《山房春事二首》山房春事二首岑参原文、翻译、赏析和诗意

作者:岑参 朝代:唐代
《山房春事二首》山房春事二首岑参原文、翻译、赏析和诗意原文

《山房春事二首》 岑参

风恬日暖荡春光,戏蝶游蜂乱入房。
数枝门柳低衣桁,一片山花落笔床。
梁园日暮乱飞鸦,极目萧条三两家。
庭树不知人去尽,春来还发旧时花。
分类: 春天吊古

作者简介(岑参)

岑参头像

岑参(约715-770年),唐代边塞诗人,南阳人,太宗时功臣岑文本重孙,后徙居江陵。[1-2] 岑参早岁孤贫,从兄就读,遍览史籍。唐玄宗天宝三载(744年)进士,初为率府兵曹参军。后两次从军边塞,先在安西节度使高仙芝幕府掌书记;天宝末年,封常清为安西北庭节度使时,为其幕府判官。代宗时,曾官嘉州刺史(今四川乐山),世称“岑嘉州”。大历五年(770年)卒于成都。

山房春事二首翻译

风和日丽,满目荡漾着春天的色彩,天气回暖,
蝴蝶和蜜蜂也开始忙碌起来,不时厅房飞进飞出。
道旁低一点的杨柳枝条新牙初发,轻拂着路人的衣襟,
春风携带片片花瓣飘进窗内,散落在桌案之上。

曾诗酒风流的梁园笼罩着暮色,天空中稀疏地飞着几只乌鸦。
竭尽目力望去,萧条冷落之中,远远近近只横陈着两三户人家。
满园的奇木异树,不知已人去楼空。
春天到来之后,还像往年春天一样开花。

山房春事二首赏析

  唐朝极盛的时期,据唐玄宗天宝十三载户口的记载:全国为九百零六万九千多户,五千二百八十八万多口。经过“安史之乱”,打了八年的仗,国家遭到 严重破坏,死的人很多,到唐代宗广德二年,全国户口大减,这一年只有二 百九十多万户,一千六百九十多万口了。

  岑参这首诗,反映了当时社会在这次战乱中所遭到破坏的情况。不过他 不是用数字而是用形象,选取了一个非常典型的情景。

  唐代封建士大夫都有“别业”,即后来所说的别墅,也就是题目中所说 的“山房”。“春事”,即春天的景色。这首诗通过山房春色表现了社会的 满目凄凉。

  西汉景帝时,梁孝王修建梁园(在今河南商丘县东),到唐代还是著名 的风景区。这里有许多亭台苑囿(yòu),是人烟稠密的地区。一到春天,风 光明媚,游人聚集,十分热闹。可是诗中写的不是这番景色。

  在日落黄昏的时候,这个过去的风景区里,却寂寞无人。只看见一大群一大群的黑老鸹(guā)落在树上,回到自己窠里。原有的屋舍楼台不见了, 前来游赏的人们也不见了。望到尽头,也不过是稀稀落落的两三户人家。多 么萧条!诗人写到这里,还只说了现在的凄凉衰败,并没有指出过去的繁华。 下面才进一步反映昔盛今衰的景况。这里还有树木。现在春天来了,这些过去庭苑中的树木,还和往常一样,在春风的吹拂下,发芽滋长,繁花满枝,嫩红软白,璀灿成丛。自然界的春 光,依旧是浓浓的。可是这些花呀,开给谁来欣赏呢?这里已经没有人了, 死的死,逃的逃,那么,树木在这儿装点春光有什么用呢!庭苑中的树木,因为没有知觉,并不知道人事的变化。所以春天一来,还和过去太平时代一样开花。假若它们也有知觉,在这荒凉景色之中,哪里 还有心情开花呢?但是诗人是有知觉、有感情的,他看到树木开花,回忆到 过去,想起往日的繁华,必然要产生无穷的感慨。用“还发旧时花”五个字 很概括地一指点出来,读者就可以理解到这里过去的繁华景象了。简括的语 言,蕴藏着深深的慨叹。诗人多么善于摄取镜头,在乱鸦夕照的萧条村落中,把无数艳发的春花突出出来,造成极不调和的景色,明显地袒露出战祸的伤痕。

山房春事二首鉴赏

  山房就是营造于山野的房舍、别墅。春事指的是春色、春光。这两首诗虽然都与春事有关,但内容与情调很不一致,可能不是同一时间的作品,不能算作组诗,只是编辑者的凑合。

  第一首诗切合题意,写的是浓郁的春光充天塞地,不仅山野处处万紫千红,连山房书屋都被蜂蝶花木占领。这在一定程度上反映出作者对生活的热爱,对前途充满信心。

  第二首诗是吊古之作。梁园又名兔园,俗名竹园,西汉梁孝王刘武所建,故址在今河南省商丘县东,周围三百多里。园中有百灵山、落猿岩、栖龙岫、雁池、鹤洲、凫渚,宫观相连,奇果佳树,错杂其间,珍禽异兽,出没其中。梁孝王曾在园中设宴,一代才人枚乘、司马相如等都应召而至。到了春天,更见热闹:百鸟鸣啭,繁花满枝,车马接轸,士女云集。

  就是这样一个繁盛所在,如今所见,则是:“梁园日暮乱飞鸦,极目萧条三两家。”这两句描画出两幅远景:仰望空中,晚照中乱鸦聒噪;平视前方,一片萧条,唯有三两处人家。当年“声音相闻”、“往来霞水”(枚乘《梁王兔园赋》)的各色飞禽不见了,宫观楼台也已荡然无存。不言感慨,而今古兴亡、盛衰无常的感慨自在其中。从一句写到二句,极自然,却极工巧:人们对事物的注意,常常由听觉引起。一片聒噪声,引得诗人抬起头来,故先写空中乱鸦。“日暮”时分,众鸟投林,从天空多鸦,自可想见地上少人,从而自然引出第二句中的一派萧条景象。

  诗人在远望以后,收回目光,就近察看,只见庭园中的树木,繁花满枝,春色不减当年。就象听到丁丁的伐木声,更感到山谷的幽静一样,这突然闯入他的视野中的绚丽春光,进一步加深了他对梁园极目萧条的印象。梁园已改尽昔日容颜,春花却依旧盛开。“庭树不知人去尽,春来还发旧时花。”诗人不说自己深知物是人非,却偏从对面翻出,说是“庭树不知”;不说此时梁园颓败,深可伤悼,自己无心领略春光,却说无知花树遵循自然规律,偏在这一片萧条之中依然开出当年的繁花。感情极沉痛,出语却极含蓄。

  作为一首吊古之作,梁园的萧条是诗人所要着力描写的。然而一、二两句已经把话说尽,再要顺着原有思路写出,势必叠床架屋。诗人于紧要处别开生面,在画面的主题位置上添上几笔艳丽的春色。以乐景写哀情,相反而相成,梁园的景色愈见萧条,诗人的吊古之情也愈见伤痛了,反衬手法运用得十分巧妙。

  全诗分前后两部分,笔法不同,色调各异,然而又并非另起炉灶,“庭树”与“飞鸦”暗相关合(天空有鸟,地上有树)。篇末以“旧时花”遥应篇首“梁园”,使全诗始终往复回还于一种深沉的历史感情之中。沈德潜在《唐诗别裁》中赞许这首诗说:“后人袭用者多,然嘉州实为绝调。”历来运用反衬手法表现吊古主题的作品固然不少,但有如此诗老到圆熟的,却不多见。

《山房春事二首》岑参 拼音读音参考

shān fáng chūn shì èr shǒu
山房春事二首

fēng tián rì nuǎn dàng chūn guāng, xì dié yóu fēng luàn rù fáng.
风恬日暖荡春光,戏蝶游蜂乱入房。
shù zhī mén liǔ dī yī héng, yī piàn shān huā luò bǐ chuáng.
数枝门柳低衣桁,一片山花落笔床。
liáng yuán rì mù luàn fēi yā, jí mù xiāo tiáo sān liǎng jiā.
梁园日暮乱飞鸦,极目萧条三两家。
tíng shù bù zhī rén qù jǐn, chūn lái huán fā jiù shí huā.
庭树不知人去尽,春来还发旧时花。

《山房春事二首》山房春事二首岑参原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《shān fáng chūn shì èr shǒu 》 cén cān

fēng tián rì nuǎn dàng chūn guāng ,xì dié yóu fēng luàn rù fáng 。
shù zhī mén liǔ dī yī héng ,yī piàn shān huā luò bǐ chuáng 。
liáng yuán rì mù luàn fēi yā ,jí mù xiāo tiáo sān liǎng jiā 。
tíng shù bú zhī rén qù jìn ,chūn lái hái fā jiù shí huā 。
fèn lèi : chūn tiān diào gǔ

zuò zhě jiǎn jiè (cén cān )

cén cān tóu xiàng

cén cān (yuē 715-770nián ),táng dài biān sāi shī rén ,nán yáng rén ,tài zōng shí gōng chén cén wén běn zhòng sūn ,hòu xǐ jū jiāng líng 。[1-2] cén cān zǎo suì gū pín ,cóng xiōng jiù dú ,biàn lǎn shǐ jí 。táng xuán zōng tiān bǎo sān zǎi (744nián )jìn shì ,chū wéi lǜ fǔ bīng cáo cān jun1 。hòu liǎng cì cóng jun1 biān sāi ,xiān zài ān xī jiē dù shǐ gāo xiān zhī mù fǔ zhǎng shū jì ;tiān bǎo mò nián ,fēng cháng qīng wéi ān xī běi tíng jiē dù shǐ shí ,wéi qí mù fǔ pàn guān 。dài zōng shí ,céng guān jiā zhōu cì shǐ (jīn sì chuān lè shān ),shì chēng “cén jiā zhōu ”。dà lì wǔ nián (770nián )zú yú chéng dōu 。

shān fáng chūn shì èr shǒu fān yì

fēng hé rì lì ,mǎn mù dàng yàng zhe chūn tiān de sè cǎi ,tiān qì huí nuǎn ,
hú dié hé mì fēng yě kāi shǐ máng lù qǐ lái ,bú shí tīng fáng fēi jìn fēi chū 。
dào páng dī yī diǎn de yáng liǔ zhī tiáo xīn yá chū fā ,qīng fú zhe lù rén de yī jīn ,
chūn fēng xié dài piàn piàn huā bàn piāo jìn chuāng nèi ,sàn luò zài zhuō àn zhī shàng 。

céng shī jiǔ fēng liú de liáng yuán lóng zhào zhe mù sè ,tiān kōng zhōng xī shū dì fēi zhe jǐ zhī wū yā 。
jié jìn mù lì wàng qù ,xiāo tiáo lěng luò zhī zhōng ,yuǎn yuǎn jìn jìn zhī héng chén zhe liǎng sān hù rén jiā 。
mǎn yuán de qí mù yì shù ,bú zhī yǐ rén qù lóu kōng 。
chūn tiān dào lái zhī hòu ,hái xiàng wǎng nián chūn tiān yī yàng kāi huā 。

shān fáng chūn shì èr shǒu shǎng xī

  táng cháo jí shèng de shí qī ,jù táng xuán zōng tiān bǎo shí sān zǎi hù kǒu de jì zǎi :quán guó wéi jiǔ bǎi líng liù wàn jiǔ qiān duō hù ,wǔ qiān èr bǎi bā shí bā wàn duō kǒu 。jīng guò “ān shǐ zhī luàn ”,dǎ le bā nián de zhàng ,guó jiā zāo dào yán zhòng pò huài ,sǐ de rén hěn duō ,dào táng dài zōng guǎng dé èr nián ,quán guó hù kǒu dà jiǎn ,zhè yī nián zhī yǒu èr bǎi jiǔ shí duō wàn hù ,yī qiān liù bǎi jiǔ shí duō wàn kǒu le 。

  cén cān zhè shǒu shī ,fǎn yìng le dāng shí shè huì zài zhè cì zhàn luàn zhōng suǒ zāo dào pò huài de qíng kuàng 。bú guò tā bú shì yòng shù zì ér shì yòng xíng xiàng ,xuǎn qǔ le yī gè fēi cháng diǎn xíng de qíng jǐng 。

  táng dài fēng jiàn shì dà fū dōu yǒu “bié yè ”,jí hòu lái suǒ shuō de bié shù ,yě jiù shì tí mù zhōng suǒ shuō de “shān fáng ”。“chūn shì ”,jí chūn tiān de jǐng sè 。zhè shǒu shī tōng guò shān fáng chūn sè biǎo xiàn le shè huì de mǎn mù qī liáng 。

  xī hàn jǐng dì shí ,liáng xiào wáng xiū jiàn liáng yuán (zài jīn hé nán shāng qiū xiàn dōng ),dào táng dài hái shì zhe míng de fēng jǐng qū 。zhè lǐ yǒu xǔ duō tíng tái yuàn yòu (yòu),shì rén yān chóu mì de dì qū 。yī dào chūn tiān ,fēng guāng míng mèi ,yóu rén jù jí ,shí fèn rè nào 。kě shì shī zhōng xiě de bú shì zhè fān jǐng sè 。

  zài rì luò huáng hūn de shí hòu ,zhè gè guò qù de fēng jǐng qū lǐ ,què jì mò wú rén 。zhī kàn jiàn yī dà qún yī dà qún de hēi lǎo guā (guā)luò zài shù shàng ,huí dào zì jǐ kē lǐ 。yuán yǒu de wū shě lóu tái bú jiàn le , qián lái yóu shǎng de rén men yě bú jiàn le 。wàng dào jìn tóu ,yě bú guò shì xī xī luò luò de liǎng sān hù rén jiā 。duō me xiāo tiáo !shī rén xiě dào zhè lǐ ,hái zhī shuō le xiàn zài de qī liáng shuāi bài ,bìng méi yǒu zhǐ chū guò qù de fán huá 。 xià miàn cái jìn yī bù fǎn yìng xī shèng jīn shuāi de jǐng kuàng 。zhè lǐ hái yǒu shù mù 。xiàn zài chūn tiān lái le ,zhè xiē guò qù tíng yuàn zhōng de shù mù ,hái hé wǎng cháng yī yàng ,zài chūn fēng de chuī fú xià ,fā yá zī zhǎng ,fán huā mǎn zhī ,nèn hóng ruǎn bái ,cuǐ càn chéng cóng 。zì rán jiè de chūn guāng ,yī jiù shì nóng nóng de 。kě shì zhè xiē huā ya ,kāi gěi shuí lái xīn shǎng ne ?zhè lǐ yǐ jīng méi yǒu rén le , sǐ de sǐ ,táo de táo ,nà me ,shù mù zài zhè ér zhuāng diǎn chūn guāng yǒu shí me yòng ne !tíng yuàn zhōng de shù mù ,yīn wéi méi yǒu zhī jiào ,bìng bú zhī dào rén shì de biàn huà 。suǒ yǐ chūn tiān yī lái ,hái hé guò qù tài píng shí dài yī yàng kāi huā 。jiǎ ruò tā men yě yǒu zhī jiào ,zài zhè huāng liáng jǐng sè zhī zhōng ,nǎ lǐ hái yǒu xīn qíng kāi huā ne ?dàn shì shī rén shì yǒu zhī jiào 、yǒu gǎn qíng de ,tā kàn dào shù mù kāi huā ,huí yì dào guò qù ,xiǎng qǐ wǎng rì de fán huá ,bì rán yào chǎn shēng wú qióng de gǎn kǎi 。yòng “hái fā jiù shí huā ”wǔ gè zì hěn gài kuò dì yī zhǐ diǎn chū lái ,dú zhě jiù kě yǐ lǐ jiě dào zhè lǐ guò qù de fán huá jǐng xiàng le 。jiǎn kuò de yǔ yán ,yùn cáng zhe shēn shēn de kǎi tàn 。shī rén duō me shàn yú shè qǔ jìng tóu ,zài luàn yā xī zhào de xiāo tiáo cūn luò zhōng ,bǎ wú shù yàn fā de chūn huā tū chū chū lái ,zào chéng jí bú diào hé de jǐng sè ,míng xiǎn dì tǎn lù chū zhàn huò de shāng hén 。

shān fáng chūn shì èr shǒu jiàn shǎng

  shān fáng jiù shì yíng zào yú shān yě de fáng shě 、bié shù 。chūn shì zhǐ de shì chūn sè 、chūn guāng 。zhè liǎng shǒu shī suī rán dōu yǔ chūn shì yǒu guān ,dàn nèi róng yǔ qíng diào hěn bú yī zhì ,kě néng bú shì tóng yī shí jiān de zuò pǐn ,bú néng suàn zuò zǔ shī ,zhī shì biān jí zhě de còu hé 。

  dì yī shǒu shī qiē hé tí yì ,xiě de shì nóng yù de chūn guāng chōng tiān sāi dì ,bú jǐn shān yě chù chù wàn zǐ qiān hóng ,lián shān fáng shū wū dōu bèi fēng dié huā mù zhàn lǐng 。zhè zài yī dìng chéng dù shàng fǎn yìng chū zuò zhě duì shēng huó de rè ài ,duì qián tú chōng mǎn xìn xīn 。

  dì èr shǒu shī shì diào gǔ zhī zuò 。liáng yuán yòu míng tù yuán ,sú míng zhú yuán ,xī hàn liáng xiào wáng liú wǔ suǒ jiàn ,gù zhǐ zài jīn hé nán shěng shāng qiū xiàn dōng ,zhōu wéi sān bǎi duō lǐ 。yuán zhōng yǒu bǎi líng shān 、luò yuán yán 、qī lóng xiù 、yàn chí 、hè zhōu 、fú zhǔ ,gōng guān xiàng lián ,qí guǒ jiā shù ,cuò zá qí jiān ,zhēn qín yì shòu ,chū méi qí zhōng 。liáng xiào wáng céng zài yuán zhōng shè yàn ,yī dài cái rén méi chéng 、sī mǎ xiàng rú děng dōu yīng zhào ér zhì 。dào le chūn tiān ,gèng jiàn rè nào :bǎi niǎo míng zhuàn ,fán huā mǎn zhī ,chē mǎ jiē zhěn ,shì nǚ yún jí 。

  jiù shì zhè yàng yī gè fán shèng suǒ zài ,rú jīn suǒ jiàn ,zé shì :“liáng yuán rì mù luàn fēi yā ,jí mù xiāo tiáo sān liǎng jiā 。”zhè liǎng jù miáo huà chū liǎng fú yuǎn jǐng :yǎng wàng kōng zhōng ,wǎn zhào zhōng luàn yā guō zào ;píng shì qián fāng ,yī piàn xiāo tiáo ,wéi yǒu sān liǎng chù rén jiā 。dāng nián “shēng yīn xiàng wén ”、“wǎng lái xiá shuǐ ”(méi chéng 《liáng wáng tù yuán fù 》)de gè sè fēi qín bú jiàn le ,gōng guān lóu tái yě yǐ dàng rán wú cún 。bú yán gǎn kǎi ,ér jīn gǔ xìng wáng 、shèng shuāi wú cháng de gǎn kǎi zì zài qí zhōng 。cóng yī jù xiě dào èr jù ,jí zì rán ,què jí gōng qiǎo :rén men duì shì wù de zhù yì ,cháng cháng yóu tīng jiào yǐn qǐ 。yī piàn guō zào shēng ,yǐn dé shī rén tái qǐ tóu lái ,gù xiān xiě kōng zhōng luàn yā 。“rì mù ”shí fèn ,zhòng niǎo tóu lín ,cóng tiān kōng duō yā ,zì kě xiǎng jiàn dì shàng shǎo rén ,cóng ér zì rán yǐn chū dì èr jù zhōng de yī pài xiāo tiáo jǐng xiàng 。

  shī rén zài yuǎn wàng yǐ hòu ,shōu huí mù guāng ,jiù jìn chá kàn ,zhī jiàn tíng yuán zhōng de shù mù ,fán huā mǎn zhī ,chūn sè bú jiǎn dāng nián 。jiù xiàng tīng dào dīng dīng de fá mù shēng ,gèng gǎn dào shān gǔ de yōu jìng yī yàng ,zhè tū rán chuǎng rù tā de shì yě zhōng de xuàn lì chūn guāng ,jìn yī bù jiā shēn le tā duì liáng yuán jí mù xiāo tiáo de yìn xiàng 。liáng yuán yǐ gǎi jìn xī rì róng yán ,chūn huā què yī jiù shèng kāi 。“tíng shù bú zhī rén qù jìn ,chūn lái hái fā jiù shí huā 。”shī rén bú shuō zì jǐ shēn zhī wù shì rén fēi ,què piān cóng duì miàn fān chū ,shuō shì “tíng shù bú zhī ”;bú shuō cǐ shí liáng yuán tuí bài ,shēn kě shāng dào ,zì jǐ wú xīn lǐng luè chūn guāng ,què shuō wú zhī huā shù zūn xún zì rán guī lǜ ,piān zài zhè yī piàn xiāo tiáo zhī zhōng yī rán kāi chū dāng nián de fán huā 。gǎn qíng jí chén tòng ,chū yǔ què jí hán xù 。

  zuò wéi yī shǒu diào gǔ zhī zuò ,liáng yuán de xiāo tiáo shì shī rén suǒ yào zhe lì miáo xiě de 。rán ér yī 、èr liǎng jù yǐ jīng bǎ huà shuō jìn ,zài yào shùn zhe yuán yǒu sī lù xiě chū ,shì bì dié chuáng jià wū 。shī rén yú jǐn yào chù bié kāi shēng miàn ,zài huà miàn de zhǔ tí wèi zhì shàng tiān shàng jǐ bǐ yàn lì de chūn sè 。yǐ lè jǐng xiě āi qíng ,xiàng fǎn ér xiàng chéng ,liáng yuán de jǐng sè yù jiàn xiāo tiáo ,shī rén de diào gǔ zhī qíng yě yù jiàn shāng tòng le ,fǎn chèn shǒu fǎ yùn yòng dé shí fèn qiǎo miào 。

  quán shī fèn qián hòu liǎng bù fèn ,bǐ fǎ bú tóng ,sè diào gè yì ,rán ér yòu bìng fēi lìng qǐ lú zào ,“tíng shù ”yǔ “fēi yā ”àn xiàng guān hé (tiān kōng yǒu niǎo ,dì shàng yǒu shù )。piān mò yǐ “jiù shí huā ”yáo yīng piān shǒu “liáng yuán ”,shǐ quán shī shǐ zhōng wǎng fù huí hái yú yī zhǒng shēn chén de lì shǐ gǎn qíng zhī zhōng 。shěn dé qián zài 《táng shī bié cái 》zhōng zàn xǔ zhè shǒu shī shuō :“hòu rén xí yòng zhě duō ,rán jiā zhōu shí wéi jué diào 。”lì lái yùn yòng fǎn chèn shǒu fǎ biǎo xiàn diào gǔ zhǔ tí de zuò pǐn gù rán bú shǎo ,dàn yǒu rú cǐ shī lǎo dào yuán shú de ,què bú duō jiàn 。

《shān fáng chūn shì èr shǒu 》cén cān pīn yīn dú yīn cān kǎo

shān fáng chūn shì èr shǒu
shān fáng chūn shì èr shǒu

fēng tián rì nuǎn dàng chūn guāng, xì dié yóu fēng luàn rù fáng.
fēng tián rì nuǎn dàng chūn guāng ,xì dié yóu fēng luàn rù fáng 。
shù zhī mén liǔ dī yī héng, yī piàn shān huā luò bǐ chuáng.
shù zhī mén liǔ dī yī héng ,yī piàn shān huā luò bǐ chuáng 。
liáng yuán rì mù luàn fēi yā, jí mù xiāo tiáo sān liǎng jiā.
liáng yuán rì mù luàn fēi yā ,jí mù xiāo tiáo sān liǎng jiā 。
tíng shù bù zhī rén qù jǐn, chūn lái huán fā jiù shí huā.
tíng shù bú zhī rén qù jìn ,chūn lái hái fā jiù shí huā 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

岑参 岑参 岑参(715-770),南阳(今属河南)人。天宝进士,曾随高仙芝到安西、威武,后又往来于北庭、轮台间。官至嘉州刺史,卒于成都。长于七言歌行。所作善于描绘塞上风光和战争景象;气势豪迈,情辞慷慨,语言变化自如。有《岑嘉州诗集》。

岑参的诗词

  • 与高适薛据同登慈恩寺浮图
  • 送李副使赴碛西官军
  • 武威春暮闻宇文判官西使还已到晋昌
  • 《凉州馆中与诸判官夜集》凉州馆中与诸判官夜集岑参原文、翻译、赏析和诗意
  • 巩北秋兴寄崔明允
  • 《送李副使赴碛西官军》送李副使赴碛西官军岑参原文、翻译、赏析和诗意
  • 凉州馆中与诸判官夜集
  • 逢入京使
  • 《山房春事二首》山房春事二首岑参原文、翻译、赏析和诗意
  • 天山雪歌送萧治归京
  • 唐代诗词推荐

  • 兵部卢郎中光济借示诗集,以四韵谢之
  • 为人感赠
  • 闻迎真身
  • 江夏春感旧
  • 南徐夕眺
  • 奉酬颜使君真卿见过郭中寺寺无山水之赏…以答焉
  • 春秋战国门。韩惠王
  • 贡馀秘色茶盏
  • 途中逢进士许巢
  • 四怨三愁五情诗十二首。三愁
  • 《山房春事二首》山房春事二首岑参原文、翻译、赏析和诗意原文,《山房春事二首》山房春事二首岑参原文、翻译、赏析和诗意翻译,《山房春事二首》山房春事二首岑参原文、翻译、赏析和诗意赏析,《山房春事二首》山房春事二首岑参原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自岑参的作品

    诗词类别

    岑参的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语