《忆江南》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(忆江南·春去也 刘禹锡)

作者:刘禹锡 朝代:唐代
《忆江南》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(忆江南·春去也 刘禹锡)原文

《忆江南》 刘禹锡

春去也,多谢洛城人。
弱柳从风疑举袂,丛兰裛露似沾巾。
独坐亦含嚬。
春去也,共惜艳阳年。
犹有桃花流水上,无辞竹叶醉尊前。
惟待见青天。

作者简介(刘禹锡)

刘禹锡头像

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。

忆江南·春去也翻译及注释

翻译
  可惜春天已经匆匆过去了,临行的时候谢别洛阳城的人。柔弱的柳枝随风飞舞象是挥手举袂,一丛丛的兰花沾满白露正如浸湿的头巾,遮住芳颜独自欢笑又像是含嗔带颦。
  可惜春天已经匆匆过去了,一起来珍惜这艳丽明媚的年华吧!只见依然有桃花飘落在流水上,哪怕倒满竹叶青美酒一饮而尽,醉倒在了酒杯前。只希望能等到雨过天晴、重见青天的时候。

注释
(1)多谢:殷勤致意的意思。
洛城人:即洛阳人。
(2)袂(mèi):衣袖。
(3)裛(yì):沾湿。
(4)颦(pín):皱眉。
(5)尊:同“樽”,酒杯。

忆江南·春去也赏析

  第一首的主旨是伤春。词中,先写春向人们告辞,柳、兰喻春含泪挥手而别,后写一个女子惜春情态,一边惋惜春天的归去,一边又觉得春天对她也有无限依恋之情,作者以拟人手法,把人的表情动作赋予春,有依依难舍之情,郁郁感伤之意,抒发了惜春、伤春的感情。构思新颖,描写细腻,手法多变,充分体现了诗人乐府小章的“清新流畅、含思婉转”的艺术特色。

  “春去也,多谢洛城人”。“春去也,多谢洛城人。”“去也”两字感情色彩极浓。在临别之际一声“去也”。抵得上很多言语,其中当然也包含着不忍去、不愿去、又不得不去的衷曲。后来柳永《雨霖铃·寒蝉凄切》词“愿去去千里烟波”,连用两个“去”字,也是为了突出他心头不忍去、不愿去而又不得不去的复杂感情。这是从春的一方即客观的一方言之。再从爱春、惜春的一方即主观的一方言之,则“去也”两字更为关情。《西厢记·长亭送别》有句云:“听得道声“去也”。松了金钡;遥望见十里长亭,减了玉肌。此恨谁知!”如果借来作为“去也”两字的注解,就不难想象那种爱春、惜春而又尤计留春的惆怅之情。“多谢洛城人”则又转换角度,以春天的口吻,向惜春之人遥遥致意。作者在短短七字之间展现了两种不同视角的转换,挥洒自如,更显示出其杰出的想像力和文字驾驭能力。

  “弱柳从风疑举袂,丛兰泡露似沾巾”两句,紧承前句“多谢洛城人”而来,不写人之惜春,而先写春依恋人,描绘出一幅气韵横生的送春画图,且看那纤弱的柳条随风依依轻摇,就好像挥手作别轻扬起的衣袖;而葡花沾满露珠,更有如一位不胜嫣羞的美人,在离别之际泪湿纸巾。

  “独坐亦含颦。”如果说,前面四句都是从春的惜别一边着笔的话,那末这最后一句写到了惜春之人,即词中的抒情主人公。从句中的“独”字可以领悟到,这位抒倩上人公的心情非常寂寞惆怅。旖旎的春光曾给她以欢乐与安慰,或者说,曾激励她满怀憧憬地追求美好的理想,但是,曾几何时,春闹花谢。欢乐成为过去,安慰被失望所代替,理想也终于落空。愁绪煎熬使她坐卧不安:从句中的“亦”字可以表现出除“独坐”以外的独眠、独酌、独吟都已一一行之而终于无法排遣愁绪。在百无聊赖之中,惟有借“独坐”以自持性情,但“独坐”既久,仍不免颦眉蹙额,为愁绪所包围,由此总见得愁绪缠绵深长而避之无由了。

  第二首的主旨是惜春,其抒情线索十分显明,抒情的中心非常突出。前两句在词意上是一层转折,次句的“艳阳年”与第三句的“桃花流水”在字面上也构成一个转折,两个七言对偶句与结句在虚实关系上又形成一个转折,通过这层层转折,层转层深地传出了充溢在词人心头的“惜春”意绪。

  “春去也。共惜艳阳年。”首句重复第一首的发端,既加深了咏叹的意味,强化了作者伤春、惜春的情感,在结构上也起了与第一首互相呼应的勾连作用,感慨春天的“大势”已去。次句中的“艳阳年”,即“艳阳天”,指阳光灿烂、风光旖旎的春天,“余春”尚在,大家赶紧来抓住这最后的机会好好地赏玩一下暮春的风致。

  “犹有桃花流水上,无辞竹叶醉尊前。”描写了词人为自己“惜春”的行为所做的打算,桃花凋落,飘洒在溪流水上,这正是暮春常见的景象,倘若桃花落瓣已被流水飘尽,那春天的身影就是确实消逝得无影无踪了。词人愿意在溪水边的草茵上席地而坐,面对着落花流水,斟上一杯春竹叶酒,慢慢地喝,悄悄地看,静静地想。

  “惟待见青天。”强烈表达出希望自己拟想中的“惜春”行为能够实现的心声。纵然风景无限好,倘使碰上个淫雨连绵、路滑泥烂的天气,这一番打算就全都落空了。所以诗人末句希望老天爷能够帮忙,给人间送来个无云无风的大好晴天。

  这两首词运用了拟人的手法表现了从人到春,又从春到人的三次主角转换。作者不写人惜春,反写春惜人,将人情物态揉为一体。构思新颖,手法多变;语言朴实无华,结构紧凑奇巧。全词充分体现了诗人乐府小章“清新流畅、含思婉转”的艺术特色。

忆江南·春去也创作背景

  此词约为唐文宗开成三年(838年)作于洛阳。其调名下有作者自注:“和乐天春词,依《忆江南》曲拍为句。”当时白居易为太子少傅分司东都,刘禹锡为太子宾客分司东都,二人均在洛阳,时相唱和,白居易词共三首,刘禹锡的和词共两首。

《忆江南》刘禹锡 拼音读音参考

yì jiāng nán
忆江南

chūn qù yě, duō xiè luò chéng rén.
春去也,多谢洛城人。
ruò liǔ cóng fēng yí jǔ mèi, cóng lán yì lù shì zhān jīn.
弱柳从风疑举袂,丛兰裛露似沾巾。
dú zuò yì hán pín.
独坐亦含嚬。
chūn qù yě, gòng xī yàn yáng nián.
春去也,共惜艳阳年。
yóu yǒu táo huā liú shuǐ shàng, wú cí zhú yè zuì zūn qián.
犹有桃花流水上,无辞竹叶醉尊前。
wéi dài jiàn qīng tiān.
惟待见青天。

《忆江南》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(忆江南·春去也 刘禹锡)拼音解读

《yì jiāng nán 》 liú yǔ xī

chūn qù yě ,duō xiè luò chéng rén 。
ruò liǔ cóng fēng yí jǔ mèi ,cóng lán yì lù sì zhān jīn 。
dú zuò yì hán pín 。
chūn qù yě ,gòng xī yàn yáng nián 。
yóu yǒu táo huā liú shuǐ shàng ,wú cí zhú yè zuì zūn qián 。
wéi dài jiàn qīng tiān 。

zuò zhě jiǎn jiè (liú yǔ xī )

liú yǔ xī tóu xiàng

liú yǔ xī (772-842),zì mèng dé ,hàn zú ,zhōng guó táng cháo péng chéng (jīn xú zhōu )rén ,zǔ jí luò yáng ,táng cháo wén xué jiā ,zhé xué jiā ,zì chēng shì hàn zhōng shān jìng wáng hòu yì ,céng rèn jiān chá yù shǐ ,shì wáng shū wén zhèng zhì gǎi gé jí tuán de yī yuán 。táng dài zhōng wǎn qī zhe míng shī rén ,yǒu “shī háo ”zhī chēng 。tā de jiā tíng shì yī gè shì dài yǐ rú xué xiàng chuán de shū xiāng mén dì 。zhèng zhì shàng zhǔ zhāng gé xīn ,shì wáng shū wén pài zhèng zhì gé xīn huó dòng de zhōng xīn rén wù zhī yī 。hòu lái yǒng zhēn gé xīn shī bài bèi biǎn wéi lǎng zhōu sī mǎ (jīn hú nán cháng dé )。jù hú nán cháng dé lì shǐ xué jiā 、shōu cáng jiā zhōu xīn guó xiān shēng kǎo zhèng liú yǔ xī bèi biǎn wéi lǎng zhōu sī mǎ qí jiān xiě le zhe míng de “hàn shòu chéng chūn wàng ”。

yì jiāng nán ·chūn qù yě fān yì jí zhù shì

fān yì
  kě xī chūn tiān yǐ jīng cōng cōng guò qù le ,lín háng de shí hòu xiè bié luò yáng chéng de rén 。róu ruò de liǔ zhī suí fēng fēi wǔ xiàng shì huī shǒu jǔ mèi ,yī cóng cóng de lán huā zhān mǎn bái lù zhèng rú jìn shī de tóu jīn ,zhē zhù fāng yán dú zì huān xiào yòu xiàng shì hán chēn dài pín 。
  kě xī chūn tiān yǐ jīng cōng cōng guò qù le ,yī qǐ lái zhēn xī zhè yàn lì míng mèi de nián huá ba !zhī jiàn yī rán yǒu táo huā piāo luò zài liú shuǐ shàng ,nǎ pà dǎo mǎn zhú yè qīng měi jiǔ yī yǐn ér jìn ,zuì dǎo zài le jiǔ bēi qián 。zhī xī wàng néng děng dào yǔ guò tiān qíng 、zhòng jiàn qīng tiān de shí hòu 。

zhù shì
(1)duō xiè :yīn qín zhì yì de yì sī 。
luò chéng rén :jí luò yáng rén 。
(2)mèi (mèi):yī xiù 。
(3)yì (yì):zhān shī 。
(4)pín (pín):zhòu méi 。
(5)zūn :tóng “zūn ”,jiǔ bēi 。

yì jiāng nán ·chūn qù yě shǎng xī

  dì yī shǒu de zhǔ zhǐ shì shāng chūn 。cí zhōng ,xiān xiě chūn xiàng rén men gào cí ,liǔ 、lán yù chūn hán lèi huī shǒu ér bié ,hòu xiě yī gè nǚ zǐ xī chūn qíng tài ,yī biān wǎn xī chūn tiān de guī qù ,yī biān yòu jiào dé chūn tiān duì tā yě yǒu wú xiàn yī liàn zhī qíng ,zuò zhě yǐ nǐ rén shǒu fǎ ,bǎ rén de biǎo qíng dòng zuò fù yǔ chūn ,yǒu yī yī nán shě zhī qíng ,yù yù gǎn shāng zhī yì ,shū fā le xī chūn 、shāng chūn de gǎn qíng 。gòu sī xīn yǐng ,miáo xiě xì nì ,shǒu fǎ duō biàn ,chōng fèn tǐ xiàn le shī rén lè fǔ xiǎo zhāng de “qīng xīn liú chàng 、hán sī wǎn zhuǎn ”de yì shù tè sè 。

  “chūn qù yě ,duō xiè luò chéng rén ”。“chūn qù yě ,duō xiè luò chéng rén 。”“qù yě ”liǎng zì gǎn qíng sè cǎi jí nóng 。zài lín bié zhī jì yī shēng “qù yě ”。dǐ dé shàng hěn duō yán yǔ ,qí zhōng dāng rán yě bāo hán zhe bú rěn qù 、bú yuàn qù 、yòu bú dé bú qù de zhōng qǔ 。hòu lái liǔ yǒng 《yǔ lín líng ·hán chán qī qiē 》cí “yuàn qù qù qiān lǐ yān bō ”,lián yòng liǎng gè “qù ”zì ,yě shì wéi le tū chū tā xīn tóu bú rěn qù 、bú yuàn qù ér yòu bú dé bú qù de fù zá gǎn qíng 。zhè shì cóng chūn de yī fāng jí kè guān de yī fāng yán zhī 。zài cóng ài chūn 、xī chūn de yī fāng jí zhǔ guān de yī fāng yán zhī ,zé “qù yě ”liǎng zì gèng wéi guān qíng 。《xī xiāng jì ·zhǎng tíng sòng bié 》yǒu jù yún :“tīng dé dào shēng “qù yě ”。sōng le jīn bèi ;yáo wàng jiàn shí lǐ zhǎng tíng ,jiǎn le yù jī 。cǐ hèn shuí zhī !”rú guǒ jiè lái zuò wéi “qù yě ”liǎng zì de zhù jiě ,jiù bú nán xiǎng xiàng nà zhǒng ài chūn 、xī chūn ér yòu yóu jì liú chūn de chóu chàng zhī qíng 。“duō xiè luò chéng rén ”zé yòu zhuǎn huàn jiǎo dù ,yǐ chūn tiān de kǒu wěn ,xiàng xī chūn zhī rén yáo yáo zhì yì 。zuò zhě zài duǎn duǎn qī zì zhī jiān zhǎn xiàn le liǎng zhǒng bú tóng shì jiǎo de zhuǎn huàn ,huī sǎ zì rú ,gèng xiǎn shì chū qí jié chū de xiǎng xiàng lì hé wén zì jià yù néng lì 。

  “ruò liǔ cóng fēng yí jǔ mèi ,cóng lán pào lù sì zhān jīn ”liǎng jù ,jǐn chéng qián jù “duō xiè luò chéng rén ”ér lái ,bú xiě rén zhī xī chūn ,ér xiān xiě chūn yī liàn rén ,miáo huì chū yī fú qì yùn héng shēng de sòng chūn huà tú ,qiě kàn nà xiān ruò de liǔ tiáo suí fēng yī yī qīng yáo ,jiù hǎo xiàng huī shǒu zuò bié qīng yáng qǐ de yī xiù ;ér pú huā zhān mǎn lù zhū ,gèng yǒu rú yī wèi bú shèng yān xiū de měi rén ,zài lí bié zhī jì lèi shī zhǐ jīn 。

  “dú zuò yì hán pín 。”rú guǒ shuō ,qián miàn sì jù dōu shì cóng chūn de xī bié yī biān zhe bǐ de huà ,nà mò zhè zuì hòu yī jù xiě dào le xī chūn zhī rén ,jí cí zhōng de shū qíng zhǔ rén gōng 。cóng jù zhōng de “dú ”zì kě yǐ lǐng wù dào ,zhè wèi shū qiàn shàng rén gōng de xīn qíng fēi cháng jì mò chóu chàng 。yǐ nǐ de chūn guāng céng gěi tā yǐ huān lè yǔ ān wèi ,huò zhě shuō ,céng jī lì tā mǎn huái chōng jǐng dì zhuī qiú měi hǎo de lǐ xiǎng ,dàn shì ,céng jǐ hé shí ,chūn nào huā xiè 。huān lè chéng wéi guò qù ,ān wèi bèi shī wàng suǒ dài tì ,lǐ xiǎng yě zhōng yú luò kōng 。chóu xù jiān áo shǐ tā zuò wò bú ān :cóng jù zhōng de “yì ”zì kě yǐ biǎo xiàn chū chú “dú zuò ”yǐ wài de dú mián 、dú zhuó 、dú yín dōu yǐ yī yī háng zhī ér zhōng yú wú fǎ pái qiǎn chóu xù 。zài bǎi wú liáo lài zhī zhōng ,wéi yǒu jiè “dú zuò ”yǐ zì chí xìng qíng ,dàn “dú zuò ”jì jiǔ ,réng bú miǎn pín méi cù é ,wéi chóu xù suǒ bāo wéi ,yóu cǐ zǒng jiàn dé chóu xù chán mián shēn zhǎng ér bì zhī wú yóu le 。

  dì èr shǒu de zhǔ zhǐ shì xī chūn ,qí shū qíng xiàn suǒ shí fèn xiǎn míng ,shū qíng de zhōng xīn fēi cháng tū chū 。qián liǎng jù zài cí yì shàng shì yī céng zhuǎn shé ,cì jù de “yàn yáng nián ”yǔ dì sān jù de “táo huā liú shuǐ ”zài zì miàn shàng yě gòu chéng yī gè zhuǎn shé ,liǎng gè qī yán duì ǒu jù yǔ jié jù zài xū shí guān xì shàng yòu xíng chéng yī gè zhuǎn shé ,tōng guò zhè céng céng zhuǎn shé ,céng zhuǎn céng shēn dì chuán chū le chōng yì zài cí rén xīn tóu de “xī chūn ”yì xù 。

  “chūn qù yě 。gòng xī yàn yáng nián 。”shǒu jù zhòng fù dì yī shǒu de fā duān ,jì jiā shēn le yǒng tàn de yì wèi ,qiáng huà le zuò zhě shāng chūn 、xī chūn de qíng gǎn ,zài jié gòu shàng yě qǐ le yǔ dì yī shǒu hù xiàng hū yīng de gōu lián zuò yòng ,gǎn kǎi chūn tiān de “dà shì ”yǐ qù 。cì jù zhōng de “yàn yáng nián ”,jí “yàn yáng tiān ”,zhǐ yáng guāng càn làn 、fēng guāng yǐ nǐ de chūn tiān ,“yú chūn ”shàng zài ,dà jiā gǎn jǐn lái zhuā zhù zhè zuì hòu de jī huì hǎo hǎo dì shǎng wán yī xià mù chūn de fēng zhì 。

  “yóu yǒu táo huā liú shuǐ shàng ,wú cí zhú yè zuì zūn qián 。”miáo xiě le cí rén wéi zì jǐ “xī chūn ”de háng wéi suǒ zuò de dǎ suàn ,táo huā diāo luò ,piāo sǎ zài xī liú shuǐ shàng ,zhè zhèng shì mù chūn cháng jiàn de jǐng xiàng ,tǎng ruò táo huā luò bàn yǐ bèi liú shuǐ piāo jìn ,nà chūn tiān de shēn yǐng jiù shì què shí xiāo shì dé wú yǐng wú zōng le 。cí rén yuàn yì zài xī shuǐ biān de cǎo yīn shàng xí dì ér zuò ,miàn duì zhe luò huā liú shuǐ ,zhēn shàng yī bēi chūn zhú yè jiǔ ,màn màn dì hē ,qiāo qiāo dì kàn ,jìng jìng dì xiǎng 。

  “wéi dài jiàn qīng tiān 。”qiáng liè biǎo dá chū xī wàng zì jǐ nǐ xiǎng zhōng de “xī chūn ”háng wéi néng gòu shí xiàn de xīn shēng 。zòng rán fēng jǐng wú xiàn hǎo ,tǎng shǐ pèng shàng gè yín yǔ lián mián 、lù huá ní làn de tiān qì ,zhè yī fān dǎ suàn jiù quán dōu luò kōng le 。suǒ yǐ shī rén mò jù xī wàng lǎo tiān yé néng gòu bāng máng ,gěi rén jiān sòng lái gè wú yún wú fēng de dà hǎo qíng tiān 。

  zhè liǎng shǒu cí yùn yòng le nǐ rén de shǒu fǎ biǎo xiàn le cóng rén dào chūn ,yòu cóng chūn dào rén de sān cì zhǔ jiǎo zhuǎn huàn 。zuò zhě bú xiě rén xī chūn ,fǎn xiě chūn xī rén ,jiāng rén qíng wù tài róu wéi yī tǐ 。gòu sī xīn yǐng ,shǒu fǎ duō biàn ;yǔ yán pǔ shí wú huá ,jié gòu jǐn còu qí qiǎo 。quán cí chōng fèn tǐ xiàn le shī rén lè fǔ xiǎo zhāng “qīng xīn liú chàng 、hán sī wǎn zhuǎn ”de yì shù tè sè 。

yì jiāng nán ·chūn qù yě chuàng zuò bèi jǐng

  cǐ cí yuē wéi táng wén zōng kāi chéng sān nián (838nián )zuò yú luò yáng 。qí diào míng xià yǒu zuò zhě zì zhù :“hé lè tiān chūn cí ,yī 《yì jiāng nán 》qǔ pāi wéi jù 。”dāng shí bái jū yì wéi tài zǐ shǎo fù fèn sī dōng dōu ,liú yǔ xī wéi tài zǐ bīn kè fèn sī dōng dōu ,èr rén jun1 zài luò yáng ,shí xiàng chàng hé ,bái jū yì cí gòng sān shǒu ,liú yǔ xī de hé cí gòng liǎng shǒu 。

《yì jiāng nán 》liú yǔ xī pīn yīn dú yīn cān kǎo

yì jiāng nán
yì jiāng nán

chūn qù yě, duō xiè luò chéng rén.
chūn qù yě ,duō xiè luò chéng rén 。
ruò liǔ cóng fēng yí jǔ mèi, cóng lán yì lù shì zhān jīn.
ruò liǔ cóng fēng yí jǔ mèi ,cóng lán yì lù sì zhān jīn 。
dú zuò yì hán pín.
dú zuò yì hán pín 。
chūn qù yě, gòng xī yàn yáng nián.
chūn qù yě ,gòng xī yàn yáng nián 。
yóu yǒu táo huā liú shuǐ shàng, wú cí zhú yè zuì zūn qián.
yóu yǒu táo huā liú shuǐ shàng ,wú cí zhú yè zuì zūn qián 。
wéi dài jiàn qīng tiān.
wéi dài jiàn qīng tiān 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

刘禹锡 刘禹锡 刘禹锡(772-842)字梦得,洛阳人,为匈奴族后裔。晚年任太子宾客,世称「刘宾客」。他和柳宗元一同参预那唐朝永贞年间短命的政治改革,结果一同贬谪远郡,顽强地生活下来,晚年回到洛阳,仍有「马思边草拳毛动」的豪气。他的诗精炼含蓄,往往能以清新的语言表达自己对人生或历史的深刻理解, 因而被白居易推崇备至, 誉为「诗豪」。他在远谪湖南、四川时,接触到少数民族的生活,并受到当地民歌的一些影响,创作出《竹枝》、《浪淘沙》诸词,给后世留下「银钏金钗来负水,长刀短笠去烧畲」的民俗画面。至于「东边日出西边雨,道是无晴还有晴」,更是地道的民歌风味了。他在和白居易的《春词》时,曾注明「依《忆江南》曲拍为句」,这是中国文学史上依曲填词的最早记录。

刘禹锡的诗词

  • 竹枝词·瞿塘嘈嘈十二滩
  • 浪淘沙·九曲黄河万里沙
  • 陋室铭
  • 台城(台城六代竞豪华)
  • 巫山神女庙(巫山十二郁苍苍)
  • 陋室铭
  • 竹枝(山桃红花满山头)
  • 杨柳枝(炀帝行宫汴水滨)
  • 浪淘沙(流水淘沙不暂停)
  • 淮阴行(何物令侬羡)
  • 唐代诗词推荐

  • 春游灵泉寺
  • 长洲
  • 和三乡诗(会昌时有女子题诗三乡驿和者十人)
  • 生禖屏风歌
  • 写庄子
  • 送人尉黔中
  • 登宜春醉宿景星寺寄郑判官兼简空上人
  • 送穆少府知眉州
  • 赋得霍将军辞第
  • 和友人
  • 《忆江南》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(忆江南·春去也 刘禹锡)原文,《忆江南》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(忆江南·春去也 刘禹锡)翻译,《忆江南》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(忆江南·春去也 刘禹锡)赏析,《忆江南》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(忆江南·春去也 刘禹锡)阅读答案,出自刘禹锡的作品

    诗词类别

    刘禹锡的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语