《献钱尚父》献钱尚父贯休原文、翻译、赏析和诗意

作者:贯休 朝代:唐代
《献钱尚父》献钱尚父贯休原文、翻译、赏析和诗意原文

《献钱尚父》 贯休

贵逼人来不自由,龙骧凤翥势难收。
满堂花醉三千客,一剑霜寒十四州。
鼓角揭天嘉气冷,风涛动地海山秋。
东南永作金天柱,谁羡当时万户侯。
分类:

作者简介(贯休)

贯休头像

贯休(823~912年),俗姓姜,字德隐,婺州兰豁(一说为江西进贤县)人,唐末五代著名画僧。7岁时投兰溪和安寺圆贞禅师出家为童侍。贯休记忆力特好,日诵《法华经》1000字,过目不忘。贯休雅好吟诗,常与僧处默隔篱论诗,或吟寻偶对,或彼此唱和,见者无不惊异。贯休受戒以后,诗名日隆,仍至于远近闻名。乾化二年(915年)终于所居,世寿89。

《献钱尚父》贯休 翻译、赏析和诗意

《献钱尚父》是唐代诗人贯休的作品。这首诗词描绘了贵族压迫庶民的不自由的现状,同时表达了作者对贵族的不满和期望平等的渴望。

诗词的中文译文如下:
贵族迫使人们苦不堪言,他们的权势难以收拾。
宴会上满堂花醉的有三千名客人,而一把剑的威力能让十四个州感受到严寒。
鼓声和号角传遍天空,令人感到寒气袭人,风涛动荡,海山呈现秋色。
东南方向永远是金天柱,谁不羡慕当年那些千万户侯。

这首诗体现了贯休对社会现实的批评和反思。他通过形象的描绘,表达了贵族压迫和人们无助的境况。满堂花醉的场面,象征着贵族享乐的作风,而一剑寒霜则象征着庶民所受到的痛苦和折磨。诗中的鼓角揭天和风涛动地则表达了贵族权势的威压与动荡不安的局势。

最后两句诗,“东南永作金天柱,谁羡当时万户侯”,表达了作者对过去的向往和对贵族的不满。东南方向永远是金天柱,暗指现在的社会仍然由贵族掌握,而当时的千万户侯则是对那些有权势的贵族的嫉妒和不满。

整体上,这首诗以饱含深情的语言揭示了社会的不公和人类渴望平等的情感。通过对贵族和庶民生活的对比,作者希望能够唤起人们的思考和对社会不平等现象的关注。

* 此内容来自古诗词爱好者,仅供参考

《献钱尚父》贯休 拼音读音参考

xiàn qián shàng fù
献钱尚父

guì bī rén lái bù zì yóu, lóng xiāng fèng zhù shì nán shōu.
贵逼人来不自由,龙骧凤翥势难收。
mǎn táng huā zuì sān qiān kè,
满堂花醉三千客,
yī jiàn shuāng hán shí sì zhōu.
一剑霜寒十四州。
gǔ jiǎo jiē tiān jiā qì lěng, fēng tāo dòng dì hǎi shān qiū.
鼓角揭天嘉气冷,风涛动地海山秋。
dōng nán yǒng zuò jīn tiān zhù, shuí xiàn dāng shí wàn hù hòu.
东南永作金天柱,谁羡当时万户侯。

《献钱尚父》献钱尚父贯休原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《xiàn qián shàng fù 》 guàn xiū

guì bī rén lái bú zì yóu ,lóng xiāng fèng zhù shì nán shōu 。
mǎn táng huā zuì sān qiān kè ,yī jiàn shuāng hán shí sì zhōu 。
gǔ jiǎo jiē tiān jiā qì lěng ,fēng tāo dòng dì hǎi shān qiū 。
dōng nán yǒng zuò jīn tiān zhù ,shuí xiàn dāng shí wàn hù hóu 。
fèn lèi :

zuò zhě jiǎn jiè (guàn xiū )

guàn xiū tóu xiàng

guàn xiū (823~912nián ),sú xìng jiāng ,zì dé yǐn ,wù zhōu lán huō (yī shuō wéi jiāng xī jìn xián xiàn )rén ,táng mò wǔ dài zhe míng huà sēng 。7suì shí tóu lán xī hé ān sì yuán zhēn chán shī chū jiā wéi tóng shì 。guàn xiū jì yì lì tè hǎo ,rì sòng 《fǎ huá jīng 》1000zì ,guò mù bú wàng 。guàn xiū yǎ hǎo yín shī ,cháng yǔ sēng chù mò gé lí lùn shī ,huò yín xún ǒu duì ,huò bǐ cǐ chàng hé ,jiàn zhě wú bú jīng yì 。guàn xiū shòu jiè yǐ hòu ,shī míng rì lóng ,réng zhì yú yuǎn jìn wén míng 。qián huà èr nián (915nián )zhōng yú suǒ jū ,shì shòu 89。

《xiàn qián shàng fù 》guàn xiū fān yì 、shǎng xī hé shī yì

《xiàn qián shàng fù 》shì táng dài shī rén guàn xiū de zuò pǐn 。zhè shǒu shī cí miáo huì le guì zú yā pò shù mín de bú zì yóu de xiàn zhuàng ,tóng shí biǎo dá le zuò zhě duì guì zú de bú mǎn hé qī wàng píng děng de kě wàng 。

shī cí de zhōng wén yì wén rú xià :
guì zú pò shǐ rén men kǔ bú kān yán ,tā men de quán shì nán yǐ shōu shí 。
yàn huì shàng mǎn táng huā zuì de yǒu sān qiān míng kè rén ,ér yī bǎ jiàn de wēi lì néng ràng shí sì gè zhōu gǎn shòu dào yán hán 。
gǔ shēng hé hào jiǎo chuán biàn tiān kōng ,lìng rén gǎn dào hán qì xí rén ,fēng tāo dòng dàng ,hǎi shān chéng xiàn qiū sè 。
dōng nán fāng xiàng yǒng yuǎn shì jīn tiān zhù ,shuí bú xiàn mù dāng nián nà xiē qiān wàn hù hóu 。

zhè shǒu shī tǐ xiàn le guàn xiū duì shè huì xiàn shí de pī píng hé fǎn sī 。tā tōng guò xíng xiàng de miáo huì ,biǎo dá le guì zú yā pò hé rén men wú zhù de jìng kuàng 。mǎn táng huā zuì de chǎng miàn ,xiàng zhēng zhe guì zú xiǎng lè de zuò fēng ,ér yī jiàn hán shuāng zé xiàng zhēng zhe shù mín suǒ shòu dào de tòng kǔ hé shé mó 。shī zhōng de gǔ jiǎo jiē tiān hé fēng tāo dòng dì zé biǎo dá le guì zú quán shì de wēi yā yǔ dòng dàng bú ān de jú shì 。

zuì hòu liǎng jù shī ,“dōng nán yǒng zuò jīn tiān zhù ,shuí xiàn dāng shí wàn hù hóu ”,biǎo dá le zuò zhě duì guò qù de xiàng wǎng hé duì guì zú de bú mǎn 。dōng nán fāng xiàng yǒng yuǎn shì jīn tiān zhù ,àn zhǐ xiàn zài de shè huì réng rán yóu guì zú zhǎng wò ,ér dāng shí de qiān wàn hù hóu zé shì duì nà xiē yǒu quán shì de guì zú de jí dù hé bú mǎn 。

zhěng tǐ shàng ,zhè shǒu shī yǐ bǎo hán shēn qíng de yǔ yán jiē shì le shè huì de bú gōng hé rén lèi kě wàng píng děng de qíng gǎn 。tōng guò duì guì zú hé shù mín shēng huó de duì bǐ ,zuò zhě xī wàng néng gòu huàn qǐ rén men de sī kǎo hé duì shè huì bú píng děng xiàn xiàng de guān zhù 。

* cǐ nèi róng lái zì gǔ shī cí ài hǎo zhě ,jǐn gòng cān kǎo

《xiàn qián shàng fù 》guàn xiū pīn yīn dú yīn cān kǎo

xiàn qián shàng fù
xiàn qián shàng fù

guì bī rén lái bù zì yóu, lóng xiāng fèng zhù shì nán shōu.
guì bī rén lái bú zì yóu ,lóng xiāng fèng zhù shì nán shōu 。
mǎn táng huā zuì sān qiān kè,
mǎn táng huā zuì sān qiān kè ,
yī jiàn shuāng hán shí sì zhōu.
yī jiàn shuāng hán shí sì zhōu 。
gǔ jiǎo jiē tiān jiā qì lěng, fēng tāo dòng dì hǎi shān qiū.
gǔ jiǎo jiē tiān jiā qì lěng ,fēng tāo dòng dì hǎi shān qiū 。
dōng nán yǒng zuò jīn tiān zhù, shuí xiàn dāng shí wàn hù hòu.
dōng nán yǒng zuò jīn tiān zhù ,shuí xiàn dāng shí wàn hù hóu 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

贯休 贯休 贯休(832-912),唐末诗僧、画家。俗姓姜,字德隐,婺州兰溪(今浙江兰溪县)人。七岁出家,后云游四方,广事干谒。乾宁初年(894),谒吴越王钱鏐,献贺诗,中有「满堂花醉三千客,一剑霜寒十四州」之句,钱鏐有称帝野心,要他把「十四州」易为「四十州」,然后方肯接见。他回答说:「州亦难添,诗亦难改。余孤云野鹤,何天不可飞!」遂拂袖而去。天复中(901-904)入蜀,谒前蜀王王建,献诗道:「一瓶一钵垂垂老,万水千山得得来」,故人称「得得和尚」,王建礼遇之,赐号禅月大师。工诗,其诗内容较广泛,有部分诗章颇能反映现实,鞭挞统治者的骄奢淫逸。工画,所作水墨罗汉像颇著名;兼工草书,时称「姜体」。有《禅月集》,辑诗二十五卷。《全唐诗》编存其诗十二卷。

贯休的诗词

  • 怀刘得仁
  • 题峄桐律师院
  • 终南僧
  • 秋末寄武昌一公
  • 送令狐焕赴阙
  • 听僧弹琴
  • 送卢舍人朝觐
  • 野居偶作
  • 经古战场
  • 题简禅师院
  • 唐代诗词推荐

  • 程评事西园之作
  • 旅泊新津却寄一二知己
  • 和张少监舟中望蒋山
  • 省试奉诏涨曲江池(以春字为韵。时乾符二年)
  • 经九华费征君墓
  • 重阳夜集兰陵居与宣上人联句
  • 中台五题。玉蕊(乱前唐昌观玉蕊最盛)
  • 哭麻处士
  • 《寄全椒山中道士》寄全椒山中道士韦应物原文、翻译、赏析和诗意
  • 《献钱尚父》献钱尚父贯休原文、翻译、赏析和诗意原文,《献钱尚父》献钱尚父贯休原文、翻译、赏析和诗意翻译,《献钱尚父》献钱尚父贯休原文、翻译、赏析和诗意赏析,《献钱尚父》献钱尚父贯休原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自贯休的作品

    诗词类别

    贯休的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语