《清明》清明杜甫原文、翻译、赏析和诗意

作者:杜甫 朝代:唐代
《清明》清明杜甫原文、翻译、赏析和诗意原文

《清明》 杜甫

著处繁花务是日,长沙千人万人出。
渡头翠柳艳明眉,争道朱蹄骄啮膝。
此都好游湘西寺,诸将亦自军中至。
马援征行在眼前,葛强亲近同心事。
金镫下山红粉晚,牙樯捩柁青楼远。
古时丧乱皆可知,人世悲欢暂相遣。
弟侄虽存不得书,干戈未息苦离居。
逢迎少壮非吾道,况乃今朝更祓除。
分类:

作者简介(杜甫)

杜甫头像

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。

《清明》杜甫 翻译、赏析和诗意

《清明》是唐代诗人杜甫的作品。此诗表达了杜甫对于世事沧桑和人生离别的感慨。

诗中以清明节为背景,写出了繁华的长沙城,人们纷纷出游的景象。渡头的翠柳摇曳,映照着人们欢快的笑脸。街头上马儿红着蹄子,饰得骄傲,水边的船上传来欢声笑语。这是一个热闹的时刻,人们纷至沓来,其中不乏一些将领和军人。

诗人还提到了马援,一个历史上的将领,他正在眼前征战。而诗中也出现了葛强,或许他是诗人的朋友,他们有着相同的心事。

然而,诗人的视野不仅局限在此时此地,他提到了古代的丧乱和悲欢离别。他感慨人世中的喜怒哀乐都是暂时的,可以相互离别。他的弟侄虽然还存活着,但他们也无法通信,无法与他共同分享彼此的心事。而他自己也不能脱离战争,离开苦寂的生活。

诗的最后,诗人提到了祓除这一传统习俗,似乎寓意着要摒弃一切不快乐的事物,迎接新的开始。

这首诗通过描绘清明节的人们欢声笑语,以及诗人对事物的思索,抒发了对于世事的感慨和对离别的痛苦的抒发。通过对现实生活的观察和对历史的回顾,诗人表达了对于人世短暂和变幻无常的思考。

* 此内容来自古诗词爱好者,仅供参考

《清明》杜甫 拼音读音参考

qīng míng
清明

zhe chù fán huā wù shì rì, cháng shā qiān rén wàn rén chū.
著处繁花务是日,长沙千人万人出。
dù tóu cuì liǔ yàn míng méi,
渡头翠柳艳明眉,
zhēng dào zhū tí jiāo niè xī.
争道朱蹄骄啮膝。
cǐ dōu hǎo yóu xiāng xī sì, zhū jiàng yì zì jūn zhōng zhì.
此都好游湘西寺,诸将亦自军中至。
mǎ yuán zhēng xíng zài yǎn qián, gé qiáng qīn jìn tóng xīn shì.
马援征行在眼前,葛强亲近同心事。
jīn dèng xià shān hóng fěn wǎn,
金镫下山红粉晚,
yá qiáng liè duò qīng lóu yuǎn.
牙樯捩柁青楼远。
gǔ shí sāng luàn jiē kě zhī, rén shì bēi huān zàn xiāng qiǎn.
古时丧乱皆可知,人世悲欢暂相遣。
dì zhí suī cún bù dé shū, gān gē wèi xī kǔ lí jū.
弟侄虽存不得书,干戈未息苦离居。
féng yíng shào zhuàng fēi wú dào,
逢迎少壮非吾道,
kuàng nǎi jīn zhāo gèng fú chú.
况乃今朝更祓除。

《清明》清明杜甫原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《qīng míng 》 dù fǔ

zhe chù fán huā wù shì rì ,zhǎng shā qiān rén wàn rén chū 。
dù tóu cuì liǔ yàn míng méi ,zhēng dào zhū tí jiāo niè xī 。
cǐ dōu hǎo yóu xiāng xī sì ,zhū jiāng yì zì jun1 zhōng zhì 。
mǎ yuán zhēng háng zài yǎn qián ,gě qiáng qīn jìn tóng xīn shì 。
jīn dèng xià shān hóng fěn wǎn ,yá qiáng liè tuó qīng lóu yuǎn 。
gǔ shí sàng luàn jiē kě zhī ,rén shì bēi huān zàn xiàng qiǎn 。
dì zhí suī cún bú dé shū ,gàn gē wèi xī kǔ lí jū 。
féng yíng shǎo zhuàng fēi wú dào ,kuàng nǎi jīn cháo gèng fú chú 。
fèn lèi :

zuò zhě jiǎn jiè (dù fǔ )

dù fǔ tóu xiàng

dù fǔ (712-770),zì zǐ měi ,zì hào shǎo líng yě lǎo ,shì chēng “dù gōng bù ”、“dù shǎo líng ”děng ,hàn zú ,hé nán fǔ gǒng xiàn (jīn hé nán shěng gǒng yì shì )rén ,táng dài wěi dà de xiàn shí zhǔ yì shī rén ,dù fǔ bèi shì rén zūn wéi “shī shèng ”,qí shī bèi chēng wéi “shī shǐ ”。dù fǔ yǔ lǐ bái hé chēng “lǐ dù ”,wéi le gēn lìng wài liǎng wèi shī rén lǐ shāng yǐn yǔ dù mù jí “xiǎo lǐ dù ”qū bié kāi lái ,dù fǔ yǔ lǐ bái yòu hé chēng “dà lǐ dù ”。tā yōu guó yōu mín ,rén gé gāo shàng ,tā de yuē 1400yú shǒu shī bèi bǎo liú le xià lái ,shī yì jīng zhàn ,zài zhōng guó gǔ diǎn shī gē zhōng bèi shòu tuī chóng ,yǐng xiǎng shēn yuǎn 。759-766nián jiān céng jū chéng dōu ,hòu shì yǒu dù fǔ cǎo táng jì niàn 。

《qīng míng 》dù fǔ fān yì 、shǎng xī hé shī yì

《qīng míng 》shì táng dài shī rén dù fǔ de zuò pǐn 。cǐ shī biǎo dá le dù fǔ duì yú shì shì cāng sāng hé rén shēng lí bié de gǎn kǎi 。

shī zhōng yǐ qīng míng jiē wéi bèi jǐng ,xiě chū le fán huá de zhǎng shā chéng ,rén men fēn fēn chū yóu de jǐng xiàng 。dù tóu de cuì liǔ yáo yè ,yìng zhào zhe rén men huān kuài de xiào liǎn 。jiē tóu shàng mǎ ér hóng zhe tí zǐ ,shì dé jiāo ào ,shuǐ biān de chuán shàng chuán lái huān shēng xiào yǔ 。zhè shì yī gè rè nào de shí kè ,rén men fēn zhì tà lái ,qí zhōng bú fá yī xiē jiāng lǐng hé jun1 rén 。

shī rén hái tí dào le mǎ yuán ,yī gè lì shǐ shàng de jiāng lǐng ,tā zhèng zài yǎn qián zhēng zhàn 。ér shī zhōng yě chū xiàn le gě qiáng ,huò xǔ tā shì shī rén de péng yǒu ,tā men yǒu zhe xiàng tóng de xīn shì 。

rán ér ,shī rén de shì yě bú jǐn jú xiàn zài cǐ shí cǐ dì ,tā tí dào le gǔ dài de sàng luàn hé bēi huān lí bié 。tā gǎn kǎi rén shì zhōng de xǐ nù āi lè dōu shì zàn shí de ,kě yǐ xiàng hù lí bié 。tā de dì zhí suī rán hái cún huó zhe ,dàn tā men yě wú fǎ tōng xìn ,wú fǎ yǔ tā gòng tóng fèn xiǎng bǐ cǐ de xīn shì 。ér tā zì jǐ yě bú néng tuō lí zhàn zhēng ,lí kāi kǔ jì de shēng huó 。

shī de zuì hòu ,shī rén tí dào le fú chú zhè yī chuán tǒng xí sú ,sì hū yù yì zhe yào bìng qì yī qiē bú kuài lè de shì wù ,yíng jiē xīn de kāi shǐ 。

zhè shǒu shī tōng guò miáo huì qīng míng jiē de rén men huān shēng xiào yǔ ,yǐ jí shī rén duì shì wù de sī suǒ ,shū fā le duì yú shì shì de gǎn kǎi hé duì lí bié de tòng kǔ de shū fā 。tōng guò duì xiàn shí shēng huó de guān chá hé duì lì shǐ de huí gù ,shī rén biǎo dá le duì yú rén shì duǎn zàn hé biàn huàn wú cháng de sī kǎo 。

* cǐ nèi róng lái zì gǔ shī cí ài hǎo zhě ,jǐn gòng cān kǎo

《qīng míng 》dù fǔ pīn yīn dú yīn cān kǎo

qīng míng
qīng míng

zhe chù fán huā wù shì rì, cháng shā qiān rén wàn rén chū.
zhe chù fán huā wù shì rì ,zhǎng shā qiān rén wàn rén chū 。
dù tóu cuì liǔ yàn míng méi,
dù tóu cuì liǔ yàn míng méi ,
zhēng dào zhū tí jiāo niè xī.
zhēng dào zhū tí jiāo niè xī 。
cǐ dōu hǎo yóu xiāng xī sì, zhū jiàng yì zì jūn zhōng zhì.
cǐ dōu hǎo yóu xiāng xī sì ,zhū jiāng yì zì jun1 zhōng zhì 。
mǎ yuán zhēng xíng zài yǎn qián, gé qiáng qīn jìn tóng xīn shì.
mǎ yuán zhēng háng zài yǎn qián ,gě qiáng qīn jìn tóng xīn shì 。
jīn dèng xià shān hóng fěn wǎn,
jīn dèng xià shān hóng fěn wǎn ,
yá qiáng liè duò qīng lóu yuǎn.
yá qiáng liè tuó qīng lóu yuǎn 。
gǔ shí sāng luàn jiē kě zhī, rén shì bēi huān zàn xiāng qiǎn.
gǔ shí sàng luàn jiē kě zhī ,rén shì bēi huān zàn xiàng qiǎn 。
dì zhí suī cún bù dé shū, gān gē wèi xī kǔ lí jū.
dì zhí suī cún bú dé shū ,gàn gē wèi xī kǔ lí jū 。
féng yíng shào zhuàng fēi wú dào,
féng yíng shǎo zhuàng fēi wú dào ,
kuàng nǎi jīn zhāo gèng fú chú.
kuàng nǎi jīn cháo gèng fú chú 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

杜甫 杜甫 杜甫(712-770),字子美,祖籍河南巩县。祖父杜审言是唐初著名诗人。青年时期,他曾游历过今江苏、浙江、河北、山东一带,并两次会见李白,两人结下深厚的友谊。唐玄宗天宝五年(746),杜甫来到长安,第二年他参加了由唐玄宗下诏的应试,由于奸臣李林甫从中作梗,全体应试者无一人录取。从此进取无门,生活贫困。直到天宝十四年(755),才得到「右卫率府胄曹参军」一职,负责看管兵甲仓库。同年,安史之乱爆发,此时杜甫正在奉先(今陕西蒲城)探家。第二年他把家属安顿在鄜州羌村(今陕西富县境),只身投奔在灵武(今甘肃省)即位的肃宗。途中被叛军所俘,押到沦陷后的长安,这期间他亲眼目睹了叛军杀戮洗劫的暴行和百姓的苦难。直到至德二年(757)四月,他才冒险逃到肃宗临时驻地凤翔(今陕西省凤翔县),授官左拾遗。不久因疏救房琯,被贬为华州司功参军。自此他对现实政治十分失望,抛弃官职,举家西行,几经辗转,最后到了成都,在严武等人的帮助下,在城西浣花溪畔,建成了一座草堂,世称「杜甫草堂」。后被严武荐为节度参谋、检校工部员外郎。严武死后,他离开了成都,全家寄居夔州(今四川奉节县)。两年后,离夔州到江陵、衡阳一带辗转流离。唐太宗大历五年(770),诗人病死在湘江的一只小船中。他的诗在艺术上以丰富多采著称,时而雄浑奔放,时而沉郁悲凉,或辞藻瑰丽,或平易质朴。他擅长律诗,又是新乐府诗体的开创者。他的诗声律和谐,选字精炼,「为人性癖耽佳句,语不惊人死不休」,正是他严谨创作态度的真实写照。在我国文学史上有「诗圣」之称。他的诗留存至今的有一千四百余首。有《杜少陵集》。

杜甫的诗词

  • 寄韩谏议 / 寄韩谏议注
  • 《望岳》望岳杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 江畔独步寻花·其五
  • 北征
  • 戏为六绝句·其一
  • 同诸公登慈恩寺塔
  • 《登楼》登楼杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 曲江二首
  • 奉和贾至舍人早朝大明宫 / 和贾至舍人早朝大明宫之作
  • 戏为六绝句
  • 唐代诗词推荐

  • 题孙棨诗后
  • 赠陈判官求子花诗(魏府出此物)
  • 天威行
  • 寄宜阳兄弟
  • 《房兵曹胡马诗》房兵曹胡马诗杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 寄吴拾遗
  • 添酒中六咏。酒池
  • 荆州新秋病起杂题一十五首。病起见庭莎
  • 和袭美江南书情二十韵寄秘阁韦校书贻之商洛…次韵
  • 寄石桥僧
  • 《清明》清明杜甫原文、翻译、赏析和诗意原文,《清明》清明杜甫原文、翻译、赏析和诗意翻译,《清明》清明杜甫原文、翻译、赏析和诗意赏析,《清明》清明杜甫原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自杜甫的作品

    诗词类别

    杜甫的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语