《鹊踏枝》冯延巳原文、翻译、赏析和诗意(鹊踏枝·几日行云何处去 冯延巳)

作者:冯延巳 朝代:五代
《鹊踏枝》冯延巳原文、翻译、赏析和诗意(鹊踏枝·几日行云何处去 冯延巳)原文

《鹊踏枝》 冯延巳

几日行云何处去?忘却归来,不道春将暮。
百草千花寒食路,香车系在谁家树?
泪眼倚楼频独语。
双燕来时,陌上相逢否?撩乱春愁如柳絮,依依梦里无寻处。
(依依 一作:悠悠)

作者简介(冯延巳)

冯延巳头像

冯延巳 (903--960)又名延嗣,字正中,五代广陵(今江苏省扬州市)人。在南唐做过宰相,生活过得很优裕、舒适。他的词多写闲情逸致辞,文人的气息很浓,对北宋初期的词人有比较大的影响。宋初《钓矶立谈》评其“学问渊博,文章颖发,辩说纵横”,其词集名《阳春集》。

鹊踏枝·几日行云何处去翻译及注释

翻译
这几天,他象流云飘哪里?忘了回家,不顾芳春将逝去。寒食路上长满了野草闲花。他车马又在谁家树上系?
泪眼倚楼不断自言语,双燕飞来,路上可与他相遇?纷乱春愁如柳絮,梦中到哪寻他去?

注释
1.行云:宋玉《高唐赋序》记巫山神女云:“妾在巫山之阳,高丘之阻。旦为行云,暮为行雨,朝朝暮暮,阳台之下。”后世多借指行踪无定的美人,此指所思情郎。
2.不道:张相《诗词曲语辞汇释》卷四:“不道,扰云不知也;不觉也;不期也。冯延已《蝶恋花》词:‘几日行云何处去?忘了归来,不道春将暮。’言不觉春将暮也。”
3.百草二句:清谭献《复堂词话》:“行云、百草、千花、香车、双燕,必有所托。”寒食,节令名,在清明前一日。谭献《蝶恋花》词:“连理枝头侬与汝,干花百草从渠许。”以连理枝头与千花百草对举,正可与此对看。
4.泪眼二句:陈廷焯《词则·大稚集》卷一:“‘双燕’二语映首章。”

鹊踏枝·几日行云何处去鉴赏

  这首词从字面看,是描写一女子对她游荡在外的丈夫久久不归既埋怨又难以割舍的缠绵感情。从一开头的“行云何处去”到最后的“梦里无寻处”,女主人公的情感始终在怨嗟与期待、苦闷与寻觅的交织中徘徊。作为一首优秀的闺情词,由于抒情的深刻与典型,往往容易唤起人们更广泛的联想,因而这首词中所抒发的“忠厚缠绵”之情,似乎也概括了更广泛的人生体验。

  词写闺怨。上片以飘荡不归的行云,比作浪子。

  “几日行云何处去?忘却归来,不道春将暮。”这三句是闺中少妇的幽怨之词,表现出她对情郎的惦念。这里以“行云”比喻在外四处游荡的情郎,非常形象贴切。“忘却归来,不道春将暮。”,“春将暮”字面上是指春光将尽,亦指女子的美好年华将逝,这两句为女子的自问自答之词,充满无穷悲叹:美好的春光将要逝去了,而情郎却仍不见归来。

  “百草千花寒食路,香车系在谁家树?”“百草千花”,用辞也典丽双关,暗中包括那些招蜂引蝶的女人,颇带鄙薄意识。“香车”,代丈夫的行踪。车子停在谁家树下,意指丈夫在谁处冶游。这样写,既切合女主人公倚楼眺望的情景,又形象鲜明,情思宛转,耐人反复寻味。

  下片则写闺中少妇的孤独与凄苦,她眼含泪水,倚立楼头,不免如痴如呆,独自念念叨叨。

  “泪眼倚楼频独语。双燕来时,陌上相逢否?”她想到自己的丈夫在外纵行放荡,心中是多么的悲伤呀。“泪眼”写其忧伤;“倚楼”写她对丈夫的盼望;“频独语”三字,把女主人公那种伤心欲狂的精神状态清晰地刻画出来。“双燕”两句是她的询问,她频频问那归来的双燕是否见到自己的夫君。燕子无情,怎听得懂她的言语,这一问极写女主人公之痴。

  “撩乱春愁如柳絮,依依梦里无寻处。”问燕燕无语,这令她多么惆怅,多么悲痛,心中那春愁顿时如柳絮一般,凌乱无序。这里词人以柳絮喻愁,将无形之愁具体化,极写其纷乱。“悠悠梦里无寻处”,既然他不归,她又那般惦念着他,那么便到梦里将他寻觅吧,但梦却那般悠长,令她茫然而不得寻觅。这最后两句写得千回百转,情意缠绵,形象地表达了女主人公的哀怨与痴情。

  这首词连用了三个问句:“几日行云何处去?”“香车系在谁家树?”“双燕飞来,陌上相逢否?”一次比一次问得更迫切,从而描绘出女主人公越到后来越濒近绝望的心情。这是一种层层加码式的手法。双燕尚懂得归来而人却不知,离愁被春光撩拨得像悠悠扬扬的柳絮,漫天飞舞,使你在梦里也觅不到踪迹。作者以轻灵缥缈之笔写朦胧梦境,怨而不怒,蕴藉深婉,可谓别开新境。

《鹊踏枝》冯延巳 拼音读音参考

què tà zhī
鹊踏枝

jǐ rì xíng yún hé chǔ qù? wàng què guī lái, bù dào chūn jiāng mù.
几日行云何处去?忘却归来,不道春将暮。
bǎi cǎo qiān huā hán shí lù, xiāng chē xì zài shuí jiā shù?
百草千花寒食路,香车系在谁家树?
lèi yǎn yǐ lóu pín dú yǔ.
泪眼倚楼频独语。
shuāng yàn lái shí, mò shàng xiàng féng fǒu? liáo luàn chūn chóu rú liǔ xù, yī yī mèng lǐ wú xún chù.
双燕来时,陌上相逢否?撩乱春愁如柳絮,依依梦里无寻处。
yī yī yī zuò: yōu yōu
(依依 一作:悠悠)

《鹊踏枝》冯延巳原文、翻译、赏析和诗意(鹊踏枝·几日行云何处去 冯延巳)拼音解读

《què tà zhī 》 féng yán sì

jǐ rì háng yún hé chù qù ?wàng què guī lái ,bú dào chūn jiāng mù 。
bǎi cǎo qiān huā hán shí lù ,xiāng chē xì zài shuí jiā shù ?
lèi yǎn yǐ lóu pín dú yǔ 。
shuāng yàn lái shí ,mò shàng xiàng féng fǒu ?liáo luàn chūn chóu rú liǔ xù ,yī yī mèng lǐ wú xún chù 。
(yī yī yī zuò :yōu yōu )

zuò zhě jiǎn jiè (féng yán sì )

féng yán sì tóu xiàng

féng yán sì (903--960)yòu míng yán sì ,zì zhèng zhōng ,wǔ dài guǎng líng (jīn jiāng sū shěng yáng zhōu shì )rén 。zài nán táng zuò guò zǎi xiàng ,shēng huó guò dé hěn yōu yù 、shū shì 。tā de cí duō xiě xián qíng yì zhì cí ,wén rén de qì xī hěn nóng ,duì běi sòng chū qī de cí rén yǒu bǐ jiào dà de yǐng xiǎng 。sòng chū 《diào jī lì tán 》píng qí “xué wèn yuān bó ,wén zhāng yǐng fā ,biàn shuō zòng héng ”,qí cí jí míng 《yáng chūn jí 》。

què tà zhī ·jǐ rì háng yún hé chù qù fān yì jí zhù shì

fān yì
zhè jǐ tiān ,tā xiàng liú yún piāo nǎ lǐ ?wàng le huí jiā ,bú gù fāng chūn jiāng shì qù 。hán shí lù shàng zhǎng mǎn le yě cǎo xián huā 。tā chē mǎ yòu zài shuí jiā shù shàng xì ?
lèi yǎn yǐ lóu bú duàn zì yán yǔ ,shuāng yàn fēi lái ,lù shàng kě yǔ tā xiàng yù ?fēn luàn chūn chóu rú liǔ xù ,mèng zhōng dào nǎ xún tā qù ?

zhù shì
1.háng yún :sòng yù 《gāo táng fù xù 》jì wū shān shén nǚ yún :“qiè zài wū shān zhī yáng ,gāo qiū zhī zǔ 。dàn wéi háng yún ,mù wéi háng yǔ ,cháo cháo mù mù ,yáng tái zhī xià 。”hòu shì duō jiè zhǐ háng zōng wú dìng de měi rén ,cǐ zhǐ suǒ sī qíng láng 。
2.bú dào :zhāng xiàng 《shī cí qǔ yǔ cí huì shì 》juàn sì :“bú dào ,rǎo yún bú zhī yě ;bú jiào yě ;bú qī yě 。féng yán yǐ 《dié liàn huā 》cí :‘jǐ rì háng yún hé chù qù ?wàng le guī lái ,bú dào chūn jiāng mù 。’yán bú jiào chūn jiāng mù yě 。”
3.bǎi cǎo èr jù :qīng tán xiàn 《fù táng cí huà 》:“háng yún 、bǎi cǎo 、qiān huā 、xiāng chē 、shuāng yàn ,bì yǒu suǒ tuō 。”hán shí ,jiē lìng míng ,zài qīng míng qián yī rì 。tán xiàn 《dié liàn huā 》cí :“lián lǐ zhī tóu nóng yǔ rǔ ,gàn huā bǎi cǎo cóng qú xǔ 。”yǐ lián lǐ zhī tóu yǔ qiān huā bǎi cǎo duì jǔ ,zhèng kě yǔ cǐ duì kàn 。
4.lèi yǎn èr jù :chén tíng chāo 《cí zé ·dà zhì jí 》juàn yī :“‘shuāng yàn ’èr yǔ yìng shǒu zhāng 。”

què tà zhī ·jǐ rì háng yún hé chù qù jiàn shǎng

  zhè shǒu cí cóng zì miàn kàn ,shì miáo xiě yī nǚ zǐ duì tā yóu dàng zài wài de zhàng fū jiǔ jiǔ bú guī jì mái yuàn yòu nán yǐ gē shě de chán mián gǎn qíng 。cóng yī kāi tóu de “háng yún hé chù qù ”dào zuì hòu de “mèng lǐ wú xún chù ”,nǚ zhǔ rén gōng de qíng gǎn shǐ zhōng zài yuàn jiē yǔ qī dài 、kǔ mèn yǔ xún mì de jiāo zhī zhōng pái huái 。zuò wéi yī shǒu yōu xiù de guī qíng cí ,yóu yú shū qíng de shēn kè yǔ diǎn xíng ,wǎng wǎng róng yì huàn qǐ rén men gèng guǎng fàn de lián xiǎng ,yīn ér zhè shǒu cí zhōng suǒ shū fā de “zhōng hòu chán mián ”zhī qíng ,sì hū yě gài kuò le gèng guǎng fàn de rén shēng tǐ yàn 。

  cí xiě guī yuàn 。shàng piàn yǐ piāo dàng bú guī de háng yún ,bǐ zuò làng zǐ 。

  “jǐ rì háng yún hé chù qù ?wàng què guī lái ,bú dào chūn jiāng mù 。”zhè sān jù shì guī zhōng shǎo fù de yōu yuàn zhī cí ,biǎo xiàn chū tā duì qíng láng de diàn niàn 。zhè lǐ yǐ “háng yún ”bǐ yù zài wài sì chù yóu dàng de qíng láng ,fēi cháng xíng xiàng tiē qiē 。“wàng què guī lái ,bú dào chūn jiāng mù 。”,“chūn jiāng mù ”zì miàn shàng shì zhǐ chūn guāng jiāng jìn ,yì zhǐ nǚ zǐ de měi hǎo nián huá jiāng shì ,zhè liǎng jù wéi nǚ zǐ de zì wèn zì dá zhī cí ,chōng mǎn wú qióng bēi tàn :měi hǎo de chūn guāng jiāng yào shì qù le ,ér qíng láng què réng bú jiàn guī lái 。

  “bǎi cǎo qiān huā hán shí lù ,xiāng chē xì zài shuí jiā shù ?”“bǎi cǎo qiān huā ”,yòng cí yě diǎn lì shuāng guān ,àn zhōng bāo kuò nà xiē zhāo fēng yǐn dié de nǚ rén ,pō dài bǐ báo yì shí 。“xiāng chē ”,dài zhàng fū de háng zōng 。chē zǐ tíng zài shuí jiā shù xià ,yì zhǐ zhàng fū zài shuí chù yě yóu 。zhè yàng xiě ,jì qiē hé nǚ zhǔ rén gōng yǐ lóu tiào wàng de qíng jǐng ,yòu xíng xiàng xiān míng ,qíng sī wǎn zhuǎn ,nài rén fǎn fù xún wèi 。

  xià piàn zé xiě guī zhōng shǎo fù de gū dú yǔ qī kǔ ,tā yǎn hán lèi shuǐ ,yǐ lì lóu tóu ,bú miǎn rú chī rú dāi ,dú zì niàn niàn dāo dāo 。

  “lèi yǎn yǐ lóu pín dú yǔ 。shuāng yàn lái shí ,mò shàng xiàng féng fǒu ?”tā xiǎng dào zì jǐ de zhàng fū zài wài zòng háng fàng dàng ,xīn zhōng shì duō me de bēi shāng ya 。“lèi yǎn ”xiě qí yōu shāng ;“yǐ lóu ”xiě tā duì zhàng fū de pàn wàng ;“pín dú yǔ ”sān zì ,bǎ nǚ zhǔ rén gōng nà zhǒng shāng xīn yù kuáng de jīng shén zhuàng tài qīng xī dì kè huà chū lái 。“shuāng yàn ”liǎng jù shì tā de xún wèn ,tā pín pín wèn nà guī lái de shuāng yàn shì fǒu jiàn dào zì jǐ de fū jun1 。yàn zǐ wú qíng ,zěn tīng dé dǒng tā de yán yǔ ,zhè yī wèn jí xiě nǚ zhǔ rén gōng zhī chī 。

  “liáo luàn chūn chóu rú liǔ xù ,yī yī mèng lǐ wú xún chù 。”wèn yàn yàn wú yǔ ,zhè lìng tā duō me chóu chàng ,duō me bēi tòng ,xīn zhōng nà chūn chóu dùn shí rú liǔ xù yī bān ,líng luàn wú xù 。zhè lǐ cí rén yǐ liǔ xù yù chóu ,jiāng wú xíng zhī chóu jù tǐ huà ,jí xiě qí fēn luàn 。“yōu yōu mèng lǐ wú xún chù ”,jì rán tā bú guī ,tā yòu nà bān diàn niàn zhe tā ,nà me biàn dào mèng lǐ jiāng tā xún mì ba ,dàn mèng què nà bān yōu zhǎng ,lìng tā máng rán ér bú dé xún mì 。zhè zuì hòu liǎng jù xiě dé qiān huí bǎi zhuǎn ,qíng yì chán mián ,xíng xiàng dì biǎo dá le nǚ zhǔ rén gōng de āi yuàn yǔ chī qíng 。

  zhè shǒu cí lián yòng le sān gè wèn jù :“jǐ rì háng yún hé chù qù ?”“xiāng chē xì zài shuí jiā shù ?”“shuāng yàn fēi lái ,mò shàng xiàng féng fǒu ?”yī cì bǐ yī cì wèn dé gèng pò qiē ,cóng ér miáo huì chū nǚ zhǔ rén gōng yuè dào hòu lái yuè bīn jìn jué wàng de xīn qíng 。zhè shì yī zhǒng céng céng jiā mǎ shì de shǒu fǎ 。shuāng yàn shàng dǒng dé guī lái ér rén què bú zhī ,lí chóu bèi chūn guāng liáo bō dé xiàng yōu yōu yáng yáng de liǔ xù ,màn tiān fēi wǔ ,shǐ nǐ zài mèng lǐ yě mì bú dào zōng jì 。zuò zhě yǐ qīng líng piāo miǎo zhī bǐ xiě méng lóng mèng jìng ,yuàn ér bú nù ,yùn jiè shēn wǎn ,kě wèi bié kāi xīn jìng 。

《què tà zhī 》féng yán sì pīn yīn dú yīn cān kǎo

què tà zhī
què tà zhī

jǐ rì xíng yún hé chǔ qù? wàng què guī lái, bù dào chūn jiāng mù.
jǐ rì háng yún hé chù qù ?wàng què guī lái ,bú dào chūn jiāng mù 。
bǎi cǎo qiān huā hán shí lù, xiāng chē xì zài shuí jiā shù?
bǎi cǎo qiān huā hán shí lù ,xiāng chē xì zài shuí jiā shù ?
lèi yǎn yǐ lóu pín dú yǔ.
lèi yǎn yǐ lóu pín dú yǔ 。
shuāng yàn lái shí, mò shàng xiàng féng fǒu? liáo luàn chūn chóu rú liǔ xù, yī yī mèng lǐ wú xún chù.
shuāng yàn lái shí ,mò shàng xiàng féng fǒu ?liáo luàn chūn chóu rú liǔ xù ,yī yī mèng lǐ wú xún chù 。
yī yī yī zuò: yōu yōu
(yī yī yī zuò :yōu yōu )


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

冯延巳 冯延巳 冯延巳 (903--960)又名延嗣,字正中,五代广陵(今江苏省扬州市)人。在南唐做过宰相,生活过得很优裕、舒适。他的词多写闲情逸致辞,文人的气息很浓,对北宋初期的词人有比较大的影响。宋初《钓矶立谈》评其“学问渊博,文章颖发,辩说纵横”,其词集名《阳春集》。 南唐开国时,因为多才艺,先主李昪任命他为秘书郎,让他与太子李璟交游。后来李璟为元帅,冯延巳在元帅府掌书记。李璟登基的第二年,即保大二年(944年),就任命冯延巳为翰林学士承旨。到保大四年(946年),冯延巳终于登上了宰相的宝座。第二年,陈觉、冯延鲁举兵进攻福州,结果死亡数万人,损失惨重。李璟大怒,准备将陈觉、冯延鲁军法处死。冯延巳为救两人性命,引咎辞职,改任太子太傅。保大六年(948年),出任抚州节度使。在抚州呆了几年,也没有做出什么政绩。到了保大十年(952),他再次荣登相位。 延巳当政期间,先是进攻湖南,大败而归。后是淮南被后周攻陷,冯延鲁兵败被俘,另一宰相孙晟出使后周被杀。958年,冯延巳被迫再次罢相。当时朝廷里党争激烈,朝士分为两党,宋齐丘、陈觉、李征古、冯延巳等为一党,孙晟、常梦锡、韩熙载等人为一党。几次兵败,使得李璟痛下决心,铲除党争。于958年下诏,历数宋齐丘、陈觉、李征古之罪,宋齐丘放归九华山,不久就饿死在家中,陈觉、李征古被逼自杀。至此,宋党覆没。而冯延巳属于宋党,居然安然无恙,表明李璟对冯延巳始终信任不疑,也可能是冯延巳作恶不多。罢相两年后,即公元960年,冯延巳因病去世,终年五十八岁。也就是这一年,赵匡胤夺取天下,建立起北宋王朝。再过一年(961),李璟去世,李煜即位。 冯延巳的人品,颇受非议,常常被政敌指责为“奸佞险诈”(文莹《玉壶清话》卷十),“谄媚险诈”(陆游《南唐书·冯延巳传》)。他与魏岑、陈觉、查文徽、冯延鲁五人被称为“五鬼”。政敌的攻击,难免言过其实,但冯延巳一再被人指责,似乎也不是毫无根据。冯延巳的政治见解和政治才干确属平庸。比如他曾说:“先主李昪丧师数千人,就吃不下饭,叹息十天半月,一个地道的田舍翁,怎能成就天下的大事。当今主上(李璟),数万军队在外打仗,也不放在心上,照样不停地宴乐击鞠,这才是真正的英雄主。”(据马令《南唐书·冯延巳传》)这番话,足见冯延巳政治上的平庸荒唐。 跟李璟、李煜一样,冯延巳也多才多艺,这也是李璟信任他的重要原因。他又工书法,《佩文斋书画谱》列举南唐十九位书法家的名字,其中就有冯延巳的大名。他的诗也写得工致,但流传下来的仅有一首。不过冯延巳最著名最有成就的,还是词。冯延巳词的特点,可以用四个字来概括:因循出新。所谓“因循”,是说他的词继承花间词的传统,创作目的还是“娱宾遣兴”,题材内容上也没有超越“花间词”的相思恨别、男欢女爱、伤春悲秋的范围。所谓“出新”,是说他的词在继承花间词传统的基础上,又有突破和创新。

冯延巳的诗词

  • 更漏子(风带寒)
  • 上行杯(与本调不同)
  • 南乡子·细雨湿流光
  • 谒金门·风乍起
  • 三台令
  • 忆江南(云岁迎春楼上月)
  • 点绛唇
  • 清平乐·雨晴烟晚
  • 归自谣(春艳艳)
  • 更漏子(秋水平)
  • 五代诗词推荐

  • 浣溪沙·花渐凋疏不耐风
  • 临江仙·饮散离亭西去
  • 应天长·平江波暖鸳鸯语
  • 清平乐·别来春半
  • 浪淘沙(一名卖花声)
  • 浣溪沙·五两竿头风欲平
  • 浣溪沙·风递残香出绣帘
  • 河传·花落
  • 酒泉子·空碛无边
  • 江城子·浣花溪上见卿卿
  • 《鹊踏枝》冯延巳原文、翻译、赏析和诗意(鹊踏枝·几日行云何处去 冯延巳)原文,《鹊踏枝》冯延巳原文、翻译、赏析和诗意(鹊踏枝·几日行云何处去 冯延巳)翻译,《鹊踏枝》冯延巳原文、翻译、赏析和诗意(鹊踏枝·几日行云何处去 冯延巳)赏析,《鹊踏枝》冯延巳原文、翻译、赏析和诗意(鹊踏枝·几日行云何处去 冯延巳)阅读答案,出自冯延巳的作品

    诗词类别

    冯延巳的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语