《春行即兴》春行即兴李华原文、翻译、赏析和诗意

作者:李华 朝代:唐代
《春行即兴》春行即兴李华原文、翻译、赏析和诗意原文

《春行即兴》 李华

宜阳城下草萋萋,涧水东流复向西。
芳树无人花自落,春山一路鸟空啼。
分类: 春天写景感伤

作者简介(李华)

李华(约715-766),唐代散文家,诗人。字遐叔,赵郡赞皇(今属河北)人。开元二十三年(735)进士,天宝二年(743)登博学宏辞科,官监察御使、右补阙。安禄山陷长安时,被迫任凤阁舍人。“安史之乱”平定后,贬为杭州司户参军。明年,因风痹去官,后又托病隐居山阳以终,信奉佛法。唐代宗大历元年(766年)病故。作为著名散文家,与萧颖士齐名,世称"萧李"。并与萧颖士、颜真卿等共倡古义,开韩、柳古文运动之先河。他的文章“大抵以《五经》为泉源”(独孤及《赵郡李公中集序》),“非夫子之旨不书”。主张“尊经”、“载道”。其传世名篇有《吊古战场文》。亦有诗名。原有集,已散佚,后人辑有《李遐叔文集》四卷。

春行即兴翻译及注释

翻译
宜阳城外,长满了繁盛的野草,连绵不绝,山涧溪水向东流去,复又折回向西。
春山之中,树木繁茂芬芳,然空无一人,花儿自开自落,一路上鸟儿空自鸣啼。

注释
⑴宜阳:古县名,在今河南省福昌县附近,在唐代是个重要的游览去处,著名的连昌宫就建在这里。
⑵芳树、春山:这两句互文见义,即春山之芳树。

春行即兴鉴赏

  这是一首景物小诗。作者春天经由宜阳时,因对眼前景物有所感触,即兴抒发了国破山河在、花落鸟空啼的愁绪。

  “宜阳城下草萋萋”,作者站立城头观赏景致,只见大片土地荒芜,处处长满了茂盛的野草。接着,一笔便把人们的视野带到了连昌宫和女几山一带:“涧水东流复向西。”太平时期,登上那武后、玄宗曾走过的“玉真路”,不仅可以观看“鸣流走响韵,含笑树头花”的美景,而且也会看到农民利用涧水灌溉的万顷良田,但此时,这里清泠泠的山泉却再没人汲引灌溉,而是任其“东流复向西”了。昔日,这里的香竹、古柳、怪柏、苍松,无处不吸引着众多的游客;而今,且莫说那些,就是红颜吐芳的春花,也早已无人欣赏了。

  “芳树无人花自落”,这里强调“无人”二字,便道出了诗人对时代的感慨,说明经过安史之乱,再也无人来此观赏,只能任其自开自落了。“春山一路鸟空啼”,春山一路,不仅使人想象到山花烂漫,鸟语宛转的佳境,但著以“空啼”二字,却成了以乐写哀,以闹衬寂,充分显示了山路的荒寞;这里不仅再也见不到那么多的游人墨客,而且连耕农、樵夫、村姑都不见了。“自落”和“空啼”相照应,写出了诗人面对大好山河的无限寂寞之感。

  鉴赏一首诗可以结合其他同类诗歌进行比较理解。这首诗就与一些诗歌有异曲同工之处,可以联系起来体会其情感意境。首句可联系杜甫《春望》中“国破山河在,城春草木深”、姜夔《扬州慢·淮左名都》里“过春风十里,尽荠麦青青”,体会其荒凉的特点。第三句和第四句可联系杜甫《蜀相》中“映阶碧草自春色,隔页黄鹂空好音”体会其凄凉冷落的特点。这末二句的“自”和“空”两个字的作用跟杜甫《蜀相》中的“自”和“空”作用是一样的,春色大好,但无人欣赏,其实用乐景写的是哀情,显出山中的宁静,从中透出一丝伤春、凄凉之情。另外,“自”和“落”也让人想起李清照《一剪梅·红藕香残玉簟秋》中感慨春光无限好,却物是人非,满眼苍凉景象的诗句:“花自飘零水自流。”因此不难理解全诗表达了作者面对城破人稀的情景而产生的感世伤怀之情。

  李渔《窥词管见》有云:“词虽不出情景二字,然二字亦分主客,情为主,景是客。说景即是说情,非借物遣怀,即将人喻物。有全篇不露秋毫情意,而实句句是情、字字关情者。”诗和词在表现手法上是一致的。这首诗虽然还不能说就做到了“全篇不露秋毫情意”,但句句写景,句句含情,却是比较突出的。尤其值得提出的是,诗中虽然写的是绿草、芳树、山泉、鸟语,都是一些宜人之景,却构成一幅暮春景象,渲染一种孤寂、凄凉、愁苦、叹惋的感情,这些景色都是为衬托诗人凄凉的心境服务的,它充分显示了诗人对时代的深沉叹惋。

春行即兴创作背景

  李华因在安禄山陷长安时受伪职,被贬为杭州司户参军。而此诗正写于安史之乱平息后不久。当时宜阳位置很重要,唐代最大的行宫之一——连昌宫就坐落在这里。境内女几山是著名的风景区,山上古木流泉,鸟语花香,景色妍丽,是一座天然的大花园。它年年都吸引着皇室、贵族、墨客、游人前来观赏。然而,在安史之乱中,这里却遭到严重破坏,景象荒凉。诗人在安史之乱后经由宜阳,对这些景象产生独特的体验,因写下此诗。

《春行即兴》李华 拼音读音参考

chūn xíng jí xìng
春行即兴

yí yáng chéng xià cǎo qī qī, jiàn shuǐ dōng liú fù xiàng xī.
宜阳城下草萋萋,涧水东流复向西。
fāng shù wú rén huā zì luò, chūn shān yí lù niǎo kōng tí.
芳树无人花自落,春山一路鸟空啼。

《春行即兴》春行即兴李华原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《chūn háng jí xìng 》 lǐ huá

yí yáng chéng xià cǎo qī qī ,jiàn shuǐ dōng liú fù xiàng xī 。
fāng shù wú rén huā zì luò ,chūn shān yī lù niǎo kōng tí 。

zuò zhě jiǎn jiè (lǐ huá )

lǐ huá (yuē 715-766),táng dài sàn wén jiā ,shī rén 。zì xiá shū ,zhào jun4 zàn huáng (jīn shǔ hé běi )rén 。kāi yuán èr shí sān nián (735)jìn shì ,tiān bǎo èr nián (743)dēng bó xué hóng cí kē ,guān jiān chá yù shǐ 、yòu bǔ què 。ān lù shān xiàn zhǎng ān shí ,bèi pò rèn fèng gé shě rén 。“ān shǐ zhī luàn ”píng dìng hòu ,biǎn wéi háng zhōu sī hù cān jun1 。míng nián ,yīn fēng bì qù guān ,hòu yòu tuō bìng yǐn jū shān yáng yǐ zhōng ,xìn fèng fó fǎ 。táng dài zōng dà lì yuán nián (766nián )bìng gù 。zuò wéi zhe míng sàn wén jiā ,yǔ xiāo yǐng shì qí míng ,shì chēng "xiāo lǐ "。bìng yǔ xiāo yǐng shì 、yán zhēn qīng děng gòng chàng gǔ yì ,kāi hán 、liǔ gǔ wén yùn dòng zhī xiān hé 。tā de wén zhāng “dà dǐ yǐ 《wǔ jīng 》wéi quán yuán ”(dú gū jí 《zhào jun4 lǐ gōng zhōng jí xù 》),“fēi fū zǐ zhī zhǐ bú shū ”。zhǔ zhāng “zūn jīng ”、“zǎi dào ”。qí chuán shì míng piān yǒu 《diào gǔ zhàn chǎng wén 》。yì yǒu shī míng 。yuán yǒu jí ,yǐ sàn yì ,hòu rén jí yǒu 《lǐ xiá shū wén jí 》sì juàn 。

chūn háng jí xìng fān yì jí zhù shì

fān yì
yí yáng chéng wài ,zhǎng mǎn le fán shèng de yě cǎo ,lián mián bú jué ,shān jiàn xī shuǐ xiàng dōng liú qù ,fù yòu shé huí xiàng xī 。
chūn shān zhī zhōng ,shù mù fán mào fēn fāng ,rán kōng wú yī rén ,huā ér zì kāi zì luò ,yī lù shàng niǎo ér kōng zì míng tí 。

zhù shì
⑴yí yáng :gǔ xiàn míng ,zài jīn hé nán shěng fú chāng xiàn fù jìn ,zài táng dài shì gè zhòng yào de yóu lǎn qù chù ,zhe míng de lián chāng gōng jiù jiàn zài zhè lǐ 。
⑵fāng shù 、chūn shān :zhè liǎng jù hù wén jiàn yì ,jí chūn shān zhī fāng shù 。

chūn háng jí xìng jiàn shǎng

  zhè shì yī shǒu jǐng wù xiǎo shī 。zuò zhě chūn tiān jīng yóu yí yáng shí ,yīn duì yǎn qián jǐng wù yǒu suǒ gǎn chù ,jí xìng shū fā le guó pò shān hé zài 、huā luò niǎo kōng tí de chóu xù 。

  “yí yáng chéng xià cǎo qī qī ”,zuò zhě zhàn lì chéng tóu guān shǎng jǐng zhì ,zhī jiàn dà piàn tǔ dì huāng wú ,chù chù zhǎng mǎn le mào shèng de yě cǎo 。jiē zhe ,yī bǐ biàn bǎ rén men de shì yě dài dào le lián chāng gōng hé nǚ jǐ shān yī dài :“jiàn shuǐ dōng liú fù xiàng xī 。”tài píng shí qī ,dēng shàng nà wǔ hòu 、xuán zōng céng zǒu guò de “yù zhēn lù ”,bú jǐn kě yǐ guān kàn “míng liú zǒu xiǎng yùn ,hán xiào shù tóu huā ”de měi jǐng ,ér qiě yě huì kàn dào nóng mín lì yòng jiàn shuǐ guàn gài de wàn qǐng liáng tián ,dàn cǐ shí ,zhè lǐ qīng líng líng de shān quán què zài méi rén jí yǐn guàn gài ,ér shì rèn qí “dōng liú fù xiàng xī ”le 。xī rì ,zhè lǐ de xiāng zhú 、gǔ liǔ 、guài bǎi 、cāng sōng ,wú chù bú xī yǐn zhe zhòng duō de yóu kè ;ér jīn ,qiě mò shuō nà xiē ,jiù shì hóng yán tǔ fāng de chūn huā ,yě zǎo yǐ wú rén xīn shǎng le 。

  “fāng shù wú rén huā zì luò ”,zhè lǐ qiáng diào “wú rén ”èr zì ,biàn dào chū le shī rén duì shí dài de gǎn kǎi ,shuō míng jīng guò ān shǐ zhī luàn ,zài yě wú rén lái cǐ guān shǎng ,zhī néng rèn qí zì kāi zì luò le 。“chūn shān yī lù niǎo kōng tí ”,chūn shān yī lù ,bú jǐn shǐ rén xiǎng xiàng dào shān huā làn màn ,niǎo yǔ wǎn zhuǎn de jiā jìng ,dàn zhe yǐ “kōng tí ”èr zì ,què chéng le yǐ lè xiě āi ,yǐ nào chèn jì ,chōng fèn xiǎn shì le shān lù de huāng mò ;zhè lǐ bú jǐn zài yě jiàn bú dào nà me duō de yóu rén mò kè ,ér qiě lián gēng nóng 、qiáo fū 、cūn gū dōu bú jiàn le 。“zì luò ”hé “kōng tí ”xiàng zhào yīng ,xiě chū le shī rén miàn duì dà hǎo shān hé de wú xiàn jì mò zhī gǎn 。

  jiàn shǎng yī shǒu shī kě yǐ jié hé qí tā tóng lèi shī gē jìn háng bǐ jiào lǐ jiě 。zhè shǒu shī jiù yǔ yī xiē shī gē yǒu yì qǔ tóng gōng zhī chù ,kě yǐ lián xì qǐ lái tǐ huì qí qíng gǎn yì jìng 。shǒu jù kě lián xì dù fǔ 《chūn wàng 》zhōng “guó pò shān hé zài ,chéng chūn cǎo mù shēn ”、jiāng kuí 《yáng zhōu màn ·huái zuǒ míng dōu 》lǐ “guò chūn fēng shí lǐ ,jìn qí mài qīng qīng ”,tǐ huì qí huāng liáng de tè diǎn 。dì sān jù hé dì sì jù kě lián xì dù fǔ 《shǔ xiàng 》zhōng “yìng jiē bì cǎo zì chūn sè ,gé yè huáng lí kōng hǎo yīn ”tǐ huì qí qī liáng lěng luò de tè diǎn 。zhè mò èr jù de “zì ”hé “kōng ”liǎng gè zì de zuò yòng gēn dù fǔ 《shǔ xiàng 》zhōng de “zì ”hé “kōng ”zuò yòng shì yī yàng de ,chūn sè dà hǎo ,dàn wú rén xīn shǎng ,qí shí yòng lè jǐng xiě de shì āi qíng ,xiǎn chū shān zhōng de níng jìng ,cóng zhōng tòu chū yī sī shāng chūn 、qī liáng zhī qíng 。lìng wài ,“zì ”hé “luò ”yě ràng rén xiǎng qǐ lǐ qīng zhào 《yī jiǎn méi ·hóng ǒu xiāng cán yù diàn qiū 》zhōng gǎn kǎi chūn guāng wú xiàn hǎo ,què wù shì rén fēi ,mǎn yǎn cāng liáng jǐng xiàng de shī jù :“huā zì piāo líng shuǐ zì liú 。”yīn cǐ bú nán lǐ jiě quán shī biǎo dá le zuò zhě miàn duì chéng pò rén xī de qíng jǐng ér chǎn shēng de gǎn shì shāng huái zhī qíng 。

  lǐ yú 《kuī cí guǎn jiàn 》yǒu yún :“cí suī bú chū qíng jǐng èr zì ,rán èr zì yì fèn zhǔ kè ,qíng wéi zhǔ ,jǐng shì kè 。shuō jǐng jí shì shuō qíng ,fēi jiè wù qiǎn huái ,jí jiāng rén yù wù 。yǒu quán piān bú lù qiū háo qíng yì ,ér shí jù jù shì qíng 、zì zì guān qíng zhě 。”shī hé cí zài biǎo xiàn shǒu fǎ shàng shì yī zhì de 。zhè shǒu shī suī rán hái bú néng shuō jiù zuò dào le “quán piān bú lù qiū háo qíng yì ”,dàn jù jù xiě jǐng ,jù jù hán qíng ,què shì bǐ jiào tū chū de 。yóu qí zhí dé tí chū de shì ,shī zhōng suī rán xiě de shì lǜ cǎo 、fāng shù 、shān quán 、niǎo yǔ ,dōu shì yī xiē yí rén zhī jǐng ,què gòu chéng yī fú mù chūn jǐng xiàng ,xuàn rǎn yī zhǒng gū jì 、qī liáng 、chóu kǔ 、tàn wǎn de gǎn qíng ,zhè xiē jǐng sè dōu shì wéi chèn tuō shī rén qī liáng de xīn jìng fú wù de ,tā chōng fèn xiǎn shì le shī rén duì shí dài de shēn chén tàn wǎn 。

chūn háng jí xìng chuàng zuò bèi jǐng

  lǐ huá yīn zài ān lù shān xiàn zhǎng ān shí shòu wěi zhí ,bèi biǎn wéi háng zhōu sī hù cān jun1 。ér cǐ shī zhèng xiě yú ān shǐ zhī luàn píng xī hòu bú jiǔ 。dāng shí yí yáng wèi zhì hěn zhòng yào ,táng dài zuì dà de háng gōng zhī yī ——lián chāng gōng jiù zuò luò zài zhè lǐ 。jìng nèi nǚ jǐ shān shì zhe míng de fēng jǐng qū ,shān shàng gǔ mù liú quán ,niǎo yǔ huā xiāng ,jǐng sè yán lì ,shì yī zuò tiān rán de dà huā yuán 。tā nián nián dōu xī yǐn zhe huáng shì 、guì zú 、mò kè 、yóu rén qián lái guān shǎng 。rán ér ,zài ān shǐ zhī luàn zhōng ,zhè lǐ què zāo dào yán zhòng pò huài ,jǐng xiàng huāng liáng 。shī rén zài ān shǐ zhī luàn hòu jīng yóu yí yáng ,duì zhè xiē jǐng xiàng chǎn shēng dú tè de tǐ yàn ,yīn xiě xià cǐ shī 。

《chūn háng jí xìng 》lǐ huá pīn yīn dú yīn cān kǎo

chūn xíng jí xìng
chūn háng jí xìng

yí yáng chéng xià cǎo qī qī, jiàn shuǐ dōng liú fù xiàng xī.
yí yáng chéng xià cǎo qī qī ,jiàn shuǐ dōng liú fù xiàng xī 。
fāng shù wú rén huā zì luò, chūn shān yí lù niǎo kōng tí.
fāng shù wú rén huā zì luò ,chūn shān yī lù niǎo kōng tí 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

李华 李华 李华(715-766)字遐叔,赞皇(今河北元氏)人。开元进士。官至吏部员外郎。因在安禄山陷长安时受伪职,被贬为杭州司户参军。其诗辞采流丽。有《李遐叔文集》。

李华的诗词

  • 春行即兴(宜阳城下草萋萋)
  • 春行即兴
  • 吊古战场文
  • 《春行即兴》春行即兴李华原文、翻译、赏析和诗意
  • 《吊古战场文》吊古战场文李华原文、翻译、赏析和诗意
  • 唐代诗词推荐

  • 赠孙生
  • 送卢评事东归(一作戴叔伦诗,题云送友人东归)
  • 晚霁望岳麓
  • 高士咏。董威辇
  • 皇陂
  • 秋夜晚泊
  • 临江仙·深秋寒夜银河静
  • 送郭太祝归江东
  • 闺怨二首·其一
  • 谢刘相寄天柱茶
  • 《春行即兴》春行即兴李华原文、翻译、赏析和诗意原文,《春行即兴》春行即兴李华原文、翻译、赏析和诗意翻译,《春行即兴》春行即兴李华原文、翻译、赏析和诗意赏析,《春行即兴》春行即兴李华原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自李华的作品

    诗词类别

    李华的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语