《山行留客》山行留客张旭原文、翻译、赏析和诗意

作者:张旭 朝代:唐代
《山行留客》山行留客张旭原文、翻译、赏析和诗意原文

《山行留客》 张旭

山光物态弄春辉,莫为轻阴便拟归。
纵使晴明无雨色,入云深处亦沾衣。
分类: 春景友情

作者简介(张旭)

张旭头像

张旭(675年—约750年),字伯高,一字季明,汉族,唐朝吴县(今江苏苏州)人。曾官常熟县尉,金吾长史。善草书,性好酒,世称张颠,也是“饮中八仙”之一。其草书当时与李白诗歌、裴旻剑舞并称“三绝”,诗亦别具一格,以七绝见长。与李白、贺知章等人共列饮中八仙之一。唐文宗曾下诏,以李白诗歌、裴旻剑舞、张旭草书为“三绝”。又工诗,与贺知章、张若虚、包融号称“吴中四士”。传世书迹有《肚痛帖》、《古诗四帖》等。

山行留客翻译及注释

翻译
春光幻照之下,山景气象万千。何必初见阴云,就要匆匆回家?
就算天气晴朗,没有一丝雨意,走入云山深处,也会沾湿衣裳。

注释
⑴山行:一作“山中”。
⑵春晖:春光。
⑶莫:不要。轻阴:阴云。便拟归:就打算回去。
⑷纵使:纵然,即使。
⑸云:指雾气、烟霭。

山行留客赏析

  这首诗紧扣诗题中的“留”字,借留客于春山之中,描绘了一幅意境清幽的山水画。

  首句“山光物态弄春辉”,写出了留客的前提条件——山中万物都在春天的阳光下争奇斗艳,呈现着一派醉人的美景。一个“弄”字出神入化,给山中景物赋予了人的性格,描绘了万物朝气蓬勃的盎然生机。全诗正面描写山景只有这一句诗。因为只有一句,所以诗人就不去描绘一泉一石,一花一木,而是从整体入手,着力表现春山的整个面貌,从万象更新的气象中,渲染出满目生机、引人入胜的意境。因为只有把这一句写得很浓,而且先声夺人,形成一种压倒的优势,“留”才有意义,客人所担心的问题才显得无足轻重。

  次句“莫为轻阴便拟归”,是诗人对客人的劝留之辞,恰值游兴正浓之际,天空中忽然浮过一片“轻阴”,大有大雨将至之势,这是令客人游兴顿减的惟一客观原因,暗示了客人主观上并非不恋山景的心灵信息。次句与首句紧密相关。由于第一句蕴含丰富,很有分量,第二句虽然是否定了客人的想法,但却显得顺流而下,毫不费力。

  最后两句“纵使晴明无雨色,入云深处亦沾衣”,采取以退为进、欲擒故纵的笔法,进一步劝慰客人既来之,则安之,不要错过美好春光,涉涉前行。因为客人怕“轻阴”致雨、淋湿衣服,诗人就婉曲地假设了一个晴天游春的问题——在晴天中,因为春季雨水充足,云深雾锁的山中也会水汽蒙蒙,行走在草木掩映的山径上,衣服和鞋子同样会被露水和雾汽打湿的。这也就是说,雨天游山,要“沾衣”;晴天游山,也要“沾衣”,“沾衣”是春日游山无法避免的问题,从某一角度说,这又是春日游山的一大乐趣,那么,就不必为一片“轻阴”而踯躅不前。

  这两句不只是消极地解除客人的疑虑,而是巧妙地以委婉的方式,用那令人神往的意境,积极地去诱导、去点燃客人心中要欣赏春山美景的火种。

  这首诗的意境异常清幽,还表现在隽永的哲理启迪上。它告诉人们:事物是复杂的,不应片面地看问题,对待困难也是如此。在人们前进的道路上,要正视困难,勇往直前,“莫为轻阴便拟归”;在克服困难中迎来的美景,才更加赏心悦目,其乐无穷。正由于诗中含义丰富而深刻,所以,这首诗与同类登山春游诗相比就更别具一番悠然不尽的韵味。

《山行留客》张旭 拼音读音参考

shān xíng liú kè
山行留客

shān guāng wù tài nòng chūn huī, mò wèi qīng yīn biàn nǐ guī.
山光物态弄春辉,莫为轻阴便拟归。
zòng shǐ qíng míng wú yǔ sè, rù yún shēn chù yì zhān yī.
纵使晴明无雨色,入云深处亦沾衣。

《山行留客》山行留客张旭原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《shān háng liú kè 》 zhāng xù

shān guāng wù tài nòng chūn huī ,mò wéi qīng yīn biàn nǐ guī 。
zòng shǐ qíng míng wú yǔ sè ,rù yún shēn chù yì zhān yī 。

zuò zhě jiǎn jiè (zhāng xù )

zhāng xù tóu xiàng

zhāng xù (675nián —yuē 750nián ),zì bó gāo ,yī zì jì míng ,hàn zú ,táng cháo wú xiàn (jīn jiāng sū sū zhōu )rén 。céng guān cháng shú xiàn wèi ,jīn wú zhǎng shǐ 。shàn cǎo shū ,xìng hǎo jiǔ ,shì chēng zhāng diān ,yě shì “yǐn zhōng bā xiān ”zhī yī 。qí cǎo shū dāng shí yǔ lǐ bái shī gē 、péi mín jiàn wǔ bìng chēng “sān jué ”,shī yì bié jù yī gé ,yǐ qī jué jiàn zhǎng 。yǔ lǐ bái 、hè zhī zhāng děng rén gòng liè yǐn zhōng bā xiān zhī yī 。táng wén zōng céng xià zhào ,yǐ lǐ bái shī gē 、péi mín jiàn wǔ 、zhāng xù cǎo shū wéi “sān jué ”。yòu gōng shī ,yǔ hè zhī zhāng 、zhāng ruò xū 、bāo róng hào chēng “wú zhōng sì shì ”。chuán shì shū jì yǒu 《dù tòng tiē 》、《gǔ shī sì tiē 》děng 。

shān háng liú kè fān yì jí zhù shì

fān yì
chūn guāng huàn zhào zhī xià ,shān jǐng qì xiàng wàn qiān 。hé bì chū jiàn yīn yún ,jiù yào cōng cōng huí jiā ?
jiù suàn tiān qì qíng lǎng ,méi yǒu yī sī yǔ yì ,zǒu rù yún shān shēn chù ,yě huì zhān shī yī shang 。

zhù shì
⑴shān háng :yī zuò “shān zhōng ”。
⑵chūn huī :chūn guāng 。
⑶mò :bú yào 。qīng yīn :yīn yún 。biàn nǐ guī :jiù dǎ suàn huí qù 。
⑷zòng shǐ :zòng rán ,jí shǐ 。
⑸yún :zhǐ wù qì 、yān ǎi 。

shān háng liú kè shǎng xī

  zhè shǒu shī jǐn kòu shī tí zhōng de “liú ”zì ,jiè liú kè yú chūn shān zhī zhōng ,miáo huì le yī fú yì jìng qīng yōu de shān shuǐ huà 。

  shǒu jù “shān guāng wù tài nòng chūn huī ”,xiě chū le liú kè de qián tí tiáo jiàn ——shān zhōng wàn wù dōu zài chūn tiān de yáng guāng xià zhēng qí dòu yàn ,chéng xiàn zhe yī pài zuì rén de měi jǐng 。yī gè “nòng ”zì chū shén rù huà ,gěi shān zhōng jǐng wù fù yǔ le rén de xìng gé ,miáo huì le wàn wù cháo qì péng bó de àng rán shēng jī 。quán shī zhèng miàn miáo xiě shān jǐng zhī yǒu zhè yī jù shī 。yīn wéi zhī yǒu yī jù ,suǒ yǐ shī rén jiù bú qù miáo huì yī quán yī shí ,yī huā yī mù ,ér shì cóng zhěng tǐ rù shǒu ,zhe lì biǎo xiàn chūn shān de zhěng gè miàn mào ,cóng wàn xiàng gèng xīn de qì xiàng zhōng ,xuàn rǎn chū mǎn mù shēng jī 、yǐn rén rù shèng de yì jìng 。yīn wéi zhī yǒu bǎ zhè yī jù xiě dé hěn nóng ,ér qiě xiān shēng duó rén ,xíng chéng yī zhǒng yā dǎo de yōu shì ,“liú ”cái yǒu yì yì ,kè rén suǒ dān xīn de wèn tí cái xiǎn dé wú zú qīng zhòng 。

  cì jù “mò wéi qīng yīn biàn nǐ guī ”,shì shī rén duì kè rén de quàn liú zhī cí ,qià zhí yóu xìng zhèng nóng zhī jì ,tiān kōng zhōng hū rán fú guò yī piàn “qīng yīn ”,dà yǒu dà yǔ jiāng zhì zhī shì ,zhè shì lìng kè rén yóu xìng dùn jiǎn de wéi yī kè guān yuán yīn ,àn shì le kè rén zhǔ guān shàng bìng fēi bú liàn shān jǐng de xīn líng xìn xī 。cì jù yǔ shǒu jù jǐn mì xiàng guān 。yóu yú dì yī jù yùn hán fēng fù ,hěn yǒu fèn liàng ,dì èr jù suī rán shì fǒu dìng le kè rén de xiǎng fǎ ,dàn què xiǎn dé shùn liú ér xià ,háo bú fèi lì 。

  zuì hòu liǎng jù “zòng shǐ qíng míng wú yǔ sè ,rù yún shēn chù yì zhān yī ”,cǎi qǔ yǐ tuì wéi jìn 、yù qín gù zòng de bǐ fǎ ,jìn yī bù quàn wèi kè rén jì lái zhī ,zé ān zhī ,bú yào cuò guò měi hǎo chūn guāng ,shè shè qián háng 。yīn wéi kè rén pà “qīng yīn ”zhì yǔ 、lín shī yī fú ,shī rén jiù wǎn qǔ dì jiǎ shè le yī gè qíng tiān yóu chūn de wèn tí ——zài qíng tiān zhōng ,yīn wéi chūn jì yǔ shuǐ chōng zú ,yún shēn wù suǒ de shān zhōng yě huì shuǐ qì méng méng ,háng zǒu zài cǎo mù yǎn yìng de shān jìng shàng ,yī fú hé xié zǐ tóng yàng huì bèi lù shuǐ hé wù qì dǎ shī de 。zhè yě jiù shì shuō ,yǔ tiān yóu shān ,yào “zhān yī ”;qíng tiān yóu shān ,yě yào “zhān yī ”,“zhān yī ”shì chūn rì yóu shān wú fǎ bì miǎn de wèn tí ,cóng mǒu yī jiǎo dù shuō ,zhè yòu shì chūn rì yóu shān de yī dà lè qù ,nà me ,jiù bú bì wéi yī piàn “qīng yīn ”ér zhí zhú bú qián 。

  zhè liǎng jù bú zhī shì xiāo jí dì jiě chú kè rén de yí lǜ ,ér shì qiǎo miào dì yǐ wěi wǎn de fāng shì ,yòng nà lìng rén shén wǎng de yì jìng ,jī jí dì qù yòu dǎo 、qù diǎn rán kè rén xīn zhōng yào xīn shǎng chūn shān měi jǐng de huǒ zhǒng 。

  zhè shǒu shī de yì jìng yì cháng qīng yōu ,hái biǎo xiàn zài jun4 yǒng de zhé lǐ qǐ dí shàng 。tā gào sù rén men :shì wù shì fù zá de ,bú yīng piàn miàn dì kàn wèn tí ,duì dài kùn nán yě shì rú cǐ 。zài rén men qián jìn de dào lù shàng ,yào zhèng shì kùn nán ,yǒng wǎng zhí qián ,“mò wéi qīng yīn biàn nǐ guī ”;zài kè fú kùn nán zhōng yíng lái de měi jǐng ,cái gèng jiā shǎng xīn yuè mù ,qí lè wú qióng 。zhèng yóu yú shī zhōng hán yì fēng fù ér shēn kè ,suǒ yǐ ,zhè shǒu shī yǔ tóng lèi dēng shān chūn yóu shī xiàng bǐ jiù gèng bié jù yī fān yōu rán bú jìn de yùn wèi 。

《shān háng liú kè 》zhāng xù pīn yīn dú yīn cān kǎo

shān xíng liú kè
shān háng liú kè

shān guāng wù tài nòng chūn huī, mò wèi qīng yīn biàn nǐ guī.
shān guāng wù tài nòng chūn huī ,mò wéi qīng yīn biàn nǐ guī 。
zòng shǐ qíng míng wú yǔ sè, rù yún shēn chù yì zhān yī.
zòng shǐ qíng míng wú yǔ sè ,rù yún shēn chù yì zhān yī 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

张旭 张旭 张旭(生卒年不详):字伯高,吴郡(治所在今江苏苏州)人,曾任常熟尉、金吾长史,世称张长史。他是盛唐著名的大书法家,精通书法,草书最为著称。他的草书,与李白的诗、裴旻的剑舞,当时被称为「三绝」。相传他最嗜酒,往往大醉后呼喊狂走然后落笔,或以头濡墨而书,世呼为「张颠」。他的诗,今存六首,都是写自然景色的绝句,构思新颖,意境幽深,独具一格。

张旭的诗词

  • 山行留客
  • 山中留客
  • 桃花溪(隐隐飞桥隔野烟)
  • 山行留客(山光物态弄春晖)
  • 《桃花溪》桃花溪张旭原文、翻译、赏析和诗意
  • 《山中留客》山中留客张旭原文、翻译、赏析和诗意
  • 《山行留客》山行留客张旭原文、翻译、赏析和诗意
  • 桃花溪
  • 唐代诗词推荐

  • 和方泰州见寄
  • 奉使封闽王归京洛
  • 塞外书事
  • 山中早起
  • 重访黄神谷策禅者
  • 寒日古人名
  • 黔中罢职过峡州题田使君北楼
  • 戏令狐相
  • 胡楚宾谣
  • 广陵曲
  • 《山行留客》山行留客张旭原文、翻译、赏析和诗意原文,《山行留客》山行留客张旭原文、翻译、赏析和诗意翻译,《山行留客》山行留客张旭原文、翻译、赏析和诗意赏析,《山行留客》山行留客张旭原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自张旭的作品

    诗词类别

    张旭的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语