《更漏子》温庭筠原文、翻译、赏析和诗意(更漏子·玉炉香 温庭筠)

作者:温庭筠 朝代:唐代
《更漏子》温庭筠原文、翻译、赏析和诗意(更漏子·玉炉香 温庭筠)原文

《更漏子》 温庭筠

玉炉香,红蜡泪,偏照画堂秋思。
眉翠薄,鬓云残,夜长衾枕寒。
梧桐树,三更雨,不道离情正苦。
一叶叶,一声声,空阶滴到明。

作者简介(温庭筠)

温庭筠头像

温庭筠(约812—866)唐代诗人、词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。富有天才,文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有“温八叉”之称。然恃才不羁,又好讥刺权贵,多犯忌讳,取憎于时,故屡举进士不第,长被贬抑,终生不得志。官终国子助教。精通音律。工诗,与李商隐齐名,时称“温李”。其诗辞藻华丽,秾艳精致,内容多写闺情。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为“花间派”首要词人,对词的发展影响较大。在词史上,与韦庄齐名,并称“温韦”。存词七十余首。后人辑有《温飞卿集》及《金奁集》。

更漏子·玉炉香翻译及注释

翻译
玉炉散发着炉香烟,红色的蜡烛滴着烛泪,摇曳的光影映照出华丽屋宇的凄迷。她的蛾眉颜色已褪,鬓发也已零乱,漫漫长夜无法安眠,只觉枕被一片寒凉。
窗外的梧桐树,正淋着三更的冷雨,也不管屋内的她正为别离伤心。一滴一滴的雨点,正凄厉地敲打着一叶一叶的梧桐,滴落在无人的石阶上,一直到天明。

注释
⑴更漏子:词牌名。它类似渊源于欧洲中世纪骑士文学的《小夜曲》,歌唱的是午夜情事。
⑵画堂:华丽的内室。
⑶鬓(bìn)云:鬓发如云。
⑷衾(qīn):被子。
⑸梧桐:落叶乔木,古人以为是凤凰栖止之木。
⑹不道:不管、不理会的意思。

更漏子·玉炉香赏析

  温庭筠共写过六首内容相仿的《更漏子》。这首《更漏子》,借“更漏”夜景咏妇女相思情事,词从夜晚写到天明。

  开头三个字,表面看是景语,不像后来李清照《醉花阴·重阳》的“薄雾浓云愁永昼,瑞脑消金兽”含有以炉烟袅袅来表示愁思无限的意思。次句“红蜡泪”就不同了:夜间燃烛,用以照明,但多了一个“泪”字,便含有了人的感情。说“玉炉”,既见其精美,又见其色洁;“红蜡”则透出色泽的艳丽而撩人情思,而闺中的寂寞也隐隐流露出来了。“画堂”,写居室之美,与“玉炉”、“红蜡”相映衬。这句紧承上句,说红蜡所映照是画堂中人的秋思。“秋思”,是一种看不见、摸不着、深藏于人心中的情愫,红蜡是不能“照”到的,可是作者却执拗地强调“偏照”。“偏照”者,非照不可也。这一来,将室内的华美陈设与人的感情,巧妙地联系起来了。此刻,在这美丽的画堂中,冷清寂静,只有玉炉之香,红蜡之泪,与女主人公相伴,不管它们是有意、无意,但在她看来,却是“偏照”。至此,是蜡在流泪,抑或人在流泪,浑融一体,更反衬女主人公的“秋思”之深。概言之,第一句主要是衬景,二句景中含情,三句感情色彩强烈,女主人公的愁肠百结,呼之而出了。陈匪石云:“词固言情之作,然但以情言,薄矣。必须融情入景,由景见情。”(《旧时月色斋词谭》)这里“融情入景”是逐步深入的,至“偏照”始喷涌而出。

  “眉翠薄,鬓云残”,两句写人。以翠黛描眉,见其眉之美。鬓云,是形容美发如云,可知其人之美。但紧接着用了一个“薄”字,一个“残”字,景况便完全不同了。“薄”字形容眉黛褪色,“残”字描绘鬓发不整。这两个字反映出她辗转反侧、无法入睡的情态,不仅写外貌,也同时写出了她内心难言的苦闷。“夜长衾枕寒”,继续写思妇独处无眠的感受,它不仅点明了时间:长夜漫漫;写出了人的感觉:衾枕生寒,如李清照怀念外出丈夫时的“半夜凉初透”。由此可知上面的一切景物,都是夜长不寐之人目之所见,身之所感。这些景物如粒粒珍珠,用“秋思”这条线把它们串了起来。

  上阕写画堂中人所见,下阕从室内转到室外,写人的所闻。秋夜三更冷雨,点点滴滴在梧桐树上,这离情之苦没有人可以理解。它与“偏照画堂秋思”呼应,可见“秋思”即是离情。下面再作具体描述:“一叶叶,一声声,空阶滴到明。”潇潇秋雨不理会闺中少妇深夜怀人的苦情,只管让雨珠洒在一张张梧桐叶上,滴落在窗外的石阶上,一直滴到天明,还没有休止。秋雨连绵不停,正如她的离情连绵无尽。李清照《声声慢》:“梧桐更兼细雨,到黄昏点点滴滴,这次第,怎一个愁字了得。”由玉炉生香、红蜡滴泪的傍晚,到闻“三更雨”,再看“滴到明”,女主人公的彻夜不眠,当然更非“一个愁字了得”了。

  这首词通首写画堂人的“秋思”“离情”,上阕的意境,在《花间集》中颇常见,下阕的写法则独辟蹊径。陈廷焯说“梧桐树”数语,用笔较快,而意味无上文章之厚。其实,“用笔快”如果一泻千里,言尽意止,固然不好;但这里并非如此。谭献说“梧桐树”以下似直下语,正从“夜长”逗出,亦书家“无垂不缩”之法。书法中的所谓“垂”,指竖笔;在作竖笔时,最后须往上逆缩一下,使字体不失其气势。比之于词,即是看似直率,纵笔而下,但须顿挫深厚,跌宕而有情致,似直而实纡也。《更漏子》下阕,写梧桐夜语,正有此特色。这里直接写雨声,间接写思妇,亦是“夜长衾枕寒”的进一步说明;但整夜不眠却仍用暗示,始终未曾点破,这就是直致中有含蓄之处。所以说此词深得书家 “无垂不缩”之法,即是指它“直说”中仍适当地配合以“含蓄”,否则便会使人有一览无余、索然寡味之感了。宋人聂胜琼《鹧鸪天·别情》词有句云:“枕前泪共阶前雨,隔个窗儿滴到明。”当是从此词脱胎而来,写得语浅情深;但全词并不像此词上下片浓淡相间,又缺乏转折变化,相较之下,韵味亦是略逊一筹。

《更漏子》温庭筠 拼音读音参考

gēng lòu zi
更漏子

yù lú xiāng, hóng là lèi, piān zhào huà táng qiū sī.
玉炉香,红蜡泪,偏照画堂秋思。
méi cuì báo, bìn yún cán, yè zhǎng qīn zhěn hán.
眉翠薄,鬓云残,夜长衾枕寒。
wú tóng shù, sān gēng yǔ, bù dào lí qíng zhèng kǔ.
梧桐树,三更雨,不道离情正苦。
yī yè yè, yī shēng shēng, kōng jiē dī dào míng.
一叶叶,一声声,空阶滴到明。

《更漏子》温庭筠原文、翻译、赏析和诗意(更漏子·玉炉香 温庭筠)拼音解读

《gèng lòu zǐ 》 wēn tíng jun1

yù lú xiāng ,hóng là lèi ,piān zhào huà táng qiū sī 。
méi cuì báo ,bìn yún cán ,yè zhǎng qīn zhěn hán 。
wú tóng shù ,sān gèng yǔ ,bú dào lí qíng zhèng kǔ 。
yī yè yè ,yī shēng shēng ,kōng jiē dī dào míng 。

zuò zhě jiǎn jiè (wēn tíng jun1 )

wēn tíng jun1 tóu xiàng

wēn tíng jun1 (yuē 812—866)táng dài shī rén 、cí rén 。běn míng qí ,zì fēi qīng ,tài yuán qí (jīn shān xī qí xiàn dōng nán )rén 。fù yǒu tiān cái ,wén sī mǐn jié ,měi rù shì ,yā guān yùn ,bā chā shǒu ér chéng bā yùn ,suǒ yǐ yě yǒu “wēn bā chā ”zhī chēng 。rán shì cái bú jī ,yòu hǎo jī cì quán guì ,duō fàn jì huì ,qǔ zēng yú shí ,gù lǚ jǔ jìn shì bú dì ,zhǎng bèi biǎn yì ,zhōng shēng bú dé zhì 。guān zhōng guó zǐ zhù jiāo 。jīng tōng yīn lǜ 。gōng shī ,yǔ lǐ shāng yǐn qí míng ,shí chēng “wēn lǐ ”。qí shī cí zǎo huá lì ,nóng yàn jīng zhì ,nèi róng duō xiě guī qíng 。qí cí yì shù chéng jiù zài wǎn táng zhū cí rén zhī shàng ,wéi “huā jiān pài ”shǒu yào cí rén ,duì cí de fā zhǎn yǐng xiǎng jiào dà 。zài cí shǐ shàng ,yǔ wéi zhuāng qí míng ,bìng chēng “wēn wéi ”。cún cí qī shí yú shǒu 。hòu rén jí yǒu 《wēn fēi qīng jí 》jí 《jīn lián jí 》。

gèng lòu zǐ ·yù lú xiāng fān yì jí zhù shì

fān yì
yù lú sàn fā zhe lú xiāng yān ,hóng sè de là zhú dī zhe zhú lèi ,yáo yè de guāng yǐng yìng zhào chū huá lì wū yǔ de qī mí 。tā de é méi yán sè yǐ tuì ,bìn fā yě yǐ líng luàn ,màn màn zhǎng yè wú fǎ ān mián ,zhī jiào zhěn bèi yī piàn hán liáng 。
chuāng wài de wú tóng shù ,zhèng lín zhe sān gèng de lěng yǔ ,yě bú guǎn wū nèi de tā zhèng wéi bié lí shāng xīn 。yī dī yī dī de yǔ diǎn ,zhèng qī lì dì qiāo dǎ zhe yī yè yī yè de wú tóng ,dī luò zài wú rén de shí jiē shàng ,yī zhí dào tiān míng 。

zhù shì
⑴gèng lòu zǐ :cí pái míng 。tā lèi sì yuān yuán yú ōu zhōu zhōng shì jì qí shì wén xué de 《xiǎo yè qǔ 》,gē chàng de shì wǔ yè qíng shì 。
⑵huà táng :huá lì de nèi shì 。
⑶bìn (bìn)yún :bìn fā rú yún 。
⑷qīn (qīn):bèi zǐ 。
⑸wú tóng :luò yè qiáo mù ,gǔ rén yǐ wéi shì fèng huáng qī zhǐ zhī mù 。
⑹bú dào :bú guǎn 、bú lǐ huì de yì sī 。

gèng lòu zǐ ·yù lú xiāng shǎng xī

  wēn tíng jun1 gòng xiě guò liù shǒu nèi róng xiàng fǎng de 《gèng lòu zǐ 》。zhè shǒu 《gèng lòu zǐ 》,jiè “gèng lòu ”yè jǐng yǒng fù nǚ xiàng sī qíng shì ,cí cóng yè wǎn xiě dào tiān míng 。

  kāi tóu sān gè zì ,biǎo miàn kàn shì jǐng yǔ ,bú xiàng hòu lái lǐ qīng zhào 《zuì huā yīn ·zhòng yáng 》de “báo wù nóng yún chóu yǒng zhòu ,ruì nǎo xiāo jīn shòu ”hán yǒu yǐ lú yān niǎo niǎo lái biǎo shì chóu sī wú xiàn de yì sī 。cì jù “hóng là lèi ”jiù bú tóng le :yè jiān rán zhú ,yòng yǐ zhào míng ,dàn duō le yī gè “lèi ”zì ,biàn hán yǒu le rén de gǎn qíng 。shuō “yù lú ”,jì jiàn qí jīng měi ,yòu jiàn qí sè jié ;“hóng là ”zé tòu chū sè zé de yàn lì ér liáo rén qíng sī ,ér guī zhōng de jì mò yě yǐn yǐn liú lù chū lái le 。“huà táng ”,xiě jū shì zhī měi ,yǔ “yù lú ”、“hóng là ”xiàng yìng chèn 。zhè jù jǐn chéng shàng jù ,shuō hóng là suǒ yìng zhào shì huà táng zhōng rén de qiū sī 。“qiū sī ”,shì yī zhǒng kàn bú jiàn 、mō bú zhe 、shēn cáng yú rén xīn zhōng de qíng sù ,hóng là shì bú néng “zhào ”dào de ,kě shì zuò zhě què zhí niù dì qiáng diào “piān zhào ”。“piān zhào ”zhě ,fēi zhào bú kě yě 。zhè yī lái ,jiāng shì nèi de huá měi chén shè yǔ rén de gǎn qíng ,qiǎo miào dì lián xì qǐ lái le 。cǐ kè ,zài zhè měi lì de huà táng zhōng ,lěng qīng jì jìng ,zhī yǒu yù lú zhī xiāng ,hóng là zhī lèi ,yǔ nǚ zhǔ rén gōng xiàng bàn ,bú guǎn tā men shì yǒu yì 、wú yì ,dàn zài tā kàn lái ,què shì “piān zhào ”。zhì cǐ ,shì là zài liú lèi ,yì huò rén zài liú lèi ,hún róng yī tǐ ,gèng fǎn chèn nǚ zhǔ rén gōng de “qiū sī ”zhī shēn 。gài yán zhī ,dì yī jù zhǔ yào shì chèn jǐng ,èr jù jǐng zhōng hán qíng ,sān jù gǎn qíng sè cǎi qiáng liè ,nǚ zhǔ rén gōng de chóu cháng bǎi jié ,hū zhī ér chū le 。chén fěi shí yún :“cí gù yán qíng zhī zuò ,rán dàn yǐ qíng yán ,báo yǐ 。bì xū róng qíng rù jǐng ,yóu jǐng jiàn qíng 。”(《jiù shí yuè sè zhāi cí tán 》)zhè lǐ “róng qíng rù jǐng ”shì zhú bù shēn rù de ,zhì “piān zhào ”shǐ pēn yǒng ér chū 。

  “méi cuì báo ,bìn yún cán ”,liǎng jù xiě rén 。yǐ cuì dài miáo méi ,jiàn qí méi zhī měi 。bìn yún ,shì xíng róng měi fā rú yún ,kě zhī qí rén zhī měi 。dàn jǐn jiē zhe yòng le yī gè “báo ”zì ,yī gè “cán ”zì ,jǐng kuàng biàn wán quán bú tóng le 。“báo ”zì xíng róng méi dài tuì sè ,“cán ”zì miáo huì bìn fā bú zhěng 。zhè liǎng gè zì fǎn yìng chū tā niǎn zhuǎn fǎn cè 、wú fǎ rù shuì de qíng tài ,bú jǐn xiě wài mào ,yě tóng shí xiě chū le tā nèi xīn nán yán de kǔ mèn 。“yè zhǎng qīn zhěn hán ”,jì xù xiě sī fù dú chù wú mián de gǎn shòu ,tā bú jǐn diǎn míng le shí jiān :zhǎng yè màn màn ;xiě chū le rén de gǎn jiào :qīn zhěn shēng hán ,rú lǐ qīng zhào huái niàn wài chū zhàng fū shí de “bàn yè liáng chū tòu ”。yóu cǐ kě zhī shàng miàn de yī qiē jǐng wù ,dōu shì yè zhǎng bú mèi zhī rén mù zhī suǒ jiàn ,shēn zhī suǒ gǎn 。zhè xiē jǐng wù rú lì lì zhēn zhū ,yòng “qiū sī ”zhè tiáo xiàn bǎ tā men chuàn le qǐ lái 。

  shàng què xiě huà táng zhōng rén suǒ jiàn ,xià què cóng shì nèi zhuǎn dào shì wài ,xiě rén de suǒ wén 。qiū yè sān gèng lěng yǔ ,diǎn diǎn dī dī zài wú tóng shù shàng ,zhè lí qíng zhī kǔ méi yǒu rén kě yǐ lǐ jiě 。tā yǔ “piān zhào huà táng qiū sī ”hū yīng ,kě jiàn “qiū sī ”jí shì lí qíng 。xià miàn zài zuò jù tǐ miáo shù :“yī yè yè ,yī shēng shēng ,kōng jiē dī dào míng 。”xiāo xiāo qiū yǔ bú lǐ huì guī zhōng shǎo fù shēn yè huái rén de kǔ qíng ,zhī guǎn ràng yǔ zhū sǎ zài yī zhāng zhāng wú tóng yè shàng ,dī luò zài chuāng wài de shí jiē shàng ,yī zhí dī dào tiān míng ,hái méi yǒu xiū zhǐ 。qiū yǔ lián mián bú tíng ,zhèng rú tā de lí qíng lián mián wú jìn 。lǐ qīng zhào 《shēng shēng màn 》:“wú tóng gèng jiān xì yǔ ,dào huáng hūn diǎn diǎn dī dī ,zhè cì dì ,zěn yī gè chóu zì le dé 。”yóu yù lú shēng xiāng 、hóng là dī lèi de bàng wǎn ,dào wén “sān gèng yǔ ”,zài kàn “dī dào míng ”,nǚ zhǔ rén gōng de chè yè bú mián ,dāng rán gèng fēi “yī gè chóu zì le dé ”le 。

  zhè shǒu cí tōng shǒu xiě huà táng rén de “qiū sī ”“lí qíng ”,shàng què de yì jìng ,zài 《huā jiān jí 》zhōng pō cháng jiàn ,xià què de xiě fǎ zé dú pì qī jìng 。chén tíng chāo shuō “wú tóng shù ”shù yǔ ,yòng bǐ jiào kuài ,ér yì wèi wú shàng wén zhāng zhī hòu 。qí shí ,“yòng bǐ kuài ”rú guǒ yī xiè qiān lǐ ,yán jìn yì zhǐ ,gù rán bú hǎo ;dàn zhè lǐ bìng fēi rú cǐ 。tán xiàn shuō “wú tóng shù ”yǐ xià sì zhí xià yǔ ,zhèng cóng “yè zhǎng ”dòu chū ,yì shū jiā “wú chuí bú suō ”zhī fǎ 。shū fǎ zhōng de suǒ wèi “chuí ”,zhǐ shù bǐ ;zài zuò shù bǐ shí ,zuì hòu xū wǎng shàng nì suō yī xià ,shǐ zì tǐ bú shī qí qì shì 。bǐ zhī yú cí ,jí shì kàn sì zhí lǜ ,zòng bǐ ér xià ,dàn xū dùn cuò shēn hòu ,diē dàng ér yǒu qíng zhì ,sì zhí ér shí yū yě 。《gèng lòu zǐ 》xià què ,xiě wú tóng yè yǔ ,zhèng yǒu cǐ tè sè 。zhè lǐ zhí jiē xiě yǔ shēng ,jiān jiē xiě sī fù ,yì shì “yè zhǎng qīn zhěn hán ”de jìn yī bù shuō míng ;dàn zhěng yè bú mián què réng yòng àn shì ,shǐ zhōng wèi céng diǎn pò ,zhè jiù shì zhí zhì zhōng yǒu hán xù zhī chù 。suǒ yǐ shuō cǐ cí shēn dé shū jiā “wú chuí bú suō ”zhī fǎ ,jí shì zhǐ tā “zhí shuō ”zhōng réng shì dāng dì pèi hé yǐ “hán xù ”,fǒu zé biàn huì shǐ rén yǒu yī lǎn wú yú 、suǒ rán guǎ wèi zhī gǎn le 。sòng rén niè shèng qióng 《zhè gū tiān ·bié qíng 》cí yǒu jù yún :“zhěn qián lèi gòng jiē qián yǔ ,gé gè chuāng ér dī dào míng 。”dāng shì cóng cǐ cí tuō tāi ér lái ,xiě dé yǔ qiǎn qíng shēn ;dàn quán cí bìng bú xiàng cǐ cí shàng xià piàn nóng dàn xiàng jiān ,yòu quē fá zhuǎn shé biàn huà ,xiàng jiào zhī xià ,yùn wèi yì shì luè xùn yī chóu 。

《gèng lòu zǐ 》wēn tíng jun1 pīn yīn dú yīn cān kǎo

gēng lòu zi
gèng lòu zǐ

yù lú xiāng, hóng là lèi, piān zhào huà táng qiū sī.
yù lú xiāng ,hóng là lèi ,piān zhào huà táng qiū sī 。
méi cuì báo, bìn yún cán, yè zhǎng qīn zhěn hán.
méi cuì báo ,bìn yún cán ,yè zhǎng qīn zhěn hán 。
wú tóng shù, sān gēng yǔ, bù dào lí qíng zhèng kǔ.
wú tóng shù ,sān gèng yǔ ,bú dào lí qíng zhèng kǔ 。
yī yè yè, yī shēng shēng, kōng jiē dī dào míng.
yī yè yè ,yī shēng shēng ,kōng jiē dī dào míng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

温庭筠 温庭筠 温庭筠(812?─870?)唐末诗人和词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。温彦博裔孙。富有天才,然恃才不羁,生活放浪,又好讥刺权贵,多犯忌讳,因薄其有才无行得罪宰相令狐绹,取憎于时,故屡举进士不第,长被乏抑,终生不得志。大中十三年(859),出为隋县尉。徐商镇襄阳,召为巡官,常与殷成式、韦蟾等唱和。后来,归江东,任方城尉。咸通七年(866),徐商知政事,用为国子助教,主持秋试,悯擢寒士。竟流落而终。工诗,与李商隐齐名,时称「温李」,但成就不及李。温庭筠精通音律。其诗辞藻华丽,艳精致,内容多写闺情,仅少数作品对时政有所反映。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为「花间派」首要词人,对词的发展影响较大。然题材狭窄,多写妇女离愁别恨之作,简洁含蓄、情深意远,但伤之于柔弱秾艳。在词史上,温庭筠与韦庄齐名,并称「温韦」。相传温庭筠文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有「温八叉」之称。现存词六十余首。后人集有《温飞卿集》及《金奁集》。

温庭筠的诗词

  • 望江南·梳洗罢
  • 弹筝人
  • 咏春幡
  • 吴苑行
  • 夏中病痁作
  • 烧歌
  • 赠郑征君家匡山首春与丞相赞皇公游止
  • 和道溪君别业(一作和友人溪居别业)
  • 经旧游(一作怀真珠亭)
  • 经故翰林袁学士居
  • 唐代诗词推荐

  • 过洞庭湖
  • 摩诃池赠萧中丞
  • 寄湘中郑明府
  • 谢人惠《十才子图》
  • 送卢少府之任巩洛
  • 《送友人入蜀》送友人入蜀李白原文、翻译、赏析和诗意
  • 寄胡遇
  • 商山赠隐者
  • 秋过钱塘江
  • 寄怀曾口寺文英大师
  • 《更漏子》温庭筠原文、翻译、赏析和诗意(更漏子·玉炉香 温庭筠)原文,《更漏子》温庭筠原文、翻译、赏析和诗意(更漏子·玉炉香 温庭筠)翻译,《更漏子》温庭筠原文、翻译、赏析和诗意(更漏子·玉炉香 温庭筠)赏析,《更漏子》温庭筠原文、翻译、赏析和诗意(更漏子·玉炉香 温庭筠)阅读答案,出自温庭筠的作品

    诗词类别

    温庭筠的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语