《念奴娇·梅》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(念奴娇·梅 辛弃疾)

作者:辛弃疾 朝代:宋代
《念奴娇·梅》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(念奴娇·梅 辛弃疾)原文

《念奴娇·梅》 辛弃疾

疏疏淡淡,问阿谁、堪比天真颜色。
笑杀东君虚占断,多少朱朱白白。
雪里温柔,水边明秀,不借春工力。
骨清香嫩,迥然天与奇绝。
尝记宝篽寒轻,琐窗人睡起,玉纤轻摘。
漂泊天涯空瘦损,犹有当年标格。
万里风烟,一溪霜月,未怕欺他得。
不如归去,阆苑有个人忆。

作者简介(辛弃疾)

辛弃疾头像

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。

念奴娇·梅鉴赏

  这是一首咏物词,是咏梅花的。梅花腊月发花、多白色,也有红色者,以坚贞耐寒著称,历代文人多咏之。词的上片写梅之风韵。开头二句写其颜色。“疏疏淡淡”,谓其花影稀疏,花色浅淡,颜色天真自然,没有什么能与其天然的风韵相比。“笑杀”二句紧承上文,对此做进一步描写。在这里,作者使用映衬的手法,言在东君的管领下,有的花白,有的花红,红红白白,颜色甚多,但山下千林花太俗,都没有梅花的神韵,枉称为花,实在可笑。“雪里”二句写其凌寒独放。言梅花长在水边,开在雪里,一味清新,十分幽静,温柔明秀,远非桃李可比。“骨清”二句是赞美梅花玉洁冰清、香嫩魂冷,骨格奇绝,具有超凡入圣的品格。词的下片写梅之遭遇,映带作者身世。“常记”三句写梅花曾一度受宠,被琐窗人“纤手轻摘”,插戴鬓边,何其荣耀。“漂泊”二句以人拟物,言梅花虽然漂泊天涯,形体瘦削,憔悴不堪,但风韵不减当年,依然冰清玉洁,高雅不俗。“万里”三句是说,不论是“万里风烟”还是“一溪霜月”,都无法使其屈服,表现出梅花的坚贞。“不如”二句借花言人,表达出作者的归隐情思。细读词之下片,可以清晰地感受到,作者虽然是在写梅,却已将自己的身世之感打并入其中,而以感慨系之,寓意很深,耐人寻味。

《念奴娇·梅》辛弃疾 拼音读音参考

niàn nú jiāo méi
念奴娇·梅

shū shū dàn dàn, wèn ā shuí kān bǐ tiān zhēn yán sè.
疏疏淡淡,问阿谁、堪比天真颜色。
xiào shā dōng jūn xū zhàn duàn, duō shǎo zhū zhū bái bái.
笑杀东君虚占断,多少朱朱白白。
xuě lǐ wēn róu, shuǐ biān míng xiù, bù jiè chūn gōng lì.
雪里温柔,水边明秀,不借春工力。
gǔ qīng xiāng nèn, jiǒng rán tiān yǔ qí jué.
骨清香嫩,迥然天与奇绝。
cháng jì bǎo yù hán qīng, suǒ chuāng rén shuì qǐ, yù xiān qīng zhāi.
尝记宝篽寒轻,琐窗人睡起,玉纤轻摘。
piāo bó tiān yá kōng shòu sǔn, yóu yǒu dāng nián biāo gé.
漂泊天涯空瘦损,犹有当年标格。
wàn lǐ fēng yān, yī xī shuāng yuè, wèi pà qī tā dé.
万里风烟,一溪霜月,未怕欺他得。
bù rú guī qù, làng yuàn yǒu gè rén yì.
不如归去,阆苑有个人忆。

《念奴娇·梅》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(念奴娇·梅 辛弃疾)拼音解读

《niàn nú jiāo ·méi 》 xīn qì jí

shū shū dàn dàn ,wèn ā shuí 、kān bǐ tiān zhēn yán sè 。
xiào shā dōng jun1 xū zhàn duàn ,duō shǎo zhū zhū bái bái 。
xuě lǐ wēn róu ,shuǐ biān míng xiù ,bú jiè chūn gōng lì 。
gǔ qīng xiāng nèn ,jiǒng rán tiān yǔ qí jué 。
cháng jì bǎo yù hán qīng ,suǒ chuāng rén shuì qǐ ,yù xiān qīng zhāi 。
piāo bó tiān yá kōng shòu sǔn ,yóu yǒu dāng nián biāo gé 。
wàn lǐ fēng yān ,yī xī shuāng yuè ,wèi pà qī tā dé 。
bú rú guī qù ,láng yuàn yǒu gè rén yì 。

zuò zhě jiǎn jiè (xīn qì jí )

xīn qì jí tóu xiàng

xīn qì jí (1140-1207),nán sòng cí rén 。yuán zì tǎn fū ,gǎi zì yòu ān ,bié hào jià xuān ,hàn zú ,lì chéng (jīn shān dōng jì nán )rén 。chū shēng shí ,zhōng yuán yǐ wéi jīn bīng suǒ zhàn 。21suì cān jiā kàng jīn yì jun1 ,bú jiǔ guī nán sòng 。lì rèn hú běi 、jiāng xī 、hú nán 、fú jiàn 、zhè dōng ān fǔ shǐ děng zhí 。yī shēng lì zhǔ kàng jīn 。céng shàng 《měi qín shí lùn 》yǔ 《jiǔ yì 》,tiáo chén zhàn shǒu zhī cè 。qí cí shū xiě lì tú huī fù guó jiā tǒng yī de ài guó rè qíng ,qīng sù zhuàng zhì nán chóu de bēi fèn ,duì dāng shí zhí zhèng zhě de qū rǔ qiú hé pō duō qiǎn zé ;yě yǒu bú shǎo yín yǒng zǔ guó hé shān de zuò pǐn 。tí cái guǎng kuò yòu shàn huà yòng qián rén diǎn gù rù cí ,fēng gé chén xióng háo mài yòu bú fá xì nì róu mèi zhī chù 。yóu yú xīn qì jí de kàng jīn zhǔ zhāng yǔ dāng zhèng de zhǔ hé pài zhèng jiàn bú hé ,hòu bèi dàn hé luò zhí ,tuì yǐn jiāng xī dài hú 。

niàn nú jiāo ·méi jiàn shǎng

  zhè shì yī shǒu yǒng wù cí ,shì yǒng méi huā de 。méi huā là yuè fā huā 、duō bái sè ,yě yǒu hóng sè zhě ,yǐ jiān zhēn nài hán zhe chēng ,lì dài wén rén duō yǒng zhī 。cí de shàng piàn xiě méi zhī fēng yùn 。kāi tóu èr jù xiě qí yán sè 。“shū shū dàn dàn ”,wèi qí huā yǐng xī shū ,huā sè qiǎn dàn ,yán sè tiān zhēn zì rán ,méi yǒu shí me néng yǔ qí tiān rán de fēng yùn xiàng bǐ 。“xiào shā ”èr jù jǐn chéng shàng wén ,duì cǐ zuò jìn yī bù miáo xiě 。zài zhè lǐ ,zuò zhě shǐ yòng yìng chèn de shǒu fǎ ,yán zài dōng jun1 de guǎn lǐng xià ,yǒu de huā bái ,yǒu de huā hóng ,hóng hóng bái bái ,yán sè shèn duō ,dàn shān xià qiān lín huā tài sú ,dōu méi yǒu méi huā de shén yùn ,wǎng chēng wéi huā ,shí zài kě xiào 。“xuě lǐ ”èr jù xiě qí líng hán dú fàng 。yán méi huā zhǎng zài shuǐ biān ,kāi zài xuě lǐ ,yī wèi qīng xīn ,shí fèn yōu jìng ,wēn róu míng xiù ,yuǎn fēi táo lǐ kě bǐ 。“gǔ qīng ”èr jù shì zàn měi méi huā yù jié bīng qīng 、xiāng nèn hún lěng ,gǔ gé qí jué ,jù yǒu chāo fán rù shèng de pǐn gé 。cí de xià piàn xiě méi zhī zāo yù ,yìng dài zuò zhě shēn shì 。“cháng jì ”sān jù xiě méi huā céng yī dù shòu chǒng ,bèi suǒ chuāng rén “xiān shǒu qīng zhāi ”,chā dài bìn biān ,hé qí róng yào 。“piāo bó ”èr jù yǐ rén nǐ wù ,yán méi huā suī rán piāo bó tiān yá ,xíng tǐ shòu xuē ,qiáo cuì bú kān ,dàn fēng yùn bú jiǎn dāng nián ,yī rán bīng qīng yù jié ,gāo yǎ bú sú 。“wàn lǐ ”sān jù shì shuō ,bú lùn shì “wàn lǐ fēng yān ”hái shì “yī xī shuāng yuè ”,dōu wú fǎ shǐ qí qū fú ,biǎo xiàn chū méi huā de jiān zhēn 。“bú rú ”èr jù jiè huā yán rén ,biǎo dá chū zuò zhě de guī yǐn qíng sī 。xì dú cí zhī xià piàn ,kě yǐ qīng xī dì gǎn shòu dào ,zuò zhě suī rán shì zài xiě méi ,què yǐ jiāng zì jǐ de shēn shì zhī gǎn dǎ bìng rù qí zhōng ,ér yǐ gǎn kǎi xì zhī ,yù yì hěn shēn ,nài rén xún wèi 。

《niàn nú jiāo ·méi 》xīn qì jí pīn yīn dú yīn cān kǎo

niàn nú jiāo méi
niàn nú jiāo ·méi

shū shū dàn dàn, wèn ā shuí kān bǐ tiān zhēn yán sè.
shū shū dàn dàn ,wèn ā shuí 、kān bǐ tiān zhēn yán sè 。
xiào shā dōng jūn xū zhàn duàn, duō shǎo zhū zhū bái bái.
xiào shā dōng jun1 xū zhàn duàn ,duō shǎo zhū zhū bái bái 。
xuě lǐ wēn róu, shuǐ biān míng xiù, bù jiè chūn gōng lì.
xuě lǐ wēn róu ,shuǐ biān míng xiù ,bú jiè chūn gōng lì 。
gǔ qīng xiāng nèn, jiǒng rán tiān yǔ qí jué.
gǔ qīng xiāng nèn ,jiǒng rán tiān yǔ qí jué 。
cháng jì bǎo yù hán qīng, suǒ chuāng rén shuì qǐ, yù xiān qīng zhāi.
cháng jì bǎo yù hán qīng ,suǒ chuāng rén shuì qǐ ,yù xiān qīng zhāi 。
piāo bó tiān yá kōng shòu sǔn, yóu yǒu dāng nián biāo gé.
piāo bó tiān yá kōng shòu sǔn ,yóu yǒu dāng nián biāo gé 。
wàn lǐ fēng yān, yī xī shuāng yuè, wèi pà qī tā dé.
wàn lǐ fēng yān ,yī xī shuāng yuè ,wèi pà qī tā dé 。
bù rú guī qù, làng yuàn yǒu gè rén yì.
bú rú guī qù ,láng yuàn yǒu gè rén yì 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

辛弃疾 辛弃疾 辛弃疾(1140─1207)初幼安,号稼轩,济南历城(今属山东)人。受学于亳州刘瞻,与党怀英为同舍生,号辛党。绍兴三十一年(1161),金兵南侵,中原起义军烽起。弃疾聚众二千,隶耿京为掌书记,奉表南归。高宗于建康召见,授右承务郎,任满。改广德军通判。乾道四年(1168),通判建康府,上《美芹十论》、《九议》,力主抗金并提出不少恢复失地的建议。乾道八年(1172)知滁州。淳熙元年(1174),辟江东安抚司参议官,迁仓部郎官,出为江西提点刑狱,调京西转运判官,差知江陵府兼湖北安抚,迁知隆兴府兼江西安抚。五年(1178),召为大理少卿,出为湖北转运副使,改湖南转运副使。又改知潭州兼湖南安抚使,创建飞虎军,雄镇一方,为江上诸军之冠,迁知隆兴府兼江西安抚。淳熙八年(1181)冬,台臣王蔺劾弃疾「用钱如泥沙,杀人如草芥」,落职,卜居上饶城北之带湖,筑室百楹,以稼名轩,自号稼轩居士,自是投闲置散凡十年。绍熙三年(1192),起为提点福建刑狱,次年,知福州兼福建安抚使。以谏官黄艾、谢深甫论列,丐祠归。所居带湖雪楼毁于火,徙铅山期思之瓜山下,家居瓢泉长达八年。嘉泰三年(1203),起知绍兴府兼浙东安抚使,于会稽创建秋风亭。四年,改知镇江府。开禧元年(1205),复以言者论列,奉祠归铅山。开禧三年,年六十八,葬铅山南十五里阳原山中。德祐元年(1275)追谥忠敏。平生以气节自负,功业自许,谋猷略远,然谗摈销沮,南归四十馀年间,大半皆废弃不用,故陈亮《辛稼轩画像赞》叹为「真鼠枉用,真虎不用」。其胸中古今,用资为词,激昂排宕,别开生面,不可一世。《宋史》有传。有《稼轩集》,又有《稼轩奏议》一卷,均佚。今人辑有《稼轩诗文钞存》。词有四卷本《稼轩词》及十二卷本《稼轩长短句》两种。《四库总目提要》云:「其词慷慨纵横,有不可一世之概,于倚声家为变调,而异军特起,能于翦红刻翠之外,屹然别立一宗,迄今不废。」其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对南宋上层统治集团的屈辱投降进行揭露和批判;也有不少吟咏祖国河山的作品。艺术风格多样,而以豪放为主。热情洋溢,慷慨悲壮,笔力雄厚,与苏轼并称为「苏辛」。《破阵子·为陈同甫赋壮词以寄之》、《永遇乐·京口北固亭怀古》、《水龙吟·登建康赏心亭》、《菩萨蛮·书江西造口壁》等均有名。但部分作品也流露出抱负不能实现而产生的消极情绪。

辛弃疾的诗词

  • 浣溪沙(黄沙岭)
  • 鹧鸪天·送欧阳国瑞入吴中
  • 贺新郎(用前韵再赋)
  • 好事近(元夕立春)
  • 《生查子·独游雨岩》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(生查子·独游雨岩 辛弃疾)
  • 浣溪沙(别杜叔高)
  • 浣溪沙(与客赏山茶,一朵忽堕地,戏作)
  • 八声甘州(故将军饮罢夜归来)
  • 浣溪沙(赠子文侍人名笑笑)
  • 贺新郎(题君用山园)
  • 宋代诗词推荐

  • 沁园春(和苏宣教韵)
  • 望明河(赠路侍郎使高丽)
  • 华胥引(中秋紫霞席上)
  • 减字木兰花(用前韵示知命弟)
  • 浣溪沙(壬寅五月西湖)
  • 声声慢(宏庵宴席,客有持桐子侑俎者,自云其姬亲剥之)
  • 鹊桥仙(居厚生日)
  • 洞仙歌(填卢仝诗)
  • 水调歌头(戊午九月,偕同官延庆阁过碧沚)
  • 踏莎行·柳絮风轻
  • 《念奴娇·梅》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(念奴娇·梅 辛弃疾)原文,《念奴娇·梅》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(念奴娇·梅 辛弃疾)翻译,《念奴娇·梅》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(念奴娇·梅 辛弃疾)赏析,《念奴娇·梅》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(念奴娇·梅 辛弃疾)阅读答案,出自辛弃疾的作品

    诗词类别

    辛弃疾的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语