《满江红·中秋寄远》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(满江红·中秋寄远 辛弃疾)

作者:辛弃疾 朝代:宋代
《满江红·中秋寄远》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(满江红·中秋寄远 辛弃疾)原文

《满江红·中秋寄远》 辛弃疾

快上西楼,怕天放、浮云遮月。
但唤取、玉纤横管,一声吹裂。
谁做冰壶凉世界,最怜玉斧修时节。
问嫦娥、孤令有愁无?应华发。
云液满,琼杯滑。
长袖起,清歌咽。
叹十常八九,欲磨还缺。
但愿长圆如此夜,人情未必看承别。
把从前、离恨总成欢,归时说。

作者简介(辛弃疾)

辛弃疾头像

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。

满江红·中秋寄远翻译及注释

翻译
快上西楼赏月,担心中秋月有浮云遮挡,不够明朗。请美人吹笛,驱散浮云,唤出明月。月夜的天地一片清凉洁爽,刚经玉斧修磨过的月亮,又回又亮。追问月宫里独处的嫦娥,孤冷凄寂时有没有愁恨?应该有很多白发。
回忆当年歌舞欢聚的情景,长袖善舞的佳人,清歌悲咽的佳人为之助兴添欢。叹明月十有八九悖人心意,总是圆时少、缺时多。愿明月如今夜常圆,人情未必总是别离。我欲化离恨为聚欢,待人归时再细细倾诉。

注释
寄远:寄语远人。就词意看,这个远人可能是词人眷恋过的歌舞女子。
“但唤取”两句:请美人吹笛,驱散浮云,唤出明月。按:此暗用吴殊中秋赏月事。玉纤:洁白纤细,指美人的手。横管:笛子。
冰壶:盛冰的玉壶。此喻月夜的天地一片清凉洁爽。玉斧修时节:刚经玉斧修磨过的月亮,又回又亮。
“问嫦娥”两句:想来月中嫦娥,孤冷凄寂白发。此暗用丰商隐《嫦娥》诗意:“嫦娥应悔偷灵药,碧海青天夜夜心。”孤令:即孤零。
“云液”四句:回忆当年歌舞欢聚的情景。云液满:斟满美酒。琼杯:玉杯。咽:指歌声凄清悲咽。
“叹十常”两句:叹明月十有八九津人心意,欲圆还缺。此即苏轼“何事常向别时圆”(《水调歌头》)之意。磨:修磨,指把月修圆磨亮。
“但愿”两句:愿明月如今夜常圆,人情未必总是别离。此化用苏轼《水调歌头》词意: “但愿人长久,千里共婵娟。”看承别:别样看待。

满江红·中秋寄远鉴赏

  此词是一首望月怀人之作,可能是与词人有着感情纠葛的歌舞女子。这个女子令词人爱慕不已。美月当空,已能勾起人无限秋思。面对中秋夜月,那怀人之情便愈发浓烈了。于是词人借月写意,传递了词人对歌舞女子的怨尤与不忍相舍的复杂感情。

  词的上片就中秋月这一面来写,主要展现词人的飞扬意兴。起韵即激情喷涌,以一“快”字为催促,表达要上西楼赏月的酣畅兴致。而一“怕”字,又泄露出词人担心中秋月不够明朗的心思。在情感节奏上,此韵一扬一抑,起伏有致。接韵借用前人故事,写词人由西楼待月而请美人吹笛唤月,这就为中秋月的出场蓄足了势。三韵正面赋写中秋月的无垠光华,写得气势酣畅。在这里,词人采用了一个精彩的比喻——把月色笼罩下的世界比喻为冰壶中的世界,则月色的皎洁无垠、透明清凉之状可感。又采用了一个玉斧修月的神话,把月亮的圆美无瑕之状也形容了出来。这里的“谁做”、“最怜”二词,不仅显出了词人对此中秋月的无比赏爱之情,而且形成了相当空灵的意境。上片末韵由无边的月色回转到月亮本体,追问月宫里独处的嫦娥有没有愁恨,这也是古代赏月者在神话时代容易产生的绮情。但是通过“应华发”的自答就可以发现。词人在这里问讯娠娥的目的,并不止于发一发严格古典男子的绮情幽思,而有借之诉愁的用意。这就使上片的词情至此气脉暗转,为下文抒发别恨调好了调子。

  下片开始,词人先用状写满天月色的“云液满”一句承上启下,然后展现自己在月下酣饮欢乐的情状。长袖善舞的佳人,清歌悲咽的佳人为之助兴添欢。这是最令词人愉快的场面。但是词人的心意匀不在此,词人由此中秋明月夜、由此歌舞助兴人想到的是令自己牵情的远人,于是不由自主地发出了深沉的叹息。词人叹息人生不如意事十常八九,就像天上的明月总是圆时少、缺时多一样。这一叹息,是承接着苏轼《水调派头·明月几时有》而来,其中不能不含有苏拭词中对于“月圆人不圆”的恨意,但词人此句意思显然又有所变化,词人主要是借月亮的不得长圆,叹息人事不得圆满特别是情人之间不得遂愿长聚的遗憾。“但愿”一韵,更明显地折向题目,表明尽管词人理解人事的不如意不可改变,但还是衷心地希望能够与所爱者长相聚,就像词人希望此夜月色好景能够长久护持一样。由此“不讲理”的态度,读者可以洞见词人内心的痴情。而“人情”一句,虽像是对于人间常情的遗憾却实际上是指向词人所痴情的那个人。意谓一旦离别,别人在心里未必与自己一样珍惜护持这段感情。这样的口吻,使得词人的内心幽怨苦可触及。结韵出入意想,又化幽怨的情感为期待相逢的急切之情。词人说假如能够回到她的身边,词人会将离别时所生的幽恨,转换成劝乐的感受向她尽情诉说。在这样的结韵里,词人的入骨痴情和体贴怜爱的幽绪,被传递得婉转动人。表达词人内心隐藏着的无限痴情。真豪杰,其志过人,其情也必过人。

满江红·中秋寄远创作背景

  《满江红·中秋寄远》作于末孝宗乾道中期(1169年前后),辛弃疾任建康(今江苏南京)通判。词中女子的身份有多种说法,一说是与辛弃疾有着感情纠葛的歌舞女子,即情人,一说是辛弃疾的妻子。

《满江红·中秋寄远》辛弃疾 拼音读音参考

mǎn jiāng hóng zhōng qiū jì yuǎn
满江红·中秋寄远

kuài shàng xī lóu, pà tiān fàng fú yún zhē yuè.
快上西楼,怕天放、浮云遮月。
dàn huàn qǔ yù xiān héng guǎn, yī shēng chuī liè.
但唤取、玉纤横管,一声吹裂。
shuí zuò bīng hú liáng shì jiè, zuì lián yù fǔ xiū shí jié.
谁做冰壶凉世界,最怜玉斧修时节。
wèn cháng é gū lìng yǒu chóu wú? yīng huá fà.
问嫦娥、孤令有愁无?应华发。
yún yè mǎn, qióng bēi huá.
云液满,琼杯滑。
cháng xiù qǐ, qīng gē yàn.
长袖起,清歌咽。
tàn shí cháng bā jiǔ, yù mó hái quē.
叹十常八九,欲磨还缺。
dàn yuàn cháng yuán rú cǐ yè, rén qíng wèi bì kàn chéng bié.
但愿长圆如此夜,人情未必看承别。
bǎ cóng qián lí hèn zǒng chéng huān, guī shí shuō.
把从前、离恨总成欢,归时说。

《满江红·中秋寄远》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(满江红·中秋寄远 辛弃疾)拼音解读

《mǎn jiāng hóng ·zhōng qiū jì yuǎn 》 xīn qì jí

kuài shàng xī lóu ,pà tiān fàng 、fú yún zhē yuè 。
dàn huàn qǔ 、yù xiān héng guǎn ,yī shēng chuī liè 。
shuí zuò bīng hú liáng shì jiè ,zuì lián yù fǔ xiū shí jiē 。
wèn cháng é 、gū lìng yǒu chóu wú ?yīng huá fā 。
yún yè mǎn ,qióng bēi huá 。
zhǎng xiù qǐ ,qīng gē yān 。
tàn shí cháng bā jiǔ ,yù mó hái quē 。
dàn yuàn zhǎng yuán rú cǐ yè ,rén qíng wèi bì kàn chéng bié 。
bǎ cóng qián 、lí hèn zǒng chéng huān ,guī shí shuō 。

zuò zhě jiǎn jiè (xīn qì jí )

xīn qì jí tóu xiàng

xīn qì jí (1140-1207),nán sòng cí rén 。yuán zì tǎn fū ,gǎi zì yòu ān ,bié hào jià xuān ,hàn zú ,lì chéng (jīn shān dōng jì nán )rén 。chū shēng shí ,zhōng yuán yǐ wéi jīn bīng suǒ zhàn 。21suì cān jiā kàng jīn yì jun1 ,bú jiǔ guī nán sòng 。lì rèn hú běi 、jiāng xī 、hú nán 、fú jiàn 、zhè dōng ān fǔ shǐ děng zhí 。yī shēng lì zhǔ kàng jīn 。céng shàng 《měi qín shí lùn 》yǔ 《jiǔ yì 》,tiáo chén zhàn shǒu zhī cè 。qí cí shū xiě lì tú huī fù guó jiā tǒng yī de ài guó rè qíng ,qīng sù zhuàng zhì nán chóu de bēi fèn ,duì dāng shí zhí zhèng zhě de qū rǔ qiú hé pō duō qiǎn zé ;yě yǒu bú shǎo yín yǒng zǔ guó hé shān de zuò pǐn 。tí cái guǎng kuò yòu shàn huà yòng qián rén diǎn gù rù cí ,fēng gé chén xióng háo mài yòu bú fá xì nì róu mèi zhī chù 。yóu yú xīn qì jí de kàng jīn zhǔ zhāng yǔ dāng zhèng de zhǔ hé pài zhèng jiàn bú hé ,hòu bèi dàn hé luò zhí ,tuì yǐn jiāng xī dài hú 。

mǎn jiāng hóng ·zhōng qiū jì yuǎn fān yì jí zhù shì

fān yì
kuài shàng xī lóu shǎng yuè ,dān xīn zhōng qiū yuè yǒu fú yún zhē dǎng ,bú gòu míng lǎng 。qǐng měi rén chuī dí ,qū sàn fú yún ,huàn chū míng yuè 。yuè yè de tiān dì yī piàn qīng liáng jié shuǎng ,gāng jīng yù fǔ xiū mó guò de yuè liàng ,yòu huí yòu liàng 。zhuī wèn yuè gōng lǐ dú chù de cháng é ,gū lěng qī jì shí yǒu méi yǒu chóu hèn ?yīng gāi yǒu hěn duō bái fā 。
huí yì dāng nián gē wǔ huān jù de qíng jǐng ,zhǎng xiù shàn wǔ de jiā rén ,qīng gē bēi yān de jiā rén wéi zhī zhù xìng tiān huān 。tàn míng yuè shí yǒu bā jiǔ bèi rén xīn yì ,zǒng shì yuán shí shǎo 、quē shí duō 。yuàn míng yuè rú jīn yè cháng yuán ,rén qíng wèi bì zǒng shì bié lí 。wǒ yù huà lí hèn wéi jù huān ,dài rén guī shí zài xì xì qīng sù 。

zhù shì
jì yuǎn :jì yǔ yuǎn rén 。jiù cí yì kàn ,zhè gè yuǎn rén kě néng shì cí rén juàn liàn guò de gē wǔ nǚ zǐ 。
“dàn huàn qǔ ”liǎng jù :qǐng měi rén chuī dí ,qū sàn fú yún ,huàn chū míng yuè 。àn :cǐ àn yòng wú shū zhōng qiū shǎng yuè shì 。yù xiān :jié bái xiān xì ,zhǐ měi rén de shǒu 。héng guǎn :dí zǐ 。
bīng hú :shèng bīng de yù hú 。cǐ yù yuè yè de tiān dì yī piàn qīng liáng jié shuǎng 。yù fǔ xiū shí jiē :gāng jīng yù fǔ xiū mó guò de yuè liàng ,yòu huí yòu liàng 。
“wèn cháng é ”liǎng jù :xiǎng lái yuè zhōng cháng é ,gū lěng qī jì bái fā 。cǐ àn yòng fēng shāng yǐn 《cháng é 》shī yì :“cháng é yīng huǐ tōu líng yào ,bì hǎi qīng tiān yè yè xīn 。”gū lìng :jí gū líng 。
“yún yè ”sì jù :huí yì dāng nián gē wǔ huān jù de qíng jǐng 。yún yè mǎn :zhēn mǎn měi jiǔ 。qióng bēi :yù bēi 。yān :zhǐ gē shēng qī qīng bēi yān 。
“tàn shí cháng ”liǎng jù :tàn míng yuè shí yǒu bā jiǔ jīn rén xīn yì ,yù yuán hái quē 。cǐ jí sū shì “hé shì cháng xiàng bié shí yuán ”(《shuǐ diào gē tóu 》)zhī yì 。mó :xiū mó ,zhǐ bǎ yuè xiū yuán mó liàng 。
“dàn yuàn ”liǎng jù :yuàn míng yuè rú jīn yè cháng yuán ,rén qíng wèi bì zǒng shì bié lí 。cǐ huà yòng sū shì 《shuǐ diào gē tóu 》cí yì : “dàn yuàn rén zhǎng jiǔ ,qiān lǐ gòng chán juān 。”kàn chéng bié :bié yàng kàn dài 。

mǎn jiāng hóng ·zhōng qiū jì yuǎn jiàn shǎng

  cǐ cí shì yī shǒu wàng yuè huái rén zhī zuò ,kě néng shì yǔ cí rén yǒu zhe gǎn qíng jiū gě de gē wǔ nǚ zǐ 。zhè gè nǚ zǐ lìng cí rén ài mù bú yǐ 。měi yuè dāng kōng ,yǐ néng gōu qǐ rén wú xiàn qiū sī 。miàn duì zhōng qiū yè yuè ,nà huái rén zhī qíng biàn yù fā nóng liè le 。yú shì cí rén jiè yuè xiě yì ,chuán dì le cí rén duì gē wǔ nǚ zǐ de yuàn yóu yǔ bú rěn xiàng shě de fù zá gǎn qíng 。

  cí de shàng piàn jiù zhōng qiū yuè zhè yī miàn lái xiě ,zhǔ yào zhǎn xiàn cí rén de fēi yáng yì xìng 。qǐ yùn jí jī qíng pēn yǒng ,yǐ yī “kuài ”zì wéi cuī cù ,biǎo dá yào shàng xī lóu shǎng yuè de hān chàng xìng zhì 。ér yī “pà ”zì ,yòu xiè lù chū cí rén dān xīn zhōng qiū yuè bú gòu míng lǎng de xīn sī 。zài qíng gǎn jiē zòu shàng ,cǐ yùn yī yáng yī yì ,qǐ fú yǒu zhì 。jiē yùn jiè yòng qián rén gù shì ,xiě cí rén yóu xī lóu dài yuè ér qǐng měi rén chuī dí huàn yuè ,zhè jiù wéi zhōng qiū yuè de chū chǎng xù zú le shì 。sān yùn zhèng miàn fù xiě zhōng qiū yuè de wú yín guāng huá ,xiě dé qì shì hān chàng 。zài zhè lǐ ,cí rén cǎi yòng le yī gè jīng cǎi de bǐ yù ——bǎ yuè sè lóng zhào xià de shì jiè bǐ yù wéi bīng hú zhōng de shì jiè ,zé yuè sè de jiǎo jié wú yín 、tòu míng qīng liáng zhī zhuàng kě gǎn 。yòu cǎi yòng le yī gè yù fǔ xiū yuè de shén huà ,bǎ yuè liàng de yuán měi wú xiá zhī zhuàng yě xíng róng le chū lái 。zhè lǐ de “shuí zuò ”、“zuì lián ”èr cí ,bú jǐn xiǎn chū le cí rén duì cǐ zhōng qiū yuè de wú bǐ shǎng ài zhī qíng ,ér qiě xíng chéng le xiàng dāng kōng líng de yì jìng 。shàng piàn mò yùn yóu wú biān de yuè sè huí zhuǎn dào yuè liàng běn tǐ ,zhuī wèn yuè gōng lǐ dú chù de cháng é yǒu méi yǒu chóu hèn ,zhè yě shì gǔ dài shǎng yuè zhě zài shén huà shí dài róng yì chǎn shēng de qǐ qíng 。dàn shì tōng guò “yīng huá fā ”de zì dá jiù kě yǐ fā xiàn 。cí rén zài zhè lǐ wèn xùn shēn é de mù de ,bìng bú zhǐ yú fā yī fā yán gé gǔ diǎn nán zǐ de qǐ qíng yōu sī ,ér yǒu jiè zhī sù chóu de yòng yì 。zhè jiù shǐ shàng piàn de cí qíng zhì cǐ qì mò àn zhuǎn ,wéi xià wén shū fā bié hèn diào hǎo le diào zǐ 。

  xià piàn kāi shǐ ,cí rén xiān yòng zhuàng xiě mǎn tiān yuè sè de “yún yè mǎn ”yī jù chéng shàng qǐ xià ,rán hòu zhǎn xiàn zì jǐ zài yuè xià hān yǐn huān lè de qíng zhuàng 。zhǎng xiù shàn wǔ de jiā rén ,qīng gē bēi yān de jiā rén wéi zhī zhù xìng tiān huān 。zhè shì zuì lìng cí rén yú kuài de chǎng miàn 。dàn shì cí rén de xīn yì yún bú zài cǐ ,cí rén yóu cǐ zhōng qiū míng yuè yè 、yóu cǐ gē wǔ zhù xìng rén xiǎng dào de shì lìng zì jǐ qiān qíng de yuǎn rén ,yú shì bú yóu zì zhǔ dì fā chū le shēn chén de tàn xī 。cí rén tàn xī rén shēng bú rú yì shì shí cháng bā jiǔ ,jiù xiàng tiān shàng de míng yuè zǒng shì yuán shí shǎo 、quē shí duō yī yàng 。zhè yī tàn xī ,shì chéng jiē zhe sū shì 《shuǐ diào pài tóu ·míng yuè jǐ shí yǒu 》ér lái ,qí zhōng bú néng bú hán yǒu sū shì cí zhōng duì yú “yuè yuán rén bú yuán ”de hèn yì ,dàn cí rén cǐ jù yì sī xiǎn rán yòu yǒu suǒ biàn huà ,cí rén zhǔ yào shì jiè yuè liàng de bú dé zhǎng yuán ,tàn xī rén shì bú dé yuán mǎn tè bié shì qíng rén zhī jiān bú dé suí yuàn zhǎng jù de yí hàn 。“dàn yuàn ”yī yùn ,gèng míng xiǎn dì shé xiàng tí mù ,biǎo míng jìn guǎn cí rén lǐ jiě rén shì de bú rú yì bú kě gǎi biàn ,dàn hái shì zhōng xīn dì xī wàng néng gòu yǔ suǒ ài zhě zhǎng xiàng jù ,jiù xiàng cí rén xī wàng cǐ yè yuè sè hǎo jǐng néng gòu zhǎng jiǔ hù chí yī yàng 。yóu cǐ “bú jiǎng lǐ ”de tài dù ,dú zhě kě yǐ dòng jiàn cí rén nèi xīn de chī qíng 。ér “rén qíng ”yī jù ,suī xiàng shì duì yú rén jiān cháng qíng de yí hàn què shí jì shàng shì zhǐ xiàng cí rén suǒ chī qíng de nà gè rén 。yì wèi yī dàn lí bié ,bié rén zài xīn lǐ wèi bì yǔ zì jǐ yī yàng zhēn xī hù chí zhè duàn gǎn qíng 。zhè yàng de kǒu wěn ,shǐ dé cí rén de nèi xīn yōu yuàn kǔ kě chù jí 。jié yùn chū rù yì xiǎng ,yòu huà yōu yuàn de qíng gǎn wéi qī dài xiàng féng de jí qiē zhī qíng 。cí rén shuō jiǎ rú néng gòu huí dào tā de shēn biān ,cí rén huì jiāng lí bié shí suǒ shēng de yōu hèn ,zhuǎn huàn chéng quàn lè de gǎn shòu xiàng tā jìn qíng sù shuō 。zài zhè yàng de jié yùn lǐ ,cí rén de rù gǔ chī qíng hé tǐ tiē lián ài de yōu xù ,bèi chuán dì dé wǎn zhuǎn dòng rén 。biǎo dá cí rén nèi xīn yǐn cáng zhe de wú xiàn chī qíng 。zhēn háo jié ,qí zhì guò rén ,qí qíng yě bì guò rén 。

mǎn jiāng hóng ·zhōng qiū jì yuǎn chuàng zuò bèi jǐng

  《mǎn jiāng hóng ·zhōng qiū jì yuǎn 》zuò yú mò xiào zōng qián dào zhōng qī (1169nián qián hòu ),xīn qì jí rèn jiàn kāng (jīn jiāng sū nán jīng )tōng pàn 。cí zhōng nǚ zǐ de shēn fèn yǒu duō zhǒng shuō fǎ ,yī shuō shì yǔ xīn qì jí yǒu zhe gǎn qíng jiū gě de gē wǔ nǚ zǐ ,jí qíng rén ,yī shuō shì xīn qì jí de qī zǐ 。

《mǎn jiāng hóng ·zhōng qiū jì yuǎn 》xīn qì jí pīn yīn dú yīn cān kǎo

mǎn jiāng hóng zhōng qiū jì yuǎn
mǎn jiāng hóng ·zhōng qiū jì yuǎn

kuài shàng xī lóu, pà tiān fàng fú yún zhē yuè.
kuài shàng xī lóu ,pà tiān fàng 、fú yún zhē yuè 。
dàn huàn qǔ yù xiān héng guǎn, yī shēng chuī liè.
dàn huàn qǔ 、yù xiān héng guǎn ,yī shēng chuī liè 。
shuí zuò bīng hú liáng shì jiè, zuì lián yù fǔ xiū shí jié.
shuí zuò bīng hú liáng shì jiè ,zuì lián yù fǔ xiū shí jiē 。
wèn cháng é gū lìng yǒu chóu wú? yīng huá fà.
wèn cháng é 、gū lìng yǒu chóu wú ?yīng huá fā 。
yún yè mǎn, qióng bēi huá.
yún yè mǎn ,qióng bēi huá 。
cháng xiù qǐ, qīng gē yàn.
zhǎng xiù qǐ ,qīng gē yān 。
tàn shí cháng bā jiǔ, yù mó hái quē.
tàn shí cháng bā jiǔ ,yù mó hái quē 。
dàn yuàn cháng yuán rú cǐ yè, rén qíng wèi bì kàn chéng bié.
dàn yuàn zhǎng yuán rú cǐ yè ,rén qíng wèi bì kàn chéng bié 。
bǎ cóng qián lí hèn zǒng chéng huān, guī shí shuō.
bǎ cóng qián 、lí hèn zǒng chéng huān ,guī shí shuō 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

辛弃疾 辛弃疾 辛弃疾(1140─1207)初幼安,号稼轩,济南历城(今属山东)人。受学于亳州刘瞻,与党怀英为同舍生,号辛党。绍兴三十一年(1161),金兵南侵,中原起义军烽起。弃疾聚众二千,隶耿京为掌书记,奉表南归。高宗于建康召见,授右承务郎,任满。改广德军通判。乾道四年(1168),通判建康府,上《美芹十论》、《九议》,力主抗金并提出不少恢复失地的建议。乾道八年(1172)知滁州。淳熙元年(1174),辟江东安抚司参议官,迁仓部郎官,出为江西提点刑狱,调京西转运判官,差知江陵府兼湖北安抚,迁知隆兴府兼江西安抚。五年(1178),召为大理少卿,出为湖北转运副使,改湖南转运副使。又改知潭州兼湖南安抚使,创建飞虎军,雄镇一方,为江上诸军之冠,迁知隆兴府兼江西安抚。淳熙八年(1181)冬,台臣王蔺劾弃疾「用钱如泥沙,杀人如草芥」,落职,卜居上饶城北之带湖,筑室百楹,以稼名轩,自号稼轩居士,自是投闲置散凡十年。绍熙三年(1192),起为提点福建刑狱,次年,知福州兼福建安抚使。以谏官黄艾、谢深甫论列,丐祠归。所居带湖雪楼毁于火,徙铅山期思之瓜山下,家居瓢泉长达八年。嘉泰三年(1203),起知绍兴府兼浙东安抚使,于会稽创建秋风亭。四年,改知镇江府。开禧元年(1205),复以言者论列,奉祠归铅山。开禧三年,年六十八,葬铅山南十五里阳原山中。德祐元年(1275)追谥忠敏。平生以气节自负,功业自许,谋猷略远,然谗摈销沮,南归四十馀年间,大半皆废弃不用,故陈亮《辛稼轩画像赞》叹为「真鼠枉用,真虎不用」。其胸中古今,用资为词,激昂排宕,别开生面,不可一世。《宋史》有传。有《稼轩集》,又有《稼轩奏议》一卷,均佚。今人辑有《稼轩诗文钞存》。词有四卷本《稼轩词》及十二卷本《稼轩长短句》两种。《四库总目提要》云:「其词慷慨纵横,有不可一世之概,于倚声家为变调,而异军特起,能于翦红刻翠之外,屹然别立一宗,迄今不废。」其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对南宋上层统治集团的屈辱投降进行揭露和批判;也有不少吟咏祖国河山的作品。艺术风格多样,而以豪放为主。热情洋溢,慷慨悲壮,笔力雄厚,与苏轼并称为「苏辛」。《破阵子·为陈同甫赋壮词以寄之》、《永遇乐·京口北固亭怀古》、《水龙吟·登建康赏心亭》、《菩萨蛮·书江西造口壁》等均有名。但部分作品也流露出抱负不能实现而产生的消极情绪。

辛弃疾的诗词

  • 鹊桥仙(和范先之送祐之归浮梁)
  • 武陵春·走去走来三百里
  • 好事近(元夕立春)
  • 行香子(云岩道中)
  • 渔家傲(湖州幕官作舫室)
  • 西江月(明月别枝惊鹊)
  • 《临江仙·探梅》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(临江仙·探梅 辛弃疾)
  • 鹊桥仙(赠人)
  • 江神子(博山道中书王氏壁)
  • 柳梢青(三山归途代白鸥见嘲)
  • 宋代诗词推荐

  • 水龙吟(寿尹梅津)
  • 柳梢青(乙丑自寿)
  • 虞美人·有美堂赠述古
  • 玉联环(般涉调)
  • 谒金门(庆彭教任满)
  • 归朝欢(题晋臣敷文积翠岩)
  • 诉衷情(友人生日)
  • 一萼红(寄弁阳翁)
  • 菩萨蛮(七夕)
  • 柳梢青(落桂)
  • 《满江红·中秋寄远》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(满江红·中秋寄远 辛弃疾)原文,《满江红·中秋寄远》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(满江红·中秋寄远 辛弃疾)翻译,《满江红·中秋寄远》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(满江红·中秋寄远 辛弃疾)赏析,《满江红·中秋寄远》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(满江红·中秋寄远 辛弃疾)阅读答案,出自辛弃疾的作品

    诗词类别

    辛弃疾的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语