《草书屏风》草书屏风韩偓原文、翻译、赏析和诗意

作者:韩偓 朝代:唐代
《草书屏风》草书屏风韩偓原文、翻译、赏析和诗意原文

《草书屏风》 韩偓

何处一屏风,分明怀素踪。
虽多尘色染,犹见墨痕浓。
怪石奔秋涧,寒藤挂古松。
若教临水畔,字字恐成龙。
分类:

作者简介(韩偓)

韩偓头像

韩偓(公元842年~公元923年)。中国唐代诗人。乳名冬郎,字致光,号致尧,晚年又号玉山樵人。陕西万年县(今樊川)人。自幼聪明好学,10岁时,曾即席赋诗送其姨夫李商隐,令满座皆惊,李商隐称赞其诗是“雏凤清于老凤声”。龙纪元年(889年),韩偓中进士,初在河中镇节度使幕府任职,后入朝历任左拾遗、左谏议大夫、度支副使、翰林学士。

草书屏风翻译

你从哪里得到这一个屏风?上面分明有怀素书法的踪迹。
虽然有很多灰尘、颜色的沾染,但还能够见到墨痕的浓重。
写的字的点就像怪石奔向秋天的山涧,字的竖和勾的笔画就像寒枯的古藤倒挂在古松下。
如果把屏风放到水边,每个字恐怕都要化成蛟龙,游到水里去了。

草书屏风鉴赏

  “屏风”是室内挡风或作为障蔽的器具,为美观设计,上面一般都绘有图画或写有文字,所以它在使用中还有书画的艺术价值。这首诗看似咏“屏风”,实际上是咏“屏风”上怀素的草书。它“通过生动精辟的语言形式,极其深刻地描述了怀素草书的飞动气势和苍劲形象,以及它那无穷的生命力。是为唐人论书名篇之一”(洪丕谟《书论选读》)。

  怀素,字藏真,湖南长沙人。原姓钱,幼年便出家做了和尚。生卒年月不可考,活动当在公元八世纪,即唐代中叶。他曾师事张旭、颜真卿等著名书法大师,勤奋好学,后遂以狂草知名,兴到笔运,如骤雨急旋,随手万变,而合乎法度,成为一代大师。他的草书名盛一时,到后来,他的书迹更为人所珍爱,虽片纸只字,亦价值连城。他留存下来的墨迹有《自叙帖》、《苦笋帖》、《食鱼帖》和《千字文》等,皆系草书,有影印本传世。其中尤以狂草《自叙帖》为最出众有名。

  怀素的草书到了韩所在的晚唐、五代,愈来愈为世所珍爱。韩偓不仅精于诗歌,对书法也有一定造诣。据宋代《宣和书谱》卷十载:“考其(指韩偓)字画,虽无誉于当世,然而行书亦复可喜。尝读其《题怀素草书诗》(按即《草书屏风》)云云,非潜心字学,其作语不能迨此。后人有得其《石本诗》以赠,谓字体遒丽,辞句清逸。”由于韩偓对书法有爱好和研究,因而他对怀素遗留在屏风上的草书墨迹表示了极大的爱好。

  “何处一屏风?分明怀素踪。”

  一开始就以问句突起,好像十分激动地在问主人:“您从哪里得到的这个屏风啊?”惊喜万分之态,溢于言外。而且紧接着就立刻判断,这个分明是怀素的笔迹(“踪”是踪迹,这里指笔迹)。这充分说明他平日对书法极为留心,尤其是对怀素的草书风格十分熟悉,如故人相逢,一眼便认了出来。接下来,作者在惊喜中对屏风上的整幅墨迹作了审视。

  “虽多尘色染,犹见墨痕浓。”

  前一句从“尘色染”中,看出墨迹流传已久,古色古香,弥足珍贵;但由于长期辗转流传,字幅上侵蚀了尘色,有些斑驳,诗人在极端爱惜中也流露出一丝惋惜之意。后一句说虽然蒙上了很多尘色,但还是可以看见那浓黑的墨迹,从“墨色浓”三字中,仍满含着诗人的惊喜爱惜之情。这里一个“浓”字,生动地描述出怀素草书中那种笔酣墨饱、痛快淋漓的特点,已经把整幅字中体现的风格和意境初步传达给读者,十分形象准确。

  前四句一句一转,“何处”、“分明”、虽多”、“犹见”,在转折中步步顿宕,峰回路转,引人入胜,作者的惊悦之情在诗行中不停地跃跃。但一气贯通,流转自如,其欢欣的情绪,犹如一条活泼的小溪,在曲折中畅流而下。这四句显得极为自然,完全是一片真情的流露,读来仿佛如见当时情形。到后四句,作者采用比喻的手法,对字幅中的点画作了具体描述,把这一高度抽象的艺术,十分具体、形象地再现在读者面前,而且具有怀素书法的特点,使人欣赏赞叹不已。

  “怪石奔秋涧,寒藤挂古松。”

  这两句先是从点画来赞美怀素书法的刚劲有力。前一句是说怀素草书中的点,好像怪石正在向秋涧奔走。这一比喻形象奇特,但有由来。晋代卫夫人(笔阵图)说:点,要如“高峰坠石,磕磕然实如崩也”这里在“石”前加一“怪”字,就表明它不同一般,体现出怀素草书的“狂”的特色。在“怪石”与“秋涧”间着一“奔”字,充分表现了草书中“点”画在映带时那种迅疾有力的动势,十分形象生动。后一句是说怀素草书中竖和弧钩笔画,真像枯藤(即“寒藤”)挂在古松上,这个比喻从欧阳询来。欧阳询《八诀》说:竖,要如“万岁之枯藤”;弧钩,要如“劲松倒折,落挂石崖”。“藤”、“松”已有劲健意味,再用“寒”、“古”来形容,就更具苍劲感。两句中虽只点出点、竖和弧钩这些个别笔画,但却在怀素草书中具有代表性,其他笔画概可想见,那种中锋运笔时饱满、刚劲、浑厚的效果,鲜明地凸现出来。而且,这些“怪石奔秋涧,寒藤挂古松”的点画,构成了狂放、豪纵的整幅气度,无一字不飞动,无一字不活泼,体现了生动活泼的气韵。这是书法作品中很难达到的高妙境界。这屏风上生动的草书,激动着诗人的心,不禁萌发奇妙的想象。

  “若教临水畔,字字恐成龙。”

  如果把屏风搬到水边,每个字恐怕都要化成龙,游到水里去了。这一想象更为奇特,但也并非无来处。古人把写草书比为“笔走龙蛇”,如李白《草书歌行》:“时时只见龙蛇走,左盘右蹙如惊电。”因为笔画的盘绕曲折,有如龙蛇迅速有力的游动。从这个比喻中,可见怀素草书是何等的笔势飞矫,生动活泼,显现了旺盛的活力。另外,古人常以“龙跳天门,虎卧凤阙”来比喻“书圣”王羲之的字,此处隐然以怀素比王羲之,可见推许之高。“恐”字,不仅有估计的意思,也还恐怕它真化为龙,从水中飞走,而失去这珍贵难得的字幅的意思,有一种风趣的意味隐含其中,曲折委婉地表达了对怀素草书遗墨的万分珍爱之情,使前四句那种惊喜神情一直贯穿到结束,全诗洋溢着充沛的激情。诗人从屏风写起,然后写怀素草书,写怀素草书又先表现整体感觉,然后再以形象的笔墨作具体的描述,全诗层层深入,步步递进,最后又以神奇的想象结尾,留下回味不尽的余意,同篇首暗中照应,在章法上显得严谨、完整,表现出精心的安排。特别是形象的生动描写,激情的强烈抒发,使全篇荡漾着盎然诗意,语语动人心弦,具有很强的艺术感染力。

《草书屏风》韩偓 拼音读音参考

cǎo shū píng fēng
草书屏风

hé chǔ yī píng fēng, fēn míng huái sù zōng.
何处一屏风,分明怀素踪。
suī duō chén sè rǎn, yóu jiàn mò hén nóng.
虽多尘色染,犹见墨痕浓。
guài shí bēn qiū jiàn, hán téng guà gǔ sōng.
怪石奔秋涧,寒藤挂古松。
ruò jiào lín shuǐ pàn, zì zì kǒng chéng lóng.
若教临水畔,字字恐成龙。

《草书屏风》草书屏风韩偓原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《cǎo shū píng fēng 》 hán wò

hé chù yī píng fēng ,fèn míng huái sù zōng 。
suī duō chén sè rǎn ,yóu jiàn mò hén nóng 。
guài shí bēn qiū jiàn ,hán téng guà gǔ sōng 。
ruò jiāo lín shuǐ pàn ,zì zì kǒng chéng lóng 。
fèn lèi :

zuò zhě jiǎn jiè (hán wò )

hán wò tóu xiàng

hán wò (gōng yuán 842nián ~gōng yuán 923nián )。zhōng guó táng dài shī rén 。rǔ míng dōng láng ,zì zhì guāng ,hào zhì yáo ,wǎn nián yòu hào yù shān qiáo rén 。shǎn xī wàn nián xiàn (jīn fán chuān )rén 。zì yòu cōng míng hǎo xué ,10suì shí ,céng jí xí fù shī sòng qí yí fū lǐ shāng yǐn ,lìng mǎn zuò jiē jīng ,lǐ shāng yǐn chēng zàn qí shī shì “chú fèng qīng yú lǎo fèng shēng ”。lóng jì yuán nián (889nián ),hán wò zhōng jìn shì ,chū zài hé zhōng zhèn jiē dù shǐ mù fǔ rèn zhí ,hòu rù cháo lì rèn zuǒ shí yí 、zuǒ jiàn yì dà fū 、dù zhī fù shǐ 、hàn lín xué shì 。

cǎo shū píng fēng fān yì

nǐ cóng nǎ lǐ dé dào zhè yī gè píng fēng ?shàng miàn fèn míng yǒu huái sù shū fǎ de zōng jì 。
suī rán yǒu hěn duō huī chén 、yán sè de zhān rǎn ,dàn hái néng gòu jiàn dào mò hén de nóng zhòng 。
xiě de zì de diǎn jiù xiàng guài shí bēn xiàng qiū tiān de shān jiàn ,zì de shù hé gōu de bǐ huà jiù xiàng hán kū de gǔ téng dǎo guà zài gǔ sōng xià 。
rú guǒ bǎ píng fēng fàng dào shuǐ biān ,měi gè zì kǒng pà dōu yào huà chéng jiāo lóng ,yóu dào shuǐ lǐ qù le 。

cǎo shū píng fēng jiàn shǎng

  “píng fēng ”shì shì nèi dǎng fēng huò zuò wéi zhàng bì de qì jù ,wéi měi guān shè jì ,shàng miàn yī bān dōu huì yǒu tú huà huò xiě yǒu wén zì ,suǒ yǐ tā zài shǐ yòng zhōng hái yǒu shū huà de yì shù jià zhí 。zhè shǒu shī kàn sì yǒng “píng fēng ”,shí jì shàng shì yǒng “píng fēng ”shàng huái sù de cǎo shū 。tā “tōng guò shēng dòng jīng pì de yǔ yán xíng shì ,jí qí shēn kè dì miáo shù le huái sù cǎo shū de fēi dòng qì shì hé cāng jìn xíng xiàng ,yǐ jí tā nà wú qióng de shēng mìng lì 。shì wéi táng rén lùn shū míng piān zhī yī ”(hóng pī mó 《shū lùn xuǎn dú 》)。

  huái sù ,zì cáng zhēn ,hú nán zhǎng shā rén 。yuán xìng qián ,yòu nián biàn chū jiā zuò le hé shàng 。shēng zú nián yuè bú kě kǎo ,huó dòng dāng zài gōng yuán bā shì jì ,jí táng dài zhōng yè 。tā céng shī shì zhāng xù 、yán zhēn qīng děng zhe míng shū fǎ dà shī ,qín fèn hǎo xué ,hòu suí yǐ kuáng cǎo zhī míng ,xìng dào bǐ yùn ,rú zhòu yǔ jí xuán ,suí shǒu wàn biàn ,ér hé hū fǎ dù ,chéng wéi yī dài dà shī 。tā de cǎo shū míng shèng yī shí ,dào hòu lái ,tā de shū jì gèng wéi rén suǒ zhēn ài ,suī piàn zhǐ zhī zì ,yì jià zhí lián chéng 。tā liú cún xià lái de mò jì yǒu 《zì xù tiē 》、《kǔ sǔn tiē 》、《shí yú tiē 》hé 《qiān zì wén 》děng ,jiē xì cǎo shū ,yǒu yǐng yìn běn chuán shì 。qí zhōng yóu yǐ kuáng cǎo 《zì xù tiē 》wéi zuì chū zhòng yǒu míng 。

  huái sù de cǎo shū dào le hán suǒ zài de wǎn táng 、wǔ dài ,yù lái yù wéi shì suǒ zhēn ài 。hán wò bú jǐn jīng yú shī gē ,duì shū fǎ yě yǒu yī dìng zào yì 。jù sòng dài 《xuān hé shū pǔ 》juàn shí zǎi :“kǎo qí (zhǐ hán wò )zì huà ,suī wú yù yú dāng shì ,rán ér háng shū yì fù kě xǐ 。cháng dú qí 《tí huái sù cǎo shū shī 》(àn jí 《cǎo shū píng fēng 》)yún yún ,fēi qián xīn zì xué ,qí zuò yǔ bú néng dài cǐ 。hòu rén yǒu dé qí 《shí běn shī 》yǐ zèng ,wèi zì tǐ qiú lì ,cí jù qīng yì 。”yóu yú hán wò duì shū fǎ yǒu ài hǎo hé yán jiū ,yīn ér tā duì huái sù yí liú zài píng fēng shàng de cǎo shū mò jì biǎo shì le jí dà de ài hǎo 。

  “hé chù yī píng fēng ?fèn míng huái sù zōng 。”

  yī kāi shǐ jiù yǐ wèn jù tū qǐ ,hǎo xiàng shí fèn jī dòng dì zài wèn zhǔ rén :“nín cóng nǎ lǐ dé dào de zhè gè píng fēng ā ?”jīng xǐ wàn fèn zhī tài ,yì yú yán wài 。ér qiě jǐn jiē zhe jiù lì kè pàn duàn ,zhè gè fèn míng shì huái sù de bǐ jì (“zōng ”shì zōng jì ,zhè lǐ zhǐ bǐ jì )。zhè chōng fèn shuō míng tā píng rì duì shū fǎ jí wéi liú xīn ,yóu qí shì duì huái sù de cǎo shū fēng gé shí fèn shú xī ,rú gù rén xiàng féng ,yī yǎn biàn rèn le chū lái 。jiē xià lái ,zuò zhě zài jīng xǐ zhōng duì píng fēng shàng de zhěng fú mò jì zuò le shěn shì 。

  “suī duō chén sè rǎn ,yóu jiàn mò hén nóng 。”

  qián yī jù cóng “chén sè rǎn ”zhōng ,kàn chū mò jì liú chuán yǐ jiǔ ,gǔ sè gǔ xiāng ,mí zú zhēn guì ;dàn yóu yú zhǎng qī niǎn zhuǎn liú chuán ,zì fú shàng qīn shí le chén sè ,yǒu xiē bān bó ,shī rén zài jí duān ài xī zhōng yě liú lù chū yī sī wǎn xī zhī yì 。hòu yī jù shuō suī rán méng shàng le hěn duō chén sè ,dàn hái shì kě yǐ kàn jiàn nà nóng hēi de mò jì ,cóng “mò sè nóng ”sān zì zhōng ,réng mǎn hán zhe shī rén de jīng xǐ ài xī zhī qíng 。zhè lǐ yī gè “nóng ”zì ,shēng dòng dì miáo shù chū huái sù cǎo shū zhōng nà zhǒng bǐ hān mò bǎo 、tòng kuài lín lí de tè diǎn ,yǐ jīng bǎ zhěng fú zì zhōng tǐ xiàn de fēng gé hé yì jìng chū bù chuán dá gěi dú zhě ,shí fèn xíng xiàng zhǔn què 。

  qián sì jù yī jù yī zhuǎn ,“hé chù ”、“fèn míng ”、suī duō ”、“yóu jiàn ”,zài zhuǎn shé zhōng bù bù dùn dàng ,fēng huí lù zhuǎn ,yǐn rén rù shèng ,zuò zhě de jīng yuè zhī qíng zài shī háng zhōng bú tíng dì yuè yuè 。dàn yī qì guàn tōng ,liú zhuǎn zì rú ,qí huān xīn de qíng xù ,yóu rú yī tiáo huó pō de xiǎo xī ,zài qǔ shé zhōng chàng liú ér xià 。zhè sì jù xiǎn dé jí wéi zì rán ,wán quán shì yī piàn zhēn qíng de liú lù ,dú lái fǎng fó rú jiàn dāng shí qíng xíng 。dào hòu sì jù ,zuò zhě cǎi yòng bǐ yù de shǒu fǎ ,duì zì fú zhōng de diǎn huà zuò le jù tǐ miáo shù ,bǎ zhè yī gāo dù chōu xiàng de yì shù ,shí fèn jù tǐ 、xíng xiàng dì zài xiàn zài dú zhě miàn qián ,ér qiě jù yǒu huái sù shū fǎ de tè diǎn ,shǐ rén xīn shǎng zàn tàn bú yǐ 。

  “guài shí bēn qiū jiàn ,hán téng guà gǔ sōng 。”

  zhè liǎng jù xiān shì cóng diǎn huà lái zàn měi huái sù shū fǎ de gāng jìn yǒu lì 。qián yī jù shì shuō huái sù cǎo shū zhōng de diǎn ,hǎo xiàng guài shí zhèng zài xiàng qiū jiàn bēn zǒu 。zhè yī bǐ yù xíng xiàng qí tè ,dàn yǒu yóu lái 。jìn dài wèi fū rén (bǐ zhèn tú )shuō :diǎn ,yào rú “gāo fēng zhuì shí ,kē kē rán shí rú bēng yě ”zhè lǐ zài “shí ”qián jiā yī “guài ”zì ,jiù biǎo míng tā bú tóng yī bān ,tǐ xiàn chū huái sù cǎo shū de “kuáng ”de tè sè 。zài “guài shí ”yǔ “qiū jiàn ”jiān zhe yī “bēn ”zì ,chōng fèn biǎo xiàn le cǎo shū zhōng “diǎn ”huà zài yìng dài shí nà zhǒng xùn jí yǒu lì de dòng shì ,shí fèn xíng xiàng shēng dòng 。hòu yī jù shì shuō huái sù cǎo shū zhōng shù hé hú gōu bǐ huà ,zhēn xiàng kū téng (jí “hán téng ”)guà zài gǔ sōng shàng ,zhè gè bǐ yù cóng ōu yáng xún lái 。ōu yáng xún 《bā jué 》shuō :shù ,yào rú “wàn suì zhī kū téng ”;hú gōu ,yào rú “jìn sōng dǎo shé ,luò guà shí yá ”。“téng ”、“sōng ”yǐ yǒu jìn jiàn yì wèi ,zài yòng “hán ”、“gǔ ”lái xíng róng ,jiù gèng jù cāng jìn gǎn 。liǎng jù zhōng suī zhī diǎn chū diǎn 、shù hé hú gōu zhè xiē gè bié bǐ huà ,dàn què zài huái sù cǎo shū zhōng jù yǒu dài biǎo xìng ,qí tā bǐ huà gài kě xiǎng jiàn ,nà zhǒng zhōng fēng yùn bǐ shí bǎo mǎn 、gāng jìn 、hún hòu de xiào guǒ ,xiān míng dì tū xiàn chū lái 。ér qiě ,zhè xiē “guài shí bēn qiū jiàn ,hán téng guà gǔ sōng ”de diǎn huà ,gòu chéng le kuáng fàng 、háo zòng de zhěng fú qì dù ,wú yī zì bú fēi dòng ,wú yī zì bú huó pō ,tǐ xiàn le shēng dòng huó pō de qì yùn 。zhè shì shū fǎ zuò pǐn zhōng hěn nán dá dào de gāo miào jìng jiè 。zhè píng fēng shàng shēng dòng de cǎo shū ,jī dòng zhe shī rén de xīn ,bú jìn méng fā qí miào de xiǎng xiàng 。

  “ruò jiāo lín shuǐ pàn ,zì zì kǒng chéng lóng 。”

  rú guǒ bǎ píng fēng bān dào shuǐ biān ,měi gè zì kǒng pà dōu yào huà chéng lóng ,yóu dào shuǐ lǐ qù le 。zhè yī xiǎng xiàng gèng wéi qí tè ,dàn yě bìng fēi wú lái chù 。gǔ rén bǎ xiě cǎo shū bǐ wéi “bǐ zǒu lóng shé ”,rú lǐ bái 《cǎo shū gē háng 》:“shí shí zhī jiàn lóng shé zǒu ,zuǒ pán yòu cù rú jīng diàn 。”yīn wéi bǐ huà de pán rào qǔ shé ,yǒu rú lóng shé xùn sù yǒu lì de yóu dòng 。cóng zhè gè bǐ yù zhōng ,kě jiàn huái sù cǎo shū shì hé děng de bǐ shì fēi jiǎo ,shēng dòng huó pō ,xiǎn xiàn le wàng shèng de huó lì 。lìng wài ,gǔ rén cháng yǐ “lóng tiào tiān mén ,hǔ wò fèng què ”lái bǐ yù “shū shèng ”wáng xī zhī de zì ,cǐ chù yǐn rán yǐ huái sù bǐ wáng xī zhī ,kě jiàn tuī xǔ zhī gāo 。“kǒng ”zì ,bú jǐn yǒu gū jì de yì sī ,yě hái kǒng pà tā zhēn huà wéi lóng ,cóng shuǐ zhōng fēi zǒu ,ér shī qù zhè zhēn guì nán dé de zì fú de yì sī ,yǒu yī zhǒng fēng qù de yì wèi yǐn hán qí zhōng ,qǔ shé wěi wǎn dì biǎo dá le duì huái sù cǎo shū yí mò de wàn fèn zhēn ài zhī qíng ,shǐ qián sì jù nà zhǒng jīng xǐ shén qíng yī zhí guàn chuān dào jié shù ,quán shī yáng yì zhe chōng pèi de jī qíng 。shī rén cóng píng fēng xiě qǐ ,rán hòu xiě huái sù cǎo shū ,xiě huái sù cǎo shū yòu xiān biǎo xiàn zhěng tǐ gǎn jiào ,rán hòu zài yǐ xíng xiàng de bǐ mò zuò jù tǐ de miáo shù ,quán shī céng céng shēn rù ,bù bù dì jìn ,zuì hòu yòu yǐ shén qí de xiǎng xiàng jié wěi ,liú xià huí wèi bú jìn de yú yì ,tóng piān shǒu àn zhōng zhào yīng ,zài zhāng fǎ shàng xiǎn dé yán jǐn 、wán zhěng ,biǎo xiàn chū jīng xīn de ān pái 。tè bié shì xíng xiàng de shēng dòng miáo xiě ,jī qíng de qiáng liè shū fā ,shǐ quán piān dàng yàng zhe àng rán shī yì ,yǔ yǔ dòng rén xīn xián ,jù yǒu hěn qiáng de yì shù gǎn rǎn lì 。

《cǎo shū píng fēng 》hán wò pīn yīn dú yīn cān kǎo

cǎo shū píng fēng
cǎo shū píng fēng

hé chǔ yī píng fēng, fēn míng huái sù zōng.
hé chù yī píng fēng ,fèn míng huái sù zōng 。
suī duō chén sè rǎn, yóu jiàn mò hén nóng.
suī duō chén sè rǎn ,yóu jiàn mò hén nóng 。
guài shí bēn qiū jiàn, hán téng guà gǔ sōng.
guài shí bēn qiū jiàn ,hán téng guà gǔ sōng 。
ruò jiào lín shuǐ pàn, zì zì kǒng chéng lóng.
ruò jiāo lín shuǐ pàn ,zì zì kǒng chéng lóng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

韩偓 韩偓 韩偓(844─914以后),字致尧,一作致光,小字冬郎,自号玉山樵人,京兆万年(今陕西西安市东南)人。十岁能诗,曾得其姨夫李商隐赞许,称其「皱凤清于老凤声」。龙纪元年(889)登进士第。始佐河中幕府,累迁左谏议大夫。天复元年(901),为翰林学士,迁中书舍人。黄巢起义军入长安,从昭宗至凤翔,升任兵部侍郎、翰林承旨,深得昭宗信任,屡欲擢为宰相,均辞谢不受。偓为人正直,后因不阿附朱温,受排斥贬官。天祐二年(905),复召为学士,不敢入朝,携家入闽,依闽王王审知而终。其诗工于七言近体,词彩绮丽,悱恻柔婉。部分诗作反映了一定的社会现实。所著《香奁集》多写闺中艳情,有「香奁体」之称。著有《玉山樵人集》、《香奁集》。《全唐诗》录存其诗四卷。

韩偓的诗词

  • 生查子·侍女动妆奁
  • 息虑
  • 多情(庚午年在桃林场作)
  • 六言三首
  • 秋郊闲望有感
  • 奉和峡州孙舍人肇荆南重围中寄诸朝士二篇时李…牵课
  • 信笔
  • 朝退书怀
  • 和吴子华侍郎令狐昭化舍人叹白菊衰谢之绝次用本韵
  • 山院避暑
  • 唐代诗词推荐

  • 关东逢薛能
  • 晓日
  • 送卢拾遗归华山
  • 题钓台障子
  • 玉泉寺
  • 《旅宿》旅宿杜牧原文、翻译、赏析和诗意
  • 晚春宿僧院
  • 梧桐影·落日斜
  • 赠宗人前公安宰君
  • 怀匡山道侣
  • 《草书屏风》草书屏风韩偓原文、翻译、赏析和诗意原文,《草书屏风》草书屏风韩偓原文、翻译、赏析和诗意翻译,《草书屏风》草书屏风韩偓原文、翻译、赏析和诗意赏析,《草书屏风》草书屏风韩偓原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自韩偓的作品

    诗词类别

    韩偓的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语