《贫女》贫女秦韬玉原文、翻译、赏析和诗意

作者:秦韬玉 朝代:唐代
《贫女》贫女秦韬玉原文、翻译、赏析和诗意原文

《贫女》 秦韬玉

蓬门未识绮罗香,拟托良媒益自伤。
谁爱风流高格调,共怜时世俭梳妆。
敢将十指夸针巧,不把双眉斗画长。
苦恨年年压金线,为他人作嫁衣裳。

作者简介(秦韬玉)

秦韬玉头像

秦韬玉 唐代诗人,生卒年不详,字中明,一作仲明,京兆(今陕西西安市)人,或云郃阳(今陕西合阳)人。出生于尚武世家,父为左军军将。少有词藻,工歌吟,却累举不第,后谄附当时有权势的宦官田令孜,充当幕僚,官丞郎,判盐铁。黄巢起义军攻占长安后,韬玉从僖宗入蜀,中和二年(882)特赐进士及第,编入春榜。田令孜又擢其为工部侍郎、神策军判官。时人戏为“巧宦”,后不知所终。

贫女翻译及注释

翻译
贫家的女儿不识绮罗的芳香,想托个良媒说亲更感到悲伤。
谁能爱我高尚的品格和情调?却都喜欢时下正流行的俭妆。
敢夸十指灵巧针线做得精美,决不天天描眉与人争短比长。
深恨年年手里拿着金线刺绣,都是替富人家小姐做嫁衣裳。

注释
⑴蓬门:用蓬茅编扎的门,指穷人家。绮罗:华贵的丝织品或丝绸制品。这里指富贵妇女的华丽衣裳。
⑵拟:打算。托良媒:拜托好的媒人。益:更加。
⑶风流高格调:指格调高雅的妆扮。风流:指意态娴雅。高格调:很高的品格和情调。
⑷怜:喜欢,欣赏。时事俭梳妆:当时妇女的一种妆扮。称“时世妆”,又称“俭妆”。时世:当世,当今。
⑸针:《全唐诗》作“偏”,注“一作纤”。
⑹斗:比较,竞赛。
⑺苦恨:非常懊恼。压金线:用金线绣花。“压”是刺绣的一种手法,这里作动词用,是刺绣的意思。

贫女赏析

  这首诗,以语意双关、含蕴丰富而为人传诵。全篇都是一个未嫁贫女的独白,倾诉她抑郁惆怅的心情,而字里行间却流露出诗人怀才不遇、寄人篱下的感恨。

  “蓬门未识绮罗香,拟托良媒益自伤。”主人公的独白从姑娘们的家常──衣着谈起,说自己生在蓬门陋户,自幼粗衣布裳,从未有绫罗绸缎沾身。开口第一句,便令人感到这是一位纯洁朴实的女子。因为贫穷,虽然早已是待嫁之年,却总不见媒人前来问津。抛开女儿家的羞怯矜持请人去作媒吧,可是每生此念头,便不由加倍地伤感。这又是为什么呢?

  从客观上看:“谁爱风流高格调,共怜时世俭梳妆。”意思是说:如今,人们竞相追求时髦的奇装异服,有谁来欣赏我不同流俗的高尚情操?就主观而论:“敢将十指夸针巧,不把双眉斗画长。”意思是说:我所自恃的是,凭一双巧手针黹出众,敢在人前夸口;决不迎合流俗,把两条眉毛画得长长的去同别人争妍斗丽。

  这样的世态人情,这样的操守格调,调愈高,和愈寡。纵使良媒能托,亦知佳偶难觅啊。“苦恨年年压金线,为他人作嫁衣裳!”个人的亲事茫然无望,却要每天每天压线刺绣,不停息地为别人做出嫁的衣裳!月复一月,年复一年,一针针刺痛着自家伤痕累累的心灵!独白到此戛然而止,女主人公忧郁神伤的形象默然呈现在读者的面前。

  良媒不问蓬门之女,寄托着寒士出身贫贱、举荐无人的苦闷哀怨;夸指巧而不斗眉长,隐喻着寒士内美修能、超凡脱俗的孤高情调;“谁爱风流高格调”,俨然是封建文人独清独醒的寂寞口吻;“为他人作嫁衣裳”,则令人想到那些终年为上司捉刀献策,自己却久屈下僚的读书人──或许就是诗人的自叹。诗情哀怨沉痛,反映了封建社会贫寒士人不为世用的愤懑和不平。

  诗人刻画贫女形象,既没有凭借景物气氛和居室陈设的衬托,也没有进行相貌衣物和神态举止的描摹,而是把她放在与社会环境的矛盾冲突中,通过独白揭示她内心深处的苦痛。语言没有典故,不用比拟,全是出自贫家女儿的又细腻又爽利、富有个性的口语,毫无遮掩地倾诉心底的衷曲。

  从家庭景况谈到自己的亲事,从社会风气谈到个人的志趣,有自伤自叹,也有自矜自持,如春蚕吐丝,作茧自缚,一缕缕,一层层,将自己愈缠愈紧,使自己愈陷愈深,最后终于突破抑郁和窒息的重压,呼出那“苦恨年年压金线,为他人作嫁衣裳”的慨叹。这最后一呼,以其广泛深刻的内涵,浓厚的生活哲理,使全诗蕴有更大的社会意义。

《贫女》秦韬玉 拼音读音参考

pín nǚ
贫女

péng mén wèi shí qǐ luó xiāng, nǐ tuō liáng méi yì zì shāng.
蓬门未识绮罗香,拟托良媒益自伤。
shuí ài fēng liú gāo gé diào, gòng lián shí shì jiǎn shū zhuāng.
谁爱风流高格调,共怜时世俭梳妆。
gǎn jiāng shí zhǐ kuā zhēn qiǎo, bù bǎ shuāng méi dòu huà zhǎng.
敢将十指夸针巧,不把双眉斗画长。
kǔ hèn nián nián yā jīn xiàn, wèi tā rén zuò jià yī shang.
苦恨年年压金线,为他人作嫁衣裳。

《贫女》贫女秦韬玉原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《pín nǚ 》 qín tāo yù

péng mén wèi shí qǐ luó xiāng ,nǐ tuō liáng méi yì zì shāng 。
shuí ài fēng liú gāo gé diào ,gòng lián shí shì jiǎn shū zhuāng 。
gǎn jiāng shí zhǐ kuā zhēn qiǎo ,bú bǎ shuāng méi dòu huà zhǎng 。
kǔ hèn nián nián yā jīn xiàn ,wéi tā rén zuò jià yī shang 。

zuò zhě jiǎn jiè (qín tāo yù )

qín tāo yù tóu xiàng

qín tāo yù táng dài shī rén ,shēng zú nián bú xiáng ,zì zhōng míng ,yī zuò zhòng míng ,jīng zhào (jīn shǎn xī xī ān shì )rén ,huò yún xiá yáng (jīn shǎn xī hé yáng )rén 。chū shēng yú shàng wǔ shì jiā ,fù wéi zuǒ jun1 jun1 jiāng 。shǎo yǒu cí zǎo ,gōng gē yín ,què lèi jǔ bú dì ,hòu chǎn fù dāng shí yǒu quán shì de huàn guān tián lìng zī ,chōng dāng mù liáo ,guān chéng láng ,pàn yán tiě 。huáng cháo qǐ yì jun1 gōng zhàn zhǎng ān hòu ,tāo yù cóng xī zōng rù shǔ ,zhōng hé èr nián (882)tè cì jìn shì jí dì ,biān rù chūn bǎng 。tián lìng zī yòu zhuó qí wéi gōng bù shì láng 、shén cè jun1 pàn guān 。shí rén xì wéi “qiǎo huàn ”,hòu bú zhī suǒ zhōng 。

pín nǚ fān yì jí zhù shì

fān yì
pín jiā de nǚ ér bú shí qǐ luó de fāng xiāng ,xiǎng tuō gè liáng méi shuō qīn gèng gǎn dào bēi shāng 。
shuí néng ài wǒ gāo shàng de pǐn gé hé qíng diào ?què dōu xǐ huān shí xià zhèng liú háng de jiǎn zhuāng 。
gǎn kuā shí zhǐ líng qiǎo zhēn xiàn zuò dé jīng měi ,jué bú tiān tiān miáo méi yǔ rén zhēng duǎn bǐ zhǎng 。
shēn hèn nián nián shǒu lǐ ná zhe jīn xiàn cì xiù ,dōu shì tì fù rén jiā xiǎo jiě zuò jià yī shang 。

zhù shì
⑴péng mén :yòng péng máo biān zhā de mén ,zhǐ qióng rén jiā 。qǐ luó :huá guì de sī zhī pǐn huò sī chóu zhì pǐn 。zhè lǐ zhǐ fù guì fù nǚ de huá lì yī shang 。
⑵nǐ :dǎ suàn 。tuō liáng méi :bài tuō hǎo de méi rén 。yì :gèng jiā 。
⑶fēng liú gāo gé diào :zhǐ gé diào gāo yǎ de zhuāng bàn 。fēng liú :zhǐ yì tài xián yǎ 。gāo gé diào :hěn gāo de pǐn gé hé qíng diào 。
⑷lián :xǐ huān ,xīn shǎng 。shí shì jiǎn shū zhuāng :dāng shí fù nǚ de yī zhǒng zhuāng bàn 。chēng “shí shì zhuāng ”,yòu chēng “jiǎn zhuāng ”。shí shì :dāng shì ,dāng jīn 。
⑸zhēn :《quán táng shī 》zuò “piān ”,zhù “yī zuò xiān ”。
⑹dòu :bǐ jiào ,jìng sài 。
⑺kǔ hèn :fēi cháng ào nǎo 。yā jīn xiàn :yòng jīn xiàn xiù huā 。“yā ”shì cì xiù de yī zhǒng shǒu fǎ ,zhè lǐ zuò dòng cí yòng ,shì cì xiù de yì sī 。

pín nǚ shǎng xī

  zhè shǒu shī ,yǐ yǔ yì shuāng guān 、hán yùn fēng fù ér wéi rén chuán sòng 。quán piān dōu shì yī gè wèi jià pín nǚ de dú bái ,qīng sù tā yì yù chóu chàng de xīn qíng ,ér zì lǐ háng jiān què liú lù chū shī rén huái cái bú yù 、jì rén lí xià de gǎn hèn 。

  “péng mén wèi shí qǐ luó xiāng ,nǐ tuō liáng méi yì zì shāng 。”zhǔ rén gōng de dú bái cóng gū niáng men de jiā cháng ──yī zhe tán qǐ ,shuō zì jǐ shēng zài péng mén lòu hù ,zì yòu cū yī bù shang ,cóng wèi yǒu líng luó chóu duàn zhān shēn 。kāi kǒu dì yī jù ,biàn lìng rén gǎn dào zhè shì yī wèi chún jié pǔ shí de nǚ zǐ 。yīn wéi pín qióng ,suī rán zǎo yǐ shì dài jià zhī nián ,què zǒng bú jiàn méi rén qián lái wèn jīn 。pāo kāi nǚ ér jiā de xiū qiè jīn chí qǐng rén qù zuò méi ba ,kě shì měi shēng cǐ niàn tóu ,biàn bú yóu jiā bèi dì shāng gǎn 。zhè yòu shì wéi shí me ne ?

  cóng kè guān shàng kàn :“shuí ài fēng liú gāo gé diào ,gòng lián shí shì jiǎn shū zhuāng 。”yì sī shì shuō :rú jīn ,rén men jìng xiàng zhuī qiú shí máo de qí zhuāng yì fú ,yǒu shuí lái xīn shǎng wǒ bú tóng liú sú de gāo shàng qíng cāo ?jiù zhǔ guān ér lùn :“gǎn jiāng shí zhǐ kuā zhēn qiǎo ,bú bǎ shuāng méi dòu huà zhǎng 。”yì sī shì shuō :wǒ suǒ zì shì de shì ,píng yī shuāng qiǎo shǒu zhēn zhǐ chū zhòng ,gǎn zài rén qián kuā kǒu ;jué bú yíng hé liú sú ,bǎ liǎng tiáo méi máo huà dé zhǎng zhǎng de qù tóng bié rén zhēng yán dòu lì 。

  zhè yàng de shì tài rén qíng ,zhè yàng de cāo shǒu gé diào ,diào yù gāo ,hé yù guǎ 。zòng shǐ liáng méi néng tuō ,yì zhī jiā ǒu nán mì ā 。“kǔ hèn nián nián yā jīn xiàn ,wéi tā rén zuò jià yī shang !”gè rén de qīn shì máng rán wú wàng ,què yào měi tiān měi tiān yā xiàn cì xiù ,bú tíng xī dì wéi bié rén zuò chū jià de yī shang !yuè fù yī yuè ,nián fù yī nián ,yī zhēn zhēn cì tòng zhe zì jiā shāng hén lèi lèi de xīn líng !dú bái dào cǐ jiá rán ér zhǐ ,nǚ zhǔ rén gōng yōu yù shén shāng de xíng xiàng mò rán chéng xiàn zài dú zhě de miàn qián 。

  liáng méi bú wèn péng mén zhī nǚ ,jì tuō zhe hán shì chū shēn pín jiàn 、jǔ jiàn wú rén de kǔ mèn āi yuàn ;kuā zhǐ qiǎo ér bú dòu méi zhǎng ,yǐn yù zhe hán shì nèi měi xiū néng 、chāo fán tuō sú de gū gāo qíng diào ;“shuí ài fēng liú gāo gé diào ”,yǎn rán shì fēng jiàn wén rén dú qīng dú xǐng de jì mò kǒu wěn ;“wéi tā rén zuò jià yī shang ”,zé lìng rén xiǎng dào nà xiē zhōng nián wéi shàng sī zhuō dāo xiàn cè ,zì jǐ què jiǔ qū xià liáo de dú shū rén ──huò xǔ jiù shì shī rén de zì tàn 。shī qíng āi yuàn chén tòng ,fǎn yìng le fēng jiàn shè huì pín hán shì rén bú wéi shì yòng de fèn mèn hé bú píng 。

  shī rén kè huà pín nǚ xíng xiàng ,jì méi yǒu píng jiè jǐng wù qì fēn hé jū shì chén shè de chèn tuō ,yě méi yǒu jìn háng xiàng mào yī wù hé shén tài jǔ zhǐ de miáo mó ,ér shì bǎ tā fàng zài yǔ shè huì huán jìng de máo dùn chōng tū zhōng ,tōng guò dú bái jiē shì tā nèi xīn shēn chù de kǔ tòng 。yǔ yán méi yǒu diǎn gù ,bú yòng bǐ nǐ ,quán shì chū zì pín jiā nǚ ér de yòu xì nì yòu shuǎng lì 、fù yǒu gè xìng de kǒu yǔ ,háo wú zhē yǎn dì qīng sù xīn dǐ de zhōng qǔ 。

  cóng jiā tíng jǐng kuàng tán dào zì jǐ de qīn shì ,cóng shè huì fēng qì tán dào gè rén de zhì qù ,yǒu zì shāng zì tàn ,yě yǒu zì jīn zì chí ,rú chūn cán tǔ sī ,zuò jiǎn zì fù ,yī lǚ lǚ ,yī céng céng ,jiāng zì jǐ yù chán yù jǐn ,shǐ zì jǐ yù xiàn yù shēn ,zuì hòu zhōng yú tū pò yì yù hé zhì xī de zhòng yā ,hū chū nà “kǔ hèn nián nián yā jīn xiàn ,wéi tā rén zuò jià yī shang ”de kǎi tàn 。zhè zuì hòu yī hū ,yǐ qí guǎng fàn shēn kè de nèi hán ,nóng hòu de shēng huó zhé lǐ ,shǐ quán shī yùn yǒu gèng dà de shè huì yì yì 。

《pín nǚ 》qín tāo yù pīn yīn dú yīn cān kǎo

pín nǚ
pín nǚ

péng mén wèi shí qǐ luó xiāng, nǐ tuō liáng méi yì zì shāng.
péng mén wèi shí qǐ luó xiāng ,nǐ tuō liáng méi yì zì shāng 。
shuí ài fēng liú gāo gé diào, gòng lián shí shì jiǎn shū zhuāng.
shuí ài fēng liú gāo gé diào ,gòng lián shí shì jiǎn shū zhuāng 。
gǎn jiāng shí zhǐ kuā zhēn qiǎo, bù bǎ shuāng méi dòu huà zhǎng.
gǎn jiāng shí zhǐ kuā zhēn qiǎo ,bú bǎ shuāng méi dòu huà zhǎng 。
kǔ hèn nián nián yā jīn xiàn, wèi tā rén zuò jià yī shang.
kǔ hèn nián nián yā jīn xiàn ,wéi tā rén zuò jià yī shang 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

秦韬玉 秦韬玉 秦韬玉,字仲明,一作中明。京兆(今陕西西安市)人。早有诗名,进士不第。后谄附当时有权势的宦官田令孜,充当幕僚,官丞郎,判盐铁。黄巢起义军攻占长安后,韬玉从僖宗入蜀,田令孜又擢其为工部侍郎、神策军判官。中和二年(882)敕赐进士及第。后不知所终。韬玉有词藻,诗典丽工整,工七律。一些诗反映了一定的社会现实,如《贫女》、《贵公子行》等诗皆为一代名作。《全唐诗》录存其诗三十六首,编为一卷。

秦韬玉的诗词

  • 问古
  • 天街
  • 送友人罢举授南陵令
  • 钓翁
  • 题刑部李郎中山亭
  • 贫女
  • 采茶歌(一作紫笋茶歌)
  • 投知己
  • 隋堤
  • 咏手
  • 唐代诗词推荐

  • 送章正字秩满东归
  • 高士咏。广成子
  • 七夕寄张氏兄弟
  • 春日北归舟中有怀
  • 咏端正春树
  • 答知己自阙下寄书
  • 赠李镡(镡自维扬遇乱,东入山中)
  • 过野叟居
  • 《长信怨》长信怨王昌龄原文、翻译、赏析和诗意
  • 天竺国胡僧水晶念珠
  • 《贫女》贫女秦韬玉原文、翻译、赏析和诗意原文,《贫女》贫女秦韬玉原文、翻译、赏析和诗意翻译,《贫女》贫女秦韬玉原文、翻译、赏析和诗意赏析,《贫女》贫女秦韬玉原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自秦韬玉的作品

    诗词类别

    秦韬玉的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语