《莲花》莲花温庭筠原文、翻译、赏析和诗意

作者:温庭筠 朝代:唐代
《莲花》莲花温庭筠原文、翻译、赏析和诗意原文

《莲花》 温庭筠

绿塘摇滟接星津,轧轧兰桡入白蘋。
应为洛神波上袜,至今莲蕊有香尘。
分类: 咏物荷花

作者简介(温庭筠)

温庭筠头像

温庭筠(约812—866)唐代诗人、词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。富有天才,文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有“温八叉”之称。然恃才不羁,又好讥刺权贵,多犯忌讳,取憎于时,故屡举进士不第,长被贬抑,终生不得志。官终国子助教。精通音律。工诗,与李商隐齐名,时称“温李”。其诗辞藻华丽,秾艳精致,内容多写闺情。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为“花间派”首要词人,对词的发展影响较大。在词史上,与韦庄齐名,并称“温韦”。存词七十余首。后人辑有《温飞卿集》及《金奁集》。

莲花翻译

碧绿荷塘摇曳的荷花激起的涟漪好像连接着银河(星津指银河),船桨在荷塘滑动发出扎扎的声响,船驶入水草之中。
就像洛神步履轻盈地走在平静的水面上,荡起细细的涟漪(应该出自《洛神赋》“凌波微步 罗袜生尘”),到今天莲花都有洛神的香尘残留。

莲花简析

  首句写荷塘,远观其美丽,就像银河一般 “摇滟”二字精炼的写出荷花的姿态,二句写近观莲花,远近结合。后两句把莲比成“洛神波上袜”,写其轻盈之姿,更突出其美。本诗咏莲,从所处环境,姿态上赞美莲花。

《莲花》温庭筠 拼音读音参考

lián huā
莲花

lǜ táng yáo yàn jiē xīng jīn, yà yà lán ráo rù bái píng.
绿塘摇滟接星津,轧轧兰桡入白蘋。
yīng wèi luò shén bō shàng wà, zhì jīn lián ruǐ yǒu xiāng chén.
应为洛神波上袜,至今莲蕊有香尘。

《莲花》莲花温庭筠原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《lián huā 》 wēn tíng jun1

lǜ táng yáo yàn jiē xīng jīn ,zhá zhá lán ráo rù bái pín 。
yīng wéi luò shén bō shàng wà ,zhì jīn lián ruǐ yǒu xiāng chén 。
fèn lèi : yǒng wù hé huā

zuò zhě jiǎn jiè (wēn tíng jun1 )

wēn tíng jun1 tóu xiàng

wēn tíng jun1 (yuē 812—866)táng dài shī rén 、cí rén 。běn míng qí ,zì fēi qīng ,tài yuán qí (jīn shān xī qí xiàn dōng nán )rén 。fù yǒu tiān cái ,wén sī mǐn jié ,měi rù shì ,yā guān yùn ,bā chā shǒu ér chéng bā yùn ,suǒ yǐ yě yǒu “wēn bā chā ”zhī chēng 。rán shì cái bú jī ,yòu hǎo jī cì quán guì ,duō fàn jì huì ,qǔ zēng yú shí ,gù lǚ jǔ jìn shì bú dì ,zhǎng bèi biǎn yì ,zhōng shēng bú dé zhì 。guān zhōng guó zǐ zhù jiāo 。jīng tōng yīn lǜ 。gōng shī ,yǔ lǐ shāng yǐn qí míng ,shí chēng “wēn lǐ ”。qí shī cí zǎo huá lì ,nóng yàn jīng zhì ,nèi róng duō xiě guī qíng 。qí cí yì shù chéng jiù zài wǎn táng zhū cí rén zhī shàng ,wéi “huā jiān pài ”shǒu yào cí rén ,duì cí de fā zhǎn yǐng xiǎng jiào dà 。zài cí shǐ shàng ,yǔ wéi zhuāng qí míng ,bìng chēng “wēn wéi ”。cún cí qī shí yú shǒu 。hòu rén jí yǒu 《wēn fēi qīng jí 》jí 《jīn lián jí 》。

lián huā fān yì

bì lǜ hé táng yáo yè de hé huā jī qǐ de lián yī hǎo xiàng lián jiē zhe yín hé (xīng jīn zhǐ yín hé ),chuán jiǎng zài hé táng huá dòng fā chū zhā zhā de shēng xiǎng ,chuán shǐ rù shuǐ cǎo zhī zhōng 。
jiù xiàng luò shén bù lǚ qīng yíng dì zǒu zài píng jìng de shuǐ miàn shàng ,dàng qǐ xì xì de lián yī (yīng gāi chū zì 《luò shén fù 》“líng bō wēi bù luó wà shēng chén ”),dào jīn tiān lián huā dōu yǒu luò shén de xiāng chén cán liú 。

lián huā jiǎn xī

  shǒu jù xiě hé táng ,yuǎn guān qí měi lì ,jiù xiàng yín hé yī bān “yáo yàn ”èr zì jīng liàn de xiě chū hé huā de zī tài ,èr jù xiě jìn guān lián huā ,yuǎn jìn jié hé 。hòu liǎng jù bǎ lián bǐ chéng “luò shén bō shàng wà ”,xiě qí qīng yíng zhī zī ,gèng tū chū qí měi 。běn shī yǒng lián ,cóng suǒ chù huán jìng ,zī tài shàng zàn měi lián huā 。

《lián huā 》wēn tíng jun1 pīn yīn dú yīn cān kǎo

lián huā
lián huā

lǜ táng yáo yàn jiē xīng jīn, yà yà lán ráo rù bái píng.
lǜ táng yáo yàn jiē xīng jīn ,zhá zhá lán ráo rù bái pín 。
yīng wèi luò shén bō shàng wà, zhì jīn lián ruǐ yǒu xiāng chén.
yīng wéi luò shén bō shàng wà ,zhì jīn lián ruǐ yǒu xiāng chén 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

温庭筠 温庭筠 温庭筠(812?─870?)唐末诗人和词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。温彦博裔孙。富有天才,然恃才不羁,生活放浪,又好讥刺权贵,多犯忌讳,因薄其有才无行得罪宰相令狐绹,取憎于时,故屡举进士不第,长被乏抑,终生不得志。大中十三年(859),出为隋县尉。徐商镇襄阳,召为巡官,常与殷成式、韦蟾等唱和。后来,归江东,任方城尉。咸通七年(866),徐商知政事,用为国子助教,主持秋试,悯擢寒士。竟流落而终。工诗,与李商隐齐名,时称「温李」,但成就不及李。温庭筠精通音律。其诗辞藻华丽,艳精致,内容多写闺情,仅少数作品对时政有所反映。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为「花间派」首要词人,对词的发展影响较大。然题材狭窄,多写妇女离愁别恨之作,简洁含蓄、情深意远,但伤之于柔弱秾艳。在词史上,温庭筠与韦庄齐名,并称「温韦」。相传温庭筠文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有「温八叉」之称。现存词六十余首。后人集有《温飞卿集》及《金奁集》。

温庭筠的诗词

  • 寄山中人
  • 苦楝花
  • 更漏子·玉炉香
  • 蔡中郎坟
  • 河渎神
  • 齐宫
  • 雪夜与友生同宿晓寄近邻
  • 四皓
  • 赠少年
  • 赠卢长史
  • 唐代诗词推荐

  • 暑日题道边树
  • 寄题庐山二林寺
  • 陪郑諴郎中假日省中寓直
  • 过侯王故第
  • 新喻县酬王仲华少府见贻
  • 陈氏童子草书歌
  • 汤周山
  • 寄词
  • 题张僧繇醉僧图
  • 送钟员外(赋竹)
  • 《莲花》莲花温庭筠原文、翻译、赏析和诗意原文,《莲花》莲花温庭筠原文、翻译、赏析和诗意翻译,《莲花》莲花温庭筠原文、翻译、赏析和诗意赏析,《莲花》莲花温庭筠原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自温庭筠的作品

    诗词类别

    温庭筠的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语