《与夏十二登岳阳楼》与夏十二登岳阳楼李白原文、翻译、赏析和诗意

作者:李白 朝代:唐代
《与夏十二登岳阳楼》与夏十二登岳阳楼李白原文、翻译、赏析和诗意原文

《与夏十二登岳阳楼》 李白

楼观岳阳尽,川迥洞庭开。
雁引愁心去,山衔好月来。
云间连下榻,天上接行杯。
醉后凉风起,吹人舞袖回。
分类: 地名写景喜悦

作者简介(李白)

李白头像

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。

与夏十二登岳阳楼翻译及注释

翻译
登上岳阳楼览尽四周风光,江水辽远通向开阔的洞庭。
看见大雁南飞引起我忧愁之心,远处的山峰又衔来一轮好月。
在高入云间的楼上下榻设席,在天上传杯饮酒。
醉酒之后兴起了凉风,吹得衣袖随风舞动我们随之而回。

注释
1.夏十二:李白的朋友,排行十二。
2.岳阳楼:坐落在今湖南岳阳市西北高丘上,“西面洞庭,左顾君山”,与黄鹤楼、滕王阁同为南方三大名楼,于716年(开元四年)扩建,楼高三层,建筑精美。
3.岳阳:即岳州,以在天岳山之南,故名。治所在巴陵,即今湖南岳阳市。
4.下榻:用汉代陈蕃礼徐穉、周璆事,见《春陪商州裴使君游石娥溪》诗注。
5.行杯:谓传杯饮酒。
6.回:回荡,摆动。

与夏十二登岳阳楼赏析

  乾元二年(公元759年),李白流放夜郎,第二年春天至巫山时遇赦,回到江陵。在南游岳阳时,写下这首诗。

  诗人首先描写岳阳楼四周的宏丽景色:“楼观岳阳尽,川迥洞庭开。”岳阳,这里是指天岳山之南一带。天岳山又名巴陵山,在岳阳县西南。登上岳阳楼,远望天岳山南面一带,无边景色尽收眼底。江水流向茫茫远方,洞庭湖面浩荡开阔,汪洋无际。这是从楼的高处俯瞰周围的远景。站得高,望得远,“岳阳尽”、“川迥”、“洞庭开”,这一“尽”、一“迥”、一“开”的渺远辽阔的景色,形象地表明诗人立足点之高。这是一种旁敲侧击的衬托手法,不正面写楼高而楼高已自见。

  李白这时候正遇赦,心情轻快,眼前景物也显得有情有意,和诗人分享着欢乐和喜悦:“雁引愁心去,山衔好月来。”诗人笔下的自然万物好像被赋予生命,雁儿高飞,带走了诗人忧愁苦闷之心;月出山口,仿佛是君山衔来了团圆美好之月。“雁引愁心去”,《文苑英华》作“雁别秋江去”。后者只是写雁儿冷漠地离别秋江飞去,缺乏感情色彩,远不如前者用拟人化手法写雁儿懂得人情,带走愁心,并与下句君山有意“衔好月来”互相对仗、映衬,从而使形象显得生动活泼,情趣盎然。“山衔好月来”一句,想象新颖,有独创性,着一“衔”字而境界全出,写得诡谲纵逸,诙谐风趣。

  诗人兴致勃勃,幻想联翩,恍如置身仙境:“云间连下榻,天上接行杯。”在岳阳楼上住宿、饮酒,仿佛在天上云间一般。这里又用衬托手法写楼高,夸张地形容其高耸入云的状态。这似乎是醉眼蒙眬中的幻景。诗人是有些醉意了:“醉后凉风起,吹人舞袖回。”楼高风急,高处不胜寒。醉后凉风四起,着笔仍在写楼高。凉风习习吹人,衣袖翩翩飘舞,仪表潇洒自如,情调舒展流畅,态度超脱豁达,豪情逸志,溢于言表。收笔写得气韵生动,蕴藏着浓厚的生活情趣。

  整首诗运用陪衬、烘托和夸张的手法,没有一句正面直接描写楼高,句句从俯视纵观岳阳楼周围景物的渺远、开阔、高耸等情状落笔,却无处不显出楼高,不露斧凿痕迹,自然浑成,巧夺天工。

与夏十二登岳阳楼鉴赏

  诗的一两句写登高临远所见到的辽阔景象。“尽”字,形容登上岳阳楼,俯瞰下界,岳阳一带的自然景色一览无余。“川迥洞庭开”一句紧承“尽”字而下,具体展示八百里洞庭浩邈无垠、横无涯际的景象。孟浩然《望洞庭湖赠张丞相》一诗中写道:“八月湖水平,涵虚混太清。气蒸云梦泽,波撼岳阳城。”把秋色中洞庭湖那种汪洋浩瀚、澎湃动荡的气势,写得很动人。此处一个“开”字,即是对那种景象的集中概括。句中“川迥”二字,是写更为辽远的长江。洞庭湖的北面与长江相连,人们在岳阳楼上,隔着那壮阔的湖水,迷茫中长江依稀可见。这两句意境阔大,诗人炼词造句给人一种雄浑豪放的感受。

  上两句是俯视下界所见,三四两句便写仰观天宇所感。鸿雁南飞,月升东山,这本是人们司空见惯的客观景物,但是在特定的环境气氛之下,能够荡人心神,触发人的情怀。正如刘勰所说:“献岁发春,悦豫之情畅;滔滔孟夏,郁陶之心凝;天高气清,阴沉之志远;霰雪无垠,矜肃之虑深。岁有其物,物有其容;情以物迁,辞以情发。”(《文心雕龙》)诗人处于浩渺无边的洞庭之上,那种忧戚烦闷的心情顿时为之一畅,所以“愁心去”、“好月来”便恰到好处地表现了畅然一适的愉悦心情。句中的“引”“衔”二字,并不是客观景物的实写,而是写诗人此时此景之下的主观感受。这两句是全诗诗眼的所在,写得精采传神。

  五六两句极言岳阳楼高耸入云。意在表明在“云间”“下榻”,在“天上”“行杯”,令人快慰。“连”、“接”,二字,是夸张之笔,用于此处同样是为了突出心情的愉快。七八两句写酣饮之乐,诗人醉后翩翩起舞,习习凉风吹拂着人的衣袖,似有仙举之妙。如上四句叙写诗人与友人饮酒放乐的情景,因为是在岳阳楼上,所以叙事中又表现了岳阳楼的高耸。这样,全诗就完整地写出了秋风明月下的浩荡无边的洞庭夜景,通过优美的意境描写,表达了诗人流放获释以后的喜悦心情。

  这首诗是一首五律。就其风格而论,意气豪放,境界阔大,抒情写景有一种长风浩荡的笔力。李白一生的律诗并不少,但他的作品中较为出色的大多不是律诗。五七律之中,以五律为主。这首诗代表了他的五言律诗的风格。《唐诗品汇》说:“盛唐五言律旬之妙,李翰林气象雄逸。”《李诗纬》也说:“若太白五律,犹为古诗之遗,情深而词显,又出乎自然,要其旨趣所归,开郁宣滞,特于《风》、《骚》为近焉。”这是说他的五律依然保留着古诗的遒劲特色,但其中又有情深词显、出乎自然的新的特点。

与夏十二登岳阳楼创作背景

  此诗是肃宗乾元二年(公元759年)秋,李白遇赦回江夏至岳阳时所作。李白登楼赋诗,留下了这首脍炙人口的篇章,使岳阳楼更添一层迷人的色彩。

《与夏十二登岳阳楼》李白 拼音读音参考

yǔ xià shí èr dēng yuè yáng lóu
与夏十二登岳阳楼

lóu guān yuè yáng jǐn, chuān jiǒng dòng tíng kāi.
楼观岳阳尽,川迥洞庭开。
yàn yǐn chóu xīn qù, shān xián hǎo yuè lái.
雁引愁心去,山衔好月来。
yún jiān lián xià tà, tiān shàng jiē xíng bēi.
云间连下榻,天上接行杯。
zuì hòu liáng fēng qǐ, chuī rén wǔ xiù huí.
醉后凉风起,吹人舞袖回。

《与夏十二登岳阳楼》与夏十二登岳阳楼李白原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《yǔ xià shí èr dēng yuè yáng lóu 》 lǐ bái

lóu guān yuè yáng jìn ,chuān jiǒng dòng tíng kāi 。
yàn yǐn chóu xīn qù ,shān xián hǎo yuè lái 。
yún jiān lián xià tà ,tiān shàng jiē háng bēi 。
zuì hòu liáng fēng qǐ ,chuī rén wǔ xiù huí 。

zuò zhě jiǎn jiè (lǐ bái )

lǐ bái tóu xiàng

lǐ bái (701nián -762nián ),zì tài bái ,hào qīng lián jū shì ,táng cháo làng màn zhǔ yì shī rén ,bèi hòu rén yù wéi “shī xiān ”。zǔ jí lǒng xī chéng jì (dài kǎo ),chū shēng yú xī yù suì yè chéng ,4suì zài suí fù qiān zhì jiàn nán dào mián zhōu 。lǐ bái cún shì shī wén qiān yú piān ,yǒu 《lǐ tài bái jí 》chuán shì 。762nián bìng shì ,xiǎng nián 61suì 。qí mù zài jīn ān huī dāng tú ,sì chuān jiāng yóu 、hú běi ān lù yǒu jì niàn guǎn 。

yǔ xià shí èr dēng yuè yáng lóu fān yì jí zhù shì

fān yì
dēng shàng yuè yáng lóu lǎn jìn sì zhōu fēng guāng ,jiāng shuǐ liáo yuǎn tōng xiàng kāi kuò de dòng tíng 。
kàn jiàn dà yàn nán fēi yǐn qǐ wǒ yōu chóu zhī xīn ,yuǎn chù de shān fēng yòu xián lái yī lún hǎo yuè 。
zài gāo rù yún jiān de lóu shàng xià tà shè xí ,zài tiān shàng chuán bēi yǐn jiǔ 。
zuì jiǔ zhī hòu xìng qǐ le liáng fēng ,chuī dé yī xiù suí fēng wǔ dòng wǒ men suí zhī ér huí 。

zhù shì
1.xià shí èr :lǐ bái de péng yǒu ,pái háng shí èr 。
2.yuè yáng lóu :zuò luò zài jīn hú nán yuè yáng shì xī běi gāo qiū shàng ,“xī miàn dòng tíng ,zuǒ gù jun1 shān ”,yǔ huáng hè lóu 、téng wáng gé tóng wéi nán fāng sān dà míng lóu ,yú 716nián (kāi yuán sì nián )kuò jiàn ,lóu gāo sān céng ,jiàn zhù jīng měi 。
3.yuè yáng :jí yuè zhōu ,yǐ zài tiān yuè shān zhī nán ,gù míng 。zhì suǒ zài bā líng ,jí jīn hú nán yuè yáng shì 。
4.xià tà :yòng hàn dài chén fān lǐ xú tí 、zhōu qiú shì ,jiàn 《chūn péi shāng zhōu péi shǐ jun1 yóu shí é xī 》shī zhù 。
5.háng bēi :wèi chuán bēi yǐn jiǔ 。
6.huí :huí dàng ,bǎi dòng 。

yǔ xià shí èr dēng yuè yáng lóu shǎng xī

  qián yuán èr nián (gōng yuán 759nián ),lǐ bái liú fàng yè láng ,dì èr nián chūn tiān zhì wū shān shí yù shè ,huí dào jiāng líng 。zài nán yóu yuè yáng shí ,xiě xià zhè shǒu shī 。

  shī rén shǒu xiān miáo xiě yuè yáng lóu sì zhōu de hóng lì jǐng sè :“lóu guān yuè yáng jìn ,chuān jiǒng dòng tíng kāi 。”yuè yáng ,zhè lǐ shì zhǐ tiān yuè shān zhī nán yī dài 。tiān yuè shān yòu míng bā líng shān ,zài yuè yáng xiàn xī nán 。dēng shàng yuè yáng lóu ,yuǎn wàng tiān yuè shān nán miàn yī dài ,wú biān jǐng sè jìn shōu yǎn dǐ 。jiāng shuǐ liú xiàng máng máng yuǎn fāng ,dòng tíng hú miàn hào dàng kāi kuò ,wāng yáng wú jì 。zhè shì cóng lóu de gāo chù fǔ kàn zhōu wéi de yuǎn jǐng 。zhàn dé gāo ,wàng dé yuǎn ,“yuè yáng jìn ”、“chuān jiǒng ”、“dòng tíng kāi ”,zhè yī “jìn ”、yī “jiǒng ”、yī “kāi ”de miǎo yuǎn liáo kuò de jǐng sè ,xíng xiàng dì biǎo míng shī rén lì zú diǎn zhī gāo 。zhè shì yī zhǒng páng qiāo cè jī de chèn tuō shǒu fǎ ,bú zhèng miàn xiě lóu gāo ér lóu gāo yǐ zì jiàn 。

  lǐ bái zhè shí hòu zhèng yù shè ,xīn qíng qīng kuài ,yǎn qián jǐng wù yě xiǎn dé yǒu qíng yǒu yì ,hé shī rén fèn xiǎng zhe huān lè hé xǐ yuè :“yàn yǐn chóu xīn qù ,shān xián hǎo yuè lái 。”shī rén bǐ xià de zì rán wàn wù hǎo xiàng bèi fù yǔ shēng mìng ,yàn ér gāo fēi ,dài zǒu le shī rén yōu chóu kǔ mèn zhī xīn ;yuè chū shān kǒu ,fǎng fó shì jun1 shān xián lái le tuán yuán měi hǎo zhī yuè 。“yàn yǐn chóu xīn qù ”,《wén yuàn yīng huá 》zuò “yàn bié qiū jiāng qù ”。hòu zhě zhī shì xiě yàn ér lěng mò dì lí bié qiū jiāng fēi qù ,quē fá gǎn qíng sè cǎi ,yuǎn bú rú qián zhě yòng nǐ rén huà shǒu fǎ xiě yàn ér dǒng dé rén qíng ,dài zǒu chóu xīn ,bìng yǔ xià jù jun1 shān yǒu yì “xián hǎo yuè lái ”hù xiàng duì zhàng 、yìng chèn ,cóng ér shǐ xíng xiàng xiǎn dé shēng dòng huó pō ,qíng qù àng rán 。“shān xián hǎo yuè lái ”yī jù ,xiǎng xiàng xīn yǐng ,yǒu dú chuàng xìng ,zhe yī “xián ”zì ér jìng jiè quán chū ,xiě dé guǐ jué zòng yì ,huī xié fēng qù 。

  shī rén xìng zhì bó bó ,huàn xiǎng lián piān ,huǎng rú zhì shēn xiān jìng :“yún jiān lián xià tà ,tiān shàng jiē háng bēi 。”zài yuè yáng lóu shàng zhù xiǔ 、yǐn jiǔ ,fǎng fó zài tiān shàng yún jiān yī bān 。zhè lǐ yòu yòng chèn tuō shǒu fǎ xiě lóu gāo ,kuā zhāng dì xíng róng qí gāo sǒng rù yún de zhuàng tài 。zhè sì hū shì zuì yǎn méng lóng zhōng de huàn jǐng 。shī rén shì yǒu xiē zuì yì le :“zuì hòu liáng fēng qǐ ,chuī rén wǔ xiù huí 。”lóu gāo fēng jí ,gāo chù bú shèng hán 。zuì hòu liáng fēng sì qǐ ,zhe bǐ réng zài xiě lóu gāo 。liáng fēng xí xí chuī rén ,yī xiù piān piān piāo wǔ ,yí biǎo xiāo sǎ zì rú ,qíng diào shū zhǎn liú chàng ,tài dù chāo tuō huō dá ,háo qíng yì zhì ,yì yú yán biǎo 。shōu bǐ xiě dé qì yùn shēng dòng ,yùn cáng zhe nóng hòu de shēng huó qíng qù 。

  zhěng shǒu shī yùn yòng péi chèn 、hōng tuō hé kuā zhāng de shǒu fǎ ,méi yǒu yī jù zhèng miàn zhí jiē miáo xiě lóu gāo ,jù jù cóng fǔ shì zòng guān yuè yáng lóu zhōu wéi jǐng wù de miǎo yuǎn 、kāi kuò 、gāo sǒng děng qíng zhuàng luò bǐ ,què wú chù bú xiǎn chū lóu gāo ,bú lù fǔ záo hén jì ,zì rán hún chéng ,qiǎo duó tiān gōng 。

yǔ xià shí èr dēng yuè yáng lóu jiàn shǎng

  shī de yī liǎng jù xiě dēng gāo lín yuǎn suǒ jiàn dào de liáo kuò jǐng xiàng 。“jìn ”zì ,xíng róng dēng shàng yuè yáng lóu ,fǔ kàn xià jiè ,yuè yáng yī dài de zì rán jǐng sè yī lǎn wú yú 。“chuān jiǒng dòng tíng kāi ”yī jù jǐn chéng “jìn ”zì ér xià ,jù tǐ zhǎn shì bā bǎi lǐ dòng tíng hào miǎo wú yín 、héng wú yá jì de jǐng xiàng 。mèng hào rán 《wàng dòng tíng hú zèng zhāng chéng xiàng 》yī shī zhōng xiě dào :“bā yuè hú shuǐ píng ,hán xū hún tài qīng 。qì zhēng yún mèng zé ,bō hàn yuè yáng chéng 。”bǎ qiū sè zhōng dòng tíng hú nà zhǒng wāng yáng hào hàn 、péng pài dòng dàng de qì shì ,xiě dé hěn dòng rén 。cǐ chù yī gè “kāi ”zì ,jí shì duì nà zhǒng jǐng xiàng de jí zhōng gài kuò 。jù zhōng “chuān jiǒng ”èr zì ,shì xiě gèng wéi liáo yuǎn de zhǎng jiāng 。dòng tíng hú de běi miàn yǔ zhǎng jiāng xiàng lián ,rén men zài yuè yáng lóu shàng ,gé zhe nà zhuàng kuò de hú shuǐ ,mí máng zhōng zhǎng jiāng yī xī kě jiàn 。zhè liǎng jù yì jìng kuò dà ,shī rén liàn cí zào jù gěi rén yī zhǒng xióng hún háo fàng de gǎn shòu 。

  shàng liǎng jù shì fǔ shì xià jiè suǒ jiàn ,sān sì liǎng jù biàn xiě yǎng guān tiān yǔ suǒ gǎn 。hóng yàn nán fēi ,yuè shēng dōng shān ,zhè běn shì rén men sī kōng jiàn guàn de kè guān jǐng wù ,dàn shì zài tè dìng de huán jìng qì fēn zhī xià ,néng gòu dàng rén xīn shén ,chù fā rén de qíng huái 。zhèng rú liú xié suǒ shuō :“xiàn suì fā chūn ,yuè yù zhī qíng chàng ;tāo tāo mèng xià ,yù táo zhī xīn níng ;tiān gāo qì qīng ,yīn chén zhī zhì yuǎn ;xiàn xuě wú yín ,jīn sù zhī lǜ shēn 。suì yǒu qí wù ,wù yǒu qí róng ;qíng yǐ wù qiān ,cí yǐ qíng fā 。”(《wén xīn diāo lóng 》)shī rén chù yú hào miǎo wú biān de dòng tíng zhī shàng ,nà zhǒng yōu qī fán mèn de xīn qíng dùn shí wéi zhī yī chàng ,suǒ yǐ “chóu xīn qù ”、“hǎo yuè lái ”biàn qià dào hǎo chù dì biǎo xiàn le chàng rán yī shì de yú yuè xīn qíng 。jù zhōng de “yǐn ”“xián ”èr zì ,bìng bú shì kè guān jǐng wù de shí xiě ,ér shì xiě shī rén cǐ shí cǐ jǐng zhī xià de zhǔ guān gǎn shòu 。zhè liǎng jù shì quán shī shī yǎn de suǒ zài ,xiě dé jīng cǎi chuán shén 。

  wǔ liù liǎng jù jí yán yuè yáng lóu gāo sǒng rù yún 。yì zài biǎo míng zài “yún jiān ”“xià tà ”,zài “tiān shàng ”“háng bēi ”,lìng rén kuài wèi 。“lián ”、“jiē ”,èr zì ,shì kuā zhāng zhī bǐ ,yòng yú cǐ chù tóng yàng shì wéi le tū chū xīn qíng de yú kuài 。qī bā liǎng jù xiě hān yǐn zhī lè ,shī rén zuì hòu piān piān qǐ wǔ ,xí xí liáng fēng chuī fú zhe rén de yī xiù ,sì yǒu xiān jǔ zhī miào 。rú shàng sì jù xù xiě shī rén yǔ yǒu rén yǐn jiǔ fàng lè de qíng jǐng ,yīn wéi shì zài yuè yáng lóu shàng ,suǒ yǐ xù shì zhōng yòu biǎo xiàn le yuè yáng lóu de gāo sǒng 。zhè yàng ,quán shī jiù wán zhěng dì xiě chū le qiū fēng míng yuè xià de hào dàng wú biān de dòng tíng yè jǐng ,tōng guò yōu měi de yì jìng miáo xiě ,biǎo dá le shī rén liú fàng huò shì yǐ hòu de xǐ yuè xīn qíng 。

  zhè shǒu shī shì yī shǒu wǔ lǜ 。jiù qí fēng gé ér lùn ,yì qì háo fàng ,jìng jiè kuò dà ,shū qíng xiě jǐng yǒu yī zhǒng zhǎng fēng hào dàng de bǐ lì 。lǐ bái yī shēng de lǜ shī bìng bú shǎo ,dàn tā de zuò pǐn zhōng jiào wéi chū sè de dà duō bú shì lǜ shī 。wǔ qī lǜ zhī zhōng ,yǐ wǔ lǜ wéi zhǔ 。zhè shǒu shī dài biǎo le tā de wǔ yán lǜ shī de fēng gé 。《táng shī pǐn huì 》shuō :“shèng táng wǔ yán lǜ xún zhī miào ,lǐ hàn lín qì xiàng xióng yì 。”《lǐ shī wěi 》yě shuō :“ruò tài bái wǔ lǜ ,yóu wéi gǔ shī zhī yí ,qíng shēn ér cí xiǎn ,yòu chū hū zì rán ,yào qí zhǐ qù suǒ guī ,kāi yù xuān zhì ,tè yú 《fēng 》、《sāo 》wéi jìn yān 。”zhè shì shuō tā de wǔ lǜ yī rán bǎo liú zhe gǔ shī de qiú jìn tè sè ,dàn qí zhōng yòu yǒu qíng shēn cí xiǎn 、chū hū zì rán de xīn de tè diǎn 。

yǔ xià shí èr dēng yuè yáng lóu chuàng zuò bèi jǐng

  cǐ shī shì sù zōng qián yuán èr nián (gōng yuán 759nián )qiū ,lǐ bái yù shè huí jiāng xià zhì yuè yáng shí suǒ zuò 。lǐ bái dēng lóu fù shī ,liú xià le zhè shǒu kuài zhì rén kǒu de piān zhāng ,shǐ yuè yáng lóu gèng tiān yī céng mí rén de sè cǎi 。

《yǔ xià shí èr dēng yuè yáng lóu 》lǐ bái pīn yīn dú yīn cān kǎo

yǔ xià shí èr dēng yuè yáng lóu
yǔ xià shí èr dēng yuè yáng lóu

lóu guān yuè yáng jǐn, chuān jiǒng dòng tíng kāi.
lóu guān yuè yáng jìn ,chuān jiǒng dòng tíng kāi 。
yàn yǐn chóu xīn qù, shān xián hǎo yuè lái.
yàn yǐn chóu xīn qù ,shān xián hǎo yuè lái 。
yún jiān lián xià tà, tiān shàng jiē xíng bēi.
yún jiān lián xià tà ,tiān shàng jiē háng bēi 。
zuì hòu liáng fēng qǐ, chuī rén wǔ xiù huí.
zuì hòu liáng fēng qǐ ,chuī rén wǔ xiù huí 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

李白 李白 李白(701─762),字太白,号青莲居士,祖籍陇西成纪(今甘肃省天水县附近)。先世于隋末流徙中亚。李白即生于中亚的碎叶城(今吉尔吉斯斯坦境内)。五岁时随其父迁居绵州彰明县(今四川省江油县)的青莲乡。早年在蜀中就学漫游。青年时期,开始漫游全国各地。天宝初,因道士吴筠的推荐,应诏赴长安,供奉翰林,受到唐玄宗李隆基的特殊礼遇。但因权贵不容,不久即遭谗去职,长期游历。天宝十四年(755)安史之乱起,他隐居庐山,但仍密切注视着国家和人民的命运。后参加永王李璘幕府。永王兵败被杀,李白坐系浔阳狱,第二年长流夜郎,途中遇赦。晚年飘泊于武昌、浔阳、宣城等地。代宗宝应元年(762)病死于其族叔当涂县令李阳冰处。纵观李白一生,其思想是比较复杂的。儒家、道家、纵横家、游侠思想对他都有影响。他企羡神仙,向往隐逸,可是又不愿「一朝飞腾为方丈蓬莱之人」,而要「申管晏之谈,谋帝王之术,奋其智能,愿为辅弼,使寰区大定,海县清一」(《代寿山答孟少府移文书》)。他有着远大的政治抱负,但又不愿走科举的道路。他想通过隐居,求仙获取声望,从而在名人荐举下,受到皇帝征召重用,以便实现「济苍生」、「安社稷」的理想,然后功成身退。诗人就是在这一思想指导下度过狂放而又坎坷的一生。李白存诗九百九十多首。这些诗歌,或以奔放的激情表达对理想政治的热烈追求,对建功立业的渴望;或以犀利的笔锋揭露政治集团的荒淫腐朽;或以善描的画笔点染祖国壮丽的山河。他的诗篇,无论五言七言,无论古体近体,无不别具风格,具有强烈的浪漫主义色彩。有《李太白集》。北宋初年,人们发现《菩萨蛮》「平林漠漠烟如织」和《忆秦娥》「秦娥梦断秦楼月」两词,又尊他为词的始祖。有人怀疑那是后人所托,至今聚讼纷纭。其实,李白的乐府诗,当时已被之管弦,就是词的滥觞了。至于历来被称为「百代词曲之祖」的这两首词,格调高绝,气象阔大,如果不属于李白,又算作谁的作品为好呢?

李白的诗词

  • 夜坐吟(冬夜夜寒觉夜长)
  • 白马篇
  • 天台晓望
  • 把酒问月
  • 雉朝飞
  • (七言古诗)结袜子
  • 寻雍尊师隐居
  • 登仙
  • 送友人寻越中山水
  • 飞龙引二首·其二
  • 唐代诗词推荐

  • 读蜀志
  • 忆白菊
  • 南徐夕眺
  • 王夷甫
  • 湘江晓望
  • 归去来引
  • 熙宁元年八月十九日过湖州东林沈山用石榴…自号回山人
  • 晚晴见终南诸峰
  • 慈恩寺上座院
  • 病起别主人
  • 《与夏十二登岳阳楼》与夏十二登岳阳楼李白原文、翻译、赏析和诗意原文,《与夏十二登岳阳楼》与夏十二登岳阳楼李白原文、翻译、赏析和诗意翻译,《与夏十二登岳阳楼》与夏十二登岳阳楼李白原文、翻译、赏析和诗意赏析,《与夏十二登岳阳楼》与夏十二登岳阳楼李白原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自李白的作品

    诗词类别

    李白的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语