《送杜十四之江南/送杜晃进士之东吴》送杜十四之江南/送杜晃进士之东吴孟浩然原文、翻译、赏析和诗意

作者:孟浩然 朝代:唐代
《送杜十四之江南/送杜晃进士之东吴》送杜十四之江南/送杜晃进士之东吴孟浩然原文、翻译、赏析和诗意原文

《送杜十四之江南/送杜晃进士之东吴》 孟浩然

荆吴相接水为乡,君去春江正淼茫。
(淼茫 同:渺)
日暮征帆何处泊,天涯一望断人肠。
分类: 离别

作者简介(孟浩然)

孟浩然头像

孟浩然(689-740),男,汉族,唐代诗人。本名不详(一说名浩),字浩然,襄州襄阳(今湖北襄阳)人,世称“孟襄阳”。浩然,少好节义,喜济人患难,工于诗。年四十游京师,唐玄宗诏咏其诗,至“不才明主弃”之语,玄宗谓:“卿自不求仕,朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还未仕,后隐居鹿门山,著诗二百余首。孟浩然与另一位山水田园诗人王维合称为“王孟”。

送杜十四之江南/送杜晃进士之东吴翻译及注释

翻译
两湖江浙紧接壤,河道纵横水为乡。您去正值春江满,烟云弥漫水茫茫。
暮色深沉天已晚,孤舟一叶停何方?心随友人望天涯,无限思念痛断肠。

注释
⑴杜十四:杜晃,排行十四。之:去,到。
⑵荆吴:荆是古代楚国的别名,在今湖北、湖南一带。吴也是古代国名,在今江苏、安徽、浙江一带。荆吴在这里泛指江南。为:一作“连”。
⑶春江:一作“江村”。淼茫:即渺茫。
⑷何处泊:一作“何处泊”。
⑸天涯:犹天边。指极远的地方。

送杜十四之江南/送杜晃进士之东吴赏析

周啸天

  这是一首送别诗。揆之元杨载《诗法家数》:“凡送人多托酒以将意,写一时之景以兴怀,寓相勉之词以致意”,如果说这是送别诗常见的写法,那么,相形之下,孟浩然这首诗就显得颇为出格了。

  诗题一作“送杜晃进士之东吴”。唐时所谓“进士”,实后世所谓举子(举进士)。得第者则称“前进士”。可见杜晃此去东吴,是落魄的。

  诗开篇就是“荆吴相接水为乡”,既未点题意,也不言别情,全是送者对行人一种宽解安慰的语气。以“荆吴相接”几个字将千里之遥写得近如比邻,给人以比邻咫尺之感,恰似说“天涯若比邻”,“谁道沧江吴楚分”。说两地,实际已暗关送别之事。但先作宽慰,超乎送别诗常法,却别具生活情味:落魄远游的人是最需要精神上的支持与鼓励的。这里就有劝杜晃放开眼量的意思。长江中下游地区,素称水乡。不说“水乡”而说“水为乡”,意味隽永:以水为乡的荆吴人对飘泊生活习以为常,不以暂离为憾事。“水为乡”描出江南特点,也有以水为家之意。语属宽解,情实至深。这样说来虽含“扁舟暂来去”意,却又不著一字,造语洗炼、含蓄。此句初读似信口而出的常语,细咀其味无穷。若作“荆吴相接为水乡”,则诗味顿时“死于句下”。

  “君去春江正淼茫”。此承“水为乡“说到正题上来,话仍平淡。“君去”是眼前事,“春江正淼茫”是眼前景,写来几乎不用费心思。但这寻常之事与寻常之景联系在一起,又产生一种味外之味。“春江淼茫”,春江水满,正好行船,含有祝友人一帆风顺之意,但“淼茫”二字又透出凄惘之情。“淼茫”一词包含着复杂的情感,从字面上来看它是描写眼前景:春江上烟波浩淼,雨雾蒙蒙,其实是写诗人心中的茫然,写出诗人送别友人时的怅然若失。既有喜“君去”得航行之便,也有恨“君去”太疾之意,景中有情在,让读者自去体味。这就是“素处以默,妙机其微”(司空图《诗品·冲淡》)了。

  “日暮征帆何处泊”,撇景入情。朋友刚才出发,便想到“日暮征帆何处泊”,联系上句,这一问来得十分自然。春江渺茫与征帆一片,形成一个强烈对比。阔大者愈见阔大,渺小者愈见渺小。由景入情,抒发别绪。写出友人的孤单寂寞。友人走后,诗人遥望江面,但见“日暮孤帆”,航行在渺茫春江之上,于是代人设想,船停何处?投宿何方?通过渺茫春江与孤舟一叶的强烈对照,发出深情一问,对朋友的关切和依恋在这一问中表达得淋漓尽致。同时,揣度行踪,可见送者的心追逐友人东去,又表现出一片依依惜别之情。这一问实在是情至之文。

  “天涯一望断人肠”,诗人遥望渐行渐远的行舟,送行者放眼天涯,极视无见,不禁情如春江,汹涌澎湃。“断人肠”将别情推向高潮,在高潮中结束全诗,离愁别恨,悠然不尽。“断人肠”点明别情,却并不伤于尽露,可谓“不胜歧路之泣”(蒋仲舒评)。原因在于前三句已将此情孕育充分,结句点破,恰如水库开闸,感情的洪流一涌而出,源源不断。若无前三句的蓄势,就达不到这样持久动人的效果。

  此诗前三句全出以送者口吻,“其淡如水,其味弥长”,已经具有诗人风神散朗的自我形象。末句“天涯一望”四字,更勾画出“解缆君已遥,望君犹伫立”(王维《齐州送祖三》)的送者情态,十分生动。读者在这里看到的,与其“说是孟浩然的诗,倒不如说是诗的孟浩然,更为准确”(闻一多《唐诗杂论》)。

  此诗用散行句式,如行云流水,近歌行体,写得颇富神韵,不独在谋篇造语上出格,自然流畅地表现了诗人对友人杜晃的深切怀念,也体现出诗人与友人杜晃之间的真挚友谊。诗中四句从写景入笔,寓主观感情于客观景象之中,使客观的景象染上浓重的主观感情的色彩。

送杜十四之江南/送杜晃进士之东吴创作背景

  孟浩然友人杜晃要离开荆地到东吴,孟浩然为友人杜晃送行而写下此首送别诗。

《送杜十四之江南/送杜晃进士之东吴》孟浩然 拼音读音参考

sòng dù shí sì zhī jiāng nán sòng dù huǎng jìn shì zhī dōng wú
送杜十四之江南/送杜晃进士之东吴

jīng wú xiāng jiē shuǐ wèi xiāng, jūn qù chūn jiāng zhèng miǎo máng.
荆吴相接水为乡,君去春江正淼茫。
miǎo máng tóng: miǎo
(淼茫 同:渺)
rì mù zhēng fān hé chǔ pō, tiān yá yī wàng duàn rén cháng.
日暮征帆何处泊,天涯一望断人肠。

《送杜十四之江南/送杜晃进士之东吴》送杜十四之江南/送杜晃进士之东吴孟浩然原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《sòng dù shí sì zhī jiāng nán /sòng dù huǎng jìn shì zhī dōng wú 》 mèng hào rán

jīng wú xiàng jiē shuǐ wéi xiāng ,jun1 qù chūn jiāng zhèng miǎo máng 。
(miǎo máng tóng :miǎo )
rì mù zhēng fān hé chù bó ,tiān yá yī wàng duàn rén cháng 。
fèn lèi : lí bié

zuò zhě jiǎn jiè (mèng hào rán )

mèng hào rán tóu xiàng

mèng hào rán (689-740),nán ,hàn zú ,táng dài shī rén 。běn míng bú xiáng (yī shuō míng hào ),zì hào rán ,xiāng zhōu xiāng yáng (jīn hú běi xiāng yáng )rén ,shì chēng “mèng xiāng yáng ”。hào rán ,shǎo hǎo jiē yì ,xǐ jì rén huàn nán ,gōng yú shī 。nián sì shí yóu jīng shī ,táng xuán zōng zhào yǒng qí shī ,zhì “bú cái míng zhǔ qì ”zhī yǔ ,xuán zōng wèi :“qīng zì bú qiú shì ,zhèn wèi cháng qì qīng ,nài hé wū wǒ ?”yīn fàng hái wèi shì ,hòu yǐn jū lù mén shān ,zhe shī èr bǎi yú shǒu 。mèng hào rán yǔ lìng yī wèi shān shuǐ tián yuán shī rén wáng wéi hé chēng wéi “wáng mèng ”。

sòng dù shí sì zhī jiāng nán /sòng dù huǎng jìn shì zhī dōng wú fān yì jí zhù shì

fān yì
liǎng hú jiāng zhè jǐn jiē rǎng ,hé dào zòng héng shuǐ wéi xiāng 。nín qù zhèng zhí chūn jiāng mǎn ,yān yún mí màn shuǐ máng máng 。
mù sè shēn chén tiān yǐ wǎn ,gū zhōu yī yè tíng hé fāng ?xīn suí yǒu rén wàng tiān yá ,wú xiàn sī niàn tòng duàn cháng 。

zhù shì
⑴dù shí sì :dù huǎng ,pái háng shí sì 。zhī :qù ,dào 。
⑵jīng wú :jīng shì gǔ dài chǔ guó de bié míng ,zài jīn hú běi 、hú nán yī dài 。wú yě shì gǔ dài guó míng ,zài jīn jiāng sū 、ān huī 、zhè jiāng yī dài 。jīng wú zài zhè lǐ fàn zhǐ jiāng nán 。wéi :yī zuò “lián ”。
⑶chūn jiāng :yī zuò “jiāng cūn ”。miǎo máng :jí miǎo máng 。
⑷hé chù bó :yī zuò “hé chù bó ”。
⑸tiān yá :yóu tiān biān 。zhǐ jí yuǎn de dì fāng 。

sòng dù shí sì zhī jiāng nán /sòng dù huǎng jìn shì zhī dōng wú shǎng xī

zhōu xiào tiān

  zhè shì yī shǒu sòng bié shī 。kuí zhī yuán yáng zǎi 《shī fǎ jiā shù 》:“fán sòng rén duō tuō jiǔ yǐ jiāng yì ,xiě yī shí zhī jǐng yǐ xìng huái ,yù xiàng miǎn zhī cí yǐ zhì yì ”,rú guǒ shuō zhè shì sòng bié shī cháng jiàn de xiě fǎ ,nà me ,xiàng xíng zhī xià ,mèng hào rán zhè shǒu shī jiù xiǎn dé pō wéi chū gé le 。

  shī tí yī zuò “sòng dù huǎng jìn shì zhī dōng wú ”。táng shí suǒ wèi “jìn shì ”,shí hòu shì suǒ wèi jǔ zǐ (jǔ jìn shì )。dé dì zhě zé chēng “qián jìn shì ”。kě jiàn dù huǎng cǐ qù dōng wú ,shì luò pò de 。

  shī kāi piān jiù shì “jīng wú xiàng jiē shuǐ wéi xiāng ”,jì wèi diǎn tí yì ,yě bú yán bié qíng ,quán shì sòng zhě duì háng rén yī zhǒng kuān jiě ān wèi de yǔ qì 。yǐ “jīng wú xiàng jiē ”jǐ gè zì jiāng qiān lǐ zhī yáo xiě dé jìn rú bǐ lín ,gěi rén yǐ bǐ lín zhǐ chǐ zhī gǎn ,qià sì shuō “tiān yá ruò bǐ lín ”,“shuí dào cāng jiāng wú chǔ fèn ”。shuō liǎng dì ,shí jì yǐ àn guān sòng bié zhī shì 。dàn xiān zuò kuān wèi ,chāo hū sòng bié shī cháng fǎ ,què bié jù shēng huó qíng wèi :luò pò yuǎn yóu de rén shì zuì xū yào jīng shén shàng de zhī chí yǔ gǔ lì de 。zhè lǐ jiù yǒu quàn dù huǎng fàng kāi yǎn liàng de yì sī 。zhǎng jiāng zhōng xià yóu dì qū ,sù chēng shuǐ xiāng 。bú shuō “shuǐ xiāng ”ér shuō “shuǐ wéi xiāng ”,yì wèi jun4 yǒng :yǐ shuǐ wéi xiāng de jīng wú rén duì piāo bó shēng huó xí yǐ wéi cháng ,bú yǐ zàn lí wéi hàn shì 。“shuǐ wéi xiāng ”miáo chū jiāng nán tè diǎn ,yě yǒu yǐ shuǐ wéi jiā zhī yì 。yǔ shǔ kuān jiě ,qíng shí zhì shēn 。zhè yàng shuō lái suī hán “biǎn zhōu zàn lái qù ”yì ,què yòu bú zhe yī zì ,zào yǔ xǐ liàn 、hán xù 。cǐ jù chū dú sì xìn kǒu ér chū de cháng yǔ ,xì jǔ qí wèi wú qióng 。ruò zuò “jīng wú xiàng jiē wéi shuǐ xiāng ”,zé shī wèi dùn shí “sǐ yú jù xià ”。

  “jun1 qù chūn jiāng zhèng miǎo máng ”。cǐ chéng “shuǐ wéi xiāng “shuō dào zhèng tí shàng lái ,huà réng píng dàn 。“jun1 qù ”shì yǎn qián shì ,“chūn jiāng zhèng miǎo máng ”shì yǎn qián jǐng ,xiě lái jǐ hū bú yòng fèi xīn sī 。dàn zhè xún cháng zhī shì yǔ xún cháng zhī jǐng lián xì zài yī qǐ ,yòu chǎn shēng yī zhǒng wèi wài zhī wèi 。“chūn jiāng miǎo máng ”,chūn jiāng shuǐ mǎn ,zhèng hǎo háng chuán ,hán yǒu zhù yǒu rén yī fān fēng shùn zhī yì ,dàn “miǎo máng ”èr zì yòu tòu chū qī wǎng zhī qíng 。“miǎo máng ”yī cí bāo hán zhe fù zá de qíng gǎn ,cóng zì miàn shàng lái kàn tā shì miáo xiě yǎn qián jǐng :chūn jiāng shàng yān bō hào miǎo ,yǔ wù méng méng ,qí shí shì xiě shī rén xīn zhōng de máng rán ,xiě chū shī rén sòng bié yǒu rén shí de chàng rán ruò shī 。jì yǒu xǐ “jun1 qù ”dé háng háng zhī biàn ,yě yǒu hèn “jun1 qù ”tài jí zhī yì ,jǐng zhōng yǒu qíng zài ,ràng dú zhě zì qù tǐ wèi 。zhè jiù shì “sù chù yǐ mò ,miào jī qí wēi ”(sī kōng tú 《shī pǐn ·chōng dàn 》)le 。

  “rì mù zhēng fān hé chù bó ”,piě jǐng rù qíng 。péng yǒu gāng cái chū fā ,biàn xiǎng dào “rì mù zhēng fān hé chù bó ”,lián xì shàng jù ,zhè yī wèn lái dé shí fèn zì rán 。chūn jiāng miǎo máng yǔ zhēng fān yī piàn ,xíng chéng yī gè qiáng liè duì bǐ 。kuò dà zhě yù jiàn kuò dà ,miǎo xiǎo zhě yù jiàn miǎo xiǎo 。yóu jǐng rù qíng ,shū fā bié xù 。xiě chū yǒu rén de gū dān jì mò 。yǒu rén zǒu hòu ,shī rén yáo wàng jiāng miàn ,dàn jiàn “rì mù gū fān ”,háng háng zài miǎo máng chūn jiāng zhī shàng ,yú shì dài rén shè xiǎng ,chuán tíng hé chù ?tóu xiǔ hé fāng ?tōng guò miǎo máng chūn jiāng yǔ gū zhōu yī yè de qiáng liè duì zhào ,fā chū shēn qíng yī wèn ,duì péng yǒu de guān qiē hé yī liàn zài zhè yī wèn zhōng biǎo dá dé lín lí jìn zhì 。tóng shí ,chuāi dù háng zōng ,kě jiàn sòng zhě de xīn zhuī zhú yǒu rén dōng qù ,yòu biǎo xiàn chū yī piàn yī yī xī bié zhī qíng 。zhè yī wèn shí zài shì qíng zhì zhī wén 。

  “tiān yá yī wàng duàn rén cháng ”,shī rén yáo wàng jiàn háng jiàn yuǎn de háng zhōu ,sòng háng zhě fàng yǎn tiān yá ,jí shì wú jiàn ,bú jìn qíng rú chūn jiāng ,xiōng yǒng péng pài 。“duàn rén cháng ”jiāng bié qíng tuī xiàng gāo cháo ,zài gāo cháo zhōng jié shù quán shī ,lí chóu bié hèn ,yōu rán bú jìn 。“duàn rén cháng ”diǎn míng bié qíng ,què bìng bú shāng yú jìn lù ,kě wèi “bú shèng qí lù zhī qì ”(jiǎng zhòng shū píng )。yuán yīn zài yú qián sān jù yǐ jiāng cǐ qíng yùn yù chōng fèn ,jié jù diǎn pò ,qià rú shuǐ kù kāi zhá ,gǎn qíng de hóng liú yī yǒng ér chū ,yuán yuán bú duàn 。ruò wú qián sān jù de xù shì ,jiù dá bú dào zhè yàng chí jiǔ dòng rén de xiào guǒ 。

  cǐ shī qián sān jù quán chū yǐ sòng zhě kǒu wěn ,“qí dàn rú shuǐ ,qí wèi mí zhǎng ”,yǐ jīng jù yǒu shī rén fēng shén sàn lǎng de zì wǒ xíng xiàng 。mò jù “tiān yá yī wàng ”sì zì ,gèng gōu huà chū “jiě lǎn jun1 yǐ yáo ,wàng jun1 yóu zhù lì ”(wáng wéi 《qí zhōu sòng zǔ sān 》)de sòng zhě qíng tài ,shí fèn shēng dòng 。dú zhě zài zhè lǐ kàn dào de ,yǔ qí “shuō shì mèng hào rán de shī ,dǎo bú rú shuō shì shī de mèng hào rán ,gèng wéi zhǔn què ”(wén yī duō 《táng shī zá lùn 》)。

  cǐ shī yòng sàn háng jù shì ,rú háng yún liú shuǐ ,jìn gē háng tǐ ,xiě dé pō fù shén yùn ,bú dú zài móu piān zào yǔ shàng chū gé ,zì rán liú chàng dì biǎo xiàn le shī rén duì yǒu rén dù huǎng de shēn qiē huái niàn ,yě tǐ xiàn chū shī rén yǔ yǒu rén dù huǎng zhī jiān de zhēn zhì yǒu yì 。shī zhōng sì jù cóng xiě jǐng rù bǐ ,yù zhǔ guān gǎn qíng yú kè guān jǐng xiàng zhī zhōng ,shǐ kè guān de jǐng xiàng rǎn shàng nóng zhòng de zhǔ guān gǎn qíng de sè cǎi 。

sòng dù shí sì zhī jiāng nán /sòng dù huǎng jìn shì zhī dōng wú chuàng zuò bèi jǐng

  mèng hào rán yǒu rén dù huǎng yào lí kāi jīng dì dào dōng wú ,mèng hào rán wéi yǒu rén dù huǎng sòng háng ér xiě xià cǐ shǒu sòng bié shī 。

《sòng dù shí sì zhī jiāng nán /sòng dù huǎng jìn shì zhī dōng wú 》mèng hào rán pīn yīn dú yīn cān kǎo

sòng dù shí sì zhī jiāng nán sòng dù huǎng jìn shì zhī dōng wú
sòng dù shí sì zhī jiāng nán /sòng dù huǎng jìn shì zhī dōng wú

jīng wú xiāng jiē shuǐ wèi xiāng, jūn qù chūn jiāng zhèng miǎo máng.
jīng wú xiàng jiē shuǐ wéi xiāng ,jun1 qù chūn jiāng zhèng miǎo máng 。
miǎo máng tóng: miǎo
(miǎo máng tóng :miǎo )
rì mù zhēng fān hé chǔ pō, tiān yá yī wàng duàn rén cháng.
rì mù zhēng fān hé chù bó ,tiān yá yī wàng duàn rén cháng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

孟浩然 孟浩然 孟浩然(689─740),本名浩,字浩然,襄州襄阳(今湖北襄樊市)人。早年隐居家乡襄阳附近的鹿门山,闭门读书,以诗自娱。曾游历长江南北各地,巴蜀、吴越、湘赣等地都留下了他的足迹。四十岁时游长安,应进士不第。张九龄镇荆州时,署其为荆州从事,不久,患疽而卒,终年五十二岁。他是盛唐山水田园诗派的主要作家之一。诗与王维齐名,号王孟。其诗每无意求工而清超越俗,正复出人意表,清闲浅淡中,自有泉流石上,风来松下之音。有《孟浩然集》。

孟浩然的诗词

  • 《初秋》初秋孟浩然原文、翻译、赏析和诗意
  • 宿业师山房期丁大不至 / 宿业师山房待丁大不至
  • 登望楚山最高顶
  • 与杭州薛司户登樟亭楼作
  • 夜归鹿门歌
  • 登鹿门山怀古
  • 宿桐庐江寄广陵旧游
  • 《过故人庄》过故人庄孟浩然原文、翻译、赏析和诗意
  • 登江中孤屿赠白云先生王迥
  • 夏日南亭怀辛大
  • 唐代诗词推荐

  • 闻琴
  • 策试夜潜纪长句于都堂西南隅(后首一作薛能诗)
  • 溪斋二首
  • 夜会问答十
  • 哭柴郎中
  • 《行路难三首》李白原文、翻译、赏析和诗意(行路难三首 李白)
  • 四皓图
  • 过当涂县
  • 歌风台
  • 咏史诗。汉中
  • 《送杜十四之江南/送杜晃进士之东吴》送杜十四之江南/送杜晃进士之东吴孟浩然原文、翻译、赏析和诗意原文,《送杜十四之江南/送杜晃进士之东吴》送杜十四之江南/送杜晃进士之东吴孟浩然原文、翻译、赏析和诗意翻译,《送杜十四之江南/送杜晃进士之东吴》送杜十四之江南/送杜晃进士之东吴孟浩然原文、翻译、赏析和诗意赏析,《送杜十四之江南/送杜晃进士之东吴》送杜十四之江南/送杜晃进士之东吴孟浩然原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自孟浩然的作品

    诗词类别

    孟浩然的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语