《春雪》春雪刘方平原文、翻译、赏析和诗意

作者:刘方平 朝代:唐代
《春雪》春雪刘方平原文、翻译、赏析和诗意原文

《春雪》 刘方平

飞雪带春风,徘徊乱绕空。
君看似花处,偏在洛阳东。
分类: 写雪

作者简介(刘方平)

刘方平头像

刘方平(758年前后在世),唐朝河南洛阳人。匈奴族。天宝前期曾应进士试,又欲从军 ,均未如意,从此隐居颍水、汝河之滨,终生未仕。与皇甫冉、元德秀、李颀、严武为诗友,为薪颖士赏识。工诗,善画山水。其诗多咏物写景之作,尤擅绝句,其诗多写闺情、乡思,思想内容较贫弱,但艺术性较高,善于寓情于景,意蕴无穷。其《月夜》 、《春怨》、《新春》、《秋夜泛舟》等都是历来为人传诵的名作。

春雪翻译及注释

翻译
春风卷着漫天大雪,飘来飘去,落得到处都是。
你看那欣赏雪景的人们,原都是居住在洛阳城中的富贵人家啊!

注释
①徘徊:来回地行走。诗中指雪花飞来飞去。
②君:相当于“你”,有尊敬的意思。
③似花处:指雪花落在树枝上,如盛开的梨花一般。
④洛城:即洛阳;洛城中:即“洛城东”,当时豪贵宅第之所在。

春雪赏析

  “飞雪带春风,徘徊乱绕空”,是写景;第三句“君看似花处”,有承有转,过渡句,使诗文由景转情。第四句“洛城中”,一作“洛城东”,这里指富贵人家居住之地。联系诗题来看这两句,那意思是说冬天已经结束,突然来了一场春雪,这在那些无饥寒之虑的富贵人心中,不由得产生了一种难得又见的满足和喜悦,于是这熟悉而又新鲜的飞雪,在他们的眼中便成了飞花舞空的美景。但是,对于“洛城外”的穷人来说,他们好不容易在饥寒交迫中熬过了大雪纷飞的隆冬,盼来了春回大地,谁知又来一场大雪,这逝而复回的威胁和灾难,所带来的艰难与怨恨是不难想见的。这首诗的得力之处正在尾句,尾句之中又得力于一个“偏”字,是它构成了虚实两个空间,两种境界,两种生活,两种感情的对比,而诗人的爱与恨,同情与憎恶,也都融入这个对比之中。通过对比所展现的不同状况,及其所孕育的主题等,都留在了诗外,为读者开拓了广阔的想象空间。

  此诗通过描写一场突如其来的春雪,侧面写出了富人们在屋内赏雪以美酒相伴,穷人们却在雪天流落街头,形成鲜明对比。诗人用曲折的笔法,讽刺了那班达官贵人只图自己享乐,忘了广大地区人民的贫困。

《春雪》刘方平 拼音读音参考

chūn xuě
春雪

fēi xuě dài chūn fēng, pái huái luàn rào kōng.
飞雪带春风,徘徊乱绕空。
jūn kàn sì huā chù, piān zài luò yáng dōng.
君看似花处,偏在洛阳东。

《春雪》春雪刘方平原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《chūn xuě 》 liú fāng píng

fēi xuě dài chūn fēng ,pái huái luàn rào kōng 。
jun1 kàn sì huā chù ,piān zài luò yáng dōng 。
fèn lèi : xiě xuě

zuò zhě jiǎn jiè (liú fāng píng )

liú fāng píng tóu xiàng

liú fāng píng (758nián qián hòu zài shì ),táng cháo hé nán luò yáng rén 。xiōng nú zú 。tiān bǎo qián qī céng yīng jìn shì shì ,yòu yù cóng jun1 ,jun1 wèi rú yì ,cóng cǐ yǐn jū yǐng shuǐ 、rǔ hé zhī bīn ,zhōng shēng wèi shì 。yǔ huáng fǔ rǎn 、yuán dé xiù 、lǐ qí 、yán wǔ wéi shī yǒu ,wéi xīn yǐng shì shǎng shí 。gōng shī ,shàn huà shān shuǐ 。qí shī duō yǒng wù xiě jǐng zhī zuò ,yóu shàn jué jù ,qí shī duō xiě guī qíng 、xiāng sī ,sī xiǎng nèi róng jiào pín ruò ,dàn yì shù xìng jiào gāo ,shàn yú yù qíng yú jǐng ,yì yùn wú qióng 。qí 《yuè yè 》 、《chūn yuàn 》、《xīn chūn 》、《qiū yè fàn zhōu 》děng dōu shì lì lái wéi rén chuán sòng de míng zuò 。

chūn xuě fān yì jí zhù shì

fān yì
chūn fēng juàn zhe màn tiān dà xuě ,piāo lái piāo qù ,luò dé dào chù dōu shì 。
nǐ kàn nà xīn shǎng xuě jǐng de rén men ,yuán dōu shì jū zhù zài luò yáng chéng zhōng de fù guì rén jiā ā !

zhù shì
①pái huái :lái huí dì háng zǒu 。shī zhōng zhǐ xuě huā fēi lái fēi qù 。
②jun1 :xiàng dāng yú “nǐ ”,yǒu zūn jìng de yì sī 。
③sì huā chù :zhǐ xuě huā luò zài shù zhī shàng ,rú shèng kāi de lí huā yī bān 。
④luò chéng :jí luò yáng ;luò chéng zhōng :jí “luò chéng dōng ”,dāng shí háo guì zhái dì zhī suǒ zài 。

chūn xuě shǎng xī

  “fēi xuě dài chūn fēng ,pái huái luàn rào kōng ”,shì xiě jǐng ;dì sān jù “jun1 kàn sì huā chù ”,yǒu chéng yǒu zhuǎn ,guò dù jù ,shǐ shī wén yóu jǐng zhuǎn qíng 。dì sì jù “luò chéng zhōng ”,yī zuò “luò chéng dōng ”,zhè lǐ zhǐ fù guì rén jiā jū zhù zhī dì 。lián xì shī tí lái kàn zhè liǎng jù ,nà yì sī shì shuō dōng tiān yǐ jīng jié shù ,tū rán lái le yī chǎng chūn xuě ,zhè zài nà xiē wú jī hán zhī lǜ de fù guì rén xīn zhōng ,bú yóu dé chǎn shēng le yī zhǒng nán dé yòu jiàn de mǎn zú hé xǐ yuè ,yú shì zhè shú xī ér yòu xīn xiān de fēi xuě ,zài tā men de yǎn zhōng biàn chéng le fēi huā wǔ kōng de měi jǐng 。dàn shì ,duì yú “luò chéng wài ”de qióng rén lái shuō ,tā men hǎo bú róng yì zài jī hán jiāo pò zhōng áo guò le dà xuě fēn fēi de lóng dōng ,pàn lái le chūn huí dà dì ,shuí zhī yòu lái yī chǎng dà xuě ,zhè shì ér fù huí de wēi xié hé zāi nán ,suǒ dài lái de jiān nán yǔ yuàn hèn shì bú nán xiǎng jiàn de 。zhè shǒu shī de dé lì zhī chù zhèng zài wěi jù ,wěi jù zhī zhōng yòu dé lì yú yī gè “piān ”zì ,shì tā gòu chéng le xū shí liǎng gè kōng jiān ,liǎng zhǒng jìng jiè ,liǎng zhǒng shēng huó ,liǎng zhǒng gǎn qíng de duì bǐ ,ér shī rén de ài yǔ hèn ,tóng qíng yǔ zēng è ,yě dōu róng rù zhè gè duì bǐ zhī zhōng 。tōng guò duì bǐ suǒ zhǎn xiàn de bú tóng zhuàng kuàng ,jí qí suǒ yùn yù de zhǔ tí děng ,dōu liú zài le shī wài ,wéi dú zhě kāi tuò le guǎng kuò de xiǎng xiàng kōng jiān 。

  cǐ shī tōng guò miáo xiě yī chǎng tū rú qí lái de chūn xuě ,cè miàn xiě chū le fù rén men zài wū nèi shǎng xuě yǐ měi jiǔ xiàng bàn ,qióng rén men què zài xuě tiān liú luò jiē tóu ,xíng chéng xiān míng duì bǐ 。shī rén yòng qǔ shé de bǐ fǎ ,fěng cì le nà bān dá guān guì rén zhī tú zì jǐ xiǎng lè ,wàng le guǎng dà dì qū rén mín de pín kùn 。

《chūn xuě 》liú fāng píng pīn yīn dú yīn cān kǎo

chūn xuě
chūn xuě

fēi xuě dài chūn fēng, pái huái luàn rào kōng.
fēi xuě dài chūn fēng ,pái huái luàn rào kōng 。
jūn kàn sì huā chù, piān zài luò yáng dōng.
jun1 kàn sì huā chù ,piān zài luò yáng dōng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

刘方平 刘方平 刘方平,唐代诗人。河南洛阳人。天宝前期曾应进士试,未考取,从此隐居颍水、汝河之滨,终生未仕。与皇甫冉为诗友,为萧颖士赏识。工诗,善画山水。其诗多咏物写景之作,尤擅绝句,思想内容较贫弱,但艺术性较高,善于寓情于景,意蕴无穷。其《月夜》、《春怨》、《新春》、《秋夜泛舟》等都是历来为人传诵的名作。《全唐诗》存其诗一卷。

刘方平的诗词

  • 春雪(飞雪带春风)
  • 夜月 / 月夜
  • 代春怨
  • 春雪(飞雪带春风)
  • 《春雪》春雪刘方平原文、翻译、赏析和诗意
  • 春怨
  • 采莲曲(落日清江里)
  • 月夜(更深月色半人家)
  • 《代春怨》代春怨刘方平原文、翻译、赏析和诗意
  • 春怨(纱窗日落渐黄昏)
  • 唐代诗词推荐

  • 鸱枭
  • 方龟精为钱元懿卜词
  • 寄贺杜荀鹤及第
  • 宛陵东峰亭与友人话别
  • 晓日
  • 赠巩畴
  • 读参同契
  • 醉中袭美先月中归
  • 秘色越器
  • 离骚
  • 《春雪》春雪刘方平原文、翻译、赏析和诗意原文,《春雪》春雪刘方平原文、翻译、赏析和诗意翻译,《春雪》春雪刘方平原文、翻译、赏析和诗意赏析,《春雪》春雪刘方平原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自刘方平的作品

    诗词类别

    刘方平的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语