《元日》元日温庭筠原文、翻译、赏析和诗意

作者:温庭筠 朝代:唐代
《元日》元日温庭筠原文、翻译、赏析和诗意原文

《元日》 温庭筠

神耀破氛昏,新阳入晏温。
绪风调玉吹,端日应铜浑。
威凤跄瑶簴,升龙护璧门。
雨旸春令煦,裘冕晬容尊。
分类:

作者简介(温庭筠)

温庭筠头像

温庭筠(约812—866)唐代诗人、词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。富有天才,文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有“温八叉”之称。然恃才不羁,又好讥刺权贵,多犯忌讳,取憎于时,故屡举进士不第,长被贬抑,终生不得志。官终国子助教。精通音律。工诗,与李商隐齐名,时称“温李”。其诗辞藻华丽,秾艳精致,内容多写闺情。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为“花间派”首要词人,对词的发展影响较大。在词史上,与韦庄齐名,并称“温韦”。存词七十余首。后人辑有《温飞卿集》及《金奁集》。

《元日》温庭筠 翻译、赏析和诗意

《元日》

神耀破氛昏,
新阳入晏温。
绪风调玉吹,
端日应铜浑。
威凤跄瑶簴,
升龙护璧门。
雨旸春令煦,
裘冕晬容尊。

【中文译文】
新年伊始,朝阳穿透浓雾迷蒙的天空,
新的一天渐渐变得温暖宜人。
微风吹动起不同曲调的玉笛,
太阳正闪耀着它的金光。
存在威严的凤凰舞动着瑶琴,
升龙护卫着宝石门。
阳光明亮,春天温暖,
穿着皇帝的礼服显得格外尊贵。

【诗意】
这首诗描绘了一个新年的景象,表达了新春带来的温暖、璀璨和吉祥之意。作者利用一系列生动的意象,表现出元旦这一特殊的节日给人们带来的喜气和期待。通过描写朝阳穿透雾气的场面,诗人展现出新年给人们带去希望和阳光的力量。

【赏析】
这首诗具有鲜明的节日气氛和朝气蓬勃的景象,结构简洁,意象鲜明。诗中运用了大量的象征手法,如阳光、凤凰、龙、宝石门等,凸显了春节带来的喜庆和吉祥之意。同时,诗人运用一系列的动词和形容词,如破、入、温、调、跄、升、护等,让诗歌充满了活力和力量感。整首诗语言简练,意境清晰,给人留下了深刻的印象。

* 此内容来自古诗词爱好者,仅供参考

《元日》温庭筠 拼音读音参考

yuán rì
元日

shén yào pò fēn hūn, xīn yáng rù yàn wēn.
神耀破氛昏,新阳入晏温。
xù fēng diào yù chuī, duān rì yīng tóng hún.
绪风调玉吹,端日应铜浑。
wēi fèng qiāng yáo jù, shēng lóng hù bì mén.
威凤跄瑶簴,升龙护璧门。
yǔ yáng chūn lìng xù, qiú miǎn zuì róng zūn.
雨旸春令煦,裘冕晬容尊。

《元日》元日温庭筠原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《yuán rì 》 wēn tíng jun1

shén yào pò fēn hūn ,xīn yáng rù yàn wēn 。
xù fēng diào yù chuī ,duān rì yīng tóng hún 。
wēi fèng qiāng yáo jù ,shēng lóng hù bì mén 。
yǔ yáng chūn lìng xù ,qiú miǎn zuì róng zūn 。
fèn lèi :

zuò zhě jiǎn jiè (wēn tíng jun1 )

wēn tíng jun1 tóu xiàng

wēn tíng jun1 (yuē 812—866)táng dài shī rén 、cí rén 。běn míng qí ,zì fēi qīng ,tài yuán qí (jīn shān xī qí xiàn dōng nán )rén 。fù yǒu tiān cái ,wén sī mǐn jié ,měi rù shì ,yā guān yùn ,bā chā shǒu ér chéng bā yùn ,suǒ yǐ yě yǒu “wēn bā chā ”zhī chēng 。rán shì cái bú jī ,yòu hǎo jī cì quán guì ,duō fàn jì huì ,qǔ zēng yú shí ,gù lǚ jǔ jìn shì bú dì ,zhǎng bèi biǎn yì ,zhōng shēng bú dé zhì 。guān zhōng guó zǐ zhù jiāo 。jīng tōng yīn lǜ 。gōng shī ,yǔ lǐ shāng yǐn qí míng ,shí chēng “wēn lǐ ”。qí shī cí zǎo huá lì ,nóng yàn jīng zhì ,nèi róng duō xiě guī qíng 。qí cí yì shù chéng jiù zài wǎn táng zhū cí rén zhī shàng ,wéi “huā jiān pài ”shǒu yào cí rén ,duì cí de fā zhǎn yǐng xiǎng jiào dà 。zài cí shǐ shàng ,yǔ wéi zhuāng qí míng ,bìng chēng “wēn wéi ”。cún cí qī shí yú shǒu 。hòu rén jí yǒu 《wēn fēi qīng jí 》jí 《jīn lián jí 》。

《yuán rì 》wēn tíng jun1 fān yì 、shǎng xī hé shī yì

《yuán rì 》

shén yào pò fēn hūn ,
xīn yáng rù yàn wēn 。
xù fēng diào yù chuī ,
duān rì yīng tóng hún 。
wēi fèng qiāng yáo jù ,
shēng lóng hù bì mén 。
yǔ yáng chūn lìng xù ,
qiú miǎn zuì róng zūn 。

【zhōng wén yì wén 】
xīn nián yī shǐ ,cháo yáng chuān tòu nóng wù mí méng de tiān kōng ,
xīn de yī tiān jiàn jiàn biàn dé wēn nuǎn yí rén 。
wēi fēng chuī dòng qǐ bú tóng qǔ diào de yù dí ,
tài yáng zhèng shǎn yào zhe tā de jīn guāng 。
cún zài wēi yán de fèng huáng wǔ dòng zhe yáo qín ,
shēng lóng hù wèi zhe bǎo shí mén 。
yáng guāng míng liàng ,chūn tiān wēn nuǎn ,
chuān zhe huáng dì de lǐ fú xiǎn dé gé wài zūn guì 。

【shī yì 】
zhè shǒu shī miáo huì le yī gè xīn nián de jǐng xiàng ,biǎo dá le xīn chūn dài lái de wēn nuǎn 、cuǐ càn hé jí xiáng zhī yì 。zuò zhě lì yòng yī xì liè shēng dòng de yì xiàng ,biǎo xiàn chū yuán dàn zhè yī tè shū de jiē rì gěi rén men dài lái de xǐ qì hé qī dài 。tōng guò miáo xiě cháo yáng chuān tòu wù qì de chǎng miàn ,shī rén zhǎn xiàn chū xīn nián gěi rén men dài qù xī wàng hé yáng guāng de lì liàng 。

【shǎng xī 】
zhè shǒu shī jù yǒu xiān míng de jiē rì qì fēn hé cháo qì péng bó de jǐng xiàng ,jié gòu jiǎn jié ,yì xiàng xiān míng 。shī zhōng yùn yòng le dà liàng de xiàng zhēng shǒu fǎ ,rú yáng guāng 、fèng huáng 、lóng 、bǎo shí mén děng ,tū xiǎn le chūn jiē dài lái de xǐ qìng hé jí xiáng zhī yì 。tóng shí ,shī rén yùn yòng yī xì liè de dòng cí hé xíng róng cí ,rú pò 、rù 、wēn 、diào 、qiāng 、shēng 、hù děng ,ràng shī gē chōng mǎn le huó lì hé lì liàng gǎn 。zhěng shǒu shī yǔ yán jiǎn liàn ,yì jìng qīng xī ,gěi rén liú xià le shēn kè de yìn xiàng 。

* cǐ nèi róng lái zì gǔ shī cí ài hǎo zhě ,jǐn gòng cān kǎo

《yuán rì 》wēn tíng jun1 pīn yīn dú yīn cān kǎo

yuán rì
yuán rì

shén yào pò fēn hūn, xīn yáng rù yàn wēn.
shén yào pò fēn hūn ,xīn yáng rù yàn wēn 。
xù fēng diào yù chuī, duān rì yīng tóng hún.
xù fēng diào yù chuī ,duān rì yīng tóng hún 。
wēi fèng qiāng yáo jù, shēng lóng hù bì mén.
wēi fèng qiāng yáo jù ,shēng lóng hù bì mén 。
yǔ yáng chūn lìng xù, qiú miǎn zuì róng zūn.
yǔ yáng chūn lìng xù ,qiú miǎn zuì róng zūn 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

温庭筠 温庭筠 温庭筠(812?─870?)唐末诗人和词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。温彦博裔孙。富有天才,然恃才不羁,生活放浪,又好讥刺权贵,多犯忌讳,因薄其有才无行得罪宰相令狐绹,取憎于时,故屡举进士不第,长被乏抑,终生不得志。大中十三年(859),出为隋县尉。徐商镇襄阳,召为巡官,常与殷成式、韦蟾等唱和。后来,归江东,任方城尉。咸通七年(866),徐商知政事,用为国子助教,主持秋试,悯擢寒士。竟流落而终。工诗,与李商隐齐名,时称「温李」,但成就不及李。温庭筠精通音律。其诗辞藻华丽,艳精致,内容多写闺情,仅少数作品对时政有所反映。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为「花间派」首要词人,对词的发展影响较大。然题材狭窄,多写妇女离愁别恨之作,简洁含蓄、情深意远,但伤之于柔弱秾艳。在词史上,温庭筠与韦庄齐名,并称「温韦」。相传温庭筠文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有「温八叉」之称。现存词六十余首。后人集有《温飞卿集》及《金奁集》。

温庭筠的诗词

  • 太液池歌
  • 西江贻钓叟骞生(一作西江寄友人骞生)
  • 送洛南李主簿
  • 池塘七夕
  • 三洲词
  • 题崔公池亭旧游(一作题怀贞亭旧游)
  • 题卢处士山居 / 处士卢岵山居
  • 南歌子(歌或作柯,一名春宵曲)
  • 握柘词
  • 寄渚宫遗民弘里生
  • 唐代诗词推荐

  • 舟行旦发
  • 与长洲陈子美长官
  • 送胡澳下第归蒲津
  • 古锦裾六韵(锦上有鹦鹉、鹤,陆处士有序)
  • 与释惠江互谑
  • 送僧归太白山
  • 送益公归旧居
  • 早春送湘潭李少府之任
  • 裴度语
  • 陈式水墨山水
  • 《元日》元日温庭筠原文、翻译、赏析和诗意原文,《元日》元日温庭筠原文、翻译、赏析和诗意翻译,《元日》元日温庭筠原文、翻译、赏析和诗意赏析,《元日》元日温庭筠原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自温庭筠的作品

    诗词类别

    温庭筠的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语