《一剪梅》蔡伸原文、翻译、赏析和诗意(一剪梅·堆枕乌云堕翠翘 蔡伸)

作者:蔡伸 朝代:宋代
《一剪梅》蔡伸原文、翻译、赏析和诗意(一剪梅·堆枕乌云堕翠翘 蔡伸)原文

《一剪梅》 蔡伸

堆枕乌云堕翠翘。
午梦惊回,满眼春娇。
嬛嬛一袅楚宫腰。
那更春来,玉减香消。
柳下朱门傍小桥。
几度红窗,误认鸣镳。
断肠风月可怜宵。
忍使恹恹,两处无聊。

作者简介(蔡伸)

蔡伸(1088—1156)字伸道,号友古居士,莆田(今属福建)人,蔡襄孙。政和五年(1115)进士。宣和年间,出知潍州北海县、通判徐州。赵构以康王开大元帅幕府,伸间道谒军门,留置幕府。南渡后,通判真州,除知滁州。秦桧当国,以赵鼎党被罢,主管台州崇道观。绍兴九年(1139),起知徐州,改知德安府。后为浙东安抚司参谋官,提举崇道观。绍兴二十六年卒,年六十九。《宋史翼》有传。伸少有文名,擅书法,得祖襄笔意。工词,与向子諲同官彭城漕属,屡有酬赠。有《友古居士词》一卷。 存词175首。

一剪梅·堆枕乌云堕翠翘翻译及注释

翻译
乌黑的长发像乌云堆砌在枕上,发间的翠翘也已经歪落。午睡间突然被惊醒,望着满眼却只是春色的温红软绿。轻柔优美的人儿,哪经得起又一春的岁月煎熬。只怕,人老珠黄玉减香消。 柳树下的红门伴着小桥。多少次等到天黑点上蜡烛映红了窗子,多少次误以为是他打马经过。断肠呀,风花雪月可怜无尽长宵。忍着萎靡的样子,却又,十分无聊。

注释
⑴鸣镳(míng biāo):马衔铁。借指乘骑。
⑵恹恹(yān yān):精神萎靡的样子
⑶嬛嬛一袅:嬛嬛(xuān):轻柔美丽(《史记·司马相如列传》“柔桡嬛嬛,妩媚姌袅“);袅:指体态优美的样子;形容女子婀娜多姿。
⑷楚宫腰:楚灵王喜欢腰细之士(士指:处在贵族阶级之下,平民之上的一个低级贵族群体),全国之士皆变三餐为一餐,为博得君王一笑。此时有“当权者的爱好引导时尚潮流”的比喻。意义至东汉时马援的儿子马瘳上表马太后时“楚王好细腰,宫中多饿人”,将意思大转变,自此之后所指对象转为女子。而仅用来形容女性细小的腰身。(出自“楚王好细腰”这一典故,楚王喜欢腰细的人,他的妃嫔臣子就减肥勒腰来博得楚王的欢心,楚宫的女子腰都很细。)
⑸宵(xiāo):夜。

《一剪梅》蔡伸 拼音读音参考

yī jiǎn méi
一剪梅

duī zhěn wū yún duò cuì qiào.
堆枕乌云堕翠翘。
wǔ mèng jīng huí, mǎn yǎn chūn jiāo.
午梦惊回,满眼春娇。
xuān xuān yī niǎo chǔ gōng yāo.
嬛嬛一袅楚宫腰。
nà gèng chūn lái, yù jiǎn xiāng xiāo.
那更春来,玉减香消。
liǔ xià zhū mén bàng xiǎo qiáo.
柳下朱门傍小桥。
jǐ dù hóng chuāng, wù rèn míng biāo.
几度红窗,误认鸣镳。
duàn cháng fēng yuè kě lián xiāo.
断肠风月可怜宵。
rěn shǐ yān yān, liǎng chù wú liáo.
忍使恹恹,两处无聊。

《一剪梅》蔡伸原文、翻译、赏析和诗意(一剪梅·堆枕乌云堕翠翘 蔡伸)拼音解读

《yī jiǎn méi 》 cài shēn

duī zhěn wū yún duò cuì qiào 。
wǔ mèng jīng huí ,mǎn yǎn chūn jiāo 。
qióng qióng yī niǎo chǔ gōng yāo 。
nà gèng chūn lái ,yù jiǎn xiāng xiāo 。
liǔ xià zhū mén bàng xiǎo qiáo 。
jǐ dù hóng chuāng ,wù rèn míng biāo 。
duàn cháng fēng yuè kě lián xiāo 。
rěn shǐ yān yān ,liǎng chù wú liáo 。

zuò zhě jiǎn jiè (cài shēn )

cài shēn (1088—1156)zì shēn dào ,hào yǒu gǔ jū shì ,pú tián (jīn shǔ fú jiàn )rén ,cài xiāng sūn 。zhèng hé wǔ nián (1115)jìn shì 。xuān hé nián jiān ,chū zhī wéi zhōu běi hǎi xiàn 、tōng pàn xú zhōu 。zhào gòu yǐ kāng wáng kāi dà yuán shuài mù fǔ ,shēn jiān dào yè jun1 mén ,liú zhì mù fǔ 。nán dù hòu ,tōng pàn zhēn zhōu ,chú zhī chú zhōu 。qín guì dāng guó ,yǐ zhào dǐng dǎng bèi bà ,zhǔ guǎn tái zhōu chóng dào guān 。shào xìng jiǔ nián (1139),qǐ zhī xú zhōu ,gǎi zhī dé ān fǔ 。hòu wéi zhè dōng ān fǔ sī cān móu guān ,tí jǔ chóng dào guān 。shào xìng èr shí liù nián zú ,nián liù shí jiǔ 。《sòng shǐ yì 》yǒu chuán 。shēn shǎo yǒu wén míng ,shàn shū fǎ ,dé zǔ xiāng bǐ yì 。gōng cí ,yǔ xiàng zǐ yīn tóng guān péng chéng cáo shǔ ,lǚ yǒu chóu zèng 。yǒu 《yǒu gǔ jū shì cí 》yī juàn 。 cún cí 175shǒu 。

yī jiǎn méi ·duī zhěn wū yún duò cuì qiào fān yì jí zhù shì

fān yì
wū hēi de zhǎng fā xiàng wū yún duī qì zài zhěn shàng ,fā jiān de cuì qiào yě yǐ jīng wāi luò 。wǔ shuì jiān tū rán bèi jīng xǐng ,wàng zhe mǎn yǎn què zhī shì chūn sè de wēn hóng ruǎn lǜ 。qīng róu yōu měi de rén ér ,nǎ jīng dé qǐ yòu yī chūn de suì yuè jiān áo 。zhī pà ,rén lǎo zhū huáng yù jiǎn xiāng xiāo 。 liǔ shù xià de hóng mén bàn zhe xiǎo qiáo 。duō shǎo cì děng dào tiān hēi diǎn shàng là zhú yìng hóng le chuāng zǐ ,duō shǎo cì wù yǐ wéi shì tā dǎ mǎ jīng guò 。duàn cháng ya ,fēng huā xuě yuè kě lián wú jìn zhǎng xiāo 。rěn zhe wěi mí de yàng zǐ ,què yòu ,shí fèn wú liáo 。

zhù shì
⑴míng biāo (míng biāo):mǎ xián tiě 。jiè zhǐ chéng qí 。
⑵yān yān (yān yān):jīng shén wěi mí de yàng zǐ
⑶qióng qióng yī niǎo :qióng qióng (xuān):qīng róu měi lì (《shǐ jì ·sī mǎ xiàng rú liè chuán 》“róu ráo qióng qióng ,wǔ mèi rǎn niǎo “);niǎo :zhǐ tǐ tài yōu měi de yàng zǐ ;xíng róng nǚ zǐ ē nà duō zī 。
⑷chǔ gōng yāo :chǔ líng wáng xǐ huān yāo xì zhī shì (shì zhǐ :chù zài guì zú jiē jí zhī xià ,píng mín zhī shàng de yī gè dī jí guì zú qún tǐ ),quán guó zhī shì jiē biàn sān cān wéi yī cān ,wéi bó dé jun1 wáng yī xiào 。cǐ shí yǒu “dāng quán zhě de ài hǎo yǐn dǎo shí shàng cháo liú ”de bǐ yù 。yì yì zhì dōng hàn shí mǎ yuán de ér zǐ mǎ chōu shàng biǎo mǎ tài hòu shí “chǔ wáng hǎo xì yāo ,gōng zhōng duō è rén ”,jiāng yì sī dà zhuǎn biàn ,zì cǐ zhī hòu suǒ zhǐ duì xiàng zhuǎn wéi nǚ zǐ 。ér jǐn yòng lái xíng róng nǚ xìng xì xiǎo de yāo shēn 。(chū zì “chǔ wáng hǎo xì yāo ”zhè yī diǎn gù ,chǔ wáng xǐ huān yāo xì de rén ,tā de fēi pín chén zǐ jiù jiǎn féi lè yāo lái bó dé chǔ wáng de huān xīn ,chǔ gōng de nǚ zǐ yāo dōu hěn xì 。)
⑸xiāo (xiāo):yè 。

《yī jiǎn méi 》cài shēn pīn yīn dú yīn cān kǎo

yī jiǎn méi
yī jiǎn méi

duī zhěn wū yún duò cuì qiào.
duī zhěn wū yún duò cuì qiào 。
wǔ mèng jīng huí, mǎn yǎn chūn jiāo.
wǔ mèng jīng huí ,mǎn yǎn chūn jiāo 。
xuān xuān yī niǎo chǔ gōng yāo.
qióng qióng yī niǎo chǔ gōng yāo 。
nà gèng chūn lái, yù jiǎn xiāng xiāo.
nà gèng chūn lái ,yù jiǎn xiāng xiāo 。
liǔ xià zhū mén bàng xiǎo qiáo.
liǔ xià zhū mén bàng xiǎo qiáo 。
jǐ dù hóng chuāng, wù rèn míng biāo.
jǐ dù hóng chuāng ,wù rèn míng biāo 。
duàn cháng fēng yuè kě lián xiāo.
duàn cháng fēng yuè kě lián xiāo 。
rěn shǐ yān yān, liǎng chù wú liáo.
rěn shǐ yān yān ,liǎng chù wú liáo 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

蔡伸 蔡伸 蔡伸(1088—1156)字伸道,号友古居士,莆田(今属福建)人,蔡襄孙。政和五年(1115)进士。宣和年间,出知潍州北海县、通判徐州。赵构以康王开大元帅幕府,伸间道谒军门,留置幕府。南渡后,通判真州,除知滁州。秦桧当国,以赵鼎党被罢,主管台州崇道观。绍兴九年(1139),起知徐州,改知德安府。后为浙东安抚司参谋官,提举崇道观。绍兴二十六年卒,年六十九。《宋史翼》有传。伸少有文名,擅书法,得祖襄笔意。工词,与向子諲同官彭城漕属,屡有酬赠。有《友古居士词》一卷。 存词175首。

蔡伸的诗词

  • 看花回(和赵智夫韵)
  • 水龙吟(重过旧隐)
  • 菩萨蛮(沐发)
  • 镇西
  • 踏莎行(题团扇)
  • 《卜算子》蔡伸原文、翻译、赏析和诗意(卜算子 蔡伸)
  • 忆瑶姬(南徐连沧观赏月)
  • 长相思·村姑儿
  • 忆秦娥(西湖)
  • 青玉案(和贺方回韵)
  • 宋代诗词推荐

  • 摸鱼儿(为遗蜕山中桃花作,寄冯云月)
  • 木兰花(晨景)
  • 虞美人(亭下桃花盛开,作长短句咏之)
  • 念奴娇(咏柳)
  • 郭郎儿近拍(仙吕调)
  • 渔家傲(夜饮木芙蓉下)
  • 鹧鸪天(梦仙)
  • 御街行(赋轿)
  • 风流子(范觉民生日)
  • 新开棋轩呈元珍表臣
  • 《一剪梅》蔡伸原文、翻译、赏析和诗意(一剪梅·堆枕乌云堕翠翘 蔡伸)原文,《一剪梅》蔡伸原文、翻译、赏析和诗意(一剪梅·堆枕乌云堕翠翘 蔡伸)翻译,《一剪梅》蔡伸原文、翻译、赏析和诗意(一剪梅·堆枕乌云堕翠翘 蔡伸)赏析,《一剪梅》蔡伸原文、翻译、赏析和诗意(一剪梅·堆枕乌云堕翠翘 蔡伸)阅读答案,出自蔡伸的作品

    诗词类别

    蔡伸的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语