhōng xún qiú chāo tuō de chū shì yì niàn ,kě wèi yī qǔ gǎn rén zhì shēn de shēng mìng de jiào xǐng hé hū huàn 。

mǎn tíng fāng ·wō jiǎo xū míng chuàng zuò bèi jǐng

  zhè shǒu 《mǎn tíng fāng 》cí zuò yú hé shí yǐ bú kě kǎo ,dàn cóng cí zhōng biǎo xiàn de nèi róng hé shū fā de gǎn qíng kàn ,xū shì sū shì shòu dào zhòng dà cuò shé hòu ,dà zhì kě duàn wéi xiě yú biǎn yú huáng zhōu zhī hòu ,dāng shì gōng yuán 1082nián (sòng shén zōng yuán fēng sān nián )zhī hòu jǐ nián nèi suǒ zuò 。

《mǎn tíng fāng 》sū shì pīn yīn dú yīn cān kǎo

mǎn tíng fāng
mǎn tíng fāng

wō jiǎo xū míng, yíng tóu wēi lì, suàn lái zhe shén gàn máng.
wō jiǎo xū míng ,yíng tóu wēi lì ,suàn lái zhe shèn gàn máng 。
shì jiē qián dìng, shuí ruò yòu shuí qiáng.
shì jiē qián dìng ,shuí ruò yòu shuí qiáng 。
qiě chèn xián shēn wèi lǎo, jǐn fàng wǒ xiē zǐ shū kuáng.
qiě chèn xián shēn wèi lǎo ,jìn fàng wǒ 、xiē zǐ shū kuáng 。
bǎi nián lǐ, hún jiào shì zuì, sān wàn liù qiān chǎng.
bǎi nián lǐ ,hún jiāo shì zuì ,sān wàn liù qiān chǎng 。
sī liang.
sī liàng 。
néng jǐ xǔ, yōu chóu fēng yǔ, yī bàn xiāng fáng, yòu hé xū, dǐ sǐ shuō duǎn lùn cháng.
néng jǐ xǔ ,yōu chóu fēng yǔ ,yī bàn xiàng fáng ,yòu hé xū ,dǐ sǐ shuō duǎn lùn zhǎng 。
xìng duì qīng fēng hào yuè, tái yīn zhǎn yún mù gāo zhāng.
xìng duì qīng fēng hào yuè ,tái yīn zhǎn 、yún mù gāo zhāng 。
jiāng nán hǎo, qiān zhōng měi jiǔ, yī qǔ mǎn tíng fāng.
jiāng nán hǎo ,qiān zhōng měi jiǔ ,yī qǔ mǎn tíng fāng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

苏轼 苏轼 苏轼(1037─1101)宋代文学家、书画家。字子瞻,号东坡居士,世称苏东坡。眉州眉山(今属四川)人。出身于有文化教养的寒门地主家庭。祖父苏序是诗人,父苏洵长于策论,母程氏亲授以书。嘉祐二年(1057)参加礼部考试,中第二名。仁宗殿试时,与其弟苏辙同科进士及第。因母丧回蜀。嘉祐六年(1061)经欧阳修推荐,应中制科第三等,被任命为大理评事签书凤翔府判官。任期满后值父丧归里。熙宁二年(1069)还朝任职,正是王安石推行新法的时期。他强调改革吏治,反对骤变。认为「慎重则必成,轻发则多败。」因意见未被采纳,请求外调,从熙宁四年(1071)起,先后任杭州通判,密州、徐州、湖州知州。每到一处,多有政绩。元丰二年(1079),御史中丞李定等人摘取苏轼诗句深文周纳,罗织罪名,以谤讪新政的罪名逮捕入狱。5个月后被贬黄州为团练副使。元丰八年(1094)哲宗立,任用司马光,废除新法。苏轼调回京都任中书舍人、翰林学士知制诰等职,由于与当政者政见不合,再次请调外任。先后任杭州、颍州、扬州知州。后迁礼部兼端明殿、翰林待读两学士。绍圣元年(1094)哲宗亲政后,苏轼又被一贬再贬,由英州、惠州,一直远放到儋州(今海南儋县)。直到元符三年(1100)徽宗即位,才遇赦北归。死于常州。宋孝宗时追谥文忠。苏轼政治上几经挫折,始终对人生和美好事物有着执着的追求。他的思想主体是儒家思想,又吸收释老思想中与儒家相通的部分,保持达观的处世态度。文学主张与欧阳修相近。要求有意而言,文以致用。重视文学的艺术价值。苏轼是北宋中期的文坛领袖,文学巨匠,唐宋八大家之一。其文纵横恣肆,其诗题材广阔,清新豪健,善用夸张、比喻,独具风格。词开豪放一派,与辛弃疾并称「苏辛」。创作以诗歌为多,计)2700余首,题材丰富多样。诗中表现了对国家命运和人民疾苦的关切,特别是对农民的同情。如《荔枝叹》、《陈季常所蓄朱陈村嫁娶图》、《五禽言》、《吴中田妇叹》等。描写自然景物的诗写得精警有新意,耐人寻味。如《有美堂暴雨》、《题西林壁》等。诗歌还反映了各地的风土人情和生活画面,无事不可入诗。写物传神,奔放灵动,触处生春,极富情韵,成一代之大观。散文成就很高,为唐宋八大家之一,谈史议政的文章气势磅礴,善于腾挪变化。叙事记游的散文既充满诗情画意,又深含理趣。《喜雨亭记》、《石钟山记》、前后《赤壁赋》是其代表作品。词作多达三百四五十首,突破了相思离别、男欢女爱的藩篱,反映社会现实生活,抒写报国爱民的情怀。「无意不可入,无事不可言」,包括对农民生活的表现。词风大多雄健激昂,顿挫排宕。语言和音律上亦有创新。「指出向上一路,而新天下耳目」。在词的发展史上开创了豪放词派。代表作品有《江城子·密州出猎》、《水调歌头·明月几时有》、《念奴娇·赤壁怀古》等。爱情词、咏物词均有佳作,表现出多样化的艺术风格。传世有《东坡全集》、《东坡乐府》。

苏轼的诗词

  • 哨遍
  • 春宵(春宵一刻值千金)
  • 醉落魄(述情)
  • 西江月·顷在黄州
  • 阳羡歌·山秀芙蓉
  • 蝶恋花(蝶懒莺慵春过半)
  • 少年游(端午赠黄守徐君猷)
  • 浣溪沙(端午)
  • 前赤壁赋
  • 饮湖上初晴后雨二首·其二
  • 宋代诗词推荐

  • 海棠春令
  • 《女冠子·元夕》蒋捷原文、翻译、赏析和诗意(女冠子·元夕 蒋捷)
  • 踏莎行(陈兴宗夜集,俾爱姬出幕)
  • 鹧鸪天·己酉之秋苕溪记所见
  • 贺新郎(实之用前韵为老者寿,戏答。)
  • 满江红·豫章滕王阁
  • 南歌子(二之二)
  • 菩萨蛮(晋臣张菩提叶灯,席上赋)
  • 南乡子(高等永嘉诸友相饯)
  • 沁园春(代人上吴履斋集贤寿)
  • 《满庭芳》苏轼原文、翻译、赏析和诗意(满庭芳·蜗角虚名 苏轼)原文,《满庭芳》苏轼原文、翻译、赏析和诗意(满庭芳·蜗角虚名 苏轼)翻译,《满庭芳》苏轼原文、翻译、赏析和诗意(满庭芳·蜗角虚名 苏轼)赏析,《满庭芳》苏轼原文、翻译、赏析和诗意(满庭芳·蜗角虚名 苏轼)阅读答案,出自苏轼的作品

    诗词类别

    苏轼的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语