《鹊桥仙》陆游原文、翻译、赏析和诗意(鹊桥仙·华灯纵博 陆游)

作者:陆游 朝代:宋代
《鹊桥仙》陆游原文、翻译、赏析和诗意(鹊桥仙·华灯纵博 陆游)原文

《鹊桥仙》 陆游

华灯纵博,雕鞍驰射,谁记当年豪举。
酒徒一半取封侯,独去作、江边渔父。
轻舟八尺,低篷三扇,占断苹洲烟雨。
镜湖元自属闲人,又何必、君恩赐与。

作者简介(陆游)

陆游头像

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。

鹊桥仙·华灯纵博翻译及注释

翻译
当年在华丽的灯光下纵情地博弈,骑着骏马猎射驰骋,谁还记得我当年豪壮的军旅生活?那些无聊酒徒有许多如今都封了官爵,只有我等愿意隐居江边做渔翁。
江边有八尺轻舟。撑着低低的三扇篷,独自享受长满蘋草的水边景色,镜湖本来就属于像我这样的闲适之人。又何必非要你“官家”赐与不可呢?

注释
1、华灯:装饰华丽的灯台。
2、纵博:纵情赌博。此处视为豪爽任侠的一种行为表现。《剑南诗稿》卷二十五《九月一日夜读诗稿有感走笔作歌》:“四十从戎驻南郑,酣宴军中夜连日……华灯纵博声满楼,宝钗艳舞光照席。……”
3、酒徒:犹言市井平民,普通人。《史记》卷九十七《郦生陆贾列传》:“郦生嗔目案剑叱使者曰:走,复入言沛公!吾高阳酒徒也,非儒人也。”
4、渔父:渔翁,打鱼的老人。
5、占断:完全占有。
6、蘋洲:丛生苹草的小河。
7、镜湖:在浙江会稽、山阴两县交界处,周遭三百余里,以水平如镜而出名。
8、闲人:作者自称,乃愤激之辞。
9、官家赐与:唐开元间,诗人贺知章告老还乡到会稽,唐玄宗诏赐镜湖剡溪一曲。陆游反用其典,表达自己的不满之情。官家,指皇帝,此处明指唐玄宗,实指当时的南宋皇帝。

鹊桥仙·华灯纵博创作背景

  这首词为词人晚年罢归山阴后所写。陆游少年时便负有凌云之志,为抗击金兵驰骋奔走。但因此而为主和派排挤,屡遭贬黜。请缨无路的词人只好寄情江湖,渔樵度日,然而终是忧愤难平。这首《鹊桥仙》就表达了他这种心情。

鹊桥仙·华灯纵博赏析

  这是陆游闲居故乡山阴时所作。山阴地近镜湖,因此他此期词作多为“渔歌菱唱”。山容水态之咏,棹舞舟模之什,貌似清旷谈远,萧然物外,殊不知此翁身寄湖山,心存河岳。他写“身老沧洲”的惨谈生活,正是“心在天山”的痛苦曲折的反映。这首《鹊桥仙》即其一例。仔细品味当得诗人心思、真实处境。

  词从南郑幕府生活写起。发端两句,对他一生中最难忘的这段戎马生涯作了一往情深的追忆。在华丽的明灯下与同僚纵情赌博,骑上骏马猎射驰驱,这是多么豪迈的生活!当时南郑地处西北边防,为恢复中原的战略据点。王炎入川时,宋孝宗曾面谕布置北伐工作;陆游也曾为王炎规划进取之策,说“经略中原必自长安始,取长安必自陇右始”(见《宋史·陆游传》)。他初抵南郑时满怀信心地唱道:“国家四纪失中原,师出江淮未易吞。会看金鼓从天下,却用关中作本根。”(《山南行》)因此,他在军中心情极为舒畅,遂有“华灯纵博”、“雕鞍驰射”的“当年豪举”。词句显得激昂整炼,入势豪迈。但第三句折入现实,紧承以“谁记”二字,顿时引出一片寂寞凄凉。朝廷的国策起了变化,大有可为的时机就此白白丧失了。

  不到一年,王炎被召还朝,陆游转官成都,风流云散,伟略成空。那份豪情壮志,当年曾有几人珍视?此时更有谁还记得?词人运千钧之力于毫端,用“谁记”一笔兜转,于转折中进层。后两句描绘出两类人物,两条道路:终日酣饮耽乐的酒徒,反倒受赏封候;志存恢复的儒生如已者,却被迫投闲置散,作了江边渔父,事之不平,孰逾于此?这四、五两句,以“独”字为转折,从转折中再进一层。经过两次转折进层,昔日马上草檄、短衣射虎的英雄,在此时却已经变成孤舟蓑笠翁了。那个“独”字以入声直促之音,高亢特起,凝铸了深沉的孤愤和掉头不顾的傲岸,声情悉称,妙合无垠。

  下片承“江边渔父”以“轻舟”、“低逢”之渺小与“苹洲烟雨”之浩荡对举,复缀“占断”一语于其间,再作转折进层。“占断”即占尽之意。纵一苇之所如,凌万顷之茫然,无拘无束,独往独来,是谓“占断烟雨”。三句写湖上生涯,词境浩渺苍凉,极烟水迷离之致,含疏旷要眇之情。词至此声情转为纾徐萧散,节奏轻缓。但由于“占断”一词撑拄其间,又显得骨力开张,于舒缓中蓄拗怒之气,萧散而不失遒劲昂扬。“占断”以前既蓄深沉的孤愤和掉头不顾的傲岸之情,复于此处得“占断”二字一挑,于是,“镜湖元自属闲人,又何必官家赐与”这更为昂扬兀傲的两句肆口而成,语随调出,唱出了全阕的最高音。唐代诗人贺知章老去还乡,玄宗曾诏赐镜湖一曲以示矜恤。陆游借用这一故事而翻出一层新意——官家(皇帝)既置他于闲散,这镜湖风月本来就只属闲人,还用得着你官家赐与吗?再说,天地之大,江湖之迥,何处不可置他八尺之躯,谁又稀罕“官家”的赐与?这个结句,表现出夷然不屑之态,愤慨不平之情,笔锋直指最高统治者,它把通首迭经转折进层蓄积起来的激昂不平之意,挟其大力盘旋之势,千回百转而后骤现,故一出便振动全词,声情激昂,逸响悠然,浩歌不绝。 

  这首抒情小唱很能代表陆游放归后词作的特色。他在描写湖山胜景,闲情逸趣的同时,总蕴含着壮志未酬、壮心不已的幽愤。这首《鹊桥仙》中雕鞍驰射,苹洲烟雨,景色何等广漠浩荡!而“谁记”、“独去”、“占断”这类词语层层转折,步步蓄势,隐曲幽微,情意又何等怨慕深远!这种景与情,广与深的纵模交织,构成了独特深沉的意境。明代杨慎《词品》说:“放翁词,纤丽处似淮海,雄快处似东坡。其感旧《鹊桥仙》一首(即此词),英气可掬,流落亦可惜矣。”他看到了这首词中的“英气”,却没有看到其中的不平之气,清代陈廷焯编《词则》,将此词选入《别调集》,在“酒徒”两句上加密点以示激赏,眉批云:“悲壮语,亦是安分语。”谓为“悲壮”近是,谓为“安分”则远失之。这首词看似超脱、“安分”,实则于啸傲烟水中深寓忠愤抑郁之气,内心是极不平静,极不安分的。不窥其隐曲幽微的深衷,说他随缘、安分,未免昧于骚人之旨,委屈了志士之心。

  这首词,读来荡气回肠、确是上乘之作。

鹊桥仙·华灯纵博赏析二

  “华灯纵博,雕鞍驰射,谁记当年豪举。”开篇就追忆往事,发表感慨。这两句采用倒叙手法,回忆“当年”旧事。从“华灯纵博,雕鞍驰射”两个对偶句,知所谓当年是指在南郑从军一段时期。他对这一时期的“豪举”生活,印象极为深刻,后来多次见于吟咏。这是因为:一、他亲自到了接近国防前线的地区,接触许多激动人心的场景,如射猎、检阅、韩信拜将坛、武侯祠庙,登高远望长安诸山,义士冒死驰递情报等等。二、扩展了视野,丰富了生活,激发了爱国热情,获得了大量的创作题材,奠定了“诗外功夫”的理论。完全可以说,南郑从军,对他的诗歌艺术具有划时代的意义。他曾有诗说:“华灯纵博声满楼,宝钗艳舞光照席。”“分骑霜天伐狐兔,张灯雪夜掷枭卢。”前两句辞采华丽,极具象征意义,将当年南郑从戎时期,词人与同僚纵情欢赌、策马射猎的生活场景重现。此处赌博并无贬义,突显的恰是一掷千金的豪爽性格。“谁记”二字转折强烈,写华年消逝、世事变迁之后,还有谁记得当年的豪情壮志。

  “酒徒一半取封侯,独去作江边渔父。”这两句紧承“谁记”领起的转折,想过去,叹今朝。从此,下文分向“低沉”和“开朗”两方面开拓。封侯、渔父,是两种截然不同的人生遭遇,荣辱升沉,各有畔岸。“酒徒”是普普通通的平凡之人,暗用刘邦时策士郦生故事,在这儿是指原来和自己比肩而后来逐渐爬上去的达官贵人(如范成大、周必大都位至宰执)。当年与自己一起饮酒的人,至少有一半已经封侯进爵,可是自己却落得病老乡里,成了一个靠打渔为生的衰老渔夫。这里只作说明,并不见褒贬或感叹的痕迹。但也不禁使人发问:那些酒徒,是怎样取得封侯的,自己又为什么落拓江湖甘心去做钓徒渔父,但这不是作论文,为艺术法则所制约,不能说,也不必说了。诗词语者,有它的特色,留有余味,让读者自去咀嚼和解答,这就是“言有尽而意无穷”的妙处。“独”字突显出孤家寡人、顾影自怜之意。把成为“渔父”的自己置于“封侯者”之中,对比鲜明,写出陆游仕途的坎坷失意。还应看到,去做渔父,有他的天惠条件,门前宅旁,江湖满地,烟水迷离,是渔父生涯最理想的环境。无怪他在词作里常常提列。此篇而外,如《渔歌子》五首、《鹊桥仙·一竿风月》、《长相思》五首,都是歌颂渔钓生活的清丽超爽之作。诚然,这里也许微寓《楚辞·渔父》“举世皆浊而我独清”的惋叹。

  下阕紧承“渔父”二字,从小船写起。“轻舟八尺,低篷三扇”,八尺长的轻小舟船,只有三扇低矮的蓬窗,恐怕只能容下词人一人。但是,词人却说它“占断蘋洲烟雨”,别有新致。表现出词人对渔钓生活的喜爱。“占断颇洲烟雨”,情景交融,韵味殊胜。蘋洲之上,烟雨迷蒙,水云之乡,为自己独占.逍遥容与,可以尽情领略心境何等旷远。况周颐说:“善言情者,但写景而情在其中。”只此一句,抵得张志和全篇《渔歌子》,此可视为“当年豪举”在意境上的升华。在广阔的湖面这一背景中,相较于“轻舟”之小,湖水简直可称大而无当,如此轻巧纤弱的一叶扁舟,绝对不可能占尽风雨,唯词人胸怀宽广能为之。通过这样鲜明的对比,词人言明渔钓生活已成为自己的精神栖所。

  “镜湖元自属闲人,又何必官家赐与。”这两句引贺知章的典故。贺知章是会稽人,为官为文都很成功,天宝年间自请归乡为道士,唐玄宗特赐封地。这两句中,词人用略带嘲讽的口吻,打趣贺知章受皇恩所赐得以清闲归乡,实是用以自嘲,嘲笑自己衰鬓残年尚寸功未立。虽有怨念,但词人不仅把这种情怀表达得十分平淡,还显得英气凛然,可能是其晚年心境愈发冲和的缘故。

  后人论辛、陆诗词,谓“时时掉书袋.要是一癖”。其实用事只要贴切自然,没有什么不可以。近代词人、词论家况周颐指出必欲得天然妙语,“其道有二。曰性灵流露,曰书卷酝酿。”可谓知言。杨慎评此作:“英气可掬,流落亦可惜矣!”杨慎于此拈出“英气”二字.丁消沉遁世的基调中看到开朗超拔的一面,具见法眼。在任何时代,作为一个诗人的气质来说,这种“英挺之气”断不可少。这是在品格和艺术创作中的间架和脊梁。

  全词用笔蕴蓄,颇见炼字炼句之功。如开头只用八个字,就概括了南郑从军多方而的“豪举”。“酒徒”二句,指出持身不同,遭逢各异,亦自言外有意。“占断”一句,只用六字,诗情画意,境界全出。正如赵翼所说:“放翁功夫精到,出语自然老洁,他人数言不能了者,只在一二语了之。”若姚范说他“苍黯蕴蓄之风盖微”,并非公允之论。

  另外,此词虽用了一半篇幅描绘渔父生涯,但陆游与张志和一类烟波钓徒全然不同。被迫投闲的渔父即使表面上再潇洒悠闲,骨子里仍是时时不忘“当年豪举”的爱国志士。正是这股内在的豪纵之气,贯注于全词,便在字里行间和转折推进中流露了一种强烈的不平、怨愤、牢骚和孤傲,而词中“谁记”、“独去”、“占断”、“元自”、“何必”等词语,则在表现上述感情方面起了重要作用。

《鹊桥仙》陆游 拼音读音参考

què qiáo xiān
鹊桥仙

huá dēng zòng bó, diāo ān chí shè, shuí jì dāng nián háo jǔ.
华灯纵博,雕鞍驰射,谁记当年豪举。
jiǔ tú yī bàn qǔ fēng hóu, dú qù zuò jiāng biān yú fù.
酒徒一半取封侯,独去作、江边渔父。
qīng zhōu bā chǐ, dī péng sān shàn, zhàn duàn píng zhōu yān yǔ.
轻舟八尺,低篷三扇,占断苹洲烟雨。
jìng hú yuán zì shǔ xián rén, yòu hé bì jūn ēn cì yǔ.
镜湖元自属闲人,又何必、君恩赐与。

《鹊桥仙》陆游原文、翻译、赏析和诗意(鹊桥仙·华灯纵博 陆游)拼音解读

《què qiáo xiān 》 lù yóu

huá dēng zòng bó ,diāo ān chí shè ,shuí jì dāng nián háo jǔ 。
jiǔ tú yī bàn qǔ fēng hóu ,dú qù zuò 、jiāng biān yú fù 。
qīng zhōu bā chǐ ,dī péng sān shàn ,zhàn duàn píng zhōu yān yǔ 。
jìng hú yuán zì shǔ xián rén ,yòu hé bì 、jun1 ēn cì yǔ 。

zuò zhě jiǎn jiè (lù yóu )

lù yóu tóu xiàng

lù yóu (1125—1210),zì wù guān ,hào fàng wēng 。hàn zú ,yuè zhōu shān yīn (jīn zhè jiāng shào xìng )rén ,nán sòng zhe míng shī rén 。shǎo shí shòu jiā tíng ài guó sī xiǎng xūn táo ,gāo zōng shí yīng lǐ bù shì ,wéi qín guì suǒ chù 。xiào zōng shí cì jìn shì chū shēn 。zhōng nián rù shǔ ,tóu shēn jun1 lǚ shēng huó ,guān zhì bǎo zhāng gé dài zhì 。wǎn nián tuì jū jiā xiāng 。chuàng zuò shī gē jīn cún jiǔ qiān duō shǒu ,nèi róng jí wéi fēng fù 。zhe yǒu 《jiàn nán shī gǎo 》、《wèi nán wén jí 》、《nán táng shū 》、《lǎo xué ān bǐ jì 》děng 。

què qiáo xiān ·huá dēng zòng bó fān yì jí zhù shì

fān yì
dāng nián zài huá lì de dēng guāng xià zòng qíng dì bó yì ,qí zhe jun4 mǎ liè shè chí chěng ,shuí hái jì dé wǒ dāng nián háo zhuàng de jun1 lǚ shēng huó ?nà xiē wú liáo jiǔ tú yǒu xǔ duō rú jīn dōu fēng le guān jué ,zhī yǒu wǒ děng yuàn yì yǐn jū jiāng biān zuò yú wēng 。
jiāng biān yǒu bā chǐ qīng zhōu 。chēng zhe dī dī de sān shàn péng ,dú zì xiǎng shòu zhǎng mǎn pín cǎo de shuǐ biān jǐng sè ,jìng hú běn lái jiù shǔ yú xiàng wǒ zhè yàng de xián shì zhī rén 。yòu hé bì fēi yào nǐ “guān jiā ”cì yǔ bú kě ne ?

zhù shì
1、huá dēng :zhuāng shì huá lì de dēng tái 。
2、zòng bó :zòng qíng dǔ bó 。cǐ chù shì wéi háo shuǎng rèn xiá de yī zhǒng háng wéi biǎo xiàn 。《jiàn nán shī gǎo 》juàn èr shí wǔ 《jiǔ yuè yī rì yè dú shī gǎo yǒu gǎn zǒu bǐ zuò gē 》:“sì shí cóng róng zhù nán zhèng ,hān yàn jun1 zhōng yè lián rì ……huá dēng zòng bó shēng mǎn lóu ,bǎo chāi yàn wǔ guāng zhào xí 。……”
3、jiǔ tú :yóu yán shì jǐng píng mín ,pǔ tōng rén 。《shǐ jì 》juàn jiǔ shí qī 《lì shēng lù jiǎ liè chuán 》:“lì shēng chēn mù àn jiàn chì shǐ zhě yuē :zǒu ,fù rù yán pèi gōng !wú gāo yáng jiǔ tú yě ,fēi rú rén yě 。”
4、yú fù :yú wēng ,dǎ yú de lǎo rén 。
5、zhàn duàn :wán quán zhàn yǒu 。
6、pín zhōu :cóng shēng píng cǎo de xiǎo hé 。
7、jìng hú :zài zhè jiāng huì jī 、shān yīn liǎng xiàn jiāo jiè chù ,zhōu zāo sān bǎi yú lǐ ,yǐ shuǐ píng rú jìng ér chū míng 。
8、xián rén :zuò zhě zì chēng ,nǎi fèn jī zhī cí 。
9、guān jiā cì yǔ :táng kāi yuán jiān ,shī rén hè zhī zhāng gào lǎo hái xiāng dào huì jī ,táng xuán zōng zhào cì jìng hú yǎn xī yī qǔ 。lù yóu fǎn yòng qí diǎn ,biǎo dá zì jǐ de bú mǎn zhī qíng 。guān jiā ,zhǐ huáng dì ,cǐ chù míng zhǐ táng xuán zōng ,shí zhǐ dāng shí de nán sòng huáng dì 。

què qiáo xiān ·huá dēng zòng bó chuàng zuò bèi jǐng

  zhè shǒu cí wéi cí rén wǎn nián bà guī shān yīn hòu suǒ xiě 。lù yóu shǎo nián shí biàn fù yǒu líng yún zhī zhì ,wéi kàng jī jīn bīng chí chěng bēn zǒu 。dàn yīn cǐ ér wéi zhǔ hé pài pái jǐ ,lǚ zāo biǎn chù 。qǐng yīng wú lù de cí rén zhī hǎo jì qíng jiāng hú ,yú qiáo dù rì ,rán ér zhōng shì yōu fèn nán píng 。zhè shǒu 《què qiáo xiān 》jiù biǎo dá le tā zhè zhǒng xīn qíng 。

què qiáo xiān ·huá dēng zòng bó shǎng xī

  zhè shì lù yóu xián jū gù xiāng shān yīn shí suǒ zuò 。shān yīn dì jìn jìng hú ,yīn cǐ tā cǐ qī cí zuò duō wéi “yú gē líng chàng ”。shān róng shuǐ tài zhī yǒng ,zhào wǔ zhōu mó zhī shí ,mào sì qīng kuàng tán yuǎn ,xiāo rán wù wài ,shū bú zhī cǐ wēng shēn jì hú shān ,xīn cún hé yuè 。tā xiě “shēn lǎo cāng zhōu ”de cǎn tán shēng huó ,zhèng shì “xīn zài tiān shān ”de tòng kǔ qǔ shé de fǎn yìng 。zhè shǒu 《què qiáo xiān 》jí qí yī lì 。zǎi xì pǐn wèi dāng dé shī rén xīn sī 、zhēn shí chù jìng 。

  cí cóng nán zhèng mù fǔ shēng huó xiě qǐ 。fā duān liǎng jù ,duì tā yī shēng zhōng zuì nán wàng de zhè duàn róng mǎ shēng yá zuò le yī wǎng qíng shēn de zhuī yì 。zài huá lì de míng dēng xià yǔ tóng liáo zòng qíng dǔ bó ,qí shàng jun4 mǎ liè shè chí qū ,zhè shì duō me háo mài de shēng huó !dāng shí nán zhèng dì chù xī běi biān fáng ,wéi huī fù zhōng yuán de zhàn luè jù diǎn 。wáng yán rù chuān shí ,sòng xiào zōng céng miàn yù bù zhì běi fá gōng zuò ;lù yóu yě céng wéi wáng yán guī huá jìn qǔ zhī cè ,shuō “jīng luè zhōng yuán bì zì zhǎng ān shǐ ,qǔ zhǎng ān bì zì lǒng yòu shǐ ”(jiàn 《sòng shǐ ·lù yóu chuán 》)。tā chū dǐ nán zhèng shí mǎn huái xìn xīn dì chàng dào :“guó jiā sì jì shī zhōng yuán ,shī chū jiāng huái wèi yì tūn 。huì kàn jīn gǔ cóng tiān xià ,què yòng guān zhōng zuò běn gēn 。”(《shān nán háng 》)yīn cǐ ,tā zài jun1 zhōng xīn qíng jí wéi shū chàng ,suí yǒu “huá dēng zòng bó ”、“diāo ān chí shè ”de “dāng nián háo jǔ ”。cí jù xiǎn dé jī áng zhěng liàn ,rù shì háo mài 。dàn dì sān jù shé rù xiàn shí ,jǐn chéng yǐ “shuí jì ”èr zì ,dùn shí yǐn chū yī piàn jì mò qī liáng 。cháo tíng de guó cè qǐ le biàn huà ,dà yǒu kě wéi de shí jī jiù cǐ bái bái sàng shī le 。

  bú dào yī nián ,wáng yán bèi zhào hái cháo ,lù yóu zhuǎn guān chéng dōu ,fēng liú yún sàn ,wěi luè chéng kōng 。nà fèn háo qíng zhuàng zhì ,dāng nián céng yǒu jǐ rén zhēn shì ?cǐ shí gèng yǒu shuí hái jì dé ?cí rén yùn qiān jun1 zhī lì yú háo duān ,yòng “shuí jì ”yī bǐ dōu zhuǎn ,yú zhuǎn shé zhōng jìn céng 。hòu liǎng jù miáo huì chū liǎng lèi rén wù ,liǎng tiáo dào lù :zhōng rì hān yǐn dān lè de jiǔ tú ,fǎn dǎo shòu shǎng fēng hòu ;zhì cún huī fù de rú shēng rú yǐ zhě ,què bèi pò tóu xián zhì sàn ,zuò le jiāng biān yú fù ,shì zhī bú píng ,shú yú yú cǐ ?zhè sì 、wǔ liǎng jù ,yǐ “dú ”zì wéi zhuǎn shé ,cóng zhuǎn shé zhōng zài jìn yī céng 。jīng guò liǎng cì zhuǎn shé jìn céng ,xī rì mǎ shàng cǎo xí 、duǎn yī shè hǔ de yīng xióng ,zài cǐ shí què yǐ jīng biàn chéng gū zhōu suō lì wēng le 。nà gè “dú ”zì yǐ rù shēng zhí cù zhī yīn ,gāo kàng tè qǐ ,níng zhù le shēn chén de gū fèn hé diào tóu bú gù de ào àn ,shēng qíng xī chēng ,miào hé wú yín 。

  xià piàn chéng “jiāng biān yú fù ”yǐ “qīng zhōu ”、“dī féng ”zhī miǎo xiǎo yǔ “píng zhōu yān yǔ ”zhī hào dàng duì jǔ ,fù zhuì “zhàn duàn ”yī yǔ yú qí jiān ,zài zuò zhuǎn shé jìn céng 。“zhàn duàn ”jí zhàn jìn zhī yì 。zòng yī wěi zhī suǒ rú ,líng wàn qǐng zhī máng rán ,wú jū wú shù ,dú wǎng dú lái ,shì wèi “zhàn duàn yān yǔ ”。sān jù xiě hú shàng shēng yá ,cí jìng hào miǎo cāng liáng ,jí yān shuǐ mí lí zhī zhì ,hán shū kuàng yào miǎo zhī qíng 。cí zhì cǐ shēng qíng zhuǎn wéi shū xú xiāo sàn ,jiē zòu qīng huǎn 。dàn yóu yú “zhàn duàn ”yī cí chēng zhǔ qí jiān ,yòu xiǎn dé gǔ lì kāi zhāng ,yú shū huǎn zhōng xù niù nù zhī qì ,xiāo sàn ér bú shī qiú jìn áng yáng 。“zhàn duàn ”yǐ qián jì xù shēn chén de gū fèn hé diào tóu bú gù de ào àn zhī qíng ,fù yú cǐ chù dé “zhàn duàn ”èr zì yī tiāo ,yú shì ,“jìng hú yuán zì shǔ xián rén ,yòu hé bì guān jiā cì yǔ ”zhè gèng wéi áng yáng wū ào de liǎng jù sì kǒu ér chéng ,yǔ suí diào chū ,chàng chū le quán què de zuì gāo yīn 。táng dài shī rén hè zhī zhāng lǎo qù hái xiāng ,xuán zōng céng zhào cì jìng hú yī qǔ yǐ shì jīn xù 。lù yóu jiè yòng zhè yī gù shì ér fān chū yī céng xīn yì ——guān jiā (huáng dì )jì zhì tā yú xián sàn ,zhè jìng hú fēng yuè běn lái jiù zhī shǔ xián rén ,hái yòng dé zhe nǐ guān jiā cì yǔ ma ?zài shuō ,tiān dì zhī dà ,jiāng hú zhī jiǒng ,hé chù bú kě zhì tā bā chǐ zhī qū ,shuí yòu xī hǎn “guān jiā ”de cì yǔ ?zhè gè jié jù ,biǎo xiàn chū yí rán bú xiè zhī tài ,fèn kǎi bú píng zhī qíng ,bǐ fēng zhí zhǐ zuì gāo tǒng zhì zhě ,tā bǎ tōng shǒu dié jīng zhuǎn shé jìn céng xù jī qǐ lái de jī áng bú píng zhī yì ,jiā qí dà lì pán xuán zhī shì ,qiān huí bǎi zhuǎn ér hòu zhòu xiàn ,gù yī chū biàn zhèn dòng quán cí ,shēng qíng jī áng ,yì xiǎng yōu rán ,hào gē bú jué 。 

  zhè shǒu shū qíng xiǎo chàng hěn néng dài biǎo lù yóu fàng guī hòu cí zuò de tè sè 。tā zài miáo xiě hú shān shèng jǐng ,xián qíng yì qù de tóng shí ,zǒng yùn hán zhe zhuàng zhì wèi chóu 、zhuàng xīn bú yǐ de yōu fèn 。zhè shǒu 《què qiáo xiān 》zhōng diāo ān chí shè ,píng zhōu yān yǔ ,jǐng sè hé děng guǎng mò hào dàng !ér “shuí jì ”、“dú qù ”、“zhàn duàn ”zhè lèi cí yǔ céng céng zhuǎn shé ,bù bù xù shì ,yǐn qǔ yōu wēi ,qíng yì yòu hé děng yuàn mù shēn yuǎn !zhè zhǒng jǐng yǔ qíng ,guǎng yǔ shēn de zòng mó jiāo zhī ,gòu chéng le dú tè shēn chén de yì jìng 。míng dài yáng shèn 《cí pǐn 》shuō :“fàng wēng cí ,xiān lì chù sì huái hǎi ,xióng kuài chù sì dōng pō 。qí gǎn jiù 《què qiáo xiān 》yī shǒu (jí cǐ cí ),yīng qì kě jū ,liú luò yì kě xī yǐ 。”tā kàn dào le zhè shǒu cí zhōng de “yīng qì ”,què méi yǒu kàn dào qí zhōng de bú píng zhī qì ,qīng dài chén tíng chāo biān 《cí zé 》,jiāng cǐ cí xuǎn rù 《bié diào jí 》,zài “jiǔ tú ”liǎng jù shàng jiā mì diǎn yǐ shì jī shǎng ,méi pī yún :“bēi zhuàng yǔ ,yì shì ān fèn yǔ 。”wèi wéi “bēi zhuàng ”jìn shì ,wèi wéi “ān fèn ”zé yuǎn shī zhī 。zhè shǒu cí kàn sì chāo tuō 、“ān fèn ”,shí zé yú xiào ào yān shuǐ zhōng shēn yù zhōng fèn yì yù zhī qì ,nèi xīn shì jí bú píng jìng ,jí bú ān fèn de 。bú kuī qí yǐn qǔ yōu wēi de shēn zhōng ,shuō tā suí yuán 、ān fèn ,wèi miǎn mèi yú sāo rén zhī zhǐ ,wěi qū le zhì shì zhī xīn 。

  zhè shǒu cí ,dú lái dàng qì huí cháng 、què shì shàng chéng zhī zuò 。

què qiáo xiān ·huá dēng zòng bó shǎng xī èr

  “huá dēng zòng bó ,diāo ān chí shè ,shuí jì dāng nián háo jǔ 。”kāi piān jiù zhuī yì wǎng shì ,fā biǎo gǎn kǎi 。zhè liǎng jù cǎi yòng dǎo xù shǒu fǎ ,huí yì “dāng nián ”jiù shì 。cóng “huá dēng zòng bó ,diāo ān chí shè ”liǎng gè duì ǒu jù ,zhī suǒ wèi dāng nián shì zhǐ zài nán zhèng cóng jun1 yī duàn shí qī 。tā duì zhè yī shí qī de “háo jǔ ”shēng huó ,yìn xiàng jí wéi shēn kè ,hòu lái duō cì jiàn yú yín yǒng 。zhè shì yīn wéi :yī 、tā qīn zì dào le jiē jìn guó fáng qián xiàn de dì qū ,jiē chù xǔ duō jī dòng rén xīn de chǎng jǐng ,rú shè liè 、jiǎn yuè 、hán xìn bài jiāng tán 、wǔ hóu cí miào ,dēng gāo yuǎn wàng zhǎng ān zhū shān ,yì shì mào sǐ chí dì qíng bào děng děng 。èr 、kuò zhǎn le shì yě ,fēng fù le shēng huó ,jī fā le ài guó rè qíng ,huò dé le dà liàng de chuàng zuò tí cái ,diàn dìng le “shī wài gōng fū ”de lǐ lùn 。wán quán kě yǐ shuō ,nán zhèng cóng jun1 ,duì tā de shī gē yì shù jù yǒu huá shí dài de yì yì 。tā céng yǒu shī shuō :“huá dēng zòng bó shēng mǎn lóu ,bǎo chāi yàn wǔ guāng zhào xí 。”“fèn qí shuāng tiān fá hú tù ,zhāng dēng xuě yè zhì xiāo lú 。”qián liǎng jù cí cǎi huá lì ,jí jù xiàng zhēng yì yì ,jiāng dāng nián nán zhèng cóng róng shí qī ,cí rén yǔ tóng liáo zòng qíng huān dǔ 、cè mǎ shè liè de shēng huó chǎng jǐng zhòng xiàn 。cǐ chù dǔ bó bìng wú biǎn yì ,tū xiǎn de qià shì yī zhì qiān jīn de háo shuǎng xìng gé 。“shuí jì ”èr zì zhuǎn shé qiáng liè ,xiě huá nián xiāo shì 、shì shì biàn qiān zhī hòu ,hái yǒu shuí jì dé dāng nián de háo qíng zhuàng zhì 。

  “jiǔ tú yī bàn qǔ fēng hóu ,dú qù zuò jiāng biān yú fù 。”zhè liǎng jù jǐn chéng “shuí jì ”lǐng qǐ de zhuǎn shé ,xiǎng guò qù ,tàn jīn cháo 。cóng cǐ ,xià wén fèn xiàng “dī chén ”hé “kāi lǎng ”liǎng fāng miàn kāi tuò 。fēng hóu 、yú fù ,shì liǎng zhǒng jié rán bú tóng de rén shēng zāo yù ,róng rǔ shēng chén ,gè yǒu pàn àn 。“jiǔ tú ”shì pǔ pǔ tōng tōng de píng fán zhī rén ,àn yòng liú bāng shí cè shì lì shēng gù shì ,zài zhè ér shì zhǐ yuán lái hé zì jǐ bǐ jiān ér hòu lái zhú jiàn pá shàng qù de dá guān guì rén (rú fàn chéng dà 、zhōu bì dà dōu wèi zhì zǎi zhí )。dāng nián yǔ zì jǐ yī qǐ yǐn jiǔ de rén ,zhì shǎo yǒu yī bàn yǐ jīng fēng hóu jìn jué ,kě shì zì jǐ què luò dé bìng lǎo xiāng lǐ ,chéng le yī gè kào dǎ yú wéi shēng de shuāi lǎo yú fū 。zhè lǐ zhī zuò shuō míng ,bìng bú jiàn bāo biǎn huò gǎn tàn de hén jì 。dàn yě bú jìn shǐ rén fā wèn :nà xiē jiǔ tú ,shì zěn yàng qǔ dé fēng hóu de ,zì jǐ yòu wéi shí me luò tuò jiāng hú gān xīn qù zuò diào tú yú fù ,dàn zhè bú shì zuò lùn wén ,wéi yì shù fǎ zé suǒ zhì yuē ,bú néng shuō ,yě bú bì shuō le 。shī cí yǔ zhě ,yǒu tā de tè sè ,liú yǒu yú wèi ,ràng dú zhě zì qù jǔ jiáo hé jiě dá ,zhè jiù shì “yán yǒu jìn ér yì wú qióng ”de miào chù 。“dú ”zì tū xiǎn chū gū jiā guǎ rén 、gù yǐng zì lián zhī yì 。bǎ chéng wéi “yú fù ”de zì jǐ zhì yú “fēng hóu zhě ”zhī zhōng ,duì bǐ xiān míng ,xiě chū lù yóu shì tú de kǎn kě shī yì 。hái yīng kàn dào ,qù zuò yú fù ,yǒu tā de tiān huì tiáo jiàn ,mén qián zhái páng ,jiāng hú mǎn dì ,yān shuǐ mí lí ,shì yú fù shēng yá zuì lǐ xiǎng de huán jìng 。wú guài tā zài cí zuò lǐ cháng cháng tí liè 。cǐ piān ér wài ,rú 《yú gē zǐ 》wǔ shǒu 、《què qiáo xiān ·yī gān fēng yuè 》、《zhǎng xiàng sī 》wǔ shǒu ,dōu shì gē sòng yú diào shēng huó de qīng lì chāo shuǎng zhī zuò 。chéng rán ,zhè lǐ yě xǔ wēi yù 《chǔ cí ·yú fù 》“jǔ shì jiē zhuó ér wǒ dú qīng ”de wǎn tàn 。

  xià què jǐn chéng “yú fù ”èr zì ,cóng xiǎo chuán xiě qǐ 。“qīng zhōu bā chǐ ,dī péng sān shàn ”,bā chǐ zhǎng de qīng xiǎo zhōu chuán ,zhī yǒu sān shàn dī ǎi de péng chuāng ,kǒng pà zhī néng róng xià cí rén yī rén 。dàn shì ,cí rén què shuō tā “zhàn duàn pín zhōu yān yǔ ”,bié yǒu xīn zhì 。biǎo xiàn chū cí rén duì yú diào shēng huó de xǐ ài 。“zhàn duàn pō zhōu yān yǔ ”,qíng jǐng jiāo róng ,yùn wèi shū shèng 。pín zhōu zhī shàng ,yān yǔ mí méng ,shuǐ yún zhī xiāng ,wéi zì jǐ dú zhàn .xiāo yáo róng yǔ ,kě yǐ jìn qíng lǐng luè xīn jìng hé děng kuàng yuǎn 。kuàng zhōu yí shuō :“shàn yán qíng zhě ,dàn xiě jǐng ér qíng zài qí zhōng 。”zhī cǐ yī jù ,dǐ dé zhāng zhì hé quán piān 《yú gē zǐ 》,cǐ kě shì wéi “dāng nián háo jǔ ”zài yì jìng shàng de shēng huá 。zài guǎng kuò de hú miàn zhè yī bèi jǐng zhōng ,xiàng jiào yú “qīng zhōu ”zhī xiǎo ,hú shuǐ jiǎn zhí kě chēng dà ér wú dāng ,rú cǐ qīng qiǎo xiān ruò de yī yè biǎn zhōu ,jué duì bú kě néng zhàn jìn fēng yǔ ,wéi cí rén xiōng huái kuān guǎng néng wéi zhī 。tōng guò zhè yàng xiān míng de duì bǐ ,cí rén yán míng yú diào shēng huó yǐ chéng wéi zì jǐ de jīng shén qī suǒ 。

  “jìng hú yuán zì shǔ xián rén ,yòu hé bì guān jiā cì yǔ 。”zhè liǎng jù yǐn hè zhī zhāng de diǎn gù 。hè zhī zhāng shì huì jī rén ,wéi guān wéi wén dōu hěn chéng gōng ,tiān bǎo nián jiān zì qǐng guī xiāng wéi dào shì ,táng xuán zōng tè cì fēng dì 。zhè liǎng jù zhōng ,cí rén yòng luè dài cháo fěng de kǒu wěn ,dǎ qù hè zhī zhāng shòu huáng ēn suǒ cì dé yǐ qīng xián guī xiāng ,shí shì yòng yǐ zì cháo ,cháo xiào zì jǐ shuāi bìn cán nián shàng cùn gōng wèi lì 。suī yǒu yuàn niàn ,dàn cí rén bú jǐn bǎ zhè zhǒng qíng huái biǎo dá dé shí fèn píng dàn ,hái xiǎn dé yīng qì lǐn rán ,kě néng shì qí wǎn nián xīn jìng yù fā chōng hé de yuán gù 。

  hòu rén lùn xīn 、lù shī cí ,wèi “shí shí diào shū dài .yào shì yī pǐ ”。qí shí yòng shì zhī yào tiē qiē zì rán ,méi yǒu shí me bú kě yǐ 。jìn dài cí rén 、cí lùn jiā kuàng zhōu yí zhǐ chū bì yù dé tiān rán miào yǔ ,“qí dào yǒu èr 。yuē xìng líng liú lù ,yuē shū juàn yùn niàng 。”kě wèi zhī yán 。yáng shèn píng cǐ zuò :“yīng qì kě jū ,liú luò yì kě xī yǐ !”yáng shèn yú cǐ niān chū “yīng qì ”èr zì .dīng xiāo chén dùn shì de jī diào zhōng kàn dào kāi lǎng chāo bá de yī miàn ,jù jiàn fǎ yǎn 。zài rèn hé shí dài ,zuò wéi yī gè shī rén de qì zhì lái shuō ,zhè zhǒng “yīng tǐng zhī qì ”duàn bú kě shǎo 。zhè shì zài pǐn gé hé yì shù chuàng zuò zhōng de jiān jià hé jǐ liáng 。

  quán cí yòng bǐ yùn xù ,pō jiàn liàn zì liàn jù zhī gōng 。rú kāi tóu zhī yòng bā gè zì ,jiù gài kuò le nán zhèng cóng jun1 duō fāng ér de “háo jǔ ”。“jiǔ tú ”èr jù ,zhǐ chū chí shēn bú tóng ,zāo féng gè yì ,yì zì yán wài yǒu yì 。“zhàn duàn ”yī jù ,zhī yòng liù zì ,shī qíng huà yì ,jìng jiè quán chū 。zhèng rú zhào yì suǒ shuō :“fàng wēng gōng fū jīng dào ,chū yǔ zì rán lǎo jié ,tā rén shù yán bú néng le zhě ,zhī zài yī èr yǔ le zhī 。”ruò yáo fàn shuō tā “cāng àn yùn xù zhī fēng gài wēi ”,bìng fēi gōng yǔn zhī lùn 。

  lìng wài ,cǐ cí suī yòng le yī bàn piān fú miáo huì yú fù shēng yá ,dàn lù yóu yǔ zhāng zhì hé yī lèi yān bō diào tú quán rán bú tóng 。bèi pò tóu xián de yú fù jí shǐ biǎo miàn shàng zài xiāo sǎ yōu xián ,gǔ zǐ lǐ réng shì shí shí bú wàng “dāng nián háo jǔ ”de ài guó zhì shì 。zhèng shì zhè gǔ nèi zài de háo zòng zhī qì ,guàn zhù yú quán cí ,biàn zài zì lǐ háng jiān hé zhuǎn shé tuī jìn zhōng liú lù le yī zhǒng qiáng liè de bú píng 、yuàn fèn 、láo sāo hé gū ào ,ér cí zhōng “shuí jì ”、“dú qù ”、“zhàn duàn ”、“yuán zì ”、“hé bì ”děng cí yǔ ,zé zài biǎo xiàn shàng shù gǎn qíng fāng miàn qǐ le zhòng yào zuò yòng 。

《què qiáo xiān 》lù yóu pīn yīn dú yīn cān kǎo

què qiáo xiān
què qiáo xiān

huá dēng zòng bó, diāo ān chí shè, shuí jì dāng nián háo jǔ.
huá dēng zòng bó ,diāo ān chí shè ,shuí jì dāng nián háo jǔ 。
jiǔ tú yī bàn qǔ fēng hóu, dú qù zuò jiāng biān yú fù.
jiǔ tú yī bàn qǔ fēng hóu ,dú qù zuò 、jiāng biān yú fù 。
qīng zhōu bā chǐ, dī péng sān shàn, zhàn duàn píng zhōu yān yǔ.
qīng zhōu bā chǐ ,dī péng sān shàn ,zhàn duàn píng zhōu yān yǔ 。
jìng hú yuán zì shǔ xián rén, yòu hé bì jūn ēn cì yǔ.
jìng hú yuán zì shǔ xián rén ,yòu hé bì 、jun1 ēn cì yǔ 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

陆游 陆游 陆游(1125-1210)字务观,号放翁,山阴(今浙江绍兴)人,陆佃之孙。陆游是南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡,但收复中原信念始终不渝。创作诗歌很多,今存九千多首,内容极为丰富。抒发政治抱负,反映人民疾苦,风格雄浑豪放;抒写日常生活,也多清新之作。词作量不如诗篇巨大,但和诗同样贯穿了气吞残虏的爱国主义精神。杨慎谓其词纤丽处似秦观,雄慨处似苏轼。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游出身于一个由“贫居苦学”而仕进的世宦家庭,陆游的高祖是宋仁宗时太傅陆轸,祖父陆佃,父亲陆宰,他诞生于宋金战争的烽火之中,从小饱尝了颠沛流离的痛苦,同时也受到了父亲陆宰等士大夫爱国思想的熏陶,从而形成了“少小遇丧乱,下马草军书”的壮志。当时正值宋朝腐败不振、屡遭金国(女真族)进犯。出生次年,金兵攻陷北宋首都汴(bian)京,他于襁褓中即随家人颠沛流离,因受社会及家庭环境影响,自幼立志杀胡(金兵)救国。 他自幼就有“我生学语即耽书,万卷纵横眼欲枯”的好学精神,17岁便有诗名。25岁左右向具有爱国思想的曾几学诗,确定了他爱国诗歌的基调。他始终坚持抗金,在仕途上不断受到当权派的排斥打击。中年入蜀抗金,军事生活丰富了他的文学内容,名著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》。陆游的作品吐露出万丈光芒,使他成为杰出诗人。词作量不如诗篇巨大,但和诗同样贯穿了爱国主义精神,“气吞残虏”。 1158年(绍兴二十八年)入闽任宁德县主簿.据《宁德县志》卷三《宦绩》中记载:“陆游,字务观,即放翁也┅┅绍兴二十八年任邑薄,有善政,百姓爱戴”。在宁德的南漈山上建有陆游塑像。浙江绍兴的鉴湖村内也有陆游塑像。曾任镇江隆兴通判。1170年(乾道六年)入蜀,任夔州通判。1172年(乾道八年),入四川宣抚使王炎幕府,投身军旅生活。后官至宝章阁待制。 陆游在政治上,主张坚决抗战,充实军备,要求“赋之事宜先富室,征税事宜覆大商”,一直受到投降集团的压制。晚年退居家乡,但收复中原的信念始终不渝。一生创作诗歌很多,今存九千多首,内容极为丰富。抒发政治抱负,反映人民疾苦,批判当时统治集团的屈辱投降,风格雄浑豪放,表现出渴望恢复国家统一的强烈爱国热情。《关山月》、《十一月四日风雨大作》、《书愤》、《示儿》、《游山西村》、《临安春雨初霁》、《冬夜读书示子聿》等篇均为后世所传诵。抒写日常生活,也多有清新之作。亦工词,杨慎谓其纤丽处似秦观,雄慨处似苏轼。但有些诗词流露出消极情绪。他初婚唐氏,在母亲压迫下离异,其痛苦之情倾吐在部分诗词中,如《沈园》、《钗头凤》等,都很真挚动人。还有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》、《诉衷情》等。 他的诗集中现存诗9300余首。大致可以分为三个时期:第一期是从少年到中年(46岁)入蜀以前。这一时期存诗仅200首左右,作品主要偏于文字形式,尚未得到生活的充实。第二期是入蜀以后,到他64岁罢官东归,前后近20年,存诗2400余首。这一时期是他充满战斗气息及爱国激情的时期,也是其诗歌创作的成熟期。第三期是长期蛰居故乡山阴一直到逝世,亦有20年,现存诗约近6500首。诗中表现了一种清旷淡远的田园风味,并不时流露着苍凉的人生感慨。“诗到无人爱处工”,可算是道出了他此时的心情和所向往的艺术境界。另外,在这一时期的诗中,也表现出趋向质朴而沉实的创作风格。 在陆游三个时期的诗中,始终贯穿着炽热的爱国主义精神,中年入蜀以后表现尤为明显,不仅在同时代的诗人中显得很突出,在中国文学史上也是罕见的。陆游的诗可谓各体兼备,无论是古体、律诗、绝句都有出色之作,其中尤以七律写得又多又好。在这方面,陆游继承了前人的经验,同时又富有自己的创作,所以有人称他和杜甫、李商隐完成七律创作上的“三变”(舒位《瓶水斋诗活》),又称他的七律当时无与伦比。在陆游的七律中,确是名章俊句层见叠出,每为人所传诵,如“江声不尽英雄恨,天意无私草木秋”(《黄州》);“万里关河孤枕梦,五更风雨四山秋”(《枕上作》)等。这些佳作佳句,或壮阔雄浑,或清新如画,不仅对仗工稳,而且流走生动,不落纤巧。除七律外,陆游在诗歌创作上的成就当推绝句。陆游的诗虽然呈现着多彩多姿的风格,但从总的创作倾向看,还是以现实主义为主。他继承了屈原等前代诗人忧国忧民的优良传统,并立足于自己的时代而作了出色的发挥。 晚年退居家乡,但收复中原的信念始终不渝。一生创作诗歌很多,今存九千多首,内容极为丰富。抒发政治抱负,反映人民疾苦,批判当时统治集团的屈辱投降,风格雄浑豪放,表现出渴望恢复国家统一的强烈爱国热情。《关山月》《书愤》、《农家叹》、《示儿》等篇均为后世所传诵。抒写日常生活,也多清新之作。亦工词,杨慎谓其纤丽处似秦观,雄慨处似苏轼。但有些诗词流露出消极情绪。 陆游的名篇《书愤》、《示儿》、《游山西村》等选入中小学生语文课本,并在高考中出题频率较高(例如2010年全国课标卷)陆游不仅工诗,还兼长词。由于他对这种诗体不甚注重,所以词作不多,现存词共有130首。他的词也风格多样并有自己的特色。有不少词写得清丽缠绵,与宋词中的婉约派比较接近,如有名的“钗头凤”即属此类。而有些词常常抒发着深沉的人生感受,或寄寓着高超的襟怀,如“卜算子”“驿外断桥边”、“双头莲”“华鬓星星”等,或苍远,或寓意深刻,这类词又和苏轼比较接近。但是最能体现陆游的身世经历和个性特色的,还是他的那些写得慷慨雄浑、荡漾着爱国激情的词作,如“汉宫春”“箭箭雕弓”、“谢池春“”“壮岁从戎”、“诉衷情”“当年万里觅封侯”、“夜游宫”“雪晓清笳乱起”等,都是着一片报国热忱的雄健之作。这类词与辛弃疾比较接近。 陆游在散文上也著述甚丰,而且颇有造诣。其中记铭序跋之类,或叙述生活经历,或抒发思想感情,或论文说诗,最能体现陆游散文的成就。同时也如在诗中一样,不时地表现着爱国主义的情怀,比如《静镇堂记》《铜壶阁记》《书渭桥事》等。

陆游的诗词

  • 汉宫春·初自南郑来成都作
  • 水调歌头·多景楼
  • 苏武慢(唐安西湖)
  • 金错刀行
  • 沁园春(三荣横溪阁小宴)
  • 沈园(梦断香销四十年)
  • 双头莲(华鬓星星)
  • 留题云门草堂(小住初为旬月期)
  • 鹧鸪天·家住苍烟落照间
  • 《秋波媚·七月十六日晚登高兴亭望长安南山》陆游原文、翻译、赏析和诗意(秋波媚·七月十六日晚登高兴亭望长安南山 陆游)
  • 宋代诗词推荐

  • 玲珑四犯·水外轻阴
  • 浣溪沙(八月十八夜东堂作)
  • 菩萨蛮(赋玉蕊花)
  • 沁园春·题潮阳张许二公庙
  • 少年游(山中送春)
  • 好事近(十二之十)
  • 鹧鸪天(丁卯岁寿内子)
  • 尾犯(黄钟宫赠陈浪翁重客吴门)
  • 浣溪沙(宴太守张公内翰作)
  • 洞仙歌(观王碧山花外词集有感)
  • 《鹊桥仙》陆游原文、翻译、赏析和诗意(鹊桥仙·华灯纵博 陆游)原文,《鹊桥仙》陆游原文、翻译、赏析和诗意(鹊桥仙·华灯纵博 陆游)翻译,《鹊桥仙》陆游原文、翻译、赏析和诗意(鹊桥仙·华灯纵博 陆游)赏析,《鹊桥仙》陆游原文、翻译、赏析和诗意(鹊桥仙·华灯纵博 陆游)阅读答案,出自陆游的作品

    诗词类别

    陆游的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语