《送魏二》送魏二王昌龄原文、翻译、赏析和诗意

作者:王昌龄 朝代:唐代
《送魏二》送魏二王昌龄原文、翻译、赏析和诗意原文

《送魏二》 王昌龄

醉别江楼橘柚香,江风引雨入舟凉。
忆君遥在潇湘月,愁听清猿梦里长。
分类: 写景送别友情

作者简介(王昌龄)

王昌龄头像

王昌龄 (698— 756),字少伯,河东晋阳(今山西太原)人。盛唐著名边塞诗人,后人誉为“七绝圣手”。早年贫贱,困于农耕,年近不惑,始中进士。初任秘书省校书郎,又中博学宏辞,授汜水尉,因事贬岭南。与李白、高适、王维、王之涣、岑参等交厚。开元末返长安,改授江宁丞。被谤谪龙标尉。安史乱起,为刺史闾丘所杀。其诗以七绝见长,尤以登第之前赴西北边塞所作边塞诗最著,有“诗家夫子王江宁”之誉(亦有“诗家天子王江宁”的说法)。

送魏二翻译及注释

翻译
江楼上醉饮话别橘柚正飘香,江风吹洒细雨带给小船凄凉。
想象你独自远在潇湘明月下,满怀愁绪梦里静听猿啼悠长。

注释
⑴魏二:作者友人。排行第二,名字及生平均不详。
⑵潇湘月:一作“湘江上”。潇湘:潇水在零陵县与湘水会合,称潇湘。泛指今湖南一带。
⑶清猿:即猿。因其啼声凄清,故称。南朝梁任昉《齐竟陵文宣王行状》:“清猿与壶人争旦,缇幕与素濑交辉。”

送魏二鉴赏

  送别魏二的饯宴设在靠江的高楼上,空中飘散着橘柚的香气,环境幽雅,气氛温馨。这一切因为朋友即将分手而变得尤为美好。这里叙事写景已暗挑依依惜别之情。“今日送君须尽醉,明朝相忆路漫漫”(贾至《送李侍郎赴常州》),首句“醉”字,暗示着“酒深情亦深”。

  “留恋处,兰舟催发”,送友人上船时,眼前秋风瑟瑟,“寒雨连江”,气候已变。次句字面上只说风雨入舟,却兼写出行人入舟;诗中不仅写了江雨入舟,然而“凉”字却明白的表现出登舟送客的惜别场景来,“凉”字既是身体上的感触,更暗含诗人心中对友人的不舍和对离别的伤怀。“引”字与“入”字呼应,有不疾不徐,飒然而至之感,善状秋风秋雨特点。此句寓情于景,句法字法运用皆妙,耐人涵咏。凄凄风雨烘托诗人惜别知音,借酒消愁的悲凉心情。

  按通常作法,后二句似应归结到惜别之情。但诗人却将眼前情景推开,“忆君遥在潇湘月”,以“忆”字勾勒,从对面生情,为行人虚构了一个境界:在不久的将来,朋友夜泊在潇湘之上,那时风散雨收,一轮孤月高照,环境如此凄清,行人恐难成眠吧。即使他暂时入梦,两岸猿啼也会一声一声闯入梦境,令他睡不安恬,因而在梦中也摆不脱愁绪。诗人从视(月光)听(猿声)两个方面刻画出一个典型的旅夜孤寂的环境。月夜泊舟已是幻景,梦中听猿,更是幻中有幻。所以诗境颇具几分朦胧之美,有助于表现惆怅别情。

  末句的“长”字状猿声相当形象,有《水经注·三峡》中描写猿声的意境:“时有高猿长啸,属引凄异,空谷传响,哀转久绝。”“长”字作韵脚用在此诗之末,更有余韵不绝之感。

  这首诗运用了虚实结合的手法。第一、二两句写在一个空中飘散着橘柚清香的清秋的日子里,诗人在靠江的高楼上设宴为朋友送别,然后在秋风秋雨中送友人上船。这两句是写眼前实景。后两句诗人以“忆”为行人虚构了一个典型的旅夜孤寂的场景:友人难以成眠,即使友人暂时入梦,两岸猿啼也会一声一声闯入梦境,使他摆不脱愁绪。这两句是虚拟,月夜泊舟已是幻景,梦中听猿,更是幻中有幻。这样整首诗虚实结合,借助想像,拓展了表现空间,扩大了意境,使诗更具朦胧之美,深化了主题,更有助于表现惆怅别情。通过造境,“道伊旅况愁寂而已,惜别之情自寓”(敖英评,《唐诗绝句类选》),“代为之思,其情更远”(陆时雍《诗镜总论》)。在艺术构思上是颇有特色的。

送魏二创作背景

  此诗作于唐玄宗天宝后期(748—756)王昌龄贬龙标尉时,当是在一个清秋的日子(从“橘柚香”见出)送别友人时在宴会上所创作的,为客中送客之作。

《送魏二》王昌龄 拼音读音参考

sòng wèi èr
送魏二

zuì bié jiāng lóu jú yòu xiāng, jiāng fēng yǐn yǔ rù zhōu liáng.
醉别江楼橘柚香,江风引雨入舟凉。
yì jūn yáo zài xiāo xiāng yuè, chóu tīng qīng yuán mèng lǐ cháng.
忆君遥在潇湘月,愁听清猿梦里长。

《送魏二》送魏二王昌龄原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《sòng wèi èr 》 wáng chāng líng

zuì bié jiāng lóu jú yòu xiāng ,jiāng fēng yǐn yǔ rù zhōu liáng 。
yì jun1 yáo zài xiāo xiāng yuè ,chóu tīng qīng yuán mèng lǐ zhǎng 。

zuò zhě jiǎn jiè (wáng chāng líng )

wáng chāng líng tóu xiàng

wáng chāng líng (698— 756),zì shǎo bó ,hé dōng jìn yáng (jīn shān xī tài yuán )rén 。shèng táng zhe míng biān sāi shī rén ,hòu rén yù wéi “qī jué shèng shǒu ”。zǎo nián pín jiàn ,kùn yú nóng gēng ,nián jìn bú huò ,shǐ zhōng jìn shì 。chū rèn mì shū shěng xiào shū láng ,yòu zhōng bó xué hóng cí ,shòu sì shuǐ wèi ,yīn shì biǎn lǐng nán 。yǔ lǐ bái 、gāo shì 、wáng wéi 、wáng zhī huàn 、cén cān děng jiāo hòu 。kāi yuán mò fǎn zhǎng ān ,gǎi shòu jiāng níng chéng 。bèi bàng zhé lóng biāo wèi 。ān shǐ luàn qǐ ,wéi cì shǐ lǘ qiū suǒ shā 。qí shī yǐ qī jué jiàn zhǎng ,yóu yǐ dēng dì zhī qián fù xī běi biān sāi suǒ zuò biān sāi shī zuì zhe ,yǒu “shī jiā fū zǐ wáng jiāng níng ”zhī yù (yì yǒu “shī jiā tiān zǐ wáng jiāng níng ”de shuō fǎ )。

sòng wèi èr fān yì jí zhù shì

fān yì
jiāng lóu shàng zuì yǐn huà bié jú yòu zhèng piāo xiāng ,jiāng fēng chuī sǎ xì yǔ dài gěi xiǎo chuán qī liáng 。
xiǎng xiàng nǐ dú zì yuǎn zài xiāo xiāng míng yuè xià ,mǎn huái chóu xù mèng lǐ jìng tīng yuán tí yōu zhǎng 。

zhù shì
⑴wèi èr :zuò zhě yǒu rén 。pái háng dì èr ,míng zì jí shēng píng jun1 bú xiáng 。
⑵xiāo xiāng yuè :yī zuò “xiāng jiāng shàng ”。xiāo xiāng :xiāo shuǐ zài líng líng xiàn yǔ xiāng shuǐ huì hé ,chēng xiāo xiāng 。fàn zhǐ jīn hú nán yī dài 。
⑶qīng yuán :jí yuán 。yīn qí tí shēng qī qīng ,gù chēng 。nán cháo liáng rèn fǎng 《qí jìng líng wén xuān wáng háng zhuàng 》:“qīng yuán yǔ hú rén zhēng dàn ,tí mù yǔ sù lài jiāo huī 。”

sòng wèi èr jiàn shǎng

  sòng bié wèi èr de jiàn yàn shè zài kào jiāng de gāo lóu shàng ,kōng zhōng piāo sàn zhe jú yòu de xiāng qì ,huán jìng yōu yǎ ,qì fēn wēn xīn 。zhè yī qiē yīn wéi péng yǒu jí jiāng fèn shǒu ér biàn dé yóu wéi měi hǎo 。zhè lǐ xù shì xiě jǐng yǐ àn tiāo yī yī xī bié zhī qíng 。“jīn rì sòng jun1 xū jìn zuì ,míng cháo xiàng yì lù màn màn ”(jiǎ zhì 《sòng lǐ shì láng fù cháng zhōu 》),shǒu jù “zuì ”zì ,àn shì zhe “jiǔ shēn qíng yì shēn ”。

  “liú liàn chù ,lán zhōu cuī fā ”,sòng yǒu rén shàng chuán shí ,yǎn qián qiū fēng sè sè ,“hán yǔ lián jiāng ”,qì hòu yǐ biàn 。cì jù zì miàn shàng zhī shuō fēng yǔ rù zhōu ,què jiān xiě chū háng rén rù zhōu ;shī zhōng bú jǐn xiě le jiāng yǔ rù zhōu ,rán ér “liáng ”zì què míng bái de biǎo xiàn chū dēng zhōu sòng kè de xī bié chǎng jǐng lái ,“liáng ”zì jì shì shēn tǐ shàng de gǎn chù ,gèng àn hán shī rén xīn zhōng duì yǒu rén de bú shě hé duì lí bié de shāng huái 。“yǐn ”zì yǔ “rù ”zì hū yīng ,yǒu bú jí bú xú ,sà rán ér zhì zhī gǎn ,shàn zhuàng qiū fēng qiū yǔ tè diǎn 。cǐ jù yù qíng yú jǐng ,jù fǎ zì fǎ yùn yòng jiē miào ,nài rén hán yǒng 。qī qī fēng yǔ hōng tuō shī rén xī bié zhī yīn ,jiè jiǔ xiāo chóu de bēi liáng xīn qíng 。

  àn tōng cháng zuò fǎ ,hòu èr jù sì yīng guī jié dào xī bié zhī qíng 。dàn shī rén què jiāng yǎn qián qíng jǐng tuī kāi ,“yì jun1 yáo zài xiāo xiāng yuè ”,yǐ “yì ”zì gōu lè ,cóng duì miàn shēng qíng ,wéi háng rén xū gòu le yī gè jìng jiè :zài bú jiǔ de jiāng lái ,péng yǒu yè bó zài xiāo xiāng zhī shàng ,nà shí fēng sàn yǔ shōu ,yī lún gū yuè gāo zhào ,huán jìng rú cǐ qī qīng ,háng rén kǒng nán chéng mián ba 。jí shǐ tā zàn shí rù mèng ,liǎng àn yuán tí yě huì yī shēng yī shēng chuǎng rù mèng jìng ,lìng tā shuì bú ān tián ,yīn ér zài mèng zhōng yě bǎi bú tuō chóu xù 。shī rén cóng shì (yuè guāng )tīng (yuán shēng )liǎng gè fāng miàn kè huà chū yī gè diǎn xíng de lǚ yè gū jì de huán jìng 。yuè yè bó zhōu yǐ shì huàn jǐng ,mèng zhōng tīng yuán ,gèng shì huàn zhōng yǒu huàn 。suǒ yǐ shī jìng pō jù jǐ fèn méng lóng zhī měi ,yǒu zhù yú biǎo xiàn chóu chàng bié qíng 。

  mò jù de “zhǎng ”zì zhuàng yuán shēng xiàng dāng xíng xiàng ,yǒu 《shuǐ jīng zhù ·sān xiá 》zhōng miáo xiě yuán shēng de yì jìng :“shí yǒu gāo yuán zhǎng xiào ,shǔ yǐn qī yì ,kōng gǔ chuán xiǎng ,āi zhuǎn jiǔ jué 。”“zhǎng ”zì zuò yùn jiǎo yòng zài cǐ shī zhī mò ,gèng yǒu yú yùn bú jué zhī gǎn 。

  zhè shǒu shī yùn yòng le xū shí jié hé de shǒu fǎ 。dì yī 、èr liǎng jù xiě zài yī gè kōng zhōng piāo sàn zhe jú yòu qīng xiāng de qīng qiū de rì zǐ lǐ ,shī rén zài kào jiāng de gāo lóu shàng shè yàn wéi péng yǒu sòng bié ,rán hòu zài qiū fēng qiū yǔ zhōng sòng yǒu rén shàng chuán 。zhè liǎng jù shì xiě yǎn qián shí jǐng 。hòu liǎng jù shī rén yǐ “yì ”wéi háng rén xū gòu le yī gè diǎn xíng de lǚ yè gū jì de chǎng jǐng :yǒu rén nán yǐ chéng mián ,jí shǐ yǒu rén zàn shí rù mèng ,liǎng àn yuán tí yě huì yī shēng yī shēng chuǎng rù mèng jìng ,shǐ tā bǎi bú tuō chóu xù 。zhè liǎng jù shì xū nǐ ,yuè yè bó zhōu yǐ shì huàn jǐng ,mèng zhōng tīng yuán ,gèng shì huàn zhōng yǒu huàn 。zhè yàng zhěng shǒu shī xū shí jié hé ,jiè zhù xiǎng xiàng ,tuò zhǎn le biǎo xiàn kōng jiān ,kuò dà le yì jìng ,shǐ shī gèng jù méng lóng zhī měi ,shēn huà le zhǔ tí ,gèng yǒu zhù yú biǎo xiàn chóu chàng bié qíng 。tōng guò zào jìng ,“dào yī lǚ kuàng chóu jì ér yǐ ,xī bié zhī qíng zì yù ”(áo yīng píng ,《táng shī jué jù lèi xuǎn 》),“dài wéi zhī sī ,qí qíng gèng yuǎn ”(lù shí yōng 《shī jìng zǒng lùn 》)。zài yì shù gòu sī shàng shì pō yǒu tè sè de 。

sòng wèi èr chuàng zuò bèi jǐng

  cǐ shī zuò yú táng xuán zōng tiān bǎo hòu qī (748—756)wáng chāng líng biǎn lóng biāo wèi shí ,dāng shì zài yī gè qīng qiū de rì zǐ (cóng “jú yòu xiāng ”jiàn chū )sòng bié yǒu rén shí zài yàn huì shàng suǒ chuàng zuò de ,wéi kè zhōng sòng kè zhī zuò 。

《sòng wèi èr 》wáng chāng líng pīn yīn dú yīn cān kǎo

sòng wèi èr
sòng wèi èr

zuì bié jiāng lóu jú yòu xiāng, jiāng fēng yǐn yǔ rù zhōu liáng.
zuì bié jiāng lóu jú yòu xiāng ,jiāng fēng yǐn yǔ rù zhōu liáng 。
yì jūn yáo zài xiāo xiāng yuè, chóu tīng qīng yuán mèng lǐ cháng.
yì jun1 yáo zài xiāo xiāng yuè ,chóu tīng qīng yuán mèng lǐ zhǎng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

王昌龄 王昌龄 王昌龄(698─约757),字少伯,唐京兆长安(今陕西西安)人。唐玄宗开元十五年(727)进士,为校书郎,开元二十二年(734)中博学宏词,授汜水(今河南荥阳县境)尉,再迁江宁,故世称王江宁。天宝七年谪迁潭阳郡龙标(今湖南黔阳县)尉。安史乱后还乡,道出亳州,被刺史闾丘晓所杀。王昌龄当时曾名重一时,有「诗家夫子王江宁」之称,是一代七绝圣手。其诗多为当时边塞军旅生活题材,描绘边塞风光,激励士气,气势雄浑,格调高昂,手法细腻,其诗《从军行》七首、《出塞》二首都很有名。也有以感时、宫怨、送别为题材的佳作。有《王昌龄集》。

王昌龄的诗词

  • 送柴侍御
  • 《芙蓉楼送辛渐二首》芙蓉楼送辛渐二首王昌龄原文、翻译、赏析和诗意
  • 闺怨
  • 塞上曲
  • 《送魏二》送魏二王昌龄原文、翻译、赏析和诗意
  • 塞上曲·其一
  • 西宫春怨
  • 出塞
  • 青楼曲二首(白马金鞍从武皇)
  • 《采莲曲》采莲曲王昌龄原文、翻译、赏析和诗意
  • 唐代诗词推荐

  • 书倪氏屋壁三首
  • 别修觉寺无本上人
  • 送邬傪之洪州觐兄弟
  • 杂诗(第八首一作白居易诗)
  • 圣灯
  • 吊灵均词
  • 渚宫晚春寄秦地友人
  • 途中寄刘沆(一作寄朱特)
  • 建昌民歌
  • 长孙霞李溟自紫阁白阁二峰见访
  • 《送魏二》送魏二王昌龄原文、翻译、赏析和诗意原文,《送魏二》送魏二王昌龄原文、翻译、赏析和诗意翻译,《送魏二》送魏二王昌龄原文、翻译、赏析和诗意赏析,《送魏二》送魏二王昌龄原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自王昌龄的作品

    诗词类别

    王昌龄的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语